Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giê-rê-mi 34-36

Lời Báo Trước về Xê-đê-ki-a Sẽ Chết ở Chốn Lưu Ðày

34 Lời của Chúa đến với Giê-rê-mi khi Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn cùng tất cả quân đội của ông –tức quân của mọi vương quốc trên đất dưới quyền thống lĩnh của ông, thuộc mọi dân tộc trong đế quốc của ông– đến tấn công Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành trực thuộc quyền chỉ huy của thành ấy:

Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Hãy đi và nói với Xê-đê-ki-a vua Giu-đa, hãy bảo nó, ‘Chúa phán thế này, “Này, Ta sẽ ban thành này vào tay vua Ba-by-lôn, và nó sẽ phóng hỏa thành ấy. Còn ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi tay nó đâu, nhưng chắc chắn ngươi sẽ bị bắt và bị nộp vào tay nó. Ngươi sẽ thấy vua Ba-by-lôn mắt tận mắt và nói chuyện với nó mặt tận mặt, rồi ngươi sẽ bị dẫn qua Ba-by-lôn.”’ Tuy nhiên, hỡi Xê-đê-ki-a vua Giu-đa, hãy nghe lời của Chúa. Chúa phán thế này về ngươi, ‘Ngươi sẽ không chết bằng gươm. Ngươi sẽ chết cách bình an. Như người ta đã đốt hương để tưởng nhớ đến tổ tiên ngươi, tức các vua trước ngươi, thể nào, họ cũng sẽ đốt hương để tưởng nhớ ngươi và thương tiếc ngươi thể ấy, rằng, “Than ôi, chúa thượng!” Vì chính Ta phán những điều này,’” Chúa phán.

Bấy giờ Tiên Tri Giê-rê-mi nói lại những lời ấy với Xê-đê-ki-a vua Giu-đa ở Giê-ru-sa-lem, trong khi quân của vua Ba-by-lôn đang tấn công Giê-ru-sa-lem và tấn công tất cả các thành của Giu-đa còn lại, đặc biệt là các thành La-kích và A-xê-ca, vì đó là các thành kiên cố của Giu-đa còn lại lúc bấy giờ.

Các Nô Lệ Bị Gạt

Có lời từ Chúa đến với Giê-rê-mi sau khi Vua Xê-đê-ki-a đã lập một giao ước với toàn dân tại Giê-ru-sa-lem để công bố cho họ được tự do. Mỗi người phải phóng thích những người Hê-bơ-rơ làm nô lệ cho mình, bất luận nam hay nữ, để không một người Do-thái nào còn bị giữ làm nô lệ. 10 Lúc đó họ đều đồng ý; tất cả các quan chức và mọi người có nô lệ đều quyết tâm lập giao ước rằng ai nấy phải trả tự do cho các nô lệ của mình, và họ đã phóng thích các nô lệ của họ. 11 Tuy nhiên sau đó họ đổi ý và bắt lại các nam nữ nô lệ mà họ đã phóng thích; họ buộc những người ấy phải làm nô lệ và phục tùng họ như trước. 12 Vì thế có lời từ Chúa đến với Giê-rê-mi: 13 Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Chính Ta đã lập giao ước với tổ tiên các ngươi khi Ta đem chúng ra khỏi đất Ai-cập, khỏi nhà nô lệ, rằng, 14 ‘Mỗi đầu năm thứ bảy ai nấy trong các ngươi phải phóng thích bất cứ người Hê-bơ-rơ nào làm nô lệ cho mình, tức những người đã bị bán cho các ngươi và đã phục vụ các ngươi sáu năm. Các ngươi phải trả tự do cho những người ấy để họ không phải phục vụ các ngươi nữa.’ Nhưng tổ tiên các ngươi đã không nghe Ta và cũng chẳng để tai đến lệnh Ta. 15 Nhưng mới đây các ngươi đã ăn năn và làm một điều đúng trước mặt Ta, đó là công bố phóng thích các nô lệ của mình. Các ngươi đã lập một giao ước trước mặt Ta trong nhà được gọi bằng danh Ta. 16 Tuy nhiên sau đó các ngươi đã đổi ý và đã làm nhục danh Ta khi ai nấy trong các ngươi bắt lại những người nam và nữ nô lệ đã được phóng thích theo lòng mong ước của họ, và các ngươi đã buộc họ phải tiếp tục làm nô lệ cho các ngươi.” 17 Vì vậy Chúa phán thế này, “Các ngươi đã không vâng lời Ta mà phóng thích anh chị em các ngươi và đồng bào các ngươi để họ được tự do,” Vì thế Chúa phán, “Ta sẽ phóng thích những thứ này để chúng được tự do đến với các ngươi: gươm giáo, ôn dịch, và nạn đói. Ta sẽ biến các ngươi thành một cớ kinh hoàng cho mọi nước trên đất. 18 Những kẻ đã vi phạm giao ước Ta và không giữ những điều khoản trong giao ước đã lập trước mặt Ta thì Ta sẽ làm cho chúng giống như con bò tơ bị xẻ đôi, tức con bò bị xẻ thịt rồi sắp thịt ra hai bên để các ngươi đi qua ở giữa hầu xác quyết lời thệ ước của mình. 19 Các quan chức ở Giu-đa, các quan chức ở Giê-ru-sa-lem, các thái giám, các tư tế, và tất cả những kẻ trong xứ đi ngang qua ở giữa các phần thịt bò tế 20 sẽ bị trao vào tay quân thù của chúng, tức những kẻ tìm cách lấy mạng chúng. Thân xác chúng sẽ trở thành thức ăn cho chim trời và thú hoang trên đất. 21 Còn về phần Xê-đê-ki-a vua Giu-đa và triều thần của nó, Ta sẽ trao chúng vào tay quân thù của chúng, những kẻ tìm cách lấy mạng chúng, tức vào tay đạo quân của vua Ba-by-lôn đã rút khỏi các ngươi.” 22 Chúa phán, “Ta sẽ ra lịnh và đem chúng trở lại thành này. Chúng sẽ tấn công thành, chiếm lấy nó, và phóng hỏa nó. Ta sẽ biến các thành của Giu-đa trở nên những nơi hoang phế không người.”

Khen Ngợi Con Cháu Rê-cáp

35 Có lời từ Chúa đến với Giê-rê-mi trong thời của Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a làm vua Giu-đa: “Hãy đến nhà của Rê-cáp và nói chuyện với chúng, hãy mời chúng đến nhà Chúa, vào trong một phòng lớn, rồi tại đó lấy rượu, mời chúng uống.” Vậy tôi mời Gia-a-xa-ni-a con của Giê-rê-mi con của Ha-ba-xi-ni-a, các em trai ông ấy, tất cả các con ông ấy, và mọi người trong gia tộc Rê-cáp. Tôi dẫn họ đến nhà Chúa, vào trong phòng lớn, nơi làm việc của các con của Ha-nan con của I-đa-li-a người của Ðức Chúa Trời. Phòng ấy ở gần phòng lớn nơi làm việc của các quan chức, ở trên phòng lớn nơi làm việc của Ma-a-sê-gia con của Sanh-lum người giữ cửa. Sau đó tôi lấy các bình đầy rượu và các ly uống rượu ra, để trước mặt những người Rê-cáp ấy, rồi tôi nói với họ, “Xin mời quý vị dùng rượu.”

Nhưng họ trả lời tôi, “Chúng tôi không uống rượu, vì tổ phụ chúng tôi là Giô-na-đáp con của Rê-cáp đã truyền cho chúng tôi rằng, ‘Các con và dòng dõi các con sẽ không bao giờ uống rượu. Các con cũng sẽ không bao giờ xây nhà để ở hoặc gieo trồng giống gì. Các con sẽ không trồng vườn nho cho mình hoặc mua để làm chủ một vườn nho; nhưng suốt đời các con, các con sẽ sống trong trại để các con sẽ sống lâu đời trong xứ các con đang ở.’ Chúng tôi đã vâng lời Giô-na-đáp con của Rê-cáp, tổ phụ chúng tôi, mà vâng giữ mọi điều ông ấy đã truyền cho chúng tôi. Suốt đời chúng tôi, chúng tôi không uống rượu; chúng tôi, vợ chúng tôi, con trai chúng tôi hoặc con gái chúng tôi đều như vậy. Chúng tôi không xây nhà để ở. Chúng tôi không có vườn nho hay ruộng rẫy hay gieo trồng giống gì. 10 Nhưng chúng tôi cứ sống trong các trại, vâng lời, và làm theo mọi điều Giô-na-đáp tổ phụ chúng tôi đã truyền. 11 Tuy nhiên khi Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đến tấn công xứ, chúng tôi bảo nhau, ‘Hãy đến, chúng ta hãy vào trong Giê-ru-sa-lem tạm trú vì sợ quân Canh-đê và quân A-ram.’ Ðó là lý do tại sao hiện nay chúng tôi đang ở tại Giê-ru-sa-lem.”

12 Bấy giờ có lời của Chúa đến với Giê-rê-mi: 13 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Hãy đi và nói với dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem, ‘Các ngươi không thể học bài học vâng lời Ta sao?’” Chúa phán.

14 “Lệnh của Giô-na-đáp con của Rê-cáp truyền cho con cháu nó đã được tuân hành. Nó truyền cho chúng không được uống rượu, thì chúng đã không uống rượu cho đến ngày nay, vì chúng vâng lời tổ phụ chúng. Còn Ta, Ta đã không ngừng dạy bảo các ngươi, nhưng các ngươi không vâng lời Ta. 15 Ta đã sai biết bao tôi tớ Ta, tức các tiên tri, không ngừng đến với các ngươi và kêu gọi, ‘Bây giờ hãy quay lại, mỗi người hãy lìa bỏ con đường xấu xa tội lỗi của mình, và hãy sửa đổi hành vi của mình. Chớ đi theo các thần khác mà phục vụ chúng, để các ngươi sẽ được tiếp tục sống trong đất mà Ta đã ban cho các ngươi và tổ tiên các ngươi.’ Nhưng các ngươi đã không để tai đến và không nghe Ta. 16 Các con cháu của Giô-na-đáp con của Rê-cáp đã thực thi mệnh lệnh tổ phụ chúng truyền cho chúng, nhưng các ngươi, các ngươi chẳng vâng lời Ta.” 17 Vì thế, Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Này, Ta sẽ giáng trên Giu-đa và trên toàn thể dân cư Giê-ru-sa-lem mọi tai họa Ta đã cảnh cáo chúng, bởi vì Ta đã bảo chúng, nhưng chúng chẳng nghe; Ta đã kêu gọi chúng, nhưng chúng chẳng trả lời.”

18 Còn về phần nhà Rê-cáp, Giê-rê-mi nói, “Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Bởi vì các ngươi đã vâng lời tổ phụ các ngươi là Giô-na-đáp mà vâng giữ mọi mạng lịnh của ông ấy và thực thi mọi điều ông ấy đã truyền cho các ngươi,’ 19 vì thế Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Giô-na-đáp con của Rê-cáp sẽ không bao giờ thiếu một người trong dòng dõi nó đứng phục vụ trước mặt Ta.’”

Sách Ðược Ðọc trong Ðền Thờ

36 Trong năm thứ tư của triều đại Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a vua Giu-đa, có lời này từ Chúa đến với Giê-rê-mi,

“Hãy lấy một cuộn sách, rồi viết vào đó mọi lời Ta đã phán với ngươi nghịch lại I-sơ-ra-ên, Giu-đa, và mọi nước, từ ngày Ta phán bảo ngươi, tức từ thời Giô-si-a cho đến ngày nay. Biết đâu khi toàn thể nhà Giu-đa nghe về mọi tai họa Ta định giáng trên chúng, ai nấy sẽ từ bỏ các đường lối tội lỗi của mình, và Ta sẽ tha thứ các tội lỗi của chúng và các vi phạm của chúng.”

Vậy Giê-rê-mi gọi Ba-rúc con của Nê-ri-a đến, rồi theo lời Giê-rê-mi đọc cho, Ba-rúc viết vào một cuộn sách mọi lời của Chúa đã phán với ông. Sau đó Giê-rê-mi bảo Ba-rúc, “Tôi bị ngăn cản, không thể vào nhà Chúa được. Vậy đến ngày lễ kiêng ăn, xin anh đi vào nhà Chúa, đọc lớn tiếng cho mọi người nghe rõ những lời của Chúa trong cuộn sách tôi đã đọc cho anh chép. Anh cũng hãy đọc những lời ấy vào tai mọi người Giu-đa, những người sẽ từ các thành của họ đi lên dự lễ nữa. Biết đâu họ sẽ dâng lời van nài của mình lên trước thánh nhan Chúa, và ai nấy sẽ từ bỏ đường lối tội lỗi của mình, vì cơn giận và cơn thịnh nộ mà Chúa đã công bố để nghịch lại dân này thật lớn thay!”

Vậy Ba-rúc con của Nê-ri-a làm theo mọi điều Tiên Tri Giê-rê-mi đã truyền cho ông về việc vào trong nhà Chúa và đọc cho mọi người nghe những lời của Chúa trong cuộn sách ấy.

Vào tháng chín, năm thứ năm của triều đại Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a vua Giu-đa, người ta rao một cuộc kiêng ăn trước mặt Chúa cho mọi người ở Giê-ru-sa-lem và mọi người từ các thành ở Giu-đa đi lên Giê-ru-sa-lem dự lễ. 10 Bấy giờ Ba-rúc đọc cho mọi người nghe những lời của Giê-rê-mi đã đọc được ghi chép trong cuộn sách, ngay tại nhà Chúa, ở phòng lớn nơi làm việc của Ghê-ma-ri-a con của Thư Ký Sa-phan, phòng ấy ở trong sân thượng, kế bên lối vào Cổng Mới của nhà Chúa.

Sách Ðược Ðọc trong Cung Vua

11 Khi Mi-cai-a con của Ghê-ma-ri-a con của Sa-phan đã nghe những lời của Chúa trong cuộn sách, 12 ông đi xuống cung vua, vào trong phòng lớn nơi làm việc của quan thư ký; lúc đó tất cả các triều thần đang ngồi họp, gồm Ê-li-sa-ma quan thư ký, Ðê-la-gia con của Sê-ma-gia, Ên-na-than con của Ách-bơ, Ghê-ma-ri-a con của Sa-phan, Xê-đê-ki-a con của Ha-na-ni-a, và tất cả các triều thần. 13 Mi-cai-a thuật lại cho họ mọi lời ông đã nghe khi Ba-rúc đọc cuộn sách cho dân nghe. 14 Bấy giờ tất cả các quan sai Giê-hu-đi con của Nê-tha-ni-a cháu của Sê-lê-mi-a chắt của Cư-si đến nói với Ba-rúc, “Hãy lấy cuộn sách ông đã đọc cho dân nghe và mang nó đến đây.” Vậy Ba-rúc con của Nê-ri-a ôm cuộn sách trong tay và đến với họ. 15 Họ bảo ông, “Xin ông ngồi xuống đây và đọc cho chúng tôi nghe.” Ba-rúc bèn đọc cho họ nghe. 16 Khi họ đã nghe xong mọi lời ấy, họ nhìn nhau và lấy làm lo sợ, rồi họ nói với Ba-rúc, “Chắc chắn chúng tôi phải báo mọi lời này cho vua hay.” 17 Kế đó họ hỏi Ba-rúc, “Bây giờ xin ông nói cho chúng tôi biết, làm thể nào ông có những lời này để ghi vào sách? Có phải ông ấy đã đọc cho ông chép không?”

18 Ba-rúc trả lời họ, “Chính miệng ông ấy đã đọc mọi lời đó cho tôi, còn tôi thì dùng viết mực chép chúng vào cuộn sách này.”

19 Bấy giờ các quan nói với Ba-rúc, “Ông và Giê-rê-mi hãy đi mau và trốn kỹ, đừng để ai biết các ông trốn ở đâu.”

Giê-hô-gia-kim Ðốt Sách

20 Sau khi cất cuộn sách trong phòng lớn, nơi làm việc của Ê-li-sa-ma quan thư ký, họ cùng nhau vào triều đình để tâu với vua mọi lời họ đã nghe. 21 Vua bèn sai Giê-hu-đi đi lấy cuộn sách. Ông ấy đến phòng lớn, nơi làm việc của Ê-li-sa-ma quan thư ký, lấy nó đem đến. Giê-hu-đi đọc sách ấy cho vua và tất cả các quan đứng hầu bên cạnh nghe. 22 Vả lúc ấy vua đang ngồi sưởi ấm trong cung mùa đông, vì bấy giờ là tháng chín. Trước mặt vua có một lò sưởi, và lửa đang cháy bập bùng. 23 Hễ mỗi khi Giê-hu-đi đọc xong được ba hay bốn đoạn, vua lấy con dao gọt bút của thư ký mà cắt bỏ các đoạn ấy và ném chúng vào lửa đang cháy. Vua cứ làm thế cho đến khi toàn thể cuộn sách bị thiêu rụi trong lửa. 24 Chính vua và các triều thần của ông đã nghe các lời ấy, nhưng không ai lấy làm lo sợ và không ai xé áo mình. 25 Mặc dù Ên-na-than, Ðê-la-gia, và Ghê-ma-ri-a cố can gián vua đừng đốt sách, nhưng vua chẳng nghe. 26 Ðã thế vua còn ra lệnh cho Giê-ra-mê-ên con của vua, Sê-ra-gia con của A-ri-ên, và Sê-lê-mi-a con của Áp-đê-ên đi bắt Thư Ký Ba-rúc và Tiên Tri Giê-rê-mi, nhưng Chúa đã giấu họ.

Giê-rê-mi Ðọc Ðể Ba-rúc Chép Lại Sách Khác

27 Lúc ấy sau khi vua đã đốt cuộn sách chứa những lời Giê-rê-mi đọc cho Ba-rúc ghi chép, có lời của Chúa đến với Giê-rê-mi: 28 “Hãy lấy một cuộn sách khác và viết vào đó mọi lời đã chép trong cuộn sách trước kia, tức cuộn sách mà Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa đã đốt. 29 Còn về Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa, ngươi hãy nói, ‘Chúa phán thế này, “Vì ngươi đã đốt cuộn sách ấy mà bảo rằng, ‘Tại sao ông dám viết vào sách đó rằng vua Ba-by-lôn chắc chắn sẽ đến tàn phá xứ này và tiêu diệt cả người ta lẫn thú vật?’”’ 30 Vì thế Chúa phán thế này về Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa, ‘Nó sẽ không có con ngồi trên ngai của Ða-vít để kế vị. Thây nó sẽ bị vứt ra ngoài để bị phơi nắng ban ngày và bị giá lạnh ban đêm. 31 Ta sẽ phạt nó, các con cháu nó, và bầy tôi của nó, vì tội của chúng. Ta sẽ giáng trên chúng, tức trên dân Giê-ru-sa-lem và trên dân Giu-đa, mọi tai họa Ta đã cảnh cáo, nhưng chúng đã chẳng nghe.’”

32 Giê-rê-mi lấy một cuộn sách khác và trao nó cho Thư Ký Ba-rúc con của Nê-ri-a. Giê-rê-mi đọc cho ông ấy viết vào đó mọi lời đã ghi trong cuộn sách bị Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa đốt trong lửa. Ngoài ra còn có nhiều lời tương tự được thêm vào những lời đó.

Hê-bơ-rơ 2

Ơn Cứu Rỗi Lớn Lao

Vì vậy chúng ta cần phải chú ý kỹ càng về những gì chúng ta đã nghe, kẻo chúng ta bị trôi giạt mất chăng. Vì nếu sứ điệp do các thiên sứ rao truyền chắc chắn phải xảy ra, và mọi vi phạm và sự bất tuân đã nhận lấy hình phạt đích đáng, thì làm thế nào chúng ta có thể tránh khỏi hình phạt khi chúng ta thờ ơ với ơn cứu rỗi cực kỳ quan trọng dường ấy? Ơn cứu rỗi ấy đã được Chúa công bố trước tiên, và đã được xác nhận cho chúng ta bằng những người nghe. Ðức Chúa Trời còn chứng thực cho ơn cứu rỗi ấy bằng những dấu kỳ, những phép lạ, những việc quyền năng, và những ân tứ Ðức Thánh Linh theo thánh ý Ngài.

Ðức Chúa Jesus Hạ Mình Ðể Cứu Chúng Ta

Vì Ngài không đặt thế giới sẽ đến, mà chúng ta đang nói đây, dưới quyền các thiên sứ. Nhưng có người đã làm chứng ở đâu đó rằng,

“Con người là gì mà Ngài nhớ đến nó?
Con của loài người là chi mà Ngài quan tâm đến nó?
Ngài đã làm cho Người thấp hơn các thiên sứ một ít;
Ngài đội cho Người vinh hiển và tôn trọng.[a]
Ngài khiến muôn vật phục dưới chân Người.”Thi 8:4-6 LXX

Khi bắt muôn vật phục dưới Người, Ngài không chừa một vật nào không phục dưới Người, mặc dù hiện nay, chúng ta chưa thấy mọi vật đều phục dưới Người. Ngược lại chúng ta thấy Ðức Chúa Jesus đã bị làm thấp hơn các thiên sứ một ít, nay được đội mão miện chiến thắng với vinh hiển và tôn trọng vì Ngài đã chịu đau đớn của sự chết, để bởi ân sủng của Ðức Chúa Trời, Ngài có thể nếm trải sự chết vì mọi người.

10 Thật là phù hợp khi Ðức Chúa Trời, Ðấng dựng nên muôn vật và muôn vật hiện hữu vì Ngài, vì muốn đưa muôn vàn con cái đến vinh hiển đã làm cho Ðấng Dẫn Ðầu họ vào hưởng ơn cứu rỗi trở nên hoàn toàn khi trải qua sự đau đớn. 11 Vì Ðấng thánh hóa và những người được thánh hóa đều là con của một Cha;[b] vì lẽ đó Ngài không thẹn gọi họ là các em,[c] 12 như có chép rằng,

“Con sẽ rao truyền danh Chúa cho các em[d] con;
Con sẽ ca tụng Ngài ở giữa hội chúng.”[e]

13 Và rằng,

“Ta sẽ để lòng tin cậy nơi Ngài.”Ê-sai 8:17 LXX

Lại nữa,

“Này, Ta với các con cái Ðức Chúa Trời đã ban cho Ta.”Ê-sai 8:18

14 Thế thì vì các con đều cùng chung một huyết nhục, nên Ngài cũng mang cùng một huyết nhục giống như họ, để qua sự chết của chính mình, Ngài có thể hủy diệt kẻ cầm quyền của sự chết là Ác Quỷ, 15 và giải thoát những người vì sợ chết mà làm nô lệ suốt đời. 16 Vì rõ ràng rằng không phải Ngài đến để giúp đỡ các thiên sứ, nhưng để giúp đỡ dòng dõi của Áp-ra-ham.

17 Vì vậy Ngài phải trở nên giống như các em[f] mình trong mọi phương diện, để có thể trở thành một vị Thượng Tế thương xót và thành tín trong sự thờ phượng Ðức Chúa Trời, hầu chuộc tội cho dân. 18 Vì chính Ngài đã bị cám dỗ trong khi chịu đau đớn, nên Ngài có thể giúp đỡ những người đang bị cám dỗ.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang