M’Cheyne Bible Reading Plan
Vương Quốc của Ða-vít Ðược Vững Lập và Bành Trướng
(2 Sa 8:1-14)
18 Một thời gian sau đó Ða-vít tấn công quân Phi-li-tin và chế ngự chúng. Ông đoạt của dân Phi-li-tin Thành Gát và các làng chung quanh thành ấy.
2 Ông đánh bại dân Mô-áp. Dân Mô-áp phải đầu phục Ða-vít và nộp triều cống cho ông.
3 Ða-vít cũng đánh bại Ha-đa-đê-xe vua Xô-ba về hướng Ha-mát, khi vua ấy đi đến bờ Sông Ơ-phơ-rát để dựng một đài kỷ niệm cho ông. 4 Ða-vít đã bắt sống của ông ấy một ngàn xe chiến mã, bảy ngàn kỵ binh, và hai mươi ngàn bộ binh. Ða-vít cho cắt đứt tất cả gân chân của những ngựa kéo xe chiến mã và chỉ chừa lại một trăm con. 5 Khi quân A-ram ở Ða-mách kéo đến giúp Ha-đa-đê-xe vua Xô-ba, Ða-vít giết hai mươi hai ngàn quân A-ram. 6 Sau đó Ða-vít đặt người cai trị dân A-ram tại Ða-mách. Dân A-ram phải thần phục Ða-vít và nộp triều cống cho ông. Chúa ban chiến thắng cho Ða-vít bất cứ nơi nào ông đi đến. 7 Ða-vít lấy các khiên bằng vàng của các tôi tớ Ha-đa-đê-xe mang và đem chúng về Giê-ru-sa-lem. 8 Ða-vít lấy rất nhiều đồng từ Típ-hát và Cun, hai thành của Ha-đa-đê-xe. Nhờ số đồng đó sau nầy Sa-lô-môn đã làm cái bể bằng đồng, các trụ đồng, và các vật dụng bằng đồng.
9 Khi Tô-u vua Ha-mát nghe tin Ða-vít đã đánh bại toàn thể đạo quân của Ha-đa-đê-xe vua Xô-ba, 10 ông sai Ha-đô-ram con trai ông đến yết kiến Vua Ða-vít và chúc mừng vua, vì vua đã đánh bại Ha-đa-đê-xe. Số là trước đó Ha-đa-đê-xe thường kéo quân đến đánh Tô-u. Vua ấy cho mang đủ thứ lễ vật bằng vàng, bạc, và đồng đến biếu. 11 Ða-vít dâng tất cả các lễ vật đó lên Chúa cùng với bạc và vàng mà ông đã mang về từ các nước như Ê-đôm, Mô-áp, Am-môn, Phi-li-tin, và A-ma-léc.
12 Ngoài ra A-bi-sai con của bà Xê-ru-gia đã giết mười tám ngàn quân Ê-đôm trong Thung Lũng Muối. 13 Ông đặt quân đồn trú ở Ê-đôm, và toàn dân Ê-đôm phải thần phục Ða-vít. Chúa ban chiến thắng cho Ða-vít bất cứ nơi nào ông đi đến.
Triều Thần của Ða-vít
(2 Sa 8:15-18)
14 Vậy Ða-vít trị vì trên toàn dân I-sơ-ra-ên. Ông thực thi công lý và công chính cho toàn dân của ông. 15 Giô-áp con của bà Xê-ru-gia chỉ huy quân đội, Giê-hô-sa-phát con của Ê-hi-lút làm ngự sử, 16 Xa-đốc con của A-hi-túp và A-hi-mê-léc con của A-bi-a-tha làm các tư tế, Sa-vơ-sa làm bí thư, 17 Bê-na-gia con của Giê-hô-gia-đa chỉ huy đội quân Kê-rê-thi và đội quân Pê-lê-thi,[a] và các con của Ða-vít làm các thượng thư trong triều đình.
Quở Trách Người Giàu Bất Lương
5 Bây giờ hãy nghe đây,[a] hỡi những người giàu bất lương.[b] Hãy khóc lóc và rên than, vì những đau khổ sẽ giáng trên các người. 2 Tài sản các người bị mục nát, quần áo các người bị mối ăn. 3 Vàng bạc các người bị rỉ sét; sự rỉ sét ấy sẽ là bằng chứng nghịch lại các người và sẽ ăn thịt các người như lửa thiêu đốt. Các người cứ lo tích trữ tiền của cho mình trong những ngày cuối cùng.[c]
4 Kìa tiền công của các thợ gặt đã gặt lúa trong ruộng các người mà các người đã gian lận giữ lại đang kêu gào nghịch lại các người, và tiếng kêu gào của những thợ gặt đã thấu đến tai Chúa các đạo quân.
5 Các người đã sống xa hoa và đắm chìm trong các lạc thú trên đất; các người đã làm cho lòng mình mập béo trong ngày giết thịt. 6 Các người đã lên án và giết hại người công chính, mặc dù người ấy không chống đối các người.
Kiên Trì trong Ðức Tin
7 Vậy thưa anh chị em, hãy kiên trì cho tới khi Chúa đến. Hãy xem, người nông phu chờ đợi sản vật quý báu của đất như thế nào; người ấy cứ kiên trì chờ nó, cho đến khi nhận được cơn mưa đầu mùa và cơn mưa cuối mùa. 8 Anh chị em cũng vậy, hãy kiên trì, hãy vững lòng, vì ngày Chúa đến rất gần rồi.
9 Thưa anh chị em, đừng lằm bằm oán trách nhau, kẻo anh chị em bị xét đoán. Kìa, Vị Thẩm Phán đang đứng ngoài cửa.
10 Thưa anh chị em, hãy noi gương chịu khổ và kiên trì của các vị tiên tri đã nhân danh Chúa mà tuyên bố. 11 Hãy xem, chúng ta coi những người kiên nhẫn là có phước. Anh chị em đã nghe nói về sự kiên nhẫn của Gióp, và anh chị em đã thấy kết cuộc của Chúa cho ông như thế nào, vì Chúa giàu lòng trắc ẩn và xót thương.
Ðừng Thề
12 Thưa anh chị em của tôi, trên hết, đừng thề. Ðừng chỉ trời, chỉ đất, hay chỉ bất cứ vật gì mà thề; nhưng phải thì nói “Phải,” và không thì nói “Không,” để anh chị em khỏi bị xét đoán.
Hiệu Lực của Sự Cầu Nguyện
13 Có ai trong anh chị em đau khổ chăng? Người ấy hãy cầu nguyện. Có ai vui mừng chăng? Người ấy hãy ca ngợi. 14 Có ai đau ốm chăng? Người ấy hãy mời các trưởng lão của hội thánh đến để họ cầu nguyện cho mình, và nhân danh Chúa xức dầu cho mình. 15 Lời cầu nguyện của đức tin sẽ cứu người bịnh, và Chúa sẽ đỡ người ấy dậy; nếu người ấy có phạm tội lỗi gì, người ấy sẽ được tha. 16 Vậy hãy xưng tội cùng nhau và cầu nguyện cho nhau, để anh chị em được chữa lành. Lời cầu nguyện của người công chính rất quyền năng và linh nghiệm.
17 Ê-li vốn là người có bản chất như chúng ta; ông cầu nguyện tha thiết xin đừng mưa, thì trời không mưa xuống đất trong ba năm sáu tháng. 18 Sau đó ông cầu nguyện lại, thì trời đổ mưa và đất sinh sản hoa màu.
Tầm Quan Trọng của Sự Chăm Sóc
19 Thưa anh chị em của tôi, nếu có người trong anh chị em lạc xa chân lý mà có ai dẫn đưa người ấy trở lại, 20 hãy biết rằng ai làm cho một người có tội lìa bỏ con đường lầm lạc sẽ cứu được linh hồn người ấy khỏi chết và sẽ che khuất biết bao tội lỗi.
Giô-na Cầu Nguyện
2 Từ trong bụng cá, Giô-na cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời của ông. 2 Ông cầu nguyện rằng:
“Từ giữa cơn hoạn nạn con kêu cầu Chúa,
Ngài đáp lời con.
Từ trong bụng âm phủ con van xin,
Ngài nghe tiếng con.
3 Ngài đã quăng con vào vực thẳm,
Vào tận đáy sâu của lòng biển,
Các dòng nước đã cuốn hút con;
Tất cả các lượn sóng và ba đào của Ngài đã vùi dập con.
4 Vì thế con nói, ‘Con đã bị khai trừ khỏi thánh nhan Ngài,
Dầu vậy con vẫn hướng về đền thánh Ngài.’
5 Nước bao phủ chực cướp lấy mạng sống con,
Vực sâu bao quanh con,
Rong rêu quấn quýt đầu con.
6 Con đã bị chìm sâu xuống tận nền các núi,
Ðất bên dưới gài then để giữ con lại vĩnh viễn.
Nhưng lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Ngài đem mạng sống con lên từ nơi vực thẳm.
7 Khi mạng sống con tàn dần, con nhớ đến Chúa,
Và lời cầu nguyện của con thấu đến Ngài,
Vào tận trong đền thánh Ngài.
8 Những kẻ bám vào các thần tượng hư không là tự khước từ ơn thương xót dành cho mình.
9 Còn con, con sẽ dâng của lễ lên Ngài với lời cảm tạ.
Con sẽ trả những gì con đã hứa nguyện,
Vì ơn cứu rỗi chỉ đến từ Chúa.”
10 Bấy giờ Chúa ra lệnh cho con cá, và nó mửa Giô-na ra trên đất khô.
Chúa Chữa Lành cho Ðầy Tớ của Một Ðại Ðội Trưởng La-mã
(Mat 8:5-13)
7 Sau khi Ngài giảng dạy những lời ấy cho dân nghe, Ngài vào Thành Ca-bê-na-um. 2 Viên đại đội trưởng ở đó có một đầy tớ ông rất quý mến bị bệnh nặng gần chết. 3 Khi nghe tin Ðức Chúa Jesus có mặt trong thành, ông phái các trưởng lão Do-thái đi mời Ngài đến để cứu chữa cho đầy tớ của ông.
4 Khi các trưởng lão đến gặp Ðức Chúa Jesus, họ khẩn thiết thưa với Ngài, “Ông ấy rất xứng đáng để Thầy làm ơn này lắm, 5 vì ông ấy thương dân mình và đã xây hội đường cho chúng ta.”
6 Ðức Chúa Jesus đi với họ. Khi Ngài còn cách nhà viên đại đội trưởng ấy không xa, ông phái các bạn ông ra đón Ngài và nói, “Lạy Chúa, tôi không dám phiền Ngài hơn nữa, vì tôi không xứng đáng để rước Ngài vào nhà tôi. 7 Vì nghĩ như vậy nên tôi thấy mình không xứng đáng đến gặp Ngài, nhưng chỉ mong được Ngài phán một lời thì đầy tớ của tôi sẽ được lành. 8 Vì chính tôi, tuy ở dưới quyền người khác, nhưng cũng có các binh sĩ ở dưới quyền tôi. Tôi bảo người này, ‘Ði!’ thì người ấy đi; tôi bảo người kia, ‘Ðến!’ thì người ấy đến; tôi bảo đầy tớ của tôi ‘Hãy làm điều này,’ thì người ấy làm điều đó.”
9 Khi Ðức Chúa Jesus nghe những lời ấy, Ngài khen ông ta. Ngài quay lại và nói với đám đông đang theo Ngài, “Ta nói với các ngươi, ngay cả trong dân I-sơ-ra-ên, Ta cũng chưa thấy ai có đức tin lớn như vậy.” 10 Khi những người được phái đi gặp Ngài về đến nhà, họ thấy người đầy tớ đã được hoàn toàn lành mạnh.
Một Thanh Niên ở Na-in Sống Lại
11 Sau đó chẳng bao lâu Ngài vào một thành tên là Na-in. Các môn đồ Ngài và một đoàn dân đông đi theo Ngài. 12 Khi Ngài đến cổng thành, này, người ta khiêng một người chết đem ra chôn. Người chết ấy là con trai duy nhất của một người mẹ, và bà ấy là một góa phụ. Một đoàn dân đông trong thành cùng đi với bà. 13 Khi Chúa thấy bà, Ngài động lòng thương xót; Ngài bảo bà, “Ðừng khóc.” 14 Ðoạn Ngài lại gần và đưa tay chạm vào chiếc cáng, những người khiêng liền dừng lại. Ngài phán, “Hỡi chàng trai trẻ, Ta bảo ngươi: Hãy dậy!” 15 Người chết ngồi dậy và bắt đầu nói. Ngài trao chàng trai trẻ ấy lại cho mẹ chàng. 16 Mọi người đều hoảng kinh và tôn vinh Ðức Chúa Trời rằng, “Một đại tiên tri đã xuất hiện giữa chúng ta!” và “Ðức Chúa Trời đã viếng thăm dân Ngài!” 17 Tin này về Ngài được đồn ra khắp miền Giu-đê và mọi miền phụ cận.
Chúa Trả Lời Giăng Báp-tít
(Mat 11:2-19)
18 Các môn đồ của Giăng báo cáo tất cả những điều ấy cho ông. Vì thế Giăng gọi hai môn đồ của ông đến 19 và sai họ đi gặp Chúa để hỏi rằng, “Thầy có phải là đấng chúng tôi đang trông đợi, hay chúng tôi phải chờ một đấng khác?”
20 Khi hai người ấy đến gặp Ngài, họ nói, “Giăng Báp-tít sai chúng tôi đến gặp Thầy để hỏi, ‘Thầy có phải là đấng chúng tôi đang trông đợi, hay chúng tôi phải chờ một đấng khác?’”
21 Ðang lúc ấy Ðức Chúa Jesus vừa mới chữa lành nhiều người đau ốm, bịnh tật, và bị quỷ ám, và Ngài cũng vừa chữa lành nhiều người mù khiến mắt họ thấy được. 22 Ngài trả lời và nói với họ, “Các ngươi hãy về nói lại với Giăng những gì các ngươi đã thấy và nghe. Người mù được thấy, người què được đi, người phung được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại, và người nghèo được nghe giảng tin mừng. 23 Phước cho người nào không bị vấp ngã vì cớ Ta.”
24 Khi các sứ giả của Giăng đã đi rồi, Ngài bắt đầu nói với đoàn dân về Giăng, “Các ngươi đi vào đồng hoang để xem gì? Xem một cây sậy phất phơ trước gió chăng? 25 Vậy, các ngươi đi xem gì? Xem một người mặc nhung gấm chăng? Kìa, những kẻ mặc nhung gấm và sống xa hoa đều ở trong các cung điện. 26 Vậy các ngươi đi xem gì? Xem một đấng tiên tri chăng? Phải, Ta nói với các ngươi, có một người vĩ đại hơn cả đấng tiên tri nữa. 27 Ấy là về người đó mà có lời chép rằng,
‘Này, Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt Con,
Người ấy sẽ dọn đường cho Con trước mắt Con.’
28 Ta nói với các ngươi, trong vòng những người do phụ nữ sinh ra không ai vĩ đại hơn Giăng, nhưng kẻ nhỏ nhất trong vương quốc Ðức Chúa Trời còn vĩ đại hơn ông ấy.”
29 Thuở ấy mọi người kể cả những người thu thuế được nghe Giăng giảng đều nhìn nhận rằng ý chỉ của Ðức Chúa Trời là đúng nên đã nhờ Giăng làm báp-têm cho họ. 30 Nhưng những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật khước từ ý chỉ của Ðức Chúa Trời cho họ nên đã không nhờ Giăng làm báp-têm cho mình.
31 “Ta phải ví những người trong thế hệ này với ai? Họ giống như ai? 32 Họ giống như đàn trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau rằng,
‘Chúng tôi đã thổi sáo cho các bạn, mà các bạn không chịu nhảy múa.
Chúng tôi đã hát bài ai ca, mà các bạn không chịu khóc than.’
33 Vì Giăng Báp-tít đến, không ăn bánh và không uống rượu, thì các ngươi bảo, ‘Ông ấy đã bị quỷ ám.’ 34 Còn Con Người đến, ăn và uống, thì các ngươi lại bảo, ‘Xem kìa, một người ăn uống, nhậu nhẹt, và kết bạn với bọn thu thuế và phường tội lỗi.’ 35 Tuy nhiên sự khôn ngoan sẽ được biện minh bằng các con cái của nàng.” [a]
Chúa Dùng Bữa tại Nhà Si-môn
Người Phụ Nữ Tội Lỗi Ðược Tha Tội
36 Một người trong nhóm người Pha-ri-si mời Ðức Chúa Jesus đến nhà dùng bữa. Ngài vào nhà của người Pha-ri-si ấy và ngồi vào bàn. 37 Này, một phụ nữ trong thành có tiếng là người tội lỗi nghe tin Ngài đang dùng bữa tại nhà của người Pha-ri-si, bà đem đến một bình bạch ngọc đựng đầy dầu thơm. 38 Bà đứng phía sau chân Ngài mà khóc; nước mắt nhỏ xuống làm ướt chân Ngài. Bà bắt đầu dùng tóc mình lau chân Ngài, rồi bà hôn chân Ngài và lấy dầu thơm xức lên.
39 Khi người Pha-ri-si đã mời Ngài thấy vậy, ông nghĩ thầm, “Nếu người này quả thật là đấng tiên tri thì chắc hẳn đã biết bà ấy, người đang đụng đến mình, là ai và thuộc hạng người nào rồi, vì bà ấy là một kẻ tội lỗi.”
40 Ðức Chúa Jesus cất tiếng và nói với ông, “Si-môn, Ta có vài điều muốn nói với ngươi.”
Ông đáp, “Thưa Thầy, xin Thầy cứ nói.”
41 “Một chủ nợ kia có hai con nợ. Một người nợ năm trăm đơ-na-ri, [b] và một người nợ năm mươi đơ-na-ri. 42 Cả hai đều không có tiền để trả nợ, nên chủ nợ tha hết cho hai người. Vậy ai trong hai người đó thương chủ nợ nhiều hơn?”
43 Si-môn trả lời và nói, “Tôi thiết tưởng, đó là người được tha số nợ nhiều hơn.”
Ngài nói với ông, “Ngươi nhận xét đúng lắm.” 44 Ðoạn Ngài quay về phía người phụ nữ và nói với Si-môn, “Ngươi có thấy bà này không? Ta vào nhà ngươi, ngươi không cho Ta nước để rửa chân, nhưng bà ấy đã rửa chân Ta bằng nước mắt và lau chúng bằng tóc bà. 45 Ngươi không hôn chào Ta, nhưng từ khi Ta vào đây, bà ấy hôn chân Ta không ngớt. 46 Ngươi không xức dầu trên đầu Ta, nhưng bà ấy đã lấy dầu thơm xức trên chân Ta. 47 Vì cớ ấy, Ta nói với ngươi, tội lỗi của bà ấy tuy nhiều nhưng đã được tha hết, nên bà ấy thương nhiều; còn ai được tha ít thì thương ít.”
48 Ðoạn Ngài nói với bà ấy, “Tội lỗi ngươi đã được tha rồi.”
49 Những người ngồi dùng bữa với Ngài bắt đầu nói với nhau, “Người này là ai mà có quyền tha tội?”
50 Ngài nói với người phụ nữ, “Ðức tin của ngươi đã cứu ngươi. Hãy đi bình an.”
Copyright © 2011 by Bau Dang