Old/New Testament
Người Hát Cho CHÚA Về Những Việc Của Cút, Người Bên-gia-min
7 Lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời tôi, tôi ẩn náu nơi Ngài.
Xin cứu tôi khỏi mọi kẻ săn đuổi tôi và giải cứu tôi.
2 Kẻo như sư tử,
Chúng cắn xé tôi.[a]
3 Lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời tôi,
Nếu tôi đã làm điều ấy, nếu tay tôi đã làm điều ác.
4 Nếu tôi đã lấy ác trả cho bạn tôi,
Và cướp của kẻ thù tôi vô cớ.
5 Thì hãy để kẻ thù săn đuổi và bắt lấy tôi,
Giày đạp mạng sống tôi dưới đất,
Và chôn vùi vinh dự tôi nơi bụi cát.
6 Lạy CHÚA, trong cơn giận xin hãy đứng dậy,
Xin đứng lên nghịch cùng cơn giận của kẻ thù tôi.
Lạy Đức Chúa Trời tôi, xin thức dậy và truyền sự đoán xét.
7 Hỡi hội các dân, hãy tụ họp quanh Ngài.
Từ nơi cao, xin Ngài sẽ trở lại trên chúng.
8 CHÚA đoán xét các dân.
Lạy CHÚA, xin xét xử tôi theo sự công chính tôi,
Và theo sự liêm chính trong lòng tôi.
9 Nguyện sự gian ác của kẻ dữ chấm dứt,
Nhưng Ngài vững lập người công chính.
Lạy Đức Chúa Trời công chính, Ngài là Đấng dò xét lòng dạ con người.
10 Đức Chúa Trời là thuẫn của tôi.
Ngài cứu rỗi người có lòng ngay thẳng.
11 Đức Chúa Trời là Đấng phán xét ngay thẳng.
Nhưng Đức Chúa Trời cũng đe dọa mỗi ngày.
12 Nếu một người không ăn năn,
Thì Ngài sẽ mài gươm,
Giương cung sẵn sàng.
13 Ngài chuẩn bị sẵn vũ khí chết người cho hắn.
Ngài châm các mũi tên lửa cháy phừng.
14 Kìa, nó thai nghén điều dữ,
Cưu mang điều ác và sinh ra gian dối.
15 Nó đào hố rồi khoét cho sâu.
Nhưng lại té xuống hố mà nó đã đào.
16 Điều ác nó làm lại đổ trên đầu nó.
Bạo lực của nó cũng giáng xuống đầu nó.
17 Tôi sẽ cảm tạ CHÚA vì đức công chính Ngài.
Tôi sẽ ca ngợi danh CHÚA, là Đấng Chí Cao.
Thơ Đa-vít Làm Cho Nhạc Trưởng Dùng Cho Đàn “Ghít-ti”
8 Lạy CHÚA, Chúa chúng tôi.
Danh Ngài uy nghiêm biết bao trên khắp cả trái đất.
Sự huy hoàng Ngài
Vượt cả các tầng trời.
2 Từ môi miệng trẻ thơ và trẻ con đương bú,
Ngài xây dựng thành lũy. Vì cớ kẻ thù mình,
Ngài làm cho kẻ thù nghịch
Và người báo thù phải im lặng.
3 Khi tôi nhìn các tầng trời,
Là công việc của ngón tay Ngài;
Mặt trăng và các ngôi sao mà Ngài đã lập.
4 Loài người là gì mà Ngài nhớ đến?
Con loài người là chi mà Ngài chăm sóc nó?
5 Ngài làm cho con người kém hơn Đức Chúa Trời một chút.[b]
Ban cho con người vinh quang và tôn trọng.
6 Ngài khiến con người cai trị trên các vật do tay Ngài tạo nên,
Đặt tất cả mọi vật phục dưới chân con người.
7 Cả loài chiên lẫn bò
Cùng tất cả dã thú,
8 Chim trời, cá biển
Và những vật bơi lội trong các lối của biển.
9 Lạy CHÚA, Chúa chúng tôi.
Danh Ngài uy nghiêm biết bao trên khắp cả trái đất.
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng Theo Điệu “Mút-la-ben”[c]
9 Lạy CHÚA, tôi sẽ hết lòng cảm tạ Ngài.
Tôi sẽ kể lại mọi việc diệu kỳ Ngài đã làm.
2 Tôi sẽ hân hoan và vui vẻ trong Ngài,
Tôi sẽ ca ngợi danh Ngài, lạy Đấng Chí Cao.
3 Khi kẻ thù tôi quay lưng bỏ chạy,
Chúng sẽ vấp ngã và bị hủy diệt trước mặt Ngài.
4 Vì Ngài bênh vực quyền lợi và duyên cớ tôi.
Ngài ngự trên ngôi đoán xét công minh.
5 Ngài đã quở trách các nước, hủy diệt kẻ ác.
Ngài xóa bỏ tên chúng nó đời đời,
6 Kẻ thù đã bị tuyệt diệt, điêu tàn mãi mãi,
Ngài đã phá đổ tận móng các thành,
Hủy diệt ngay cả kỷ niệm chúng nó.
7 Nhưng CHÚA ngự trị đời đời.
Ngài đã thiết lập ngai mình để đoán xét.
8 Ngài đoán xét thế gian theo lẽ công chính,
Ngài cai trị các dân trong sự công bình.
9 CHÚA là thành trì cho kẻ bị áp bức,
Là thành lũy trong lúc hoạn nạn.
10 Những ai biết danh Ngài sẽ tin cậy nơi Ngài.
Vì Ngài không từ bỏ kẻ tìm kiếm Ngài.
11 Hãy ca ngợi CHÚA, là Đấng ngự tại Si-ôn.
Hãy rao truyền công việc của Ngài giữa các dân.
12 Vì Đấng báo thù huyết đã nhớ đến kẻ khốn cùng,
Ngài không quên tiếng kêu của họ.
13 Lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
Hãy xem hoạn nạn tôi phải chịu vì kẻ ghét tôi.
Ngài là Đấng nâng tôi lên khỏi cổng sự chết.
14 Để tôi kể lại mọi lời ca tụng Ngài
Tại cổng con gái Si-ôn.
Tôi vui mừng vì được Ngài giải cứu.
15 Các nước đã rơi xuống hố mà chúng đã đào.
Chân chúng nó mắc vào lưới mà chúng đã giăng.
16 CHÚA đã bày tỏ chính mình Ngài qua việc đoán xét.
Kẻ ác mắc bẫy trong chính công việc tay chúng đã làm. Hi-gai-ôn. Sê-la
17 Kẻ ác sẽ đi xuống Âm Phủ,
Cùng tất cả các nước quên Đức Chúa Trời.
18 Vì người nghèo sẽ không bị lãng quên mãi mãi,
Kẻ khốn cùng sẽ không bị tuyệt vọng luôn luôn.
19 Lạy CHÚA, xin hãy đứng dậy.
Xin chớ để phàm nhân đắc thắng.
Nguyện các nước bị đoán xét trước mặt Ngài.
20 Lạy CHÚA, xin làm cho chúng nó kinh hoàng,
Nguyện các nước biết mình chỉ là phàm nhân.
Cô-rinh-tô
18 Sau đó, Phao-lô rời A-then qua Cô-rinh-tô. 2 Tại đây, ông gặp một người Do Thái tên A-qui-la, sinh quán ở Bông-tu, mới cùng vợ là Bê-rít-sin ở Y-ta-li đến, vì hoàng đế Cơ-lốt đã ra lệnh trục xuất tất cả người Do Thái ra khỏi thủ đô Rô-ma. Phao-lô đi thăm họ, 3 và ở lại làm việc với họ, vì ông sinh sống nhờ nghề may lều cũng như cặp vợ chồng này. 4 Mỗi ngày Sa-bát, ông biện luận trong hội đường, thuyết phục cả người Do thái lẫn người Hy Lạp. 5 Khi Si-la và Ti-mô-thê từ Ma-xê-đoan đến, Phao-lô tập trung vào việc giảng Đạo, chứng minh cho người Do Thái rằng Đức Giê-su chính là Chúa Cứu Thế. 6 Thấy họ chống đối và phạm thượng, ông giũ áo mà bảo họ: “Máu các ông đổ lại trên đầu các ông! Còn tôi đã hết nhiệm vụ! Từ nay tôi sẽ đi đến các dân tộc ngoại quốc!”
7 Bỏ hội đường, ông vào ngôi nhà của Ti-ti-u Giúc-tu, một người kính thờ Đức Chúa Trời có nhà bên cạnh hội đường. 8 Cơ-rít-bu, người quản lý hội đường và cả gia đình đều tin Chúa. Nhiều người Cô-rinh-tô nghe ông giảng cũng tin và chịu phép báp-tem.
9 Ban đêm, Chúa bảo Phao-lô trong một khải tượng: “Con đừng sợ! nhưng cứ nói, đừng làm thinh, 10 vì Ta ở với con. Không ai làm hại con được, vì Ta có rất nhiều người trong thành phố này!” 11 Ông lưu lại đây một năm sáu tháng dạy Đạo Đức Chúa Trời cho họ.
12 Vào thời Ga-li-ô làm tổng trấn A-chai, người Do Thái cấu kết nhau tấn công Phao-lô và đưa ông ra tòa. 13 Họ tố cáo: “Tên này xúi giục người ta thờ Đức Chúa Trời trái luật!”
14 Phao-lô vừa mở miệng đáp thì Ga-li-ô bảo những người Do Thái: “Này, các anh Do Thái, nếu là tội ác hay phạm pháp, thì ta mới nhận lời khiếu tố của các anh, 15 nhưng nếu là vấn đề ngôn từ, danh hiệu, và luật lệ riêng của các anh, thì các anh cứ việc giải quyết với nhau, Ta không muốn xét xử các chuyện ấy đâu!” 16 Rồi ông đuổi chúng ra khỏi tòa án. 17 Mọi người bắt Sốt-then, viên quản lý hội đường mà đánh đòn trước tòa án, nhưng Ga-li-ô cũng chẳng buồn lưu ý.
Trở Về An-ti-ốt
18 Phao-lô ở lại Cô-rinh-tô lâu ngày, rồi từ giã anh em tín hữu, đáp tàu về Sy-ri, có Bê-rít-sin và A-qui-la đồng đi. Tại Sen-cơ-rê, ông xuống tóc vì có lời thề nguyện. 19 Đến Ê-phê-sô, Phao-lô để vợ chồng A-qui-la tại đây, còn ông vào hội đường thảo luận với người Do Thái. 20 Họ mời ông ở lại thêm một thời gian; nhưng ông từ khước. 21 Khi từ giã họ, ông nói rằng: “Nếu Đức Chúa Trời muốn, tôi sẽ trở lại với quý vị một lần nữa,” rồi đáp tàu rời Ê-phê-sô. 22 Đến Sê-sa-rê, ông lên bờ đến thăm Hội Thánh rồi về An-ti-ốt.
23 Sau một thời gian, ông lại ra đi, tuần tự thăm khắp vùng Ga-la-ti và Phi-ri-gi làm cho tất cả các môn đệ Chúa đều vững mạnh.
A-bô-lô Đến Ê-phê-sô Và Cô-rinh-tô
24 Trong khi đó, một người Do Thái đến Ê-phê-sô. Người này tên A-bô-lô, quê ở A-lê-xan-đơ-ri, có tài hùng biện và thông thạo Kinh Thánh. 25 Đã được thụ huấn Đạo Chúa, ông hăng hái giảng và dạy cách chính xác những sự kiện về Đức Giê-su. Tuy nhiên, ông chỉ biết về phép báp-tem của Giăng. 26 A-bô-lô bắt đầu diễn giải cách bạo dạn trong hội đường. Nghe ông nói, Bê-rít-sin và A-qui-la mời về nhà giải thích Đạo Chúa cho ông cách chính xác hơn nữa.
27 Khi A-bô-lô định qua xứ A-chai, anh em tín hữu khích lệ ông và viết thư yêu cầu các môn đệ Chúa nghênh tiếp. Đến nơi, ông cậy ân sủng Chúa giúp ích nhiều cho các tín hữu. 28 Vì ông công khai cực lực biện bác người Do Thái, dùng Kinh Thánh chứng minh rằng Đức Giê-su chính là Chúa Cứu Thế.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)