M’Cheyne Bible Reading Plan
Giô-sép và Người Ai-cập Than Khóc Gia-cốp
50 Bấy giờ Giô-sép cúi xuống ôm mặt cha ông, hôn ông cụ, và khóc. 2 Giô-sép truyền cho các y sĩ phục vụ ông tẩm liệm thi thể của cha ông bằng thuốc thơm. Vậy các y sĩ ấy tẩm liệm thi thể của I-sơ-ra-ên. 3 Họ mất bốn mươi ngày mới hoàn tất công việc ấy, vì đó là thời gian cần có để thực hiện công việc tẩm liệm bằng thuốc thơm. Người Ai-cập khóc thương cụ bảy mươi ngày.
4 Khi thời kỳ khóc thương cụ đã mãn, Giô-sép nói với triều thần Pha-ra-ôn, “Nếu tôi được ơn trước mặt các ngài, xin các ngài tâu với Pha-ra-ôn giúp tôi: 5 Cha tôi có bắt tôi thề rằng, ‘Nầy cha sắp qua đời. Con hãy chôn cha trong ngôi mộ mà cha đã đục sẵn cho cha trong xứ Ca-na-an.’ Vậy bây giờ xin cho tôi đi lên đó để chôn cha tôi, rồi tôi sẽ trở lại.”
6 Pha-ra-ôn đáp, “Hãy đi lên đó, chôn cha ngươi, như người đã bắt ngươi thề.”
7 Vậy Giô-sép đi lên, chôn cha ông. Toàn thể triều thần của Pha-ra-ôn, tức các đại quan trong triều, và tất cả các trưởng lão trong nước Ai-cập đi lên với ông. 8 Cùng đi theo có mọi người trong gia đình của Giô-sép, các anh em ông, và gia đình cha ông. Chỉ có các trẻ con, các đàn chiên, và các đàn bò còn ở lại trong xứ Gô-sen. 9 Ngoài ra cũng có các xe chiến mã và các kỵ binh đi theo hộ tống. Thật là một đoàn người đông đảo. 10 Khi họ đến sân đập lúa của A-tát ở bên kia Sông Giô-đanh, họ cử hành tang lễ rất trọng thể và than khóc cách bi ai. Giô-sép[a] để tang cho cha ông bảy ngày tại đó. 11 Khi người Ca-na-an trong xứ thấy tang lễ trọng thể nơi sân đập lúa của A-tát, họ bảo nhau, “Ðó là một tang lễ thật trọng thể của người Ai-cập.” Vì vậy nơi ấy được gọi là A-bên Ai-cập,[b] một nơi ở bên kia Sông Giô-đanh.
12 Như vậy các con trai của Gia-cốp[c] đã làm cho cụ những gì cụ dặn bảo. 13 Họ đưa thi hài cụ về xứ Ca-na-an và chôn cụ trong cánh đồng Mạch-pê-la, là cánh đồng gần Mam-rê mà Áp-ra-ham đã mua của Ép-rôn người Hít-ti để dùng làm nghĩa địa. 14 Sau khi đã chôn cha ông ở đó, Giô-sép trở về Ai-cập, ông và các anh em ông, cùng tất cả những người đã đi lên với ông để chôn cha ông.
Giô-sép Tha Thứ cho Các Anh
15 Khi các anh của Giô-sép thấy cha họ đã qua đời, họ nói với nhau, “Biết đâu Giô-sép vẫn còn để bụng hận chúng ta và sẽ trả thù chúng ta về mọi việc ác chúng ta đã làm cho nó?” 16 Vậy họ đến với Giô-sép và nói, “Trước khi qua đời, cha em đã căn dặn điều nầy, 17 ‘Hãy nói với Giô-sép, “Cha xin con tha thứ những tội ác và những điều sai trái các anh con đã đối với con.”’ Vậy bây giờ xin em tha thứ những tội lỗi cho các đầy tớ của Ðức Chúa Trời của cha em.” Khi nghe họ nói như thế, Giô-sép bật khóc. 18 Các anh ông cũng khóc. Họ sấp mình xuống trước mặt ông và nói, “Này, các anh sẵn sàng làm nô lệ cho em.”
19 Nhưng Giô-sép đáp với họ, “Các anh đừng sợ! Bộ tôi dám thay quyền Ðức Chúa Trời sao? 20 Mặc dù các anh đã có ý hại tôi, nhưng Ðức Chúa Trời đã biến việc ấy thành điều tốt cho tôi, để nhờ đó có thể bảo tồn mạng sống của nhiều người như Ngài đã làm ngày nay. 21 Vậy xin các anh đừng sợ. Chính tôi sẽ cung cấp cho các anh và cho con cái các anh.”
Ông dùng cách ấy làm cho họ an lòng, rồi ông chuyện trò thân mật với họ.
Giô-sép Qua Ðời
22 Vậy Giô-sép đã ở tại Ai-cập, ông và gia đình của cha ông. Giô-sép hưởng thọ một trăm mười tuổi. 23 Ông thấy được con cháu của Ép-ra-im đến thế hệ thứ ba. Các con của Ma-khia con trai Ma-na-se được ông nâng niu trên đầu gối ông.[d]
24 Sau đó Giô-sép nói với anh em ông, “Tôi sắp sửa qua đời, nhưng Ðức Chúa Trời sẽ viếng thăm anh em, và sẽ đem anh em lên khỏi xứ nầy để về xứ Ngài đã thề với Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp.”
25 Vậy Giô-sép bắt người I-sơ-ra-ên thề rằng, “Khi nào Ðức Chúa Trời viếng thăm anh em, anh em sẽ mang hài cốt tôi lên theo khi ra khỏi xứ nầy.”
26 Ðoạn Giô-sép qua đời, hưởng thọ một trăm mười tuổi. Thi thể ông được tẩm liệm bằng thuốc thơm và được đặt trong một quan tài tại Ai-cập.
Chúa CHUẨN BỊ THI HÀNH CHỨC VỤ
(3:1-4:13)
Lời Giảng của Giăng Báp-tít
(Mat 3:1-12; Mác 1:1-8; Gg 1:19-28)
3 Trong năm thứ mười lăm của triều đại Hoàng Ðế Ti-bê-ri-u, khi Pôn-tơ Phi-lát làm tổng trấn miền Giu-đê, Hê-rốt[a] làm vua chư hầu miền Ga-li-lê, Phi-líp em ông làm vua chư hầu miền I-tu-rê và miền Tra-cô-ni-tít, Ly-sa-ni-a làm vua chư hầu miền A-bi-len, 2 An-nát và Cai-a-pha làm thượng tế, lời của Ðức Chúa Trời đến với Giăng con trai Xa-cha-ri trong đồng hoang. 3 Do đó ông đến khắp miền dọc Sông Giô-đanh rao giảng rằng mọi người phải ăn năn để được tha tội và hãy bày tỏ lòng ăn năn ấy qua phép báp-têm,[b] 4 như có chép trong sách của Tiên Tri Ê-sai,
“Có tiếng kêu lên trong đồng hoang rằng:
‘Hãy chuẩn bị con đường của Chúa;
Hãy làm bằng thẳng các lối đi của Ngài.
5 Mọi thung lũng phải lấp cho đầy;
Mọi núi đồi phải san cho thấp;
Mọi đường cong quẹo phải sửa cho ngay;
Mọi lối gập ghềnh phải ban cho phẳng;
6 Bấy giờ mọi loài xác thịt sẽ thấy ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời.’”
7 Vậy Giăng nói với đoàn dân kéo ra gặp ông để chịu báp-têm, “Hỡi dòng dõi rắn lục kia, ai đã cảnh cáo các người để chạy trốn cơn thịnh nộ sắp đến? 8 Vậy khá kết quả xứng đáng với sự ăn năn. Ðừng tự nhủ rằng, ‘Chúng tôi đã có Áp-ra-ham là tổ phụ rồi,’ vì tôi nói cho các người biết: Ðức Chúa Trời có thể dấy lên con cháu của Áp-ra-ham từ những viên đá này. 9 Này, cái rìu đã để kề gốc cây. Hễ cây nào không sinh trái tốt sẽ bị đốn và quăng vào lửa.”
10 Dân chúng hỏi ông, “Thế thì chúng tôi phải làm gì?”
11 Ông đáp, “Ai có hai áo hãy chia bớt cho người không áo; tương tự, ai có thực phẩm, hãy chia sớt cho người không có.”
12 Ngay cả những người thu thuế cũng đến chịu báp-têm, họ hỏi ông, “Thưa thầy, chúng tôi phải làm chi?”
13 Ông đáp, “Ðừng thu hơn số đã ấn định.”
14 Các binh lính cũng hỏi ông, “Còn chúng tôi, chúng tôi phải làm gì?”
Ông đáp, “Ðừng tống tiền ai hay cáo gian ai để kiếm tiền, nhưng hãy thỏa lòng với lương bổng của mình.”
15 Lúc ấy người dân có tâm trạng trông đợi, và ai nấy đều thầm nghĩ trong lòng rằng phải chăng Giăng là Ðấng Christ. 16 Giăng tuyên bố và nói với mọi người, “Tôi làm báp-têm cho các người bằng nước, nhưng một Ðấng quyền năng hơn tôi sẽ đến sau tôi; tôi không xứng đáng mở dây giày cho Ngài. Ngài sẽ làm báp-têm cho các người bằng Ðức Thánh Linh và bằng lửa. 17 Tay Ngài sẽ cầm cào lúa làm sạch sân lúa của Ngài; Ngài sẽ thu lúa vào vựa lẫm của Ngài, còn rơm rác, Ngài sẽ đốt trong lửa không hề tắt.”
18 Giăng còn dùng những lời khuyên bảo khác để rao giảng Tin Mừng cho dân. 19 Nhưng Vua Chư Hầu Hê-rốt,[c] người đã bị Giăng quở trách về vụ lấy bà Hê-rô-đia vợ của em hắn và về những việc ác Hê-rốt đã làm, 20 lại làm thêm một tội ác nữa, đó là bắt Giăng giam vào ngục.
Chúa Chịu Báp-têm
(Mat 3:13-17; Mác 1:9-11)
21 Bấy giờ khi mọi người đến chịu báp-têm, Ðức Chúa Jesus cũng đến chịu báp-têm. Trong khi Ngài cầu nguyện, trời mở ra, 22 Ðức Thánh Linh ngự xuống trên Ngài trong hình dạng giống như một chim bồ câu, và có tiếng từ trời phán rằng, “Con là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.”[d]
Gia Phả của Ðức Chúa Jesus
(Mat 1:1-17)
23 Ðức Chúa Jesus được chừng ba mươi tuổi khi Ngài bắt đầu thi hành chức vụ. Người ta vẫn nghĩ Ngài là con của Giô-sép, Giô-sép con Hê-li, 24 Hê-li con Ma-thát, Ma-thát con Lê-vi, Lê-vi con Mên-khi, Mên-khi con Gia-nai, Gia-nai con Giô-sép, 25 Giô-sép con Ma-ta-thi-a, Ma-ta-thi-a con A-mốt, A-mốt con Na-hum, Na-hum con Ê-xơ-li, Ê-xơ-li con Nát-gai, 26 Nát-gai con Ma-át, Ma-át con Ma-ta-thi-a, Ma-ta-thi-a con Sê-mê-in, Sê-mê-in con Giô-sếch, Giô-sếch con Giô-đa, 27 Giô-đa con Giô-a-nan, Giô-a-nan con Rê-sa, Rê-sa con Xê-ru-ba-bên, Xê-ru-ba-bên con Sa-la-thi-ên, Sa-la-thi-ên con Nê-ri, 28 Nê-ri con Mên-khi, Mên-khi con A-đi, A-đi con Cô-sam, Cô-sam con Ên-ma-đam, Ên-ma-đam con Ê-rơ, 29 Ê-rơ con Giô-sua, Giô-sua con Ê-li-ê-xe, Ê-li-ê-xe con Giô-rim, Giô-rim con Ma-thát, Ma-thát con Lê-vi, 30 Lê-vi con Si-mê-ôn, Si-mê-ôn con Giu-đa, Giu-đa con Giô-sép, Giô-sép con Giô-nam, Giô-nam con Ê-li-a-kim, Ê-li-a-kim con Mê-lê-a, 31 Mê-lê-a con Mên-na, Mên-na con Ma-ta-tha, Ma-ta-tha con Na-than, Na-than con Ða-vít, 32 Ða-vít con Giê-se, Giê-se con Ô-bết, Ô-bết con Bô-a, Bô-a con Sa-la,[e] Sa-la con Nát-sôn, Nát-sôn con A-mi-na-đáp, 33 A-mi-na-đáp con Át-min, Át-min con A-rơ-ni, A-rơ-ni con Hê-rôn, Hê-rôn con Pa-rê, Pa-rê con Giu-đa, 34 Giu-đa con Gia-cốp, Gia-cốp con I-sác, I-sác con Áp-ra-ham, Áp-ra-ham con Tê-ra, Tê-ra con Na-hô, 35 Na-hô con Sê-rúc, Sê-rúc con Ra-gau, Ra-gau con Pê-léc, Pê-léc con Ê-be, Ê-be con Shê-la, 36 Shê-la con Cai-nan, Cai-nan con Ạc-pác-sát, Ạc-pác-sát con Sem, Sem con Nô-ê, Nô-ê con La-méc, 37 La-méc con Ma-thu-sê-la, Ma-thu-sê-la con Ê-nóc, Ê-nóc con Gia-rết, Gia-rết con Ma-ha-la-lê-ên, Ma-ha-la-lê-ên con Cai-nan, 38 Cai-nan con Ê-nốt, Ê-nốt con Sết, Sết con A-đam, A-đam con Ðức Chúa Trời.
Gióp Quả Quyết Rằng Ông Không Làm Gì Ðáng Bị Phạt
16 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
2 Tôi đã nghe quá nhiều những lời như thế;
Các anh là những người an ủi chỉ giỏi làm khổ thêm mà thôi.
3 Các lời hư không như gió ấy không chịu dứt hay sao?
Tôi đã nói gì động đến anh, mà anh phải dài dòng như thế?
4 Nếu các anh ở vào hoàn cảnh của tôi, tôi cũng có thể nói như các anh;
Tôi có thể chọn những lời để đáp lại các anh, và cũng có thể lắc đầu ngao ngán về các anh như vậy.
5 Nếu là tôi, tôi sẽ dùng miệng tôi làm các anh được mạnh mẽ;
Những lời của môi tôi sẽ làm các anh giảm bớt nỗi đau lòng.
6 Nếu tôi nói ra, nỗi khổ của tôi vẫn không nguôi ngoai;
Nếu tôi làm thinh, tôi cũng không được vơi nhẹ chút nào.
7 Nhưng bây giờ Ngài đã làm cho tôi thêm mệt mỏi.
Ngài đã làm cho gia đình con[a] tan nát, chẳng còn gì.
8 Ngài đã làm cho da con ra nhăn nheo xấu xí, để làm một chứng tích chống lại con;
Thân thể xanh xao gầy gò của con đứng lên chống con; nó làm chứng chống lại con ngay mặt.
9 Trong cơn thịnh nộ của Ngài, Ðấng ghét tôi, đã xé nát tôi;
Ngài nghiến răng giận dữ đối với tôi.
Còn kẻ thù của tôi nhìn tôi với cặp mắt dữ dằn đáng sợ.
10 Chúng há mồm nhe răng như muốn ăn tươi nuốt sống tôi;
Chúng tát vào má tôi với thái độ khinh thường;
Chúng họp nhau thành một bọn để chống lại tôi.
11 Ðức Chúa Trời đã phó tôi cho những kẻ vô tín vô luân;
Ngài đã trao tôi vào tay bọn gian ác khôn lường.
12 Tôi đang sống an lành, bỗng dưng Ngài đánh tôi tơi tả;
Ngài tóm cổ tôi và nghiền nát tôi;
Thật vậy, Ngài đã dựng tôi lên làm bia để bắn.
13 Quân xạ tiễn của Ngài vây quanh tôi;
Các mũi tên của Ngài bắn vào tim cật tôi không thương xót;
Ngài bắn thủng túi mật tôi, khiến mật đổ ra trên đất.
14 Ngài đập tôi tơi tả hết đợt nọ đến đợt kia;
Ngài đánh tôi tới tấp như một dũng sĩ xông vào đánh kẻ thù.
15 Tôi phải vá vải thô vào da thịt mình để che thương tích;
Tôi phải lủi đầu tôi vào tro bụi để nhắm mắt chịu đòn.
16 Mặt tôi sưng đỏ vì khóc than đau khổ;
Mắt quầng thâm như sắp chết đến nơi.
17 Mặc dù tay tôi chẳng làm điều hung bạo;
Lời cầu nguyện của tôi vốn trong trắng tinh tuyền.
18 Hỡi bụi đất, chớ vùi chôn máu ta đổ xuống!
Hãy để cho tiếng kêu khóc của ta không dừng lại nơi nào.
19 Này, giờ đây trên trời tôi có người làm chứng;
Ðấng binh vực tôi đang ngự ở trên cao.
20 Các bạn tôi khinh khi nhạo báng tôi;
Còn tôi cứ hướng về Ðức Chúa Trời mà tuôn tràn giọt lệ.
21 Ước chi có ai phân xử giữa con người và Ðức Chúa Trời,
Như người ta phân xử giữa người nầy và người khác.
22 Vì chỉ còn vài năm ngắn ngủi nữa thôi,
Tôi sẽ đi vào con đường không thể trở lại được.
Gióp Cầu Xin Ðược Giảm Bớt Ðau Khổ
17 Hơi thở của con chỉ còn thoi thóp;
Những ngày của đời con đã sắp hết rồi;
Phần mộ đang chờ đợi con.
2 Chẳng phải một bọn nhạo báng đang vây quanh con sao?
Mắt con cứ nhìn thấy thái độ khiêu khích của chúng.
3 Xin Ngài đặt xuống một của cầm để bảo lãnh con cho Ngài;
Vì ngoài Ngài ra, ai dám đưa tay bảo lãnh con?
4 Vì Ngài đã khiến tâm trí chúng không còn thông sáng;
Cho nên xin Ngài đừng cho chúng được thắng hơn.
5 Kẻ nào phản nộp bạn bè để lấy thưởng,
Nguyện thị lực của con cái nó bị yếu đi.
6 Ngài đã làm cho con thành đề tài để người ta đàm tiếu;
Con bị biến thành kẻ để người ta phỉ nhổ cười chê.
7 Mắt con đã làng đi vì sầu khổ;
Toàn thân con như cái bóng biết đi.
8 Những người ngay thẳng đều ngạc nhiên về việc đó;
Người vô tội sẽ phẫn nộ đối với bọn vô tín vô luân.
9 Tuy nhiên người công chính sẽ giữ vững đường lối mình;
Người có tay trong sạch sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.
10 Còn các anh, tất cả các anh, bây giờ mời các anh trở lại;
Nhưng tôi không thấy trong các anh có ai được khôn ngoan.
11 Những ngày của đời tôi đã qua, các dự tính của tôi đã đổ vỡ;
Những ước muốn của lòng tôi đã tan thành mây khói.
12 Người ta muốn biến đêm thành ngày;
Giữa cảnh tối tăm, họ nói, ‘Ánh sáng sắp ló dạng rồi!’
13 Nếu tôi đợi để về âm phủ là nơi tôi coi như nhà sẽ ở,
Nếu tôi đặt giường của tôi trong bóng tối âm u,
14 Nếu tôi nói với huyệt mả, ‘Ngươi là cha ta,’
Và nói với giòi bọ, ‘Các ngươi là mẹ và chị em ta,’
15 Vậy thì hy vọng của tôi ở đâu?
Có ai nhìn thấy tia hy vọng gì cho tôi chăng?
16 Hy vọng đó sẽ đi xuống cổng âm phủ với tôi chăng?
Chúng tôi sẽ cùng nhau đi vào bụi đất để an nghỉ chăng?
Chức Vụ của Các Sứ Ðồ
4 Vậy mọi người nên xem chúng tôi như những đầy tớ của Ðấng Christ và những người quản lý các huyền nhiệm của Ðức Chúa Trời. 2 Vả lại, điều đòi hỏi nơi người quản lý là đáng tin cậy.
3 Về phần tôi, dù tôi bị anh chị em xét đoán hay bị tòa án đời này xét đoán thì điều đó cũng chẳng quan trọng gì. Thật ra tôi cũng không xét đoán chính mình. 4 Vì tôi biết tôi không làm gì sai, nhưng không vì thế mà tôi được xem là công chính, vì còn Chúa là Ðấng sẽ xét đoán tôi. 5 Vậy xin anh chị em đừng xét đoán quá sớm trước khi Chúa đến, vì khi Chúa đến, Ngài sẽ đưa ra ánh sáng những gì còn bị che giấu trong bóng tối và sẽ phơi bày những động cơ thầm kín trong lòng người ra. Bấy giờ mỗi người sẽ nhận lãnh sự khen ngợi tương xứng của Ðức Chúa Trời.
6 Thưa anh chị em, vì lợi ích của anh chị em, tôi áp dụng những điều này cho tôi và cho A-pô-lô, để anh chị em có thể học nơi chúng tôi câu này, “Ðừng vượt ra ngoài những gì đã chép,” hầu không ai sinh lòng kiêu ngạo, kẻo sẽ ủng hộ người này mà chống lại người kia. 7 Vì ai thấy bạn có gì khác biệt hơn người khác chăng? Có gì bạn có mà không do đã nhận lãnh chăng? Vậy nếu bạn đã nhờ nhận lãnh mà có, tại sao bạn lại tự hào như thể không hề nhận lãnh điều gì vậy?
8 Anh chị em đã đầy đủ rồi, anh chị em đã giàu có rồi, anh chị em đã làm vua rồi, không cần chúng tôi. Ước gì anh chị em được thật sự làm vua để chúng tôi cũng được trị vì chung với anh chị em!
9 Vì tôi nghĩ rằng Ðức Chúa Trời đã phô bày chúng tôi là các sứ đồ vào hạng chót hết, như những kẻ bị tuyên án tử hình, vì chúng tôi đã trở thành trò cười cho thế gian, cho cả thiên sứ và loài người. 10 Chúng tôi là những kẻ rồ dại vì cớ Ðấng Christ, còn anh chị em được khôn ngoan trong Ðấng Christ. Chúng tôi yếu kém, còn anh chị em mạnh mẽ. Anh chị em được tôn trọng, còn chúng tôi bị khinh khi. 11 Cho đến giờ này chúng tôi vẫn còn bị khi đói khi khát, chúng tôi không đủ áo quần để thay đổi, thường bị đánh đập, và sống đời phiêu bạt không nhà. 12 Chúng tôi phải lao động vất vả bằng đôi tay mình để sống. Khi bị mắng nhiếc, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi cam chịu; 13 khi bị vu khống, chúng tôi đáp lại ôn tồn. Chúng tôi đã trở thành như rác rến của thế gian, như đồ phế thải của mọi người cho đến bây giờ.
Lời Nghiêm Trách
14 Tôi viết những điều này không phải để làm cho anh chị em xấu hổ, nhưng để khuyên anh chị em như những đứa con yêu dấu của tôi. 15 Cho dù anh chị em có mười ngàn người hướng dẫn trong Ðấng Christ đi nữa, anh chị em cũng không có nhiều cha, vì tôi đã sinh anh chị em ra trong Ðức Chúa Jesus Christ bằng Tin Mừng. 16 Vậy tôi nài khuyên anh chị em, hãy bắt chước tôi.
17 Vì lý do đó tôi sai Ti-mô-thê, con yêu quý và trung thành của tôi trong Chúa, đến để nhắc nhở anh chị em về đường lối của tôi trong Ðức Chúa Jesus Christ, đó là đường lối tôi đã dạy trong mỗi hội thánh ở khắp nơi. 18 Có mấy người trong anh chị em nghĩ rằng tôi sẽ không đến với anh chị em, nên đã lên mình kiêu ngạo. 19 Nhưng nếu Chúa muốn, không bao lâu nữa tôi sẽ đến với anh chị em. Lúc ấy không những tôi muốn xem những kẻ đã lên mình kiêu ngạo đó nói năng ra sao, mà còn muốn biết họ dựa vào quyền năng nào nữa, 20 vì vương quốc Ðức Chúa Trời không dựa vào lời nói, nhưng dựa vào quyền năng. 21 Anh chị em muốn gì đây? Anh chị em muốn tôi cầm roi đến hay đến với tình thương và một tinh thần dịu dàng?
Copyright © 2011 by Bau Dang