Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Xuất Hành 8

Tai Họa Thứ Nhì: Ếch Nhái

Chúa phán với Môi-se, “Hãy đến gặp Pha-ra-ôn và nói với nó, ‘Chúa phán thế nầy: Hãy để dân Ta đi, để chúng thờ phượng Ta. Nếu ngươi từ chối không cho chúng đi, Ta sẽ giáng họa để cả nước ngươi bị nạn ếch nhái. Sông sẽ đầy nhung nhúc ếch nhái; chúng sẽ vào trong cung điện ngươi, vô trong phòng ngủ ngươi, ở trên giường ngươi, vào trong nhà quần thần ngươi và nhà dân ngươi, vào ngay cả các lò nướng bánh và các chậu nhồi bột làm bánh của các ngươi. Ếch nhái sẽ nhảy trên mình ngươi, trên mình các quần thần ngươi, và trên mình dân ngươi.’”

Chúa lại phán với Môi-se, “Hãy nói với A-rôn anh ngươi, ‘Hãy cầm cây gậy của anh, rồi đưa tay anh ra trên các sông ngòi, các kinh rạch, các hồ ao, khiến cho ếch nhái ngoi lên trên xứ Ai-cập.’” Vậy A-rôn đưa tay ông ra trên những nơi có nước ở Ai-cập; ếch nhái bèn ngoi lên và phủ khắp xứ Ai-cập. Các phù thủy cũng dùng các pháp thuật của họ làm được như vậy; họ khiến ếch nhái ngoi lên trên đất Ai-cập.

Bấy giờ Pha-ra-ôn gọi Môi-se và A-rôn vào và nói, “Hãy cầu nguyện xin Chúa khiến ếch nhái rời khỏi ta và dân ta, thì ta sẽ để dân đi, để dâng tế lễ lên Chúa.”

Môi-se nói với Pha-ra-ôn, “Xin bệ hạ cho tôi biết khi nào bệ hạ muốn tôi cầu nguyện cho bệ hạ, cho quần thần bệ hạ, và cho dân bệ hạ, để ếch nhái rời khỏi bệ hạ và các cung điện của bệ hạ, mà chỉ ở dưới Sông Nin thôi.”

10 Ông nói, “Ngày mai.”

Môi-se đáp, “Sự việc sẽ xảy ra y như lời bệ hạ nói, để bệ hạ biết rằng không có một vị thần nào giống như Chúa là Ðức Chúa Trời của chúng tôi cả. 11 Ếch nhái sẽ rời khỏi bệ hạ, các cung điện của bệ hạ, quần thần bệ hạ, và dân bệ hạ. Chúng sẽ chỉ còn dưới Sông Nin mà thôi.”

12 Sau đó Môi-se và A-rôn rời khỏi Pha-ra-ôn. Môi-se kêu cầu Chúa về họa ếch nhái Ngài đã giáng trên Pha-ra-ôn. 13 Chúa nhậm lời cầu nguyện của Môi-se. Các ếch nhái ngã ra chết khắp nơi trong nhà, ngoài sân, và ngoài đồng. 14 Người ta dồn chúng lại từng đống, và cả xứ nặc mùi hôi thối. 15 Nhưng khi Pha-ra-ôn thấy tai qua nạn khỏi, ông cứng lòng trở lại và không nghe lời họ, như Chúa đã phán trước.

Tai Họa Thứ Ba: Muỗi

16 Chúa phán với Môi-se, “Hãy nói với A-rôn, ‘Hãy đưa tay anh ra đập vào bụi đất, để chúng biến thành muỗi khắp xứ Ai-cập.’” 17 Họ làm y như vậy. A-rôn cầm cây gậy, đưa tay ra, và đập xuống bụi đất, muỗi bèn bu chích người ta và súc vật. Tất cả bụi đất đều biến thành muỗi trong khắp đất Ai-cập. 18 Các phù thủy cố gắng dùng các pháp thuật của họ để làm ra muỗi, nhưng họ không làm được. Muỗi xuất hiện khắp nơi, bu chích người ta và súc vật. 19 Các phù thủy tâu với Pha-ra-ôn, “Ðây đúng là ngón tay Ðức Chúa Trời hành động.” Nhưng lòng của Pha-ra-ôn đã cứng; ông không nghe lời họ, như Chúa đã phán trước.

Tai Họa Thứ Tư: Ruồi Nhặng

20 Chúa phán với Môi-se, “Sáng mai, ngươi hãy dậy sớm, đi đón gặp Pha-ra-ôn, khi nó ra bờ sông. Ngươi hãy nói với nó, ‘Chúa phán thế nầy: Hãy để dân Ta đi, để chúng thờ phượng Ta. 21 Vì nếu ngươi không để dân Ta đi, Ta sẽ sai vô số ruồi nhặng đến trên ngươi, trên quần thần ngươi, và trên dân ngươi. Chúng sẽ vào trong các cung điện ngươi, rồi nhà của người Ai-cập sẽ đầy ruồi nhặng, và hễ nơi nào có người ở, nơi đó sẽ có đầy ruồi nhặng. 22 Nhưng trong ngày ấy, Ta sẽ biệt riêng vùng Gô-sen, nơi dân Ta ở, để nơi ấy không có ruồi nhặng, hầu ngươi có thể biết rằng Ta là Chúa trong xứ nầy. 23 Ta sẽ làm như thế để phân biệt giữa dân Ta và dân ngươi. Dấu lạ nầy sẽ xảy ra ngày mai.’”

24 Chúa làm y như vậy. Một đám ruồi nhặng rất lớn đen nghịt cả vùng trời bay vào cung điện của Pha-ra-ôn và các tư dinh của quần thần ông. Cả xứ Ai-cập đều bị tàn phá vì nạn ruồi nhặng ấy.

25 Pha-ra-ôn bèn cho triệu Môi-se và A-rôn vào và nói, “Hãy đi, dâng tế lễ lên Ðức Chúa Trời của các ngươi ở trong nước nầy.”

26 Nhưng Môi-se đáp, “Chúng tôi không làm như vậy được, vì của tế lễ chúng tôi dâng lên Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi, sẽ làm mích lòng người Ai-cập. Nếu chúng tôi dâng của tế lễ trước mắt người Ai-cập, mà làm cho họ tức giận, há họ chẳng ném đá chúng tôi sao? 27 Chúng tôi phải đi ba ngày vào đồng hoang để dâng tế lễ lên Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi, như Ngài đã truyền.”

28 Pha-ra-ôn nói, “Ta sẽ để các ngươi đi dâng tế lễ lên Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, trong đồng hoang, miễn là các ngươi không được đi quá xa. Hãy cầu nguyện cho ta.”

29 Môi-se đáp, “Khi tôi rời khỏi bệ hạ, tôi sẽ cầu xin Chúa khiến ruồi nhặng ngày mai rời khỏi Pha-ra-ôn, khỏi quần thần bệ hạ, và khỏi dân bệ hạ, chỉ mong rằng Pha-ra-ôn đừng gạt mà không để cho dân đi dâng tế lễ lên Chúa thôi.”

30 Sau đó Môi-se rời khỏi Pha-ra-ôn và cầu xin Chúa. 31 Chúa làm theo điều Môi-se cầu xin. Ngài khiến ruồi nhặng rời khỏi Pha-ra-ôn, khỏi quần thần ông, và khỏi dân ông; không còn lại một con ruồi nhặng nào. 32 Nhưng lần nầy Pha-ra-ôn vẫn cứng lòng và không chịu để dân ra đi.

Lu-ca 11

Chúa Dạy Các Môn Ðồ Cầu Nguyện

(Mat 6:9-13)

11 Một ngày nọ Ngài cầu nguyện ở một nơi kia, khi Ngài cầu nguyện xong, một môn đồ Ngài đến thưa với Ngài, “Lạy Chúa, xin dạy chúng con cách cầu nguyện như Giăng đã dạy các môn đồ của ông ấy cầu nguyện.”

Ngài phán với họ, “Khi các ngươi cầu nguyện, hãy nói:

‘Lạy Cha,
Nguyện danh Cha được tôn thánh,
Nguyện vương quốc Cha mau đến.
Xin cho chúng con lương thực đủ dùng mỗi ngày.
Xin tha thứ tội của chúng con,
Vì chúng con cũng tha thứ những ai có lỗi với chúng con.
Xin đừng để chúng con sa vào chước cám dỗ.’”

Kiên Trì

(Mat 7:7-11)

Ngài lại nói với họ, “Ai trong các ngươi có một người bạn, mà nửa đêm người ấy đến nhà của bạn mình và nói, ‘Bạn ơi, xin cho tôi mượn ba ổ bánh, vì tôi có người bạn từ xa mới đến và tôi không có gì để đãi người ấy,’ nhưng người kia ở trong nhà nói ra, ‘Xin đừng quấy rầy tôi, cửa đã khóa, các con tôi và tôi đã lên giường. Tôi không thể dậy cho bạn thứ gì được.’ Ta nói với các ngươi, mặc dù người kia không muốn dậy để cho, dù là bạn bè, thì rồi cũng sẽ dậy để cho mọi điều bạn mình cần, vì người ấy cứ kiên trì.

Ta nói với các ngươi: Hãy xin, các ngươi sẽ được ban cho; hãy tìm, các ngươi sẽ gặp; hãy gõ, cửa sẽ mở cho các ngươi. 10 Vì hễ ai xin sẽ được, ai tìm sẽ gặp, và ai gõ cửa, cửa sẽ mở cho.

11 Có ai trong các ngươi khi con mình xin một con cá mà cho nó một con rắn thay vì một con cá chăng? 12 Hay có ai khi con mình xin một cái trứng mà cho nó một con bò cạp chăng? 13 Vậy nếu các ngươi vốn là xấu mà còn biết cho con cái mình những vật tốt, huống chi Cha các ngươi trên trời, Ngài há không ban Ðức Thánh Linh cho những người xin Ngài sao?”

Chúa và Bê-ên-xê-bun

(Mat 12:22-30; Mác 3:20-27)

14 Lúc ấy Ngài vừa đuổi một quỷ câm ra; khi quỷ ấy đã xuất ra, người câm nói được, vì thế đoàn dân rất kinh ngạc. 15 Nhưng có vài người giữa vòng họ bôi bác, “Ông ấy đã cậy quyền của Quỷ Vương Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ đấy thôi.”

16 Một số người khác lại muốn thử Ngài nên yêu cầu Ngài cho một dấu lạ từ trời. 17 Nhưng Ngài biết các ý nghĩ của họ, nên nói với họ, “Một nước chia rẽ nhau sẽ tan hoang; một nhà chia rẽ nhau sẽ đổ vỡ. 18 Nếu Sa-tan chia rẽ với chính nó, làm sao nước của nó đứng vững? Ta hỏi thế vì các ngươi bảo rằng Ta đã cậy quyền của Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ. 19 Nếu Ta cậy quyền của Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ thì các đệ tử[a] của các ngươi đã cậy quyền của ai để đuổi quỷ? Thế thì chính chúng sẽ xét đoán các ngươi. 20 Nhưng nếu Ta cậy ngón tay Ðức Chúa Trời để đuổi quỷ thì vương quốc Ðức Chúa Trời đã đến với các ngươi.

21 Khi một người mạnh mẽ trang bị đầy đủ vũ khí để bảo vệ lâu đài của mình, tài sản của người ấy sẽ được an toàn. 22 Nhưng khi một người khác mạnh hơn đến đánh bại người ấy, người kia sẽ tước đoạt mọi khí giới người ấy hằng nhờ cậy, rồi sẽ phân chia các chiến lợi phẩm đã chiếm được.

23 Ai không hiệp với Ta là chống lại Ta, và ai không quy tụ quanh Ta sẽ bị tản lạc.”

Tà Linh Ô Uế Trở Lại

(Mat 12:43-45)

24 “Khi tà linh ô uế ra khỏi một người, nó đi lang thang đến những nơi khô khan để tìm một chỗ nghỉ ngơi, nhưng tìm không ra. Bấy giờ nó nói, ‘Ta sẽ trở về căn nhà ta đã bỏ đi.’ 25 Khi về đến nơi, nó thấy căn nhà đã được quét dọn sạch sẽ và sắp đặt ngăn nắp. 26 Nó đi và dẫn về thêm bảy ác quỷ dữ hơn nó vào ở trong căn nhà đó; như thế tình trạng của người ấy lúc sau sẽ thê thảm hơn lúc trước.”

Phước Hạnh Tốt Hơn

27 Khi Ngài còn đang nói những điều ấy, một bà ở giữa đám đông cất tiếng nói, “Phước cho dạ đã mang Thầy và bầu sữa đã cho Thầy bú!”

28 Nhưng Ngài đáp, “Những ai nghe lời của Ðức Chúa Trời và làm theo còn có phước hơn.”

Dấu Lạ về Giô-na

(Mat 12:38-42)

29 Khi đám đông tụ lại đông nghẹt, Ngài bắt đầu nói, “Thế hệ này là một thế hệ gian tà. Họ đòi xem một dấu lạ, nhưng họ sẽ không được ban cho dấu lạ nào, ngoại trừ dấu lạ của Giô-na. 30 Vì Giô-na đã thành một dấu lạ cho dân Ni-ni-ve thể nào, Con Người cũng sẽ thành một dấu lạ cho thế hệ này thể ấy. 31 Trong ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng dậy với những người của thế hệ này và sẽ lên án họ, vì bà đã từ nơi tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của Sa-lô-môn; và này, có một Ðấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn đang ở đây. 32 Trong ngày phán xét, dân Ni-ni-ve sẽ đứng dậy với thế hệ này và lên án họ, vì dân ấy đã ăn năn khi nghe Giô-na giảng; và này, có một Ðấng vĩ đại hơn Giô-na đang ở đây.”

Ánh Sáng của Thân Thể

(Mat 5:15; 6:22-23)

33 “Không ai thắp đèn rồi đem để vào chỗ khuất hoặc để dưới cái thùng, nhưng để trên giá đèn, hầu ai bước vào đều có thể thấy ánh sáng. 34 Mắt ngươi là đèn của thân thể ngươi. Khi mắt ngươi tốt, toàn thân ngươi đầy ánh sáng; nhưng khi mắt ngươi hư, toàn thân ngươi đầy bóng tối. 35 Vậy hãy coi chừng để ánh sáng trong ngươi không là bóng tối. 36 Vậy nếu toàn thân ngươi đầy ánh sáng, không có phần nào ở trong bóng tối, nó sẽ sáng hoàn toàn như khi có ánh đèn tỏa sáng trên ngươi.”

Chúa Quở Trách Người Pha-ri-si và Các Thầy Dạy Giáo Luật

(Mat 23:1-36)

37 Khi Ngài đã giảng xong, một người Pha-ri-si đến mời Ngài dùng bữa với ông. Vậy Ngài vào trong nhà và ngồi vào bàn ăn. 38 Người Pha-ri-si thấy vậy thì lấy làm lạ vì Ngài không rửa tay trước khi ăn. 39 Nhưng Chúa nói với ông ấy, “Này, những người Pha-ri-si các ngươi chùi sạch bên ngoài chén dĩa, nhưng bên trong lại chứa đầy tham lam và gian ác. 40 Hỡi những kẻ dại, há chẳng phải Ðấng dựng nên bên ngoài cũng dựng nên bên trong hay sao? 41 Thà hãy rộng lòng bố thí những gì các ngươi có; này, mọi sự sẽ tinh sạch cho các ngươi.

42 Khốn cho các ngươi, những người Pha-ri-si, vì các ngươi dâng một phần mười bạc hà, húng thơm, và mọi thứ rau, nhưng lại bỏ qua công lý và tình thương của Ðức Chúa Trời. Các ngươi phải làm những điều này, nhưng không được bỏ qua những điều kia.

43 Khốn cho các ngươi, những người Pha-ri-si, vì các ngươi thích ngồi ghế danh dự trong các hội đường và thích được chào hỏi kính cẩn giữa phố chợ. 44 Khốn cho các ngươi, vì các ngươi giống như những mộ hoang, bị người ta không biết nên giẫm lên.”

45 Bấy giờ một trong các luật sư cất tiếng nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy nói như vậy là sỉ nhục chúng tôi.”

46 Nhưng Ngài đáp, “Khốn cho các ngươi, các luật sư nữa, vì các ngươi chất những gánh nặng khó mang trên người khác, còn chính các ngươi thì không đụng ngón tay vào những gánh nặng đó. 47 Khốn cho các ngươi, vì các ngươi xây lăng mộ cho các tiên tri, những người đã bị tổ tiên các ngươi giết. 48 Thế là các ngươi làm chứng và đồng lòng về việc làm của tổ tiên các ngươi, vì tổ tiên các ngươi đã giết các vị ấy, còn các ngươi thì xây lăng mộ cho họ. 49 Vì vậy sự khôn ngoan của Ðức Chúa Trời phán, ‘Ta sẽ sai các tiên tri và các sứ đồ đến với chúng, chúng sẽ giết người này và bắt bớ người kia,’ 50 để thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ khi sáng thế, 51 từ máu của A-bên cho đến máu của Xa-cha-ri, người đã bị giết giữa bàn thờ và đền thờ. Phải, Ta nói với các ngươi, thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu ấy.

52 Khốn cho các ngươi, các luật sư, vì các ngươi cất đi chìa khóa của tri thức. Chính các ngươi, các ngươi không chịu vào, nhưng ai muốn vào, các ngươi lại ngăn trở.”

53 Khi Ngài rời nơi đó ra đi, các thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si bắt đầu làm dữ với Ngài; họ vặn hỏi Ngài nhiều điều 54 và rình xem Ngài nói lời nào sơ hở chăng.

Gióp 25-26

Binh-đát Tin Rằng Phàm Nhân Không Thể Nào Ðược Kể Là Công Chính

25 Bấy giờ Binh-đát người Su-a trả lời và nói:

Quyền thống trị và sự sợ hãi thuộc về Ngài;
Ngài thiết lập hòa bình thịnh vượng trên cõi trời cao.
Ai có thể đếm được các đạo binh của Ngài?
Có ai mà ánh sáng của Ngài không chiếu rọi đến chăng?
Có thể nào người ta được kể là công chính trước mặt Ðức Chúa Trời chăng?
Làm thể nào một người do phụ nữ sinh ra lại có thể được xem là trong sạch?
Kìa, ngay cả mặt trăng mà còn chưa trong sáng đủ,
Các vì sao mà còn chưa tinh sạch đủ trước thánh nhan Ngài,
Huống chi là loài người, vốn chỉ là loài giòi bọ,
Con của phàm nhân chỉ là loài giun sán đối với Ngài!

Gióp Tin Rằng Sự Uy Nghi của Ðức Chúa Trời Không Thể Dò

26 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:

Anh quả đã giúp người chẳng mảy may quyền lực;
Anh đã cứu cánh tay không sức lực chút nào.
Anh đã bày mưu cho kẻ chẳng khôn ngoan;
Anh đã chỉ lắm kế cho những người chẳng biết.
Ai đã giúp anh biết những điều anh chỉ bảo?
Thần linh nào đã tác động trên anh?
Hồn người chết quằn quại trong thống khổ,
Bên dưới các đại dương với các sinh vật trong đó.
Âm phủ phơi bày trần trụi trước mặt Ngài;
Hỏa ngục[a] không sao che đậy được mắt Ngài.
Ngài giăng phương bắc trên không gian vô tận;
Ngài treo trái đất lên chỗ không không.
Ngài nhốt nước lại trong những đám mây dày đặc;
Mây không bị rách ra để nước có thể tuôn đổ dễ dàng.
Ngài che khuất mặt trăng rằm[b] lại;
Ngài giăng mây của Ngài ra che nó khuất đi.
10 Ngài đã lập một vòng trên mặt nước;
Ngài đã định chu kỳ cho ngày và đêm.
11 Các trụ của trời cao phải rung rinh chuyển động,
Chúng hoảng kinh trước lời quở trách của Ngài.
12 Ngài dùng quyền năng của Ngài khiến biển sâu lặng sóng;
Ngài dùng tri thức của Ngài đánh tan tành thủy quái dữ dằn.[c]
13 Bởi Thần[d] Ngài, thiên đàng thành nơi toàn bích;
Chính tay Ngài đâm thủng con rắn đang lướt lẹ trốn đi.
14 Này, những việc bên lề của đường lối Ngài mà đã là như thế,
Tiếng thì thầm của Ngài mà đã đem lại những kết quả quá diệu kỳ,
Thử tưởng tượng khi tiếng sấm quyền năng của Ngài bùng nổ,
Ai có thể hiểu được việc gì sẽ xảy ra chăng?

I Cô-rinh-tô 12

Ân Tứ Thuộc Linh

12 Thưa anh chị em, tôi không muốn anh chị em không biết gì về những ân tứ thuộc linh. Anh chị em biết rằng khi còn là người ngoại đạo, anh chị em đã bị lôi cuốn và bị dẫn dụ thờ lạy những thần tượng câm. Vì vậy tôi muốn anh chị em biết rằng không ai được Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời cảm động mà nói, “Ðức Chúa Jesus đáng bị nguyền rủa!” và cũng không ai có thể nói, “Ðức Chúa Jesus là Chúa!” nếu không bởi Ðức Thánh Linh thúc giục.

Có nhiều ân tứ khác nhau, nhưng chỉ cùng một Ðức Thánh Linh. Có nhiều cách phục vụ khác nhau, nhưng chỉ cùng một Chúa. Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng chỉ cùng một Ðức Chúa Trời, Ðấng làm mọi sự trong mọi người.

Vì lợi ích chung, sự ban cho của Ðức Thánh Linh thể hiện qua mỗi người mỗi khác. Từ một Ðức Thánh Linh có người được ban cho những lời nói khôn ngoan, cùng một Ðức Thánh Linh người khác được ban cho những lời nói tri thức. Từ cùng một Ðức Thánh Linh người này được ơn đức tin,[a] người kia được ơn chữa bịnh. Cũng từ một Ðức Thánh Linh 10 có người được ơn làm phép lạ, người khác được ơn nói tiên tri, có người được ơn phân biệt các linh, người khác được ơn nói tiếng lạ, và người khác nữa được ơn thông giải tiếng lạ. 11 Tất cả những điều ấy đều là việc của cùng một Ðức Thánh Linh; Ngài phân phối cho mỗi người tùy ý Ngài muốn.

Một Thân với Nhiều Bộ Phận

12 Vì giống như thân thể con người, một thân nhưng có nhiều bộ phận, và tất cả các bộ phận của thân dù nhiều, nhưng vẫn thuộc về một thân; Ðấng Christ cũng vậy. 13 Vì cùng một Ðức Thánh Linh mà tất cả chúng ta đã được báp-têm vào một thân, bất luận người Do-thái hay người Hy-lạp, bất kể nô lệ hay tự do, và tất cả đã được uống chung một Ðức Thánh Linh.

14 Vì thân không phải chỉ là một bộ phận mà gồm nhiều bộ phận. 15 Nếu chân nói, “Vì tôi không phải là tay, tôi không thuộc về thân,” có phải vì vậy mà chân không là một phần trong thân chăng? 16 Nếu tai nói, “Vì tôi không phải là mắt, tôi không thuộc về thân,” có phải vì thế mà tai không là một phần trong thân chăng? 17 Nếu cả thân là mắt thì làm sao nghe? Nếu cả thân là tai thì làm sao ngửi? 18 Nhưng Ðức Chúa Trời đã sắp đặt các bộ phận trong thân, cái nào vào việc nấy theo ý Ngài muốn. 19 Nếu tất cả là một bộ phận thì thân ở đâu? 20 Thế thì có nhiều bộ phận, nhưng chỉ có một thân. 21 Mắt không thể nói với tay rằng, “Tôi không cần đến bạn,” hay đầu cũng không thể nói với chân rằng, “Tôi không cần các bạn.” 22 Ngược lại, những bộ phận nào trong thân tưởng là yếu hơn thì lại là cần thiết. 23 Những bộ phận nào trong thân chúng ta nghĩ là tầm thường, chúng ta phải đối xử cách tôn trọng hơn; những bộ phận nào kém đẹp đẽ, chúng ta phải trang điểm nhiều hơn cho được đẹp đẽ lên. 24 Còn những bộ phận nào đã đẹp sẵn rồi thì không cần trang điểm thêm. Ðức Chúa Trời đã khéo sắp đặt các bộ phận trong thân, để bộ phận nào yếu kém thì được tôn trọng nhiều, 25 hầu trong thân không có sự chia rẽ, nhưng tất cả các bộ phận phải lo tưởng đến nhau. 26 Nếu một bộ phận nào đau, tất cả các bộ phận cùng đau; nếu bộ phận nào được tôn trọng, tất cả các bộ phận cùng vui mừng.

27 Anh chị em là thân thể của Ðấng Christ và mỗi người là một bộ phận. 28 Ðức Chúa Trời đã đặt để trong hội thánh một số người, thứ nhất các sứ đồ, thứ nhì các tiên tri, thứ ba các giáo sư, kế đến những người được ơn làm phép lạ, rồi những người được ơn chữa bịnh, những người được ơn giúp đỡ, những người được ơn điều hành, những người được ơn nói tiếng lạ.

29 Không lẽ tất cả đều là sứ đồ sao? Không lẽ tất cả đều là tiên tri sao? Không lẽ tất cả đều là giáo sư sao? Không lẽ tất cả đều làm phép lạ sao? 30 Không lẽ tất cả đều được ơn chữa bịnh sao? Không lẽ tất cả đều nói tiếng lạ sao? Không lẽ tất cả đều thông giải tiếng lạ sao? 31 Anh chị em hãy khao khát các ân tứ cao trọng hơn, rồi tôi sẽ chỉ cho anh chị em con đường tuyệt vời hơn nữa.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang