Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sử Ký 9

Nữ Hoàng Sê-ba Ðến Thăm Sa-lô-môn

(1 Vua 10:1-13)

Khi nữ hoàng của Sê-ba nghe đồn về danh tiếng của Sa-lô-môn, bà đến thăm Giê-ru-sa-lem, để có dịp thử Sa-lô-môn bằng những câu hỏi hóc búa, hầu xem thực hư thế nào. Bà đến với một đoàn tùy tùng rất đông, dẫn theo một đoàn lạc đà chở các thứ hương liệu, rất nhiều vàng, và các loại ngọc thạch. Khi gặp Sa-lô-môn, bà nói cho ông nghe tất cả những gì bà đã suy nghĩ trong lòng. Sa-lô-môn giải đáp tất cả các câu hỏi của bà. Chẳng có điều gì là quá bí ẩn mà Sa-lô-môn không thể giải nghĩa cho bà được. Khi nữ hoàng của Sê-ba đã chứng kiến sự khôn ngoan của Sa-lô-môn, cung điện ông đã xây, thức ăn trên bàn ông, cách tổ chức làm việc của quần thần ông, cung cách phục vụ và triều phục họ mặc, các quan dâng thức uống cho ông và y phục họ mặc, và các của lễ thiêu ông dâng trong Ðền Thờ Chúa, thì bà kinh hồn. Bà nói với vua, “Những gì tôi đã nghe nói trong nước tôi về các thành quả và sự khôn ngoan của ngài đều là thật, nhưng tôi không tin những điều ấy cho đến khi tôi đến đây và trông thấy tận mắt. Tuy nhiên người ta chưa nói cho tôi nghe được phân nửa sự khôn ngoan vượt bực của ngài. Ngài thật vượt xa danh tiếng tôi đã nghe nói về ngài. Phước hạnh thay cho những người của ngài! Phước hạnh thay cho bầy tôi của ngài, những người thường xuyên chầu chực trước mặt ngài và được nghe sự khôn ngoan của ngài! Chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của ngài, Ðấng đã lấy làm hài lòng về ngài và đặt ngài trên ngai để làm vua cho Chúa, Ðức Chúa Trời của ngài! Vì Ðức Chúa Trời của ngài yêu thương dân I-sơ-ra-ên và muốn thiết lập họ vững chãi mãi mãi, nên đã lập ngài làm vua trên họ, hầu thi hành công lý và lẽ công chính.”

Sau đó bà tặng vua hơn bốn tấn[a] vàng, rất nhiều hương liệu, và ngọc thạch. Chưa bao giờ có ai đem hương liệu đến nhiều như số hương liệu nữ hoàng của Sê-ba tặng Vua Sa-lô-môn.

10 Ngoài ra các tôi tớ của Hu-ram và các tôi tớ của Sa-lô-môn đã đem vàng từ Ô-phia về; họ cũng chở theo gỗ đàn hương và ngọc thạch. 11 Vua lấy các gỗ đàn hương đó làm bậc cấp cho Ðền Thờ Chúa, cho hoàng cung, và làm đàn lia và hạc cầm cho các nhạc sĩ. Trước đó chưa ai thấy gỗ đàn hương được dùng vào những việc như thế trong đất Giu-đa bao giờ.

12 Vua Sa-lô-môn tặng cho nữ hoàng của Sê-ba bất cứ món gì bà thích và bất cứ thứ gì bà xin, để đáp lại những gì bà đã đem đến tặng vua. Sau đó bà và đoàn tùy tùng của bà lên đường trở về nước của bà.

Sự Giàu Sang của Sa-lô-môn

(2 Sử 9:13-24)

13 Số vàng Vua Sa-lô-môn thâu nhận hàng năm cân nặng trên hai tấn rưỡi,[b] 14 ngoài lợi tức thu được từ các doanh nhân và các thương gia, và từ tất cả các vua Ả-rập và các quan trưởng ở các tỉnh đem vàng và bạc đến triều cống Sa-lô-môn. 15 Vua Sa-lô-môn làm hai trăm chiếc khiên lớn bọc vàng dát mỏng. Mỗi chiếc dùng gần bảy ký[c] vàng. 16 Ông cũng làm ba trăm chiếc khiên nhỏ hơn bọc vàng dát mỏng. Mỗi chiếc dùng gần ba ký rưỡi[d] vàng. Rồi vua cho đặt các khiên đó trong Cung Rừng Li-băng. 17 Ngoài ra vua cũng làm một chiếc ngai lớn bằng ngà, bọc vàng ròng. 18 Chiếc ngai có sáu bậc cấp, với một bệ gác chân bằng vàng được gắn liền với chiếc ngai. Hai bên chỗ ngồi là hai chỗ gác tay; bên cạnh hai chỗ gác tay là tượng hai con sư tử. 19 Ngoài ra còn có tượng mười hai con sư tử khác, mỗi con đứng ở mỗi đầu của sáu bậc cấp. Chưa hề có vương quốc nào làm ngai giống như vậy. 20 Tất cả các ly chén Sa-lô-môn dùng để uống đều bằng vàng, và tất cả các vật dụng trong cung Rừng Li-băng đều bằng vàng ròng. Không có vật chi làm bằng bạc, vì trong thời của Sa-lô-môn bạc không có giá trị bao nhiêu. 21 Số là vua có một đoàn tàu đi Tạt-si chung với các tôi tớ của Hu-ram. Cứ ba năm đoàn tàu ở Tạt-si ấy trở về mang theo vàng, bạc, ngà voi, khỉ, và công.

22 Vì thế Vua Sa-lô-môn trỗi hơn các vua trên đất về giàu có và khôn ngoan. 23 Tất cả các vua trên đất mong được diện kiến Sa-lô-môn để nghe sự khôn ngoan mà Ðức Chúa Trời đã ban cho tâm trí ông. 24 Ai đến cũng đem theo lễ vật; nào là các vật bằng bạc, bằng vàng, quần áo, vũ khí, hương liệu, ngựa, và lừa; cứ thế hết năm nầy qua năm khác.

25 Sa-lô-môn có bốn ngàn chuồng ngựa với mười hai ngàn con ngựa để kéo các xe chiến mã. Ông cho chúng ở trong các thành của các đơn vị sử dụng các xe chiến mã trú đóng gần bên vua tại Giê-ru-sa-lem. 26 Vậy ông trị vì trên các vua từ Sông Cả cho đến đất của dân Phi-li-tin, cho đến tận biên giới Ai-cập. 27 Vua làm cho bạc trở nên tầm thường như sỏi đá và gỗ bá hương nhiều như gỗ cây sung mọc ở các chân đồi. 28 Sa-lô-môn cho mua ngựa từ Ai-cập và từ khắp xứ mang về.

Vua Sa-lô-môn Băng Hà

(1 Vua 11:41-43)

29 Những việc khác của Sa-lô-môn, từ đầu đến cuối, há chẳng đã được chép trong sách Sử Ký của Tiên Tri Na-than, trong sách Tiên Tri của A-hi-gia người Si-lô, và trong sách Khải Tượng của I-đô đấng tiên kiến về việc Giê-rô-bô-am con của Nê-bát hay sao? 30 Sa-lô-môn trị vì trên I-sơ-ra-ên tại Giê-ru-sa-lem bốn mươi năm. 31 Sa-lô-môn an giấc với tổ tiên ông và được chôn trong Thành Ða-vít cha ông. Rê-hô-bô-am con trai ông lên ngôi kế vị.

Giu-đe

Lời Mở Ðầu

Giu-đe, một đầy tớ của Ðức Chúa Jesus Christ và em trai của Gia-cơ, kính gởi những người được kêu gọi, được Ðức Chúa Trời, là Cha, yêu thương, và được Ðức Chúa Jesus Christ giữ gìn.

Nguyện xin ơn thương xót, sự bình an, và tình yêu thương được gia tăng bội phần trong anh chị em.

Số Phận Kinh Hoàng của Những Kẻ Lãnh Ðạo Giả

Thưa anh chị em yêu dấu, dù tôi rất nóng lòng muốn viết cho anh chị em về ơn cứu rỗi chung của chúng ta, tôi thiết tưởng cần phải viết để khích lệ anh chị em trong việc chiến đấu cho đức tin đã được ủy thác cho các thánh đồ một lần đủ cả. Vì một số người đã lẻn vào trong vòng anh chị em, đó là những kẻ mà án phạt của họ đã được ghi trước từ xưa; những kẻ không tin kính ấy đã biến ân sủng của Ðức Chúa Trời thành cớ để biện minh cho nếp sống vô luân đồi trụy của họ và chối bỏ Ðấng Chủ Tể duy nhất, là Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta.

Dù anh chị em đã biết rõ mọi điều nầy, nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở anh chị em, để anh chị em nhớ rằng, tuy đã có lần Chúa[a] giải cứu dân Ngài ra khỏi Ai-cập, nhưng sau đó Ngài lại tiêu diệt những kẻ không tin. Những thiên sứ không giữ vị trí của họ, nhưng rời bỏ phạm vi của mình, đã bị Ngài xiềng và nhốt mãi dưới vực tối để chờ ngày phán xét lớn. Tương tự, Thành Sô-đôm, Thành Gô-mô-ra, và các thành xung quanh hai thành ấy đã buông mình theo sự dâm ô và những ham muốn nhục dục ngược với tự nhiên,[b] nên đã bị hình phạt bằng lửa đời đời để làm gương cho chúng ta.

Cũng thế, những kẻ mơ mộng viển vông ấy đã làm ô uế chính thân thể họ, chống đối thẩm quyền, và báng bổ các đấng vinh hiển. Ngay cả Thiên Sứ Trưởng Mi-chên khi đối phó với Ác Quỷ và tranh luận với nó về thi thể của Môi-se cũng không dám đưa ra phán quyết nào xúc phạm đến nó, mà chỉ nói, “Nguyện Chúa trách phạt ngươi!” 10 Thế mà những kẻ ấy đã báng bổ không tiếc lời về những gì họ không hiểu biết, còn về những gì họ biết bằng bản năng như súc vật vô tri thì lại bị những điều ấy tiêu diệt.

11 Khốn cho họ! Vì họ đã đi theo con đường của Ca-in, bởi tham lợi họ đã sa vào lầm lỗi của Ba-la-am, và bị hủy diệt trong sự phản loạn của Cô-ra.

12 Những kẻ đó là những vết nhơ trong bữa tiệc yêu thương của anh chị em; họ không thấy ngại mà dự tiệc với anh chị em; đó là những người chăn chỉ lo nuôi mình. Họ như những đám mây không hơi nước bay theo gió; như cây mùa thu không trái, hai lần chết, bị bật gốc trốc rễ; 13 như sóng cuồng ngoài biển, sủi bọt ra là lộ những ô nhục của chính mình; như những ngôi sao lạc, sự tối tăm mù mịt đã dành cho họ đời đời.

14 Ấy là về họ mà Ê-nóc, tổ bảy đời kể từ A-đam, đã nói tiên tri rằng, “Kìa, Chúa đến với muôn vàn đấng thánh của Ngài, 15 để thi hành sự phán xét trên mọi người, để kết án mọi kẻ không tin kính về mọi điều không tin kính chúng đã phạm, và về mọi lời xúc phạm đến Ngài mà những kẻ tội lỗi không tin kính đã nói phạm.”[c]

16 Họ là những kẻ hay lằm bằm, bất mãn, và chiều theo những dục vọng xấu xa của mình. Miệng họ hay khoa trương về mình, và vì để kiếm lợi cho mình họ tâng bốc nịnh bợ trước mặt người ta.

Lời Khuyên Các Tín Hữu

17 Nhưng anh chị em, những người yêu quý, xin hãy nhớ lại những lời các vị sứ đồ của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, đã nói trước. 18 Họ đã nói với anh chị em rằng,

“Trong thời kỳ cuối cùng sẽ có những kẻ hay nhạo báng, sống theo dục vọng xấu xa của chúng. 19 Chúng là những kẻ gây nên phe đảng, sống theo bản tính xác thịt, không có Ðức Thánh Linh.”[d]

20 Nhưng anh chị em, những người được yêu quý, hãy gây dựng chính mình trên đức tin cực thánh của mình và cầu nguyện trong Ðức Thánh Linh.[e]

21 Hãy giữ chính mình trong tình yêu của Ðức Chúa Trời, và trông đợi ơn thương xót của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, để hưởng sự sống đời đời.

22 Hãy thương xót một số người đang bị chao đảo đức tin.

23 Hãy cứu những người khác bằng cách giật họ ra khỏi lửa.

Còn đối với những kẻ kia, hãy thương xót nhưng cũng vừa sợ, ghét luôn cả y phục đã bị da thịt họ làm cho ô uế.

Lời Chúc Tụng Cuối Thư

24 Giờ đây nguyện Ðấng có thể giữ gìn anh chị em khỏi vấp ngã và làm cho anh chị em đứng vững trước vinh quang Ngài một cách vẹn toàn trong niềm vui vô tả, 25 và nguyện Ðức Chúa Trời có một không hai, Ðấng Giải Cứu của chúng ta, qua Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, được vinh hiển, uy nghi, quyền lực, và quyền phép, từ trước vô cùng, hiện nay, cho đến đời đời. A-men.

Sô-phô-ni 1

Lời Mở Ðầu

Lời của Chúa đến với Sô-phô-ni con của Cư-si, con của Ghê-đa-li-a, con của A-ma-ri-a, con của Ê-xê-chia, trong thời Giô-si-a con trai A-môn vua Giu-đa.

Sự Ðoán Phạt Sẽ Ðến với Giu-đa

“Ta sẽ quét sạch mọi sự trên mặt đất,” Chúa phán.
“Ta sẽ quét sạch người ta và thú vật;
Ta sẽ quét sạch chim trời và cá biển.
Những kẻ gian ác sẽ ngã gục,
Ta sẽ diệt trừ loài người khỏi mặt đất,” Chúa phán.
“Ta sẽ đưa tay ra chống lại Giu-đa, và nghịch lại mọi kẻ sống ở Giê-ru-sa-lem.
Ta sẽ diệt trừ khỏi chốn nầy những kẻ thờ lạy Ba-anh còn sót lại.
Ta sẽ diệt trừ các tư tế thờ lạy hình tượng, để tên tuổi chúng không còn nữa.
Ta sẽ diệt trừ những kẻ lên sân thượng sụp lạy và thờ phượng các thần linh trên không trung,
Và những kẻ sấp mình xuống nhân danh Chúa mà thề, rồi lại nhân danh Minh-côm mà thề,
Cùng những kẻ xây lưng chối bỏ Chúa, không tìm kiếm Chúa, và không cầu vấn Ngài.”

Hãy im lặng trước mặt Chúa Hằng Hữu!
Vì ngày của Chúa đến gần.
Chúa đã chuẩn bị một cuộc hiến tế.
Ngài đã biệt riêng ra thánh những người khách của Ngài.

“Trong ngày hiến tế của Chúa,
Ta sẽ phạt các thủ lãnh, các hoàng tử, và tất cả những kẻ mặc y phục ngoại bang.
Trong ngày ấy Ta sẽ phạt tất cả những kẻ nhảy qua ngạch cửa để thờ lạy hình tượng,
Những kẻ chất đầy nhà chủ chúng những của cải chiếm được nhờ bạo lực và dối gian.
10 Trong ngày ấy,” Chúa phán,
“Người ta sẽ nghe tiếng khóc to ở Cổng Cá,
Tiếng rên rỉ thở than ở Quận Nhì,
Và một tiếng đổ ầm từ miền đồi núi.

11 Dân cư ở trung tâm thương mại sẽ than khóc,
Vì tất cả các thương gia bị diệt mất.
Tất cả nhân viên ngân hàng[a] đều bị giết.
12 Khi ấy Ta sẽ dùng lồng đèn để lục soát Giê-ru-sa-lem;
Ta sẽ phạt những kẻ tự mãn, những kẻ thản nhiên trước sự băng hoại xã hội,[b]
Những kẻ nói trong lòng, ‘Chúa sẽ không ban phước hoặc giáng họa cho ai.’
13 Vì thế các tài sản của chúng sẽ bị cướp đi, nhà cửa của chúng sẽ ra hoang phế;
Chúng xây nhà nhưng sẽ không được ở trong đó;
Chúng trồng vườn nho nhưng sẽ không được uống rượu của vườn nho.”

Ngày Lớn của CHÚA

14 Ngày lớn của Chúa đã gần,
Gần lắm rồi và ngày ấy đến nhanh chóng.
Những tiếng kêu gào trong ngày của Chúa thật thê thảm,
Những chiến sĩ dũng mãnh cũng phải khóc to trong ngày ấy.
15 Ngày ấy là ngày của thịnh nộ,
Ngày của khốn quẫn và bi thương,
Ngày của hủy diệt và điêu tàn,
Ngày của tối tăm và mù mịt,
Ngày của âm u và đen tối.
16 Ngày của tiếng kèn trận và tiếng hò hét xung phong vào các thành kiên cố, và vào những tháp cao ở các góc thành.

17 “Ta sẽ đem cảnh khốn quẫn đến cho dân trong thành,
Chúng sẽ bước đi như những người mù,
Vì chúng đã phạm tội chống lại Chúa,
Máu của chúng sẽ đổ ra như bụi,
Thân thể chúng sẽ rữa nát như phân.”

18 Bạc hoặc vàng của chúng đều không thể cứu chúng trong ngày thịnh nộ của Chúa.
Trong lửa giận của Ngài, cả xứ sẽ bị thiêu rụi;
Thật vậy Ngài sẽ tuyệt diệt đồng loạt cách khủng khiếp mọi kẻ sống trong xứ.

Lu-ca 23

Phi-lát Xử Án Chúa

(Mat 27:1-2, 11-14; Mác 15:1-5; Gg 18:28-38)

23 Bấy giờ cả hội đồng đứng dậy và giải Ðức Chúa Jesus đến Phi-lát. Họ bắt đầu tố cáo Ngài rằng, “Chúng tôi đã thấy người này sách động quần chúng trong nước chúng tôi, cấm chúng tôi nộp thuế cho Sê-sa, và tự xưng là Ðấng Christ, tức là vua.”

Phi-lát hỏi Ngài, “Có phải ngươi là vua dân Do-thái không?”

Ngài đáp, “Chính ngươi đã nói thế.”

Phi-lát nói với các trưởng tế và đám đông, “Ta xét thấy người này không có tội gì cả.”

Nhưng họ cứ khăng khăng nói rằng, “Hắn đã xúi giục dân bằng cách đi giảng dạy khắp xứ Giu-đê, bắt đầu từ Ga-li-lê cho tới đây.”

Khi Phi-lát nghe như thế, ông hỏi phải chăng bị cáo là người Ga-li-lê. Khi ông biết Ngài thuộc quyền tài phán của Hê-rốt,[a] ông sai giải Ngài đến Hê-rốt, vì lúc đó ông ấy đang có mặt tại Giê-ru-sa-lem.

Hê-rốt Xử Án Chúa

Khi Hê-rốt thấy Ðức Chúa Jesus, ông rất mừng, vì từ lâu ông rất mong được gặp Ngài, bởi ông đã nghe người ta nói nhiều về Ngài, và ông mong thấy Ngài biểu diễn vài phép lạ. Ông hỏi Ngài nhiều câu, nhưng Ngài không trả lời ông tiếng nào. 10 Các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật đứng dậy tố cáo Ngài gay gắt. 11 Hê-rốt và quân lính của ông khinh khi và chế nhạo Ngài. Chúng khoác trên Ngài một áo choàng rực rỡ, rồi giải trả Ngài lại cho Phi-lát.

12 Ngày hôm đó Hê-rốt và Phi-lát trở thành bạn với nhau, chứ trước đó hai bên luôn hiềm khích nhau.

Phi-lát Kết Án Chúa

(Mat 27:15-26; Mác 15:6-15; Gg 18:39-19:16)

13 Phi-lát triệu tập các trưởng tế, các quan chức, và dân lại, 14 rồi nói với họ, “Các ngươi giải người này đến ta, vì cho rằng đương sự đã sách động quần chúng, và này, trước mặt các ngươi, ta đã hỏi cung đương sự và thấy người này không phạm tội như các ngươi đã tố cáo. 15 Cả Hê-rốt cũng thấy vậy, vì ông ấy đã giải trả đương sự lại chúng ta. Này, đương sự chẳng làm điều chi đáng chết. 16 Vậy ta sẽ cho đánh phạt đương sự, rồi thả ra.” [17 Số là vào mỗi kỳ lễ lớn, Phi-lát thường có lệ phóng thích cho họ một tù nhân.][b]

18 Nhưng họ đồng thanh la lớn, “Hãy giết hắn đi! Hãy thả Ba-ra-ba cho chúng tôi!” 19 Ba-ra-ba là kẻ đã bị tù vì tội dấy loạn trong thành và can tội sát nhân.

20 Nhưng Phi-lát muốn thả Ðức Chúa Jesus nên nói với họ một lần nữa. 21 Nhưng họ càng gào to, “Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự! Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự!”

22 Ông hỏi họ lần thứ ba, “Tại sao? Người này đã làm điều ác gì? Ta không thấy người này có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh phạt đương sự, rồi thả ra.”

23 Nhưng họ cứ gào to hơn nữa, nhất định đòi phải đóng đinh Ngài cho được, và tiếng gào thét của họ đã thắng. 24 Vậy Phi-lát ra phán quyết thuận theo lời yêu cầu của họ. 25 Ông cho thả người họ yêu cầu, một kẻ đã bị tù vì tội dấy loạn và sát nhân, còn Ðức Chúa Jesus, ông trao nộp Ngài theo ý họ muốn.

Chúa Chịu Ðóng Ðinh

(Mat 27:32-44; Mác 15:21-32; Gg 19:17-27)

26 Ðang khi họ dẫn Ngài đi ra, họ túm lấy một người tên là Si-môn quê ở Sy-ren, ông ấy vừa từ dưới quê lên. Họ đặt cây thập tự trên vai ông, bắt ông vác nó đi theo Ðức Chúa Jesus. 27 Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài, trong đó có những bà đấm ngực và khóc thương Ngài. 28 Nhưng Ðức Chúa Jesus quay lại các bà ấy và nói, “Hỡi những phụ nữ[c] Giê-ru-sa-lem, đừng khóc cho Ta, nhưng hãy khóc cho chính các ngươi và cho con cháu các ngươi. 29 Vì này, những ngày đến người ta sẽ nói, ‘Phước cho những phụ nữ không con, cho những dạ chẳng mang thai, và cho những vú không cho con bú.’ 30 Khi ấy người ta sẽ nói với núi rằng, ‘Hãy đổ xuống trên chúng tôi,’ và nói với đồi rằng, ‘Hãy phủ lấp chúng tôi.’ 31 Vì khi cây vẫn còn xanh mà người ta đã đối xử như vậy, thì khi cây khô rồi người ta sẽ đối xử ra sao?”

32 Có hai người khác, hai tên tội phạm, cũng bị dẫn đi hành quyết với Ngài. 33 Khi đến một chỗ gọi là Ðồi Sọ, họ đóng đinh Ngài và hai tên tội phạm tại đó, một tên bên phải Ngài và một tên bên trái Ngài. 34 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói, “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết họ làm điều gì.” [d] Họ bốc thăm để chia nhau y phục Ngài.

35 Dân chúng đứng nhìn, trong khi những người lãnh đạo buông lời chế nhạo Ngài rằng, “Hắn đã cứu những người khác, hãy để hắn cứu lấy hắn, nếu hắn thật là Ðấng Christ, Ðấng Ðức Chúa Trời đã chọn!” 36 Bọn lính cũng nhạo báng Ngài; chúng lại gần, đưa giấm cho Ngài, 37 và nói, “Nếu ông là vua dân Do-thái, hãy cứu lấy ông đi!” 38 Phía trên đầu Ngài có một tấm bảng ghi,

“Người Này Là Vua Dân Do-thái.”

39 Một trong hai tội phạm bị treo ở đó cũng buông lời xúc phạm đến Ngài rằng, “Ông không phải là Ðấng Christ sao? Hãy cứu lấy ông và cứu chúng tôi với.”

40 Nhưng tên kia quở trách nó, bảo rằng, “Mày đang chịu cùng một hình phạt mà còn không kính sợ Ðức Chúa Trời sao? 41 Chúng ta bị hình phạt như thế này là đáng lắm, xứng với những việc chúng ta làm, nhưng người này đâu có làm gì sai phạm.” 42 Rồi hắn nói, “Lạy Ðức Chúa Jesus, xin Ngài nhớ đến con khi Ngài vào vương quốc của Ngài.”

43 Ngài đáp, “Quả thật, Ta nói với ngươi, hôm nay ngươi sẽ ở với Ta trong cõi phước hạnh.” [e]

Chúa Chết

(Mat 27:45-56; Mác 15:33-41; Gg 19:28-30)

44 Lúc ấy vào khoảng mười hai giờ trưa,[f] khắp xứ đều tối tăm cho đến ba giờ chiều.[g] 45 Mặt trời bị nhật thực,[h] và bức màn trong đền thờ bị xé ở giữa ra làm hai. 46 Sau khi Ðức Chúa Jesus kêu lên một tiếng lớn, Ngài nói, “Cha ơi, Con xin trao linh hồn Con trong tay Cha.” Nói như thế xong Ngài trút hơi thở cuối cùng.

47 Viên đại đội trưởng thấy sự việc xảy ra như thế, ông cất tiếng tôn vinh Ðức Chúa Trời và nói rằng, “Người này đúng là một người ngay lành.” 48 Mọi người tụ lại để xem cảnh ấy, khi thấy sự việc xảy ra, bèn đấm ngực mà trở về. 49 Những người quen thân Ngài và các bà theo Ngài từ Ga-li-lê đứng đàng xa theo dõi mọi diễn biến.

Sự An Táng Chúa

(Mat 27:57-61; Mác 15:42-47; Gg 19:38-42)

50 Bấy giờ có một người tốt và ngay lành tên là Giô-sép, làm nghị viên của Hội Ðồng Lãnh Ðạo, 51 nhưng không tán thành quyết định và hành động của họ. Ông là người ở A-ri-ma-thê, một thành của miền Giu-đê, và ông hằng trông đợi vương quốc Ðức Chúa Trời. 52 Ông đến gặp Phi-lát và xin thi hài của Ðức Chúa Jesus. 53 Ông đem xác Ngài xuống, lấy vải gai quấn lại, rồi đặt vào một hang mộ đục sẵn trong vách đá; hang mộ ấy chưa hề chôn ai. 54 Hôm đó là ngày Chuẩn Bị, và ngày Sa-bát sắp bắt đầu. 55 Các bà đã theo Ngài từ Ga-li-lê cũng theo đến đó; họ thấy ngôi mộ và thấy rõ thi thể Ngài được đặt như thế nào. 56 Sau đó họ trở về để chuẩn bị hương liệu và dầu thơm. Ngày Sa-bát họ nghỉ theo luật định.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang