M’Cheyne Bible Reading Plan
Bài ca của Đa-vít
22 [a] Đa-vít ca bày nầy cho CHÚA sau khi Ngài đã giải cứu ông khỏi Sau-lơ và các thù nghịch khác.
2 Ông nói:
“CHÚA là tảng đá, nguồn che chở tôi,
Đấng Cứu Rỗi tôi.
3 CHÚA là khối đá, nơi tôi chạy đến ẩn núp.
Ngài là cái thuẫn và là sức mạnh cứu tôi, [b]
Đấng bênh vực và là nơi trú ẩn tôi.
CHÚA cứu tôi khỏi mọi kẻ muốn làm hại tôi.
4 Tôi kêu cầu cùng CHÚA,
Ngài là Đấng đáng được ca ngợi.
Tôi sẽ được giải thoát khỏi tay kẻ thù.
5 Các làn sóng chết vây quanh tôi;
sông sự chết bao phủ tôi.
6 Các dây sự chết quấn chặt tôi.
Bẫy sự chết ở trước tôi.
7 Trong cảnh khốn cùng, tôi kêu xin cùng CHÚA.
Tôi van xin Ngài giúp đỡ.
Từ đền thờ Ngài, CHÚA nghe tiếng tôi;
Lời kêu cứu tôi thấu đến tai CHÚA.
8 Đất rung chuyển mạnh.
Các nền trời bị lay động.
Chúng rung chuyển vì CHÚA nổi giận.
9 Khói xịt ra từ lỗ mũi Ngài,
miệng Ngài phát ra ngọn lửa hừng,
than cháy đỏ đi trước mặt Ngài.
10 CHÚA xé toạc các từng trời và ngự xuống,
trong đám mây đen kịt dưới chân.
11 Ngài cỡi thú có cánh và bay.
Ngài lượn trên cánh gió.
12 CHÚA dùng bóng tối che phủ mình,
nơi ở Ngài có mây mù vây kín.
13 Từ sự hiện diện rực rỡ của Ngài
phát ra sấm sét.
14 CHÚA làm sấm rền từ trời;
Đấng Tối Cao gầm lên,
15 Ngài bắn tên làm quân thù chạy tán loạn.
Sấm chớp khiến chúng lúng túng
và kinh hãi.
16 CHÚA nạt một tiếng.
Gió thổi ra từ lỗ mũi Ngài.
Các đáy biển sâu lộ ra,
và các nền lục địa phơi bày.
17 Từ trên cao CHÚA với tay đỡ tôi;
Ngài kéo tôi lên khỏi đáy nước sâu.
18 Ngài cứu tôi khỏi tay kẻ thù mạnh hơn tôi,
khỏi tay kẻ ghét tôi,
vì chúng nó mạnh hơn tôi.
19 Trong cơn khốn khó chúng tấn công tôi,
nhưng CHÚA nâng đỡ tôi.
20 Ngài đưa tôi đến chỗ an toàn.
Vì ưa thích tôi nên Ngài cứu tôi.
21 Ngài để tôi sống vì tôi làm điều ngay thẳng.
Ngài ban thưởng tôi vì tôi không làm điều gian ác.
22 Tôi đã đi theo đường lối CHÚA dạy;
Tôi không làm điều ác bằng cách quay khỏi CHÚA.
23 Tôi không quên luật lệ CHÚA,
không vi phạm qui tắc của Ngài.
24 Tôi trong sạch trước mặt CHÚA;
tôi tránh không làm điều ác.
25 CHÚA thưởng tôi vì tôi làm điều ngay thẳng,
vì tôi làm điều đẹp ý CHÚA.
26 Lạy CHÚA, người nào trung kiên,
thì Ngài cũng trung kiên lại,
người nào chính trực
thì Ngài cũng tỏ lòng chính trực lại.
27 CHÚA thánh sạch đối với kẻ thánh sạch,
nhưng Ngài nghịch lại kẻ gian ác.
28 Ngài cứu người khiêm nhường,
nhưng hạ kẻ tự phụ xuống.
29 Lạy CHÚA, Ngài ban ánh sáng cho ngọn đèn của tôi.
Thượng Đế chiếu sáng chỗ tối quanh tôi.
30 Nhờ Ngài giúp đỡ, tôi có thể tấn công cả đạo binh.
Nhờ Ngài yễm trợ, tôi có thể nhảy qua tường thành.
31 Đường lối Thượng Đế vô cùng hoàn hảo.
Lời CHÚA rất tinh sạch.
Ngài là thuẫn đỡ cho kẻ nào tin cậy nơi Ngài.
32 Ai là Thượng Đế? Chỉ một mình CHÚA thôi.
Ai là Khối Đá? Chỉ một mình Thượng Đế của chúng ta thôi.
33 Thượng Đế là nơi bảo vệ tôi.
Ngài khiến các lối đi của tôi không vấp ngã.
34 Ngài khiến tôi chạy nhanh như nai
mà không vấp ngã;
Ngài giúp tôi đứng trên các núi cao.
35 Ngài luyện tay tôi chiến đấu
cho nên cánh tay tôi
có thể giương nổi cung đồng.
36 Ngài che chở tôi bằng cái thuẫn cứu rỗi của Ngài.
Ngài cúi xuống để đỡ tôi lên, khiến tôi trở nên mạnh mẽ.
37 Ngài mở rộng đường tôi đi,
để tôi không bước lảo đảo.
38 Tôi rượt đuổi theo kẻ thù và tiêu diệt chúng.
Tôi không ngưng tay cho đến khi
chúng nó hoàn toàn bị tiêu diệt.
39 Tôi chà đạp chúng đến nỗi
chúng không ngóc đầu dậy được.
Chúng nằm mọp dưới chân tôi.
40 Ngài thêm sức cho tôi trong chiến trận.
Ngài khiến kẻ thù phải quì lạy trước mặt tôi.
41 Ngài khiến kẻ thù lui bước,
tôi tiêu diệt những kẻ ghét tôi.
42 Chúng kêu cứu nhưng không ai đến giúp.
Chúng kêu cầu CHÚA nhưng Ngài chẳng thèm trả lời.
43 Tôi đánh tan nát các kẻ thù tôi,
giống như bụi bị gió thổi.
Tôi trút chúng ra và dẫm lên chúng
như bùn trên đường.
44 Khi người ta tấn công tôi thì Ngài đến cứu tôi.
Ngài lập tôi làm lãnh tụ các quốc gia.
Những dân tôi chưa hề biết sẽ thần phục tôi.
45 Các người ngoại quốc cũng sẽ vâng theo tôi.
Khi nghe đến tôi, họ tuân phục tôi.
46 Chúng vô cùng sợ hãi
và run rẩy trong nơi trú ẩn của mình.
47 CHÚA muôn năm!
Khối Đá tôi đáng được ca ngợi.
Đáng ca ngợi Thượng Đế là Đấng cứu tôi!
48 Thượng Đế giúp tôi đắc thắng kẻ thù tôi,
Ngài đặt mọi dân dưới quyền tôi.
49 Ngài cứu tôi khỏi tay kẻ thù.
Ngài đặt tôi lên trên kẻ ghét tôi.
Ngài cứu tôi khỏi kẻ hung ác.
50 Cho nên, CHÚA ôi, tôi sẽ ca ngợi Ngài
giữa các dân.
Tôi sẽ hát khen danh Ngài.
51 CHÚA ban chiến thắng cho vua của Ngài.
Ngài thành tín đối với vua mà Ngài đã lập [c],
với Đa-vít và dòng dõi người
cho đến mãi mãi.”
Các sứ đồ khác chấp nhận Phao-lô
2 Mười bốn năm sau tôi lại lên Giê-ru-sa-lem, lần nầy có Ba-na-ba cùng đi. Tôi cũng có mang Tít theo. 2 Tôi lên là vì Thượng Đế bảo tôi. Tại đó, tôi gặp các tín hữu và trong buổi gặp gỡ riêng, tôi trình bày với các vị được xem như lãnh đạo về Tin Mừng mà tôi đang rao giảng cho những người không phải Do-thái. Tôi không muốn công khó của tôi trong quá khứ cũng như hiện tại bị uổng phí. 3 Cùng đi với tôi có Tít, anh ta cũng không bị bắt buộc phải chịu phép cắt dương bì mặc dù anh ta là người Hi-lạp. 4 Sở dĩ chúng tôi nói đến vấn đề nầy vì có một vài anh em giả đã lén trà trộn vào trong nhóm chúng tôi để dò la sự tự do mà chúng tôi đã nhận được từ Chúa Giê-xu Cứu Thế, nhưng thật ra trong thâm tâm họ muốn bắt chúng tôi làm nô lệ. 5 Nhưng chúng tôi không chịu nhường họ một giây phút nào. Chúng tôi muốn bảo vệ sự thật về Tin Mừng cho anh chị em.
6 Các vị được xem như lãnh đạo ấy không thay đổi gì trong Tin Mừng mà tôi rao giảng. Họ có quan trọng hay không, điều ấy không quan hệ gì đối với tôi. Trước mặt Thượng Đế mọi người đều như nhau thôi. 7 Các nhà lãnh đạo ấy nhận thấy tôi đã được ủy thác nhiệm vụ rao Tin Mừng cho người không phải Do-thái cũng như Phia-rơ được giao cho nhiệm vụ truyền giảng cho người Do-thái. 8 Thượng Đế đã giao cho Phia-rơ chức sứ đồ cho người Do-thái và Ngài giao cho tôi nhiệm vụ làm sứ đồ cho những người không phải Do-thái. 9 Gia-cơ, Phia-rơ [a] và Giăng, hình như là các cột trụ, hiểu rằng Thượng Đế đã cho tôi ân phúc đặc biệt nầy nên họ chấp nhận tôi và Ba-na-ba. Họ bắt tay thân thiện và thỏa thuận rằng họ sẽ đi đến với người Do-thái còn chúng tôi sẽ đi đến với người không phải Do-thái. 10 Họ khuyên chúng tôi nên nhớ đến người nghèo—điều mà chính tôi cũng rất muốn làm.
Phao-lô chứng tỏ Phia-rơ sai lầm
11 Lúc Phia-rơ đến An-ti-ốt, tôi thẳng thắn trách ông tận mặt vì ông đã làm sai. 12 Vì trước khi những người từ sứ đồ Gia-cơ sai đến An-ti-ốt thì Phia-rơ ăn chung với những người không phải Do-thái. Nhưng lúc họ đến thì Phia-rơ thôi không ăn chung nữa và đứng riêng ra vì ông sợ mấy người Do-thái. 13 Như thế rõ ràng Phia-rơ là người đạo đức giả. Những tín hữu Do-thái khác cũng vậy. Đến nỗi Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn mà giả đạo đức giống như họ. 14 Khi thấy họ không đi theo sự thật của Tin Mừng, tôi thẳng thắn trách Phia-rơ trước mặt mọi người rằng, “Anh Phia-rơ à, anh là người Do-thái mà anh không sống theo lối Do-thái. Anh sống như những người không phải Do-thái. Thế tại sao anh lại ép những người không phải Do-thái sống theo kiểu Do-thái?”
15 Chúng ta khi sinh ra đã là người Do-thái rồi, chứ không phải là những người không phải Do-thái có tội. 16 Tuy nhiên, chúng ta biết con người được trở nên công chính trước mặt Thượng Đế là nhờ tin nhận [b] Chúa Giê-xu Cứu Thế chứ không phải nhờ vâng giữ luật pháp đâu. Cho nên chúng ta hãy đặt niềm tin nơi Chúa Giê-xu Cứu Thế để được công chính trước mặt Thượng Đế. Không ai được công chính trước mặt Thượng Đế bằng cách vâng giữ luật pháp cả.
17 Chúng ta là người Do-thái đến cùng Chúa Cứu Thế để được công chính trước mặt Thượng Đế, điều đó chứng tỏ rõ rằng chúng ta cũng là tội nhân. Như thế có phải Chúa Cứu Thế phục vụ tội lỗi sao? Không phải. 18 Nhưng nếu tôi dạy lại những điều mà tôi đã phá đổ thì tôi là kẻ phạm luật. 19 Luật pháp đã khiến tôi chết nhờ đó mà giải thoát tôi khỏi quyền lực nó để từ nay tôi sẽ sống cho Thượng Đế. 20 Tôi chịu đóng đinh vào thập tự giá với Chúa Cứu Thế. Bây giờ tuy tôi sống nhưng không phải là tôi sống nữa mà là Chúa Cứu Thế sống trong tôi. Tôi vẫn sống trong thân xác nhưng thật ra tôi sống bằng niềm tin vào Con Thượng Đế, [c] Đấng đã yêu tôi và chịu chết để cứu tôi. 21 Nói như thế không phải tôi gạt bỏ ân phúc Thượng Đế đâu. Trái lại, nếu nhờ luật pháp mà tôi được công chính trước mặt Thượng Đế thì việc Chúa Cứu Thế chịu chết là vô ích.
Lời tiên tri nghịch cùng Ai-cập
29 Vào ngày mười hai tháng mười, năm lưu đày thứ mười [a] của chúng tôi thì CHÚA phán cùng tôi như sau: 2 “Hỡi con người, hãy nhìn về phía vua Ai-cập và nói tiên tri nghịch cùng người và toàn xứ Ai-cập. 3 Hãy nói rằng: CHÚA là Thượng-Đế phán như sau:
Nầy vua Ai-cập, ta nghịch ngươi.
Ngươi như con quái vật khổng lồ [b] nằm trong sông Nin.
Ngươi nói, ‘Sông Nin là của ta;
Ta đã tạo nó cho ta dùng.’
4 Nhưng ta sẽ móc hàm ngươi,
và khiến cá trong sông Nin bám vào hông ngươi.
Ta sẽ kéo ngươi ra khỏi sông,
cùng với cá bám vào hông ngươi.
5 Ta sẽ bỏ ngươi vào sa mạc,
ngươi cùng với tất cả cá
trong sông ngòi ngươi.
Ngươi sẽ ngã xuống đất;
sẽ không ai đỡ ngươi lên
hay chôn cất ngươi.
Ta đã dùng ngươi làm thức ăn
cho dã thú và chim trời.
6 Rồi mọi người sống trong Ai-cập sẽ biết ta là CHÚA.
Ít-ra-en trước đây trông cậy vào ngươi để được giúp đỡ, nhưng ngươi chỉ là cây nạng bằng lau sậy yếu ớt. 7 Khi tay chúng bám lấy ngươi, thì ngươi bể ra và xé vai chúng. Khi chúng tì vào ngươi, thì ngươi gãy làm ẹo xương sống chúng.
8 Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: Ta sẽ khiến một kẻ thù tấn công ngươi, giết dân chúng và súc vật ngươi. 9 Ai-cập sẽ trở thành sa mạc hoang vu. Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA.
Vì ngươi nói, ‘Sông Nin là của ta, ta đã tạo ra nó,’ 10 cho nên ta nghịch ngươi và các sông ngòi ngươi. Ta sẽ tiêu diệt xứ Ai-cập và biến nó thành sa mạc hoang vu từ Mi-đôn về phía Bắc cho đến A-xoan về phía Nam, đến tận biên giới Cút. 11 Sẽ không có người hay thú vật nào đi ngang đó, sẽ không có ai cư ngụ ở Ai-cập suốt bốn mươi năm. 12 Ta sẽ biến đất Ai-cập thành ra xứ hoang vu nhất. Các thành phố nó sẽ bị hoang vắng nhất trong các thành phố điêu tàn trong bốn mươi năm. Ta sẽ phân tán người Ai-cập ra khắp các dân, trải chúng ra khắp các nước.”
13 CHÚA là Thượng Đế phán: “Sau bốn mươi năm, ta sẽ gom Ai-cập lại từ các dân mà ta đã phân tán chúng. 14 Ta sẽ mang các tù binh Ai-cập về và khiến chúng đi về miền Nam Ai-cập tức nguyên quán của chúng. Chúng sẽ trở thành một vương quốc yếu ớt nơi đó. 15 Chúng sẽ làm vương quốc yếu nhất, không bao giờ cai trị được nước nào khác. Ta sẽ làm cho nó yếu đến nỗi nó sẽ không bao giờ cai trị dân nào khác. 16 Dân Ít-ra-en sẽ không còn bao giờ trông cậy vào Ai-cập nữa. Ngược lại, sự trừng phạt của Ai-cập sẽ nhắc nhở dân Ít-ra-en về tội lỗi chúng vì chúng đã quay sang cầu cứu Ai-cập. Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA, là Thượng Đế.”
Ai-cập bị trao vào tay Ba-by-lôn
17 Ngày đầu tháng giêng năm lưu đày thứ hai mươi bảy, [c] thì CHÚA phán cùng tôi: 18 “Hỡi con người, Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn, xua quân đánh Tia mãnh liệt. Đầu các binh sĩ đều bị cạo trọc, mọi vai đều sưng mà Nê-bu-cát-nết-xa và đạo quân người vẫn chưa nhận được lợi ích nào từ việc đánh Tia. 19 Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: Ta sẽ trao đất Ai-cập cho Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn. Người sẽ đày dân Ai-cập và lấy của cải cùng châu báu nó để thưởng công cho binh sĩ mình. 20 Ta sẽ trao đất Ai-cập cho Nê-bu-cát-nết-xa để thưởng công cho người vì đã hết sức làm việc cho ta, CHÚA là Thượng Đế phán vậy.
21 Lúc đó ta sẽ làm cho dân Ít-ra-en mạnh trở lại và ta sẽ để ngươi, Ê-xê-chiên nói cùng chúng. Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA.”
Thượng Đế giải cứu dân Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập
Bài dạy dỗ [a] của A-sáp.
78 Hỡi dân ta hãy lắng nghe
lời dạy dỗ ta;
hãy để ý lời ta nói đây.
2 Ta sẽ dùng truyện tích để nói chuyện;
sẽ tiết lộ những bí mật từ xưa.
3 Chúng ta đã nghe biết những chuyện đó
vì tổ tiên đã kể lại cho chúng ta.
4 Chúng ta sẽ không giấu các chuyện ấy với con cháu;
chúng ta sẽ thuật cho những kẻ hậu sinh về Ngài.
Chúng ta sẽ ca ngợi Chúa
về các phép lạ Ngài làm.
5 Chúa đã lập ước với Gia-cốp,
Ngài ban luật lệ cho Ít-ra-en,
truyền dặn tổ tiên chúng ta dạy lại cho con cháu mình.
6 Thì chúng nó sẽ biết những lời dạy ấy,
cả đến thế hệ sau chúng ta là các con cháu chưa sinh ra nữa.
Rồi chúng sẽ tiếp tục dạy lại cho con cháu chúng.
7 Để chúng nó tin cậy Thượng Đế,
không quên những điều Ngài làm,
nhưng luôn luôn vâng theo mệnh lệnh Ngài.
8 Chúng sẽ không như các tổ tiên mình
vốn ương ngạnh và bướng bỉnh.
Lòng họ không trung thành cùng Thượng Đế,
không thành thật cùng Ngài.
9 Người Ép-ra-im dùng cung tên làm vũ khí,
nhưng bỏ chạy trong ngày chiến trận.
10 Họ không giữ giao ước với Thượng Đế
cũng không nghe theo lời dạy dỗ Ngài.
11 Họ quên những điều Ngài làm
cùng những việc diệu kỳ Ngài thực hiện trước mặt họ.
12 Ngài làm các việc diệu kỳ ngay trước mắt các tổ tiên,
trong cánh đồng Xô-an xứ Ai-cập.
13 Ngài rẽ biển ra, dắt họ đi qua.
Ngài khiến nước dựng đứng lên như vách tường.
14 Ban ngày Ngài dẫn dắt họ bằng đám mây,
ban đêm bằng ánh lửa.
15 Ngài chẻ đá trong sa mạc
cho họ uống nước tràn trề như nước phun ra từ biển sâu.
16 Ngài khiến suối phun ra từ tảng đá,
cho nước chảy ào ào như sông.
17 Nhưng họ cứ tiếp tục phạm tội cùng Ngài;
họ phản nghịch Thượng Đế Tối Cao trong sa mạc.
18 Họ thách thức Thượng Đế,
đòi Ngài ban cho thức ăn mình muốn.
19 Rồi họ thách Ngài rằng,
“Thượng Đế làm sao cấp thức ăn trong sa mạc được?
20 Khi Ngài đập tảng đá,
nước liền phun ra tuôn tràn như sông.
Nhưng làm sao Ngài ban bánh cho chúng ta được?
Làm sao Ngài cấp thịt cho dân Ngài được?”
21 Khi Chúa nghe biết liền nổi giận,
cơn thịnh nộ Ngài nổi phừng cùng Gia-cốp;
cơn giận Ngài nghịch cùng Ít-ra-en.
22 Họ không tin Thượng Đế
và không nhờ cậy Ngài giải cứu họ.
23 Tuy nhiên Ngài ra lệnh cho các đám mây trên cao,
mở cửa các từng trời.
24 Cho mưa ma-na [b] xuống nuôi họ;
Ngài ban cho họ thức ăn từ trời.
25 Họ được ăn bánh của các thiên sứ.
Ngài cho họ ăn no nê.
26 Ngài đưa gió đông đến từ trời,
dùng quyền năng Ngài dẫn gió Nam lại.
27 Ngài cho mưa thịt rơi xuống phủ họ như bụi.
Chim bay đến nhiều như cát biển.
28 Ngài khiến chim rơi xuống trong doanh trại, quanh các lều.
29 Nên họ ăn uống no nê.
Thượng Đế ban cho họ thứ họ thèm khát.
30 Trong khi họ còn muốn ăn thêm,
thức ăn còn trong miệng,
31 Ngài bỗng nổi giận cùng họ;
giết một số người khoẻ mạnh trong đám họ;
đánh ngã những thanh niên tráng kiện nhất trong Ít-ra-en.
32 Nhưng họ vẫn cứ phạm tội.
Dù đã trông thấy các việc diệu kỳ,
họ vẫn cứ không chịu tin.
33 Cho nên Ngài chấm dứt chuỗi ngày vô nghĩa
và những năm tháng kinh hoàng của họ [c].
34 Khi Ngài đánh giết họ,
họ liền kêu cứu cùng Ngài;
họ trở lại cùng Thượng Đế và tìm kiếm Ngài.
35 Họ nhớ lại rằng Thượng Đế là Khối Đá mình
và Đấng Tối Cao là Đấng đã giải cứu mình.
36 Nhưng lời nói họ không thành thật,
lưỡi họ dối trá.
37 Lòng họ không trung thành cùng Thượng Đế;
chẳng giữ giao ước với Ngài.
© 2010 Bible League International