Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Dân Số 12-13

Mi-ri-am Mắc Bịnh Phung

12 Mi-ri-am và A-rôn nói hành Môi-se vì người vợ quê ở xứ Cút mà Môi-se đã cưới, vì Môi-se đã cưới bà này làm vợ. Hai người nói: “Không lẽ CHÚA chỉ phán dạy qua một mình Môi-se mà thôi sao? Ngài không dùng chúng ta mà phán dạy sao?” CHÚA nghe lời đó.

Môi-se là một người rất khiêm tốn, khiêm tốn nhất trần gian.

Lập tức CHÚA bảo Môi-se, A-rôn và Mi-ri-am: “Cả ba hãy ra Trại Hội Kiến.” Ba người đều đi. CHÚA ngự xuống trong trụ mây và đứng tại cửa Trại Hội Kiến, rồi gọi A-rôn và Mi-ri-am đến. Hai người đều bước tới. CHÚA phán: “Hãy lắng nghe lời Ta:

Khi một nhà tiên tri xuất hiện giữa các ngươi,
    Ta bày tỏ chính mình Ta cho người ấy trong khải tượng.
    Ta phán dạy người trong giấc mộng.
Nhưng trường hợp Môi-se đầy tớ Ta không giống như vậy,
    người thật trung tín trong cả nhà Ta.
Ta trò chuyện với người đối mặt
    Cách rõ ràng, không dùng lời bí ẩn,
    Và người thấy hình dạng CHÚA.
Vậy, sao các ngươi không sợ nói hành đầy tớ Ta là Môi-se?”

Cơn thịnh nộ của CHÚA nổi phừng với A-rôn và Mi-ri-am và Ngài bỏ họ ngự đi.

10 Khi trụ mây cất lên khỏi trại thì Mi-ri-am bị phung trắng như tuyết. A-rôn quay lại nhìn Mi-ri-am, thấy bà đã mắc bệnh phung. 11 A-rôn nói với Môi-se: “Chủ tôi ơi, xin đừng chấp lỗi chúng tôi đã phạm cách điên dại, 12 xin đừng để chị như đứa bé chết vừa ra khỏi lòng mẹ vì một nửa da thịt đã bị thiêu hủy.”

13 Môi-se kêu cầu CHÚA: “Lạy Đức Chúa Trời, xin Ngài chữa lành cho chị!”

14 CHÚA đáp lời Môi-se: “Nếu bị cha mình nhổ trên mặt thì nó không bị hổ thẹn bảy ngày sao? Hãy cầm giữ nàng ngoài trại quân bảy ngày, sau đó nàng sẽ lại được đem vào.” 15 Vậy, Mi-ri-am bị cầm giữ bên ngoài trại quân bảy ngày. Dân chúng không ra đi cho đến ngày nàng được đem về trại quân.

16 Sau đó, dân chúng rời Hát-sê-rốt ra đi và cắm trại tại sa mạc Pha-ran.

Trinh Sát Xứ Ca-na-an

13 CHÚA bảo Môi-se: “Con hãy sai một số người đi trinh sát đất nước Ca-na-an mà Ta đang ban cho dân Y-sơ-ra-ên. Mỗi bộ tộc phải cử đi một người lãnh đạo.”

Vậy, từ sa mạc Pha-ran, Môi-se cử họ ra đi, theo lệnh CHÚA. Tất cả đều là những người lãnh đạo của dân Y-sơ-ra-ên. Đây là danh sách của họ:

Bộ tộc Ru-bên: Sam-mua, con trai Xa-cu.

Bộ tộc Si-mê-ôn: Sa-phát, con trai Hô-ri.

Bộ tộc Giu-đa: Ca-lép, con trai Giê-phu-nê.

Bộ tộc Y-sa-ca: Di-ganh, con trai Giô-sép.

Bộ tộc Ép-ra-im: Hô-sê, con trai Nun.

Bộ tộc Bên-gia-min: Phanh-ti, con trai Ra-phu.

10 Bộ tộc Sa-bu-luân: Gát-đi-ên, con trai Sô-đi.

11 Bộ tộc Ma-na-se: Ga-đi, con trai Su-si.

12 Bộ tộc Đan: A-mi-ên, con trai Ghê-ma-li.

13 Bộ tộc A-se: Sê-thu, con trai Mi-ca-ên.

14 Bộ tộc Nép-ta-li: Nách-bi, con trai Vấp-si.

15 Bộ tộc Gát: Gu-ên, con trai Ma-ki.

16 Đó là tên những người Môi-se sai đi trinh sát xứ ấy Môi-se đổi tên Hô-sê, con trai Nun thành Giô-suê.

17 Khi Môi-se sai họ đi trinh sát xứ Ca-na-an, ông bảo: “Các ngươi hãy đi suốt xứ Nê-ghép đến tận vùng đồi núi, 18 xem thử đất đai như thế nào, dân chúng xứ ấy mạnh hay yếu, ít hay nhiều, 19 đất đai họ sinh sống ra làm sao? Tốt hay xấu? Các thành họ cư trú thuộc loại nào? Không có tường thành bao bọc hay có tường lũy kiên cố? 20 Đất như thế nào? Phì nhiêu hay cằn cỗi? Có cây lớn trên đất hay không? Các ngươi hãy cố gắng mang về một ít trái cây của đất đó.” Lúc ấy đang độ nho chín đầu mùa.

21 Vậy, họ đi lên trinh sát đất đai từ sa mạc Xin cho đến tận Rê-hốp, về hướng Lê-bô Ha-mát. 22 Họ đi lên qua xứ Nê-ghép và đến Hếp-rôn, là nơi sinh sống của A-hi-man, Sê-sai và Thanh-mai, dòng dõi của A-nác. Thành Hếp-rôn được xây cất bảy năm trước thành Xô-an bên Ai-cập. 23 Đến trũng Ếch-côn, họ cắt một nhánh cây nho có một chùm nho, phải hai người lấy sào khiêng mới nổi; ngoài ra còn một số thạch lựu và trái vả. 24 Địa điểm này được gọi là trũng Ếch-côn, vì dân Y-sơ-ra-ên đã cắt chùm nho ở đó. 25 Sau khi trinh sát xứ ấy bốn mươi ngày, họ quay về.

Lời Báo Cáo Về Cuộc Trinh Sát

26 Họ quay về với Môi-se, A-rôn và toàn thể dân Y-sơ-ra-ên trong sa mạc Pha-ran. Các thám tử báo cáo cho họ và toàn thể dân Y-sơ-ra-ên và cho xem hoa quả trong xứ. 27 Họ báo cáo với Môi-se: “Chúng tôi đã vào đất ấy như ông sai bảo chúng tôi; thật là đất tràn đầy sữa và mật. Đây là hoa quả xứ ấy. 28 Tuy nhiên, cư dân xứ này thật mạnh mẽ; các thành họ rất lớn và có lũy bao bọc. Chúng tôi thấy dòng dõi của A-nác tại đó nữa. 29 Người A-ma-léc ở trong xứ Nê-ghép, người Hê-tít, Giê-bu-sít và A-mô-rít ở trên vùng đồi núi; còn người Ca-na-an sống gần biển và dọc sông Giô-đanh.”

30 Lúc ấy, Ca-lép khuyến khích dân chúng trước mặt Môi-se mà bảo: “Chúng ta phải đi lên chiếm hữu đất đai này, chắc chắn chúng ta có thể thắng họ.”

31 Nhưng những người kia là các bạn thám tử của Ca-lép lại nói: “Chúng ta không thể nào tiến công dân xứ đó vì họ mạnh hơn chúng ta.” 32 Họ tuyên truyền trong vòng dân Y-sơ-ra-ên, dùng lời báo cáo sai lầm về xứ họ đã trinh sát. Họ nói: “Đất đai chúng tôi trinh sát đang ăn nuốt dân cư trong đó. 33 Tất cả những người chúng tôi thấy đều thuộc hạng khổng lồ. Chúng tôi cũng thấy những người Nê-phi-lim, dòng dõi của A-nác từ Nê-phi-lim mà ra. Chúng tôi thấy mình bé nhỏ như cào cào, và dưới mắt họ chúng tôi cũng thế.”

Thánh Thi 49

Thơ Con Cháu Cô-rê Làm

49 Hỡi các dân, hãy nghe điều này,
    Hỡi toàn thể dân cư trên thế giới, hãy lắng tai nghe.
Cả người bình dân[a] hay quyền thế.[b]
    Cả người giàu sang lẫn nghèo hèn.
Miệng tôi sẽ nói những lời khôn ngoan.[c]
    Sự suy tư trong lòng tôi là những điều thông sáng.[d]
Tôi sẽ lắng tai nghe lời châm ngôn,
    Tôi sẽ giải câu đố với đàn hạc phụ họa.
Tại sao tôi phải sợ trong ngày tai họa?
    Khi kẻ thù gian ác[e] bao vây tôi?
Là những kẻ tin cậy nơi tiền của mình,
    Khoe khoang về giàu sang dư dật của họ.
Không ai có thể chuộc mạng cho anh em mình,[f]
    Cũng không thể đóng tiền chuộc nơi Đức Chúa Trời cho người.
Vì giá cứu chuộc mạng sống họ quá mắc,
    Người sẽ chẳng bao giờ trả nổi,[g]
Để được sự sống đời đời,
    Không phải thấy vực sâu.[h]
10 Vì người thấy kẻ khôn ngoan chết,
    Người khờ dại cùng kẻ ngu ngốc cũng bị diệt vong,
    Để lại tiền của cho kẻ khác.
11 Chúng thầm nghĩ rằng: nhà mình sẽ còn mãi mãi.
    Chỗ ở mình sẽ tồn tại từ đời nọ sang đời kia.
    Chúng lấy tên mình đặt tên cho ruộng đất mình.
12 Loài người dù giàu sang cũng không còn mãi.[i]
    Nó giống như loài thú phải diệt vong.
13 Đây là con đường của những kẻ tin vào ngu dại,
    Cùng những kẻ theo sau cũng tin môi miệng chúng. Sê-la
14 Chúng nó như đàn chiên bị định xuống Âm Phủ,
    Sự chết sẽ chăn giữ chúng nó.
Ban mai người ngay thẳng sẽ cai trị chúng nó.
    Hình thể chúng nó sẽ bị tiêu diệt nơi Âm Phủ,
    Xa cách nơi mình ở.
15 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ chuộc linh hồn tôi, cứu tôi khỏi móng vuốt[j] Âm Phủ.
    Vì Ngài sẽ tiếp nhận tôi. Sê-la
16 Đừng sợ khi một người trở nên giàu có,
    Hoặc khi nhà người ấy sang trọng hơn.
17 Vì khi chết người không mang được gì cả,
    Sự sang trọng cũng không xuống Âm Phủ theo người.
18 Dù khi còn sống người được kể là hạnh phúc.[k]
    Và người ta ca ngợi vì sự thành công của người.
19 Người sẽ trở về thế hệ tổ tiên mình,
    Họ sẽ không bao giờ thấy ánh sáng nữa.
20 Loài người dù giàu sang nhưng không hiểu biết,
    Nó giống như loài thú phải diệt vong.

I-sa 2

Lời mà I-sa, con trai A-mốt, đã thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. Việc sẽ xảy ra vào những ngày sau cùng:

Núi của nhà CHÚA sẽ được
    Vững lập trên đỉnh các núi,
Được nâng cao hơn các đồi,
    Và mọi quốc gia sẽ đổ về đó.

Nhiều dân tộc sẽ đến và nói:

“Hãy đến, chúng ta hãy lên núi CHÚA,
    Đến nhà Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
Ngài sẽ dạy chúng ta đường lối Ngài,
    Để chúng ta đi trong đường Chúa.”
Vì Kinh Luật sẽ ra từ Si-ôn
    Và lời của CHÚA sẽ đến từ Giê-ru-sa-lem.
Ngài sẽ xét đoán giữa các quốc gia
    Và phân xử cho nhiều dân tộc.
Và họ sẽ lấy gươm rèn thành lưỡi cày,
    Lấy giáo rèn thành lưỡi liềm.
Nước này sẽ không tuốt gươm ra nghịch cùng nước khác;
    Họ sẽ không còn luyện tập chiến tranh.
Hỡi nhà Gia-cốp, hãy đến.
    Chúng ta hãy đi trong ánh sáng của CHÚA.
Thật vậy, Ngài đã từ bỏ dân Ngài,
    Là nhà Gia-cốp,
Vì họ đầy dẫy các thói tục đông phương[a]
    Và thầy bói như người Phi-li-tin;
    Bắt tay[b] với con cái người ngoại quốc.
Đất họ đầy bạc và vàng,
    Châu báu vô tận,
Đất họ đầy ngựa
    Và xe ngựa vô số.
Đất họ đầy tượng thần;
    Họ quì lạy đồ tay mình làm ra,
    Là vật ngón tay họ đã tạo nên.
Nhưng phàm nhân sẽ bị nhục nhã,
    Loài người sẽ bị hạ thấp.
    Nên, xin Ngài đừng tha thứ chúng.
10 Hãy chui vào trong đá,
    Trốn trong bụi đất
Để tránh đối diện với sự kinh hoàng từ CHÚA
    Và vinh quang của sự uy nghiêm Ngài.
11 Con mắt kiêu căng của người ta sẽ cụp xuống;
    Sự cao ngạo của loài người sẽ bị hạ thấp.
Vào ngày ấy chỉ một mình CHÚA sẽ được tôn cao.
12 Vì có một ngày CHÚA Vạn Quân sẽ đến nghịch
    Cùng tất cả những kẻ kiêu căng,
    Kẻ cao ngạo cùng tất cả những kẻ kiêu kỳ;
    Nó sẽ bị hạ thấp;[c]
13 Cũng sẽ nghịch cùng tất cả cây tùng của Li-ban, cao ngạo và kiêu kỳ;
    Cùng tất cả cây sồi của Ba-san.
14 Cũng sẽ nghịch cùng tất cả núi cao,
    Tất cả đồi lớn,
15 Cũng sẽ nghịch cùng tất cả tháp cao,
    Mọi thành vững chắc,
16 Cũng sẽ nghịch cùng tất cả tầu bè của Ta-rê-si,
    Mọi tàu sang trọng.[d]
17 Sự kiêu căng của con người sẽ bị hạ thấp;
    Sự cao ngạo của loài người sẽ bị nhục nhã.
Vào ngày ấy chỉ một mình CHÚA sẽ được tôn cao.
18     Và các tượng thần sẽ hoàn toàn biến mất.
19 Người ta sẽ chui vào hang đá,
    Vào hầm dưới đất
Để tránh đối diện với sự kinh hoàng từ CHÚA
    Và vinh quang của sự uy nghiêm Ngài
    Khi Ngài đứng lên làm rung chuyển trái đất.
20 Vào ngày ấy, người ta sẽ ném
    Cho chuột, cho dơi
Những tượng thần bằng bạc, bằng vàng
    Mà người ta đã làm ra để thờ lạy,
21 Đặng chui vào hang đá,
    Vào khe đá
Để tránh đối diện với sự kinh hoàng từ CHÚA
    Và vinh quang của sự uy nghiêm Ngài
    Khi Ngài đứng lên làm rung chuyển trái đất.
22 Chớ nương cậy nơi người,
    Là loài chỉ có hơi thở nơi lỗ mũi;
Chúng có gì đáng kể đâu?

Hê-bơ-rơ 10

Vai Trò Của Kinh Luật Môi-se

10 Kinh Luật chỉ là cái bóng của những việc tốt lành sắp đến, chứ không phải là thực thể của sự vật, nên chẳng bao giờ làm cho những người đến gần để thờ phượng được toàn hảo bằng cách cứ tiếp tục dâng cùng một thứ sinh tế năm này sang năm khác. Nếu được, thì họ đã chấm dứt việc dâng tế lễ rồi, vì người thờ phượng tất đã được thanh tẩy một lần đủ cả, đâu còn ý thức mình có tội nữa! Nhưng các tế lễ đó hằng năm nhắc nhở về tội lỗi, vì không thể nào dùng huyết bò đực và dê đực mà cất bỏ tội lỗi được.

Vậy nên, khi vào trần gian, Chúa Cứu Thế đã tuyên bố:

“Chúa không muốn sinh tế, lễ vật
    Nhưng đã chuẩn bị một thân thể cho tôi,
Chúa chẳng bằng lòng
    Tế lễ thiêu hay sinh tế chuộc tội.
Bấy giờ, tôi nói: ‘Đây, tôi đến; trong Kinh Sách đã chép về tôi.’
    Lạy Đức Chúa Trời, tôi đến để thực hành ý định của Ngài.”

Trước hết, Ngài nói Chúa không muốn cũng chẳng bằng lòng sinh tế, lễ vật, tế lễ thiêu, hay sinh tế chuộc tội, là những điều phải dâng hiến theo Kinh Luật. Rồi Ngài tiếp: “Đây, tôi đến để thực hành ý định của Chúa.” Ngài dẹp bỏ điều trước để thiết lập điều sau. 10 Theo ý định ấy, chúng ta được thánh hóa nhờ sự dâng hiến thân thể của Chúa Cứu Thế Giê-su một lần đầy đủ tất cả.

11 Một bên, các thượng tế đứng phụng vụ ngày này qua ngày khác, dâng cùng một thứ sinh tế không có khả năng cất bỏ tội lỗi. 12 Bên kia, một Đấng dâng chỉ một sinh tế chuộc tội cho đến đời đời, rồi ngự trị bên phải Đức Chúa Trời. 13 Từ đó, Ngài chờ đợi cho đến khi các kẻ thù nghịch bị làm bệ dưới chân Ngài. 14 Vì dâng một tế lễ duy nhất, Ngài làm hoàn hảo vĩnh viễn những người được thánh hóa.

15 Đức Thánh Linh cũng xác chứng điều này với chúng ta, vì sau khi phán:

16 “Đây là giao ước Ta sẽ thiết lập với họ,
    Sau thời kỳ đó, Chúa phán,
Ta sẽ đặt Kinh Luật ta trong lòng họ
    Và ghi khắc vào tâm trí họ.”

17 Ngài tiếp:

“Ta sẽ chẳng bao giờ nhớ lại tội lỗi họ
    Và các việc gian ác của họ nữa!”

18 Nơi nào tội lỗi đã được tha thứ, thì không còn dâng tế lễ đền tội nữa.

Lời Kêu Gọi Tiến Bước Trên Con Đường Đức Tin

19 Vậy, thưa anh chị em, vì chúng ta vững tâm bước vào Nơi Chí Thánh nhờ huyết Đức Giê-su, 20 qua con đường mới và sống mà Ngài đã mở xuyên qua bức màn, nghĩa là xuyên qua thân xác Ngài; 21 chúng ta lại có một vị thượng tế vĩ đại được lập lên trên Nhà của Đức Chúa Trời, 22 nên chúng ta hãy đến gần Chúa với lòng chân thành, trong niềm tin vững chắc, tấm lòng đã được tẩy sạch khỏi lương tâm ác, thân thể đã tắm rửa bằng nước tinh sạch. 23 Chúng ta hãy giữ vững không lay chuyển lời tuyên xưng về niềm hy vọng của chúng ta, vì Đấng đã hứa với chúng ta luôn luôn thành tín. 24 Chúng ta hãy lưu ý khích lệ nhau trong tình yêu thương và các việc lành. 25 Đừng bỏ sự nhóm họp với nhau như thói quen của vài người, nhưng hãy khuyến khích nhau; anh chị em nên làm như thế nhiều hơn khi thấy Ngày Chúa càng gần.

26 Sau khi nhận biết chân lý, nếu chúng ta còn cố ý phạm tội, thì không còn sinh tế nào chuộc tội được nữa, 27 Chỉ còn sợ sệt chờ đợi sự xét đoán và lửa hừng sắp thiêu đốt những kẻ chống nghịch. 28 Ai bất chấp luật Môi-se nếu có hai hay ba người chứng thì bị xử tử không thương xót. 29 Huống hồ kẻ chà đạp Con Đức Chúa Trời, coi thường huyết giao ước đã thánh hóa mình và xúc phạm Thánh Linh ban ân sủng, thì anh chị em tưởng kẻ ấy không đáng bị hình phạt nặng nề hơn sao? 30 Vì chúng ta biết Đấng đã phán: “Sự báo thù thuộc về Ta; chính Ta sẽ báo ứng,” lại bảo: “Chúa sẽ xét đoán dân Ngài.” 31 Sa vào tay Đức Chúa Trời Hằng Sống là một điều khủng khiếp!

32 Nhưng anh chị em hãy nhớ lại những ngày trước kia, khi mới được soi sáng, anh chị em đã kiên trì trong một cuộc chiến đấu lớn lao, nhiều đau khổ, 33 khi thì công khai chịu sỉ nhục và hoạn nạn, khi thì chia sẻ nỗi niềm của những người gặp cảnh ngộ ấy. 34 Thật thế, anh chị em đã cùng chịu đau khổ với các tù nhân, vui mừng chấp nhận khi bị tịch thu tài sản vì biết rằng mình có tài sản tốt hơn và còn mãi.

35 Vậy, anh chị em đừng bỏ lòng tin tưởng chắc chắn của mình, là điều đem lại giải thưởng lớn. 36 Anh chị em cần kiên trì để sau khi làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, anh chị em sẽ hưởng được điều Ngài đã hứa. 37 Vì còn ít lâu, chỉ ít lâu thôi,

Thì Đấng ngự đến sẽ tới nơi, không trì hoãn.
38     Nhưng “người công chính của ta sẽ sống bởi đức tin,”
Nếu lui bước đi thì
    Linh hồn ta chẳng vui về người.

39 Nhưng chúng ta không phải là những người chịu lui bước để rồi bị hư vong, nhưng là những người giữ đức tin để được sự sống.[a]

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)