Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giô-suê 14-15

Phân Chia Lãnh Thổ Phía Tây Sông Giô-đanh

14 Ðây là những sản nghiệp dân I-sơ-ra-ên đã nhận lấy trong xứ Ca-na-an mà Tư Tế Ê-lê-a-xa, Giô-suê con trai của Nun, và các trưởng tộc trong các chi tộc của I-sơ-ra-ên đã phân chia cho họ. Sự phân chia sản nghiệp nầy căn cứ vào kết quả của sự bốc thăm để chia xứ cho chín chi tộc rưỡi còn lại, như Chúa đã truyền cho Môi-se. Số là Môi-se đã chia sản nghiệp cho hai chi tộc rưỡi miền đất ở bên kia Sông Giô-đanh; còn chi tộc Lê-vi ông không cho sản nghiệp nào giữa họ cả. Ngoài ra con cháu của Giô-sép lại được kể là hai chi tộc: Ma-na-se và Ép-ra-im; còn người Lê-vi thì không được ban cho sản nghiệp nào trong xứ, nhưng chỉ được ban cho các thành để ở, cùng đất đai chung quanh các thành ấy để nuôi các đàn chiên dê và bò lừa của họ. Dân I-sơ-ra-ên thi hành y như Chúa đã truyền cho Môi-se; họ bốc thăm với nhau để chia xứ.

Hếp-rôn Ðược Ban Cho Ca-lép

Khi ấy con cháu của Giu-đa đến với Giô-suê tại Ghinh-ganh, và Ca-lép con trai Giê-phu-nê người Kê-ni-xi, nói với ông, “Ông biết Chúa đã nói với Môi-se, người của Ðức Chúa Trời, những gì về ông và tôi tại Ca-đe Ba-nê-a. Lúc ấy tôi được bốn mươi tuổi khi Môi-se, người của Chúa, sai tôi từ Ca-đe Ba-nê-a đi do thám xứ, và tôi đã tường trình một cách thật lòng. Nhưng các bạn đi do thám với tôi đã làm cho lòng dân tan chảy; dù vậy tôi vẫn hết lòng theo Chúa, Ðức Chúa Trời của tôi. Hôm đó Môi-se đã thề rằng, ‘Quả thật miền đất nào bàn chân anh giẫm đến sẽ là sản nghiệp của anh và của con cháu anh mãi mãi, vì anh đã hết lòng theo Chúa, Ðức Chúa Trời của tôi.’ 10 Này, đến nay Chúa vẫn giữ tôi còn sống, như lời Ngài đã phán, tức bốn mươi lăm năm kể từ khi Chúa phán những lời ấy với Môi-se khi dân I-sơ-ra-ên còn đi trong đồng hoang. Ngày nay tôi đứng đây, đã được tám mươi lăm tuổi. 11 Nhưng bây giờ tôi vẫn còn mạnh khỏe như ngày Môi-se sai tôi đi. Sức lực của tôi bây giờ vẫn mạnh mẽ không kém lúc ấy; tôi vẫn có thể xông pha nơi chiến trường hoặc đi ra đi vào. 12 Vậy bây giờ xin ban cho tôi miền cao nguyên nầy mà Chúa đã phán ngày trước, vì hồi đó chắc ông cũng đã nghe nói về dân A-na-kim ở đó như thế nào, những thành trì của họ vững chắc ra làm sao; biết đâu Chúa sẽ ở với tôi và tôi sẽ đuổi chúng đi, như Chúa đã phán.”

13 Giô-suê chúc phước cho ông và ban Hếp-rôn cho Ca-lép con trai của Giê-phu-nê để làm sản nghiệp. 14 Vậy Hếp-rôn trở thành sản nghiệp của Ca-lép con trai Giê-phu-nê người Kê-ni-xi cho đến ngày nay, vì ông đã hết lòng theo Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. 15 Vả, tên của Hếp-rôn trước kia là Ki-ri-át Ạc-ba, có nghĩa là thành của Ạc-ba. Ạc-ba là người cao lớn dũng mãnh nhất của dân A-na-kim.

Sau đó xứ được yên ổn và hết nạn chiến tranh.

Lãnh Thổ của Chi Tộc Giu-đa

15 Phần lãnh thổ trúng thăm thuộc về con cái của Giu-đa, theo các gia tộc của họ, đi về hướng nam cho đến biên giới của Ê-đôm, đến miền cực nam của đồng hoang Xin. Ranh giới phía nam của họ chạy từ Biển Muối, tức từ bờ phía nam của biển ấy trở xuống, rồi đi lên Ðèo Bò Cạp, chạy dọc theo đồng hoang Xin, đi ngược lên phía nam của Ca-đe Ba-nê-a, chạy dọc theo Hê-xơ-rôn, trở lên Át-đa, vòng qua Cạc-ca, đi xuyên qua A-xơ-môn, rồi đi ra biển dọc theo Suối Ai-cập, và chấm dứt ở bờ biển. “Ðó sẽ là ranh giới phía nam của ngươi.” Ranh giới phía đông là Biển Muối cho đến cửa Sông Giô-đanh. Ranh giới phía bắc bắt đầu từ bờ biển ở cửa Sông Giô-đanh; đường ranh giới đi lên Bết Hốc-la, rồi chạy dọc theo phía bắc của Bết A-ra-ba; đường ranh giới đi vòng lên Vầng Ðá của Bô-han con trai của Ru-bên; đường ranh giới lại tiếp tục đi lên Ðê-bi, từ Thung Lũng A-cơ chạy về hướng bắc, quay về hướng Ghinh-ganh, tức đối ngang với Dốc A-đum-mim, thuộc về phía nam của thung lũng; đường ranh giới chạy dọc theo hồ nước ở Ên Sê-mếch, rồi ra đến Ên Rô-Ghên. Ðường Ranh giới lại đi lên Thung Lũng Bên Hin-nôm ở triền núi phía nam của dân Giê-bu-si, tức Giê-ru-sa-lem; rồi đường ranh giới đi lên đỉnh núi nằm đối ngang Thung Lũng Hin-nôm về hướng tây, ở cực bắc của Thung Lũng Rê-pha-im; đường ranh giới lại kéo dài từ đỉnh núi đi xuống nguồn nước của Nép-tô-a, từ đó đi xuống các thành của Núi Ép-rôn; rồi đường ranh giới chạy vòng quanh Ba-a-la, tức Ki-ri-át Giê-a-rim; 10 đường ranh giới lại vòng qua hướng tây của Ba-a-la đến Núi Sê-i-rơ, chạy dọc theo triền núi phía bắc của Núi Giê-a-rim, tức Kê-sa-lôn, rồi đi xuống đến Bết Sê-mết, và chạy dọc theo Tim-na; 11 đường ranh giới ra đến triền đồi phía bắc của Éc-rôn; đường ranh giới chạy vòng lại Si-kê-rôn, chạy dọc theo Núi Ba-a-la, và ra đến Giáp-nê-ên; rồi đường ranh giới ra đến biển và chấm dứt. 12 Ranh giới phía tây là Biển Lớn và miền duyên hải. Ðó là đường ranh giới chạy quanh phần đất của con cháu Giu-đa, chia theo các gia tộc của họ.

Ca-lép Chiếm Lấy Sản Nghiệp

(Thủ 1:11-15)

13 Theo như lệnh Chúa đã truyền cho Giô-suê, ông ban cho Ca-lép con trai Giê-phu-nê một phần trong lãnh thổ của Giu-đa, đó là Ki-ri-át Ạc-ba, tức là Hếp-rôn. Ạc-ba là cha của A-nác. 14 Ca-lép đuổi khỏi nơi đó ba con trai của A-nác: Sê-sai, A-hi-man, và Tanh-mai, dòng dõi của A-nác. 15 Từ đó ông đi lên tiến đánh dân Thành Ðê-bi; vả, tên của Ðê-bi trước đó là Ki-ri-át Sê-phe. 16 Ca-lép nói, “Ai tấn công Ki-ri-át Sê-phe và chiếm được nó, tôi sẽ gả Ách-sa con gái của tôi làm vợ người ấy.” 17 Ốt-ni-ên con trai của Kê-na (Kê-na là em trai Ca-lép) chiếm được thành ấy; vì thế ông gả Ách-sa con gái của ông làm vợ Ốt-ni-ên. 18 Khi nàng về nhà chồng, chồng nàng giục nàng[a] xin cha nàng một cánh đồng. Lúc nàng xuống lưng lừa, Ca-lép hỏi nàng, “Con muốn gì đây?”

19 Nàng trả lời ông, “Con muốn xin cha một món quà; bây giờ cha đã gả con về miền nam, xin cha cho con các suối nước.”

Ca-lép cho nàng các suối nước ở miền trên và các suối nước ở miền dưới.

Các Thành của Chi Tộc Giu-đa

20 Ðây là sản nghiệp thuộc chi tộc của con cháu Giu-đa theo các gia tộc của họ.

21 Các thành thuộc về chi tộc của con cháu Giu-đa trong miền cực nam, về hướng biên giới của Ê-đôm là Cáp-xê-ên, Ê-đe, Gia-gua, 22 Ki-na, Ði-mô-na, A-đa-đa, 23 Kê-đét, Ha-xơ, Ít-nan, 24 Xíp, Tê-lem, Bê-a-lốt, 25 Ha-xơ Ha-đát-ta, Kê-ri-ốt Hê-xơ-rôn (tức Ha-xơ), 26 A-mam, Sê-ma, Mô-la-đa, 27 Ha-xa Gát-đa, Hếch-môn, Bết Pê-lét, 28 Ha-xa Su-an, Bê-e Sê-ba, Bi-xi-ô-thi-a, 29 Ba-a-la, I-im, Ê-xem, 30 Ên-tô-lát, Kê-sin, Họt-ma, 31 Xích-lắc, Mát-man-na, San-san-na, 32 Lê-ba-ốt, Sin-him, A-in, và Rim-môn – tất cả là hai mươi chín thành với các làng của các thành ấy.

33 Trong vùng đồng bằng có Ếch-ta-ôn, Xô-ra, Ách-na, 34 Xa-nô-a, Ên Gan-nim, Táp-pu-a, Ê-nam, 35 Giạc-mút, A-đu-lam, Sô-cô, A-xê-ca, 36 Sa-a-ra-im, A-đi-tha-im, và Ghê-đê-ra (tức Ghê-đê-rô-tha-im) – mười bốn thành với các làng của các thành ấy.

37 Xê-nan, Ha-đa-sa, Mích-đan Gát, 38 Ði-lan, Mích-pê, Giốc-thê-ên, 39 La-kích, Bô-cát, Éc-lon, 40 Ca-bon, La-mam, Ki-tích, 41 Ghê-đê-rốt, Bết Ða-gôn, Na-a-ma, và Ma-kê-đa – mười sáu thành với các làng của các thành ấy.

42 Líp-na, Ê-the, A-san, 43 Íp-ta, Ách-na, Nê-xíp, 44 Kê-i-la, Ách-xíp, Ma-rết-sa – chín thành với các làng của các thành ấy.

45 Éc-rôn với các thị trấn trực thuộc và các làng của các thị trấn ấy, 46 từ Éc-rôn đến biển, tất cả các thị trấn trực thuộc và ở gần Ách-đốt với các làng của các thị trấn ấy. 47 Ách-đốt, các thị trấn trực thuộc, và các làng của các thị trấn ấy; Ga-xa, các thị trấn trực thuộc, và các làng của các thị trấn ấy, trải dài cho đến Suối Ai-cập và dọc theo bờ Biển Lớn.

48 Trên miền cao nguyên: Sa-mia, Giát-tia, Sô-cô, 49 Ðan-na, Ki-ri-át San-na (tức Ðê-bi), 50 A-náp, Ếch-tê-mô, A-nim, 51 Gô-sen, Hô-lôn, và Ghi-lô – mười một thành với các làng của các thành ấy.

52 A-rập, Ðu-ma, Ê-san, 53 Gia-nim, Bết Táp-pu-a, A-phê-ca, 54 Hum-ta, Ki-ri-át Ạc-ba (tức Hếp-rôn), Xi-ơ – chín thành với các làng của các thành ấy.

55 Ma-ôn, Cạt-mên, Xíp, Giút-ta, 56 Giê-rê-ên, Giốc-đê-am, Xa-nô-a, 57 Ca-in, Ghi-bê-a, và Tim-na – mười thành với các làng của các thành ấy.

58 Hanh-hun, Bết Xu-rơ, Ghê-đô, 59 Ma-a-rát, Bết A-nốt, và Ên-tê-côn – sáu thành với các làng của các thành ấy.

60 Ki-ri-át Ba-anh (tức Ki-ri-át Giê-a-rim) và Ráp-ba – hai thành với các làng của các thành ấy.

61 Trong đồng hoang: Bết A-ra-ba, Mít-đin, Sê-ca-ca, 62 Síp-san, Thành Muối, và Ên Ghê-đi – sáu thành với các làng của các thành ấy.

63 Nhưng con cháu của Giu-đa không thể đuổi dân Giê-bu-si, tức dân cư ở Giê-ru-sa-lem, đi khỏi; vì thế dân Giê-bu-si vẫn sống giữa dân Giu-đa ở Giê-ru-sa-lem cho đến ngày nay.

Thánh Thi 146-147

Chúa Là Ðấng Giúp Ðỡ

Hãy ca ngợi Chúa!
Hỡi linh hồn ta, hãy ca ngợi Chúa!
Tôi sẽ ca ngợi Chúa trọn đời mình;
Hễ tôi còn sống bao lâu,
Tôi sẽ ca hát tôn ngợi Ðức Chúa Trời của tôi bấy lâu.

Ðừng để lòng tin cậy vào những người quyền thế;
Ðừng tin cậy loài người là những kẻ không đủ khả năng cứu giúp.
Hơi thở tắt đi, thân xác nó liền trở về cát bụi;
Trong chính ngày đó các toan tính của nó đều tiêu tan.

Phước cho người được Ðức Chúa Trời của Gia-cốp giúp đỡ mình,
Người đặt hy vọng nơi Chúa, Ðức Chúa Trời mình.

Ngài là Ðấng dựng nên trời và đất,
Biển và mọi vật trong đó.
Ngài giữ sự thành tín đến đời đời.
Ngài thực thi công lý cho người bị áp bức;
Ngài ban bánh cho người đói.
Chúa giải thoát người bị giam cầm.
Chúa mở mắt người bị mù;
Chúa đỡ dậy những ai bị bắt phải sấp mình;
Chúa yêu mến người ngay lành;
Chúa bảo vệ những kiều dân;
Ngài nâng đỡ cô nhi và quả phụ;
Nhưng Ngài phá hỏng đường lối của những kẻ ác.

10 Chúa sẽ trị vì đời đời;
Hỡi Si-ôn, Ðức Chúa Trời của ngươi sẽ trị vì đời đời.
Hãy ca ngợi Chúa!

Ca Tụng Chúa vì Giê-ru-sa-lem Ðược Tái Lập và Thịnh Vượng

Hãy ca ngợi Chúa!
Ca hát chúc tụng Ðức Chúa Trời chúng ta là điều tốt đẹp;
Vì tôn ngợi Ngài là điều vui thỏa và hợp lý dường nào!

Chúa xây dựng lại Giê-ru-sa-lem;
Ngài gom nhóm những người bị tản lạc của I-sơ-ra-ên trở về.
Ngài rịt lành tâm hồn tan vỡ;
Và băng bó các vết thương của họ.
Ngài định số lượng các vì sao;
Ngài gọi chúng theo tên riêng của từng vì sao một.
Chúa chúng ta vĩ đại biết bao!
Quyền năng Ngài thật là vô hạn.
Kiến thức Ngài quả thật vô cùng.
Chúa nhấc đưa những người nghèo khó lên cao,
Nhưng Ngài đánh đổ những kẻ gian ác ngã nhào xuống đất.

Hãy dâng lên Chúa những lời cảm tạ;
Hãy dùng nhạc khí[a] ca ngợi Ðức Chúa Trời.
Ngài bao phủ các tầng trời bằng mây;
Ngài chuẩn bị các trận mưa cho đất;
Ngài khiến cỏ mọc trên các núi đồi.

Ngài ban thực phẩm cho muôn loài cầm thú;
Ngài ban thức ăn cho các quạ con đói bụng kêu gào.
10 Ngài chẳng hài lòng về sức lực của ngựa chiến;
Ngài không vui về đôi chân nhanh nhẹn của loài người;
11 Nhưng Chúa rất vui lòng về những người kính sợ Ngài,
Những người đặt hy vọng vào tình thương của Ngài.

12 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ca ngợi Chúa!
Hỡi Si-ôn, hãy tôn ngợi Ðức Chúa Trời!
13 Vì Ngài làm vững mạnh các song sắt ở các cổng thành của ngươi;
Ngài ban phước cho con dân ngươi sống trong ngươi.
14 Ngài ban bình an nơi các biên giới ngươi;
Ngài cho ngươi no thỏa bằng gạo ngon hảo hạng.
15 Ngài truyền lịnh của Ngài cho trái đất;
Lời Ngài phán ra được cấp tốc truyền đi.
16 Ngài ban tuyết xuống phủ trắng như lông chiên;
Ngài rải sương giá ra như tro bụi.
17 Ngài quăng băng giá ra từng mảng;
Ai có thể chịu nổi cơn buốt giá của Ngài?
18 Ngài ban lịnh, chúng liền tan chảy;
Ngài khiến gió thổi qua, nước chảy xuống thành dòng.

19 Ngài tuyên bố lời Ngài cho Gia-cốp,
Luật lệ Ngài và mạng lịnh Ngài cho I-sơ-ra-ên.
20 Ngài chẳng làm như vậy cho một dân nào khác;
Họ chẳng biết gì về các mạng lịnh của Ngài.
Hãy ca ngợi Chúa!

Giê-rê-mi 7

Sống Ðạo Chứ Không Phải Có Ðạo

Có lời của Chúa đến với Giê-rê-mi, “Hãy đứng nơi cổng vào nhà Chúa và tuyên bố những lời này: Hỡi các người, toàn thể dân Giu-đa, những người đi vào các cổng này để thờ phượng Chúa, xin hãy nghe lời của Chúa. Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán:

Hãy sửa đổi đường lối của các ngươi và hành động của các ngươi, để Ta cho các ngươi được ở mãi nơi này. Chớ tin cậy vào những lời giả dối này: Nơi đây là ‘Ðền Thờ của Chúa! Ðền Thờ của Chúa! Ðền Thờ của Chúa!’ Vì nếu các ngươi thật lòng sửa đổi đường lối của mình và hành động của mình, nếu các ngươi thật lòng đối xử với nhau theo công lý, nếu các ngươi không áp bức các kiều dân, cô nhi, và quả phụ, nếu các ngươi không làm đổ máu người vô tội ở nơi này, và nếu các ngươi không đi theo các thần khác để chuốc họa vào thân, thì Ta sẽ cho các ngươi được tiếp tục ở nơi này, tức trong đất mà Ta đã ban cho tổ tiên các ngươi từ thời xa xưa, đời đời mãi mãi.

Này, các ngươi tin cậy vào những lời giả dối chẳng đem lại lợi ích chi. Các ngươi cứ trộm cắp, sát nhân, ngoại tình, thề dối, dâng của lễ cho Ba-anh, đi theo các thần xa lạ mà các ngươi không biết. 10 Sau đó các ngươi đến và đứng trước mặt Ta trong nhà này, nhà được gọi bằng danh Ta, và nói, ‘Chúng ta được an toàn rồi!’ Ðoạn các ngươi tiếp tục làm những điều gớm ghiếc ấy nữa. Như thế mà được sao? 11 Há nhà này, nhà được gọi bằng danh Ta, trở thành cái hang trộm cướp ở trước mắt các ngươi sao? Này, các ngươi khá biết rằng chính Ta đang để ý các ngươi đó,” Chúa phán.

12 “Hãy đến Si-lô, nơi đã một thời thuộc về Ta, nơi Ta đã đặt danh Ta lúc ban đầu, và xem Ta đã làm gì với nơi đó, vì tội ác của I-sơ-ra-ên dân Ta. 13 Bây giờ vì các ngươi đã làm những điều này,” Chúa phán, “và Ta đã không ngừng khuyến cáo các ngươi nhưng các ngươi không nghe; Ta đã gọi các ngươi nhưng các ngươi không trả lời, 14 vì thế Ta sẽ làm cho nhà này, nhà được gọi bằng danh Ta, nhà mà các ngươi tin cậy, tức làm cho nơi Ta đã ban cho các ngươi và cho tổ tiên các ngươi, giống như Ta đã làm cho Si-lô. 15 Ta sẽ vứt bỏ các ngươi ra khỏi mặt Ta, như Ta đã vứt bỏ tất cả anh chị em[a] của các ngươi, tức tất cả dòng dõi của Ép-ra-im vậy.”

Dân Không Vâng Lời CHÚA

16 “Còn phần ngươi, đừng cầu nguyện cho dân này; đừng vì chúng mà khóc lóc van xin hay khẩn nguyện. Ðừng cầu thay cho chúng, vì Ta sẽ không nghe ngươi đâu. 17 Ngươi há không thấy những gì chúng đang làm trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem sao? 18 Con lượm củi, cha nhóm lửa, mẹ nhồi bột và làm bánh, để dâng cho nữ vương trên trời. Chúng rưới dâng của lễ quán cho các thần khác để chọc giận Ta. 19 Có phải chúng đang chọc tức Ta chăng?” Chúa phán. “Há chẳng phải chúng đã khiêu khích để chuốc họa vào thân và làm cho mình bị hổ nhục sao?” 20 Vì thế Chúa Hằng Hữu phán, “Ta sẽ trút đổ cơn giận và cơn thịnh nộ của Ta xuống nơi này, xuống trên loài người và loài vật, trên cây cối ngoài đồng và trên hoa màu của ruộng vườn. Cơn thịnh nộ ấy sẽ bùng cháy và không lịm tắt.”

21 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán, “Cứ bày thêm của lễ thiêu vào các con vật hiến tế rồi ăn thịt hiến tế đi. 22 Vì khi Ta đem tổ tiên các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, Ta không phán với chúng hoặc truyền cho chúng rằng đó là điều Ta muốn về các của lễ thiêu và các con vật hiến tế. 23 Nhưng đây mới là điều trọng yếu Ta đã truyền cho chúng, ‘Hãy vâng theo tiếng Ta thì Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời các ngươi, và các ngươi sẽ làm dân Ta. Hãy đi trong mọi đường lối Ta truyền cho các ngươi, để các ngươi được phước.’ 24 Thế nhưng chúng chẳng vâng lời và chẳng để tai nghe; ngược lại chúng cứ ương ngạnh đi theo ý riêng của chúng và làm theo lòng dạ xấu xa của chúng. Chúng đã đi lùi lại chứ không tiến tới. 25 Từ ngày tổ tiên các ngươi ra khỏi đất Ai-cập đến ngày nay, hết ngày này qua ngày khác, Ta không ngừng sai các đầy tớ Ta, tức các tiên tri, đến với chúng, 26 nhưng chúng chẳng nghe Ta. Chúng chẳng mảy may quan tâm đến sứ điệp của Ta, nhưng chúng cứ cứng đầu cứng cổ. Chúng còn làm những điều xấu xa tệ hại hơn những gì tổ tiên của chúng đã làm.

27 Vậy ngươi hãy nói mọi lời này với chúng, nhưng chúng sẽ không nghe ngươi đâu. Ngươi sẽ kêu gọi chúng, nhưng chúng sẽ chẳng đáp lời ngươi đâu. 28 Bấy giờ ngươi sẽ nói với chúng: Ðây quả là một dân không vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời của mình, và không chịu nhận lấy lời sửa dạy. Nói sự thật với họ thật uổng công. Nói chưa hết lời, họ đã cắt ngang gạt bỏ.

29 Hãy cắt tóc của ngươi và quăng nó đi,
Hãy cất tiếng hát lên bài ai ca nơi các tế đàn trơ trụi trên cao,
Chúa đã loại bỏ và quên hẳn dòng dõi chọc giận Ngài rồi.

30 Vì dân Giu-đa đã làm những điều tội lỗi trước mặt Ta,” Chúa phán. “Chúng đã đặt những hình tượng gớm ghiếc trong nhà được gọi bằng danh Ta, và làm cho nhà ấy trở nên ô uế. 31 Chúng còn xây cất cho Tô-phết một tế đàn ở nơi cao, trong Thung Lũng của Con Trai Hin-nôm, để thiêu các con trai và các con gái chúng trong lửa mà dâng cho nó. Ðó là những điều Ta không truyền bảo, và Ta cũng không ngờ các ngươi sẽ bại hoại đến thế. 32 Vì thế những ngày đoán phạt chắc chắn sẽ đến,” Chúa phán. “Khi ấy người ta sẽ không còn gọi nơi đó là Tô-phết hay Thung Lũng của Con Trai Hin-nôm nữa, nhưng họ sẽ gọi nó là Thung Lũng Bị Tàn Sát, vì người ta sẽ chôn thây người chết ở Tô-phết cho đến khi hết chỗ để chôn. 33 Tử thi của dân này sẽ thành thức ăn cho chim trời và cho các thú hoang trên đất, và không ai xua đuổi chúng đi. 34 Ta sẽ làm cho im bặt tiếng vui cười và tiếng reo hò vui vẻ, tiếng nói của cô dâu và chú rể trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem, vì cả nước sẽ trở nên hoang vắng tiêu điều.”

Ma-thi-ơ 21

Chúa Vào Thành Giê-ru-sa-lem Cách Khải Hoàn

(Mác 11:1-11; Lu 19:28-40; Gg 12:12-19)

21 Khi họ đến gần Giê-ru-sa-lem, lúc vừa đến Bết-pha-giê, trên Núi Ô-liu, Ngài sai hai môn đồ đi và dặn, “Hãy vào trong làng trước mặt, các ngươi sẽ thấy ngay một con lừa bị cột, bên cạnh có con lừa tơ. Hãy mở chúng ra và dắt chúng về đây cho Ta. Nếu ai hỏi gì, các ngươi hãy nói, ‘Chúa cần dùng chúng.’ Người ấy sẽ cho chúng đi ngay.”

Sự việc đã xảy ra như thế để làm ứng nghiệm lời của đấng tiên tri đã nói trước rằng,

“Hãy bảo thiếu nữ ở Si-ôn:
Kìa, Vua ngươi đến với ngươi,
Khiêm tốn, ngồi trên lưng lừa,
Trên lưng một lừa tơ, con của lừa cái.”Ê-sai 62:11; Xêc 9:9

Các môn đồ ra đi và làm y như Ðức Chúa Jesus đã bảo. Họ dắt cả lừa mẹ lẫn lừa tơ về, lấy áo choàng của họ trải trên lưng lừa, và Ngài cỡi lên. Nhiều người trong đoàn dân lấy áo choàng của họ trải ra trên đường; những người khác chặt các nhánh cây trải ra trên đường. Ðoàn dân đông, kẻ đi trước, người theo sau, cất tiếng hô to rằng:

“Hô-sa-na[a] Con Vua Ða-vít!
Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa ngự đến!
Hô-sa-na trong cõi trời chí cao!”Thi 118:25-26

10 Khi Ngài vào Thành Giê-ru-sa-lem, cả thành đều náo động; người ta hỏi nhau, “Người này là ai thế?”

11 Ðám đông trả lời, “Ấy là Ðấng Tiên Tri Jesus, ở Na-xa-rét, miền Ga-li-lê.”

Chúa Dẹp Sạch Ðền Thờ

(Mác 11:15-19; Lu 19:45-48; Gg 2:13-22)

12 Ðức Chúa Jesus vào đền thờ và đuổi ra tất cả những người mua bán trong đền thờ. Ngài lật bàn của những kẻ đổi tiền và xô ghế của những kẻ bán bồ câu. 13 Ngài nói với họ, “Có lời chép rằng,

‘Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện,’Ê-sai 56:7

nhưng các ngươi đã biến nó thành,

‘Sào huyệt của bọn cướp.’” Giê 7:11

14 Những người mù và què đến với Ngài trong đền thờ, Ngài chữa cho họ được lành. 15 Nhưng khi các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật thấy những việc lạ lùng Ngài làm và nghe những lời của trẻ con reo vang trong đền thờ rằng,

“Hô-sa-na Con Vua Ða-vít!”

họ tức giận 16 và nói với Ngài, “Thầy có nghe những lời đám trẻ con này reo không?”

Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Có. Thế các ngươi chưa đọc lời này sao?

‘Từ miệng trẻ thơ và ấu nhi,
Chúa đã chuẩn bị sẵn lời ca ngợi cho Ngài.’”Thi 8:2 LXX

17 Sau đó Ngài lìa họ và ra khỏi thành. Ngài đến Bê-tha-ni và nghỉ đêm tại đó.

Chúa Quở Cây Vả

(Mác 11:12-14; 20-24)

18 Sáng sớm hôm sau, trên đường trở lại thành, Ngài đói. 19 Thấy một cây vả bên đường, Ngài lại gần nhưng chẳng tìm được gì ngoài lá. Ngài phán với nó, “Từ nay ngươi sẽ không bao giờ ra trái nữa.” Ngay lập tức cây vả héo.

20 Thấy vậy các môn đồ kinh ngạc và nói, “Làm sao cây vả có thể héo liền như vậy được?”

21 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu các ngươi có đức tin và không nghi ngờ, không những các ngươi có thể làm được việc này cho cây vả, mà còn có thể bảo hòn núi này rằng, ‘Hãy nhấc lên và quăng mình xuống biển,’ thì nó sẽ xảy ra. 22 Trong khi cầu nguyện, các ngươi lấy đức tin cầu xin bất cứ điều chi, các ngươi sẽ nhận được điều đó.”

Người Do-thái Chất Vấn Thẩm Quyền của Chúa

(Mác 11:27-33; Lu 20:1-8)

23 Ngài vào đền thờ, và đang khi Ngài dạy dỗ, các trưởng tế và các trưởng lão trong dân đến gặp Ngài và hỏi, “Ông lấy thẩm quyền nào làm những điều này? Ai cho ông thẩm quyền ấy?”

24 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Ta cũng hỏi các ngươi một câu; nếu các ngươi có thể trả lời, Ta sẽ nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này: 25 Phép báp-têm của Giăng đến từ đâu? Từ trời hay từ người?”

Họ thảo luận với nhau rằng, “Nếu chúng ta nói, ‘Từ trời,’ ông ấy sẽ hỏi chúng ta, ‘Tại sao các ngươi không tin Giăng?’ 26 Còn nếu chúng ta nói, ‘Từ người,’ thì chúng ta sợ dân, vì mọi người đều tin rằng Giăng là đấng tiên tri.” 27 Vì thế họ trả lời Ðức Chúa Jesus, “Chúng tôi không biết.”

Ngài nói với họ, “Ta cũng không nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này.”

Ngụ Ngôn về Hai Người Con

28 “Các ngươi nghĩ sao? Người kia có hai con trai. Người cha đến nói với đứa thứ nhất, ‘Con à, hôm nay con ra vườn nho làm việc nhé.’ 29 Ðứa con đáp, ‘Con không đi đâu.’ Nhưng sau đó nó đổi ý và đi. 30 Người cha đến với đứa thứ hai và cũng nói như thế. Ðứa con ấy trả lời, ‘Thưa cha, con sẽ ra làm việc.’ Nhưng rồi nó không đi. 31 Vậy, ai trong hai đứa con ấy làm theo ý người cha?”

Họ đáp, “Ðứa thứ nhất.”

Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, những người thu thuế và đĩ điếm sẽ vào vương quốc Ðức Chúa Trời trước các ngươi, 32 vì Giăng đã đến với các ngươi bằng con đường công chính, nhưng các ngươi không tin ông ấy, trong khi những người thu thuế và đĩ điếm lại tin ông, và dù sau đó các ngươi đã thấy rõ những gì ông ấy nói là đúng, các ngươi vẫn không chịu hối cải mà tin ông ấy.”

Những Tá Ðiền Gian Ác

(Mác 12:1-12; Lu 20:9-19)

33 “Hãy nghe một chuyện ngụ ngôn khác. Một điền chủ kia trồng một vườn nho, dựng hàng rào chung quanh, đào một hầm ép rượu, và xây một tháp canh trong vườn. Ông cho các tá điền thuê, rồi đi phương xa. 34 Ðến mùa hái nho, ông sai các đầy tớ của ông đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35 Nhưng các tá điền ấy bắt các đầy tớ của ông, đánh người này, giết người nọ, và ném đá người kia. 36 Ông lại sai các đầy tớ khác, đông hơn toán trước, và họ cũng đối xử với những đầy tớ ấy như vậy. 37 Cuối cùng ông sai con trai ông đến gặp họ, vì ông nghĩ, ‘Họ sẽ nể con ta.’ 38 Nhưng khi các tá điền thấy con trai ông, họ nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Chúng ta hãy giết nó và đoạt lấy sản nghiệp của nó.’ 39 Vậy họ bắt con trai ông, quăng cậu ấy ra ngoài vườn nho, và giết đi. 40 Bấy giờ chủ của vườn nho sẽ đến. Chủ ấy sẽ làm gì với bọn tá điền đó?”

41 Họ đáp, “Ông ấy sẽ thẳng tay tiêu diệt bọn gian ác đó để chúng chết một cách khủng khiếp, rồi ông sẽ cho các tá điền khác mướn vườn nho của ông để họ nộp hoa lợi đúng mùa.”

42 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Các ngươi chưa đọc khúc Kinh Thánh này sao?

‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà.
Ðây quả là công việc của Chúa;
Thật quá diệu kỳ đối với mắt chúng ta.’Thi 118:22-23

43 Vì lẽ đó Ta nói với các ngươi, vương quốc Ðức Chúa Trời sẽ bị cất khỏi các ngươi và ban cho một dân biết đem kết quả về cho vương quốc ấy. 44 Ai ngã nhằm đá này sẽ bị tan nát, còn đá này rơi trúng ai, kẻ ấy sẽ bị nát thành bụi.”[b]

45 Khi các trưởng tế và những người Pha-ri-si nghe ngụ ngôn ấy, họ hiểu rằng Ngài nói về họ. 46 Họ muốn bắt Ngài, nhưng lại sợ dân, bởi vì dân công nhận Ngài là một đấng tiên tri.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang