M’Cheyne Bible Reading Plan
Sên-na-chê-ríp Xâm Lăng
32 Sau các việc ấy, tức các việc làm trung tín của Ê-xê-chia, Sên-na-chê-ríp kéo quân đến xâm lăng Giu-đa. Hắn chia quân bao vây các thành kiên cố, vì nghĩ rằng hắn sẽ chiếm được các thành ấy. 2 Khi Ê-xê-chia thấy Sên-na-chê-ríp đã kéo quân đến và biết rõ chủ tâm của hắn muốn tấn công Giê-ru-sa-lem, 3 ông bàn với các triều thần và các vị chỉ huy quân đội của ông, và quyết định ngăn chặn các nguồn nước ở bên ngoài thành lại, và họ giúp ông thực hiện được điều đó. 4 Vậy họ huy động nhiều người đến hiệp nhau ngăn chặn các nguồn nước và các khe suối chảy qua vùng đất ấy. Họ bảo, “Tại sao để cho các vua A-sy-ri đến đây và thấy có nhiều nước chứ?” 5 Ðồng thời ông nỗ lực xây lại những chỗ đổ vỡ của tường thành và xây các pháo tháp trên tường thành. Ông xây thêm một bức tường thành bên ngoài bức tường thành đã có sẵn và làm cho thành kiên cố bằng cách xây dựng các chiến hào cho khu vực Thành Ða-vít. Ngoài ra ông cho chế tạo nhiều vũ khí và các khiên. 6 Ông đặt các sĩ quan chỉ huy quân dân để chiến đấu, rồi tập họp họ đến trước mặt ông nơi quảng trường ở cổng thành. Ông khích lệ họ và nói, 7 “Hãy mạnh mẽ và can đảm lên. Chớ sợ hãi và đừng kinh hoảng trước mặt vua A-sy-ri và trước mặt đạo quân đông đảo của hắn, vì Ðấng ở với chúng ta mạnh hơn hắn. 8 Ở với hắn chỉ là một đạo quân người phàm xác thịt, còn ở với chúng ta là Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, Ðấng giúp đỡ chúng ta và đánh giặc với chúng ta.” Quân dân được vững lòng nhờ những lời khích lệ của Ê-xê-chia vua Giu-đa.
9 Sau đó Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri kéo toàn thể đại quân của hắn đến bao vây La-kích. Từ đó hắn sai các sứ giả của hắn đến Giê-ru-sa-lem và nói với Ê-xê-chia vua Giu-đa và dân Giu-đa ở Giê-ru-sa-lem rằng, 10 “Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri phán thế nầy: Các ngươi tin cậy vào ai mà cứ ở trong Giê-ru-sa-lem để bị bao vây như vậy? 11 Há chẳng phải Ê-xê-chia đã thuyết phục các ngươi rằng, ‘Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ giải cứu chúng ta khỏi tay vua A-sy-ri’ để các ngươi phải chết đói và chết khát sao? 12 Há chẳng phải Ê-xê-chia nầy là người đã dẹp bỏ các tế đàn trên những nơi cao và các bàn thờ để dâng của tế lễ cho Ngài, và truyền lịnh cho dân Giu-đa và dân Giê-ru-sa-lem rằng, ‘Các ngươi chỉ thờ phượng trước một bàn thờ và chỉ dâng hương trên đó mà thôi’ hay sao? 13 Các ngươi há không biết những gì ta và cha ông ta đã làm cho các dân ở các nước khác hay sao? Các thần của các dân ở các nước đó há có thể giải cứu đất nước của chúng khỏi tay ta chăng? 14 Có thần nào trong tất cả các thần của các dân mà cha ông ta đã tận diệt có thể giải cứu dân của thần đó khỏi tay ta chăng? Thế thì Ðức Chúa Trời của các ngươi há có thể giải cứu các ngươi khỏi tay ta được sao? 15 Vậy bây giờ chớ để Ê-xê-chia lừa gạt các ngươi. Chớ để hắn thuyết phục các ngươi như thế. Chớ tin hắn, vì không có thần nào của dân nào hay của nước nào có thể cứu dân của thần đó khỏi tay ta hay tay của cha ông ta được. Thế thì làm thế nào Ðức Chúa Trời của các ngươi có thể cứu các ngươi khỏi tay ta?”
16 Các tôi tớ của hắn còn nói thêm những lời khác xúc phạm đến Chúa Ðức Chúa Trời và chống lại Ê-xê-chia tôi tớ Ngài. 17 Hắn còn gởi các thư ra nhục mạ Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, và nói những lời xúc phạm đến Ngài rằng, “Giống như các thần của các dân các nước không thể cứu chúng khỏi tay ta, thì Ðức Chúa Trời của Ê-xê-chia cũng sẽ không thể cứu dân của hắn khỏi tay ta.” 18 Chúng nói lớn tiếng trong ngôn ngữ của người Giu-đa đang ở trên đầu tường thành để làm cho họ hoang mang lo sợ và khủng hoảng tinh thần hầu có thể tấn công chiếm thành. 19 Chúng nói về Ðức Chúa Trời của Giê-ru-sa-lem như thể nói về các thần của các dân trên thế gian, bởi các thần ấy chỉ là sản phẩm do tay người ta làm ra.
Sên-na-chê-ríp Bị Bại và Chết
20 Bấy giờ Vua Ê-xê-chia và Tiên Tri Ê-sai con của A-mô cất tiếng lớn hướng lên trời khẩn nguyện và kêu cầu. 21 Chúa bèn sai một thiên sứ của Ngài đến trong trại quân của vua A-sy-ri và giết tất cả các chiến sĩ dũng mãnh, các tướng tá, và các sĩ quan của hắn. Vì thế hắn phải trở về nước của hắn trong nhục nhã. Khi hắn vào đền thờ thần của hắn để cúng bái, các con của hắn đã dùng gươm đâm chết hắn trong đó. 22 Như vậy Chúa đã giải cứu Ê-xê-chia và dân cư Giê-ru-sa-lem khỏi tay Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri, và khỏi mọi kẻ thù khác. Ngài ban cho ông được bình an tứ phía. 23 Nhiều người mang các của lễ đến Giê-ru-sa-lem dâng lên Chúa và các quà quý giá cống hiến Ê-xê-chia vua Giu-đa. Từ đó ông được mọi dân chung quanh nể trọng.
Ê-xê-chia Bị Bịnh và Ðược Chữa Lành
24 Trong những ngày ấy Ê-xê-chia bị bịnh và gần chết. Ông cầu nguyện với Chúa. Ngài đáp lời ông và ban cho ông một dấu hiệu. 25 Nhưng Ê-xê-chia không báo đáp ơn lành ông đã nhận được, vì lòng ông kiêu ngạo. Vì thế một cơn thịnh nộ đã giáng trên ông, cùng trên Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 26 Ê-xê-chia bèn hạ lòng kiêu ngạo của ông xuống; cả ông và dân cư ở Giê-ru-sa-lem đều làm như thế. Do đó suốt thời gian còn lại của triều đại Ê-xê-chia, cơn thịnh nộ của Chúa đã ngưng giáng xuống.
Sự Giàu Sang của Ê-xê-chia
27 Ê-xê-chia rất giàu có và được tôn trọng. Ông xây cất các nhà kho để chứa bạc, vàng, bảo ngọc, thuốc thơm, thuẫn khiên, và mọi thứ quý giá. 28 Ông xây các vựa lẫm để chứa lúa gạo, rượu mới, và dầu ô-liu. Ông cất các chuồng cho các đàn bò, và các ràn cho các đàn chiên. 29 Ngoài ra ông xây cho ông nhiều thành, và mua cho ông nhiều đàn chiên và đàn bò, vì Chúa ban cho ông nhiều của cải. 30 Chính Ê-xê-chia nầy là người đã ngăn chặn thượng nguồn của Suối Ghi-hôn và dẫn nước chảy ngầm xuống phía tây của Thành Ða-vít. Ê-xê-chia được thành công trong mọi việc tay ông làm.
31 Tuy nhiên khi các sứ giả do những kẻ cầm quyền ở Ba-by-lôn phái đến để tìm hiểu về những việc lạ lùng đã xảy ra trong xứ, Ðức Chúa Trời đã tạm lìa khỏi ông, để xem trong thâm tâm ông, lòng ông thật sự tin kính Ngài như thể nào.
Kết Thúc Triều Ðại Ê-xê-chia
(2 Vua 20:20-21)
32 Những hoạt động khác của Ê-xê-chia, đặc biệt những việc tốt ông làm, này, chúng đều được chép trong Khải Tượng của Tiên Tri Ê-sai con của A-mô, một phần trong sách Các Vua Giu-đa và I-sơ-ra-ên. 33 Ê-xê-chia an giấc với tổ tiên ông. Người ta chôn ông trong các hang mộ trên cao dành cho con cháu của Ða-vít. Toàn dân Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đến tỏ lòng tôn kính ông trong tang lễ. Sau đó Ma-na-se con trai ông lên ngôi kế vị.
Ba-by-lôn Sụp Ðổ
18 Sau những điều ấy, tôi thấy một vị thiên sứ khác có quyền năng lớn từ trời xuống; trái đất rực sáng vì vinh quang của vị thiên sứ đó. 2 Vị thiên sứ đó cất tiếng dõng dạc nói rằng,
“Ðã sụp đổ rồi!
Ba-by-lôn vĩ đại đã sụp đổ rồi!
Nó đã trở nên chỗ ở của các quỷ,
Nơi giam giữ của mọi tà linh ô uế,
Cái chuồng của mọi loài chim không sạch và gớm ghiếc.
3 Vì mọi dân tộc đã uống rượu gian dâm cuồng loạn của nó,
Các vua trên đất đã phạm tội gian dâm với nó,
Các thương gia trên đất đã trở nên giàu có nhờ của cải xa xỉ của nó.”
4 Sau đó tôi nghe một tiếng khác từ trời nói rằng,
“Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi nó,
Ðể các ngươi khỏi bị dự phần vào những tội lỗi của nó,
Và để các ngươi khỏi đón nhận những tai họa chung với nó.
5 Vì những tội lỗi nó đã chất cao đến tận trời,
Và Ðức Chúa Trời đã nhớ lại những tội ác nó,
6 Ðể báo trả nó những gì nó đã hại người ta,
Và báo trả gấp đôi những việc nó đã làm,
Ðể pha trộn trong chén nó gấp đôi nồng độ nó đã pha trộn cho người ta.
7 Như nó đã tự phô trương và sống trong xa xỉ bao nhiêu,
Nó sẽ bị hành hạ và đau buồn bấy nhiêu;
Vì nó đã tự nhủ trong lòng rằng,
‘Ta ngồi đây như một nữ hoàng,
Ta không phải là một góa phụ,
Ta sẽ không bao giờ biết đau buồn.’
8 Vì vậy các tai họa sẽ đến với nó chỉ trong một ngày:
Chết chóc, đau buồn, và đói khát;
Nó sẽ bị lửa hừng thiêu đốt,
Vì Chúa, Ðức Chúa Trời, Ðấng đoán xét nó, thật quyền năng.”
9 Bấy giờ các vua trên đất, những kẻ đã phạm tội gian dâm và sống trong xa xỉ với nó sẽ khóc lóc và than van về nó khi họ thấy khói thiêu đốt nó bốc lên. 10 Các vua ấy sẽ đứng từ xa vì sợ hãi khi thấy nó bị hành hạ và nói rằng,
“Khốn thay! Khốn thay! Thành vĩ đại, Ba-by-lôn, thành cường thịnh!
Thế mà chỉ trong một giờ, cơn đoán phạt của ngươi đã đến!”
11 Bấy giờ các thương gia trên đất sẽ than khóc và đau buồn về nó, vì không ai mua hàng hóa của họ nữa: 12 nào là những kiện hàng gồm vàng, bạc, bửu ngọc, trân châu, vải gai mịn, vải tím, tơ lụa, vải điều, mọi thứ gỗ thơm, mọi sản phẩm từ ngà voi, mọi sản phẩm bằng gỗ quý, những đồ đồng, đồ sắt, cẩm thạch, 13 quế thơm, hương liệu, trầm hương, nhũ hương, mộc dược, rượu, dầu, bột mịn, lúa mì, gia súc, chiên, ngựa, xe ngựa, thân xác, và sinh mạng người ta.[a]
14 “Những trái cây mà linh hồn ngươi ao ước đã lìa bỏ ngươi,
Tất cả những gì xa hoa và lộng lẫy đã bị diệt mất khỏi ngươi,
Người ta sẽ không bao giờ tìm ra được những thứ đó nữa.”
15 Những thương gia của các món hàng ấy, những người được giàu có nhờ nó, sẽ đứng đằng xa vì sợ hãi hình phạt nó phải chịu, mà khóc lóc và than van 16 rằng,
“Khốn thay! Khốn thay! Thành vĩ đại,
Thành đã mặc bằng vải gai mịn, vải tím, và vải điều,
Thành đã trang sức bằng vàng, bửu ngọc, và trân châu,
17 Thế mà chỉ trong một giờ, tất cả những giàu sang phú quý đó đã trở thành hoang phế!”
Tất cả các thuyền trưởng, tất cả các hành khách đi tàu, các thủy thủ, và những người sống nhờ ngành hàng hải đều đứng nhìn từ đằng xa, 18 khóc than khi thấy khói thiêu đốt nó bốc lên, và nói,
“Có thành nào vĩ đại như thành này chăng?”
19 Họ thảy bụi trên đầu, kêu la, khóc lóc, và than van rằng:
“Khốn thay! Khốn thay! Thành vĩ đại,
Thành đã làm cho mọi người có tàu đi biển trở nên giàu có nhờ sự phồn vinh của nó,
Thế mà chỉ trong một giờ, nó đã trở thành hoang phế!
20 Hỡi thiên đàng, hỡi các thánh đồ, các vị sứ đồ, và các vị tiên tri, hãy vui mừng về nó,
Vì Ðức Chúa Trời đã đoán phạt nó cho quý vị.”
21 Bấy giờ một vị thiên sứ mạnh mẽ nhấc bổng một tảng đá như một cối xay lớn, ném xuống biển, và nói:
“Thành vĩ đại Ba-by-lôn sẽ bị ném xuống dữ dội như thế,
Và sẽ không ai tìm thấy nó nữa.
22 Âm thanh của những hạc cầm, những nhạc sĩ, những người thổi sáo, và những người thổi kèn sẽ không bao giờ được nghe ở trong ngươi nữa.
Mọi thợ khéo của mọi nghề thủ công sẽ không bao giờ thấy ở trong ngươi nữa.
Âm thanh của những cối xay sẽ không bao giờ được nghe ở trong ngươi nữa.
23 Ánh sáng từ những cây đèn sẽ không bao giờ chiếu sáng ở trong ngươi nữa.
Tiếng nói của chàng rể và cô dâu sẽ không bao giờ được nghe ở trong ngươi nữa,
Vì những thương gia của ngươi là những tay cự phú trên đất,
Vì mọi quốc gia đều bị ma thuật của ngươi lừa dối,
24 Máu của các vị tiên tri và các thánh đồ đã thấy trong ngươi,[b]
Cùng với máu của mọi người đã bị sát hại trên đất.”
Chiến Tranh trong Tương Lai và Chiến Thắng Cuối Cùng
14 “Này, ngày của Chúa đang đến gần. Chúng sẽ cướp của cải ngươi và chia nhau ngay giữa ngươi, 2 vì Ta sẽ tập họp mọi dân đến để hiệp nhau tấn công Giê-ru-sa-lem. Thành sẽ bị thất thủ, nhà cửa sẽ bị cướp phá, phụ nữ sẽ bị hãm hiếp, một nửa dân thành sẽ bị bắt đi lưu đày, những kẻ còn lại sẽ không bị đuổi ra khỏi thành.”
3 Bấy giờ Chúa sẽ đi ra để đánh các dân ấy, như Ngài đánh giặc trong ngày chiến trận. 4 Ngày ấy Ngài sẽ đứng hai chân trên Núi Ô-liu, đối diện với Giê-ru-sa-lem về hướng đông. Núi Ô-liu sẽ bị tách ra làm hai, từ đông sang tây, tạo nên một thung lũng rất lớn. Một nửa ngọn núi sẽ lui về hướng bắc, còn nửa ngọn kia sẽ lùi lại hướng nam. 5 Bấy giờ các người sẽ theo thung lũng giữa các núi mà chạy trốn, vì thung lũng giữa các núi sẽ kéo dài đến A-xên. Thật vậy các người sẽ chạy trốn như người ta đã chạy trốn cơn động đất trong thời U-xi-a làm vua Giu-đa. Bấy giờ Chúa, Ðức Chúa Trời của tôi, sẽ ngự đến với tất cả các thánh của Ngài.
6 Trong ngày ấy sẽ không còn ánh sáng. Các thiên thể trên không trung sẽ lặng lẽ biến đi. 7 Ngày ấy sẽ là một ngày độc đáo, một ngày chỉ Chúa biết, một ngày không có ban ngày và không có ban đêm, vì đến giờ tối mà trời vẫn còn sáng.
8 Trong ngày ấy các dòng nước sống sẽ từ Giê-ru-sa-lem chảy ra; một nửa chảy về biển đông, và một nửa chảy về biển tây. Cả mùa hè và mùa đông, nước đều chảy ra không dứt.
9 Bấy giờ Chúa sẽ là Vua của toàn thế giới. Trong ngày ấy cả thế gian sẽ chỉ có một Chúa, và danh Ngài sẽ là danh duy nhất.
10 Cả xứ sẽ biến thành đồng bằng, từ Ghê-ba cho đến Rim-môn về hướng nam của Giê-ru-sa-lem. Nó sẽ nổi bật ngay tại chỗ của nó, với nhà cửa được dựng lên từ Cổng Bên-gia-min cho đến nơi có cổng thành trước kia, tràn đến Cổng Góc Thành, từ Tháp Ha-na-nên cho đến Vườn Nho của Hoàng Gia. 11 Người ta sẽ sống khắp nơi trong thành, vì nó sẽ không bao giờ bị định cho thảm họa diệt vong nữa. Giê-ru-sa-lem sẽ được an ninh thịnh vượng.
12 Ðây là tai họa Chúa sẽ giáng trên mọi dân kéo quân đến đánh Giê-ru-sa-lem: Thịt chúng sẽ rữa nát khi chúng vẫn còn đứng trên hai chân chúng; hai mắt chúng sẽ rữa nát trong hai hốc mắt chúng, và lưỡi chúng sẽ rữa nát ngay trong miệng chúng.
13 Trong ngày ấy Chúa sẽ khiến một cơn kinh hãi giáng xuống trên chúng, đến nỗi mỗi người sẽ túm lấy tay của người lân cận mình và vung tay đánh đấm nhau túi bụi.
14 Giu-đa cũng sẽ kéo về chiến đấu tại Giê-ru-sa-lem. Của cải của tất cả các nước chung quanh sẽ bị tước đoạt mang đi. Vàng, bạc, và áo quần có giá trị nhiều vô kể.
15 Ngoài ra tai họa đó cũng sẽ giáng xuống các ngựa và la, lạc đà và lừa, và mọi súc vật khác trong doanh trại. Tai họa đó giết tất cả các súc vật ấy.
16 Sau đó dân sống sót trong các nước đã kéo lên đánh Giê-ru-sa-lem sẽ đi lên thờ phượng Vua, Chúa các đạo quân, và dự Lễ Lều Tạm hàng năm. 17 Rồi đây nếu dân nào trên thế giới không đi lên Giê-ru-sa-lem để thờ phượng Vua, Chúa các đạo quân, mưa sẽ không rơi xuống lãnh thổ của dân đó. 18 Nếu dân Ai-cập không đi lên và không dự lễ thờ phượng, đất nước của họ sẽ không có mưa, nhưng có tai họa. Chúa sẽ đánh phạt các dân nào không đi lên dự Lễ Lều Tạm. 19 Ðó sẽ là hình phạt cho Ai-cập và hình phạt cho các nước nào không đi lên dự Lễ Lều Tạm.
20 Trong ngày ấy ngay cả các lục lạc đeo nơi cổ ngựa cũng có khắc các chữ, “Thánh cho Chúa,” và các nồi trong nhà Chúa cũng được quý như các vật thánh, chẳng khác gì các chậu trước bàn thờ. 21 Thật vậy lúc ấy tất cả các nồi ở Giê-ru-sa-lem và Giu-đa sẽ trở thành các vật thánh cho Chúa các đạo quân. Tất cả những người đến dâng con vật hiến tế sẽ lấy các nồi đó và nấu thịt trong đó.
Trong ngày ấy sẽ không còn một người Ca-na-an nào[a] trong nhà của Chúa các đạo quân.
Chúa Cầu Nguyện
17 Nói như vậy xong, Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên trời và cầu nguyện rằng, “Lạy Cha, giờ đã đến. Xin Cha làm vinh hiển Con của Cha, để Con của Cha làm vinh hiển Cha. 2 Vì Cha đã ban cho Con[a] uy quyền trên mọi loài xác thịt, nên Con sẽ ban sự sống đời đời cho những ai Cha ban cho Con. 3 Ðây là sự sống đời đời: đó là họ nhận biết Cha, Ðức Chúa Trời thực hữu duy nhất, và Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng Cha đã sai đến.
4 Con đã làm vinh hiển Cha trên đất, hoàn tất công việc Cha giao cho Con làm. 5 Cha ôi, xin Cha làm vinh hiển Con trước mặt Cha bằng vinh hiển Con vốn có nơi Cha trước khi có thế gian.
6 Con đã bày tỏ danh Cha cho những người Cha ban cho Con trong thế gian. Họ vốn thuộc về Cha. Cha đã ban họ cho Con, và họ đã vâng giữ lời Cha. 7 Bây giờ họ biết rằng những gì Cha ban cho Con đều đến từ Cha. 8 Những lời Cha ban cho Con, Con ban cho họ, và họ đã nhận lấy. Họ biết quả quyết rằng Con từ Cha đến, và họ đã tin rằng Cha đã sai Con. 9 Con cầu xin cho họ. Con không cầu xin cho thế gian nhưng cho những người Cha ban cho Con, vì họ là của Cha. 10 Tất cả những gì của Con là của Cha, những gì của Cha là của Con, và Con được tôn vinh qua họ.
11 Con không ở thế gian nữa. Con sẽ đi về cùng Cha, nhưng họ còn ở thế gian. Lạy Cha thánh, xin Cha bảo vệ họ, những người Cha ban cho Con trong danh Cha, để họ hiệp một như Chúng Ta là một. 12 Khi Con còn ở với họ, Con bảo vệ họ trong danh Cha, tức danh Cha ban cho Con; không ai trong họ bị mất ngoại trừ đứa con của sự hư mất, để lời Kinh Thánh được ứng nghiệm.
13 Bây giờ Con đi về cùng Cha, và Con nói những điều này trong khi còn ở thế gian để họ được hưởng trọn vẹn niềm vui của Con. 14 Con đã ban cho họ lời Cha. Thế gian ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. 15 Con không cầu xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha bảo vệ họ khỏi kẻ ác.
20 Con không chỉ cầu xin cho họ, nhưng cũng cho những ai nghe lời họ mà tin Con, 21 để tất cả họ có thể hiệp một, như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, thưa Cha, và để họ có thể ở trong Chúng Ta, hầu thế gian tin rằng Cha đã sai Con.
22 Con đã ban cho họ vinh hiển Cha ban cho Con, để họ có thể hiệp làm một như Chúng Ta là một. 23 Con ở trong họ và Cha ở trong Con để họ có thể hoàn toàn hiệp làm một, hầu thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Cha đã yêu thương họ như Cha đã yêu thương Con. 24 Cha ôi, Con muốn Con ở đâu thì những người Cha ban cho Con cũng ở đó với Con, để họ có thể chiêm ngưỡng vinh hiển Cha ban cho Con, vì Cha đã yêu thương Con trước khi sáng thế.
25 Lạy Cha công chính, dù thế gian không biết Cha nhưng Con biết Cha, và những người này biết Cha đã sai Con. 26 Con đã tỏ cho họ biết danh Cha, và Con sẽ cho họ biết nữa, hầu tình yêu Cha dành để yêu thương Con có thể ở trong họ, và Con ở trong họ.”
Copyright © 2011 by Bau Dang