Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Xuất Hành 22

Luật về Bồi Thường

22 Khi một người ăn trộm một con bò hay một con chiên, rồi làm thịt ăn hay đem bán, kẻ ăn trộm phải bồi thường năm con bò cho một con bị ăn cắp, và bốn con chiên cho một con bị ăn cắp.

Nếu kẻ trộm cắp bị bắt quả tang và bị đánh chết, người đánh chết kẻ trộm sẽ không mang tội sát nhân. Nhưng nếu sự việc xảy ra sau khi mặt trời đã mọc, người đánh chết kẻ trộm sẽ mang tội làm đổ máu. Kẻ trộm cắp phải bồi thường. Nếu nó không có gì để bồi thường, hãy bán nó làm nô lệ, để lấy tiền bồi thường cho tội trộm cắp của nó.

Khi một con vật, bất kỳ là bò, lừa, hay chiên, được thấy còn sống trong tay kẻ trộm, kẻ trộm phải bồi thường gấp đôi cho chủ của con vật bị trộm.

Khi một người làm thiệt hại ruộng hay vườn nho của người khác, hoặc thả súc vật mình vào phá ruộng người khác, người ấy phải lấy hoa lợi tốt nhất trong ruộng hoặc vườn nho mình mà bồi thường cho chủ ruộng hay chủ vườn bị thiệt hại.

Khi người nào nổi lửa trong ruộng mình, nhưng rủi lửa bốc cháy cỏ gai rồi cháy lan ra, đốt lúa vừa mới gặt, hoặc lúa chưa kịp gặt, hoặc làm cháy đám ruộng của người khác, người nổi lửa phải bồi thường mọi thiệt hại.

Khi ai trao cho người láng giềng giữ tiền hay đồ vật, nếu tiền hay đồ vật ấy bị mất trộm trong nhà người láng giềng, kẻ trộm cắp, nếu bị bắt, phải bồi thường gấp đôi. Nếu kẻ trộm không bị bắt, chủ căn nhà sẽ đem sự việc trình ra trước mặt các quan tòa,[a] để được xác định là mình có nhúng tay vào tiền bạc của người gởi hay không.

Trong mọi sự tranh tụng liên quan đến quyền sở hữu chủ của bò, lừa, chiên, y phục, hay bất cứ vật chi bị mất, nếu một bên nói, “Vật nầy là của tôi,” thì hai bên hãy đến trước mặt các quan tòa; bên nào bị các quan tòa định tội, bên ấy phải bồi thường gấp đôi.

10 Khi ai trao cho người láng giềng mình giữ lừa, bò, chiên, hay bất cứ con vật nào, nếu con vật ấy chết hay bị thương hay bị mất, mà không ai hay biết, 11 thì sự vụ sẽ được giải quyết giữa hai bên bằng lời thề của người giữ trước mặt Chúa rằng người ấy không nhúng tay vào tài sản của người kia. Người chủ con vật sẽ chấp nhận lời thề, và người giữ không phải bồi thường chi cả. 12 Nhưng nếu con vật thật đã bị trộm cắp, người giữ phải bồi thường cho chủ con vật. 13 Nếu con vật bị thú dữ cắn xé, người giữ sẽ đem xác còn lại của con vật ra làm bằng chứng và không phải bồi thường gì cả.

14 Khi ai mượn một con vật của người khác, và con vật sau đó bị thương hay chết mà người chủ con vật không có mặt lúc đó, người mượn phải bồi thường đầy đủ. 15 Nếu người chủ con vật có mặt ở đó, người mượn không phải bồi thường gì. Nếu con vật được chủ cho thuê, người thuê chỉ phải trả tiền thuê mà thôi.

Luật về Các Mối Quan Hệ Xã Hội và Tôn Giáo

16 Khi một người nam dụ dỗ một trinh nữ chưa đính hôn với ai và ăn nằm với nàng, người ấy phải nộp tiền sính lễ và cưới nàng làm vợ. 17 Nhưng nếu cha nàng nhất định không chịu gả nàng cho người ấy, người ấy vẫn phải nộp tiền sính lễ tương đương với tiền cưới một trinh nữ cho gia đình nàng.

18 Ngươi chớ để cho một tên phù thủy nào được sống.

19 Kẻ nào ăn nằm với một con vật sẽ bị xử tử.

20 Kẻ nào dâng tế lễ cho bất cứ thần nào khác không phải là Chúa sẽ bị diệt trừ.

21 Ngươi không được ngược đãi và ức hiếp ngoại kiều, vì các ngươi từng là ngoại kiều trong xứ Ai-cập.

22 Các ngươi không được ức hiếp góa phụ hoặc cô nhi. 23 Nếu các ngươi ức hiếp chúng, chúng sẽ kêu cứu đến Ta, Ta chắc chắn sẽ nghe tiếng kêu cứu của chúng, 24 rồi cơn giận của Ta sẽ nổi phừng lên, Ta sẽ cho gươm giết các ngươi, bấy giờ vợ các ngươi sẽ thành góa phụ và con cái các ngươi sẽ thành cô nhi.

25 Nếu ngươi cho ai trong dân Ta, là những người nghèo khó giữa các ngươi, mượn tiền, chớ đối xử với chúng như chủ nợ và cũng đừng bắt chúng trả tiền lời.

26 Nếu ngươi giữ áo choàng của người lân cận làm đồ cầm, hãy trả lại cho người ấy trước khi mặt trời lặn, 27 vì biết đâu đó là chiếc áo duy nhất người ấy có để che thân; nếu không có nó, người ấy biết lấy gì đắp để ngủ? Nếu người lân cận ngươi kêu van Ta, Ta sẽ nghe, vì Ta hay thương xót.

28 Ngươi chớ xúc phạm Ðức Chúa Trời và cũng đừng nguyền rủa người lãnh đạo của dân ngươi.

29 Ngươi chớ chậm trễ dâng hoa màu đầu mùa và rượu nho ngươi thâu hoạch được.

Ngươi hãy dâng lên Ta con trai đầu lòng của ngươi. 30 Ngươi hãy làm như vậy với bò và chiên của ngươi. Con đầu lòng sẽ ở với mẹ nó bảy ngày; ngày thứ tám ngươi sẽ dâng nó lên Ta.

31 Các ngươi sẽ là một dân được biệt riêng ra thánh cho Ta; vì thế các ngươi sẽ không ăn thịt thú vật đã bị thú dữ cắn xé, nhưng hãy quăng thịt ấy cho chó ăn.

Giăng 1

Ngôi Lời Trở Nên Xác Thịt

Ban đầu Ngôi Lời[a] đã hiện hữu, Ngôi Lời đã hiện hữu với Ðức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Ðức Chúa Trời. Ngài đã hiện hữu với Ðức Chúa Trời từ ban đầu. Mọi vật do Ngài tạo nên; chẳng vật chi đã được tạo nên mà không bởi Ngài. Trong Ngài sự sống đã hiện hữu, và sự sống là ánh sáng của nhân loại. Ánh sáng chiếu vào bóng tối, và bóng tối chẳng thắng hơn được ánh sáng.

Có một người được Ðức Chúa Trời sai đến tên là Giăng. Ông đến để làm nhân chứng; ông làm chứng về ánh sáng, để nhờ ông mọi người có thể tin. Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng. Ðó là ánh sáng thật đã đến thế gian soi sáng mọi người.

10 Ngài đã vào thế gian, thế gian đã được tạo nên bởi Ngài, nhưng thế gian chẳng biết Ngài. 11 Ngài đã đến với dân Ngài, nhưng dân Ngài chẳng nhận Ngài. 12 Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Ðức Chúa Trời, tức cho những ai tin vào danh Ngài. 13 Ðó là những người được sinh ra không bởi khí huyết, không bởi dục vọng xác thịt, không bởi ý người, nhưng bởi Ðức Chúa Trời.

14 Ngôi Lời đã trở nên xác thịt và ngự[b] giữa chúng ta. Chúng tôi đã chiêm ngưỡng vinh quang Ngài, thật là vinh quang của Con Một đến từ Ðức Chúa Cha, tràn đầy ân sủng và chân lý.

15 Giăng đã làm chứng về Ngài và công bố rằng, “Ðây là Ðấng tôi đã nói, ‘Ðấng đến sau tôi cao trọng hơn tôi, vì Ngài hiện hữu trước tôi.’”

16 Từ sự phong phú của Ngài tất cả chúng ta đã nhận hết ân sủng này đến ân sủng khác. 17 Luật Pháp đã được ban cho qua Môi-se, nhưng ân sủng và chân lý thì đến từ Ðức Chúa Jesus Christ. 18 Chưa có ai thấy Ðức Chúa Trời bao giờ, ngoại trừ Con Một của Ðức Chúa Trời, Ðấng ở trong lòng Ðức Chúa Cha; Ngài đã bày tỏ cho chúng ta biết về Ðức Chúa Cha.

Lời Chứng của Giăng Báp-tít

(Mat 3:1-12; Mác 1:1-8; Lu 3:1-18)

19 Ðây là lời chứng của Giăng khi người Do-thái phái mấy vị tư tế và người Lê-vi từ Giê-ru-sa-lem đến hỏi ông, “Ông là ai?”

20 Giăng xưng nhận và chẳng chối chi hết. Ông xưng nhận rằng, “Tôi không phải là Ðấng Christ.”[c]

21 Họ lại hỏi, “Vậy ông là ai? Ông có phải là Ê-li chăng?”

Ông đáp, “Không phải.”

“Ông có phải là một đấng tiên tri chăng?”

Ông trả lời, “Không.”

22 Họ hỏi ông, “Vậy thì ông là ai? Xin nói cho chúng tôi biết để chúng tôi có thể trả lời cho những người đã sai chúng tôi. Ông tự cho mình là ai?”

23 Giăng đáp, “Tôi là tiếng kêu trong đồng hoang rằng, ‘Hãy làm bằng thẳng con đường của Chúa,’Ê-sai 40:3 LXX như đấng Tiên Tri Ê-sai đã nói.”

24 Trong những người được sai đến có mấy người Pha-ri-si. 25 Họ hỏi Giăng, “Nếu ông không phải là Ðấng Christ, cũng không phải là Ê-li, và không phải là một đấng tiên tri, ông lấy tư cách gì làm báp-têm?”

26 Giăng trả lời họ, “Tôi làm báp-têm bằng nước, nhưng có một Ðấng ở giữa các người mà các người không biết. 27 Ngài là Ðấng đến sau tôi, tôi không xứng đáng mở dây giày cho Ngài.”

28 Những điều ấy đã xảy ra tại Bê-tha-ni, bên kia Sông Giô-đanh, nơi Giăng làm báp-têm.

Chiên Con của Ðức Chúa Trời

29 Hôm sau khi Giăng thấy Ðức Chúa Jesus đang tiến về phía mình, ông nói, “Kìa, Chiên Con của Ðức Chúa Trời, Ðấng cất đi tội lỗi của thế gian! 30 Ấy là về Ngài mà tôi đã nói, ‘Ðấng đến sau tôi cao trọng hơn tôi, vì Ngài hiện hữu trước tôi.’ 31 Tôi không biết Ngài, nhưng vì để Ngài được tỏ ra cho dân I-sơ-ra-ên, tôi đến làm báp-têm bằng nước.”

32 Giăng làm chứng rằng, “Tôi đã thấy Ðức Thánh Linh từ trời ngự xuống trên Ngài như một chim bồ câu và cứ ở trên Ngài. 33 Tôi không biết Ngài, nhưng Ðấng sai tôi làm báp-têm bằng nước đã bảo tôi rằng, ‘Hễ ngươi thấy ai mà Ðức Thánh Linh ngự xuống và cứ ở trên thì đó là Ðấng sẽ làm báp-têm bằng Ðức Thánh Linh.’ 34 Vì tôi đã thấy như thế, nên tôi làm chứng rằng người này là Con Ðức Chúa Trời.”

Các Môn Ðồ Ðầu Tiên

(Mat 4:18-22; Mác 1:16-20; Lu 5:2-11)

35 Hôm sau Giăng đang đứng với hai môn đồ của ông, 36 khi thấy Ðức Chúa Jesus đi qua, ông nói, “Kìa, Chiên Con của Ðức Chúa Trời!”

37 Hai môn đồ nghe ông nói thế, họ đi theo Ðức Chúa Jesus. 38 Ðức Chúa Jesus quay lại và thấy hai người theo mình, Ngài hỏi, “Các ngươi tìm gì?”

Họ trả lời Ngài, “Ra-bi! ( nghĩa là, Thưa Thầy!) Thầy ở đâu?”

39 Ngài trả lời họ, “Hãy đến xem.”

Họ đến và thấy chỗ Ngài ở, và họ ở lại với Ngài hôm đó, vì lúc ấy đã khoảng bốn giờ chiều.[d]

40 Một trong hai người đã nghe Giăng nói và đi theo Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ. 41 Trước hết, Anh-rê đi tìm anh ông là Si-môn và nói, “Chúng tôi đã gặp Ðấng Mê-si-a” ( nghĩa là Ðấng Christ). 42 Rồi ông dẫn anh ông đến Ðức Chúa Jesus.

Ðức Chúa Jesus nhìn Si-môn và nói, “Ngươi là Si-môn con của Giăng. Ngươi sẽ được gọi là Sê-pha[e] ( nghĩa là Phi-rơ[f]).”

Chúa Gọi Phi-líp và Na-tha-na-ên

43 Hôm sau Ðức Chúa Jesus quyết định đến Ga-li-lê; Ngài tìm Phi-líp và nói với ông, “Hãy theo Ta.” 44 Phi-líp là người ở Bết-sai-đa, đồng thành với Anh-rê và Phi-rơ. 45 Phi-líp tìm Na-tha-na-ên và nói với ông, “Chúng tôi đã gặp Ðấng mà Môi-se đã viết trong Luật Pháp, và Các Tiên Tri cũng đã viết về Ngài, Ðức Chúa Jesus ở Na-xa-rét, con của Giô-sép.”

46 Na-tha-na-ên nói với ông, “Có gì tốt ra từ Na-xa-rét sao?”

Phi-líp đáp, “Mời bạn đến xem.”

47 Ðức Chúa Jesus thấy Na-tha-na-ên đến với mình, Ngài nói về ông, “Ðây là một người I-sơ-ra-ên thật, trong người ấy chẳng có điều chi gian dối.”

48 Na-tha-na-ên hỏi Ngài, “Làm sao Thầy biết con?”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với ông, “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, khi ngươi ở dưới cây vả, Ta đã thấy ngươi.”

49 Na-tha-na-ên nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy là Con Ðức Chúa Trời, Thầy là Vua của I-sơ-ra-ên.”

50 Ðức Chúa Jesus đáp lời và nói với ông, “Vì Ta nói với ngươi rằng Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin phải không? Ngươi sẽ thấy những việc lớn hơn thế nữa.” 51 Ðoạn Ngài nói tiếp với ông, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên sứ của Ðức Chúa Trời cất lên và ngự xuống trên Con Người.”

Gióp 40

40 Chúa lại đáp lời Gióp và nói:

Kẻ bắt bẻ Ðấng Toàn Năng còn muốn thắc mắc nữa không?
Kẻ nào muốn tranh luận với Ðức Chúa Trời, hãy trả lời đi.

Gióp Trả Lời CHÚA

Bấy giờ Gióp trả lời với Chúa và nói:

Thưa, con chẳng là gì cả; con biết nói gì để trả lời Ngài?
Con sẽ lấy tay bụm miệng con lại.
Con đã nói một lần rồi; con sẽ không dám đáp lời nữa.
Phải, con đã nói hai lần, và con sẽ không nói nữa.

Bấy giờ từ trong trận cuồng phong Chúa phán với Gióp:

Hãy thắt lưng ngươi cho chặt như một dũng sĩ;
Vì Ta sẽ hỏi ngươi và ngươi hãy trả lời Ta.
Ngay cả công lý của Ta mà ngươi muốn phế bỏ sao?
Ngươi lên án Ta để chứng tỏ rằng ngươi đúng hay sao?
Ngươi có cánh tay quyền năng như Ðức Chúa Trời chăng?
Tiếng ngươi có giống Ngài vang rền như tiếng sấm chăng?
10 Bây giờ hãy trang sức cho ngươi vẻ uy nghi và phẩm cách;
Hãy mặc cho ngươi sự tôn trọng và huy hoàng.
11 Ngươi cứ mặc sức trút đổ cơn giận của ngươi ra đi;
Hãy tìm kẻ kiêu ngạo và hạ nhục nó đi.
12 Hãy kiếm kẻ kiêu ngạo và hạ nó xuống;
Hãy giày đạp kẻ gian ác ngay tại chỗ của nó.
13 Hãy chôn vùi bọn chúng trong bụi đất;
Hãy nhốt chúng trong ngục thất dưới sâu.
14 Bấy giờ Ta sẽ nhìn nhận với ngươi rằng,
Chính tay phải của ngươi có thể giải cứu ngươi.
15 Bây giờ hãy xem con khủng long[a] mà Ta dựng nên với ngươi;
Nó ăn cỏ như bò.
16 Hãy xem, sức mạnh của nó ở nơi lưng nó;
Sức lực của nó ở các bắp thịt bụng nó.
17 Nó ngay đuôi và đuôi cứng như cây bá hương;
Các gân đùi nó đan với nhau chắc nịch.
18 Các xương nó như các ống đồng;
Các chân nó như các thanh sắt.
19 Nó được xem như một tác phẩm độc đáo của Ðức Chúa Trời;
Chỉ Ðấng dựng nên nó mới có thể đến gần nó với thanh gươm của Ngài để trị nó.
20 Các núi đồi cung cấp thức ăn cho nó;
Ðó là nơi các dã thú nô đùa.
21 Nó nằm bên dưới các bụi sen,
Và ẩn mình trong đám sậy ở đầm lầy.
22 Các lá sen che mát nó;
Các cành liễu bên bờ suối bao quanh nó.
23 Nó không mảy may sợ hãi dù nước sông chảy cuồn cuộn;
Dù nước Sông Giô-đanh tràn đến miệng nó, nó vẫn thản nhiên.
24 Ai có thể bắt nó khi nó đang thức,
Hay có thể xỏ mũi nó rồi dẫn nó đi chăng?

II Cô-rinh-tô 10

Phao-lô Binh Vực Chức Vụ Ông

10 Tôi, Phao-lô, là người ở trước mặt anh chị em có vẻ mềm yếu, nhưng lại cứng rắn đối với anh chị em khi vắng mặt; tôi cậy vào đức khiêm nhu và mềm mại của Ðấng Christ mà nài xin anh chị em: Tôi xin anh chị em đừng đặt tôi vào thế mà khi gặp mặt phải sử dụng biện pháp cứng rắn đối với một số người đã cho rằng chúng tôi là những kẻ sống theo xác thịt. Dù chúng tôi đang sống trong xác thịt, nhưng chúng tôi không chiến đấu theo xác thịt đâu, vì các vũ khí chúng tôi dùng trong cuộc chiến của chúng ta không phải là thứ vũ khí xác thịt, nhưng là quyền năng thiên thượng để phá tan mọi thành lũy, đánh đổ mọi lý luận và mọi chướng ngại cao ngạo chống lại sự hiểu biết Ðức Chúa Trời, và bắt nhốt mọi tư tưởng, để người ta vâng phục Ðấng Christ. Sau khi anh chị em đã hoàn toàn vâng phục, chúng tôi sẵn sàng sửa trị mọi kẻ không vâng phục.

Anh chị em nhìn vào bề ngoài chăng? Nếu ai cho rằng mình thuộc về Ðấng Christ, người đó hãy nghĩ lại xem; nếu người đó là người của Ðấng Christ, chúng tôi cũng vậy. Ngay cả khi tôi có tự hào ít nhiều về quyền năng Chúa ban cho chúng tôi, để xây dựng anh chị em chứ không phải để phá đổ, thì tôi cũng không có gì hổ thẹn, vì tôi không muốn làm ra vẻ hù dọa anh chị em bằng thư từ. 10 Số là đã có người nói rằng, “Các thư của ông ấy có vẻ nghiêm khắc và mạnh mẽ, nhưng đến khi gặp mặt thì ông ấy yếu xìu và nói năng chẳng ra gì.” 11 Xin những người nói như thế hãy biết rằng khi vắng mặt chúng tôi nói trong thư thế nào, khi có mặt chúng tôi cũng hành động thể ấy.

12 Chúng tôi không dám kể mình ngang hàng hoặc so sánh chúng tôi với những người tự đề cao mình đó. Nhưng khi họ lấy mình làm tiêu chuẩn để đo nhau, hoặc so sánh mình với nhau, họ không mấy hiểu biết. 13 Còn chúng tôi, chúng tôi không dám tự hào quá đáng, nhưng chỉ ở trong phạm vi Ðức Chúa Trời đã quy định cho chúng tôi, và phạm vi đó bao gồm cả anh chị em. 14 Chúng tôi không vượt quá phạm vi của chúng tôi như thể chúng tôi chưa hề đến với anh chị em, vì chúng tôi là những người đầu tiên đem Tin Mừng của Ðấng Christ đến tận nơi anh chị em. 15 Chúng tôi không lấy công lao khó nhọc của người khác cho là của mình để tự hào quá đáng, nhưng chúng tôi hy vọng rằng, khi đức tin của anh chị em tăng trưởng, phạm vi hoạt động của chúng tôi qua anh chị em sẽ nới rộng nhiều hơn; 16 bấy giờ chúng tôi có thể rao giảng Tin Mừng ở những nơi xa xôi và không bị mang tiếng là tự hào về công việc đã thực hiện trong phạm vi hoạt động của người khác. 17 Nhưng ai muốn tự hào, hãy tự hào trong Chúa. 18 Vì không phải ai tự đề cao mình sẽ được công nhận đâu, nhưng chỉ người nào được Chúa khen ngợi mà thôi.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang