Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sử Ký 27-28

Triều Ðại của Giô-tham

(2 Vua 15:32-38)

27 Giô-tham được hai mươi lăm tuổi khi lên ngôi làm vua, và ông trị vì mười sáu năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ ông tên là Giê-ru-sa con gái của Xa-đốc. Ông làm điều tốt trước mặt Chúa theo như những điều U-xi-a cha ông đã làm. Nhưng không như cha ông, ông không bao giờ đi vào Ðền Thờ Chúa. Trong lúc đó dân chúng vẫn tiếp tục làm những điều bại hoại. Ông xây dựng Cổng Thượng cho Ðền Thờ Chúa. Ông xây dựng khá nhiều cho tường thành ở Ðồi Ô-phên. Ông xây dựng các thành trong miền cao nguyên của Giu-đa. Ông cũng xây dựng các đồn lũy và các pháo tháp trong những vùng rừng rậm. Ông giao chiến với vua dân Am-môn và đánh bại chúng. Dân Am-môn bị buộc phải cống nạp cho ông ba ngàn bốn trăm ký bạc,[a] hai ngàn hai trăm tấn[b] lúa mì, và hai ngàn hai trăm tấn lúa mạch trong năm đó. Năm thứ nhì và năm thứ ba dân Am-môn cũng phải nộp những cống phẩm với số lượng như vậy. Vậy Giô-tham trở nên hùng cường, vì ông nhất định đi theo đường lối của Chúa, Ðức Chúa Trời của ông.

Các hoạt động khác của Giô-tham, tất cả các cuộc chiến trong thời ông, và các chính sách của ông, này, chúng đều được chép trong sách Các Vua I-sơ-ra-ên và Giu-đa. Ông được hai mươi lăm tuổi khi lên làm vua, và ông trị vì mười sáu năm tại Giê-ru-sa-lem. Giô-tham an giấc với tổ tiên ông. Người ta chôn ông trong Thành Ða-vít. A-kha con trai ông lên ngôi kế vị.

Triều Ðại của A-kha

(2 Vua 16:1-4)

28 A-kha được hai mươi tuổi khi lên ngôi làm vua, và ông trị vì mười sáu năm tại Giê-ru-sa-lem. Ông không làm điều tốt trước mặt Chúa giống như Ða-vít tổ tiên ông, nhưng đi theo đường lối của các vua I-sơ-ra-ên. Ông đúc cho ông các hình tượng của Thần Ba-anh. Ông đốt hương cho các thần tượng trong Thung Lũng Bên Hin-nôm. Ông thiêu sống các con trai ông trong lửa để dâng cho thần tượng, theo như các tập tục gớm ghiếc của các dân Chúa đã đuổi đi trước mặt dân I-sơ-ra-ên. Ông dâng của lễ thiêu và dâng hương ở các tế đàn trên những nơi cao, trên các núi đồi, và dưới những cây xanh rậm rạp.

A-ram và I-sơ-ra-ên Ðánh Bại Giu-đa

Vì thế, Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã trao ông vào tay vua A-ram. Chúng đánh bại ông và bắt rất nhiều quân dân của ông làm tù binh, rồi đem về Ða-mách.

Ông cũng bị trao vào tay của vua I-sơ-ra-ên, người đã đánh bại ông, khiến ông bị tổn thất nhân mạng rất nặng nề. Chỉ trong một ngày mà Pê-ka con của Rê-ma-li-a đã giết chết một trăm hai mươi ngàn quân Giu-đa, tất cả đều là những chiến sĩ can trường, bởi vì họ đã bỏ Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ. Ngoài ra, Xích-ri, một dũng sĩ người Ép-ra-im, cũng đã giết chết Ma-a-sê-gia con trai vua, A-xơ-ri-cam quan tổng quản hoàng cung, và Ên-ca-na quan tể tướng.

Quân I-sơ-ra-ên bắt và dẫn đi hai trăm ngàn đồng bào của chúng để làm tù binh, kể cả vợ, con trai, và con gái của họ. Chúng cũng đoạt lấy rất nhiều của cải làm chiến lợi phẩm và đem tất cả về Sa-ma-ri.

Tiên Tri Ô-đết Can Thiệp

Nhưng một vị tiên tri của Chúa tên là Ô-đết đã chờ sẵn ở đó để đón đoàn quân mang các chiến lợi phẩm trở về Sa-ma-ri. Ông nói với họ, “Này, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên anh em, đã nổi giận với Giu-đa. Ngài đã trao họ vào tay anh em, và trong cơn giận anh em đã giết họ rất nhiều. Việc nầy đã thấu đến trời xanh. 10 Bây giờ anh em còn muốn bắt các đàn ông và các đàn bà của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem về làm nô lệ của anh em nữa sao? Nhưng khi làm như thế anh em há không biết rằng anh em đang phạm tội với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh em sao? 11 Bây giờ xin nghe tôi nói: Hãy thả đồng bào mình mà anh em đã bắt làm tù binh để họ trở về; còn không cơn giận bừng bừng của Chúa sẽ giáng xuống trên anh em.”

12 Bấy giờ một số thủ lãnh của người Ép-ra-im là A-xa-ri-a con của Giô-ha-nan, Bê-rê-ki-a con của Mê-sin-lê-mốt, Giê-hi-ki-a con của Sanh-lum, và A-ma-sa con của Hát-lai đứng lên phản đối những người từ chiến trường mang các tù binh về. 13 Họ nói với chúng, “Các người không được mang các tù binh ấy về đây, vì bắt người ta về đây là đã phạm tội với Chúa rồi. Các người tính chất thêm tội lỗi trên những tội chúng ta đã phạm sao? Tội của chúng ta đã quá lớn, và cơn thịnh nộ đã bừng bừng nổi lên nghịch lại I-sơ-ra-ên rồi đó.”

14 Nghe thế các binh sĩ bèn thả các tù binh ra và bỏ các của cải đã chiếm làm chiến lợi phẩm ra trước mặt những người chỉ huy và cả hội chúng. 15 Kế đó những người đã được nhắc tên ở trên đứng dậy, tiếp thu các tù binh, lấy quần áo từ đống chiến lợi phẩm mặc cho những người đang trần truồng, phân phát quần áo và giày dép cho những người đang cần, để họ mặc và mang vào, cung cấp thức ăn và thức uống cho họ, xức dầu cho nhưng người bị thương, và đỡ tất cả những người yếu đuối lên lưng lừa, rồi dẫn tất cả những tù binh đó trở về với bà con của họ ở Giê-ri-cô, thành của các cây chà là. Sau đó họ lên đường trở về Sa-ma-ri.

A-kha Cầu Cứu với A-sy-ri

16 Lúc ấy Vua A-kha sai các sứ giả đến cầu cứu với các vua A-sy-ri để xin chúng đến giúp ông. 17 Số là dân Ê-đôm đã kéo trở lại tấn công Giu-đa và bắt đi một số tù binh. 18 Quân Phi-li-tin cũng đã đến tấn công các thành ở vùng đồng bằng và ở các địa phương Miền Nam của Giu-đa. Chúng đã chiếm lấy Bết Sê-mếch, Ai-gia-lôn, Ghê-đê-rốt, Sô-cô và các thị trấn phụ thuộc, Tim-na và các thị trấn phụ thuộc, và Ghim-xô và các thị trấn phụ thuộc. Chúng chiếm lấy và định cư ở những nơi đó. 19 Vì cớ A-kha vua người I-sơ-ra-ên, Chúa đã đem Giu-đa xuống thấp, vì ông ấy đã cổ xúy cho sự gian tà thuộc linh trong Giu-đa và không ngừng bất trung với Chúa. 20 Tin-gát Pin-nê-se vua A-sy-ri đã đến với ông, nhưng thay vì đến giúp ông, hắn đã bức hiếp ông. 21 A-kha phải lấy các bảo vật trong Ðền Thờ Chúa và trong hoàng cung, cùng các bảo vật của các thủ lãnh đem dâng cho vua A-sy-ri; hắn nhận tất cả các vật đó nhưng không giúp ông gì cả.

A-kha Bội Ðạo và Chết

22 Trong lúc khốn quẫn Vua A-kha lại càng bất trung với Chúa hơn. Thật chỉ có Vua A-kha mới tồi tệ như thế. 23 Ông dâng của tế lễ cho các thần của Ða-mách là dân đã đánh bại ông. Ông nói, “Vì các thần của dân A-ram đã phù hộ chúng, nên ta phải dâng của tế lễ cho các thần ấy để các thần ấy phù hộ ta.” Nhưng các thần ấy chính là duyên cớ khiến cho ông bị bại vong và làm cho cả I-sơ-ra-ên bị bại vong theo. 24 A-kha lấy tất cả vật dụng trong Ðền Thờ Ðức Chúa Trời ra và cắt nát các vật dụng trong Ðền Thờ Ðức Chúa Trời thành những mảnh vụn. Ông đóng các cửa Ðền Thờ Chúa và xây cho ông các am miếu để cúng tế các thần tượng trong mỗi xó xỉnh của Giê-ru-sa-lem. 25 Trong mỗi thành của Giu-đa, ông xây các tế đàn trên những nơi cao để cúng thờ các thần khác, và chọc Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên ông, nổi cơn thịnh nộ.

26 Tất cả các hoạt động của ông, mọi chính sách của ông, từ đầu đến cuối, này, chúng đã được chép trong sách Các Vua Giu-đa và I-sơ-ra-ên. 27 A-kha an giấc với tổ tiên ông. Người ta chôn ông trong Thành Giê-ru-sa-lem, nhưng không đặt thi hài ông trong lăng tẩm dành cho các vua I-sơ-ra-ên. Ê-xê-chia con trai ông lên ngôi kế vị.

Khải Huyền 14

Chiên Con và Dân Ngài

14 Sau đó tôi thấy, kìa, Chiên Con đang đứng trên Núi Si-ôn, cùng với Ngài là một trăm bốn mươi bốn ngàn người có danh Ngài và danh của Cha Ngài ghi trên trán họ. Tôi nghe một âm thanh từ trời, như âm thanh của nhiều dòng nước tuôn đổ và như tiếng sấm nổ lớn vang rền, và âm thanh tôi nghe đó giống như âm thanh của nhiều tiếng hạc cầm do các nhạc sĩ tấu lên cùng một lúc. Họ hát một bản thánh ca mới trước ngai, trước bốn Sinh Vật và các vị trưởng lão. Không ai có thể học bài thánh ca đó, ngoại trừ một trăm bốn mươi bốn ngàn người đã được chuộc khỏi đất. Ðó là những người không bị ô uế với phụ nữ, vì họ vẫn còn trinh nguyên. Họ là những người đi theo Chiên Con bất cứ nơi nào Chiên Con đi. Họ là những người được chuộc giữa loài người để làm những trái đầu mùa cho Ðức Chúa Trời và Chiên Con. Trong miệng họ không một lời dối trá; họ không có chỗ nào chê trách được.

Ba Vị Thiên Sứ

Tôi lại thấy một vị thiên sứ khác bay giữa trời, có Tin Mừng đời đời để công bố cho những người đang ở trên đất, tức cho mọi quốc gia, mọi bộ lạc, mọi ngôn ngữ, và mọi dân tộc. Vị thiên sứ ấy nói lớn tiếng, “Hãy kính sợ Ðức Chúa Trời và dâng vinh hiển lên Ngài, vì giờ phán xét của Ngài đã đến. Hãy thờ phượng Ðấng đã dựng nên trời, đất, biển, và mọi nguồn nước.”

Kế đó một vị thiên sứ khác, vị thiên sứ thứ nhì, đến tiếp theo, và nói, “Ðã sụp đổ rồi! Ba-by-lôn lớn đã sụp đổ rồi! Nó là kẻ đã cho tất cả các nước uống rượu gian dâm cuồng loạn của nó.”

Kế đến một vị thiên sứ khác, vị thiên sứ thứ ba, theo sau hai vị kia, hô to, “Ai thờ phượng Con Thú và hình tượng nó, nhận lấy dấu của nó trên trán hay trên tay mình, 10 kẻ ấy phải uống rượu thịnh nộ của Ðức Chúa Trời, được rót vào chén thịnh nộ của Ngài với nguyên nồng độ. Kẻ ấy sẽ bị lửa và lưu huỳnh hành hạ trước mặt các vị thiên sứ thánh và trước mặt Chiên Con. 11 Khói khổ hình của chúng sẽ bay lên đời đời vô cùng. Những kẻ thờ phượng Con Thú và hình tượng nó, và bất cứ ai nhận lấy dấu của danh nó sẽ không được nghỉ ngơi cả ngày lẫn đêm.”

12 Ở đây chỉ về sự kiên trì chịu đựng của các thánh đồ, những người vâng giữ các điều răn của Ðức Chúa Trời và giữ vững đức tin nơi Ðức Chúa Jesus.

13 Tôi lại nghe một tiếng từ trời phán, “Hãy viết điều này: ‘Từ nay phước cho những người chết là chết trong Chúa.’” Phải, Ðức Thánh Linh phán, “Họ được nghỉ ngơi khỏi công lao khó nhọc của họ, vì những công việc của họ đi theo họ.”

Mùa Gặt Cuối Cùng

14 Bấy giờ tôi thấy, kìa, một đám mây trắng, trên đám mây đó có ai đang ngồi, trông giống như Con Người; trên đầu Ngài có một mão bằng vàng, trong tay Ngài có một liềm sắc bén. 15 Lại có một vị thiên sứ khác từ đền thờ đi ra, lớn tiếng thưa với Ðấng ngồi trên đám mây rằng, “Xin dùng liềm của Ngài để gặt, vì giờ gặt đã đến, vì mùa màng trên đất đã chín vàng.” 16 Thế là Ðấng ngồi trên đám mây vung liềm của Ngài ra trên đất và đất được gặt.

17 Bấy giờ một vị thiên sứ khác từ đền thờ trên trời đi ra; vị thiên sứ ấy cũng có một cái liềm sắc bén. 18 Kế đó một vị thiên sứ khác, có quyền trên lửa, từ bàn thờ đi ra; vị thiên sứ ấy lớn tiếng nói với vị thiên sứ có cái liềm sắc bén rằng, “Xin dùng liềm sắc bén của ngài và thu góp những chùm nho trên đất, vì nho đã chín.”

19 Thế là vị thiên sứ ấy vung liềm của mình ra trên đất, thu góp những chùm nho trên đất, và ném chúng vào thùng ép nho thịnh nộ lớn của Ðức Chúa Trời. 20 Thùng ép nho ấy được đem ra bên ngoài thành để đạp cho ra nước, và máu từ thùng ấy chảy ra, cao đến cương ngựa, chảy dài trên ba trăm cây số.[a]

Xa-cha-ri 10

I-sơ-ra-ên và Giu-đa Ðược Tái Lập

10 Cầu xin Chúa ban cơn mưa vào cuối mùa mưa,
Vì chỉ Chúa là Ðấng tạo nên các đám mây phát ra chớp nhoáng,
Là Ðấng ban mưa xuống cho muôn loài,
Ðể mỗi cánh đồng được đượm nhuần mưa móc.

“Khá biết rằng các thần tượng chỉ nói xằng nói bậy;
Bọn chiêm tinh nói điêu rằng chúng đã thấy nọ thấy kia;
Những điềm chúng kể toàn là những điều bịa đặt;
Lời chúng an ủi thật rỗng tuếch làm sao.
Vì thế dân đã sống như đàn chiên bơ vơ lạc lõng;
Chúng gặp các khó khăn vì không có người chăn.
Cơn giận của Ta bừng lên đối với bọn chăn chiên ấy;
Ta sẽ phạt những người lãnh đạo[a] của chúng,
Chúa các đạo quân đã thăm viếng đàn chiên của Ngài, nhà Giu-đa;
Ngài sẽ dẫn chúng như dẫn một chiến mã oai hùng xông ra chiến trận.

Từ nhà ấy sẽ cho ra viên đá góc nhà;
Từ nhà ấy sẽ cho ra cọc trại;
Từ nhà ấy sẽ cho ra cây cung trận;
Từ nhà ấy sẽ cho ra mọi người lãnh đạo.
Chúng sẽ trở nên như những tráng sĩ oai hùng;
Khi xung trận, chúng sẽ giày đạp quân thù như đạp bùn ở ngoài đường;
Chúng sẽ chiến đấu, vì Chúa ở với chúng;
Chúng sẽ làm kỵ binh của địch quân phải rối loạn tan hàng.

Ta sẽ làm vững mạnh nhà Giu-đa;
Ta sẽ cứu nhà Giô-sép;
Ta sẽ đem chúng trở về,
Vì Ta thương xót chúng.
Chúng sẽ trở nên như chưa từng bị Ta bỏ bao giờ,
Vì Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng;
Ta sẽ nghe những lời chúng kêu cầu.
Ép-ra-im sẽ trở nên như một trang dũng sĩ;
Lòng chúng sẽ vui như ngây ngất rượu nồng;
Con cái chúng sẽ thấy và vui cười ngặt nghẽo;
Lòng chúng sẽ hớn hở trong Chúa.

Ta sẽ huýt gió tập họp chúng lại,
Vì Ta sẽ cứu chuộc chúng;
Và chúng sẽ gia tăng đông đúc như trước kia.
Dù Ta rải chúng ra giữa các dân các nước;
Từ những xứ xa xăm chúng vẫn nhớ đến Ta;
Ở những nơi đó chúng sẽ nuôi các con cái chúng;
Rồi một ngày kia chúng sẽ trở về.
10 Ta sẽ mang chúng về từ đất Ai-cập;
Ta sẽ tụ tập chúng về từ xứ A-sy-ri;
Ta sẽ đem chúng đến định cư ở Ghi-lê-át và Li-băng,
Cho đến khi không còn chỗ nào cho chúng ở.
11 Ta[b] sẽ đưa dắt chúng vượt qua đại dương gian khó;
Ta sẽ đánh tan những đợt ba đào;
Các nguồn nước của Sông Nin[c] sẽ tắt nghẽn và bày lòng sông cạn khô;
Niềm kiêu hãnh của A-sy-ri sẽ bị hạ xuống;
Cây vương trượng của Ai-cập sẽ vĩnh viễn giã từ.
12 Ta sẽ làm cho chúng trở nên hùng mạnh trong Chúa;
Nhờ danh Ngài chúng sẽ đi lại tự do,”
Chúa phán.

Giăng 13

Chúa Rửa Chân Các Môn Ðồ

13 Trước Lễ Vượt Qua, Ðức Chúa Jesus biết giờ Ngài phải rời thế gian này để về với Ðức Chúa Cha đã đến. Ngài yêu thương những người thuộc về Ngài trong thế gian, Ngài yêu thương họ đến cuối cùng. Trong bữa ăn tối, Ác Quỷ đã đặt mưu phản vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con Si-môn. Ðức Chúa Jesus biết Ðức Chúa Cha đã trao mọi sự trong tay Ngài, và biết rằng Ngài từ Ðức Chúa Trời đến và sẽ trở về cùng Ðức Chúa Trời, Ngài đứng dậy khỏi bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn quấn ngang lưng Ngài. Kế đó Ngài đổ nước vào chậu và bắt đầu rửa chân cho các môn đồ, rồi dùng chiếc khăn đã quấn ngang lưng mà lau chân họ.

Khi Ngài đến với Phi-rơ, ông nói với Ngài, “Lạy Chúa, Ngài sẽ rửa chân cho con sao?”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với ông, “Bây giờ ngươi không hiểu những điều Ta làm, nhưng sau này ngươi sẽ hiểu.”

Phi-rơ nói với Ngài, “Không bao giờ con để Ngài rửa chân cho con.”

Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, ngươi không có phần gì với Ta.”

Si-môn Phi-rơ nói với Ngài, “Lạy Chúa, xin Ngài không chỉ rửa chân cho con, nhưng xin rửa cả tay và đầu con nữa.”

10 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Người nào đã tắm thì chỉ cần rửa chân, vì toàn thân đã sạch. Các ngươi đã được sạch, nhưng không phải tất cả các ngươi đều sạch.” 11 Vì Ngài biết ai sắp phản Ngài, nên Ngài nói, “Không phải tất cả các ngươi đều sạch.”

12 Sau khi rửa chân cho các môn đồ, Ngài mặc áo choàng lại, ngồi vào chỗ cũ, rồi nói, “Các ngươi hiểu điều Ta vừa mới làm cho các ngươi chăng? 13 Các ngươi gọi ta là ‘Thầy’ và ‘Chúa.’ Các ngươi gọi thế là đúng lắm, vì Ta thật như vậy. 14 Thế thì nếu Ta là Chúa và Thầy mà đã rửa chân các ngươi, các ngươi cũng hãy rửa chân cho nhau. 15 Vì Ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như Ta đã làm cho các ngươi. 16 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, tôi tớ không lớn hơn chủ, sứ giả không lớn hơn người sai phái mình. 17 Nếu các ngươi biết những điều này, các ngươi sẽ được phước miễn là các ngươi làm theo. 18 Ta không nói về tất cả các ngươi. Ta biết Ta đã chọn ai, nhưng lời này trong Kinh Thánh phải được ứng nghiệm, ‘Kẻ ăn bánh của Ta đã giở gót nghịch lại Ta.’ Thi 41:9

19 Bây giờ Ta nói với các ngươi điều này, trước khi việc đó xảy ra, để khi việc đó xảy ra, các ngươi có thể tin Ta là Ðấng ấy. [a] 20 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, ai tiếp người Ta sai đi là tiếp Ta, và ai tiếp Ta là tiếp Ðấng đã sai Ta.”

Chúa Báo Trước về Kẻ Phản Ngài

21 Sau khi Ðức Chúa Jesus nói những lời đó, Ngài xúc động trong lòng[b] và nói rõ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản Ta.”

22 Các môn đồ nhìn nhau và phân vân không biết Ngài nói ai. 23 Một trong các môn đồ, người được Ðức Chúa Jesus thương yêu, đang ngồi bên cạnh Ngài, 24 Si-môn Phi-rơ ra dấu cho người ấy, bảo hỏi Ngài, ai là người Ngài đã nói. 25 Người ấy nghiêng đầu qua trước ngực Ðức Chúa Jesus và hỏi, “Lạy Chúa, người ấy là ai vậy?”

26 Ðức Chúa Jesus đáp, “Ấy là người Ta chấm miếng bánh này và đưa cho.” Rồi Ngài chấm một miếng bánh và đưa cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con Si-môn. 27 Sau khi hắn nhận miếng bánh, Sa-tan nhập vào hắn. Ðức Chúa Jesus nói với hắn, “Việc ngươi tính làm, hãy làm mau đi.”

28 Không ai ngồi quanh bàn biết tại sao Ngài nói với hắn như vậy. 29 Số là Giu-đa giữ túi tiền chung, nên vài người nghĩ rằng có lẽ Ðức Chúa Jesus muốn hắn đi mua những đồ cần dùng cho ngày lễ hoặc đi giúp đỡ người nghèo nào đó. 30 Giu-đa nhận miếng bánh xong, hắn lập tức ra đi. Lúc ấy trời đã tối.

Ðiều Răn Mới

31 Khi hắn đã đi rồi Ðức Chúa Jesus nói, “Bây giờ Con Người được vinh hiển, và Ðức Chúa Trời được vinh hiển nơi Người. 32 Nếu Ðức Chúa Trời được vinh hiển nơi Người, Ðức Chúa Trời cũng sẽ làm vinh hiển Người trong chính Ngài, và sẽ làm vinh hiển Người tức thì.

33 Hỡi các con thơ của Ta, Ta sẽ ở với các con ít lâu nữa thôi. Các con sẽ tìm Ta, và như Ta đã nói với người Do-thái, bây giờ Ta cũng nói với các con: nơi Ta đi, các con không thể đến. 34 Ta ban cho các con một điều răn mới, đó là các con phải yêu thương nhau; như Ta đã yêu thương các con thể nào, các con cũng phải yêu thương nhau thể ấy. 35 Nếu các con yêu thương nhau thì qua đó mọi người sẽ biết các con là môn đồ Ta.”

Chúa Báo Trước Phi-rơ Sẽ Chối Ngài

(Mat 26:33-35; Mác 14:29-31; Lu 22:33-34)

36 Si-môn Phi-rơ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, Ngài sẽ đi đâu?”

Ngài đáp, “Nơi Ta đi, bây giờ ngươi không thể đi theo, nhưng sau này ngươi sẽ đi theo.”

37 Phi-rơ hỏi Ngài, “Lạy Chúa, tại sao con không thể đi theo Ngài bây giờ? Con sẵn sàng hy sinh tính mạng con cho Ngài.”

38 Ðức Chúa Jesus phán, “Ngươi sẵn sàng hy sinh tính mạng ngươi cho Ta sao? Quả thật, quả thật, Ta nói với ngươi, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang