Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sử Ký 33

Triều Ðại của Ma-na-se

(2 Vua 21:1-18)

33 Ma-na-se được mười hai tuổi khi lên ngai làm vua. Ông trị vì năm mươi lăm năm tại Giê-ru-sa-lem. Ông làm những điều gian tà tội lỗi trước mặt Chúa, bắt chước những điều gớm ghiếc của các dân Chúa đã đuổi đi trước mặt người I-sơ-ra-ên. Ông xây lại các tế đàn trên những nơi cao mà Ê-xê-chia cha ông đã dẹp bỏ. Ông xây dựng lại các bàn thờ cho Thần Ba-anh, và các trụ thờ cho Nữ Thần A-sê-ra. Ông quỳ xuống sụp lạy tất cả các thần tinh tú và thờ phượng chúng. Ông xây dựng các bàn thờ để thờ các tà thần ngay trong khu vực Ðền Thờ Chúa, nơi Chúa đã phán, “Giê-ru-sa-lem là nơi danh Ta sẽ ngự đời đời.” Ông xây các bàn thờ cho các thần tinh tú trên trời ngay trong hai sân của Ðền Thờ Chúa. Ông cũng bắt các con trai thơ dại của ông đem thiêu trong lửa để cúng thần trong Thung Lũng Bên Hin-nôm. Ông tin phù thủy, chiêm tinh, thầy bói; ông cầu hỏi đồng bóng và thầy pháp. Ông làm nhiều điều gian tà tội lỗi trước mặt Chúa, chọc Ngài nổi giận. Ông lấy hình tượng ông đã làm và đem đặt trong Ðền Thờ Ðức Chúa Trời, nơi Ðức Chúa Trời đã phán với Ða-vít và Sa-lô-môn con trai ông ấy, “Trong Ðền Thờ nầy ở Giê-ru-sa-lem, nơi Ta đã chọn trong tất cả các chi tộc của I-sơ-ra-ên, nơi Ta sẽ đặt danh Ta tại đó đời đời, Ta sẽ không để cho bàn chân của dân I-sơ-ra-ên rời khỏi đất Ta đã định cho tổ tiên chúng, nếu chúng cẩn thận làm theo mọi điều trong luật pháp, luật lệ, và mạng lịnh mà Ta đã truyền cho chúng qua Môi-se.”

Nhưng Ma-na-se đã xúi giục dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem làm những điều gian tà tội lỗi hơn tất cả các dân mà Chúa đã tiêu diệt trước mặt dân I-sơ-ra-ên. 10 Chúa phán với Ma-na-se và dân của ông, nhưng họ không nghe. 11 Vì thế Chúa đã đem các vị chỉ huy quân đội của vua A-sy-ri đến bắt Ma-na-se, đóng gông ông lại, lấy xích đồng xiềng ông lại, rồi đem ông qua By-by-lôn.

12 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn ông tìm kiếm Chúa, Ðức Chúa Trời của ông. Ông hết sức hạ mình xuống trước mặt Ðức Chúa Trời của tổ tiên ông. 13 Ông cầu nguyện với Ngài; ông tha thiết cầu xin Ngài. Ngài đã nghe tiếng kêu cầu của ông và làm cho ông được trở về lại Giê-ru-sa-lem trong vương quốc của ông. Bấy giờ Ma-na-se nhận biết chỉ có Chúa mới là Ðức Chúa Trời của ông.

14 Sau đó ông xây lại tường thành bên ngoài Thành Ða-vít, ở phía tây của Ghi-hôn, trong thung lũng, cho đến lối vào Cổng Cá, rồi tiếp tục xây vòng quanh Ðồi Ô-phên. Ông xây bức tường ấy lên thật cao. Sau đó ông đặt các vị chỉ huy quân đội trong tất cả các thành kiên cố của Giu-đa. 15 Ông dẹp bỏ các thần ngoại bang và hình tượng ra khỏi khu vực Ðền Thờ Chúa, và tất cả các bàn thờ mà ông đã xây trên núi của Ðền Thờ Chúa ở Giê-ru-sa-lem và quăng chúng ra ngoài thành. 16 Ông sửa sang lại bàn thờ Chúa, rồi dâng trên đó các của lễ cầu an và các của lễ tạ ơn. Ông truyền cho dân Giu-đa phải thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. 17 Tuy nhiên dân chúng vẫn còn tiếp tục dâng các thú vật hiến tế ở các tế đàn trên những nơi cao, mặc dù họ chỉ dâng chúng lên Chúa, Ðức Chúa Trời của họ.

18 Những sinh hoạt khác của Ma-na-se, lời cầu nguyện của ông dâng lên Ðức Chúa Trời, những lời của các đấng tiên kiến đã nhân danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, nói với ông, này, chúng đều được chép trong sách Sử Ký của Các Vua I-sơ-ra-ên.

19 Lời cầu nguyện của ông và thể nào ông đã được nhậm lời cầu xin, cũng như tất cả các tội lỗi của ông và các vi phạm của ông, những chỗ ông xây cất các tế đàn trên những nơi cao, những nơi ông xây các trụ thờ cho Nữ Thần A-sê-ra và các hình tượng trước khi ông hạ mình xuống, này, chúng đều được chép trong sách Sử Ký của Các Ðấng Tiên Kiến. 20 Ma-na-se an giấc với tổ tiên ông. Người ta chôn ông trong cung điện của ông. A-môn con trai ông lên ngai kế vị.

Triều Ðại của A-môn

(2 Vua 21:19-26)

21 A-môn được hai mươi hai tuổi khi lên ngôi làm vua. Ông trị vì hai năm tại Giê-ru-sa-lem. 22 Ông làm những điều gian tà trước mặt Chúa, như cha của ông đã làm, vì A-môn dâng các thú vật hiến tế cho các hình tượng mà cha ông đã làm, và ông thờ lạy chúng. 23 Ông không hạ mình xuống trước mặt Chúa như cha ông đã hạ mình xuống, nhưng A-môn phạm tội càng ngày càng nhiều hơn. 24 Các tôi tớ của ông đã lập mưu làm phản ông. Chúng ám sát ông ngay trong cung điện của ông. 25 Nhưng dân trong nước đã xử tử tất cả những kẻ đã thực hiện âm mưu ám sát Vua A-môn. Sau đó dân trong nước đã lập Giô-si-a con trai ông lên ngôi làm vua kế vị.

Khải Huyền 19

Ca Mừng trên Thiên Ðàng

19 Sau những điều ấy, tôi nghe có tiếng như tiếng của một đám đông rất lớn trên trời hô to rằng,

“Ha-lê-lu-gia!
Ơn cứu rỗi, vinh hiển, và quyền lực đều thuộc về Ðức Chúa Trời chúng ta,
Vì những phán quyết của Ngài đều là chân chính và công bình.
Ngài đã đoán phạt con điếm trứ danh,
Kẻ đã làm băng hoại thế gian bằng sự gian dâm của nó.
Ngài đã báo thù cho máu của các đầy tớ Ngài bị nó làm đổ ra.”

Họ lại nói lần nữa rằng,

“Ha-lê-lu-gia!
Khói từ nó bay lên đời đời vô cùng.”

Hai mươi bốn vị trưởng lão và bốn Sinh Vật sấp mình xuống và thờ lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng đang ngự trên ngai, và nói,

“A-men! Ha-lê-lu-gia!”

Kế đó một tiếng nói từ ngai vang ra, bảo rằng,

“Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời chúng ta,
Hỡi các đầy tớ của Ngài và hỡi những người kính sợ Ngài, cả nhỏ lẫn lớn.”

Tiệc Cưới của Chiên Con

Bấy giờ tôi nghe có tiếng gì như tiếng của một đám đông rất lớn, như tiếng của nhiều dòng nước chảy, và như tiếng của nhiều tiếng sấm nổ vang rền rằng,

“Ha-lê-lu-gia!
Vì Chúa là Ðức Chúa Trời Toàn Năng của chúng ta trị vì.
Chúng ta hãy vui mừng, hớn hở, và dâng vinh hiển lên Ngài,
Vì hôn lễ của Chiên Con đã đến,
Và cô dâu của Ngài đã chuẩn bị cho nàng sẵn sàng.”

Cô dâu ấy đã được ban cho bộ y phục bằng vải gai mịn, tinh bạch, và rạng ngời để mặc; vì vải gai mịn tượng trưng cho những việc công chính của các thánh đồ.

Bấy giờ vị thiên sứ bảo tôi, “Hãy chép điều này, ‘Phước cho những người được mời đến dự tiệc cưới của Chiên Con.’” Vị thiên sứ ấy lại bảo tôi, “Ðây là những lời chân thật của Ðức Chúa Trời.”

10 Tôi liền sấp mình xuống trước mặt vị thiên sứ ấy để thờ lạy, nhưng vị thiên sứ ấy bảo tôi, “Chớ làm vậy, vì ta cũng chỉ là một đồng bạn làm đầy tớ với ngươi và với anh chị em ngươi, những người giữ vững lời chứng của Ðức Chúa Jesus; hãy thờ phượng Ðức Chúa Trời; vì lời chứng của Ðức Chúa Jesus là linh khí của lời tiên tri.”

Ðấng Cỡi Ngựa Trắng

11 Bấy giờ tôi thấy trời mở ra; và kìa, một con ngựa trắng với người cỡi nó được xưng là Ðấng Thành Tín và Chân Thật, và Ngài cứ theo lẽ công chính mà đoán xét và tuyên chiến. 12 Mắt Ngài như ngọn lửa hừng, trên đầu Ngài có nhiều vương miện, và Ngài có một danh được ghi rõ, nhưng không ai biết, ngoại trừ Ngài. 13 Ngài mặc một áo choàng đã nhúng trong máu, và danh Ngài được xưng là Lời Ðức Chúa Trời. 14 Các đạo binh trên trời mặc quân phục bằng vải gai mịn, trắng ngần, và tinh sạch, cỡi ngựa trắng, đi theo Ngài. 15 Từ miệng Ngài ra một thanh gươm sắc bén, để Ngài dùng nó đánh hạ các nước; Ngài chăn dắt họ bằng một cây gậy sắt; và Ngài đạp nát nho trong bồn ép nho cho thành rượu sủi bọt thịnh nộ phừng phừng của Ðức Chúa Trời Toàn Năng. 16 Trên áo Ngài và nơi đùi Ngài có ghi một danh, “Vua của các vua và Chúa của các chúa.”

17 Sau đó tôi thấy một vị thiên sứ đứng trong mặt trời; vị thiên sứ ấy lớn tiếng bảo mọi loài chim bay giữa trời rằng, “Hãy đến! Hãy tụ họp để dự đại tiệc của Ðức Chúa Trời, 18 để các ngươi có thể ăn thịt các vua, thịt các quan tướng, thịt các dũng sĩ, thịt các chiến mã, thịt các kỵ binh, và thịt của mọi người, cả tự do lẫn nô lệ, cả nhỏ lẫn lớn.”

19 Bấy giờ tôi thấy Con Thú, các vua trên đất, và các đạo quân của họ tập họp lại để chiến đấu với Ðấng cỡi ngựa trắng và với đạo quân của Ngài. 20 Con Thú và tiên tri giả của nó đều bị bắt sống; tiên tri giả ấy là kẻ đã thực hiện những dấu lạ trước mặt Con Thú; nó đã dùng những dấu lạ để gạt những kẻ đã nhận dấu của Con Thú và những kẻ thờ phượng hình tượng của Con Thú. Hai kẻ đó bị quăng sống vào lò lửa cháy phừng phừng với lưu huỳnh. 21 Còn những kẻ khác bị giết bằng thanh gươm của Ðấng cỡi trên lưng ngựa, đó là thanh gươm đã ra từ miệng Ngài; và tất cả chim trời được no nê vì thịt của chúng.

Ma-la-chi 1

Sấm ngôn:

Lời Chúa phán với dân I-sơ-ra-ên qua Ma-la-chi.

Gia-cốp Ðược Thương, Ê-sau Bị Ghét

Chúa phán, “Ta đã yêu các ngươi. Nhưng các ngươi hỏi, ‘Ngài đã yêu chúng tôi như thế nào?’”

Chúa phán, “Có phải Ê-sau là anh Gia-cốp chăng? Nhưng Ta đã yêu Gia-cốp, và Ta ghét Ê-sau. Ta đã biến núi non của nó ra hoang vu và khiến sản nghiệp nó thành đồng hoang cho chó rừng.”

Mặc dù Ê-đôm đã nói, “Tuy chúng tôi đã bị nghiền nát, nhưng chúng tôi sẽ trở về và xây dựng lại những gì đã đổ nát.” Tuy nhiên Chúa các đạo quân phán thế nầy, “Phần chúng, chúng cứ xây lại, nhưng phần Ta, Ta sẽ phá đổ. Rồi chúng sẽ bị gọi là một xứ gian tà và một dân ở dưới cơn thịnh nộ của Chúa mãi mãi. Chính các ngươi sẽ thấy tận mắt mình, rồi các ngươi sẽ nói, ‘Chúa là Ðấng vĩ đại ngay cả với những nước bên ngoài bờ cõi I-sơ-ra-ên.’”

Lòng Bất Kính trong Sự Thờ Phượng

Chúa phán, “Con cái tôn kính cha, tôi tớ kính trọng chủ. Nếu Ta là Cha, sự tôn kính dành cho Ta ở đâu? Nếu Ta là Chủ, sự kính trọng dành cho Ta ở đâu? Hỡi các tư tế, ấy chính các ngươi, các ngươi đã khinh bỉ danh Ta.

Nhưng các ngươi nói, ‘Chúng tôi đã khinh bỉ danh Ngài như thế nào?’

Bằng cách dâng bánh ô uế trên bàn thờ Ta.

Các ngươi còn hỏi, ‘Chúng tôi đã làm ô danh Ngài như thế nào?’

Ðó là khi các ngươi nói, ‘Bàn của Chúa thật là đáng khinh.’

Khi các ngươi dâng một con vật đui mù làm của lễ, điều ấy chẳng phải là sai sao? Khi các ngươi dâng những con vật què quặt hoặc bịnh tật làm của lễ, điều ấy chẳng phải là sai sao? Thử đem biếu cho quan tổng trấn của các ngươi xem. Nó sẽ vui lòng với các ngươi chăng? Nó sẽ chấp nhận các ngươi sao?” Chúa các đạo quân phán.

Thế thì, bây giờ hãy van nài với Ðức Chúa Trời, để xin Ngài tỏ lòng khoan dung đối với chúng ta. Tay các người đã làm như thế, liệu Ngài sẽ chấp nhận ai trong vòng các người sao?

Chúa các đạo quân phán, 10 “Ôi, ước gì có người nào trong vòng các ngươi đóng các cửa Ðền Thờ lại, để các ngươi không thể đốt lửa trên bàn thờ của Ta một cách vô ích. Ta không vui lòng về các ngươi chút nào,” Chúa các đạo quân phán. “Ta sẽ không nhận một của lễ nào từ tay các ngươi. 11 Thật vậy danh Ta thật lớn lao giữa các dân ngoại, từ phương đông cho đến phương tây. Khắp nơi người ta dâng hương và dâng những của lễ tinh khiết cho danh Ta, vì danh Ta thật lớn lao giữa các dân ngoại,” Chúa các đạo quân phán, 12 “Thế mà các ngươi đã làm ô danh Ta khi nói, ‘Bàn của Chúa bẩn thỉu,’ và ‘Bánh trái trên bàn ấy thật đáng khinh.’

13 Các ngươi còn nói, ‘Hãy xem, đó chỉ là một gánh nặng!’ Rồi các ngươi khinh bỉ bàn ấy,” Chúa các đạo quân phán.

“Khi các ngươi đem các con vật thương tích, què quặt, bịnh tật dâng làm của lễ, Ta há sẽ nhận các của lễ như thế sao?” Chúa các đạo quân phán.

14 “Ðáng nguyền rủa thay là kẻ xảo trá. Nó có con đực trong bầy và đã hứa dâng con ấy, nhưng đến khi đem dâng, nó lại dâng lên Chúa một con vật tật nguyền làm của lễ. Khá biết rằng Ta là Vua cao cả. Danh Ta được kính sợ giữa các dân,” Chúa các đạo quân phán.

Giăng 18

Chúa Phó Mình cho Kẻ Ác

(Mat 26:47-56; Mác 14:43-50; Lu 22:47-53)

18 Sau khi Ðức Chúa Jesus đã nói những lời ấy, Ngài và các môn đồ Ngài đi qua bên kia Khe Kết-rôn, ở đó có một cái vườn; Ngài và các môn đồ Ngài vào vườn đó. Giu-đa kẻ phản Ngài cũng biết chỗ ấy, vì Ðức Chúa Jesus thường họp với các môn đồ Ngài tại đó. Bấy giờ Giu-đa dẫn một đội lính, cùng thuộc hạ của các trưởng tế và những người Pha-ri-si, mang đèn, đuốc, và vũ khí đến đó.

Ðức Chúa Jesus biết mọi việc sắp xảy đến với Ngài, Ngài bước tới và hỏi, “Các ngươi tìm ai?”

Họ trả lời Ngài, “Jesus người Na-xa-rét.”

Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Chính Ta đây.” Giu-đa, kẻ phản Ngài, cũng đứng chung với họ. Khi Ngài phán với họ, “Chính Ta đây,” họ lùi lại và té xuống đất.

Ngài lại hỏi họ, “Các ngươi tìm ai?”

Họ đáp, “Jesus người Na-xa-rét.”

Ðức Chúa Jesus nói, “Ta đã nói với các ngươi rằng chính Ta đây. Nếu các ngươi tìm Ta, hãy để những người này đi.”

Như thế là ứng nghiệm lời Ngài đã nói, “Con không làm mất một người nào Cha đã ban cho Con.” Gg 6:39; 17:12

10 Lúc ấy Si-môn Phi-rơ có một thanh gươm; ông rút ra, tấn công một đầy tớ của vị thượng tế, và chém đứt tai phải người ấy; người đầy tớ ấy tên là Man-chu. 11 Ðức Chúa Jesus bảo Phi-rơ, “Hãy tra gươm ngươi vào vỏ. Chén Cha đã trao cho Ta, Ta không uống sao?”

Chúa Bị Áp Giải đến An-nát

(Mat 26:57)

12 Vậy quân lính, viên sĩ quan chỉ huy, và các thuộc hạ của người Do-thái bắt Ðức Chúa Jesus và trói lại. 13 Trước hết, họ giải Ngài đến An-nát,[a] vì ông ấy là nhạc phụ của Cai-a-pha, vị thượng tế năm đó. 14 Cai-a-pha là người đã khuyên dân Do-thái rằng thà một người chịu chết cho toàn dân thì hơn.

Phi-rơ Chối Chúa Lần Thứ Nhất

(Mat 26:69-70; Mác 14:66-68; Lu 22:55-57)

15 Si-môn Phi-rơ với một môn đồ khác đi theo Ðức Chúa Jesus. Nhờ quen biết với vị thượng tế môn đồ đó có thể theo Ðức Chúa Jesus vào sân của dinh thượng tế, 16 nhưng Phi-rơ phải đứng bên ngoài cổng. Người môn đồ quen biết với vị thượng tế đi ra nói với chị gác cổng và đem Phi-rơ vào. 17 Bấy giờ người nữ nô lệ gác cổng nói với Phi-rơ, “Bộ ông không phải là một môn đồ của ông ấy sao?”

Phi-rơ trả lời, “Không phải tôi.”

18 Vì trời lạnh nên các đầy tớ và các thuộc hạ nhóm một đống lửa, rồi đứng sưởi ấm; Phi-rơ cũng đứng sưởi ấm với họ.

Thượng Tế An-nát Chất Vấn Chúa

(Mat 26:59-68; Mác 14:56-65; Lu 22:63-71)

19 Bấy giờ vị thượng tế hạch hỏi Ðức Chúa Jesus về các môn đồ Ngài và về những lời dạy của Ngài. 20 Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Ta từng nói công khai giữa thiên hạ; Ta thường giảng dạy trong các hội đường và đền thờ, là những nơi người Do-thái tụ họp; Ta chẳng nói lén lút điều gì. 21 Tại sao ngươi hỏi Ta? Hãy hỏi những người đã nghe Ta nói với họ. Này, họ biết Ta đã nói những gì.”

22 Khi Ngài đã nói như vậy một tên sĩ quan đứng gần đó tát Ðức Chúa Jesus một cái và nói, “Anh trả lời thượng tế như thế sao?”

23 Ðức Chúa Jesus nói với hắn, “Nếu Ta nói sai, hãy chỉ ra chỗ sai của Ta; còn nếu Ta nói đúng, tại sao ngươi đánh Ta?”

24 An-nát sai giải Ðức Chúa Jesus, vẫn bị trói, đến Cai-a-pha, vị thượng tế đương nhiệm.

Phi-rơ Chối Chúa Hai Lần Nữa

(Mat 26:71-75; Mác 14:69-72; Lu 22:58-62)

25 Khi ấy Si-môn Phi-rơ đang đứng sưởi ấm, chợt có người hỏi ông, “Ông cũng là một môn đồ của ông ấy phải không?”

Phi-rơ chối và nói, “Không phải tôi.”

26 Một trong các đầy tớ của vị thượng tế có bà con với người bị Phi-rơ chém đứt tai nói, “Không phải tôi đã thấy ông trong vườn với ông ấy sao?” 27 Phi-rơ lại chối nữa; ngay lúc đó một con gà cất tiếng gáy.

Chúa Trước Tòa Phi-lát

(Mat 27:11-18, 20-23; Mác 15:2-15;Lu 23:2-3, 18-25)

28 Sáng sớm hôm đó họ giải Ðức Chúa Jesus từ nhà Cai-a-pha đến dinh Tổng Trấn, nhưng chính họ không vào dinh để khỏi bị ô uế hầu có thể ăn Lễ Vượt Qua. 29 Vì thế Phi-lát đi ra gặp họ và hỏi, “Các ngươi cáo buộc người này về tội gì?”

30 Họ trả lời và nói với ông, “Nếu người này không phải là kẻ làm ác, chúng tôi đã không nộp hắn cho quan.”

31 Phi-lát nói với họ, “Các ngươi hãy dẫn người ấy đi và xử theo luật các ngươi.”

Người Do-thái trả lời ông, “Chúng tôi không được phép xử tử ai.” 32 Thế là lời Ðức Chúa Jesus đã nói trước về Ngài sẽ chết cách nào được ứng nghiệm.

33 Phi-lát trở vào dinh, sai điệu Ðức Chúa Jesus đến, và hỏi Ngài, “Ngươi có phải là Vua dân Do-thái không?’

34 Ðức Chúa Jesus trả lời, “Ngươi nói điều này là tự ý ngươi hay đã có ai nói với ngươi về Ta?”

35 Phi-lát trả lời, “Ta không phải là người Do-thái phải không? Chính đồng bào ngươi và các trưởng tế đã nộp ngươi cho ta. Ngươi đã làm gì?”

36 Ðức Chúa Jesus đáp, “Vương quốc Ta không thuộc về thế gian này. Nếu vương quốc Ta thuộc về thế gian này thì các tôi tớ Ta đã chiến đấu, để Ta không bị nộp vào tay người Do-thái, nhưng vương quốc Ta không từ thế gian này.”

37 Phi-lát hỏi Ngài, “Vậy ngươi là Vua sao?”

Ðức Chúa Jesus trả lời, “Chính ngươi nói rằng Ta là Vua. Vì lý do đó Ta đã được sinh ra, và vì lý do đó Ta đã đến trong thế gian để làm chứng cho chân lý. Ai thuộc về chân lý thì nghe tiếng Ta.”

38 Phi-lát nói với Ngài, “Chân lý là gì?”

Sau khi nói như vậy, ông trở ra gặp người Do-thái và nói với họ, “Ta không tìm thấy ông ấy có tội gì. 39 Nhưng các ngươi có được thông lệ này: cứ vào Lễ Vượt Qua, ta thả cho các ngươi một người. Các ngươi muốn ta thả ‘Vua dân Do-thái’ ra không?”

40 Họ gào to lại, “Chớ thả người ấy, nhưng hãy thả Ba-ra-ba.” Vả, Ba-ra-ba là một tên trộm cướp.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang