Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Sáng Thế 12

Áp-ram Ðược Chúa Chọn

12 Bấy giờ Chúa phán với Áp-ram, “Hãy rời khỏi xứ sở ngươi, bà con ngươi, và nhà cha ngươi, để đi đến xứ Ta sẽ chỉ cho. Ta sẽ làm cho ngươi trở nên một dân lớn. Ta sẽ ban phước cho ngươi và làm nổi danh ngươi. Ngươi sẽ thành một nguồn phước. Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, và sẽ nguyền rủa kẻ nào nguyền rủa ngươi. Mọi dân trên thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước.”

Áp-ram ra đi như Chúa đã phán với ông và Lót đi với ông. Áp-ram được bảy mươi lăm tuổi khi ông rời khỏi Cha-ran. Áp-ram dẫn Sa-rai vợ ông và Lót cháu ông; họ đem theo mọi tài sản họ đã tạo được và mọi gia nhân họ có được tại Cha-ran và lên đường đi đến xứ Ca-na-an, và họ đã đến được xứ đó.

Áp-ram đi ngang qua xứ ấy và đến một nơi tại Si-chem, nơi có cây sồi của Mô-rê. Lúc ấy dân Ca-na-an đang sống trong xứ. Bấy giờ Chúa hiện ra với Áp-ram và phán, “Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi xứ nầy.” Ông bèn xây tại đó một bàn thờ để thờ phượng Chúa, Ðấng đã hiện ra với ông.

Từ đó ông di chuyển về miền đồi núi ở phía đông của Bê-tên,[a] rồi hạ trại tại đó; đó là nơi phía tây có Bê-tên và phía đông có Ai. Tại đó ông xây một bàn thờ để thờ phượng Chúa và kêu cầu danh Chúa. Sau đó Áp-ram lại tiếp tục lên đường, đi từng chặng một, dần dần tiến về Miền Nam.[b]

Áp-ram Kiều Ngụ tại Ai-cập

10 Bấy giờ trong xứ bị một nạn đói, nên Áp-ram đi xuống Ai-cập để kiều ngụ tại đó, vì nạn đói trong xứ quá khốc liệt. 11 Khi sắp sửa vào xứ Ai-cập, ông nói với Sa-rai vợ ông, “Em à, anh biết em là một phụ nữ xinh đẹp; 12 do đó khi người Ai-cập thấy em, thế nào họ cũng sẽ nói, ‘Vợ hắn đấy!’ Rồi họ sẽ giết anh và để em sống. 13 Vì vậy anh xin em cứ nói em là em gái của anh, để vì cớ em, người ta sẽ đối xử tốt với anh, và nhờ em, anh sẽ bảo tồn được mạng sống.”

14 Khi Áp-ram vừa đến Ai-cập, người Ai-cập trông thấy bà quả là một phụ nữ cực kỳ xinh đẹp. 15 Các thượng quan của Pha-ra-ôn trông thấy bà, họ trầm trồ khen ngợi nét đẹp của bà trước mặt Pha-ra-ôn. Thế là bà bị bắt đưa vào cung điện của Pha-ra-ôn. 16 Vì cớ bà, nhà vua đối xử với Áp-ram rất trọng hậu. Ông được ban cho nhiều chiên, bò, lừa đực, tôi trai, tớ gái, lừa cái, và lạc đà.

17 Nhưng vì cớ Sa-rai vợ Áp-ram, Chúa giáng các tai họa lớn trên Pha-ra-ôn và cả hoàng tộc. 18 Pha-ra-ôn bèn triệu Áp-ram vào và hỏi, “Ngươi đã làm gì cho ta vậy? Tại sao ngươi không nói cho ta biết nàng là vợ ngươi? 19 Tại sao ngươi bảo, ‘Nàng là em gái tôi,’ khiến ta đã bắt nàng để làm vợ ta? Bây giờ vợ ngươi đây, hãy nhận lại, và đi đi.”

20 Vậy Pha-ra-ôn truyền lịnh cho thuộc hạ của ông dẫn độ Áp-ram, vợ ông, và tất cả những gì thuộc về ông ra khỏi xứ.

Ma-thi-ơ 11

Chúa Trả Lời Giăng Báp-tít

(Lu 7:18-35)

11 Sau khi Ðức Chúa Jesus đã truyền lệnh cho mười hai môn đồ Ngài, Ngài rời nơi đó, đến dạy và giảng trong các thành của họ.

Khi ấy Giăng đang ở tù và được báo cáo những việc Ðấng Christ đã làm, ông sai các môn đồ của ông đến hỏi Ngài, “Thầy có phải là đấng chúng tôi đang trông đợi hay chúng tôi phải chờ một đấng khác?”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy về thuật lại cho Giăng những gì các ngươi đã nghe và thấy: người mù được thấy, người què được đi, người phung được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại, và người nghèo được nghe giảng Tin Mừng. Phước cho ai không bị vấp ngã vì cớ Ta.”

Khi các môn đồ của Giăng đã ra về, Ðức Chúa Jesus nói với đám đông về Giăng rằng, “Các ngươi đã vào đồng hoang để xem gì? Xem một cây sậy phất phơ trước gió chăng? Vậy các ngươi đã đi xem gì? Xem một người mặc nhung gấm như trong cung vua chăng? Vậy các ngươi đã đi xem gì? Xem một đấng tiên tri chăng? Phải, Ta nói với các ngươi, có một người ở đây cao trọng hơn một đấng tiên tri. 10 Ấy là về người đó mà đã có chép rằng,

‘Này, Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt Con,
Người ấy sẽ dọn đường sẵn cho Con.’Mal 3:1

11 Quả thật, Ta nói với các ngươi, trong vòng những người do phụ nữ sinh ra không ai vĩ đại hơn Giăng Báp-tít, nhưng kẻ nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng còn vĩ đại hơn ông ấy. 12 Từ ngày Giăng Báp-tít đến nay vương quốc thiên đàng đã bị đàn áp thô bạo, và những kẻ có quyền đã dùng vũ lực đàn áp nó.[a] 13 Thật vậy tất cả Các Tiên Tri và Luật Pháp đã báo trước đến đời Giăng. 14 Và nếu các ngươi muốn chấp nhận thì ông ấy chính là Ê-li, người phải đến. 15 Ai có tai, hãy nghe!

16 Ta phải ví sánh thế hệ này với ai? Họ giống như đám trẻ ngồi ngoài chợ và réo gọi đám trẻ khác,

17 ‘Chúng tôi đã thổi sáo cho các bạn, mà các bạn không chịu nhảy múa;
Chúng tôi đã hát bài ai ca, mà các bạn không chịu khóc than.’

18 Vì Giăng đến, kiêng ăn và cữ uống, thì họ chỉ trích, ‘Ông ấy đã bị quỷ ám.’ 19 Còn Con Người đến, ăn và uống, họ lại bắt bẻ, ‘Xem kìa, một người ăn nhậu và say sưa, một người bạn của bọn thu thuế và phường tội lỗi.’ Nhưng sự khôn ngoan sẽ được chứng minh bằng kết quả những hành động của nàng.”[b]

Chúa Quở Trách Các Thành Vô Tín

(Lu 10:13-15)

20 Bấy giờ Ngài bắt đầu quở trách những thành đã chứng kiến nhiều phép lạ Ngài làm nhưng vẫn không chịu ăn năn, 21 “Khốn cho ngươi, hỡi Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-sai-đa! Vì nếu những phép lạ đã làm giữa các ngươi được thực hiện ở Ty-rơ và Si-đôn thì họ đã mặc vải thô và rắc tro trên người mà ăn năn từ lâu rồi. 22 Vì thế Ta nói với các ngươi, trong ngày phán xét, Ty-rơ và Si-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. 23 Còn ngươi, hỡi Ca-bê-na-um, phải chăng ngươi sẽ được nhấc lên đến tận trời? Không đâu, ngươi sẽ bị hạ xuống tận âm phủ, vì nếu những phép lạ đã làm ra giữa ngươi được thực hiện ở Sô-đôm thì thành ấy còn tồn tại đến ngày nay. 24 Vậy Ta nói với các ngươi, trong ngày phán xét, dân của xứ Sô-đôm sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi.”

Chúa Cảm Tạ Ðức Chúa Cha

(Lu 10:21, 22)

25 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus cất tiếng nói, “Lạy Cha, Chúa của trời và đất, Con tạ ơn Cha, vì Cha đã giấu những điều này với những người khôn ngoan và thông sáng, nhưng lại tỏ ra cho những trẻ thơ. 26 Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”

27 “Cha Ta đã trao mọi sự cho Ta. Không ai biết rõ Con ngoài Cha; cũng không ai biết rõ Cha ngoài Con và những kẻ Con chọn để bày tỏ cho. 28 Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi. 29 Hãy mang ách của Ta và học nơi Ta, vì Ta hiền lành và lòng Ta nhu mì. Các ngươi sẽ tìm được sự thư thái cho linh hồn mình, 30 vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.”

Nê-hê-mi 1

Nê-hê-mi Cầu Nguyện cho Dân Tộc Ông

Ðây là những lời của Nê-hê-mi con của Ha-ca-li-a:

Vào tháng Kích-lê của năm thứ hai mươi,[a] khi tôi đang ở trong cung điện của vua tại Su-sa, một người trong số các anh em của tôi tên là Ha-na-ni và một vài người từ Giu-đa đến thăm tôi. Tôi hỏi họ về tình hình của những người Do-thái còn sót lại, tức những người không bị bắt đem đi lưu đày, và tôi cũng hỏi thăm họ về Giê-ru-sa-lem.

Họ đáp, “Những người Do-thái còn sót lại trong tỉnh, tức những người không bị bắt đem đi lưu đày, đang ở trong tình cảnh rất khốn khó và nhục nhã. Bức tường bao quanh Thành Giê-ru-sa-lem đã bị sụp đổ, còn các cổng thành đều đã bị lửa thiêu rụi.”

Khi nghe những lời ấy xong, tôi ngồi và khóc. Tôi rầu rĩ như người thọ tang suốt mấy ngày. Tôi kiêng ăn và dâng lời cầu nguyện lên Ðức Chúa Trời trên trời.

Tôi nói, “Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời trên trời, Ðức Chúa Trời vĩ đại và đáng sợ, Ðấng giữ giao ước và bày tỏ tình thương đối với ai yêu kính Ngài và vâng giữ các điều răn Ngài, cầu xin Ngài lắng tai nghe và mở mắt nhìn, để nhậm lời cầu nguyện của con, tôi tớ Ngài, đang ngày đêm dâng lên vì các tôi tớ Ngài là dân I-sơ-ra-ên. Con xưng nhận các tội lỗi của dân I-sơ-ra-ên mà chúng con đã phạm đối với Ngài, kể cả nhà của tổ tiên con và chính con đã phạm. Chúng con đã làm đau lòng Ngài rất nhiều; chúng con đã không vâng giữ các điều răn, mạng lịnh, và luật lệ mà Ngài đã truyền cho Môi-se tôi tớ Ngài. Cầu xin Ngài nhớ lại lời Ngài đã truyền cho Môi-se tôi tớ Ngài rằng, ‘Nếu các ngươi bất trung, Ta sẽ tung rải các ngươi ra giữa các dân; nhưng nếu các ngươi trở về với Ta, gìn giữ, và vâng theo các điều răn của Ta, thì dù những kẻ bị lưu đày của các ngươi ở xa xăm bất cứ nơi nào, Ta cũng sẽ tập họp chúng lại ở đó mà đem chúng về nơi Ta đã chọn để đặt danh Ta.’ 10 Họ là các tôi tớ Ngài và dân Ngài; họ là những người Ngài đã chuộc bằng quyền năng lớn lao và bằng cánh tay mạnh mẽ của Ngài. 11 Lạy Chúa, xin lắng nghe lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài và lời cầu nguyện của các con cái Ngài, những người lấy làm vui mà kính sợ danh Ngài. Cầu xin Ngài cho con được thành công hôm nay và cho con[b] được ơn trước mặt người này.”

Bấy giờ, tôi đang làm quan dâng rượu cho vua.

Công Vụ Các Sứ đồ 11

Phi-rơ Tường Trình cho Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem

11 Khi ấy các vị sứ đồ và anh chị em[a] tín hữu ở khắp Giu-đê nghe tin các dân ngoại cũng đã tin nhận Ðạo[b] Ðức Chúa Trời. Thế nhưng khi Phi-rơ lên Giê-ru-sa-lem, những tín hữu được cắt bì chỉ trích ông, bảo rằng, “Sao ông vào nhà những người không được cắt bì và ăn với họ?”

Phi-rơ bắt đầu giải thích cho họ sự việc đã diễn biến từng bước một ra sao, ông nói, “Tôi đang cầu nguyện ở Thành Giốp-pa và trong cơn xuất thần tôi đã thấy một khải tượng. Có một vật gì giống như một tấm vải lớn, buộc ở bốn góc, từ trời hạ xuống, và đến ngay trước mặt tôi. Khi tôi nhìn vào tấm vải ấy và quan sát kỹ, tôi thấy trong đó có những thú vật thuộc loài bốn chân trên đất, những dã thú, những sinh vật thuộc loài bò sát, và các loài chim trời. Tôi cũng nghe có tiếng bảo tôi, ‘Hỡi Phi-rơ, hãy đứng dậy, làm thịt và ăn.’ Nhưng tôi đáp, ‘Lạy Chúa, không được đâu, bởi vì những gì ô uế và không thanh sạch sẽ không bao giờ vào miệng con.’ Nhưng có tiếng từ trời phán với tôi lần thứ hai rằng, ‘Những gì Ðức Chúa Trời đã làm cho thanh sạch, ngươi không được coi là ô uế.’ 10 Lời ấy được lặp lại ba lần, rồi tất cả được thu hồi lên trời. 11 Này, ngay lúc đó, ba người từ Thành Sê-sa-rê được phái đến tìm tôi đã đến đứng trước cửa nhà tôi đang ở. 12 Ðức Thánh Linh bảo tôi hãy đi với họ và đừng ngần ngại chi cả. Có sáu anh em đây cũng đã đi với tôi, và chúng tôi đã vào nhà người ấy. 13 Người ấy bảo chúng tôi thể nào ông ta đã thấy một vị thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo, ‘Hãy sai người đến Giốp-pa mời Si-môn cũng gọi là Phi-rơ về đây. 14 Người ấy sẽ nói cho ngươi những lời để ngươi và cả nhà ngươi được cứu.’ 15 Khi tôi bắt đầu nói, Ðức Thánh Linh ngự xuống trên họ cũng như Ngài đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu. 16 Tôi nhớ lại lời Chúa, thể nào Ngài đã phán, ‘Giăng làm báp-têm cho các ngươi bằng nước, nhưng các ngươi sẽ được báp-têm bằng Ðức Thánh Linh.’Công 1:5 17 Vậy nếu Ðức Chúa Trời đã ban cho họ cùng một món quà giống như Ngài đã ban cho chúng ta khi chúng ta tin Chúa, là Ðức Chúa Jesus Christ, thì tôi là ai mà dám cản trở Ðức Chúa Trời?”

18 Khi nghe như thế họ mới chịu im, rồi họ ca ngợi Ðức Chúa Trời rằng, “Thì ra Ðức Chúa Trời đã ban sự ăn năn cho các dân ngoại để họ cũng được hưởng sự sống.”

Hội Thánh tại An-ti-ốt

19 Vậy những người bị tản lạc vì cơn bách hại xảy ra về vụ Ê-tiên đã đến Phô-ni-xi-a, Chíp-rơ, và An-ti-ốt;[c] họ không truyền Ðạo[d] cho ai ngoại trừ những người Do-thái. 20 Nhưng có vài người trong các tín hữu từ Chíp-rơ và Sy-ren đến An-ti-ốt và truyền Ðạo cho những người Hy-lạp[e] nữa; họ rao giảng Tin Mừng về Ðức Chúa Jesus[f] cho những người ấy. 21 Tay Chúa ở cùng họ, nên có một số đông người tin và quay về với Chúa.

22 Tin ấy đến tai hội thánh tại Giê-ru-sa-lem; họ phái Ba-na-ba đến An-ti-ốt. 23 Khi ông đến nơi và thấy ân sủng của Ðức Chúa Trời, ông vui mừng và khuyên mọi người hãy hết lòng trung tín với Chúa, 24 vì ông là một người tốt, đầy dẫy Ðức Thánh Linh, và đức tin. Bấy giờ có thêm một số đông người nữa tin Chúa.

25 Sau đó ông đi đến Tạt-sơ để tìm Sau-lơ. 26 Sau khi tìm được ông ấy, ông đưa ông ấy về An-ti-ốt. Rồi trọn một năm, hai người nhóm lại với hội thánh và giảng dạy cho nhiều người; và các môn đồ được gọi là “những người của Ðấng Christ”[g] đầu tiên ở An-ti-ốt.

Ba-na-ba và Sau-lơ Mang Quà Cứu Trợ Về Giê-ru-sa-lem

27 Trong khoảng thời gian ấy, có mấy vị tiên tri từ Thành Giê-ru-sa-lem xuống Thành An-ti-ốt. 28 Một vị trong họ tên là A-ga-bút, được Ðức Thánh Linh hướng dẫn, đứng dậy báo trước rằng sẽ có một nạn đói lớn xảy ra khắp đất, và nạn đói ấy quả đã xảy ra trong thời Hoàng Ðế Cơ-lau-đi-u trị vì. 29 Các môn đồ bèn quyết định, tùy khả năng của mình, mỗi người nên gởi một món quà cứu trợ đến anh chị em ở Giu-đê. 30 Họ đã thực hiện được điều đó, gởi qua tay Ba-na-ba và Sau-lơ mang về cho các vị trưởng lão.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang