Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
I Sử Ký 16

16 Họ mang Rương của Thượng Đế và đặt bên trong lều mà Đa-vít đã dựng sẵn. Sau đó họ dâng của lễ thiêu, của lễ thân hữu cho Thượng Đế. Sau khi Đa-vít đã dâng các của lễ thiêu và thân hữu xong thì ông nhân danh CHÚA chúc phước cho dân chúng. Ông phát cho mỗi một người đàn ông, đàn bà Ít-ra-en một ổ bánh, trái chà là, và nho khô.

Rồi Đa-vít chỉ định một số người Lê-vi phục vụ trước Rương của CHÚA. Họ có nhiệm vụ hướng dẫn việc thờ phụng, cảm tạ, và ca ngợi CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en. A-sáp, người chơi chập chỏa, hướng dẫn. Phụ tá ông có Xa-cha-ri. Các người Lê-vi khác là Gia-a-xi-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, Mát-ti-thia, Ê-li-áp, Bê-nai-gia, Ô-bết Ê-đôm, và Giê-i-ên. Họ chơi đờn sắt và đờn cầm. Bê-nai-gia và Gia-ha-xi-ên là các thầy tế lễ thổi kèn thường xuyên trước Rương Giao Ước với Thượng Đế. Ngày đó là lần đầu tiên Đa-vít giao cho A-sáp và thân quyến ông nhiệm vụ hát xướng ca ngợi CHÚA.

Bài ca cảm tạ của Đa-vít

Hãy cảm tạ CHÚA và cầu khẩn cùng Ngài.
    Hãy thuật cho các dân những việc Ngài làm.
Hãy hát xướng cho Ngài,
    chúc tụng danh Ngài.
    Hãy thuật lại những phép lạ Ngài.
10 Hãy hớn hở vì các ngươi thuộc về Ngài;
    những ai tìm kiếm CHÚA hãy vui mừng.
11 Hãy nhờ cậy CHÚA và năng lực Ngài;
    hãy luôn luôn xin CHÚA giúp đỡ.
12 Hãy nhớ lại những phép lạ Ngài đã làm,
    những việc diệu kỳ,
    và những quyết định của Ngài.
13 Hỡi Ít-ra-en, các ngươi là dòng dõi của tôi tớ Ngài;
    các ngươi là con cháu Gia-cốp, dân được chọn lựa của Ngài.

14 Ngài là CHÚA và là Thượng Đế chúng ta.
    Luật pháp Ngài dành cho cả thế gian.
15 Ngài sẽ giữ giao ước Ngài đời đời;
    Ngài sẽ luôn luôn giữ lời hứa mình.
16 Ngài sẽ giữ giao ước đã lập với Áp-ra-ham
    và lời hứa Ngài cùng Y-sác.
17 Ngài biến nó thành luật lệ cho dân cư Gia-cốp;
    Ngài biến nó thành giao ước với Ít-ra-en đời đời.

18 Ngài phán, “Ta sẽ ban đất Ca-na-an cho các ngươi,
    để làm tài sản ngươi.”
19 Lúc đó dân của Thượng Đế hãy còn ít ỏi,
    họ sống như người xa lạ trong xứ.
20 Họ lưu lạc từ dân nầy đến dân khác,
    từ nước nầy đến nước nọ.
21 Nhưng Ngài không cho ai làm hại họ;
    Ngài cảnh cáo các vua không được đụng đến họ.

22 Ngài dặn, “Không được đụng đến dân tuyển chọn của ta,
    không được làm hại các nhà tiên tri ta.”
23 Hỡi cả trái đất, hãy hát xướng cho CHÚA.
    Mỗi ngày hãy thuật lại ơn cứu của Ngài.
24 Hãy thuật cho các dân về vinh hiển Ngài;
    Hãy cho mọi người biết các phép lạ Ngài làm.
25 CHÚA rất cao cả, đáng được ca ngợi.
    Ngài đáng được tôn kính hơn tất cả các thần.
26 Tất cả thần của các dân chỉ là hình tượng,
    nhưng CHÚA tạo ra các bầu trời.
27 Ngài đầy vinh hiển và oai nghi;
    Ngài có uy quyền và niềm vui trong đền thờ Ngài.
28 Hỡi các dân trên đất hãy ca ngợi CHÚA.
    Hãy ca ngợi vinh hiển và quyền năng Ngài.
29 Hãy ca ngợi vinh hiển của danh Ngài.
    Hãy mang của lễ mà đến cùng Ngài.
    Hãy thờ kính CHÚA trong trang phục thánh [a].
30 Hỡi mọi người trên đất hãy run sợ trước mặt Ngài.
    Trái đất đã được đặt để,
    nó không thể dời đi nơi khác.
31 Trời hãy vui mừng, và đất hãy hớn hở.
    Dân chúng các nơi hãy nói, “CHÚA là vua!”
32 Biển và mọi loài trong đó hãy la lớn,
    đồng ruộng và mọi thứ trong đó hãy vui mừng.
33 Các cây cối trong rừng sẽ reo vui trước mặt CHÚA.
    Chúng sẽ hát mừng vì Ngài đến để phân xử thế gian.
34 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài nhân từ.
    Tình yêu Ngài còn đến đời đời.
35 Hãy thưa cùng Ngài,
    “Lạy Thượng Đế là Đấng Cứu Chuộc chúng tôi,
    xin hãy giải cứu chúng tôi,
    mang chúng tôi trở về và cứu chúng tôi từ các nước khác.
Thì chúng tôi sẽ cảm tạ Ngài và hết lòng ca ngợi Ngài.”
36 Hãy ca ngợi CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en.
    Ngài hằng hữu từ ngàn xưa cho đến mãi mãi.

Toàn dân đều nói “A-men” và ca ngợi CHÚA.

37 Sau đó Đa-vít để A-sáp và các người Lê-vi khác đứng trước mặt Rương Giao Ước với CHÚA. Họ ở đó để phục vụ công tác mỗi ngày. 38 Đa-vít cũng để Ô-bết Ê-đôm và sáu mươi tám người Lê-vi phục vụ chung với họ. Hô-sa và Ô-bết Ê-đôm, con Giê-đu-thun lo nhiệm vụ canh gác.

39 Đa-vít để thầy tế lễ Xa-đốc và các thầy tế lễ khác phục vụ cùng ông trước Lều của CHÚA [b] ở nơi thờ phụng tại Ghi-bê-ôn. 40 Mỗi sáng và chiều họ dâng của lễ thiêu trên bàn thờ theo đúng các qui tắc trong Lời Giáo Huấn của CHÚA đã được ban cho dân Ít-ra-en. 41 Cùng với họ có Hê-man và Giê-đu-thun cùng các người Lê-vi khác. Họ được chọn đích danh để ca ngợi CHÚA chẳng hạn như hát khúc Ca tụng CHÚA vì tình yêu Ngài còn đời đời [c]. 42 Hê-man và Giê-đu-thun cũng có nhiệm vụ thổi kèn, đánh chập chỏa và chơi các nhạc cụ khác khi người ta hát lên cho Thượng Đế. Các con trai Giê-đu-thun lo nhiệm vụ gác cửa.

43 Rồi tất cả dân chúng ra về. Mọi người đều trở về nhà. Đa-vít cũng về nhà chúc phước cho các người trong gia đình mình.

Gia-cơ 3

Cẩn thận điều mình nói

Thưa anh chị em, trong vòng anh chị em không nên có quá nhiều người mong làm thầy vì sẽ bị phê phán gắt gao hơn. Chúng ta ai cũng có sơ xuất. Nếu ai không hề sơ xuất trong lời nói, người đó thật hoàn toàn, biết kiểm soát cả con người mình. Khi chúng ta tra khớp vào miệng ngựa, bắt nó vâng theo mình thì có thể kiểm soát toàn thân nó. Chiếc tàu mặc dù to lớn, bị gió mạnh xô đẩy, nhưng chỉ cần một bánh lái rất nhỏ cũng đủ điều khiển chiếc tàu lớn đó đi theo ý người cầm lái. Cái lưỡi cũng tương tự như vậy. Tuy chỉ là một chi thể nhỏ nhưng khoe khoang nhiều chuyện lớn. Chỉ cần một ngọn lửa nhỏ là có thể bắt đầu đám cháy rừng lớn. Cái lưỡi cũng giống như ngọn lửa. Trong tất cả mọi chi thể nó tập trung cả khối gian ác và rải nọc độc ra toàn thân. Nó bị hỏa ngục bắt cháy rồi chính nó cũng khởi đầu một đám cháy ảnh hưởng cả đời người. Loài người có thể chế ngự mọi dã thú, từ chim chóc, loài bò sát cho đến cá. Loài nào cũng chế ngự được, nhưng chưa ai chế ngự được cái lưỡi. Nó hung hăng, gian ác, đầy nọc độc chết người. Chúng ta dùng cái lưỡi để ca ngợi Chúa là Cha chúng ta, nhưng cũng dùng chính cái lưỡi ấy để chửi rủa người khác, là người được Thượng Đế tạo dựng theo hình ảnh Ngài. 10 Vừa khen ngợi, vừa chửi rủa, cả hai đều phát xuất từ một môi miệng sao? Thưa anh chị em, không nên làm như vậy. 11 Có lý nào từ một con suối mà ra cả hai loại nước vừa ngọt vừa mặn sao? 12 Thưa anh chị em, có thể nào cây vả sinh ra trái ô-liu, hoặc cây nho sinh ra trái vả không? Không thể được! Cũng vậy, giếng nước mặn chẳng thể cho nước ngọt được.

Sự khôn ngoan thật

13 Trong anh chị em có ai thật sự khôn ngoan hiểu biết chăng? Người ấy nên chứng tỏ qua nếp sống tốt đẹp và hành vi đáng khen phản ảnh qua tính mềm mại do khôn ngoan mà ra. 14 Nhưng nếu anh chị em ích kỷ và đố kỵ cay đắng trong lòng, thì chớ nên khoe khoang, vì khoe như thế là giả dối, giấu giếm sự thật. 15 Loại “khôn ngoan” đó không phải từ Thượng Đế đến đâu mà từ thế gian ra. Khôn ngoan đó không thuộc tâm linh mà thuộc ma quỉ. 16 Nơi nào có đố kỵ và ích kỷ, nơi đó có hỗn loạn và đủ thứ gian ác. 17 Nhưng sự khôn ngoan đến từ Thượng Đế thì trước hết là tinh sạch, rồi tới hòa thuận, dịu dàng và chân thật. Loại khôn ngoan nầy lúc nào cũng sẵn sàng giúp đỡ những người gặp khó khăn và làm ích cho kẻ khác. Lúc nào cũng phải chăng và lương thiện. 18 Người làm việc cho hòa bình gieo trồng hoa màu tốt cho nếp sống phải lẽ.

Ô-ba-đi-a

Chúa sẽ trừng phạt dân Ê-đôm

Đây là sự hiện thấy của Áp-đia. CHÚA phán về Ê-đôm như sau:

“Chúng ta đã nghe lời CHÚA phán.
    Một sứ giả đã được sai đến
    các dân và loan báo rằng,
‘Hãy tiến đánh! Hãy tấn công Ê-đôm!’

Chúa phán cùng dân Ê-đôm

Chẳng bao lâu nữa ta sẽ khiến ngươi
trở thành dân nhỏ bé nhất trong các dân.
    Ngươi sẽ bị mọi người ghét bỏ.
Sự kiêu căng ngươi đã phỉnh gạt ngươi,
    hỡi những kẻ sống trong các bộng đá.
Nhà cửa ngươi cất trên cao,
    Ngươi là kẻ tự nhủ,
    ‘Không ai có thể lôi ta xuống đất được.’
Dù cho ngươi bay cao vút như chim ưng
    làm tổ ngươi giữa các ngôi sao,
Ta cũng sẽ kéo ngươi xuống từ đó,”
    CHÚA phán vậy.
“Ngươi sẽ bị tàn hại!
Nếu kẻ trộm đến cùng ngươi,
    hay kẻ cướp đến ban đêm,
chúng cũng chỉ lấy đủ dùng mà thôi.
Nếu người làm công đến hái nho
    trên dây nho ngươi,
Họ cũng chừa lại một số.
Nhưng hỡi Ê-đôm,
    ngươi sẽ mất tất cả!
Người ta sẽ tìm ra
    những kho báu của ngươi!
Tất cả những ai hiện là bạn hữu ngươi
    sẽ đuổi ngươi ra khỏi xứ.
Những người hiện sống hòa bình với ngươi
    sẽ lường gạt và đánh bại ngươi.
Những ai hiện ăn bánh với ngươi,
    đang âm mưu đánh bẫy ngươi,
    mà ngươi không hay biết.”

CHÚA phán, “Trong ngày đó
    ta chắc chắn sẽ tiêu diệt
    những kẻ khôn ngoan trong Ê-đôm,
và những người hiểu biết từ các núi Ê-đôm.
Rồi hỡi thành Thê-man [a],
    các chiến sĩ anh dũng nhất của ngươi sẽ hoảng sợ,
và mọi người từ các núi Ê-đôm
    sẽ bị giết.
10 Ngươi đã tỏ ra hung bạo
    đối với thân nhân mình
    là người Ít-ra-en,
cho nên ngươi sẽ bị sự sỉ nhục
    bao trùm và hủy diệt đời đời.
11 Ngươi đứng một bên nhìn
    mà không ra tay giúp đỡ
khi bọn lạ mặt mang kho báu
    của dân Ít-ra-en đi.
Khi bọn người ngoại quốc
    vào cổng thành Ít-ra-en
và bắt thăm để chia phần
    trong Giê-ru-sa-lem
thì ngươi cũng giống như chúng nó.

Mệnh lệnh mà Ê-đôm đã bất tuân

12 Hỡi Ê-đôm, chớ cười nhạo [b]
    anh em Ít-ra-en mình
    trong khi chúng gặp khốn đốn
hay mừng rỡ khi dân Giu-đa
    bị tiêu diệt.
Đừng huênh hoang [c] khi chúng gặp những chuyện chẳng lành.
13 Chớ vào cổng thành của dân ta
    trong khi chúng gặp nguy khốn
hay cười giễu khi chúng lâm cảnh nguy biến.
    Đừng cướp của cải chúng
trong khi chúng lâm cảnh bất hạnh.
14 Chớ đứng nơi ngã tư
    chực tiêu diệt những ai tìm cách trốn thoát.
Đừng bắt sống những ai
    đang chạy trốn mà giao cho kẻ thù
    trong khi chúng gặp hiểm nghèo.

Các dân sẽ bị phán xử

15 Ngày Chúa phán xử các dân sắp đến rồi.
    Điều ác mà các ngươi làm cho người khác
    sẽ xảy đến cho ngươi;
    chúng sẽ đổ trên đầu ngươi.
16 Vì ngươi uống rượu trong đền thờ ta [d],
    cho nên các dân nhìn theo đó
    mà uống lấy uống để [e].
Chúng sẽ uống mãi
    cho đến khi biến mất.
17 Nhưng trên núi Xi-ôn [f] sẽ có một số người sống sót.
    Họ sẽ là dân ta.
Dân cư Gia-cốp sẽ lấy lại cho Xi-ôn những gì đã bị cướp đoạt.
18 Dân cư Gia-cốp [g] sẽ giống như lửa
    và dân cư Giô-xép sẽ giống như ngọn lửa.
Nhưng dân cư Ê-sau sẽ giống như cọng rạ khô.
Dân Gia-cốp sẽ châm lửa
    và thiêu đốt chúng.
Trong dân Ê-sau [h] sẽ không còn sót ai.”
    Việc đó sẽ xảy ra vì CHÚA đã phán vậy.
19 “Rồi những kẻ ở vùng sa mạc Nê-ghép
    sẽ chiếm lại các núi của Ê-sau.
Họ sẽ đoạt lại các ngọn đồi phía Tây
    khỏi tay quân Phi-li-tin.
Họ cũng sẽ lấy lại đất Ép-ra-im
    và Xa-ma-ri,
còn Bên-gia-min sẽ chiếm Ghi-lê-át.
20 Dân Ít-ra-en trước đây
    bị đuổi khỏi nhà cửa mình,
nay sẽ chiếm đất của dân Ca-na-an,
    chạy dài cho đến Xê-pha-rát [i].
Dân Giu-đa trước kia
    bị đuổi khỏi Giê-ru-sa-lem
và sống lưu vong trong Xê-pha-rát,
    sẽ lấy lại các thành phố
    miền Nam Giu-đa.
21 Các chiến sĩ hùng mạnh [j] sẽ
    tiến lên núi Xi-ôn,
    nơi họ sẽ cai trị các dân
    sống trong các núi Ê-đôm.
Và nước sẽ thuộc về CHÚA.”

Lu-ca 5

Các môn đệ đầu tiên của Chúa Giê-xu(A)

Một ngày nọ, khi Chúa Giê-xu đang đứng bên hồ Ga-li-lê [a], thì nhiều người chen lấn quanh Ngài để nghe lời của Thượng Đế. Chúa Giê-xu thấy có hai chiếc thuyền đậu gần bờ hồ. Các người đánh cá đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Ngài bước lên một trong hai chiếc thuyền, là chiếc của Xi-môn. Ngài bảo ông đẩy thuyền ra khỏi bờ một chút, rồi Ngài ngồi trong thuyền dạy dỗ dân chúng.

Sau khi dạy xong, Ngài bảo Xi-môn, “Anh cho thuyền ra chỗ nước sâu buông lưới xuống bắt ít cá đi.”

Xi-môn đáp, “Thưa thầy, chúng tôi đã vất vả đánh cá suốt đêm qua mà chẳng được con nào hết. Nhưng vì thầy bảo buông lưới, thì tôi xin vâng lời.” Lúc làm theo lời Chúa Giê-xu bảo, họ kéo được một mẻ cá nhiều đến nỗi lưới sắp đứt. Họ liền gọi đồng bạn từ thuyền khác đến giúp. Mấy người kia đến, đổ cá vào đầy ngập cả hai thuyền, đến nỗi gần chìm.

Xi-môn Phia-rơ thấy vậy liền quì trước mặt Chúa Giê-xu và thưa, “Lạy Chúa xin ra khỏi con vì con là người tội lỗi.” Ông và mấy người đánh cá kia kinh ngạc vì số cá đánh được. 10 Gia-cơ và Giăng, con của Xê-bê-đê, cũng vậy. Hai người đó là bạn đồng nghiệp với Xi-môn.

Chúa Giê-xu bảo Xi-môn, “Đừng sợ. Từ nay anh sẽ đánh lưới người.”

11 Sau khi đưa thuyền vào bờ, họ liền bỏ tất cả để đi theo Ngài.

Chúa Giê-xu chữa lành người bệnh(B)

12 Lúc Chúa Giê-xu đến một trong những tỉnh miền ấy thì có một người mắc bệnh cùi, lở lói đầy mình. Trông thấy Chúa Giê-xu, anh ta quì xuống van xin, “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, Ngài có thể chữa lành cho con được.”

13 Chúa Giê-xu giơ tay rờ anh và nói, “Ta muốn. Hãy lành bệnh đi!” Tức thì bệnh biến mất. 14 Rồi Chúa Giê-xu dặn anh, “Đừng cho ai biết việc nầy, nhưng hãy đi trình diện thầy tế lễ [b] và dâng của lễ để chứng nhận anh lành bệnh theo như Mô-se qui định. [c] Như thế cho mọi người thấy anh đã lành.”

15 Nhưng tin đồn về Ngài lại càng lan rộng hơn nữa. Nhiều người đến nghe Ngài giảng dạy và được chữa lành. 16 Tuy nhiên Chúa Giê-xu hay đi lánh một mình để cầu nguyện.

Chúa Giê-xu chữa lành người bại(C)

17 Một ngày nọ, Chúa Giê-xu đang dạy dỗ dân chúng, trong đó có cả những người Pha-ri-xi cùng các giáo sư luật đến từ các tỉnh miền Ga-li-lê, Giu-đia và Giê-ru-sa-lem. Thượng Đế ban quyền cho Ngài chữa lành nhiều người. 18 Ngay lúc đó, có mấy người khiêng một người bại nằm trên cáng. Họ tìm cách khiêng anh đến trước mặt Chúa Giê-xu, 19 nhưng không được vì dân chúng chen chúc quá đông. Cho nên họ leo lên mái rồi thòng cáng của người bại xuống qua một khoảng trống trên trần nhà giữa đám đông ngay trước mặt Chúa Giê-xu. 20 Nhìn thấy đức tin của họ, Chúa Giê-xu bảo, “Bạn ơi, tội bạn được tha rồi.”

21 Mấy giáo sư luật và các người Pha-ri-xi nghĩ thầm, “Ông nầy là ai mà ăn nói ngang nhiên như mình là Trời vậy? Chỉ có một mình Trời mới có quyền tha tội được thôi.”

22 Nhưng Chúa Giê-xu biết ý nghĩ họ, nên Ngài nói, “Tại sao các ông nghĩ thầm như thế? 23 Giữa hai điều nầy, điều nào dễ tin hơn: Hoặc là nói, ‘Tội anh đã được tha,’ hay là nói, ‘Hãy đứng dậy đi’? 24 Nhưng tôi sẽ chứng tỏ cho các ông biết Con Người có quyền tha tội.” Nên Chúa Giê-xu nói với người bại, “Tôi bảo anh đứng dậy, cuốn chăn chiếu đi về nhà.” 25 Anh liền đứng phắt dậy, cuốn chăn chiếu và vừa đi về nhà, vừa ca ngợi Thượng Đế. 26 Dân chúng vô cùng kinh ngạc và ca tụng Thượng Đế. Họ đầy lòng ngưỡng mộ và thốt lên, “Hôm nay chúng ta được thấy những điều kỳ diệu!”

Lê-vi theo Chúa Giê-xu(D)

27 Chúa Giê-xu đi ra, thấy một nhân viên thu thuế tên Lê-vi đang ngồi ở trạm. Chúa Giê-xu bảo ông, “Hãy theo ta!” 28 Lê-vi liền đứng dậy, bỏ tất cả để đi theo Ngài.

29 Sau đó ông làm tiệc lớn thết đãi Chúa Giê-xu tại nhà mình. Cũng có nhiều nhân viên thu thuế và những người khác cùng dự bữa ăn nữa. 30 Nhưng các người Pha-ri-xi và những giáo sư dạy luật giùm người Pha-ri-xi phàn nàn với các môn đệ Chúa Giê-xu, “Tại sao mấy anh ăn chung với bọn thu thuế và kẻ có tội như thế?”

31 Chúa Giê-xu đáp, “Người khoẻ mạnh đâu cần bác sĩ. Chỉ có người bệnh mới cần. 32 Ta đến không phải để kêu gọi người tốt mà là kêu gọi tội nhân ăn năn.”

Chúa Giê-xu trả lời một câu hỏi(E)

33 Họ hỏi Chúa Giê-xu, “Các môn đệ của Giăng thường cữ ăn một thời gian và cầu nguyện như người Pha-ri-xi hay làm. Còn các môn đệ thầy lúc nào cũng ăn uống.”

34 Chúa Giê-xu đáp, “Các ông có thể nào bắt khách dự tiệc cưới của chú rể cữ ăn lúc tiệc đang diễn tiến không? 35 Khi nào chú rể ra đi thì lúc ấy họ mới cữ ăn.”

36 Ngài bảo họ như sau, “Không ai cắt vải của áo mới để vá lỗ rách của áo cũ. Vì làm như thế sẽ hư áo mới, còn miếng vải của áo mới cũng không cùng màu với áo cũ. 37 Cũng vậy, không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ vì rượu mới sẽ làm nứt bầu, rượu đổ ra mất mà bầu cũng bị hư. 38 Rượu mới phải đựng trong bầu da mới. 39 Không ai uống rượu cũ mà còn đòi rượu mới vì người đó sẽ bảo, ‘Rượu cũ ngon hơn.’”

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

Copyright © 2010 by World Bible Translation Center