M’Cheyne Bible Reading Plan
2 Bấy giờ Thiên Sứ của Chúa đi từ Ghinh-ganh đến Bô-kim và phán rằng, “Ta đã đem các ngươi lên khỏi đất Ai-cập, và Ta đã đem các ngươi vào xứ Ta đã hứa với tổ tiên các ngươi. Ta đã phán, ‘Ta sẽ không bao giờ hủy bỏ giao ước Ta đã lập với các ngươi. 2 Phần các ngươi, các ngươi không được lập giao ước với các dân trong xứ nầy nhưng phải phá đổ các bàn thờ của chúng.’ Tuy nhiên các ngươi không vâng lệnh Ta. Tại sao các ngươi làm như vậy? 3 Vì thế bây giờ Ta phán, ‘Ta sẽ không đuổi chúng đi khỏi mặt các ngươi nữa, nhưng chúng sẽ trở thành những mũi gai ở hai bên hông các ngươi, và các thần tượng của chúng sẽ là cái bẫy cho các ngươi.’”
4 Sau khi Thiên Sứ của Chúa phán những lời ấy cho cả dân I-sơ-ra-ên, dân chúng cất tiếng lên khóc. 5 Vì thế họ đặt tên chỗ đó là Bô-kim,[a] rồi họ dâng của tế lễ lên Chúa tại đó.
Giô-suê Qua Ðời
(Gsuê 24:29-31)
6 Sau khi Giô-suê cho dân chúng ra về, mọi người I-sơ-ra-ên trở về sản nghiệp của mình và chiếm lấy xứ. 7 Dân I-sơ-ra-ên thờ Chúa trọn đời của Giô-suê và trọn đời của các trưởng lão sống lâu hơn Giô-suê; họ là những người đã chứng kiến tận mắt những việc lớn lao mà Chúa đã làm cho I-sơ-ra-ên. 8 Giô-suê con trai của Nun, tôi tớ Chúa, qua đời lúc một trăm mười tuổi. 9 Người ta chôn ông trong địa phận thuộc sản nghiệp của ông ở Tim-nát Hê-re, nằm trong miền cao nguyên Ép-ra-im, về phía bắc Núi Ga-ách.
10 Sau đó cả thế hệ ấy đều quy về cùng tổ tiên của họ, một thế hệ khác lớn lên kế tiếp họ. Thế hệ mới nầy chẳng biết Chúa và cũng không biết gì về những việc Ngài đã làm cho I-sơ-ra-ên.
Dân I-sơ-ra-ên Bỏ CHÚA
11 Khi ấy dân I-sơ-ra-ên làm điều tội lỗi trước mặt Chúa và thờ phượng các Thần Ba-anh. 12 Họ bỏ Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, Ðấng đã đem họ ra khỏi đất Ai-cập, mà theo các thần khác, tức các thần của các dân sống chung quanh họ; họ quỳ lạy trước các thần ấy, và họ chọc giận Chúa. 13 Họ bỏ Chúa mà thờ phượng Thần Ba-anh và Nữ Thần Ách-ta-rốt.[b] 14 Vì thế cơn giận của Chúa đã bừng lên nghịch lại I-sơ-ra-ên. Ngài phó họ cho quân cướp để chúng cướp bóc họ; Ngài bán họ vào tay quân thù của họ ở chung quanh họ, để họ không thể chống nổi những kẻ thù của họ. 15 Mỗi khi họ xuất quân ra trận, tay Chúa nghịch lại họ, khiến họ gặp rủi ro, y như Chúa đã cảnh cáo họ và thề với họ trước kia. Vậy họ đã sống trong cảnh cực kỳ bi đát.
16 Sau đó Chúa dấy lên các thủ lãnh để giải cứu họ ra khỏi quyền lực của những kẻ cướp bóc họ. 17 Dầu vậy họ vẫn không chịu nghe theo các thủ lãnh đó, vì họ mê đắm các thần khác và quỳ lạy trước mặt các thần ấy. Họ vội xây bỏ con đường mà tổ tiên họ, những người đã vâng theo mạng lịnh Chúa, đã đi. Họ không noi theo gương của tổ tiên họ. 18 Mỗi khi Chúa dấy lên một thủ lãnh để lãnh đạo họ, Chúa ở cùng vị thủ lãnh đó. Trọn đời của vị thủ lãnh đó Ngài giải thoát họ khỏi tay các kẻ thù, vì Chúa đã động lòng thương xót họ khi nghe họ rên rỉ thở than vì bị quân thù bách hại và đàn áp. 19 Nhưng mỗi khi vị thủ lãnh của họ qua đời, họ liền quay trở về đường cũ. Họ càng trở nên tệ hơn các bậc tiền bối của họ. Họ tin theo các thần khác, thờ phượng các thần ấy, và quỳ lạy trước mặt chúng. Họ chẳng chịu từ bỏ sự thờ phượng sai lạc của họ và cũng chẳng chịu bỏ những đường lối ương ngạnh của họ. 20 Vì thế cơn giận của Chúa đã bừng lên nghịch lại I-sơ-ra-ên, và Ngài phán, “Bởi vì dân nầy đã cố tình vi phạm giao ước Ta đã lập với tổ tiên chúng, và chúng không chịu vâng theo lời Ta, 21 Ta sẽ không đuổi đi khỏi chúng các dân Giô-suê còn chừa lại trước khi qua đời nữa, 22 để thử xem dân I-sơ-ra-ên có bước đi trong đường lối của Chúa như tổ tiên của chúng đã làm chăng.” 23 Vậy Chúa chừa lại các dân đó, không đuổi chúng đi ngay, và đã không trao chúng vào tay Giô-suê.
Lập Bảy Vị Phụ Tá
6 Trong lúc ấy số môn đồ gia tăng thêm nhiều, những tín hữu Do-thái chịu ảnh hưởng của văn hóa Hy-lạp[a] phàn nàn phản đối những tín hữu Do-thái bản xứ, vì các góa phụ của họ đã bị bỏ lơ trong việc cấp phát thực phẩm hằng ngày.
2 Mười hai sứ đồ triệu tập toàn thể môn đồ lại và nói, “Thật là không đúng khi chúng tôi bỏ bê việc giảng dạy Lời Ðức Chúa Trời để lo việc cấp phát thực phẩm.[b] 3 Vậy thưa anh chị em, xin hãy chọn trong vòng anh chị em bảy người có tiếng tốt, đầy dẫy Ðức Thánh Linh, và khôn ngoan, để chúng tôi trao nhiệm vụ này cho họ, 4 còn chúng tôi phải chuyên tâm vào sự cầu nguyện và chức vụ giảng dạy Lời Chúa.”[c]
5 Ðề nghị ấy được toàn thể hội chúng tán thành, và họ chọn Ê-tiên, một người đầy đức tin và Ðức Thánh Linh, cùng với Phi-líp, Pơ-rô-khô-ru, Ni-ca-nô, Ti-môn, Pạc-mê-na, và Ni-cô-la là người ngoại quốc quê ở Thành An-ti-ốt đã theo Do-thái Giáo. 6 Họ đưa bảy người ấy đến trình diện trước các sứ đồ; các sứ đồ đặt tay trên họ và cầu nguyện cho họ.
7 Ðạo[d] Ðức Chúa Trời tiếp tục phát triển mạnh mẽ; số môn đồ tại Giê-ru-sa-lem tăng lên rất nhiều, một số đông tư tế cũng vâng phục đức tin.
Ê-tiên Bị Bắt
8 Bấy giờ Ê-tiên được đầy ơn và quyền năng; ông làm những dấu kỳ và những phép lạ lớn trong dân.
9 Khi ấy có mấy người thuộc hội đường của hội gọi là “Hội của Những Người Ðược Tự Do,” gồm những người Do-thái sinh quán ở Sy-ren và A-léc-xan-ria, cùng những người Do-thái sinh quán ở Si-li-si-a và A-si-a, nổi lên tranh luận với Ê-tiên. 10 Nhưng họ không chống nổi sự khôn ngoan và Ðức Thánh Linh mà ông cậy vào để nói. 11 Vì thế họ ngầm xúi giục một số người phao vu rằng, “Chúng tôi có nghe ông ấy nói những lời xúc phạm đến Môi-se và Ðức Chúa Trời.”
12 Họ sách động quần chúng, các trưởng lão, và các thầy dạy giáo luật, rồi họ xông vào bắt Ê-tiên và giải ông đến trước Hội Ðồng. 13 Họ cũng sắp đặt những kẻ làm chứng dối đứng ra tố rằng, “Tên này không ngừng nói những lời chống lại nơi thánh này và Luật Pháp, 14 vì chúng tôi có nghe hắn nói rằng ông Jesus ở Na-xa-rét ấy sẽ phá sạch nơi đây và sẽ thay đổi những tục lệ Môi-se đã truyền lại cho chúng ta.”
15 Khi ấy tất cả cử tọa của Hội Ðồng đều chăm chú nhìn vào Ê-tiên. Họ thấy mặt ông giống như mặt của một vị thiên sứ.
Hình Phạt Không Thể Tránh Khỏi
15 Bấy giờ Chúa phán với tôi, “Cho dù Môi-se và Sa-mu-ên đứng trước mặt Ta để cầu thay, lòng Ta cũng sẽ không quay lại với dân này. Hãy đuổi chúng đi khỏi mặt Ta. Hãy bảo chúng đi đi. 2 Nếu chúng hỏi ngươi, ‘Chúng tôi biết đi đâu bây giờ?’ thì ngươi hãy bảo chúng, ‘Chúa phán thế này,
“Kẻ nào bị định cho ôn dịch, sẽ chết vì ôn dịch;
Kẻ nào bị định cho gươm đao, sẽ chết vì gươm đao;
Kẻ nào bị định cho nạn đói, sẽ chết vì nạn đói;
Kẻ nào bị định cho lưu đày, sẽ phải bị lưu đày.”’
3 “Ta sẽ chỉ định bốn thứ hủy diệt để tiêu diệt chúng,”
Chúa phán,
“Gươm để giết chết,
Chó để lôi xác,
Chim trời để rỉa thịt,
Và thú vật trên đất để gặm xương.
4 Ta sẽ làm cho chúng trở nên một cớ kinh hoàng cho mọi vương quốc trên đất,
Vì những việc Ma-na-se con của Ê-xê-chia vua Giu-đa đã làm ở Giê-ru-sa-lem.
5 Ai sẽ thương xót ngươi đây, hỡi Giê-ru-sa-lem?
Hay ai sẽ than khóc vì ngươi?
Ai sẽ quay qua để hỏi thăm ngươi có mạnh khỏe chăng?
6 Ngươi đã loại bỏ Ta,”
Chúa phán,
“Ngươi đã quay lưng lại với Ta;
Vì thế Ta sẽ đưa tay Ta ra để chống lại ngươi và tiêu diệt ngươi;
Ta mệt mỏi vì đã quá nhiều lần Ta thấy tội nghiệp ngươi.
7 Ta sẽ cầm nia rê sạch chúng tại các cổng thành trong khắp xứ;
Ta sẽ để cho chúng bị hư thai,
Ta sẽ khiến cho dân Ta bị hao mòn chết dần,
Vì chúng không quay bỏ đường lối chối bỏ Ta của chúng.
8 Các góa phụ của chúng gia tăng đông đúc,
Các góa phụ ấy nhiều hơn cát nơi bờ biển biết bao;
Giữa ban trưa Ta sai một kẻ hủy diệt đến với các bà mẹ của những người trai trẻ;
Ta sẽ khiến đau thương và kinh hãi đến trên chúng thình lình.
9 Người phụ nữ đã sinh bảy con giờ thở thoi thóp;
Bà hôn mê trút hơi thở cuối cùng;
Ngày vẫn còn mà mặt trời của bà đã lặn;
Bà tủi thân và hổ thẹn lìa đời.
Những kẻ còn lại Ta sẽ trao cho gươm giáo,
Ðể chúng ngã chết trước mặt quân thù của chúng,” Chúa phán.
Giê-rê-mi Than Thân Trách Phận
10 Mẹ ơi, con thật là bất hạnh,
Mẹ sinh con ra và con đã thành một kẻ mà cả xứ đều không ưa và chống đối!
Con nào có cho ai vay và con cũng không mượn của ai,
Thế nhưng người ta cứ nhè con mà nguyền rủa!
Chúa Trả Lời
11 Chúa phán, “Quả thật, Ta sẽ cho ngươi được tự do với mục đích tốt.
Thật vậy Ta sẽ làm cho những kẻ thù ghét ngươi phải đến nhờ ngươi cầu thay cho chúng, khi chúng gặp khó khăn và hoạn nạn.”
Sức Mạnh của Quân Thù Giu-đa
12 Ai có thể bẻ gãy một thanh kim loại,
Một thanh sắt trộn với đồng đến từ phương bắc chăng?
13 Ta sẽ phó của cải và kho tàng của ngươi làm chiến lợi phẩm cho quân giặc;
Chúng sẽ lấy đi mà chẳng phải trả tiền,
Vì tất cả tội lỗi của ngươi trong khắp miền đất nước.
14 Ta sẽ làm cho ngươi phải hầu hạ những kẻ thù của ngươi trong một xứ ngươi không biết,
Vì cơn giận của Ta như ngọn lửa đã bừng lên và cháy mãi không tàn.
Giê-rê-mi Tiếp Tục Than Vãn
15 Chúa ôi, Ngài đã biết cả rồi;
Xin Ngài nhớ đến con và thăm viếng con;
Xin Ngài báo trả những kẻ bách hại con;
Xin Ngài đừng chần chừ kẻo chúng bắt con đi;
Vì Ngài biết rằng ấy là vì cớ Ngài mà con phải gánh chịu biết bao khổ nhục.
16 Con đã tìm được lời Ngài và con đã ăn nuốt vào lòng;
Lời Ngài trở thành niềm vui của con và là niềm khoan khoái của lòng con,
Vì con đã được gọi bằng danh Ngài,
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân.
17 Con đã không ngồi chung với bọn chế giễu,
Con đã không cười cợt với chúng,
Dưới áp lực của tay Ngài con đã ngồi riêng một mình,
Vì Ngài đã chất đầy lòng con cơn giận của Ngài.
18 Sao nỗi đau của con như triền miên bất tận?
Sao vết thương của con lại không thể được chữa lành?
Phải chăng đối với con Ngài như một dòng ảo ảnh,
Như suối khô, không một giọt nước nào?
Chúa Ðáp Lời
19 Vì vậy, Chúa phán thế này,
“Nếu ngươi trở lại, Ta sẽ nhận ngươi trở lại,
Ta sẽ cho ngươi được đứng trước mặt Ta,
Nếu ngươi nói những lời cao quý, chứ không phải những lời chẳng ra gì,
Ngươi sẽ là cái miệng của Ta;
Hãy để người ta trở lại với ngươi, chứ ngươi đừng trở lại với chúng.
20 Ta sẽ làm cho ngươi trở nên như một tường đồng kiên cố;
Chúng sẽ chống đối ngươi nhưng sẽ không thể thắng được ngươi,
Vì Ta ở với ngươi để cứu ngươi và giải thoát ngươi,” Chúa phán.
21 “Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi tay của phường gian ác,
Ta sẽ cứu chuộc ngươi khỏi tay của những kẻ bạo tàn.”
SỰ CHUẨN BỊ CHO CHỨC VỤ CỦA ÐỨC CHÚA JESUS
(1:1–13)
Giăng Báp-tít Rao Giảng
(Mat 3:1-12; Lu 3:1-18; Gg 1:19-28)
1 Bắt đầu Tin Mừng của Ðức Chúa Jesus Christ, Con Ðức Chúa Trời, 2 như đã chép trong sách của Tiên Tri Ê-sai,
“Này, Ta sai sứ giả Ta đi trước ngươi,
Người sẽ dọn đường cho ngươi.
3 Tiếng của người kêu lên trong đồng hoang,
‘Hãy chuẩn bị con đường của Chúa,
Hãy làm bằng thẳng các lối đi của Ngài.’”[a]
4 Giăng đến làm báp-têm trong đồng hoang và giảng về sự ăn năn tỏ ra qua phép báp-têm để được tha tội. 5 Mọi người ở miền Giu-đê và mọi người ở Giê-ru-sa-lem kéo đến với ông; họ xưng tội và được ông làm báp-têm dưới Sông Giô-đanh. 6 Lúc ấy Giăng mặc một áo choàng bằng lông lạc đà và thắt lưng bằng một dây da; ông ăn châu chấu và mật ong rừng. 7 Ông giảng rằng, “Một Ðấng quyền năng hơn tôi sắp đến sau tôi, tôi không xứng đáng cúi xuống và mở dây giày cho Ngài. 8 Tôi làm báp-têm cho các người bằng nước, nhưng Ngài sẽ làm báp-têm cho các người bằng Ðức Thánh Linh.”
Chúa Chịu Báp-têm
(Mat 3:13-17; Lu 3:21-22)
9 Trong những ngày ấy Ðức Chúa Jesus từ Na-xa-rét thuộc miền Ga-li-lê đến và được Giăng làm báp-têm dưới Sông Giô-đanh. 10 Vừa khi ra khỏi nước, Ngài thấy các từng trời mở ra, và Ðức Thánh Linh ngự xuống trên Ngài như một chim bồ câu. 11 Bấy giờ có tiếng từ trời phán rằng, “Con là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.”
Chúa Chịu Cám Dỗ
(Mat 4:1-11; Lu 4:1-13)
12 Ðức Thánh Linh liền đưa Ngài vào đồng hoang. 13 Ngài ở trong đồng hoang bốn mươi ngày, chịu Sa-tan cám dỗ. Ngài ở chung với các thú rừng, và các thiên sứ hầu hạ Ngài.
chức vụ của Ðức Chúa Jesus tại ga-li-lê
(1:14 – 9:51)
Chúa Bắt Ðầu Chức Vụ tại Ga-li-lê
(Mat 4:12-17; Lu 4:14-15)
14 Sau khi Giăng bị tù, Ðức Chúa Jesus đến miền Ga-li-lê giảng Tin Mừng của Ðức Chúa Trời 15 rằng, “Kỳ đã trọn, vương quốc Ðức Chúa Trời đang đến gần, hãy ăn năn và tin nhận Tin Mừng.”
Các Môn Ðồ Ðầu Tiên
(Mat 4:18-22; Lu 5:1-11)
16 Ðang khi đi dọc bờ biển Ga-li-lê, Ngài thấy Si-môn và Anh-rê em ông đang bủa lưới xuống biển, vì họ là ngư phủ, 17 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hãy theo Ta, Ta sẽ làm các ngươi thành những tay đánh lưới người.” 18 Họ lập tức bỏ lưới và theo Ngài. 19 Ði thêm một quãng nữa, Ngài thấy Gia-cơ con của Xê-bê-đê và Giăng em ông ấy đang vá lưới trên thuyền. 20 Ngài liền gọi họ; họ để Xê-bê-đê cha họ ở lại trên thuyền với các công nhân và đi theo Ngài.
Chúa Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám
(Lu 4:31-37)
21 Họ vào Thành Ca-bê-na-um; đến ngày Sa-bát, Ngài liền đi vào hội đường và giảng dạy. 22 Người ta lấy làm lạ về sự giảng dạy của Ngài, vì Ngài giảng dạy như một người đầy thẩm quyền, chứ không như những thầy dạy giáo luật.
23 Lúc bấy giờ trong hội đường có một người đã bị tà linh ô uế nhập; người ấy kêu lên 24 rằng, “Lạy Ðức Chúa Jesus người Na-xa-rét, chúng tôi nào có đụng chạm gì tới Ngài chăng? Ngài đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai. Ngài là Ðấng Thánh của Ðức Chúa Trời.”
25 Nhưng Ðức Chúa Jesus quở nó rằng, “Hãy im đi và ra khỏi người này!” 26 Quỷ ô uế vật người ấy ngã xuống co giựt liên lục, rồi hét lên một tiếng lớn, và ra khỏi người ấy. 27 Mọi người đều kinh ngạc và bàn tán với nhau, “Ðiều gì đây? Quả là một sự dạy dỗ mới đầy quyền năng. Ông ấy ra lịnh cho các tà linh ô uế, và chúng vâng lệnh ông ta.” 28 Danh tiếng Ngài lập tức được đồn ra khắp miền Ga-li-lê.
Chúa Chữa Lành Nhiều Người
(Mat 8:14-17; Lu 4:38-41)
29 Vừa ra khỏi hội đường, họ đi ngay đến nhà của Si-môn và Anh-rê, có Gia-cơ và Giăng đi cùng. 30 Khi ấy nhạc mẫu của Si-môn đang bị sốt, nằm trên giường; họ liền thưa với Ðức Chúa Jesus về bịnh tình của bà. 31 Ngài đến, nắm tay bà, và đỡ dậy; cơn sốt lìa khỏi bà, và bà phục vụ họ. 32 Tối hôm đó, khi mặt trời vừa lặn, người ta đem đến Ngài mọi người đau yếu và bị quỷ ám. 33 Cả thành tụ họp nhau trước cửa. 34 Ngài chữa lành nhiều người bị mọi thứ bịnh tật và đuổi nhiều quỷ ra khỏi người ta. Ngài không cho phép các quỷ nói tiếng nào, vì chúng biết Ngài là ai.
Chúa Giảng Dạy ở Ga-li-lê
(Lu 4:42-44)
35 Sáng hôm sau, khi trời vẫn còn tối, Ngài thức dậy, đi ra, đến một nơi vắng vẻ, và cầu nguyện tại đó. 36 Si-môn và các đồng bạn của ông đi tìm Ngài; 37 khi tìm được Ngài, họ nói với Ngài, “Mọi người đều tìm Thầy.”
38 Ngài nói với họ, “Chúng ta hãy đến nơi khác, vào các thành lân cận, để Ta có thể giảng ở những nơi đó nữa, vì đó là lý do tại sao Ta đến.”
39 Vậy Ngài đến giảng trong các hội đường của họ khắp miền Ga-li-lê, và đuổi các quỷ ra.
Chúa Chữa Lành Người Phung
(Mat 8:1-4; Lu 5:12-16)
40 Khi ấy một người phung đến, van xin Ngài, quỳ trước mặt Ngài, và nói với Ngài, “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho con được sạch.”
41 Ngài động lòng thương xót, đưa tay chạm vào ông, và nói với ông, “Ta muốn, hãy sạch đi.” 42 Ngay lập tức bịnh phung lìa khỏi ông, và ông được sạch. 43 Sau khi nghiêm dặn ông, Ngài liền cho ông đi về. 44 Ngài đã dặn ông rằng, “Này, đừng nói với ai điều gì, nhưng hãy đi trình diện với tư tế, và dâng lễ vật cho sự sạch phung của ngươi theo như Môi-se đã truyền, để làm chứng cho họ.” 45 Nhưng ông đi ra, bắt đầu nói cho nhiều người biết, và đồn chuyện ấy ra, đến nỗi Ngài không thể công khai vào thành, nhưng phải ở những nơi hoang vắng, và người ta từ khắp nơi kéo đến với Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang