Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sử Ký 5:1-6:11

Khi mọi việc Sa-lô-môn làm cho Ðền Thờ Chúa hoàn tất, Sa-lô-môn mang vào Ðền Thờ những vật mà Ða-vít cha ông đã dâng hiến, tức tất cả các đồ vật bằng bạc và bằng vàng, cùng mọi món đồ khác. Ông để chúng trong các kho của Ðền Thờ Ðức Chúa Trời.

Rước Rương Giao Ước vào Ðền Thờ

(1 Vua 8:1-9)

Bấy giờ Sa-lô-môn triệu tập các vị trưởng lão của I-sơ-ra-ên, tất cả các vị thủ lãnh của các chi tộc, và các vị lãnh đạo của các gia tộc I-sơ-ra-ên về Giê-ru-sa-lem để rước Rương Giao Ước của Chúa từ Si-ôn, tức Thành Ða-vít, lên. Vậy toàn thể dân I-sơ-ra-ên về tụ họp quanh vua trong kỳ đại lễ thường niên vào tháng bảy.[a] Sau khi các vị trưởng lão của I-sơ-ra-ên đến, các tư tế khiêng Rương đi lên. Họ khiêng Rương, Lều Hội Kiến, và mọi vật dụng thánh trong lều ấy đem lên. Các tư tế và những người Lê-vi đã khiêng tất cả những vật ấy và đem lên.

Vua Sa-lô-môn và toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên đã tụ họp quanh ông sát tế chiên và bò, nhiều vô số, không thể kể hoặc đếm được, ở trước Rương. Sau đó các tư tế khiêng Rương Giao Ước của Chúa đặt vào chỗ của Rương ở phòng trong cùng của Ðền Thờ, tức Nơi Chí Thánh, bên dưới các cánh của chê-ru-bim. Các chê-ru-bim dang cánh ra bên trên nơi đặt Rương, che trên Rương và hai đòn khiêng. Các đòn khiêng ấy khá dài, đến nỗi lòi các đầu ra, khiến ai đứng ở trước Nơi Chí Thánh đều có thể trông thấy, nhưng ai đứng ở ngoài thì không thấy được. Hai đòn khiêng ấy vẫn còn ở đó cho đến ngày nay. 10 Trong Rương đó không có gì ngoài hai bản đá mà Môi-se đã đặt vào trong đó lúc ở Hô-rếp, nơi Chúa đã lập giao ước với dân I-sơ-ra-ên khi họ vừa ra khỏi Ai-cập.

Vinh Quang của Chúa Ngự Xuống Ðền Thờ

(1 Vua 8:11-13)

11 Kế đó các tư tế ra khỏi Nơi Thánh. Số là tất cả các tư tế hiện diện đều đã thánh hóa chính họ, bất kể phẩm trật của họ như thế nào. 12 Tất cả người Lê-vi trong ban thánh nhạc, gồm A-sáp, Hê-man, Giê-đu-thun, các con cháu của họ, và bà con dòng họ của họ đều mặc áo lễ bằng vải gai mịn, đứng ở phía đông bàn thờ, sử dụng các phèng la, hạc cầm, và đàn lia, hòa với ban kèn gồm một trăm hai mươi tư tế mà trỗi nhạc. 13 Kế đó ban kèn và ca đoàn đồng thanh trỗi tiếng vang lừng ca ngợi và cảm tạ Chúa. Họ cất tiếng hòa cùng tiếng kèn, tiếng phèng la, và tiếng các nhạc khí chúc tụng Chúa rằng, “Ngài thật tốt, vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.” Bấy giờ mây mù bao phủ ngôi đền, tức Ðền Thờ Chúa, 14 đến nỗi các tư tế không thể đứng để tiếp tục thi hành chức vụ, vì mây mù bao phủ mịt mùng, bởi vinh quang của Chúa tràn ngập cả Ðền Thờ Ðức Chúa Trời.

Cung Hiến Ðền Thờ

Bấy giờ Sa-lô-môn nói, “Chúa đã phán rằng, Ngài ngự giữa mây mù đen mịt, và con thật được vinh dự xây cho Ngài một Ðền Thờ tráng lệ, làm một nơi để Ngài ngự đời đời.”

Sa-lô-môn Hiệu Triệu Dân

Kế đó vua quay lại và chúc phước cho toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên, trong khi cả hội chúng I-sơ-ra-ên đang đứng. Ông nói, “Chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, Ðấng đã dùng tay Ngài làm trọn mọi điều miệng Ngài đã hứa với Ða-vít cha tôi rằng, ‘Từ ngày Ta đem dân Ta ra khỏi Ai-cập, Ta đã không chọn thành nào của bất cứ chi tộc nào trong dân I-sơ-ra-ên để xây một Ðền Thờ, hầu danh Ta có thể ngự tại đó, và Ta cũng đã không chọn ai để làm người lãnh đạo dân I-sơ-ra-ên Ta. Nhưng Ta đã chọn Giê-ru-sa-lem để danh Ta ngự tại đó, và đã chọn Ða-vít làm người lãnh đạo dân I-sơ-ra-ên Ta.’

Lúc ấy Ða-vít cha tôi có ý xây một Ðền Thờ cho danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, nhưng Chúa đã phán với Ða-vít cha tôi rằng, ‘Ngươi quả có ý tốt, khi lòng ngươi muốn xây một Ðền Thờ cho danh Ta. Tuy nhiên ngươi sẽ không xây Ðền Thờ ấy cho Ta đâu, nhưng con trai ngươi, kẻ do ngươi sinh ra, sẽ xây Ðền Thờ ấy cho danh Ta.’

10 Chúa đã làm thành những lời Ngài đã phán. Tôi đã được nhấc lên kế vị của Ða-vít cha tôi và được ngồi trên ngai của I-sơ-ra-ên như Chúa đã phán, và tôi cũng đã xây một Ðền Thờ cho danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. 11 Ðây nầy tôi đã làm một chỗ để đặt Rương Giao Ước, trong đó có đựng giao ước Chúa đã lập với dân I-sơ-ra-ên.”

I Giăng 4

Linh Chân Thật và Linh Giả Dối

Anh chị em yêu dấu, đừng vội tin linh nào cả, nhưng hãy thử, xem các linh ấy có phải đến từ Ðức Chúa Trời chăng, vì có nhiều tiên tri giả đã xuất hiện khắp thế gian rồi. Nhờ cách này anh chị em có thể nhận biết Linh của Ðức Chúa Trời: hễ linh nào xưng nhận Ðức Chúa Jesus Christ đã nhập thể là linh đến từ Ðức Chúa Trời, còn linh nào không xưng nhận Ðức Chúa Jesus thì không đến từ Ðức Chúa Trời, nhưng là linh của Kẻ Chống Ðấng Christ; đó là linh anh chị em đã nghe rằng nó sẽ đến, và nay đã đến trong thế gian rồi.

Hỡi các con thơ, các con thuộc về Ðức Chúa Trời và đã chiến thắng chúng, vì Ðấng ở trong các con lớn mạnh hơn kẻ ở trong thế gian. Chúng thuộc về thế gian, nên chúng nói theo quan niệm của thế gian, và thế gian nghe theo chúng. Chúng ta thuộc về Ðức Chúa Trời; ai biết Ðức Chúa Trời thì nghe chúng ta, còn ai không thuộc về Ðức Chúa Trời thì không nghe chúng ta. Nhờ đó chúng ta biết ai có linh chân thật và ai có linh giả dối.

Ðức Chúa Trời Là Tình Yêu

Anh chị em yêu dấu, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu đến từ Ðức Chúa Trời. Ai yêu thì được sinh ra bởi Ðức Chúa Trời và biết Ðức Chúa Trời. Ai không yêu thì không biết Ðức Chúa Trời, vì Ðức Chúa Trời là tình yêu. Tình yêu của Ðức Chúa Trời đã được bày tỏ cho chúng ta qua điều này: Ðức Chúa Trời đã sai Con Một Ngài đến thế gian để chúng ta nhờ Con ấy được sống. 10 Tình yêu ấy thể hiện qua điều này: không phải chúng ta đã yêu Ðức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta và sai Con Ngài làm lễ vật hiến tế chuộc tội chúng ta.

11 Anh chị em yêu dấu, nếu Ðức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, chúng ta cũng phải yêu nhau. 12 Chưa ai thấy Ðức Chúa Trời bao giờ; nhưng nếu chúng ta yêu nhau, Ðức Chúa Trời ở trong chúng ta, và tình yêu của Ngài được trọn vẹn trong chúng ta. 13 Bởi điều này chúng ta biết rằng chúng ta ở trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, vì Ngài đã ban Ðức Thánh Linh của Ngài cho chúng ta.

14 Chúng tôi đã thấy nên làm chứng rằng Ðức Chúa Cha đã sai Ðức Chúa Con làm Ðấng Giải Cứu của thế gian. 15 Ai xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Con Ðức Chúa Trời thì Ðức Chúa Trời ở trong người ấy, và người ấy ở trong Ðức Chúa Trời.

16 Chúng ta đã biết và tin tình yêu Ðức Chúa Trời dành cho chúng ta. Ðức Chúa Trời là tình yêu; ai ở trong tình yêu là ở trong Ðức Chúa Trời, và Ðức Chúa Trời ở trong người ấy.

17 Nhờ đó tình yêu được trọn vẹn trong chúng ta, hầu chúng ta được vững tâm trong ngày phán xét, vì Ngài thế nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian này.

18 Không có sự sợ hãi trong tình yêu; nhưng tình yêu trọn vẹn tống khứ sự sợ hãi; vì sự sợ hãi có liên quan với hình phạt, nên ai sợ hãi thì chưa được trọn vẹn trong tình yêu. 19 Chúng ta yêu vì Ngài đã yêu chúng ta trước.

20 Nếu ai nói, “Tôi yêu Ðức Chúa Trời” mà ghét anh chị em mình, ấy là người nói dối; vì người nào không yêu anh chị em mình là những người mình thấy được, thì không thể yêu Ðức Chúa Trời là Ðấng mình không thấy được. 21 Chúng ta có điều răn Ngài truyền như thế này: Ai yêu Ðức Chúa Trời thì cũng phải yêu anh chị em mình.

Na-hum 3

Sự Tận Diệt Ðã Cận Kề

Này, hỡi thành gây đổ máu,
Nơi có toàn dối gian lừa đảo,
Nơi của cướp bóc chất đầy,
Nơi không hề thiếu các nạn nhân.
Tiếng roi vun vút,
Tiếng bánh xe chiến mã rầm rầm,
Tiếng vó ngựa phi dồn dập,
Tiếng xe chiến mã rền vang!
Các kỵ binh xông tới,
Vung gươm lên và phóng giáo ra,
Số người bị giết nhiều vô kể,
Xác người nằm la liệt,
Xác chết không sao đếm hết,
Người ta suýt ngã vì vấp các xác chết,
Vì vô số tội dâm ô của con điếm đầy sức quyến rũ, nữ hoàng của tà thuật,
Kẻ đã làm cho nhiều quốc gia bị lệ thuộc vào thói dâm ô của nó, và các dân đã bị tà thuật của nó mê hoặc.

“Này, Ta chống lại ngươi,” Chúa các đạo quân phán,
“Ta sẽ lật váy ngươi lên phủ mặt,
Ðể cho các dân trông thấy sự lõa lồ của ngươi,
Và các vương quốc nhìn thấy sự xấu hổ của ngươi.
Ta sẽ cho ngươi nếm biết thế nào là sỉ nhục,
Khiến ngươi biết bị khinh bỉ là thế nào,
Làm ngươi thành cớ để người ta dè bỉu.
Bấy giờ tất cả những ai trông thấy ngươi sẽ lánh xa và nói,
“Ni-ni-ve là nơi hoang phế.
Có ai sẽ than khóc cho nó chăng?”
Ta sẽ tìm đâu ra người an ủi ngươi?

Ngươi há tốt hơn Nô A-môn[a] bên bờ Sông Nin,
Một thành có nước bao bọc chung quanh,
Chiến lũy của nó là biển,
Tường thành của nó là nước chăng?
Ê-thi-ô-pi và Ai-cập là sức mạnh của nó,
Thật là một sức mạnh vô biên;
Pút và Li-by-a là những kẻ hỗ trợ nó.
10 Thế mà nó vẫn bị lưu đày;
Nó đã bị bắt làm tù binh, phải bị đày biệt xứ,
Ngay các con thơ của nó cũng bị đập chết nơi các đầu đường,
Các nhà quý tộc của nó đã phải bắt thăm để bị phạt,
Tất cả những người quyền quý của nó đều phải mang lấy gông cùm.

11 Cũng thế, ngươi sẽ bị say khướt,
Ngươi sẽ trốn chui trốn nhủi,
Ngươi sẽ tìm một nơi trốn tránh sự lùng kiếm của quân thù.
12 Tất cả các đồn lũy của ngươi sẽ giống như những cây vả, đầy những trái chín đầu mùa;
Nếu chúng bị rung, trái của chúng sẽ rơi vào miệng người ăn.
13 Này, quân đội của ngươi!
Chúng như một đám phụ nữ ở giữa ngươi;
Cổng các quan ải của ngươi mở toang cho quân thù của ngươi tiến vào;
Lửa thiêu đốt các thanh cài cổng thành của ngươi.
14 Hãy tích trữ nước để chuẩn bị cho ngày bị vây hãm,
Hãy củng cố các chiến lũy của ngươi,
Hãy nhào đất sét, trộn hồ, và đúc gạch để xây các công sự phòng thủ.
15 Tại đó lửa sẽ thiêu rụi ngươi,
Gươm đao sẽ giết chết ngươi.
Nó sẽ ăn nuốt ngươi như đàn cào cào cắn phá,
Cho dù ngươi có gia tăng đông đúc như cào cào,
Hay gia tăng rất đông như châu chấu.
16 Ngươi đã làm cho số thương gia của ngươi đông hơn sao trên trời;
Nhưng như đàn cào cào, chúng ăn rụi các hoa màu, rồi bay đi mất.
17 Các tướng tá của ngươi tựa như đàn châu chấu,
Các sĩ quan của ngươi như đám cào cào,
Chúng đậu sát bên nhau trên các hàng rào để sống còn trong ngày đông buốt giá.
Khi mặt trời mọc lên, chúng cất cánh bay đi;
Và không ai biết chúng đã bay về phương nào.

18 Hỡi vua A-sy-ri, những kẻ chăn dắt dân ngươi đang ngủ say,
Những kẻ quyền thế trong dân ngươi đang ngủ gà ngủ gật.
Dân ngươi đang bị tan lạc trên các núi đồi,
Nhưng chẳng có người nào nhóm hiệp chúng lại.
19 Chẳng có gì có thể làm dịu bớt nỗi đau đớn của ngươi;
Vết thương của ngươi là vết thương chí tử.
Tất cả những ai nghe tin ngươi sụp đổ đều vỗ tay hớn hở vui mừng;
Vì có ai đã không bị ngươi làm cho đau khổ triền miên chăng?

Lu-ca 19

Chúa Vào Nhà Xa-chê

19 Ngài vào Thành Giê-ri-cô và đi xuyên qua thành. Này, trong thành có một người tên là Xa-chê. Ông làm trưởng ty thuế vụ và giàu có. Ông muốn xem Ðức Chúa Jesus là ai, nhưng vì đám đông ông không thể thấy Ngài, bởi ông lùn. Vì thế ông chạy về phía trước và leo lên một cây sung để có thể thấy Ngài, vì Ngài sẽ đi ngang qua đó.

Khi Ðức Chúa Jesus đến chỗ đó, Ngài ngước nhìn lên và nói với ông, “Hỡi Xa-chê, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải ở lại nhà ngươi.”

Xa-chê vội vàng leo xuống và vui mừng tiếp Ngài vào nhà ông. Thấy vậy mọi người xầm xì với nhau, “Ngài vào làm khách trong nhà một kẻ tội lỗi.”

Bấy giờ Xa-chê đứng dậy và thưa với Chúa, “Lạy Chúa, này, con lấy phân nửa tài sản của con đem cho người nghèo, và nếu con gian dối đoạt lấy của ai bất cứ vật gì, con sẽ đền lại gấp tư.”

Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Hôm nay ơn cứu rỗi đã đến nhà này, bởi người này cũng là con cháu của Áp-ra-ham. 10 Vì Con Người đã đến để tìm và cứu kẻ lạc mất.”

Mười Nén Bạc

(Mat 25:14-30)

11 Ðang khi người ta lắng nghe những điều ấy, Ðức Chúa Jesus kể thêm một ngụ ngôn nữa vì Ngài đã đến gần Giê-ru-sa-lem, và người ta nghĩ rằng vương quốc Ðức Chúa Trời sắp thể hiện. 12 Ngài nói, “Một nhà quý tộc kia phải đi phương xa để nhận vương quyền rồi sẽ trở về. 13 Ông gọi mười đầy tớ của ông đến, giao cho họ mười nén bạc, và nói, ‘Hãy đem bạc này đi kinh doanh cho đến khi ta trở về.’ 14 Nhưng dân trong xứ ghét ông; họ gởi một phái đoàn theo sau ông, tâu rằng, ‘Chúng tôi không muốn người này cai trị chúng tôi.’

15 Sau khi đã nhận vương quyền trở về, ông truyền cho những đầy tớ ông đã giao bạc đến để xem họ kinh doanh sinh lợi thể nào.

16 Người thứ nhất bước đến và nói, ‘Thưa chủ, nén bạc của chủ đã sinh lợi được mười nén.’ 17 Ông nói, ‘Tốt lắm, thật là đầy tớ giỏi. Bởi vì ngươi đã trung tín trong việc rất nhỏ, hãy cai trị mười thành.’

18 Người thứ hai đến nói, ‘Thưa chủ, nén bạc của chủ đã sinh lợi được năm nén.’ 19 Ông nói với người ấy, ‘Ngươi hãy cai trị năm thành.’

20 Kế đó một đầy tớ khác nữa đến, nói rằng, ‘Thưa chủ, đây là nén bạc của chủ mà tôi đã lấy khăn gói lại và cất kỹ. 21 Vì tôi sợ chủ, bởi vì chủ là người nghiêm ngặt; chủ thu trong chỗ không chi và gặt trong chỗ không gieo.’

22 Ông nói với người ấy, ‘Hỡi tên đầy tớ gian ngoa xảo quyệt kia, cứ theo lời miệng ngươi nói mà ta xét đoán ngươi. Ngươi biết ta là người nghiêm ngặt, ta thu trong chỗ không chi và gặt trong chỗ không gieo phải không? 23 Vậy tại sao ngươi không gởi bạc của ta vào ngân hàng để khi về ta sẽ thu cả vốn lẫn lời?’

24 Ông truyền cho những người đứng gần đó, ‘Hãy lấy nén bạc của nó mà trao cho người có mười nén.’

25 Họ nói với ông, ‘Thưa chủ, người ấy đã có mười nén rồi.’

26 ‘Ta nói với các ngươi: ai có sẽ được cho thêm, còn ai không có thì ngay cả những gì người đó có cũng sẽ bị lấy đi. 27 Còn những kẻ thù của ta, những kẻ không muốn ta trị vì chúng, hãy đem chúng đến đây và giết chúng trước mặt ta.’”

ÐỨC CHÚA JESUS THI HÀNH CHỨC VỤ TẠI GIÊ-RU-SA-LEM

(19:28 - 21:38)

Chúa Vào Thành Giê-ru-sa-lem Cách Khải Hoàn

(Mat 21:1-11; Mác 11:1-10; Gg 12:12-19)

28 Sau khi Ngài đã nói những điều ấy, Ngài đi trước dẫn đầu họ lên Thành Giê-ru-sa-lem. 29 Khi Ngài đến gần Bết-pha-giê và Bê-tha-ni, tại một núi tên là Ô-liu, Ngài sai hai môn đồ Ngài ra đi 30 và dặn rằng, “Hãy vào làng trước mặt các ngươi. Vừa khi vào làng, các ngươi sẽ thấy một con lừa tơ chưa được ai cỡi cột ở đó; hãy mở dây và dắt nó về đây. 31 Nếu ai hỏi các ngươi, ‘Tại sao các anh mở nó ra?’ các ngươi hãy đáp, ‘Chúa cần dùng nó.’”

32 Hai môn đồ ấy ra đi và gặp y như điều Ngài đã bảo họ. 33 Vừa khi họ mở dây cột con lừa, mấy người chủ con lừa hỏi họ, “Tại sao các anh mở dây cột con lừa này ra?”

34 Họ đáp, “Chúa cần dùng nó.”

35 Ðoạn họ dắt con lừa ấy đến Ðức Chúa Jesus. Họ lấy áo choàng của họ trải trên lưng lừa, rồi đỡ Ðức Chúa Jesus cỡi lên.

36 Ngài đi đến đâu, người ta trải áo choàng của mình ra trên đường đến đó. 37 Khi Ngài đến gần và sắp sửa đi xuống Núi Ô-liu, cả đoàn đông môn đồ Ngài bắt đầu lớn tiếng ca ngợi Ðức Chúa Trời cách vui mừng về những việc quyền năng họ đã chứng kiến. 38 Họ tung hô rằng,

“Chúc tụng Vua, Ðấng nhân danh Chúa ngự đến!
Bình an trên trời và vinh hiển trong nơi chí cao!”Thi 118:26

39 Vài người Pha-ri-si trong đám đông nói với Ngài, “Thưa Thầy, xin hãy quở trách các môn đồ Thầy.”

40 Ngài trả lời họ và nói, “Ta nói với các ngươi, nếu những người ấy nín lặng, đá sẽ tung hô.”

Chúa Khóc về Thành Giê-ru-sa-lem

41 Khi Ngài đến gần thành và thấy thành, Ngài khóc về thành 42 rằng, “Ước gì ngày nay chính ngươi biết những gì đem bình an đến cho ngươi; nhưng bây giờ những điều ấy đã bị che khuất khỏi mắt ngươi. 43 Vì những ngày đến quân thù của ngươi sẽ đắp lũy chung quanh ngươi, bao vây ngươi, và công phá ngươi tứ phía. 44 Chúng sẽ san bằng ngươi thành bình địa và giết con cái của ngươi sống trong ngươi. Chúng sẽ không chừa một tảng đá nào trên tảng đá nào, vì ngươi không nhận biết thời điểm ngươi được thăm viếng.”

Chúa Dẹp Sạch Ðền Thờ

(Mat 21:12-17; Mác 11:15-19; Gg 2:13-22)

45 Ngài đi vào đền thờ và bắt đầu đuổi những kẻ buôn bán ở đó ra. 46 Ngài nói với họ, “Có lời chép rằng,

‘Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện,’ Ê-sai 56:7

Nhưng các ngươi đã biến nó thành

‘Sào huyệt của bọn cướp.’” Giê 7:11

47 Hằng ngày Ngài dạy dỗ trong đền thờ; nhưng các trưởng tế, các thầy dạy giáo luật, và những người lãnh đạo trong dân tìm cách giết Ngài. 48 Tuy nhiên họ chẳng tìm được cách nào để thực hiện ý đồ đó, bởi vì tất cả dân chúng đều say mê nghe Ngài giảng dạy.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang