Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sử Ký 18

Liên Minh giữa Giê-hô-sa-phát và A-háp

(1 Vua 22:1-27)

18 Lúc ấy Giê-hô-sa-phát đã trở nên rất giàu có và rất được tôn trọng. Ông kết hôn để lập liên hệ đồng minh với A-háp. Sau đó vài năm ông đi xuống Sa-ma-ri để thăm A-háp. A-háp làm thịt rất nhiều chiên và bò để thết đãi ông và đoàn tùy tùng theo ông. Sau đó A-háp xúi giục ông đi với ông ấy lên tấn công Ra-mốt Ghi-lê-át. A-háp vua I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát vua Giu-đa, “Ngài có muốn đi lên tấn công Ra-mốt Ghi-lê-át với tôi không?”

Ông trả lời ông ấy, “Tôi sẽ đi với ngài. Dân tôi là dân ngài. Chúng tôi sẽ cùng ra trận với ngài.”

Tuy nhiên Giê-hô-sa-phát nói tiếp với vua I-sơ-ra-ên, “Tôi xin ngài, chúng ta phải cầu hỏi ý Chúa trước đã.” Vậy vua I-sơ-ra-ên triệu tập các tiên tri lại, bốn trăm người cả thảy, và hỏi họ, “Chúng ta có nên kéo quân lên đánh Ra-mốt Ghi-lê-át không, hay chúng ta nên ngưng lại?”

Họ đáp, “Hãy đi lên, vì Ðức Chúa Trời sẽ phó nó vào trong tay vua.”

Nhưng Giê-hô-sa-phát hỏi, “Ở đây còn có tiên tri nào khác của Chúa, để chúng ta có thể thỉnh ý chăng?”

Vua I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát, “Còn một người nữa chúng ta có thể thỉnh ý Chúa, Mi-cai-a con của Im-la, nhưng tôi ghét ông ấy, vì ông ấy không bao giờ nói tiên tri điều gì lành về tôi, nhưng chỉ nói toàn điều dữ thôi.”

Giê-hô-sa-phát nói, “Xin ngài đừng nói thế.”

Bấy giờ vua I-sơ-ra-ên gọi một trong các quan của ông đến và bảo, “Hãy đem Mi-cai-a con của Im-la đến đây gấp.”

Vả, lúc ấy vua I-sơ-ra-ên và Giê-hô-sa-phát vua Giu-đa đều mặc triều phục và đang ngồi trên ngai của họ trong sân đập lúa ở cổng Thành Sa-ma-ri, và tất cả tiên tri đều nói tiên tri trước mặt họ. 10 Xê-đê-ki-a con của Kê-na-a-na làm cho ông các sừng bằng sắt và nói, “Chúa phán thế nầy: Với các sừng nầy, ngươi sẽ húc dân A-ram cho đến khi chúng bị tiêu diệt.” 11 Tất cả các tiên tri khác cũng nói tiên tri tương tự và bảo, “Hãy đi lên Ra-mốt Ghi-lê-át và sẽ được thắng lợi. Chúa sẽ ban nó vào tay vua.”

12 Vị sứ giả có phận sự đi gọi Mi-cai-a nói với ông, “Này, tất cả tiên tri đều đã nói hợp với ý vua; mong rằng những gì ông nói cũng sẽ phù hợp với họ, tức hợp với ý vua.”

13 Nhưng Mi-cai-a đáp, “Tôi chỉ sinh mạng của Chúa mà thề rằng tôi sẽ nói những gì Ðức Chúa Trời phán bảo mà thôi.”

14 Khi ông được đưa đến trước mặt vua, vua nói với ông, “Mi-cai-a, chúng ta có nên kéo lên Ra-mốt Ghi-lê-át đánh giặc, hay chúng ta nên ngưng lại?”

Ông trả lời, “Hãy đi lên và sẽ được thắng lợi; chúng sẽ bị trao vào tay vua.”

15 Nhưng vua nói với ông, “Ðã bao lần ta nói với ngươi rằng ngươi phải nhân danh Chúa mà thề ngươi sẽ không nói điều chi khác hơn sự thật sao?”

16 Bấy giờ Mi-cai-a nói, “Tôi thấy toàn dân I-sơ-ra-ên tản lạc trên khắp các núi, như chiên không có người chăn. Chúa phán, ‘Những kẻ ấy không có người lãnh đạo. Ai nấy hãy trở về nhà mình bình an vô sự.’”

17 Vua I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát, “Tôi đã chẳng nói với ngài rằng ông ấy không bao giờ nói điều gì lành về tôi mà chỉ nói toàn điều dữ đấy sao?”

18 Mi-cai-a nói, “Vậy hãy nghe sứ điệp của Chúa: Tôi thấy Chúa ngồi trên ngai của Ngài, với tất cả các thiên thần đứng hầu bên phải và bên trái Ngài. 19 Chúa phán, ‘Ai sẽ xúi giục A-háp vua I-sơ-ra-ên để nó đi lên Ra-mốt Ghi-lê-át hầu ngã gục ở đó?’ Bấy giờ các vị thiên thần phát biểu, vị nầy nói thế nầy, vị kia nói thể khác, 20 cho đến khi có một vị thần đi ra, tiến đến trước mặt Chúa, và tâu rằng, ‘Thần xin đi xúi giục ông ấy.’ Chúa hỏi vị thần ấy, ‘Ngươi sẽ làm thế nào?’ 21 Vị thần ấy đáp, ‘Thần sẽ ra đi và làm một thần nói dối trong miệng tất cả tiên tri của ông ấy.’ Ngài phán, ‘Ngươi sẽ xúi giục nó và ngươi sẽ thành công. Hãy đi và làm như thế.’ 22 Vậy chúa thượng đã thấy đó, Chúa đã đặt một thần nói dối trong miệng các tiên tri nầy của ngài. Chúa định sẽ giáng họa cho ngài đó.”

23 Bấy giờ Xê-đê-ki-a con của Kê-na-a-na đến gần Mi-cai-a, tát vào má ông, và nói, “Thần của Chúa đã đi ngả nào rời khỏi tôi mà đến nói với ông?”

24 Mi-cai-a trả lời, “Ông sẽ khám phá ra điều đó trong ngày ông chui vào phòng trong cùng để lẩn trốn.”

25 Bấy giờ vua I-sơ-ra-ên ra lịnh, “Hãy bắt hắn và trao cho A-môn quan trấn thủ kinh thành, cùng trao cho Hoàng Tử Giô-ách, 26 và bảo, ‘Vua truyền lịnh thế nầy: Hãy nhốt tên nầy trong ngục và cho nó ăn uống đủ sống cầm hơi cho đến khi ta trở về bình an.’”

27 Mi-cai-a nói, “Nếu ngài trở về bình an thì Chúa đã không phán qua tôi.” Rồi ông nói tiếp, “Hỡi mọi người, hỡi tất cả các người, xin hãy nghe rõ điều đó.”

A-háp Tử Trận

(1 Vua 22:28-35)

28 Vậy vua I-sơ-ra-ên và Giê-hô-sa-phát vua Giu-đa đi lên Ra-mốt Ghi-lê-át. 29 Vua I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát, “Tôi sẽ cải trang, còn ngài xin cứ mặc vương bào.” Thế là vua I-sơ-ra-ên cải trang, và họ cùng nhau ra trận. 30 Bấy giờ vua A-ram đã ra lịnh cho các sĩ quan chỉ huy các xe chiến mã của ông, “Các ngươi chớ tấn công ai, bất luận nhỏ hay lớn, nhưng hãy tấn công một mình vua I-sơ-ra-ên cho ta.” 31 Vậy khi giáp trận, các sĩ quan chỉ huy các xe chiến mã thấy Giê-hô-sa-phát, họ nói, “Ðó là vua I-sơ-ra-ên.” Thế là họ tập trung lực lượng vây đánh ông tới tấp. Thấy vậy Giê-hô-sa-phát kêu cầu lớn tiếng, và Chúa giúp ông. Ðức Chúa Trời khiến chúng dang xa ông. 32 Sau đó các sĩ quan chỉ huy các xe chiến mã thấy đó không phải là vua I-sơ-ra-ên, họ quay lại và không truy kích ông nữa. 33 Bấy giờ một lính xạ tiễn giương cung bắn đại về hướng địch quân, không ngờ mũi tên trúng ngay vào giữa kẽ áo giáp của vua I-sơ-ra-ên. Ông nói với người đánh xe cho ông, “Hãy quay xe lại và đem ta ra khỏi trận mạc, vì ta đã bị thương.” 34 Ngày hôm đó trận chiến càng lúc càng trở nên khốc liệt hơn. Vua I-sơ-ra-ên đã gượng đứng trên xe chiến mã của ông để đối diện với quân A-ram đến chiều tối, và khi mặt trời lặn, ông đã tắt thở.

Khải Huyền 7

Số Người Do-thái Ðược Chọn

Sau đó tôi thấy bốn vị thiên sứ đứng ở bốn góc trái đất, giữ bốn ngọn gió của đất lại, để không có ngọn gió nào thổi trên đất, hay trên biển, hay trên bất cứ cây cối nào. Ðoạn tôi thấy một vị thiên sứ khác đi lên từ hướng mặt trời mọc, có ấn của Ðức Chúa Trời hằng sống. Vị thiên sứ ấy lớn tiếng nói với bốn vị thiên sứ đã được ban cho quyền làm hại đất và biển rằng, “Xin chớ làm hại đất, biển, hoặc cây cối, cho đến khi chúng tôi đã đóng ấn trên trán các đầy tớ của Ðức Chúa Trời chúng ta.”

Bấy giờ tôi nghe con số những người được đóng ấn: một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn trong tất cả các chi tộc của con cái I-sơ-ra-ên:

Trong chi tộc Giu-đa, mười hai ngàn người được đóng ấn,
Trong chi tộc Ru-bên, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Gát, mười hai ngàn,
Trong chi tộc A-se, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Náp-ta-li, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Ma-na-se, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Si-mê-ôn, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Lê-vi, mười hai ngàn,
Trong chi tộc I-sa-ca, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Xê-bu-lun, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Giô-sép, mười hai ngàn,
Trong chi tộc Bên-gia-min, mười hai ngàn người được đóng ấn.

Ðám Ðông Vô Số trên Thiên Ðàng

Sau những việc đó, kìa, tôi thấy một đám đông rất lớn, không ai có thể đếm được, từ mọi quốc gia, bộ lạc, dân tộc, và ngôn ngữ đứng trước ngai và trước Chiên Con; ai nấy đều mặc áo choàng trắng và tay cầm cành thiên tuế. 10 Họ cùng nhau cất tiếng hô vang rằng,

“Ơn cứu rỗi thuộc về Ðức Chúa Trời chúng ta, Ðấng ngự trên ngai, và thuộc về Chiên Con.”

11 Bấy giờ tất cả các vị thiên sứ đang đứng quanh ngai, các vị trưởng lão, và bốn Sinh Vật sấp mình xuống trước ngai và thờ lạy Ðức Chúa Trời, 12 hô rằng,

“A-men!
Nguyện sự chúc tụng, vinh hiển, khôn ngoan, tạ ơn, tôn kính, quyền năng, và sức mạnh thuộc về Ðức Chúa Trời chúng ta đời đời vô cùng.
A-men!”

13 Bấy giờ một vị trong các vị trưởng lão hỏi tôi, “Ngươi có biết những người mặc áo choàng trắng này là ai, và họ từ đâu đến không?”

14 Tôi trả lời với vị đó, “Thưa ngài, ngài biết.”

Vị đó nói với tôi, “Ðây là những người đã ra từ cơn đại nạn; họ đã giặt sạch y phục của họ và tẩy trắng chúng trong huyết của Chiên Con. 15 Do đó,

Họ được ở trước ngai của Ðức Chúa Trời;
Họ phụng sự Ngài ngày và đêm trong đền thờ Ngài;
Ðấng ngự trên ngai sẽ che họ.
16 Họ sẽ không bao giờ đói và không bao giờ khát nữa;
Mặt trời sẽ không thiêu đốt họ, nắng cháy sẽ không nung họ;
17 Vì Chiên Con ở giữa ngai sẽ là Ðấng chăm sóc họ;
Ngài sẽ đưa họ đến những suối nước của sự sống;
Ðức Chúa Trời sẽ lau sạch những giọt nước mắt khỏi mắt họ.”

Xa-cha-ri 3

Khải Tượng Thứ Tư: Thượng Tế Giô-sua và Sa-tan

Bấy giờ vị ấy chỉ cho tôi thấy Thượng Tế Giô-sua đang đứng trước mặt thiên sứ của Chúa, và Sa-tan cũng đang đứng bên phải ông để tố cáo ông. Chúa phán với Sa-tan, “Hỡi Sa-tan, Chúa quở trách ngươi! Chúa, Ðấng chọn Giê-ru-sa-lem, quở trách ngươi! Chẳng phải người nầy là nhánh củi đã được rút ra khỏi đống lửa đang cháy sao?” Vả, lúc ấy Giô-sua đang mặc bộ y phục bẩn thỉu đứng trước mặt thiên sứ. Vị thiên sứ ấy nói với các vị đang đứng trước mặt mình, “Hãy cởi bỏ bộ y phục bẩn thỉu của ông ấy ra.” Kế đó vị thiên sứ ấy nói với ông, “Này, Ta đã vứt bỏ tội lỗi của ngươi. Ta sẽ mặc cho ngươi một bộ lễ phục sang trọng.” Tôi buột miệng nói, “Ước gì họ cũng đội trên đầu ông ấy một chiếc mũ tế thanh sạch.” Thế là họ đội trên đầu ông một mũ tế thanh sạch và mặc bộ lễ phục cho ông trong khi vị thiên sứ của Chúa đứng bên cạnh.

Bấy giờ vị thiên sứ ấy xác quyết với Giô-sua rằng, Chúa các đạo quân phán thế nầy, ‘Nếu ngươi cứ bước đi trong các đường lối Ta và vâng giữ các mệnh lệnh Ta, thì ngươi sẽ quản trị nhà Ta và sẽ điều hành những việc trong các sân nhà Ta. Ta sẽ cho ngươi được nhập vào hàng ngũ những người đang đứng hầu ở đây.’ Bây giờ hãy lắng nghe, hỡi Thượng Tế Giô-sua, ngươi và các tư tế cùng phục vụ với ngươi đang ngồi trước mặt ngươi. Chúng là dấu hiệu cho một điềm tốt sắp xảy ra. Vì này, Ta sẽ cho tôi tớ Ta, một Chồi Non, xuất hiện. Vì này, Ta đặt một tảng đá trước mặt Giô-sua, trên tảng đá độc đáo ấy có bảy con mắt.[a] Ta sẽ khắc chữ trên đó,” Chúa các đạo quân phán, “và Ta sẽ cất bỏ tội lỗi của đất nước nầy trong một ngày. 10 Trong ngày ấy,” Chúa các đạo quân phán, “mỗi người trong các ngươi sẽ mời người lân cận mình đến để cùng hưởng lộc dưới cây nho và cây vả của mình.”

Giăng 6

Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn

(Mat 14:13-21; Mác 6:32-44; Lu 9:10-17)

Sau những việc đó Ðức Chúa Jesus đi qua bên kia Biển Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Ti-bê-ri-át. Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài, vì họ đã thấy những phép lạ Ngài làm cho những người bịnh. Ðức Chúa Jesus đi lên một triền núi và ngồi xuống với các môn đồ Ngài tại đó. Khi ấy Lễ Vượt Qua, đại lễ của người Do-thái, sắp đến gần. Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và thấy một đoàn dân rất đông kéo đến với Ngài, Ngài nói với Phi-líp, “Chúng ta phải mua bánh ở đâu cho những người này ăn?” Ngài nói vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết phải làm gì rồi.

Phi-líp trả lời Ngài, “Thưa dùng hai trăm đơ-na-ri[a] mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một ít.”

Một trong các môn đồ Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ nói với Ngài, “Thưa đây có một cậu bé, cậu ấy có năm cái bánh lúa mạch và hai con cá nhỏ, nhưng ngần ấy có thấm vào đâu so với đoàn dân đông này?”

10 Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy truyền cho đoàn dân ngồi xuống.” Lúc ấy nơi đó có rất nhiều cỏ. Vậy đoàn dân ngồi xuống. Số người ước chừng năm ngàn. 11 Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, rồi phân phát cho những người đang ngồi. Ngài cũng lấy cá và làm như vậy, ai muốn bao nhiêu tùy ý. 12 Sau khi mọi người đã ăn no nê, Ngài nói với các môn đồ, “Hãy gom lại những mảnh bánh thừa để không uổng phí.” 13 Vậy các môn đồ gom lại những mảnh thừa của năm cái bánh lúa mạch sau khi mọi người đã ăn, và chất đầy mười hai giỏ.

14 Khi dân chúng thấy phép lạ Ngài làm, họ nói, “Người này đúng là vị tiên tri, Ðấng phải đến thế gian.” 15 Ðức Chúa Jesus biết ý họ muốn đến và dùng áp lực để tôn Ngài lên làm vua, nên Ngài lánh lên núi và ở đó một mình.

Chúa Ði Bộ Trên Mặt Nước

(Mat 14:22-33; Mác 6:45-52)

16 Khi trời sắp tối các môn đồ Ngài xuống biển. 17 Sau khi lên thuyền, họ vượt biển hướng về Thành Ca-bê-na-um. Lúc ấy trời đã tối và Ðức Chúa Jesus vẫn chưa đến với họ. 18 Biển động dữ dội vì một trận cuồng phong thổi mạnh. 19 Khi họ đã chèo thuyền ra khơi khoảng năm hay sáu cây số,[b] họ thấy Ðức Chúa Jesus đi bộ trên mặt biển và đến gần thuyền, họ hoảng sợ. 20 Nhưng Ngài nói với họ, “Ta đây, đừng sợ.” 21 Với lòng mong muốn họ rước Ngài lên thuyền, nhưng liền sau đó chiếc thuyền cập vào bờ đúng nơi họ định đến.

Chúa Là Bánh Hằng Sống

22 Hôm sau dân chúng đứng bên kia bờ biển nhận thấy không có thuyền nào khác ngoài chiếc thuyền nhỏ mà các môn đồ Ngài đã dùng, và họ cũng biết Ðức Chúa Jesus đã không lên thuyền với các môn đồ Ngài, nhưng chỉ các môn đồ Ngài đã chèo đi mà thôi.

23 Bấy giờ một số thuyền nhỏ khác từ Ti-bê-ri-át vừa đến và cập vào gần nơi đoàn dân đã ăn bánh sau khi Chúa tạ ơn. 24 Khi đám đông không thấy Ðức Chúa Jesus ở đó, và cũng không thấy các môn đồ Ngài, họ xuống thuyền, đến Thành Ca-bê-na-um, tìm Ðức Chúa Jesus. 25 Khi tìm được Ngài bên kia bờ biển, họ nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy đã đến đây khi nào?”

26 Ðức Chúa Jesus trả lời họ và nói, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi tìm Ta không phải vì đã thấy những phép lạ, nhưng vì các ngươi đã ăn bánh và được no nê. 27 Ðừng làm việc vì thức ăn hay hư nát, nhưng hãy vì thức ăn còn đến sự sống đời đời, là thức ăn Con Người sẽ cho các ngươi, vì Người là Ðấng mà Ðức Chúa Trời là Cha đã đóng ấn xác nhận.”

28 Họ hỏi Ngài, “Chúng tôi phải làm gì để có thể làm những công việc của Ðức Chúa Trời?”

29 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Ðây là công việc của Ðức Chúa Trời: các ngươi tin Ðấng mà Ngài đã sai đến.”

30 Họ nói với Ngài, “Thầy sẽ làm phép lạ gì để chúng tôi thấy và tin Thầy? Thầy sẽ làm việc gì? 31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn bánh ma-na trong đồng hoang, như có chép rằng,

‘Người đã cho họ ăn bánh từ trời xuống.’”Xuất 16:4, 15, 21

32 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, không phải Môi-se đã cho các ngươi bánh từ trời đâu, nhưng là Cha Ta, Ðấng ban cho các ngươi bánh thật đến từ trời. 33 Vì bánh của Ðức Chúa Trời là Ðấng từ trời xuống để ban sự sống cho thế gian.”

34 Bấy giờ họ nói với Ngài, “Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi bánh đó luôn luôn.”

35 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta là bánh của sự sống. Ai đến với Ta sẽ không bao giờ đói, và ai tin Ta sẽ không bao giờ khát. 36 Nhưng Ta đã nói với các ngươi rằng các ngươi đã thấy Ta mà vẫn không tin. 37 Tất cả những người Cha ban cho Ta sẽ đến với Ta, và ai đến với Ta, Ta sẽ không bao giờ loại ra; 38 vì Ta từ trời xuống, chẳng phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý của Ðấng đã sai Ta. 39 Ðây là ý của Ðấng đã sai Ta: tất cả những người Ngài ban cho Ta, Ta không được làm mất người nào, nhưng phải làm cho sống lại trong ngày cuối cùng. 40 Thật vậy đây là ý muốn của Cha Ta: hễ ai nhìn thấy Con và tin Con thì có sự sống đời đời, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng.”

41 Bấy giờ người Do-thái xầm xì bàn tán về Ngài, vì Ngài nói, “Ta là bánh từ trời xuống.” 42 Họ nói, “Người này chẳng phải là Jesus con của Giô-sép, mà cha và mẹ ông ấy chúng ta đều biết cả sao? Thế mà sao bây giờ ông ấy lại bảo, ‘Ta từ trời xuống’ ?”

43 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Các ngươi đừng xầm xì bàn tán với nhau nữa. 44 Không ai có thể đến với Ta, nếu Cha, Ðấng sai Ta, không kéo người ấy đến, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng. 45 Như có chép trong Các Tiên Tri,

‘Và mọi người sẽ được Ðức Chúa Trời dạy dỗ.’ Ê-sai 54:13; Giê 31:33, 34

Vậy hễ ai đã nghe và học từ Cha thì đến với Ta. 46 Không ai đã thấy Cha ngoại trừ Ðấng từ Ðức Chúa Trời đến; Ðấng ấy đã thấy Cha.

47 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, kẻ nào tin thì có sự sống đời đời. 48 Ta là bánh của sự sống. 49 Tổ tiên các ngươi đã ăn bánh ma-na trong đồng hoang, và họ đã chết. 50 Ðây là bánh từ trời xuống, để ai ăn bánh ấy sẽ không chết. 51 Ta là bánh sống từ trời xuống; nếu ai ăn bánh này, người ấy sẽ sống đời đời, và bánh Ta sẽ cho để ban sự sống cho thế gian chính là thịt Ta.”

52 Bấy giờ người Do-thái bàn cãi sôi nổi với nhau, “Làm sao người này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn?”

53 Vì thế Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu các ngươi chẳng ăn thịt Con Người và chẳng uống huyết Con Người, các ngươi sẽ chẳng có sự sống trong các ngươi. 54 Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì có sự sống đời đời, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng, 55 vì thịt Ta là thức ăn thật, và huyết Ta là thức uống thật. 56 Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì ở trong Ta, và Ta ở trong người ấy. 57 Như Cha hằng sống đã sai Ta, và Ta sống nhờ Cha thể nào, những người ăn Ta cũng sẽ sống nhờ Ta thể ấy. 58 Ðây là bánh từ trời xuống, không như bánh ma-na mà tổ tiên các ngươi đã ăn và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời.”

59 Ngài nói những điều ấy khi Ngài dạy trong hội đường ở Ca-bê-na-um.

Những Lời của Sự Sống

60 Nhiều môn đồ Ngài nghe những lời ấy, họ nói, “Những lời dạy này khó quá. Ai có thể lãnh hội nổi?”

61 Ðức Chúa Jesus biết các môn đồ Ngài lầm bầm về việc ấy, Ngài nói với họ, “Ðiều này làm các ngươi bị vấp ngã sao? 62 Vậy nếu các ngươi nhìn thấy Con Người ngự lên nơi Người đã ở trước kia thì thể nào? 63 Thần Linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Những lời Ta nói với các ngươi là thần linh và là sự sống. 64 Nhưng trong các ngươi có những người không tin.” Vì Ðức Chúa Jesus đã biết từ đầu những ai không tin Ngài, và ai sẽ phản Ngài.

65 Ngài lại phán, “Vì lẽ đó Ta đã nói với các ngươi, không ai có thể đến với Ta nếu Cha không cho phép.” 66 Từ lúc đó nhiều môn đồ Ngài trở lui, không đi theo Ngài nữa.

Phi-rơ Xưng Nhận Chúa

67 Ðức Chúa Jesus hỏi nhóm mười hai người, “Các ngươi không tính bỏ đi sao?”

68 Si-môn Phi-rơ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, chúng con sẽ theo ai? Ngài có lời của sự sống đời đời. 69 Chúng con đã tin và biết rằng Ngài là Ðấng Thánh của Ðức Chúa Trời.”[c]

70 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta đã chẳng chọn mười hai người các ngươi sao? Tuy nhiên một trong các ngươi là quỷ.” 71 Ngài muốn nói về Giu-đa con Si-môn Ích-ca-ri-ốt, một trong mười hai người, vì hắn sắp phản nộp Ngài.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang