Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Xuất Hành 23

Giữ Gìn Công Lý và Bày Tỏ Lòng Nhân Từ

23 Ngươi chớ phao tin thất thiệt. Ngươi chớ tiếp tay với kẻ ác mà làm chứng dối. Ngươi chớ hùa theo số đông mà làm điều ác. Khi ngươi làm nhân chứng trong một vụ kiện, ngươi chớ hùa theo số đông để bẻ cong công lý. Ngươi không được thiên vị người nghèo trong một vụ kiện.

Khi ngươi gặp bò hay lừa của kẻ thù ngươi đi lạc, hãy dẫn nó về cho chủ nó.

Khi ngươi thấy con lừa của kẻ thù ngươi bị ngã quỵ vì chở nặng, chớ làm ngơ, nhưng phải giúp người ấy đỡ con lừa dậy.

Ngươi chớ làm sai lệch công lý của người nghèo trong vụ kiện.

Hãy tránh xa những lời cáo gian. Ngươi chớ giết người vô tội và ngay lành, vì Ta sẽ không để cho kẻ có tội được trắng án. Ngươi chớ nhận hối lộ, vì của hối lộ làm cho người khôn ngoan trở nên đui mù và làm sai lệch duyên cớ của người ngay lành.

Ngươi chớ áp bức các kiều dân. Các ngươi thấu hiểu tâm trạng của kiều dân là thế nào, vì các ngươi từng là kiều dân trong xứ Ai-cập.

Năm Sa-bát và Ngày Sa-bát

10 Trong sáu năm, ngươi sẽ trồng trọt trong ruộng đất của ngươi và thu hoạch hoa màu, 11 nhưng năm thứ bảy ngươi phải để cho đất nghỉ và không canh tác gì cả. Nhờ vậy những người nghèo trong dân sẽ được hưởng những hoa màu mọc lên trong năm đó. Những gì chúng không dùng, các thú rừng sẽ ăn. Ngươi hãy làm như vậy với vườn nho và vườn ô-liu của ngươi.

12 Trong sáu ngày ngươi sẽ làm công việc mình, nhưng ngày thứ bảy ngươi sẽ nghỉ, để bò và lừa của ngươi được nghỉ, các nô lệ sinh ra trong nhà ngươi và những kiều dân làm thuê có thời gian lấy lại sức.

13 Hãy cẩn thận làm theo mọi điều Ta truyền cho các ngươi:

Ngươi chớ kêu tên các thần khác mà cầu khẩn; miệng ngươi chớ nhắc đến tên chúng để cầu xin điều gì.

14 Mỗi năm ba lần ngươi sẽ giữ các ngày lễ để thờ kính Ta. 15 Ngươi sẽ giữ Lễ Bánh Không Men như Ta đã truyền cho ngươi. Ngươi sẽ ăn bánh không men bảy ngày, theo thời gian đã định trong tháng A-bíp,[a] vì trong tháng đó ngươi đã ra khỏi Ai-cập.

Không ai đến ra mắt Ta mà đi tay không.

16 Ngươi sẽ giữ Lễ Mùa Gặt. Ðó là lễ dâng các hoa lợi đầu mùa của sức lao động ngươi, tức hoa lợi do ngươi canh tác trong ruộng đất mình.

Ngươi sẽ giữ Lễ Thu Hoạch vào cuối năm, sau khi ngươi thu hoạch hoa lợi của sức lao động ngươi từ ngoài đồng về.

17 Mỗi năm ba lần, tất cả người nam phải đến ra mắt Chúa Hằng Hữu.[b]

18 Ngươi chớ dâng lên Ta máu của con vật hiến tế với bất cứ món gì có men, và chớ để mỡ của con vật hiến tế đã dâng lên Ta qua đến sáng hôm sau.

19 Ngươi hãy mang những hoa lợi đầu mùa tốt nhất của ruộng đất ngươi vào nhà Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.

Ngươi chớ nấu thịt dê con trong sữa của mẹ nó.

Chúa Hứa Giúp Dân I-sơ-ra-ên Chinh Phục Ðất Ca-na-an

20 Nầy, Ta sai một thiên sứ đi trước ngươi để bảo vệ ngươi dọc đường, và đem ngươi vào nơi Ta đã sắm sẵn. 21 Hãy cẩn thận và vâng lời người. Ðừng chọc người nổi giận, vì người sẽ không tha sự vi phạm của ngươi đâu, bởi danh Ta ngự trong người. 22 Nhưng nếu ngươi cẩn thận nghe theo tiếng người, và làm mọi điều Ta truyền bảo, Ta sẽ trở thành kẻ thù của các kẻ thù ngươi và kẻ nghịch của các kẻ nghịch ngươi.

23 Thật vậy thiên sứ của Ta sẽ đi trước ngươi, đem ngươi vào xứ của dân A-mô-ri, dân Hít-ti, dân Pê-ri-xi, dân Ca-na-an, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si; và Ta sẽ dẹp sạch chúng.

24 Ngươi chớ sấp mình trước các thần của chúng, chớ thờ lạy các thần ấy, hoặc làm theo các thói tục của chúng, nhưng phải phá hủy hoàn toàn các tượng thần ấy và đập nát các trụ thờ của chúng. 25 Ngươi chỉ thờ lạy một mình Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, để Ngài sẽ ban phước cho thức ăn và thức uống của ngươi, và Ta sẽ cất bịnh tật ra khỏi các ngươi. 26 Không ai sẽ bị hư thai hoặc hiếm con trong đất ngươi sống. Ta sẽ cho ngươi hưởng trọn tuổi thọ của mình.

27 Ta sẽ sai kinh hoàng đi trước ngươi, làm mọi nước chống nghịch ngươi sinh rối loạn, và khiến tất cả quân thù của ngươi quay lưng chạy trốn khỏi ngươi. 28 Ta sẽ sai ong độc[c] đi trước ngươi để đuổi dân Hi-vi, dân Ca-na-an, và dân Hít-ti bỏ đi trước khi ngươi đến. 29 Ta sẽ không đuổi chúng đi hết trong một năm, vì như thế đất sẽ trở nên hoang vu, và thú dữ sẽ sinh ra nhiều, gây hại cho ngươi. 30 Ta sẽ đuổi chúng đi khuất mắt ngươi từ từ, cho đến khi ngươi gia tăng đông đúc và chiếm trọn xứ. 31 Ta định biên giới cho ngươi từ Hồng Hải[d] đến biển của dân Phi-li-tin, từ đồng hoang đến Sông Ơ-phơ-rát, vì Ta sẽ phó các dân trong xứ ấy vào tay ngươi, và ngươi sẽ đuổi chúng đi trước mặt mình. 32 Ngươi chớ lập giao ước với chúng hoặc với các thần của chúng. 33 Chúng sẽ không được sống còn trong đất nước ngươi, nếu không chúng sẽ xui ngươi phạm tội nghịch lại Ta; vì nếu ngươi thờ lạy các thần của chúng, sự thờ lạy thần tượng đó sẽ thành cái bẫy hại ngươi.”

Giăng 2

Chúa Dự Tiệc Cưới tại Ca-na

Ðến ngày thứ ba có một tiệc cưới tại Ca-na trong miền Ga-li-lê, mẹ của Ðức Chúa Jesus có ở đó. Ðức Chúa Jesus và các môn đồ Ngài cũng được mời đến dự tiệc cưới. Vừa khi hết rượu, mẹ của Ðức Chúa Jesus nói với Ngài, “Họ hết rượu rồi.”

Ðức Chúa Jesus nói với bà, “Mẹ à, [a] mẹ và con phải lo việc này sao? Chưa đến giờ của con mà.”

Mẹ Ngài nói với những người giúp việc, “Hễ Người bảo chi, các bạn hãy làm theo.”

Lúc ấy tại đó có sáu chum bằng đá để dùng trong tục lệ thanh tẩy của người Do-thái, mỗi chum chứa khoảng một trăm lít nước.[b] Ðức Chúa Jesus bảo họ, “Hãy đổ nước đầy các chum này.” Họ đổ nước đầy tới miệng. Ngài lại bảo, “Bây giờ hãy múc ra và đem đến người quản tiệc.” Họ mang đến người quản tiệc. Khi người quản tiệc nếm thì nước đã biến thành rượu rồi, và ông không biết rượu ấy từ đâu mà có, nhưng mấy người giúp việc đã múc nước thì biết rõ. Người quản tiệc gọi chàng rể đến 10 và nói, “Mọi người đều đãi rượu ngon trước, sau khi quan khách đã ngà ngà say thì mới đem rượu thường ra, còn anh lại giữ rượu ngon đến bây giờ!”

11 Ðức Chúa Jesus đã làm phép lạ đầu tiên ấy tại Ca-na trong miền Ga-li-lê. Ngài bày tỏ vinh hiển của Ngài, và các môn đồ Ngài tin Ngài.

12 Sau đó Ngài, mẹ Ngài, các em trai[c] Ngài, và các môn đồ Ngài xuống Ca-bê-na-um. Họ ở lại đó ít ngày.

Chúa Dẹp Sạch Ðền Thờ

(Mat 21:12-13; Mác 11:15-17; Lu 19:45-46)

13 Gần đến Lễ Vượt Qua của người Do-thái, Ðức Chúa Jesus đi lên Giê-ru-sa-lem. 14 Ngài thấy trong đền thờ những kẻ buôn bán bò, chiên, bồ câu, và những người ngồi đổi tiền. 15 Ngài lấy dây nhỏ bện thành cái roi, rồi đuổi họ, cùng với chiên và bò, ra khỏi đền thờ. Ngài đổ bạc và lật bàn của những người đổi tiền. 16 Ngài nói với những người bán bồ câu rằng, “Hãy đem những thứ này ra khỏi đây. Ðừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán.”

17 Các môn đồ Ngài nhớ lại những gì đã chép rằng,

“Lòng nhiệt thành về nhà Chúa sẽ thiêu đốt con.”Thi 69:9

18 Người Do-thái cất tiếng hỏi Ngài, “Thầy có phép lạ gì cho chúng tôi thấy để chứng tỏ Thầy có quyền làm những điều này?”

19 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy phá đền thờ này đi, trong ba ngày Ta sẽ dựng nó lại.”

20 Bấy giờ người Do-thái nói, “Ðền thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, mà Thầy sẽ dựng lại trong ba ngày sao?” 21 Nhưng đền thờ Ngài nói chỉ về thân thể Ngài. 22 Vì thế sau khi Ngài từ cõi chết sống lại, các môn đồ Ngài nhớ lại Ngài đã nói điều này; họ tin Kinh Thánh và tin lời Ðức Chúa Jesus đã nói.

23 Khi Ðức Chúa Jesus ở Giê-ru-sa-lem trong dịp Lễ Vượt Qua; trong kỳ lễ nhiều người tin danh Ngài vì thấy những phép lạ Ngài làm. 24 Nhưng Ðức Chúa Jesus thì Ngài không tin tưởng họ, vì Ngài biết rõ mọi người. 25 Ngài không cần ai làm chứng về người nào, vì Ngài thấu hiểu mọi sự trong lòng người.

Gióp 41

41 Ngươi có thể dùng lưỡi câu để câu con quái vật[a] chăng?
Hoặc có thể dùng dây để cột lưỡi nó lại chăng?
Ngươi có thể xỏ một dây qua mũi nó chăng?
Hoặc có thể dùng móc sắc xoi lủng hàm nó chăng?
Há nó sẽ dùng nhiều lời để năn nỉ ngươi tha mạng sao?
Hoặc nó sẽ nói những lời nhỏ nhẹ với ngươi sao?
Nó sẽ chịu lập với ngươi một giao kèo sao?
Hoặc nó sẽ bằng lòng làm nô lệ cho ngươi mãi mãi sao?
Ngươi có thể chơi với nó như chơi với chim kiểng sao?
Hoặc có thể cột nó vào dây để các con gái nhỏ của ngươi dắt nó dạo chơi sao?
Các thương gia sẽ trả giá để mua nó chăng?
Họ có thể xẻ thịt nó ra và phân phối cho các bạn hàng sao?
Ngươi có thể dùng lao đánh cá voi để đâm thủng da nó chăng?
Hoặc đâm thủng đầu nó bằng lao phóng cá chăng?
Nếu ngươi muốn tra tay trên mình nó, hãy nhớ lại lúc ngươi giao tranh ngoài trận mạc ra sao;
Chắc ngươi không bao giờ muốn làm như thế một lần nữa.
Kìa, cố gắng để bắt nó chỉ là chuyện hão;
Vì chỉ trông thấy nó người ta đã bủn rủn rụng rời.
10 Không ai đủ gan dạ để trêu chọc nó;
Thế thì ai có thể đứng nổi trước mặt Ta?
11 Ai đã cho Ta điều gì để Ta phải trả ơn cho kẻ ấy?
Tất cả những vật chi ở dưới trời thảy đều thuộc về Ta.
12 Ta không thể không nói về các phần cơ thể của nó,
Hay nói về sức lực hoặc thân hình cân đối đẹp đẽ của nó.
13 Ai dám lột da[b] nó?
Ai dám gắn cương vào giữa hai hàm răng nó chăng?
14 Ai dám vạch miệng nó?
Hai hàm răng nó thật là kinh khủng.
15 Lớp vảy của nó là cái khiên che lưng nó;
Chúng gắn chặt với nhau như được niêm lại kỹ càng.
16 Chiếc vảy nầy gối đầu trên chiếc vảy khác;
Chúng khít khao đến nỗi gió không thể lọt vào.
17 Chúng kết lại với nhau,
Chúng gắn chặt với nhau và không thể bị tách rời.
18 Nó nhảy mũi làm bắn ra tia sáng;
Mắt nó trông như mí mắt của hừng đông.
19 Từ miệng nó phun ra tia lửa;
Các đốm lửa trong mồm nó cứ liên tục bắn ra.
20 Khói từ các lỗ mũi nó bay ra nghi ngút;
Như khói bay lên khi đun nước bằng các sậy lau.
21 Hơi thở của nó khiến các than đen phực cháy;
Những ngọn lửa hừng từ miệng nó phun ra.
22 Trong cổ nó chứa ngầm sức mạnh;
Trước mặt nó muôn vật quýnh quáng vì kinh hoàng.
23 Các thớ thịt của nó dính chặt với nhau,
Chúng rắn chắc, không thể nào tách rời ra được.
24 Tim nó cứng như đá,
Cứng như thớt dưới của cối xay.
25 Khi nó đứng dậy, các dũng sĩ đều kinh hồn táng đởm;
Nghe tiếng các vật bị nó làm cho gãy đổ, họ kinh hãi rụng rời.
26 Dù gươm đao đâm chém nó, nó chẳng hề hấn gì;
Dù giáo, phi tiêu, và lao phóng vào nó, nó vẫn không sao.
27 Nó xem sắt chẳng khác gì rơm rạ,
Nó coi đồng như gỗ mục mà thôi.
28 Các tên đạn không làm nó chạy trốn,
Ðá bắn ra từ các trành đối với nó như rơm rác.
29 Các dùi côn nó xem như các cọng rạ,
Nó nhạo cười trước tiếng rít của các ngọn lao.
30 Vảy dưới bụng nó bén như các mảnh sành sắc bén;
Nơi nào đó đi qua đất bị xẻ như các luống cày.
31 Nó khuấy động biển sâu dậy lên như nồi nước sôi sùng sục;
Nó xem đại dương như thể một lọ dầu.
32 Nó lội qua và để lại phía sau một lằn nước lấp lánh;
Làm người ta tưởng biển sâu giờ đã bạc tóc rồi.
33 Trên mặt đất chẳng có con thú nào như nó;
Một sinh vật được dựng nên không biết sợ hãi gì.
34 Nó nhìn xem các con thú cao to mạnh mẽ;
Nó là vua của mọi thú dữ hung tàn.

II Cô-rinh-tô 11

Phao-lô và Các Sứ Ðồ Giả

11 Tôi ước ao anh chị em có thể chịu đựng sự điên khùng của tôi một chút, và có lẽ anh chị em đã chịu đựng tôi rồi. Vì tôi đang ghen cho anh chị em, một nỗi ghen thiên thượng, bởi tôi đã hứa gả anh chị em cho một người chồng, để trình diện anh chị em như một trinh nữ trong trắng lên Ðấng Christ. Nhưng bây giờ tôi lo ngại rằng giống như Ê-va đã bị con rắn dùng những mưu chước quỷ quyệt lừa gạt, những suy nghĩ của anh chị em đã bị nhiễm độc, mất đi tính chất đơn thành và tinh khiết dành cho Ðấng Christ. Vì nếu có ai đến rao giảng cho anh chị em một Jesus khác với Ðức Chúa Jesus chúng tôi rao giảng, hoặc giới thiệu đến anh chị em một linh khác với Ðức Thánh Linh anh chị em đã nhận lãnh, hoặc một tin mừng khác với Tin Mừng anh chị em đã tiếp nhận, có lẽ anh chị em sẽ chịu đựng những điều đó một cách dễ dàng!

Tôi nghĩ rằng tôi không thua kém gì các sứ đồ siêu đẳng ấy đâu. Có thể tôi không giỏi về nghệ thuật nói trước công chúng, nhưng về kiến thức tôi không thua kém gì họ; vì trong mọi hoàn cảnh và mọi sự, tôi đã chứng tỏ điều đó cho anh chị em rồi.

Phải chăng tôi có tội khi hạ mình xuống để anh chị em được tôn lên, bởi vì tôi rao giảng Tin Mừng của Ðức Chúa Trời mà không đòi thù lao? Tôi đã lấy từ các hội thánh khác, tức nhận sự trợ cấp tài chính của họ, để phục vụ anh chị em. Khi tôi ở với anh chị em và lâm vào cảnh túng thiếu, tôi đã không trở thành gánh nặng cho ai, vì các anh em từ Ma-xê-đô-ni-a đến đã chu cấp đầy đủ các nhu cầu của tôi. Trong mọi việc tôi luôn giữ mình để khỏi trở thành gánh nặng cho anh chị em, và tôi sẽ giữ luôn như thế. 10 Ngày nào lẽ thật của Ðấng Christ còn trong tôi, ngày ấy không ai có quyền cấm tôi không được nói lên niềm tự hào này của tôi trong các miền ở A-chai. 11 Tại sao như thế? Phải chăng vì tôi không yêu thương anh chị em? Có Ðức Chúa Trời biết.

12 Nhưng những gì tôi đang làm, tôi sẽ tiếp tục làm, để loại trừ mọi cơ hội mà những kẻ chuyên lợi dụng cơ hội mong muốn hầu có thể khoe rằng họ cũng phục vụ như chúng tôi. 13 Những kẻ ấy là những sứ đồ giả, những viên chức gian dối, đội lốt các sứ đồ của Ðấng Christ. 14 Thật chẳng lạ gì, vì chính Sa-tan đã đội lốt một thiên sứ sáng láng. 15 Vì thế chẳng có gì lạ khi những kẻ phục vụ nó cũng đội lốt những người phục vụ sự công chính; đến ngày chung cuộc, họ sẽ chuốc lấy hậu quả của những việc họ làm.

Những Gian Khổ Trong Chức Vụ của Phao-lô

16 Tôi xin nói lại, xin đừng ai nghĩ tôi là một kẻ điên khùng; nhưng nếu ai nghĩ vậy, thì xin cứ nhận tôi như một kẻ điên khùng đi, để tôi cũng có thể tự hào đôi chút. 17 Những gì tôi sắp nói đây không phải là nói theo ý Chúa, nhưng nói theo ý của một kẻ điên khùng đang tự tin và tự hào.

18 Vì đã có lắm người tự hào về những gì thuộc xác thịt, tôi cũng có thể tự hào vậy. 19 Bởi anh chị em là những người khôn ngoan mà đã hoan hỉ chịu đựng những kẻ điên khùng kia mà! 20 Nếu ai bắt anh chị em làm nô lệ, nếu ai cắn nuốt anh chị em, nếu ai tước đoạt của cải anh chị em, nếu ai lên mình hách dịch với anh chị em, thậm chí nếu ai tát vào mặt anh chị em, anh chị em cũng vẫn chịu đựng được kia mà. 21 Tôi lấy làm hổ thẹn mà nói rằng chúng tôi đã quá yếu đuối, nên không thể làm được như họ! Nhưng nếu ai dám tự hào về bất cứ điều gì, thì tôi nói như một kẻ điên khùng rằng, tôi cũng dám tự hào về điều đó. 22 Họ là người Hê-bơ-rơ chăng? Tôi cũng vậy. Họ là người I-sơ-ra-ên chăng? Tôi cũng vậy. Họ là dòng dõi của Áp-ra-ham chăng? Tôi cũng vậy. 23 Họ là những người phục vụ Ðấng Christ chăng? Tôi nói như một kẻ điên khùng, tôi còn phục vụ nhiều hơn họ. Tôi đã lao động vất vả hơn, bị tù thường xuyên hơn, bị đánh đập vô kể, biết bao lần suýt chết. 24 Năm lần tôi bị người Do-thái đánh bằng roi dây, mỗi lần thiếu một roi đầy bốn chục. 25 Ba lần tôi bị đánh đòn, một lần bị ném đá, ba lần bị chìm tàu, một ngày một đêm lênh đênh trên biển cả. 26 Trong những cuộc hành trình, tôi gặp nguy hiểm trên sông rạch, nguy hiểm với bọn cướp, nguy hiểm với đồng bào mình, nguy hiểm với các dân ngoại, nguy hiểm trong thành phố, nguy hiểm trong đồng hoang, nguy hiểm trên biển cả, nguy hiểm với anh chị em giả dối. 27 Tôi phải lao động vất vả và làm việc khó nhọc, thường khi thiếu ngủ, chịu đói chịu khát, nhiều lúc thiếu ăn, chịu rét mướt, và thiếu mặc. 28 Ngoài bao nhiêu việc khác, mỗi ngày tôi phải chịu áp lực lo lắng cho tất cả các hội thánh. 29 Có ai yếu đuối mà tôi không yếu đuối chăng? Có ai bị vấp ngã mà tôi không như nung như đốt chăng?

30 Nếu phải tự hào, tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi. 31 Ðức Chúa Trời, Cha của Ðức Chúa Jesus, Ðấng đáng được chúc tụng đời đời, biết rõ rằng tôi không nói dối. 32 Ở Ða-mách, quan tổng trấn dưới quyền Vua A-rê-ta đã ra lệnh canh giữ Thành Ða-mách để bắt tôi, 33 nhưng tôi đã được dòng xuống trong một cái thúng, qua cửa số, thả ra bên ngoài tường thành, và tôi đã thoát khỏi tay ông ấy.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang