M’Cheyne Bible Reading Plan
Hô-sê-a Trị Vì I-sơ-ra-ên
(2 Sử 18:9-12)
17 Năm thứ mười hai của triều đại A-kha vua Giu-đa, Hô-sê-a con của Ê-la lên ngôi làm vua I-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri. Ông trị vì chín năm. 2 Ông làm điều tội lỗi trước mặt Chúa, nhưng không như các vua I-sơ-ra-ên trước ông. 3 Sanh-ma-nê-se vua A-sy-ri kéo đến đánh ông. Hô-sê-a trở thành một chư hầu của vua ấy và phải nộp triều cống cho vua ấy. 4 Nhưng vua A-sy-ri thấy Hô-sê-a có ý làm phản, vì ông đã sai sứ giả đến cầu xin Sô vua Ai-cập đến giúp đỡ. Ngoài ra ông cũng không nộp triều cống hằng năm cho vua A-sy-ri như thường làm nữa. Vì thế vua A-sy-ri đến bắt ông và giam ông vào ngục.
Dân I-sơ-ra-ên Bị Lưu Ðày
5 Bấy giờ vua A-sy-ri xâm lăng xứ và tiến đánh Sa-ma-ri. Vua ấy bao vây thành Sa-ma-ri ba năm. 6 Năm thứ chín của triều đại Hô-sê-a, vua A-sy-ri chiếm được thành Sa-ma-ri. Vua ấy bắt dân I-sơ-ra-ên đem về A-sy-ri. Ông cho họ định cư tại Ha-la, bên bờ Sông Ha-bơ, miền Gô-xan, và trong các thành của xứ Mê-đi.
7 Việc ấy xảy ra vì dân I-sơ-ra-ên đã phạm tội đối với Chúa, Ðức Chúa Trời của họ, Ðấng đã đem họ ra khỏi đất Ai-cập, tức khỏi tay của Pha-ra-ôn vua Ai-cập. Họ đã thờ phượng các thần khác, 8 sống theo các tập tục của những dân Chúa đã đuổi đi trước mặt dân I-sơ-ra-ên, và làm theo các thói tục do các vua I-sơ-ra-ên bày ra.
9 Dân I-sơ-ra-ên đã lén lút làm những việc không đẹp lòng Chúa, Ðức Chúa Trời của họ. Họ đã xây dựng cho họ những tế đàn trên các nơi cao trong các thành của họ, từ những tháp canh cho đến những thành trì kiên cố. 10 Họ dựng cho họ những trụ thờ bằng đá và những trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra trên các núi đồi và dưới những cây xanh. 11 Họ thiêu dâng các lễ vật trên các tế đàn ở những nơi cao, giống như các dân Chúa đã đuổi đi trước mặt họ. Họ làm những điều tội lỗi chọc giận Chúa. 12 Họ thờ các thần tượng mà Chúa đã bảo, “Các ngươi chớ thờ chúng.” 13 Tuy Chúa đã sai các đấng tiên tri và các nhà tiên kiến đến cảnh cáo I-sơ-ra-ên và Giu-đa rằng, “Hãy quay khỏi những đường lối tội lỗi của các ngươi, và hãy tuân giữ những điều răn và mạng lịnh của Ta, tức toàn bộ luật pháp mà Ta đã truyền cho tổ tiên các ngươi và mọi điều Ta đã sai các tôi tớ Ta là các tiên tri rao bảo cho các ngươi.” 14 Nhưng họ không nghe và cứ ương ngạnh, giống như tổ tiên của họ đã làm, đó là những người đã không tin vào Chúa, Ðức Chúa Trời của họ. 15 Họ coi thường các mạng lịnh của Ngài và các giao ước Ngài đã lập với tổ tiên họ. Họ cũng coi thường những lời cảnh cáo mà Ngài đã sai các sứ giả của Ngài đến cảnh cáo họ. Họ cứ đi theo các thần tượng giả dối và trở thành những kẻ giả dối. Họ bắt chước các dân tộc chung quanh họ, tức các dân tộc mà Chúa đã căn dặn họ không được làm như các dân tộc ấy. 16 Họ loại bỏ Chúa, Ðức Chúa Trời của họ, mà đúc cho họ tượng hai con bò con và dựng những trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra lên để thờ lạy. Họ thờ phượng các thiên binh trên trời và thờ lạy Thần Ba-anh. 17 Họ thiêu sống con trai và con gái của họ trong lửa để dâng cho các thần tượng. Họ tin theo các phù thủy và các thầy bói. Họ bán chính mình để làm những tội lỗi gớm ghiếc trước mặt Chúa và chọc giận Ngài. 18 Vì thế Chúa rất giận dân I-sơ-ra-ên, và Ngài đã cất bỏ họ khỏi thánh nhan Ngài, chỉ còn lại chi tộc Giu-đa.
19 Nhưng người Giu-đa cũng không vâng giữ các điều răn của Chúa, Ðức Chúa Trời của họ, nhưng đi theo các thói tục người I-sơ-ra-ên đã bày ra. 20 Vì thế Chúa đã từ bỏ toàn thể con cháu của I-sơ-ra-ên. Ngài phạt họ và phó họ vào tay những kẻ cướp đoạt họ cho đến khi Ngài loại hẳn họ ra khỏi thánh nhan Ngài.
21 Khi Ngài xé rách dân I-sơ-ra-ên ra khỏi nhà Ða-vít, họ lập Giê-rô-bô-am con của Nê-bát lên làm vua. Giê-rô-bô-am đã lôi kéo dân I-sơ-ra-ên xa cách Chúa và đã xúi họ phạm tội trọng. 22 Dân I-sơ-ra-ên cứ tiếp tục đi theo những tội lỗi Giê-rô-bô-am đã gây ra. Họ không chịu từ bỏ những tội lỗi ấy 23 cho đến khi Chúa cất bỏ họ khỏi thánh nhan Ngài, như Ngài đã bảo trước qua các vị tiên tri, tức các tôi tớ Ngài. Vì thế I-sơ-ra-ên bị lưu đày khỏi xứ sở của họ, phải đến sống ở A-sy-ri cho đến ngày nay.
Dân Ngoại Ðịnh Cư tại Sa-ma-ri
24 Vua A-sy-ri bắt dân từ Ba-by-lôn, Cư-thác, A-va, Ha-mát, và Sê-phạc-va-im đến định cư trong các thành của Sa-ma-ri, thế chỗ của dân I-sơ-ra-ên. Các dân ấy đến chiếm lấy Sa-ma-ri và định cư trong các thành của xứ ấy. 25 Khi mới đến định cư tại đó, họ không thờ phượng Chúa, nên Chúa đã sai các sư tử đến vồ chết một số người của họ. 26 Người ta tâu với vua A-sy-ri rằng, “Các dân tộc mà ngài đã trục xuất và đày đến định cư trong các thành ở Sa-ma-ri không biết cách thức thờ phượng vị thần của xứ ấy. Vì thế vị thần của xứ ấy đã sai các sư tử đến vồ chết một số người của họ, bởi họ không biết cách thức thờ phượng vị thần ấy như thế nào.”
27 Vua A-sy-ri bèn truyền lịnh, “Các ngươi hãy chọn một người trong số những tư tế đã bị bắt đem lưu đày. Hãy đưa người ấy trở về xứ để sống tại đó, hầu người ấy sẽ dạy chúng biết cách thờ phượng vị thần của xứ ấy.” 28 Vậy một tư tế trong số những tư tế bị bắt đem lưu đày khỏi Sa-ma-ri được cho trở về và sống tại Bê-tên. Người ấy dạy cho họ biết phải thờ phượng Chúa như thể nào.
29 Tuy nhiên mỗi dân tộc đều làm những tượng thần riêng của họ, đem đặt những tượng thần ấy vào các khám thờ, rồi mang vào để trong các đền miếu trên các nơi cao mà người Sa-ma-ri đã xây. Dân tộc nào cũng lập những vị thần riêng cho mình trong các thành họ ở. 30 Dân Ba-by-lôn dựng tượng Thần Su-cốt Bê-nốt, dân Cút lập tượng Thần Nẹt-ganh, dân Ha-mát lập tượng Thần A-si-ma, 31 dân A-vi lập tượng Thần Níp-ha và Tạt-tắc, dân Sê-phạc-va-im thiêu con thơ của họ trong lửa cho Thần Át-ram-mê-léc và Thần A-nam-mê-léc, các thần của dân Sê-phạc-va-im. 32 Các dân tộc ấy cũng thờ phượng Chúa và tự chọn trong vòng họ đủ hạng người mà lập làm các tư tế cho các đền miếu ở những nơi cao. Các tư tế ấy thay mặt họ dâng các con vật hiến tế trên các tế đàn ở những nơi cao. 33 Như vậy các dân tộc ấy vừa thờ phượng Chúa nhưng cũng thờ phượng các thần của họ. Họ cứ giữ các phong tục mà dân tộc họ đã có trước khi bị lưu đày. 34 Họ vẫn tiếp tục giữ các phong tục ngày trước của họ cho đến ngày nay. Họ không kính sợ Chúa và cũng không tuân giữ các quy tắc, mạng lịnh, luật pháp, hay điều răn mà Chúa đã truyền cho các con cháu Gia-cốp, người Ngài đã đặt tên là I-sơ-ra-ên. 35 Chúa đã lập giao ước với dân I-sơ-ra-ên và truyền cho họ rằng, “Các ngươi chớ thờ phượng các thần khác, chớ thờ lạy chúng, chớ phục vụ chúng, và cũng chớ dâng các con vật hiến tế cho chúng. 36 Nhưng các ngươi chỉ thờ phượng Chúa, Ðấng đã đưa cánh tay quyền năng của Ngài ra, đem các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập. Các ngươi chỉ thờ lạy một mình Ngài và chỉ dâng các con vật hiến tế lên Ngài. 37 Những quy tắc, mạng lịnh, luật pháp, và điều răn mà Ngài đã viết ra cho các ngươi, các ngươi phải cẩn thận vâng giữ. Các ngươi chớ thờ phượng các thần khác. 38 Các ngươi chớ quên giao ước Ta đã lập với các ngươi. Các ngươi chớ thờ lạy các thần khác. 39 Nhưng các ngươi chỉ thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ngài sẽ giải cứu các ngươi khỏi tay mọi kẻ thù của các ngươi.”
40 Các dân tộc mới đến cũng không nghe theo. Họ vẫn cứ tiếp tục thờ phượng các thần riêng của họ theo phong tục trước kia của họ. 41 Vậy các dân tộc đó vừa thờ phượng Chúa và cũng vừa thờ phượng các thần do họ chạm khắc hoặc đúc nên. Sau đó con cháu họ và con cháu của con cháu họ cứ tiếp tục theo truyền thống của tổ tiên họ mà làm như thế cho đến ngày nay.
Nếp Sống của Con Cái Chúa
3 Con hãy nhắc nhở các tín hữu nên thuận phục những người cai trị và các nhà cầm quyền, hãy vâng lời họ, và sẵn sàng làm mọi việc tốt, 2 đừng nói xấu ai, đừng tranh chấp, nhưng hãy khiêm tốn, bày tỏ cách cư xử rất mực nhã nhặn với mọi người.
3 Vì đã có một thời chính chúng ta cũng điên rồ, không vâng phục, bị dẫn dắt sai lạc, làm nô lệ cho đủ thứ dục vọng và khoái lạc, sống trong sự hiểm ác và ganh tị, bị người ta ghét, và ghét lẫn nhau. 4 Nhưng khi lòng tốt và lòng nhân ái của Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng ta, thể hiện, 5 thì Ngài cứu chúng ta, không vì những việc công chính chúng ta làm, nhưng vì lòng thương xót của Ngài, qua sự thanh tẩy của sự tái sinh và sự đổi mới của Ðức Thánh Linh, 6 là Đấng Ngài tuôn đổ dồi dào trên chúng ta qua Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng Giải Cứu của chúng ta, 7 để sau khi được xưng công chính bởi ân sủng Ngài, chúng ta được trở thành những người thừa kế của hy vọng hưởng sự sống đời đời. 8 Ðó là những lời đáng tin cậy. Ta muốn con nhấn mạnh những điều ấy, để ai tin thờ Ðức Chúa Trời phải nghĩ đến mà dấn thân vào những việc tốt. Ðó là những điều tốt đẹp và ích lợi cho mọi người.
9 Con hãy tránh những cuộc tranh luận điên rồ, cãi nhau về gia phả, và những cuộc cãi cọ và tranh chấp về luật pháp, vì những điều ấy đều vô ích và vô dụng. 10 Còn đối với kẻ gây chia rẽ, sau khi cảnh cáo lần thứ nhất và lần thứ nhì, con hãy lánh xa kẻ ấy, 11 vì biết rằng một kẻ như thế thì đầu óc đã lệch lạc và cứ phạm tội, nên đã tự kết án chính mình.
Lời Dặn Dò Cuối Thư
12 Khi ta phái Ạc-tê-ma hay Ty-chi-cơ đến với con, con hãy sắp đặt mọi việc để sớm đến gặp ta tại Ni-cô-pô-li, vì ta quyết định qua mùa đông ở đó. 13 Con hãy lo liệu chu đáo cho Luật Sư Xê-na và A-pô-lô khi họ lên đường, để họ không thiếu thốn gì. 14 Những người của chúng ta phải học dấn thân làm những điều tốt, để có thể đáp ứng những nhu cầu cấp bách, hầu họ không là những người chẳng kết quả gì.
15 Tất cả những người đang ở với ta gởi lời chào thăm con. Con cho ta kính lời chào thăm những người yêu mến chúng ta trong đức tin. Nguyện xin ân sủng ở cùng tất cả anh chị em. A-men.
Các Hình Tượng Sẽ Bị Phá Ðổ
10 I-sơ-ra-ên là một cây nho tươi tốt; nó sinh ra nhiều trái.
Nhưng càng ra trái bao nhiêu, nó càng lập lên các bàn thờ nhiều bấy nhiêu;
Ðất nước của nó càng phồn thịnh bao nhiêu, nó càng dựng thêm nhiều tượng thần bấy nhiêu.
2 Lòng chúng đã bị phân tâm rồi;
Nên bây giờ chúng phải chịu trách nhiệm về tội của chúng.
Ngài sẽ phá đổ các bàn thờ của chúng;
Ngài sẽ đập tan các tượng thần của chúng.
3 Bấy giờ chúng sẽ nói, “Chúng ta không có vua, bởi vì chúng ta không kính sợ Ðức Chúa Trời.
Nhưng giả như chúng ta có vua đi nữa, vua ấy sẽ làm được gì cho chúng ta?”
4 Chúng hứa hẹn thật nhiều;
Chúng dùng những lời thề giả dối để lập các hợp đồng;
Vì thế những vụ kiện nổi lên nhiều như cỏ dại mọc lên giữa các luống cày trong ruộng.
5 Dân Sa-ma-ri sẽ than thở vì tượng bò con ở Bết A-vên;
Dân ở đó sẽ vì nó mà than khóc;
Các tư tế của nó sẽ vì nó mà kêu gào;
Vì vinh hiển của nó đã lìa khỏi nó.
6 Chính nó sẽ bị mang qua A-sy-ri để làm vật triều cống cho vị vua ở đó;[a]
Ép-ra-im sẽ bị sỉ nhục,
I-sơ-ra-ên sẽ bị xấu hổ, vì tin vào các thần tượng vô tri của chúng.[b]
7 Còn vua Sa-ma-ri sẽ bị dứt tiệt,
Như cọng rác trôi bồng bềnh trên mặt nước.
8 Các tế đàn trên những nơi cao ở A-vên,[c] nơi tiêu biểu cho tội lỗi của I-sơ-ra-ên, sẽ bị phá hủy;
Các cây gai và các bụi gai sẽ bao lấy các bàn thờ của chúng;
Bấy giờ chúng sẽ nói với các núi, “Xin phủ lấp chúng tôi,” và với các đồi, “Xin đổ xuống trên chúng tôi.”
Tội Lỗi Gây Hậu Quả Thảm Khốc cho Ðất Nước
9 “Hỡi I-sơ-ra-ên, ngươi đã phạm tội từ những ngày ở Ghi-bê-a.
Từ đó đến nay chúng vẫn tiếp tục sống trong tội lỗi như vậy.
Chẳng phải trận chiến chống lại những con cái tội lỗi ở Ghi-bê-a đã bắt kịp chúng rồi sao?
10 Khi nào Ta muốn Ta sẽ sửa phạt chúng;
Các nước sẽ quần tụ tiến đánh chúng, để bắt chúng làm nô lệ,
Vì tội nặng gấp đôi của chúng.
11 Ép-ra-im là con bò cái tơ đã thuần hóa;
Nó thích đạp lúa;
Nhưng Ta đã máng một cái ách vào chiếc cổ xinh đẹp của nó.
Ta sẽ bắt nó phải kéo cày,
Giu-đa sẽ kéo cày,
Gia-cốp sẽ kéo bừa.
12 Hãy gieo cho mình đức công chính;
Hãy gặt lấy lòng thương xót;
Hãy canh tác đất bị bỏ hoang của ngươi;
Vì đây là lúc tìm kiếm Chúa,
để Ngài đến và đổ mưa công chính trên các ngươi.
13 Các ngươi đã gieo gian ác;
Các ngươi đã gặt thảm họa;
Các ngươi đã ăn trái của sự gian dối.
Bởi vì ngươi đã cậy vào đường lối của ngươi,
Ngươi đã cậy vào đạo quân đông đảo hùng mạnh của ngươi,
14 Cho nên náo loạn sẽ nổi lên giữa ngươi, và tất cả các thành trì của ngươi sẽ bị phá hủy,
Như Sanh-man đã tiêu hủy Bết Ạc-bên trong ngày giao tranh, khiến cả mẹ lẫn con đều bị tan xương nát thịt.
15 Ðó là những gì sẽ xảy đến cho ngươi, hỡi Bê-tên, bởi vì tội ác của ngươi quá lớn;
Khi ngày ấy vừa ló dạng, vua I-sơ-ra-ên sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Xin Chúa Hạ Kẻ Thù của Si-ôn Xuống
Bài ca đi lên đền thánh
1 “Từ khi tôi còn trẻ đến nay chúng đã hà hiếp tôi nhiều lần.”
Bây giờ I-sơ-ra-ên có thể nói như thế.
2 “Từ khi tôi còn trẻ đến nay chúng đã hà hiếp tôi nhiều lần,
Nhưng chúng chẳng thắng được tôi.
3 Những kẻ cầm cày đã cày xéo trên lưng tôi;
Chúng đã xẻ trên tôi các luống cày thật dài.”
4 Chúa thật là công chính;
Ngài đã cắt đứt những dây trói buộc của những kẻ gian ác.
5 Nguyện những kẻ ghét Si-ôn bị sỉ nhục và rút lui.
6 Nguyện chúng giống như cỏ mọc trên mái nhà,
Héo tàn trước khi có dịp lớn lên.
7 Chúng tàn tạ đến độ người gặt chẳng nắm đủ một nắm tay;
Kẻ bó không thể gom được một bó.
8 Nguyện những ai qua lại sẽ không cầu phước cho chúng rằng,
“Cầu xin Chúa ban phước cho các người;
Chúng tôi nhân danh Chúa chúc phước cho các người.”
Hy Vọng Vào Ơn Tha Thứ của CHÚA
Bài ca đi lên đền thánh
1 Lạy Chúa, từ chốn vực sâu con kêu cầu Ngài.
2 Chúa ôi, xin nghe tiếng cầu xin của con;
Xin lắng tai nghe lời cầu nguyện của con.
3 Lạy Chúa, nếu Ngài ghi nhớ mọi tội lỗi của chúng con,
Chúa ôi, còn ai đứng nổi trước mặt Ngài?
4 Nhưng vì Ngài sẵn lòng ban ơn tha thứ,
Nên chúng con càng kính sợ Ngài hơn.
5 Tôi trông đợi Chúa, linh hồn tôi trông đợi Ngài;
Tôi đặt trọn hy vọng nơi lời Ngài.
6 Linh hồn tôi trông đợi Chúa hơn người lính canh trông đợi sáng,
Thật hơn người lính canh trông đợi sáng.
7 Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy đặt trọn hy vọng nơi Chúa,
Vì nơi Chúa có tình thương;
Ngài ban ơn cứu chuộc cách dồi dào.
8 Ngài sẽ cứu chuộc I-sơ-ra-ên khỏi mọi tội lỗi của họ.[a]
Tin Cậy Chúa Như Một Trẻ Thơ
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Chúa ôi, lòng con không dám tự cao;
Mắt con chẳng dám kiêu kỳ;
Con không dám dự vào những việc lớn lao quá sức,
Hay tham dự vào những việc vượt quá khả năng mình.
2 Nhưng con đã tự trấn tĩnh và làm cho linh hồn mình lắng dịu,
Như trẻ thơ no sữa nép mình bên lòng mẹ;
Linh hồn con như một em bé vừa no sữa ở trong con.
3 Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy hy vọng nơi Chúa,
Từ nay cho đến đời đời.
Copyright © 2011 by Bau Dang