Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
I Các Vua 19

Ê-li chạy trốn đến núi Hô-rếp

19 Vua A-háp thuật cho Giê-xa-bên nghe mọi điều Ê-li đã làm và việc ông giết các nhà tiên tri bằng gươm. Giê-xa-bên liền sai một sứ giả đến nhắn với Ê-li, “Nếu ngày mai vào giờ nầy mà ta không giết ngươi như ngươi đã giết các nhà tiên tri thì nguyện các thần phạt ta nặng nề.”

Nghe vậy Ê-li hoảng sợ liền chạy cứu mạng, mang theo tên đầy tớ. Khi đến Bê-e-sê-ba thuộc Giu-đa thì Ê-li để tên đầy tớ lại đó. Rồi ông đi bộ suốt một ngày vào sa mạc. Ông ngồi dưới gốc một bụi cây và cầu xin được chết. Ông xin, “Thôi đủ rồi Chúa ôi. Xin cho tôi chết. Tôi có hơn gì tổ tiên tôi đâu.”

Rồi ông nằm dưới gốc cây và ngủ. Bỗng nhiên một thiên sứ đến đụng vào người ông. Thiên sứ bảo, “Hãy thức dậy ăn.” Ê-li thấy gần đầu mình có một ổ bánh nướng trên than và một bình nước cho nên ông ăn uống rồi nằm ngủ lại.

Sau đó thiên sứ CHÚA đến đụng ông lần nữa và bảo, “Hãy dậy và ăn vì nếu không đường đi rất xa, ngươi khó mà chịu nổi.” Vậy Ê-li ngồi dậy ăn và uống. Thức ăn giúp sức ông đi bộ bốn mươi ngày đêm cho đến núi Hô-rếp tức núi của Thượng Đế. Đến đó Ê-li vào trong một hang đá để ngủ đêm.

CHÚA hỏi Ê-li, “Ê-li, tại sao ngươi ở đây?”

10 Ông thưa, “Lạy CHÚA là Thượng Đế Toàn Năng, tôi hết lòng phục vụ Ngài nhưng dân Ít-ra-en đã phá giao ước Ngài, tiêu hủy bàn thờ Ngài và dùng gươm giết các nhà tiên tri của Ngài. Tôi là nhà tiên tri duy nhất còn sống sót, mà bây giờ họ cũng tìm cách giết tôi luôn.”

11 CHÚA bảo Ê-li, “Hãy đi ra đứng trước mặt ta trên núi. Ta sẽ đi ngang qua ngươi.” [a] Rồi sẽ có cơn gió thổi qua, mạnh đến nỗi núi nứt ra và các tảng đá lớn vỡ vụn trước mặt CHÚA. Nhưng CHÚA không có trong luồng gió. Sau trận gió sẽ có cơn động đất, nhưng không có CHÚA trong cơn động đất. 12 Sau cơn động đất sẽ có đám lửa, nhưng không có CHÚA trong đám lửa. Sau đám lửa có một tiếng [b] thì thầm nho nhỏ.

13 Khi Ê-li nghe tiếng đó liền lấy áo che mặt và đi ra ngoài đứng nơi miệng hang. Rồi có tiếng hỏi, “Ê-li, tại sao ngươi ở đây?”

14 Ông đáp, “Lạy CHÚA Toàn Năng, tôi hết lòng phục vụ Ngài. Nhưng dân Ít-ra-en đã phá giao ước với Ngài, tiêu hủy bàn thờ Ngài và dùng gươm giết các nhà tiên tri của Ngài. Tôi là nhà tiên tri duy nhất còn lại mà họ cũng đang tìm cách giết tôi luôn.”

15 CHÚA phán cùng ông, “Hãy đi trở lại con đường dẫn đến sa mạc quanh thành Đa-mách. Đi vào thành và đổ dầu trên Ha-xa-ên cử người làm vua trên A-ram. 16 Rồi đổ dầu trên Giê-hu, con trai Nim-si cử người làm vua trên Ít-ra-en. Sau đó hãy đổ đầu trên Ê-li-sê, con trai Sa-phát thuộc vùng A-bên Mê-hô-la-lên làm nhà tiên tri kế nghiệp ngươi. 17 Ai thoát khỏi gươm Ha-xa-ên sẽ bị Giê-hu giết, còn ai thoát khỏi gươm Giê-hu sẽ bị Ê-li-sê giết. 18 Ta có bảy ngàn người trong Ít-ra-en chưa hề cúi lạy trước tượng Ba-anh và miệng họ chưa hôn nó.”

Ê-li-sê trở thành nhà tiên tri

19 Vậy Ê-li rời nơi đó và gặp Ê-li-sê, con Sa-phát đang cày ruộng bằng một đội bò. Đội bò gồm mười hai đôi bò và chính ông đang cầm cày đôi thứ mười hai [c]. Ê-li tiến đến gặp Ê-li-sê, cởi áo ngoài [d] ra và choàng lên Ê-li-sê. 20 Ê-li-sê liền bỏ các đội bò mình và chạy theo Ê-li. Ê-li-sê bảo, “Để tôi về hôn từ biệt cha mẹ tôi đã rồi tôi sẽ theo ông.”

Ê-li đáp, “Đi về đi. Tôi có cản anh đâu?” [e]

21 Vậy Ê-li-sê đi về bắt một cặp bò làm thịt. Ông dùng ách bằng gỗ để làm củi rồi nướng thịt phát cho mọi người. Sau khi ăn xong Ê-li-sê ra đi theo và làm phụ tá cho Ê-li.

I Thê-sa-lô-ni-ca 2

Công tác của Phao-lô ở Tê-sa-lô-ni-ca

Thưa anh chị em, anh chị em biết rằng cuộc viếng thăm anh chị em của chúng tôi không phải là thất bại. Trước khi đến thăm anh chị em, chúng tôi đã phải chịu khổ nhiều ở thành Phi-líp. Như anh chị em biết, nhiều người phỉ nhổ và chống đối chúng tôi. Nhưng Thượng Đế giúp chúng tôi can đảm vững lòng rao truyền Tin Mừng cho anh chị em. Khi kêu gọi anh chị em, không phải chúng tôi muốn lừa dối, mưu mô hoặc gạt gẫm anh chị em. Nhưng chúng tôi giảng Tin Mừng vì chúng tôi đã được Thượng Đế thử nghiệm và giao cho nhiệm vụ ấy. Khi rao giảng, chúng tôi không tìm cách làm vừa lòng người mà vừa lòng Thượng Đế là Đấng thử nghiệm lòng chúng tôi. Anh chị em biết rằng chúng tôi không tìm cách khuyến dụ anh chị em bằng những lời ca tụng. Chúng tôi cũng không tìm cách lạc quyên tiền bạc của anh chị em vì chúng tôi không hề có động lực ích kỷ nào phải dấu giếm. Thượng Đế biết rằng lời chúng tôi nói đây là thật. Chúng tôi không tìm lời ca ngợi của loài người, dù của anh chị em hay của bất cứ ai khác.

Dù rằng với tư cách là sứ đồ của Chúa Cứu Thế chúng tôi có thể dùng quyền của mình đối với anh chị em nhưng chúng tôi đã tỏ ra rất mềm mại [a] như mẹ lo cho con mình vậy. Vì quá yêu mến anh chị em nên chúng tôi vui mừng san sẻ không những Tin Mừng của Thượng Đế mà còn san sẻ chính mình chúng tôi nữa. Anh chị em đã trở nên thân thiết với chúng tôi. Thưa anh chị em, chắc anh chị em còn nhớ công khó của chúng tôi. Trong khi rao giảng Tin Mừng của Thượng Đế cho anh chị em chúng tôi làm lụng ngày đêm để khỏi trở thành gánh nặng cho anh chị em.

10 Còn khi ở giữa anh chị em, chúng tôi sống một cuộc đời thánh thiện, không thể chê trách được. Anh chị em biết điều đó và Thượng Đế cũng biết như thế. 11 Anh chị em biết rằng chúng tôi đối với anh chị em như cha đối với con. 12 Chúng tôi khuyến khích, giục giã và nài xin mỗi người trong anh chị em hãy sống một cuộc đời tốt đẹp cho Thượng Đế là Đấng gọi anh chị em vào nước vinh hiển của Ngài.

13 Ngoài ra, chúng tôi cũng luôn luôn tạ ơn Thượng Đế vì khi nghe lời của Ngài từ chúng tôi, anh chị em đã tiếp nhận như là lời của Thượng Đế chứ không phải của loài người. Thật thế, đó là thông điệp của Thượng Đế hành động trong anh chị em là những người tin. 14 Thưa anh chị em, kinh nghiệm của anh chị em cũng giống như của các hội thánh Chúa Cứu Thế tại miền Giu-đia [b]. Anh chị em chịu khổ vì đồng bào mình cũng như họ đã chịu khổ trong tay người Do-thái 15 là những kẻ đã giết Chúa Giê-xu cùng các tiên tri và cũng chính họ săn đuổi chúng tôi ra khỏi nước. Hành động của họ khiến Thượng Đế bất bình. Họ chống nghịch tất cả mọi người. 16 Họ tìm cách ngăn cản không cho chúng tôi giảng dạy những người không phải Do-thái để những người ấy được cứu. Hành động của họ đã gia tăng tội lỗi của họ lên quá mức. Sau cùng cơn giận của Thượng Đế đã giáng trên họ.

Phao-lô muốn thăm các anh em lần nữa

17 Thưa anh chị em, thân chúng tôi tuy xa cách anh chị em nhưng lòng không cách. Chúng tôi rất muốn thăm anh chị em và cố gắng đến. 18 Thật vậy, chúng tôi muốn đến thăm anh chị em. Chính tôi, Phao-lô, đã hơn một lần cố gắng đến thăm anh chị em nhưng bị Sa-tăng ngăn trở. 19 Anh chị em là hi vọng, niềm vui và mão triều mà chúng tôi rất hãnh diện khi Chúa Cứu Thế trở lại. 20 Thật vậy, anh chị em là vinh hiển và niềm vui của chúng tôi.

Ða-ni-ên 1

Vào năm thứ ba đời Giê-hô-gia-kim [a] vua Giu-đa thì Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn kéo quân đến vây Giê-ru-sa-lem. CHÚA cho phép Nê-bu-cát-nết-xa bắt được Giê-hô-gia-kim, vua Giu-đa. Nê-bu-cát-nết-xa cũng lấy một số đồ dùng trong đền thờ của Thượng Đế mang sang Ba-by-lôn và đặt trong đền thờ của các thần mình.

Sau đó vua Nê-bu-cát-nết-xa ra lệnh cho Át-phê-na, tể tướng mình, tuyển lựa một số người Ít-ra-en [b] vào cung. Vua muốn chọn họ từ những gia đình quyền quí, kể cả gia đình hoàng tộc của Giu-đa. Vua Nê-bu-cát-nết-xa chỉ muốn chọn những thanh niên Ít-ra-en tốt tướng, trắng trẻo, học thức, có khả năng hấp thụ kiến thức để có thể phục vụ trong đền vua. Át-phê-na phải dạy họ nói và viết ngôn ngữ Ba-by-lôn. Vua cấp cho các thanh niên ấy lương thực và rượu mỗi ngày là những thứ vua dùng. Họ được huấn luyện trong ba năm rồi sau đó sẽ phục vụ vua Ba-by-lôn. Trong số các thanh niên đó có Đa-niên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên, và A-xa-ria thuộc dân Giu-đa.

Át-phê-na, quan tể tướng đặt tên Ba-by-lôn cho họ. Đa-niên mang tên Bên-tơ-sát-xa, Ha-na-nia tên Sa-đơ-rắc, Mi-sa-ên tên Mê-sác, và A-xa-ria tên A-bết-nê-gô.

Đa-niên nhất định không để thực phẩm và rượu của vua làm ô uế mình cho nên ông xin Át-phê-na miễn cho ông khỏi dùng các thức ăn ấy.

Thượng Đế khiến cho Át-phê-na, quan tể tướng tỏ lòng nhân từ và tử tế đối với Đa-niên. 10 Tuy nhiên Át-phê-na bảo Đa-niên, “Tôi sợ vua, chủ tôi. Ngài ra lệnh cho tôi cấp cho anh phần thức ăn và rượu nầy. Nếu anh bắt đầu trông tiều tụy hơn những thanh niên khác đồng tuổi thì vua sẽ thấy ngay. Như thế hóa ra vì anh mà vua sẽ chém đầu tôi à?”

11 Át-phê-na giao cho một viên sĩ quan trông nom Đa-niên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên, và A-xa-ria. 12 Đa-niên bảo viên sĩ quan trông nom mình rằng, “Xin thử như thế nầy trong mười ngày: Đừng cho chúng tôi thứ gì khác để ăn ngoài rau và nước uống. 13 Sau mười ngày ông sẽ so diện mạo chúng tôi với những thanh niên khác đã dùng thức ăn và đồ uống của vua xem sao. Ông sẽ thấy rồi quyết định phải đối xử với chúng tôi, kẻ tôi tớ ông, như thế nào.”

14 Vì thế viên sĩ quan ấy đồng ý thử họ trong mười ngày. 15 Sau mười ngày thì thấy họ trông khỏe mạnh và tráng kiện hơn những thanh niên ăn đồ của vua. 16 Nên viên sĩ quan dẹp phần thực phẩm và rượu đặc biệt của vua dành cho họ và cho họ ăn rau thôi.

17 Thượng Đế ban cho bốn thanh niên ấy sự khôn ngoan và khả năng học hỏi nhiều điều. Đa-niên còn biết giải những dị tượng và chiêm bao.

18 Cuối thời gian vua ấn định, Át-phê-na đưa tất cả các thanh niên trình diện vua Nê-bu-cát-nết-xa. 19 Vua nói chuyện với họ và nhận thấy trong tất cả các thanh niên không ai xuất sắc bằng Đa-niên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên, và A-xa-ria. Vậy bốn thanh niên đó phục vụ nhà vua. 20 Mỗi khi vua hỏi ý kiến họ về vấn đề gì quan trọng thì họ tỏ ra rất khôn ngoan và thông sáng. Họ giỏi gấp mười lần các nhà tướng số và thuật sĩ trong toàn vương quốc! 21 Đa-niên tiếp tục phục vụ cho nhà vua cho đến năm đầu tiên của triều đại vua Xi-ru [c].

Thánh Thi 105

Tình yêu Thượng Đế dành cho Ít-ra-en

105 Hãy cảm tạ Chúa và rao truyền danh Ngài.
    Hãy thuật cho các quốc gia những việc Ngài làm.
Hãy hát xướng; hãy ca ngợi Ngài.
    Hãy thuật lại các việc diệu kỳ của Ngài.
Hãy vui mừng trong sự kiêu hãnh;
    những người tìm kiếm Chúa hãy vui mừng.
Hãy tìm kiếm nơi Chúa và sức mạnh của Ngài;
    hãy luôn luôn đến cùng Ngài để xin cứu giúp.
Hãy nhớ lại các việc diệu kỳ Ngài đã làm;
    những việc lạ lùng và các phán quyết của miệng Ngài.
Các ngươi là dòng dõi của tôi tớ Ngài là Áp-ra-ham,
    con cháu Gia-cốp, dân được
    lựa chọn của Ngài.
Chúa là Thượng Đế chúng ta.
    Ngài cai trị toàn thế giới.
Ngài sẽ mãi mãi tôn trọng giao ước Ngài,
    và luôn luôn giữ lời hứa.
Ngài giữ giao ước đã lập với Áp-ra-ham
    và lời hứa Ngài cùng Y-sác.
10 Ngài xác nhận giao ước cho Gia-cốp;
    lập thành giao ước với Ít-ra-en cho đến đời đời.
11 Chúa phán, “Ta sẽ cho ngươi đất Ca-na-an,
    xứ đó sẽ thuộc về các ngươi.”
12 Khi Ngài tuyên bố những điều ấy thì dân cư của Ngài hãy còn ít oi.
    Họ là kiều dân trong xứ.
13 Họ lưu lạc từ nước nầy sang nước khác,
    từ vương quốc nầy đến vương quốc nọ.
14 Tuy nhiên Chúa không cho ai
    ức hiếp họ;
    Ngài cảnh cáo các vua không được làm hại họ.
15 Ngài bảo, “Chớ có đụng đến dân được chọn lựa của ta,
    không được làm hại các nhà tiên tri ta.”
16 Thượng Đế đưa thời kỳ đói kém đến trong xứ,
    Ngài tiêu hủy mọi nguồn thực phẩm.
17 Sau đó Ngài sai một người đi trước họ tức Giô-xép, bị bán làm nô lệ.
18 Chúng xiềng chân người
    và đeo gông vào cổ người.
19 Cho đến thời kỳ mà người đã tiên đoán xảy đến,
    lời của Chúa chứng tỏ Giô-xép nói đúng.
20 Vua Ai-cập cho gọi Giô-xép đến và thả người ra;
    nhà lãnh đạo quần chúng phóng thích người.
21 Vua đặt người cai quản cả cung vua;
    Giô-xép quản trị mọi tài sản vua.
22 Người có quyền sai khiến các hoàng thân.
    Người dạy khôn cho các bậc lão thành.
23 Sau đó cha người là Ít-ra-en đến Ai-cập;
    Gia-cốp trú ngụ tại xứ Cham. [a]
24 Chúa khiến dân Ngài sinh sôi
    nẩy nở,
    làm cho họ lớn mạnh hơn kẻ thù họ.
25 Ngài làm cho người Ai-cập ghét dân Ngài
    để họ nghịch các tôi tớ Ngài.
26 Rồi Ngài sai tôi tớ Ngài là Mô-se,
    và A-rôn là người Ngài đã chọn.
27 Họ làm các dấu lạ giữa người Ai-cập
    và thực hiện các phép lạ trong xứ Cham.
28 Chúa sai bóng tối đến khiến xứ
    tối mịt,
    nhưng người Ai-cập chống nghịch lời Ngài.
29 Chúa liền biến nước ra máu khiến cá đều chết.
30 Rồi xứ bị ếch nhái tràn ngập,
    thậm chí tràn vào phòng ngủ của các quan cai trị.
31 Chúa phán thì ruồi nhặng bay đến,
    muỗi mòng tràn lan khắp xứ.
32 Ngài khiến mưa đá rơi xuống thay vì mưa
    và sai sấm vang chớp loè khắp xứ.
33 Ngài tàn phá các dây nho và cây vả họ,
    Ngài tiêu diệt cây cối khắp xứ.
34 Ngài phán thì cào cào liền bay tới ào ạt nhiều vô kể.
35 Chúng ăn sạch các cây xanh
    trong xứ
    cùng những gì do đất họ sinh ra.
36 Chúa cũng giết các con trai đầu lòng trong xứ,
    tức con trưởng nam của mỗi gia đình.
37 Sau đó Ngài dẫn dân Ngài ra khỏi Ai-cập,
    họ mang theo bạc và vàng,
    không một ai trong vòng họ vấp té hay bị bỏ lại.
38 Dân Ai-cập quá mừng khi dân sự Ngài ra đi,
    vì người Ai-cập rất sợ họ.
39 Chúa dùng đám mây làm bóng mát cho họ,
    và soi sáng bóng đêm bằng ánh lửa.
40 Họ xin, Ngài liền sai chim cút đến
    và cho họ ăn no nê bánh từ trời.
41 Chúa chẻ tảng đá, nước liền phun ra;
    chảy như sông giữa sa mạc.

42 Chúa nhớ lại lời hứa thánh mà Ngài lập với Áp-ra-ham tôi tớ Ngài.
43 Thượng Đế mang dân Ngài ra trong niềm hân hoan,
    là dân chọn lựa của Ngài trong tiếng ca hát.
44 Ngài cấp cho họ đất đai của các dân tộc khác,
    họ nhận lãnh công lao của kẻ khác.
45 Ngài làm như thế để họ giữ mệnh lệnh Ngài
    và vâng theo lời dạy của Ngài.

Hãy ca ngợi Chúa!

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

© 2010 Bible League International