M’Cheyne Bible Reading Plan
A-rôn và Mi-ri-am Lằm Bằm Môi-se
12 Trong khi họ ở tại Ha-xê-rốt, Mi-ri-am và A-rôn đã nói những lời chống lại Môi-se, vì người phụ nữ xứ Cút[a] mà ông cưới làm vợ. Số là ông đã cưới một phụ nữ xứ Cút làm vợ. 2 Họ nói, “Chẳng lẽ Chúa chỉ phán qua một mình Môi-se sao? Ngài há chẳng đã phán qua chúng ta nữa sao?” Chúa đã nghe những lời ấy. 3 Vả, Môi-se là người rất khiêm nhường; ông khiêm nhường hơn mọi người trên mặt đất.
4 Ðột nhiên Chúa phán với Môi-se, A-rôn, và Mi-ri-am, “Cả ba người các ngươi hãy ra khỏi lều mình và đến Lều Hội Kiến.” Vậy ba người đi ra. 5 Bấy giờ Chúa ngự xuống trong một trụ mây và đứng tại cửa Lều. Ngài gọi A-rôn và Mi-ri-am đến gần. Họ tiến đến. 6 Ngài phán,
“Khi có những tiên tri ở giữa các ngươi thì Ta, Chúa, sẽ tỏ chính mình Ta cho người ấy bằng khải tượng;
Ta sẽ phán dạy người ấy trong giấc mộng.
7 Nhưng Ta không làm thế đối với Môi-se đầy tớ Ta;
Ta trao cho nó cả nhà Ta.
8 Ta nói chuyện với nó mặt đối mặt;
Nói cách rõ ràng, chứ không dùng lời bí ẩn;
Ngay cả hình dạng của Chúa nó cũng được ngắm nhìn.
Các ngươi không sợ mà nói những lời chống lại đầy tớ Ta là Môi-se sao?”
9 Cơn giận của Chúa nổi phừng lên nghịch lại họ, rồi Ngài bỏ đi.
10 Khi trụ mây rời khỏi Lều, kìa, Mi-ri-am đã mắc bịnh phung. Da bà trở nên trắng như tuyết. A-rôn quay qua phía Mi-ri-am và thấy bà đã nổi phung đầy mình. 11 Bấy giờ ông nói với Môi-se, “Ôi, thưa chúa, xin đừng phạt chúng tôi về tội chúng tôi đã dại dột phạm. 12 Xin đừng để cho cô ấy giống như một đứa bé bị sảo thai, da thịt đã bị tiêu hao phân nửa khi lọt khỏi lòng mẹ.”
13 Môi-se kêu van với Chúa, “Lạy Ðức Chúa Trời, xin Ngài chữa lành cho nàng.”
14 Nhưng Chúa phán với Môi-se, “Nếu cha nàng nhổ vào mặt nàng, nàng há chẳng sẽ mang xấu hổ trong bảy ngày sao? Hãy để cho nàng sống biệt lập bên ngoài doanh trại bảy ngày, rồi sau đó hãy đem nàng vào lại.” 15 Vậy Mi-ri-am bị bắt phải sống biệt lập bảy ngày bên ngoài doanh trại; và đoàn dân không nhổ trại lên đường cho đến khi nàng được đem vào lại trong doanh trại. 16 Sau việc đó, đoàn dân rời Ha-xê-rốt và đến đóng trại trong Ðồng Hoang Pa-ran.
Mười Hai Thám Tử Dọ Thám Xứ Ca-na-an
13 Chúa phán với Môi-se, 2 “Hãy sai các thám tử vào do thám xứ Ca-na-an, xứ Ta sẽ ban cho dân I-sơ-ra-ên. Cứ mỗi chi tộc các ngươi sẽ phái một người. Người ấy phải là một người lãnh đạo trong chi tộc mình.”
3 Vậy Môi-se sai họ từ Ðồng Hoang Pa-ran ra đi, theo như lệnh Chúa đã truyền. Tất cả thám tử ấy đều là những người lãnh đạo trong dân I-sơ-ra-ên. 4 Sau đây là danh sách những người ấy:
Chi tộc Ru-bên: Sam-mua con trai Xác-cua;
5 Chi tộc Si-mê-ôn: Sa-phát con trai Hô-ri;
6 Chi tộc Giu-đa: Ca-lép con trai Giê-phu-nê;
7 Chi tộc I-sa-ca: I-ganh con trai Giô-sép;
8 Chi tộc Ép-ra-im: Hô-sê-a con trai Nun;
9 Chi tộc Bên-gia-min: Pan-ti con trai Ra-phu;
10 Chi tộc Xê-bu-lun: Gát-đi-ên con trai Sô-đi;
11 Chi tộc Giô-sép, tức chi tộc Ma-na-se: Gát-đi con trai Su-si;
12 Chi tộc Ðan: Am-mi-ên con trai Ghê-man-li;
13 Chi tộc A-se: Sê-thưa con trai Mi-chên;
14 Chi tộc Náp-ta-li: Na-bi con trai Vốp-si;
15 Chi tộc Gát: Ghê-u-ên con trai Ma-khi.
16 Ðó là tên của những người Môi-se sai đi do thám xứ. Môi-se đặt tên cho Hô-sê-a con trai Nun là Giô-suê.
17 Môi-se sai họ đi do thám xứ Ca-na-an và căn dặn, “Hãy lên đó, đi từ miền nam lên miền đồi núi, 18 để xem xứ đó như thế nào, dân sống trong đó mạnh hay yếu, thưa thớt hay đông đúc, 19 xứ của họ ở tốt hay xấu, những thành của họ là lều trại giữa đồng trống hay có tường lũy kiên cố, 20 đất đai màu mỡ hay cằn cỗi, có cây cối hay không. Hãy can đảm và mang về một ít trái cây của xứ ấy.” Vả, bấy giờ là mùa nho chín đợt nhất.
21 Vậy họ đi lên và do thám xứ. Họ đi từ Ðồng Hoang Xin cho đến Rê-hốp, gần Lê-bô Ha-mát. 22 Họ đi vào miền nam, rồi đến Hếp-rôn, nơi có A-hi-man, Sê-sai, và Tanh-mai, là các con cháu của A-nác ở đó –Thành Hếp-rôn đã được xây dựng bảy năm trước thành Xô-an ở Ai-cập– 23 Họ đi đến Khe Ếch-côn và tại đó họ chặt một nhánh nho có một chùm nho mà phải cần hai người khiêng bằng sào. Họ cũng hái một ít trái lựu và trái vả mang theo nữa. 24 Nơi đó được gọi là Khe Ếch-côn,[b] vì chùm nho mà người I-sơ-ra-ên đã chặt ở đó.
Báo Cáo của Các Thám Tử
25 Sau bốn mươi ngày do thám xứ, họ trở về. 26 Họ đến với Môi-se, A-rôn, và cả hội chúng I-sơ-ra-ên tại Ca-đe trong Ðồng Hoang Pa-ran. Họ báo cáo cho những vị ấy và cho toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên về cuộc dọ thám. Họ cũng chỉ cho mọi người xem những trái cây của xứ mà họ đã mang về. 27 Họ nói với Môi-se,[c] “Chúng tôi đã đến xứ ông sai chúng tôi đi. Ðó là một xứ đượm sữa và mật, và đây là những trái cây của xứ ấy. 28 Tuy nhiên dân sống ở đó thật hùng mạnh, các thành phố của họ đều có tường lũy kiên cố và rất lớn. Ngoài ra chúng tôi cũng thấy có con cháu của A-nác ở đó nữa. 29 Dân A-ma-léc sống ở miền nam; dân Hít-ti, dân Giê-bu-si, và dân A-mô-ri sống ở miền đồi núi; còn dân Ca-na-an sống ở ven biển và dọc theo Sông Giô-đanh.”
30 Bấy giờ Ca-lép làm cho dân yên lặng trước mặt Môi-se, ông nói, “Xin chúng ta hãy đi lên và chiếm lấy xứ ấy ngay, vì chúng ta có thừa sức để thắng.”
31 Nhưng những người đã đi với ông nói, “Chúng ta không thể nào đánh nổi các dân đó đâu, vì họ mạnh hơn chúng ta.” 32 Họ báo cáo cho dân I-sơ-ra-ên một cách bi quan về xứ họ đã do thám rằng, “Xứ chúng tôi đã đi do thám là một xứ ăn nuốt dân của họ. Tất cả những người chúng tôi đã thấy trong xứ ấy đều cao lớn. 33 Chúng tôi đã thấy những người khổng lồ[d] ở đó; ấy là con cháu của A-nác, dòng dõi của những người khổng lồ. Chúng tôi cảm thấy mình giống như những con cào cào trước mắt họ, và họ cũng thấy chúng tôi như vậy.”
Sự Dại Dột Khi Cậy vào Của Cải
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Hỡi tất cả các dân các nước, xin nghe rõ điều này;
Hỡi mọi người trên khắp thế gian, xin hãy lắng tai nghe;
2 Hỡi những người hạ lưu và những người thượng lưu,
Hỡi những người giàu sang và những người nghèo khó, xin cùng nhau nghe:
3 Miệng tôi sẽ nói ra sự khôn ngoan;
Sự suy gẫm của lòng tôi sẽ mở mang thêm tri thức.
4 Tôi sẽ lắng tai để nghe câu châm ngôn;
Tôi sẽ dùng âm nhạc[a] để giãi bày câu đố nhiệm.
5 Tại sao tôi phải lo sợ trong ngày tai họa,
Ngày quân lừa dối gian ác vây đánh tôi?
6 Ðó là những kẻ cậy vào sự giàu có của chúng,
Và khoe khoang về của cải dư dật của chúng.
7 Không ai có thể dùng cách gì để chuộc người thân[b] mình lại,
Hoặc dâng lên Ðức Chúa Trời vật gì để chuộc người ấy lại,
8 – Vì giá chuộc linh hồn người ấy đắt vô cùng,
Dù trả đến đời đời cũng không thể nào trả hết–
9 Ðể người ấy có thể được sự sống đời đời,
Và không thấy sự hư nát.
10 Vì người ấy đã thấy rõ những người khôn ngoan đều chết;
Những kẻ dại dột và điên cuồng cũng chết như nhau;
Họ để tài sản mình lại cho người khác.
11 Họ tưởng rằng nhà của họ sẽ còn lại mãi mãi,
Và chỗ ở của họ sẽ để lại cho con cháu họ từ đời nọ sang đời kia.
Họ lấy tên mình đặt tên cho đất đai của mình.
12 Tuy nhiên không ai, dù giàu sang đến mấy, sẽ có thể sống mãi;
Họ sẽ như các thú vật, rồi cũng phải chết mà thôi.
13 Ðó là số phận của những kẻ dại ưa cậy mình,
Và của những kẻ sinh ra sau mà nghe theo những kẻ ấy. (Sê-la)
14 Chúng như chiên bị định phải vào âm phủ;
Tử thần sẽ là kẻ chăn giữ chúng;
Chúng sẽ đi thẳng xuống âm phủ;[c]
Thân thể chúng sẽ bị rữa nát trong phần mộ,
Xa cách hẳn chỗ ở sang trọng của chúng trên trần gian.
15 Nhưng Ðức Chúa Trời sẽ cứu linh hồn tôi khỏi quyền lực của âm phủ,
Vì Ngài sẽ đem tôi về với Ngài. (Sê-la)
16 Ðừng lo sợ khi ai đó được nên giàu có,
Khi tài sản[d] của gia đình nó gia tăng;
17 Vì khi nó chết, nó sẽ chẳng đem gì theo được;
Của cải nó sẽ không xuống theo với nó.
18 Dù khi còn sống, nó đã cho mình là người có phước,
–Dù bạn được khen ngợi khi làm ăn phát đạt đi nữa–
19 Thì nó cũng phải chết và quy về với tổ tiên nó;
Chúng sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh sáng nữa.
20 Người được giàu sang phú quý mà thiếu hiểu biết thì chẳng khác gì các thú vật;
Chúng thảy đều chết mất mà thôi.
Thủ Ðô Tương Lai của Thế Giới
2 Ðây là sứ điệp mà Ê-sai con của A-mô đã thấy, liên quan đến Giu-đa và Giê-ru-sa-lem:
2 Trong những ngày đến,
Núi của nhà Chúa sẽ được lập làm núi chủ của tất cả các núi;
Nó sẽ được tôn cao hơn tất cả các đồi;
Mọi dân tộc sẽ kéo về đó.
3 Nhiều người sẽ đến và nói,
“Hãy đến, chúng ta hãy đi lên núi của Chúa,
Ðến nhà Ðức Chúa Trời của Gia-cốp,
Ðể Ngài dạy bảo chúng ta các đường lối Ngài,
Hầu chúng ta bước đi trong các nẻo đường Ngài.”
Vì luật pháp sẽ ra từ Si-ôn,
Lời Chúa sẽ xuất phát từ Giê-ru-sa-lem.
4 Ngài sẽ phán xét giữa các nước,
Ngài sẽ phân xử giữa các dân;
Bấy giờ người ta sẽ lấy gươm rèn thành lưỡi cày,
Lấy giáo rèn thành lưỡi liềm;
Nước này sẽ chẳng dấy gươm nghịch cùng nước khác,
Người ta sẽ chẳng luyện tập để chuẩn bị chiến tranh.
Ngày của CHÚA
5 Hỡi nhà Gia-cốp, hãy đến,
Chúng ta hãy bước đi trong ánh sáng của Chúa!
6 Vì Chúa đã lìa bỏ dân Ngài, nhà Gia-cốp;
Vì ở giữa họ có đầy những thứ mê tín từ đông phương du nhập,
Và những thầy bói như dân Phi-li-tin đang có;
Họ kết giao với con cái các dân ngoại.
7 Xứ sở họ có đầy bạc và vàng;
Của cải trong các kho nhiều vô kể;
Ðất nước họ có đầy chiến mã,
Còn chiến xa thì vô số.
8 Xứ sở họ cũng đầy dẫy các thần tượng;
Họ sụp xuống thờ lạy các tác phẩm do tay họ làm ra,
Những thứ do ngón tay họ tạo dựng.
9 Như thế con người đã làm nhục chính mình;
Loài người đã hạ thấp phẩm giá mình;
Nên xin Ngài đừng tha thứ họ!
10 Hãy chui vào trong các hốc đá, và hãy ẩn mình trong bụi đất,
Ðể tránh cơn đoán phạt kinh hoàng của Chúa,
Và tránh vinh quang toát ra từ uy nghi Ngài.
11 Con mắt kiêu căng của loài người sẽ bị hạ xuống;
Sự kiêu ngạo của con người sẽ bị triệt hạ;
Chỉ một mình Chúa sẽ được tôn cao trong ngày ấy.
12 Vì Chúa các đạo quân đã dành một ngày để sửa trị tất cả những gì kiêu căng và cao ngạo;
Tất cả những gì tự cao tự đại sẽ bị hạ xuống.
13 Tất cả những cây bá hương cao ngất và ngạo nghễ ở Li-băng,
Tất cả những cây sồi của Ba-san,
14 Tất cả những ngọn núi cao,
Tất cả những đồi cả,
15 Tất cả những ngọn tháp cao,
Tất cả những tường thành kiên cố,
16 Tất cả những tàu bè của Tạt-si,
Và tất cả những thuyền to đẹp đẽ,
17 Và sự kiêu căng của loài người sẽ bị hạ xuống;
Sự kiêu ngạo của con người sẽ bị biến ra thấp hèn.
Chỉ một mình Chúa sẽ được tôn cao trong ngày ấy.
18 Các thần tượng sẽ hoàn toàn bị biến mất.
19 Hãy chui vào các hang đá và các hầm hố dưới đất,
Ðể tránh khỏi cơn đoán phạt kinh hoàng của Chúa,
Và tránh khỏi vinh quang toát ra từ uy nghiêm Ngài,
Khi Ngài trỗi dậy gây kinh hoàng cho thế giới.
20 Trong ngày ấy, người ta sẽ ném cho chuột và cho dơi những tượng thần bằng bạc và bằng vàng của họ,
Những tượng thần mà họ đã làm ra để thờ.
21 Họ sẽ chui vào các hang đá và vào các hốc núi,
Ðể tránh cơn đoán phạt kinh hoàng của Chúa,
Và tránh vinh quang toát ra từ uy nghi Ngài
Khi Ngài trỗi dậy làm thế giới kinh hoàng.
22 Hãy chấm dứt lòng tin cậy vào loài người,
Là loài chỉ có hơi thở trong lỗ mũi,
Vì loài người có ra gì chăng?
Dâng Thú Vật Hiến Tế theo Luật Pháp Không Còn Hiệu Lực
10 Thật vậy Luật Pháp chỉ là hình bóng của những điều tốt đẹp sắp đến, chứ không phải hình thể đích thực của những điều ấy, nên không bao giờ có thể làm cho những người đến gần được toàn hảo bằng các thú vật hiến tế dâng hiến liên tục từ năm này qua năm khác. 2 Vì nếu được, chẳng phải họ đã ngưng dâng thú vật hiến tế rồi sao, vì một khi những người thờ phượng được tẩy sạch một lần đủ cả, thì họ đâu còn mặc cảm tội lỗi gì nữa? 3 Tuy nhiên việc dâng các thú vật hiến tế đó vẫn tiếp tục duy trì, để nhắc nhở con người về tội lỗi mình từ năm này qua năm khác, 4 vì huyết của bò đực và dê đực không thể nào cất bỏ tội lỗi được.
5 Vì thế khi Ðấng Christ vào thế gian, Ngài nói,
“Chúa không muốn con vật hiến tế và lễ vật,
Nhưng Chúa đã chuẩn bị một thân thể cho con,
6 Của lễ toàn thiêu và của lễ chuộc tội,
Chúa đã chẳng vui lòng.
7 Bấy giờ con nói, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, này, con đến –trong sách có viết về con– để thực hiện ý muốn của Ngài.’”
8 Như Ngài nói ở trên, “Chúa không muốn và không vui lòng về các thú vật hiến tế, lễ vật, của lễ toàn thiêu, và của lễ chuộc tội” được dâng hiến theo Luật Pháp quy định, 9 rồi Ngài lại nói, “Này, con đến để thực hiện ý muốn của Ngài.” Ngài bỏ điều trước để lập điều sau. 10 Thế thì theo ý muốn ấy, chúng ta được thánh hóa nhờ Ðức Chúa Jesus Christ dâng chính thân thể Ngài một lần đủ cả.
Chỉ Ðấng Christ Là Lễ Vật Hiến Tế Có Hiệu Lực
11 Mỗi tư tế đứng phục vụ từ ngày này qua ngày khác, dâng các thú vật hiến tế giống nhau, là những lễ vật không thể cất bỏ tội lỗi đi được. 12 Nhưng Ðấng Christ[a] thì chỉ dâng một lễ vật hiến tế để chuộc tội một lần đủ cả, rồi ngồi xuống bên phải Ðức Chúa Trời. 13 Từ đó trở đi Ngài đợi cho đến khi những kẻ thù của Ngài bị đặt làm bệ chân Ngài. 14 Vì chỉ dâng một lễ vật, Ngài đã làm toàn hảo vĩnh viễn những người được thánh hóa.
15 Ðức Thánh Linh cũng đã làm chứng cho chúng ta như vậy; sau khi Ngài phán,
16 “Ðây là giao ước Ta sẽ lập với chúng,
Sau những ngày ấy, Chúa phán,
Ta sẽ đặt luật pháp của Ta vào lòng chúng,
Ta sẽ ghi khắc luật pháp ấy vào tâm trí chúng.
17 Những tội lỗi của chúng và những gian ác của chúng,
Ta sẽ không nhớ đến nữa.”
18 Vậy nơi nào tội lỗi đã được tha thứ, nơi đó không cần dâng của lễ chuộc tội nữa.
Khuyên Ðến Gần Ðức Chúa Trời
19 Vậy thưa anh chị em, vì nhờ huyết của Ðức Chúa Jesus, chúng ta được dạn dĩ vào Nơi Chí Thánh 20 bằng một con đường mới và sống mà Ngài đã mở cho chúng ta xuyên qua bức màn, tức xuyên qua xác Ngài, 21 và vì chúng ta có một Vị Tư Tế vĩ đại đang cai quản nhà Ðức Chúa Trời, 22 chúng ta hãy đến gần Ðức Chúa Trời với lòng chân thành trong sự bảo đảm hoàn toàn của đức tin, tấm lòng được tẩy sạch[4][b] khỏi lương tâm xấu, và thân thể được rửa sạch bằng nước trong. 23 Chúng ta hãy giữ vững lời tuyên xưng về hy vọng của chúng ta một cách không nao núng, vì Ðấng đã hứa là thành tín. 24 Chúng ta hãy tìm cách giục giã nhau sống yêu thương và làm những điều tốt. 25 Ðừng bỏ sự nhóm lại với nhau như một số người quen làm, nhưng hãy khuyên bảo nhau, và khi anh chị em thấy ngày ấy đến gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.
Nguy Hiểm Khi Bỏ Chúa
26 Vì nếu chúng ta cố ý phạm tội sau khi đã nhận biết chân lý thì không còn lễ vật hiến tế nào để chuộc tội nữa, 27 nhưng chỉ còn đợi chờ sự phán xét kinh khủng và lửa hừng thiêu đốt những kẻ bội nghịch mà thôi. 28 Ai loại bỏ Luật Pháp của Môi-se mà có hai hoặc ba người làm chứng thì chết đi không thương xót, 29 huống chi kẻ giày đạp Con Ðức Chúa Trời, khinh thường huyết của giao ước mà nhờ đó mình được thánh hóa, và nhục mạ Ðức Thánh Linh của ân sủng, anh chị em nghĩ kẻ như thế không đáng bị hình phạt nặng hơn sao? 30 Vì chúng ta biết Ðấng đã phán,
“Sự báo thù thuộc về Ta, Ta sẽ báo trả,”
và rằng,
“Chúa sẽ đoán xét dân Ngài.”
31 Sa vào tay Ðức Chúa Trời hằng sống thật là kinh khiếp thay!
Lý Do Kiên Trì Theo Chúa
32 Xin anh chị em nhớ lại những ngày đầu, khi mới được khai minh, anh chị em đã chịu đựng một cuộc đấu tranh lớn lao với biết bao gian khổ, 33 khi thì bị sỉ nhục và bị bách hại trước công chúng, khi thì chia sẻ nỗi khổ với những anh chị em bị ngược đãi tương tự. 34 Vì anh chị em đã cảm thương những người bị tù và vui lòng chấp nhận để tài sản mình bị tước đoạt, vì biết rằng anh chị em có một tài sản tốt hơn và còn lại mãi.
35 Vậy xin anh chị em đừng bỏ mất niềm tin quả quyết của mình, vì nó sẽ đem lại phần thưởng lớn. 36 Anh chị em cần phải kiên nhẫn, để sau khi làm xong ý muốn của Ðức Chúa Trời, anh chị em sẽ nhận được điều đã hứa.
37 “Vì chỉ còn ít lâu nữa, Ðấng phải đến sẽ đến,
Ngài sẽ không chậm trễ đâu.
38 Người công chính của Ta sẽ sống bởi đức tin,
Và nếu người nào lui đi,
Thì linh hồn Ta chẳng vui về người ấy chút nào.”
39 Nhưng chúng ta không phải là những kẻ lui đi để bị hư mất, nhưng là những người giữ vững đức tin để linh hồn được cứu.
Copyright © 2011 by Bau Dang