M’Cheyne Bible Reading Plan
Những Quy Tắc Sống Ðạo
19 Chúa phán với Môi-se rằng, 2 “Hãy nói với toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên và bảo họ rằng: Các ngươi phải nên thánh vì Ta, Chúa Ðức Chúa Trời của các ngươi, là thánh. 3 Mỗi người trong các ngươi phải tôn kính mẹ và cha mình, và các ngươi phải giữ ngày Sa-bát Ta. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi. 4 Các ngươi chớ hướng về thần tượng, rồi làm cho mình những tượng thần để thờ. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.
5 Khi các ngươi dâng một của lễ cầu an lên Chúa, hãy dâng như thế nào để của lễ các ngươi được nhậm. 6 Các ngươi phải ăn của lễ đó trong ngày các ngươi dâng, hoặc đến ngày hôm sau mà thôi. Bất cứ phần gì còn lại đến ngày thứ ba các ngươi phải thiêu rụi trong lửa. 7 Nếu đến ngày thứ ba mà ai còn ăn của lễ đó, thì ấy là một việc gớm ghiếc; lễ vật của các ngươi sẽ không còn được chấp nhận nữa. 8 Phàm kẻ nào ăn của lễ ấy sẽ bị phạt, vì nó đã làm cho vật thánh của Chúa trở nên ô uế. Kẻ nào làm như thế sẽ bị khai trừ khỏi dân.
9 Khi gặt lúa trong ruộng mình, các ngươi đừng gặt đến sát bờ ruộng, và cũng đừng mót những gié lúa đã gặt sót. 10 Các ngươi đừng hái nho đến trụi nhẵn cành, hoặc lượm những trái rụng trong vườn nho mình. Các ngươi phải chừa chúng lại cho những người nghèo khó và các kiều dân. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.
11 Các ngươi chớ trộm cắp. Các ngươi chớ lừa gạt nhau. Các ngươi chớ nói dối nhau.
12 Các ngươi chớ lấy danh Ta để thề dối, và làm xúc phạm đến danh Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Chúa.
13 Ngươi chớ bóc lột người khác. Ngươi chớ cướp giật người khác. Ngươi chớ giữ lại tiền công của người làm thuê cho đến sáng hôm sau.
14 Ngươi chớ nặng lời với người điếc, hoặc đặt vật vấp chân khiến người mù vấp ngã. Ngươi phải kính sợ Ðức Chúa Trời của ngươi. Ta là Chúa.
15 Các ngươi chớ kết án bất công. Ngươi chớ thiên vị người nghèo hay kiêng nể người quyền thế, nhưng phải xét xử công minh để thực hiện công lý cho mọi người liên hệ.
16 Ngươi chớ phao tin thất thiệt trong dân đặng vu khống người khác. Ngươi chớ vì lợi mà làm chứng gian để người ngay lành bị thiệt mạng. Ta là Chúa.
17 Ngươi chớ giữ mãi sự ghen ghét anh chị em[a] ngươi trong lòng. Ngươi hãy mạnh dạn[b] giúp người lân cận mình sớm nhận biết sai lầm của họ, nếu không ngươi sẽ mang lấy mặc cảm tội lỗi khi người ấy bị đoán phạt.
18 Ngươi chớ báo thù hay giữ lòng oán hận người nào trong dân ngươi, nhưng phải thương người khác như mình. Ta là Chúa.
19 Các ngươi phải vâng giữ luật lệ Ta.
Ngươi chớ cho súc vật khác giống giao cấu nhau.
Ngươi chớ gieo hạt giống của hai loại hoa màu khác nhau lẫn lộn trong một đám đất.
Ngươi chớ mặc y phục làm bằng hai thứ vải khác nhau.
20 Nếu một người nam ăn nằm với một nữ nô lệ đã được hứa gả cho một người khác, nhưng chưa kịp chuộc ra hoặc chưa nhận được quyền tự do, thì cả hai sẽ bị xét xử, nhưng không đến tội chết, vì người con gái chưa được hưởng quyền tự do. 21 Nhưng người nam đó phải mang một của lễ chuộc lỗi đến tạ lỗi với Chúa ở cửa Lều Hội Kiến. Của lễ chuộc lỗi đó sẽ là một con chiên đực. 22 Tư tế sẽ dùng con chiên đực đó làm lễ chuộc tội cho người ấy trước mặt Chúa vì tội người ấy đã phạm, rồi người ấy mới được tha cho tội đã phạm.
23 Khi các ngươi vào trong xứ và trồng mọi thứ cây ăn trái, trong ba năm ra trái đầu tiên, các ngươi phải xem trái của chúng là chưa được sạch;[c] các ngươi không được ăn trái của chúng, vì chúng chưa được sạch.[d] 24 Ðến năm thứ tư, mọi trái của chúng sẽ được biệt ra thánh để tôn ngợi Chúa. 25 Qua năm thứ năm, các ngươi sẽ ăn trái của chúng; chúng sẽ ra trái quằn cây cho các ngươi. Ta là Chúa.
26 Các ngươi không được ăn thịt thú vật chung với máu nó.
Các ngươi chớ làm nghề tướng số hay chiêm tinh.
27 Các ngươi chớ cắt mái tóc xung quanh thái dương mình hoặc xén bộ râu mình, 28 và chớ vì người chết mà cắt da thịt hay xăm vẽ trên mình. Ta là Chúa.
29 Các ngươi chớ bắt con gái mình làm điếm, khiến nó trở thành kỹ nữ, kẻo xứ sẽ trở thành một xứ mãi dâm, và có đầy những tội lỗi sa đọa.
30 Các ngươi phải giữ ngày Sa-bát Ta và kính trọng nơi thánh Ta. Ta là Chúa.
31 Các ngươi chớ cầu hỏi đồng bóng hay cầu hồn; chớ cầu hỏi ý kiến chúng, kẻo sẽ vì chúng mà trở nên ô uế. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.
32 Trước mặt người cao niên, ngươi hãy đứng dậy, và hãy tôn kính người già cả. Ngươi hãy kính sợ Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Chúa.
33 Khi có kiều dân cư ngụ trong xứ các ngươi, các ngươi chớ áp bức họ. 34 Các ngươi phải đối xử với những kiều dân ở giữa các ngươi như công dân trong xứ. Ngươi hãy thương yêu kiều dân như chính thân mình, vì các ngươi vốn là những kiều dân trong đất Ai-cập. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.
35 Các ngươi không được làm điều bất công trong việc xét xử, đo, cân, và đong lường. 36 Các ngươi phải có cây cân đúng, trái cân đúng, ê-pha[e] đúng, và hin[f] đúng. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, Ðấng đã đem các ngươi ra khỏi đất Ai-cập.
37 Các ngươi phải giữ mọi luật lệ Ta và làm theo mọi mạng lịnh Ta. Ta là Chúa.”
Chúa Là Ðấng Chăn Giữ
Thơ của Ða-vít
1 Chúa là Ðấng chăn giữ tôi,
Tôi sẽ chẳng thiếu thốn gì.
2 Ngài cho tôi nằm nghỉ trong đồng cỏ xanh tươi;
Ngài dẫn tôi đến mé nước bình tịnh.
3 Ngài phục hồi sức lực cho linh hồn tôi;
Ngài dẫn tôi vào các lối công chính, vì cớ danh Ngài.
4 Thật vậy, dù khi con đi qua thung lũng rợp bóng tử thần,
Con sẽ chẳng sợ tai họa nào,
Vì Ngài ở với con;
Cây trượng và cây gậy của Ngài an ủi con.
5 Ngài dọn bàn cho con trước mặt những kẻ thù của con;
Ngài xức dầu cho đầu con;
Chén con đầy tràn.
6 Quả thật, trọn đời tôi, phước hạnh và ơn thương xót sẽ theo tôi;
Tôi sẽ ở trong nhà của Chúa cho đến đời đời.
Vua Vinh Hiển Vào Si-ôn
Thơ của Ða-vít
1 Trái đất và những vật trên đất đều thuộc về Chúa;
Thế giới và mọi người sống trong đó đều thuộc về Ngài,
2 Vì Ngài đã đặt nền nó trên các đại dương,
Và Ngài lập nó vững vàng trên các luồng nước.
3 Ai có thể lên núi của Chúa?
Ai có thể đứng trong nơi thánh của Ngài?
4 Ấy là người có tay tinh sạch và lòng trong trắng,
Ấy là người chẳng hướng lòng mình về thần tượng hư không,
Và chẳng thốt ra những lời thề nguyện giả dối.
5 Người ấy sẽ nhận được phước hạnh của Chúa,
Và sẽ được Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu mình, kể là công chính.
6 Ấy là dòng dõi của những người tìm kiếm Chúa,
Những người tìm kiếm mặt Ðức Chúa Trời của Gia-cốp. (Sê-la)
7 Hỡi các cổng, hãy ngẩng đầu lên;
Hỡi các cổng vạn cổ, hãy ngẩng cao lên,
Ðể Vua vinh hiển sẽ vào.
8 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là Chúa đại quyền đại năng,
Ngài là Chúa vạn năng ở giữa chiến trận.
9 Hỡi các cổng, hãy ngẩng đầu lên;
Hỡi các cổng vạn cổ, hãy ngẩng cao lên,
Ðể Vua vinh hiển sẽ vào.
10 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là Chúa các đạo quân,
Chính Ngài là Vua vinh hiển. (Sê-la)
2 Tôi tự nhủ trong lòng, “Bây giờ hãy đi, hãy thử xem những thú vui sẽ đem lại cho ta được gì.” Thế là tôi lao mình vào lạc thú. Và này, điều ấy cũng chỉ là vô nghĩa. 2 Tôi nói với kẻ đang cười, “Quả là điên rồi!” và nói với kẻ đang hưởng thú vui, “Nó đem lại được gì chăng?”
3 Tôi suy nghĩ trong lòng và quyết định thử tìm vui trong men rượu –mặc dù tôi vẫn để khôn ngoan điều khiển tâm trí tôi– và thử làm theo sự dại dột, với hy vọng tôi có thể thấy được điều mà người ta đã cho là tốt và đã làm dưới trời suốt đời của họ.
4 Tôi đã thực hiện được những việc lớn lao. Tôi đã xây cất cho tôi nhiều căn nhà và đã trồng nhiều vườn nho. 5 Tôi đã lập cho tôi các vườn hoa và các khu vườn rộng lớn. Tôi đã trồng vào các vườn đó mọi thứ cây ăn trái. 6 Tôi đã đào cho tôi những ao hồ chứa nước để tưới cả rừng cây. 7 Tôi đã mua về cho tôi các nô lệ nam và nữ, và cũng có các nô lệ đã sinh ra trong nhà tôi nữa. Tôi đã làm chủ nhiều đàn bò và đàn chiên hơn tất cả những người đã sống trước tôi ở Giê-ru-sa-lem. 8 Tôi đã tích trữ cho tôi bạc, vàng, và của cải lấy trong kho báu của các vua và các tỉnh. Tôi đã có các nam ca sĩ và các nữ ca sĩ trình diễn các loại nhạc để tôi nghe. Tôi đã hưởng thụ các lạc thú của đời người. Tôi đã có nhiều vợ và nhiều cung phi mỹ nữ.
9 Vì thế tôi đã trở nên vĩ đại và trỗi hơn tất cả những người sống trước tôi ở Giê-ru-sa-lem, trong khi sự khôn ngoan vẫn ở với tôi. 10 Bất cứ điều gì mắt tôi muốn, tôi chẳng khước từ. Tôi không từ chối bất cứ thú vui nào lòng tôi ưa thích. Vì lòng tôi vui về mọi việc tôi đã vất vả làm ra, và đó là phần thưởng cho các công lao khó nhọc của tôi. 11 Sau đó tôi nhìn lại mọi việc tay tôi đã làm và mọi công trình tôi đã vất vả thực hiện, và này, tất cả đều vô nghĩa, chỉ là hoài công bắt gió, và chẳng ích lợi gì dưới ánh mặt trời.
Quan Niệm Yếm Thế về Cuộc Ðời
12 Khi ấy tôi quay qua suy gẫm về sự khôn ngoan, sự điên rồ, và sự dại dột: Một người kế vị vua có thể làm được gì chăng? Bất quá là lặp lại những gì đã được làm rồi. 13 Bấy giờ tôi thấy sự khôn ngoan trội hơn sự điên dại như ánh sáng trội hơn bóng tối.
14 Người khôn có mắt trong đầu;
Kẻ dại cứ chúi đầu vào bóng tối.
Nhưng tôi cũng biết rằng rồi đây cả hai sẽ cùng chung một kết cục. 15 Bấy giờ tôi tự hỏi trong lòng, “Những gì sẽ xảy đến cho kẻ dại cũng sẽ xảy đến cho tôi. Thế thì tôi được khôn ngoan xuất chúng để làm gì?” Rồi tôi tự nhủ trong lòng: điều ấy cũng là vô nghĩa. 16 Vì người ta sẽ không nhớ đến ai mãi, bất kể người ấy khôn hay dại. Rồi đây trong những ngày đến, tất cả đều sẽ rơi vào quên lãng. Há chẳng phải người khôn cũng chết giống như kẻ dại sao? 17 Vì thế tôi cảm thấy chán ghét cuộc sống, bởi vì đối với tôi, tất cả những gì đã làm ra dưới ánh mặt trời đều là xấu cả, vì tất cả đều vô nghĩa và là hoài công bắt gió.
18 Tôi đâm ra chán ghét mọi công trình của tôi, mà tôi đã lao khổ làm ra dưới ánh mặt trời, vì biết rằng rồi đây tôi sẽ bỏ chúng lại cho kẻ khác, 19 và ai biết được rằng kẻ ấy sẽ là người khôn hay kẻ dại? Thế nhưng kẻ ấy sẽ có quyền trên mọi công trình tôi đã lao khổ và dùng sự khôn ngoan của tôi để tạo ra dưới ánh mặt trời. Ðiều đó cũng là vô nghĩa. 20 Vì thế lòng tôi cảm thấy chán chường khi nghĩ đến tất cả công lao khó nhọc tôi đã vất vả tạo ra dưới ánh mặt trời, 21 bởi vì tất cả sự nghiệp một người đã vận dụng khôn ngoan, tri thức, và tài năng của mình để vất vả tạo ra, rốt cuộc cũng phải để lại cho những kẻ đến sau không vất vả làm ra hưởng lấy. Ðiều đó cũng là vô nghĩa và là một bất hạnh lớn. 22 Vì một người sẽ được gì sau khi đã lao tâm lao lực và dốc đổ tâm huyết tạo dựng một cơ đồ dưới ánh mặt trời? 23 Vì suốt đời người ấy đã chuốc lấy biết bao sầu não, đau lòng, và gian khổ; thậm chí, đêm về tâm trí cũng không được nghỉ ngơi. Ðiều đó cũng là vô nghĩa.
Niềm Vui Tạm Bợ
24 Thiết tưởng không có gì tốt hơn cho một người là ăn, uống, và cho linh hồn mình hưởng kết quả do công lao khó nhọc của mình làm ra. Tôi thấy rằng phước đó cũng là do tay Ðức Chúa Trời ban thưởng. 25 Vì ai có thể ăn mà biết ngon, và ai có thể cảm thấy sảng khoái nếu không phải do Ngài ban cho? 26 Vì hễ ai được đẹp lòng Ngài, Ngài ban cho khôn ngoan, tri thức, và niềm vui; còn kẻ tội lỗi, Ngài bắt phải làm lụng vất vả, thâu trữ, và chất chứa của cải, để rồi sẽ trao lại hết cho người đẹp lòng Ngài. Ðiều đó cũng là vô nghĩa và là hoài công bắt gió.
Cảnh Cáo về Những Tín Lý Sai Lầm
4 Ðức Thánh Linh đã phán rõ ràng rằng trong thời kỳ cuối cùng sẽ có những người lìa bỏ đức tin để theo các tà linh lừa dối và các giáo lý của các quỷ. 2 Họ theo thói đạo đức giả của bọn dối trá, là những kẻ có lương tâm chai lỳ. 3 Họ cấm cưới gả và bắt kiêng cữ các thức ăn Ðức Chúa Trời đã dựng nên, để những người có lòng tin và hiểu biết chân lý cảm tạ và dùng. 4 Vì mọi vật do Ðức Chúa Trời dựng nên đều tốt cả, không vật gì đáng bỏ, miễn là được nhận lấy với lòng biết ơn, 5 vì nhờ lời Ðức Chúa Trời và lời cầu nguyện mà vật đó được thánh hóa.
Chức Vụ của Người Phục Vụ Chúa
6 Nếu con giãi bày những điều ấy cho anh chị em,[a] con sẽ là một đầy tớ tốt của Ðức Chúa Jesus Christ, được nuôi dưỡng trong lời của đức tin và trong tín lý chân chính mà con đã tin theo. 7 Ðừng để con dính líu gì đến những chuyện báng bổ và những chuyện nhảm nhí của các bà già; thay vào đó hãy luyện tập cho con thành một người tin kính đạo đức, 8 vì sự luyện tập cơ thể ích lợi chẳng bao nhiêu, nhưng sự tin kính đạo đức ích lợi đủ mọi mặt, bởi trong đó có lời hứa cho cuộc sống hiện tại và đời sống hầu đến. 9 Ðó là những lời đáng tin cậy và đáng chấp nhận hoàn toàn. 10 Vì mục đích ấy chúng ta lao động vất vả và phấn đấu, bởi chúng ta đặt hy vọng nơi Ðức Chúa Trời hằng sống, Ðấng Giải Cứu của mọi người, đặc biệt là của những người có lòng tin. 11 Ðó là những điều con hãy truyền và dạy.
12 Ðừng để ai khinh con vì trẻ tuổi, nhưng hãy lấy lời nói, cách cư xử, tình thương, đức tin, và sự trong sạch mà làm gương cho các tín hữu. 13 Cho đến khi ta đến, con hãy chú trọng vào việc tuyên đọc Kinh Thánh, khuyên bảo, và giảng dạy. 14 Ðừng quên ân tứ ở trong con, tức ân tứ đã ban cho con qua lời tiên tri khi Hội Ðồng Trưởng Lão đặt tay trên con. 15 Hãy đem những điều ta nói ở trên ra áp dụng, hãy tận tụy làm theo những điều ấy, để mọi người có thể thấy sự tiến bộ của con. 16 Con hãy thận trọng trong cách ăn nết ở và trong sự giảng dạy của mình. Hãy kiên trì trong các lĩnh vực đó, vì làm như thế con sẽ cứu được chính mình và những người nghe con giảng dạy.
Copyright © 2011 by Bau Dang