Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Xuất Hành 15

Bài Ca của Môi-se

15 Bấy giờ Môi-se và dân I-sơ-ra-ên hát bài ca nầy dâng lên Chúa:

“Tôi ca ngợi Chúa, vì Ngài đã chiến thắng vẻ vang;[a]
Chiến mã và kỵ binh đều bị Ngài quăng xuống biển.
Chúa là sức mạnh và bài ca của tôi;
Ngài là Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là Ðức Chúa Trời của tôi, tôi ca ngợi Ngài;
Ngài là Ðức Chúa Trời của tổ tiên tôi, tôi tôn ngợi Ngài.
Chúa là một Chiến Sĩ;
Danh Ngài là Chúa.
Ngài quăng xuống biển các xe chiến mã của Pha-ra-ôn và quân đội của vua ấy;
các sĩ quan tinh nhuệ của vua ấy đã chìm sâu trong Hồng Hải.[b]
Nước phủ ngập chúng;
Chúng như một cục đá chìm xuống biển sâu.
Lạy Chúa, tay phải Ngài bày tỏ quyền năng vinh hiển;
Lạy Chúa, tay phải Ngài đánh quân giặc tan tành.
Với đại quyền oai hùng, Ngài đánh đổ những kẻ chống nghịch Ngài;
Ngài nổi cơn thịnh nộ, chúng bị thiêu rụi như rơm.
Hơi từ lỗ mũi Ngài thở ra, nước đại dương liền dồn lại;
Nước biển dựng đứng như một bức tường;
Nước ở giữa lòng biển sâu khựng lại.
Quân thù bảo nhau,
‘Ta sẽ truy đuổi, ta sẽ đuổi kịp chúng,
Ta sẽ chia nhau chiến lợi phẩm,
Ta sẽ tha hồ cướp lấy của cải chúng;
Ta sẽ vung gươm lên và thẳng tay tiêu diệt chúng.’
10 Nhưng Ngài thổi hơi nổi gió, biển liền phủ lấp chúng.
Chúng chìm lỉm như chì, chìm vào đáy nước sâu.
11 Lạy Chúa, trong vòng các thần, ai giống như Ngài?
Ai có thể sánh được với Ngài,
Ðấng uy nghi thánh khiết,
Ðấng vinh hiển đáng kinh,
Ðấng làm việc diệu kỳ?
12 Ngài đưa cánh tay phải ra,
Ðất liền nuốt trọn chúng.
13 Với tình thương chẳng phai tàn, Ngài dìu dắt dân Ngài cứu chuộc;
Bằng sức mạnh vạn năng, Ngài dẫn họ vào nơi ngự thánh của Ngài.
14 Các dân nghe tin ấy bèn run lên lẩy bẩy;
Nỗi đau đớn quằn quại bắt lấy dân Phi-li-tin.
15 Các thủ lãnh của Ê-đôm kinh hãi;
Các lãnh tụ của Mô-áp run sợ,
Các dân trong xứ Ca-na-an khiếp đảm rụng rời.
16 Kinh hoàng và sợ hãi giáng trên chúng;
Khi cánh tay quyền năng của Ngài tỏ ra, chúng đứng chết trân như đá;
Lạy Chúa, cho đến khi dân Ngài vượt qua,
Cho đến khi dân Ngài mua chuộc đã vượt qua.
17 Ngài đem họ vào và trồng trên núi do Ngài làm chủ;
Lạy Chúa, đó là nơi Ngài chọn làm chỗ ở của Ngài,
Lạy Chúa, tức là Nơi Thánh tay Ngài đã lập.
18 Chúa sẽ trị vì đời đời vô cùng.”

19 Thật vậy, các ngựa, các xe chiến mã, và các kỵ binh của Pha-ra-ôn đã bị chìm sâu trong lòng biển, vì Chúa đã khiến nước ập lại phủ lấp họ, còn dân I-sơ-ra-ên đã đi trên đất khô mà vượt qua lòng biển.

Bài Ca của Mi-ri-am

20 Bấy giờ Nữ Tiên Tri Mi-ri-am chị của A-rôn cầm một trống lục lạc, và các phụ nữ cũng cầm trống lục lạc đi theo bà; họ vừa khua trống vừa nhảy múa. 21 Mi-ri-am cất tiếng hát rằng,

“Hãy ca ngợi Chúa, vì Ngài đã chiến thắng vẻ vang;[c]
Chiến mã và kỵ binh đều bị Ngài quăng xuống biển.”

Nước Ðắng Hóa Ngọt

22 Bấy giờ Môi-se truyền cho dân I-sơ-ra-ên nhổ trại rời Hồng Hải[d] ra đi. Họ đi vào Đồng Hoang Su-rơ. Họ đi trong đồng hoang ba ngày và chẳng nơi nào có nước. 23 Khi họ đến Ma-ra, họ không thể uống nước ở Ma-ra được, vì nước ở nơi đó đắng. Vì thế nơi đó có tên là Ma-ra.[e] 24 Dân oán trách Môi-se rằng, “Chúng tôi lấy gì uống đây?” 25 Ông kêu cầu Chúa; Chúa chỉ cho ông một khúc cây. Ông quăng khúc cây ấy xuống nước, nước liền biến thành ngọt.

Tại đó Ngài lập cho họ một quy luật và một mệnh lệnh, và cũng tại đó Ngài muốn thử lòng họ. 26 Ngài phán, “Nếu ngươi cẩn thận nghe theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, và làm theo lẽ phải trước mắt Ngài; nếu ngươi vâng theo các điều răn Ngài và giữ các mạng lịnh Ngài, thì Ta sẽ không giáng bịnh tật nào trên ngươi, như Ta đã giáng trên người Ai-cập, vì Ta là Chúa, Ðấng chữa lành[f] ngươi.”

27 Rồi từ đó họ đến Ê-lim là nơi có mười hai suối nước và bảy mươi cây chà là. Dân chúng hạ trại tại đó, bên cạnh các suối nước.

Lu-ca 18

Góa Phụ và Quan Án Bất Công

18 Bấy giờ Ngài kể cho họ một ngụ ngôn để dạy họ phải cầu nguyện luôn và đừng nản chí. Ngài nói, “Trong thành kia có một quan tòa không kính sợ Ðức Chúa Trời và cũng không vị nể người nào. Trong thành đó cũng có một góa phụ. Bà đó cứ đến kêu nài với quan tòa, ‘Xin ngài thực thi công lý cho tôi đối với kẻ nghịch tôi.’ Quan tòa ấy từ chối đã lâu, nhưng cuối cùng ông tự nhủ, ‘Dù ta không kính sợ Ðức Chúa Trời và không vị nể người nào, nhưng vì bà góa này cứ đến quấy rầy ta, ta phải thực thi công lý cho bà ấy, kẻo bà ấy cứ đến mãi, làm mệt mỏi ta.’”

Ðoạn Chúa nói tiếp, “Hãy nghe những lời quan tòa bất công ấy nói. Vậy lẽ nào Ðức Chúa Trời không thực thi công lý cho những người được chọn, những người ngày đêm kêu cầu Ngài, mà chậm trễ cứu giúp họ sao? Ta nói với các ngươi: Ngài sẽ vội vàng thực thi công lý cho họ. Tuy nhiên khi Con Người đến, liệu Con Người sẽ thấy đức tin còn trên mặt đất chăng?”

Người Pha-ri-si và Người Thu Thuế

Ngài cũng kể ngụ ngôn này để dạy những người cậy mình, cho mình là công chính, mà khinh chê người khác.

10 “Hai người đi lên đền thờ để cầu nguyện; một người là người Pha-ri-si, còn người kia là người thu thuế. 11 Người Pha-ri-si đứng riêng ra và cầu nguyện thế này, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, con tạ ơn Ngài, vì con không như những người khác, tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như người thu thuế này. 12 Con kiêng ăn mỗi tuần hai lần, và con dâng một phần mười mọi lợi tức của con.’

13 Còn người thu thuế đứng đằng xa, không dám ngước mắt lên trời, vừa đấm ngực vừa thưa rằng, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, xin thương xót con, một kẻ tội lỗi.’

14 Ta nói với các ngươi, người thu thuế này, khi đi xuống để về nhà mình, đã được xưng công chính chứ không phải người kia, vì ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”

Chúa và Trẻ Thơ

(Mat 19:13-15; Mác 10:13-16)

15 Bấy giờ người ta đem các trẻ thơ đến Ngài để Ngài đặt tay trên chúng, nhưng khi các môn đồ thấy vậy, họ quở trách những người ấy. 16 Nhưng Ðức Chúa Jesus gọi họ lại và nói, “Hãy để các trẻ thơ đến với Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì vương quốc Ðức Chúa Trời thuộc về những người như các trẻ thơ này. 17 Quả thật, Ta nói với các ngươi, người nào không tiếp nhận vương quốc Ðức Chúa Trời như một trẻ thơ thì không cách nào vào đó được.”

Một Vị Quan Giàu Có

(Mat 19:16-30; Mác 10:17-31)

18 Một vị quan kia hỏi Ngài rằng, “Thưa Thầy thiện hảo, tôi phải làm gì để hưởng sự sống đời đời?”

19 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Tại sao ngươi gọi Ta là thiện hảo? Chẳng có ai thiện hảo ngoại trừ một mình Ðức Chúa Trời. 20 Ngươi biết các điều răn này:

‘Ngươi chớ phạm tội ngoại tình.
Ngươi chớ sát nhân.
Ngươi chớ trộm cắp.
Ngươi chớ làm chứng dối.
Ngươi hãy hiếu kính cha mẹ ngươi.’” Xuất 20:12-16; Phục 5:16-20

21 Người ấy đáp, “Tôi đã giữ tất cả những điều đó từ khi còn trẻ.”

22 Khi Ðức Chúa Jesus nghe thế, Ngài nói với ông, “Ngươi còn thiếu một điều: hãy bán tất cả những gì ngươi có, đem tiền phân phát cho người nghèo, để ngươi có kho báu trên trời, rồi hãy đến, theo Ta.” 23 Khi ông nghe thế, ông trở nên rất buồn, vì ông rất giàu.

24 Khi Ðức Chúa Jesus thấy ông rất buồn, Ngài nói, “Người giàu vào vương quốc Ðức Chúa Trời thật khó thay! 25 Vì con lạc đà chui qua lỗ cây kim may còn dễ hơn người giàu vào vương quốc Ðức Chúa Trời.”

26 Những người ở đó nghe thế bèn nói, “Nếu vậy thì ai có thể được cứu?”

27 Ngài đáp, “Những gì không thể làm được đối với loài người đều có thể làm được đối với Ðức Chúa Trời.”

28 Phi-rơ nói, “Thầy xem, chúng con đã bỏ tất cả để theo Thầy.”

29 Ngài đáp, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, không ai rời nhà, xa vợ, lìa anh em hoặc cha mẹ hoặc con cái vì vương quốc Ðức Chúa Trời 30 mà sẽ không nhận lại bội phần hơn trong đời này và sự sống đời đời trong đời sau.”

Chúa Báo Trước về Sự Chết và Sự Sống Lại của Ngài

(lần thứ ba)

(Mat 20:17-19; Mác 10:32-34)

31 Sau đó Ngài đem mười hai sứ đồ riêng ra và nói với họ, “Này, chúng ta đi lên Giê-ru-sa-lem, và tất cả những gì các tiên tri đã viết về Con Người sẽ được ứng nghiệm. 32 Vì Con Người sẽ bị nộp cho dân ngoại, và sẽ bị nhạo báng, làm nhục, và phỉ nhổ. 33 Sau khi đánh đòn Người, chúng sẽ giết Người, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại.” 34 Tuy nhiên họ chẳng hiểu những điều ấy; ý nghĩa những lời ấy đã bị che khuất đối với họ, và họ không nhận biết được những điều Ngài nói.

Chúa Chữa Lành Người Mù

(Mat 20:29-34; Mác 10:46-52)

35 Khi Ngài đến gần Thành Giê-ri-cô, ở đó có một người mù ngồi bên lề đường ăn xin. 36 Nghe tiếng đám đông đi qua, ông hỏi có chuyện gì xảy ra. 37 Họ nói với ông rằng Ðức Chúa Jesus người Na-xa-rét sắp đi ngang qua đây.

38 Ông kêu to rằng, “Lạy Ðức Chúa Jesus, Con Vua Ða-vít, xin thương xót con!” 39 Những người đi trước đám đông rầy la ông, bảo ông im, nhưng ông càng gào to hơn, “Lạy Con Vua Ða-vít, xin thương xót con!”

40 Ðức Chúa Jesus đứng lại và truyền đem ông đến với Ngài; khi ông đến gần, Ngài hỏi ông, 41 “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?”

Ông đáp, “Lạy Chúa, xin cho con được thấy trở lại.”

42 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Hãy thấy trở lại; đức tin của ngươi đã làm cho ngươi được chữa lành.” 43 Ngay lập tức ông thấy được. Ông đi theo Ngài và tôn vinh Ðức Chúa Trời, và mọi người trong đoàn dân thấy vậy đều ca ngợi Ðức Chúa Trời.

Gióp 33

Ê-li-hu Trách Gióp

33 Nhưng bây giờ, thưa ông Gióp, xin ông nghe tôi nói;
Xin ông lắng nghe mọi lời nói của tôi.
Này, tôi mở miệng ra;
Lưỡi trong miệng tôi đang thốt thành lời.
Lời nói của tôi sẽ phản ánh lòng ngay thẳng của tôi;
Môi tôi sẽ nói ra sự hiểu biết của tôi.
Thần của Ðức Chúa Trời đã tạo nên tôi;
Hơi thở của Ðấng Toàn Năng đã ban cho tôi sự sống.
Nếu có thể được, xin ông trả lời để tôi được hiểu;
Xin ông sắp đặt các lý lẽ của ông để chỉ bảo cho tôi hay;
Xin ông cứ giữ lập trường của ông.
Này, trước mặt Ðức Chúa Trời, tôi với ông đều như nhau;
Tôi cũng từ đất sét mà được thành hình.
Này, xin ông đừng lo ngại, vì tôi chẳng là gì cả;
Vấn đề tôi trình bày sẽ không quá phiền phức đối với ông đâu.
Quả thật những gì ông nói tôi đã nghe đầy đủ cả;
Tôi vẫn còn nghe rõ mọi lời nói của ông.
Ông nói, “Tôi trong sạch, tôi chẳng làm gì nên tội;
Tôi trong trắng, ở trong tôi không có tội lỗi nào.
10 Nhưng Ngài tìm những cơ hội để chống lại tôi;
Ngài xem tôi như kẻ thù của Ngài.
11 Ngài tra chân tôi vào xiềng;
Và Ngài theo dõi mọi bước đường của tôi.”
12 Thưa, trong điểm nầy, tôi xin trả lời rằng ông không đúng;
Ðức Chúa Trời vĩ đại hơn mọi phàm nhân.
13 Tại sao ông cứ tranh luận với Ngài?
Ngài không cần trả lời những thắc mắc của ông.
14 Ðức Chúa Trời đã phán một lần, rồi hai lần;
Nhưng người ta không để ý để nhận ra sứ điệp của Ngài.
15 Ngài phán qua giấc mơ, qua khải tượng trong ban đêm;
Khi giấc ngủ ập đến trên nhân thế, khi họ ngủ say trên giường;
16 Bấy giờ Ngài sẽ mở tai người ta để họ nghe rõ tận tường;
Ðể họ hoảng kinh vì những dấu hiệu cảnh cáo của Ngài.
17 Hầu con người sẽ lìa bỏ những hành vi tội lỗi,
Và để Ngài cứu nó ra khỏi thói kiêu căng.
18 Ngài giữ linh hồn nó khỏi sa vào huyệt mả;
Ngài giữ sinh mạng nó khỏi bị chết vì gươm.
19 Ngài sửa trị nó bằng những đớn đau trên giường bịnh,
Bằng những cơn đau nhức thấu xương;
20 Ðến nỗi sinh mạng nó gớm ghê cơm bánh,
Linh hồn nó không thiết ăn các món cao lương mỹ vị.
21 Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;
Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
22 Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;
Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
23 Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,
Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,
Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.
24 Bấy giờ Ngài sẽ dủ lòng khoan nhân ân hậu với nó và bảo rằng,
“Thôi tha cho nó để nó khỏi xuống huyệt mả;
Ta đã tìm được những gì chuộc mạng nó rồi.
25 Hãy để cho da thịt nó trở lại như tuổi thanh xuân;
Hãy cho nó được phục hồi như thời còn tràn đầy nhựa sống.”
26 Bấy giờ nó sẽ cầu nguyện với Ðức Chúa Trời,
Và Ngài sẽ nhậm lời nó.
Nó sẽ ra mắt Ngài với lòng hớn hở vui mừng,
Vì Ngài tái lập nó vào địa vị nó đáng hưởng nhận.
27 Nó sẽ nhìn người ta và nói,
“Tôi đã phạm tội và đã làm sai lệch những gì chân chính,
Nhưng tôi không bị báo trả xứng đáng với tội của tôi.
28 Ngài cứu chuộc linh hồn tôi khỏi sa vào huyệt mả;
Mạng sống tôi được nhìn thấy ánh sáng lại rồi.”
29 Này, mọi sự ấy đều do Ðức Chúa Trời làm cả;
Ngài cứ làm đôi ba lần như thế với phàm nhân,
30 Ðể đem linh hồn nó lìa khỏi cửa mộ mà trở lại;
Hầu nó được chiếu sáng bằng ánh sáng của cõi nhân sinh.
31 Thưa ông Gióp, xin ông chú ý và lắng nghe tôi nói;
Xin ông nhẫn nại nghe và cho tôi tiếp tục nói hết ý mình.
32 Nhưng nếu ông có điều chi chỉ bảo, xin ông cứ đáp lời tôi;
Xin ông nói ra, vì tôi muốn thấy ông được xác chứng rằng ông là người ngay lành trong sạch.
33 Còn nếu ông không muốn nói điều gì, xin ông vui lòng tiếp tục nghe tôi;
Xin ông cứ yên lặng nghe, tôi sẽ thưa với ông những gì tôi hiểu về sự khôn ngoan.

II Cô-rinh-tô 3

Các Ðầy Tớ của Giao Ước Mới

Có phải chúng tôi lại bắt đầu nói về mình chăng? Chúng tôi phải cần ai viết thư giới thiệu chúng tôi với anh chị em hay nhờ anh chị em viết thư giới thiệu chúng tôi với ai như mấy người khác chăng? Chính anh chị em là bức thư của chúng tôi, được viết trong lòng chúng tôi, được mọi người biết và đọc. Anh chị em đã chứng tỏ rằng anh chị em là bức thư của Ðấng Christ, là kết quả của chức vụ chúng tôi, không phải viết bằng mực, nhưng bằng Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời hằng sống, không phải viết trên những bảng bằng đá, nhưng trên những bảng bằng thịt của lòng người.

Nhờ Ðấng Christ chúng tôi có được niềm tin vững vàng như thế về Ðức Chúa Trời. Chúng tôi không cho rằng nhờ khả năng mình mà chúng tôi đã làm được việc gì, nhưng khả năng chúng tôi có được là do Ðức Chúa Trời ban. Ngài là Ðấng đã ban cho chúng tôi khả năng làm những đầy tớ của giao ước mới, không phải giao ước bằng văn tự, nhưng giao ước bằng Ðức Thánh Linh, vì văn tự giết chết, nhưng Ðức Thánh Linh làm cho sống.

Vậy nếu chức vụ của sự chết được ghi khắc bằng văn tự trên những bảng đá mà còn được vinh hiển dường ấy, đến nỗi dân I-sơ-ra-ên không thể nhìn vào mặt Môi-se vì hào quang rực rỡ nhưng chóng phai tàn trên mặt ông, thì chức vụ của Ðức Thánh Linh lại càng không vinh hiển nhiều hơn sao? Vì nếu chức vụ của sự kết án mà còn được vinh hiển dường ấy, thì chức vụ của sự công chính càng được vinh hiển nhiều hơn biết dường nào. 10 Thật vậy về trường hợp này, những gì vốn đã vinh hiển không còn được vinh hiển nữa, vì vinh hiển sau quá rực rỡ. 11 Vì nếu những gì chóng qua mà còn được vinh hiển như thế, thì những gì trường tồn sẽ được vinh hiển nhiều hơn biết dường bao.

12 Vì có niềm hy vọng như thế, nên chúng tôi đã hành động rất bạo dạn. 13 Chúng tôi không như Môi-se, người phải lấy một tấm màn che mặt lại, để dân I-sơ-ra-ên khỏi nhìn thấy ánh hào quang chóng phai tàn. 14 Thế mà tâm trí họ vẫn tối tăm, vì cho đến ngày nay, khi đọc Cựu Ước, tấm màn che ấy vẫn còn chưa được gỡ đi, bởi vì chỉ trong Ðấng Christ tấm màn ấy mới bị bỏ đi. 15 Nhưng cho đến ngày nay, mỗi khi nghe đọc Luật Pháp của Môi-se, tấm màn che kín lòng họ vẫn còn đó. 16 Chỉ khi nào một người quay về với Chúa, tấm màn ấy mới được cất khỏi người ấy. 17 Chúa là Ðức Thánh Linh; nơi nào có Ðức Thánh Linh của Chúa, nơi đó có tự do. 18 Tất cả chúng ta để mặt không màn che ngắm xem vinh hiển của Chúa như thể được phản chiếu qua một tấm gương, và nhờ Chúa là Ðức Thánh Linh, chúng ta đang được biến đổi dần dần để trở nên giống như hình ảnh Ngài, từ mức độ vinh hiển bình thường đến mức độ cực kỳ vinh hiển.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang