Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Lê-vi 14

Lễ Thanh Tẩy cho Người Ðược Lành Phung

14 Chúa phán với Môi-se rằng, “Ðây là quy luật áp dụng cho một người đã mắc bệnh phung trong ngày người ấy được lành:

Người ấy sẽ được đem đến với tư tế. Tư tế sẽ đi ra bên ngoài doanh trại, và tư tế sẽ thực hiện cuộc khám nghiệm người ấy. Nếu bệnh nơi người phung quả thật đã lành, tư tế sẽ truyền cho người ấy đem đến hai con chim còn sống thuộc loài thanh sạch, một nhánh cây bá hương, một lọn chỉ điều, và một nhánh cây bài hương, để làm lễ thanh tẩy cho người được lành. Tư tế sẽ truyền đem giết một con chim, cho chảy huyết vào một chậu sành, trong khi đổ nước suối[a] vào. Tư tế sẽ lấy con chim còn sống, với nhánh cây bá hương, lọn chỉ điều, và nhánh cây bài hương, đem nhúng vào huyết của con chim bị giết đã hòa lẫn với nước suối đổ vào đó. Tư tế sẽ rảy bảy lần trên người được lành bệnh phung, rồi tuyên bố người ấy đã được sạch; đoạn tư tế sẽ thả con chim còn sống để nó bay ra đồng. Người được tuyên bố là sạch phải giặt kỹ tất cả y phục mình, cạo sạch tất cả lông râu tóc trên người mình, lấy nước tắm rửa thật kỹ thân thể mình, rồi người ấy sẽ được sạch. Sau đó người ấy sẽ được vào bên trong doanh trại, nhưng phải ở bên ngoài lều mình thêm bảy ngày nữa. Vào ngày thứ bảy, người ấy phải cạo sạch tất cả lông râu tóc mình một lần nữa, tức tóc trên đầu, râu, lông mày, và mọi chỗ có lông trên cơ thể mình; sau đó người ấy phải giặt kỹ tất cả y phục mình, và dùng nước tắm rửa sạch sẽ cơ thể mình, rồi người ấy sẽ được sạch.

10 Vào ngày thứ tám, người ấy sẽ bắt hai con chiên đực không tì vết, một con chiên cái không tì vết chưa được một tuổi, mà đem đến cùng với sáu lít rưỡi[b] bột thượng hạng đã trộn dầu để dâng làm của lễ chay, và một chai dầu nhỏ.[c] 11 Tư tế thi hành nghi thức thanh tẩy sẽ đem người vừa được sạch đó, cùng với các lễ vật của người ấy, đến trước mặt Chúa tại cửa Lều Hội Kiến. 12 Tư tế sẽ bắt một con chiên để làm lễ chuộc lỗi, và lấy chai dầu nhỏ ấy, rồi đưa chúng lên cao để dâng lên trước mặt Chúa. 13 Tư tế sẽ giết con chiên nơi người ta giết con vật hiến tế chuộc tội và con vật hiến tế làm của lễ thiêu trong nơi thánh. Về của lễ chuộc lỗi, thì giống như của lễ chuộc tội, nó sẽ thuộc về tư tế. Ðó là vật rất thánh. 14 Tư tế sẽ lấy một ít máu của con vật hiến tế để chuộc lỗi bôi vào trái tai phải, ngón cái tay phải, và ngón cái chân phải của người được sạch bệnh. 15 Tư tế sẽ lấy chai dầu nhỏ đổ một ít vào lòng bàn tay trái mình, 16 rồi lấy ngón tay phải chấm vào dầu trong lòng bàn tay trái mình mà rảy bảy lần trước mặt Chúa. 17 Dầu còn lại trong lòng bàn tay trái tư tế sẽ lấy bôi vào trái tai phải, ngón cái tay phải, và ngón cái chân phải của người được sạch bệnh, tức bôi chồng lên trên máu của lễ chuộc lỗi. 18 Số dầu còn sót lại trong lòng bàn tay, tư tế sẽ thoa lên đầu người được sạch bệnh. Sau đó tư tế sẽ cử hành lễ chuộc tội cho người đó trước mặt Chúa: 19 Tư tế sẽ dâng con vật hiến tế chuộc tội để chuộc tội cho người bị ô uế hầu người ấy được sạch tội. Kế đó tư tế sẽ giết con vật hiến tế làm của lễ thiêu, 20 rồi tư tế sẽ cử hành nghi thức dâng của lễ thiêu và của lễ chay trên bàn thờ. Như vậy tư tế làm lễ chuộc tội cho người ấy, và người ấy được trở nên sạch.

21 Nhưng nếu người ấy nghèo và không thể sắm nổi những lễ vật đó, người ấy chỉ cần mang đến một con chiên đực để làm của lễ dâng lên chuộc lỗi, hầu chuộc tội cho mình, cùng với hai lít[d] bột thượng hạng để làm của lễ chay, một chai dầu nhỏ, 22 hai con chim gáy hoặc hai con bồ câu, tức những thứ người ấy có thể sắm được, một con dâng làm của lễ chuộc tội và một con dâng làm của lễ thiêu. 23 Vào ngày thứ tám người ấy phải mang các lễ vật đó đến trước cửa Lều Hội Kiến, để tư tế cử hành nghi thức thanh tẩy cho đương sự trước mặt Chúa. 24 Tư tế sẽ bắt con chiên dâng làm của lễ chuộc lỗi và chai dầu nhỏ rồi nâng cao lên để dâng lên trước mặt Chúa. 25 Tư tế sẽ giết con chiên dâng làm của lễ chuộc lỗi, rồi tư tế sẽ lấy một ít máu của con vật hiến tế chuộc lỗi bôi vào trái tai phải, ngón cái tay phải, và ngón cái chân phải của người được sạch bệnh. 26 Tư tế sẽ lấy chai dầu nhỏ, đổ một ít vào lòng bàn tay trái mình, 27 rồi lấy ngón tay phải chấm vào dầu trong lòng bàn tay trái mình mà rảy bảy lần trước mặt Chúa. 28 Dầu còn lại trong lòng bàn tay trái tư tế sẽ lấy bôi vào trái tai phải, ngón cái tay phải, và ngón cái chân phải của người được sạch bệnh, tức bôi chồng lên trên máu của lễ chuộc lỗi. 29 Số dầu còn lại trong lòng bàn tay, tư tế sẽ thoa lên đầu của người được sạch bệnh, để chuộc tội cho người đó trước mặt Chúa. 30 Ðoạn tư tế sẽ dâng hai con chim gáy hoặc hai con bồ câu mà người ấy có thể sắm được, 31 một con dâng làm của lễ chuộc tội, còn con kia dâng làm của lễ thiêu, cùng với của lễ chay. Như thế tư tế sẽ cử hành nghi lễ chuộc tội cho người được sạch ấy trước mặt Chúa. 32 Ðó là quy luật để làm lễ thanh tẩy cho người mắc bệnh phung mà nghèo và không thể sắm nổi các lễ vật, hầu người ấy được sạch.”

Căn Nhà Bị Mốc

33 Chúa phán với Môi-se và A-rôn rằng, 34 “Khi các ngươi vào trong xứ Ca-na-an, xứ Ta ban cho các ngươi làm sản nghiệp, nếu Ta để cho nhà nào trong xứ các ngươi làm sản nghiệp mắc phải bệnh phung,[e] 35 chủ căn nhà phải đến báo cáo với tư tế rằng, ‘Dường như căn nhà của tôi mắc phải một chứng bịnh gì đó.’ 36 Tư tế sẽ truyền cho gia chủ đem mọi vật ra khỏi nhà trước khi vào nhà để khám nghiệm chỗ bệnh, nếu không tất cả những gì còn để lại trong nhà ấy có thể bị xem là ô uế. Sau khi người ta đem mọi vật ra rồi, tư tế sẽ vào khám xét căn nhà. 37 Tư tế sẽ khám nghiệm chỗ bệnh. Nếu thấy bệnh xuất hiện trên tường bằng những đốm màu xanh chàm hay đỏ lợt, và nếu các đốm ấy trông dường như lõm sâu vào trong mặt tường, 38 tư tế sẽ ra khỏi nhà và niêm phong căn nhà ấy bảy ngày. 39 Ðến ngày thứ bảy, tư tế sẽ trở lại và tái khám căn nhà ấy. Nếu bấy giờ bệnh đã lan ra trên tường, 40 tư tế sẽ truyền cạy những viên đá nơi có các đốm ấy mà đem ném vào một nơi ô uế bên ngoài thành. 41 Tư tế sẽ truyền cho cạo thật kỹ bên trong căn nhà; lớp hồ bị cạo ra đó phải bị đem đổ vào một nơi ô uế bên ngoài thành. 42 Người ta phải lấy đá khác thay vào chỗ những viên đá đã bị cạy bỏ, rồi lấy hồ mới tô căn nhà lại.

43 Nhưng nếu sau đó bệnh tái phát trong căn nhà, dù sau khi người ta đã cạy bỏ những viên đá có nấm bệnh, cạo sạch kỹ các mặt tường, và tô hồ mới lên, 44 tư tế sẽ đến khám căn nhà một lần nữa. Nếu bệnh đã lan ra trong nhà, thì đó là căn nhà đã bị bệnh phung ăn lan ra. Nhà đó đã trở nên ô uế. 45 Tư tế phải truyền cho phá đổ căn nhà ấy đi. Tất cả đá, gỗ, và hồ tô mặt tường đều phải bị đem đổ vào một nơi ô uế bên ngoài thành. 46 Tất cả những ai vào trong căn nhà khi nhà ấy bị niêm phong đều bị ô uế đến chiều tối. 47 Những người đã ngủ trong căn nhà ấy phải giặt sạch y phục của họ. Tất cả những ai đã ăn uống trong nhà ấy cũng phải giặt sạch y phục của họ. 48 Nhưng nếu khi tư tế trở lại tái khám, và thấy bệnh không lan ra trong nhà sau khi đã được tô hồ mới, tư tế phải tuyên bố căn nhà ấy sạch; bệnh của nhà ấy đã hết.

49 Ðể làm lễ thanh tẩy cho căn nhà, gia chủ sẽ đem hai con chim, một nhánh cây bá hương, một lọn chỉ điều, và một nhánh cây bài hương đến cho tư tế. 50 Tư tế sẽ giết một con chim và cho huyết chảy vào một chậu sành, trong khi đổ nước suối[f] vào. 51 Rồi tư tế sẽ lấy nhánh cây bá hương, nhánh cây bài hương, lọn chỉ điều, và con chim sống, mà nhúng chúng vào trong huyết của con chim bị sát tế đã hòa lẫn với nước suối, rồi đem rảy trên nhà bảy lần. 52 Như vậy tư tế sẽ làm lễ cho căn nhà được sạch nhờ huyết của con chim, với nước suối, với con chim sống, với nhánh cây bá hương, với nhánh cây bài hương, và với lọn chỉ điều. 53 Sau đó tư tế phải đem con chim sống ra bên ngoài thành, thả cho nó bay vào trong đồng. Như vậy tư tế đã làm lễ chuộc tội cho căn nhà, và nó sẽ được sạch.

54 Ðó là quy luật cho bất cứ thứ bệnh phung nào, bệnh lở loét ngứa ngáy ngoài da, 55 các thứ phung trên quần áo và nhà cửa, 56 da nổi sưng lên, nổi ung nhọt, hay nổi đốm, 57 để quyết định khi nào bị xem là ô uế hay khi nào được kể là sạch.

Ðó là luật lệ về bịnh phung.”

Ma-thi-ơ 26:51-75

51 Kìa, một trong những người đang ở với Ðức Chúa Jesus vung tay rút gươm của mình ra và chém một đầy tớ của vị thượng tế, chặt đứt vành tai người ấy. 52 Ðức Chúa Jesus phán với người ấy, “Hãy tra gươm ngươi vào vỏ, vì ai sử dụng gươm sẽ chết bằng gươm. 53 Ngươi không nghĩ rằng Ta có thể cầu xin Cha Ta, và Ngài sẽ lập tức sai hơn mười hai đạo thiên binh đến cho Ta sao? 54 Nhưng nếu thế, làm sao điều Kinh Thánh chép phải xảy ra như thế này có thể được ứng nghiệm?”

55 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với đám người ấy, “Sao các ngươi cầm gươm giáo gậy gộc đến bắt Ta như bắt trộm cướp vậy? Hằng ngày Ta ngồi giảng dạy trong đền thờ mà các ngươi không bắt Ta. 56 Nhưng tất cả những điều này phải xảy ra, để lời các đấng tiên tri nói trước trong Kinh Thánh được ứng nghiệm.”

Bấy giờ tất cả môn đồ Ngài đều bỏ Ngài mà trốn hết.

Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái Xét Xử Chúa

(Mác 14:53-65; Lu 22:54-55, 63-71; Gg 18:13-14, 19-24)

57 Những kẻ bắt Ðức Chúa Jesus dẫn Ngài đến dinh Thượng Tế Cai-a-pha. Các thầy dạy giáo luật và các trưởng lão đã tề tựu sẵn tại đó. 58 Trong khi đó Phi-rơ đi theo Ngài xa xa; ông vào tận trong sân của dinh thượng tế. Khi vào được trong sân rồi, ông ngồi xuống với các cảnh binh để xem kết cuộc sẽ ra sao.

59 Bấy giờ các trưởng tế và cả Hội Ðồng tìm chứng dối để vu cáo Ðức Chúa Jesus hầu có thể kết án tử hình Ngài, 60 nhưng họ không tìm được điều nào, mặc dầu có lắm kẻ đứng ra làm chứng dối. Sau cùng có hai kẻ bước ra 61 và nói, “Người này đã nói rằng, ‘Ta có thể phá đền thờ của Ðức Chúa Trời và xây lại trong ba ngày.’”

62 Vị thượng tế đứng dậy và nói với Ngài, “Ngươi không trả lời sao? Những người này tố cáo ngươi điều gì thế?”

63 Nhưng Ðức Chúa Jesus vẫn im lặng. Vị thượng tế nói với Ngài, “Ta buộc ngươi thề trước mặt Ðức Chúa Trời hằng sống, rồi nói cho chúng ta biết: Có phải ngươi là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời không?”

64 Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Ðúng như ngươi đã nói. Hơn nữa, Ta nói với các ngươi, từ nay trở đi, các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Ðấng Quyền Năng và sẽ ngự trên mây trời mà đến.”

65 Bấy giờ vị thượng tế xé toạc áo choàng của ông ra và nói, “Hắn đã phạm thượng! Tại sao chúng ta phải cần người làm chứng nữa? Ðấy, quý vị đã nghe những lời phạm thượng của hắn rồi đó. 66 Quý vị nghĩ sao?”

Họ trả lời, “Hắn thật đáng chết.”

67 Bấy giờ họ nhổ vào mặt Ngài và đánh Ngài. Có mấy kẻ tát Ngài 68 và nói, “Hỡi Ðấng Christ, hãy nói tiên tri cho chúng tôi biết, ai đã đánh ông đó?”

Phi-rơ Chối Chúa

(Mác 14:66-72; Lu 22:56-62; Gg 18:15-18, 25-27)

69 Khi ấy Phi-rơ đang ngồi ở ngoài sân; một cô tớ gái đến gần ông và nói, “Ông cũng là người của ông Jesus người Ga-li-lê.”

70 Nhưng Phi-rơ chối phăng trước mặt mọi người rằng, “Tôi không biết cô nói gì.” 71 Nói xong ông bỏ đi ra cổng.

Một cô tớ gái khác thấy ông, cô ấy nói với những người đứng đó, “Ông này là người của ông Jesus ở Na-xa-rét đó.”

72 Ông lại chối nữa và thề, “Tôi không biết người ấy.”

73 Một lát sau những người đứng đó đến gần và nói với Phi-rơ, “Chắc chắn ông là người trong bọn đó rồi. Giọng địa phương của ông đã tố cáo ông.”

74 Bấy giờ Phi-rơ bắt đầu nguyền rủa và thề, “Tôi không biết người ấy.” Ngay lúc đó có tiếng gà gáy. 75 Phi-rơ nhớ lại những lời Ðức Chúa Jesus đã nói, “Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.” Ông đi ra và khóc lóc đắng cay.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang