Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sa-mu-ên 23

Bài Ca Cuối Cùng của Ða-vít

23 Ðây là những lời cuối cùng của Ða-vít:

“Ða-vít con của Giê-se nói,
Người đã được cất nhắc lên cao nói,
Tức người đã được Ðức Chúa Trời của Gia-cốp xức dầu,
Người đã viết ra những bản thánh thi được yêu chuộng trong I-sơ-ra-ên:
Thần của Chúa phán với tôi,
Lời của Ngài ở trên lưỡi tôi.
Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên phán,
Vầng Ðá của I-sơ-ra-ên nói với tôi,
‘Người nào trị vì trên người ta cách công chính,
Tức người trị vì với lòng kính sợ Ðức Chúa Trời,
Người ấy sẽ rực rỡ như ánh bình minh khi mặt trời ló dạng,
Như buổi sáng nắng đẹp không một gợn mây;
Như cỏ non mọc lên từ lòng đất,
Trong một ngày nắng ráo sau cơn mưa.’

Gia đình tôi dù không được ngay lành trước mặt Ðức Chúa Trời,
Dù vậy Ngài đã lập với tôi một giao ước đời đời;
Mọi sự đã được Ngài an bài và làm cho ổn định.
Ðây là tất cả những gì tôi mong được hưởng trong ơn cứu rỗi,
Và là tất cả những gì tôi hằng ao ước;
Ngài sẽ chẳng làm cho điều ấy cứ tăng lên sao?
Nhưng quân phản bội sẽ như những nhánh gai bị vứt bỏ,
Vì không ai có thể dùng tay trần nắm chúng được;
Nhưng ai muốn đụng đến chúng,
Người ấy phải có dụng cụ bằng sắt hoặc cầm nơi cán giáo mới được an toàn.
Bọn ấy sẽ hoàn toàn bị thiêu rụi trong lửa ngay tại chỗ của chúng.”

Những Dũng Sĩ của Ða-vít

(1Sử 11:10-41)

Ba Dũng Sĩ Hàng Ðầu

Ðây là tên các dũng sĩ của Ða-vít: Giô-sép Ba-sê-bết người Ta-kê-mô-ni. Ông chỉ huy Ba Dũng Sĩ. Chính ông là người đã dùng cây giáo đánh hạ tám trăm quân thù trong một trận đánh.

Sau ông có Ê-lê-a-xa con trai của Ðô-đô[a] người A-hô-hi. Ông là một trong ba dũng sĩ. Có lần ông đi với Ða-vít đến nơi quân Phi-li-tin tụ lại dàn trận để giao tranh. Quân I-sơ-ra-ên đã rút lui, 10 nhưng ông cứ ở lại mà đánh quân Phi-li-tin cho đến khi cánh tay ông đuối sức, và bàn tay ông dính chặt vào cán gươm. Ngày hôm đó Chúa đã ban cho họ một chiến thắng lớn. Quân I-sơ-ra-ên quay trở lại, nhưng chỉ để thu lượm chiến lợi phẩm.

11 Kế sau ông là Sam-ma con của A-ghi, người Ha-ra-ri. Dân Phi-li-tin tập họp với nhau thành một đạo quân trong một cánh đồng trồng đậu. Quân I-sơ-ra-ên bỏ chạy trước mặt quân Phi-li-tin, 12 nhưng một mình ông cứ đứng trụ ngay giữa cánh đồng mà chống cự và đánh giết quân Phi-li-tin. Nhờ thế Chúa đã ban cho họ một chiến thắng lớn.

Ba Dũng Sĩ Ðặc Biệt

13 Vào đầu một mùa gặt kia, ba người trong Nhóm Ba Mươi Dũng Sĩ đi xuống gặp Ða-vít ở hang A-đu-lam, giữa lúc quân Phi-li-tin đang hạ trại trong thung lũng ở Rê-pha-im. 14 Ða-vít đang ở trong chiến lũy, còn quân Phi-li-tin thì đóng đồn ngay tại Bết-lê-hem. 15 Bấy giờ Ða-vít ước ao và nói, “Ôi, ước gì có ai cho tôi uống nước giếng ở cổng thành Bết-lê-hem!” 16 Ba dũng sĩ ấy bèn xông qua trại của quân Phi-li-tin, đến giếng nơi cổng thành Bết-lê-hem, lấy nước, và đem về cho Ða-vít. Tuy nhiên Ða-vít không uống nước ấy, nhưng đổ nó ra, dâng lên Chúa, 17 và nói, “Lạy Chúa, xin đừng để con làm điều nầy nữa. Ðây há chẳng phải là máu của những người đã liều mạng đi lấy nó về sao?” Vì thế Ða-vít không uống nước ấy. Ðó là việc ba dũng sĩ ấy đã làm.

Các Dũng Sĩ Khác

18 A-bi-sai em Giô-áp, con của bà Xê-ru-gia, chỉ huy Nhóm Ba Mươi[b] Dũng Sĩ. Ông lấy cây giáo của ông đánh ba trăm quân thù và giết chết chúng. Vì thế danh ông được liệt vào hàng của Ba Mươi[c] Dũng Sĩ hàng đầu. 19 Ông há không đáng được tôn trọng nhất trong Nhóm Ba Mươi dũng sĩ sao? Vì thế ông đã được đặt làm người chỉ huy của họ. Tuy nhiên ông không được vào nhóm ba dũng sĩ kia.

20 Bê-na-gia con trai của Giê-hô-gia-đa là một người dũng mãnh quê ở Cáp-xê-ên. Ông được nổi tiếng vì có nhiều thành tích. Ông đã đánh hạ hai tay anh hùng dữ tợn như sư tử của dân Mô-áp. Ngoài ra một ngày tuyết rơi nọ, ông đi xuống hố lấy nước, không ngờ tại đó đã có một con sư tử. Nó nhảy đến vồ ông, nhưng ông đã đánh nó chết. 21 Ông cũng đánh hạ một tên Ai-cập có tướng mạo to lớn dị thường. Tên Ai-cập ấy cầm cây giáo trong tay, còn ông chỉ có một cây gậy. Ông giật lấy cây giáo khỏi tay tên Ai-cập, rồi dùng cây giáo ấy giết hắn. 22 Ðó là các thành tích mà Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa đã làm, nên danh ông không kém gì ba dũng sĩ kia. 23 Trong nhóm Ba Mươi Dũng Sĩ, ông được tôn trọng hơn nhiều người, nhưng không bằng ba dũng sĩ hàng đầu. Ða-vít đặt ông chỉ huy các cận vệ của mình.

24 Trong nhóm Ba Mươi Dũng Sĩ còn có A-sa-ên em Giô-áp, Ên-ha-nan con của Ðô-đô người Bết-lê-hem, 25 Sam-ma người Ha-rốt, Ê-li-ca người Ha-rốt, 26 Hê-lê người Pan-ti, I-ra con của Ích-kết người Tê-cô-a, 27 A-bi-ê-xe người A-na-thốt, Mê-bun-nai người Hu-sa-thi, 28 Xanh-môn người A-hô-hi, Ma-ha-rai người Nê-tô-pha-thi, 29 Hê-lét con của Ba-a-na người Nê-tô-pha-thi, Ít-tai con của Ri-bai người Ghi-bê-a, dòng dõi Bên-gia-min, 30 Bê-na-gia người Pi-ra-thô-ni, Hi-đai quê ở các suối vùng Ga-ách, 31 A-bi Anh-bôn người Ạc-ba-thi, A-ma-vét người Ba-hu-rim,[d] 32 Ên-gia-ba người Sa-anh-bô-ni, các con trai của Gia-sên, Giô-na-than con của 33 Sam-ma người Ha-ra-ri, A-hi-am con của Sa-ra người Ha-ra-ri, 34 Ê-li-phê-lét con của A-hát-bai dòng dõi của Ma-a-ca-thi, Ê-li-am con của A-hi-thô-phên người Ghi-lô-ni, 35 Hê-xơ-rô người Cạt-mên-li, Pa-a-rai người Ạc-bi, 36 I-ganh con của Na-than người Xô-ba, Ba-ni người Gát, 37 Xê-léc người Am-môn, Na-ha-rai người Bê-ê-rô-thi – ông là người vác binh khí cho Giô-áp con trai bà Xê-ru-gia – 38 I-ra người I-thơ-ri, Ga-rếp người I-thơ-ri, 39 và U-ri-a người Hít-ti. Tất cả là ba mươi bảy người.

Ga-la-ti 3

Luật Pháp và Ðức tin

Hỡi những người Ga-la-ti khờ khạo kia! Ai đã mê hoặc anh chị em, những người đã được trình bày rõ ràng trước mắt rằng Ðức Chúa Jesus Christ đã chịu đóng đinh trên thập tự giá? Ðiều duy nhất tôi muốn tìm hiểu từ anh chị em là anh chị em đã nhận lãnh Ðức Thánh Linh nhờ làm theo các việc của Luật Pháp hay nhờ tin vào những điều đã nghe giảng dạy? Sao anh chị em lại khờ khạo đến thế! Sau khi đã bắt đầu với Ðức Thánh Linh rồi, sao bây giờ lại nhờ cậy xác thịt để mong cho được trọn vẹn? Anh chị em đã trải qua nhiều gian khổ để chẳng được gì sao? Nếu quả thật là chẳng được gì. Vậy có phải Ðấng đã ban Ðức Thánh Linh cho anh chị em và thực hiện những việc quyền năng giữa anh chị em vì anh chị em đã vâng giữ các việc của Luật Pháp hay vì đã tin vào những điều nghe giảng dạy?

Giống như Áp-ra-ham, ông tin Ðức Chúa Trời, nên ông được kể là công chính. Vậy anh chị em hãy biết rằng, hễ ai có đức tin thì người ấy là con cháu của Áp-ra-ham. Kinh Thánh đã thấy trước rằng Ðức Chúa Trời sẽ cho muôn dân được xưng công chính bởi đức tin, nên đã báo Tin Mừng trước cho Áp-ra-ham,

“Mọi dân tộc sẽ nhờ ngươi mà được phước.”Sáng 12:3; 18:18

Vậy hễ ai có đức tin thì người ấy sẽ được phước với Áp-ra-ham, là người có đức tin.

10 Vì tất cả những ai nhờ cậy vào các việc làm theo Luật Pháp đều bị nguyền rủa, bởi có lời chép rằng,

“Ðáng nguyền rủa thay là những kẻ không vâng giữ mọi điều đã chép trong sách Luật Pháp để làm theo.”Phục 27:26 LXX

11 Thật là rõ ràng rằng không ai nhờ Luật Pháp mà được xưng công chính trước mặt Ðức Chúa Trời, vì

“Người công chính sẽ sống bởi đức tin.”Hab 2:4

12 Luật Pháp không đặt nền tảng trên đức tin, ngược lại,

“Ai làm theo những điều này sẽ nhờ đó mà sống.”Lê 18:5

13 Ðấng Christ đã cứu chuộc chúng ta ra khỏi sự nguyền rủa của Luật Pháp bằng cách trở thành người gánh chịu sự nguyền rủa đó thay cho chúng ta, như có chép rằng,

“Ðáng nguyền rủa thay cho kẻ bị treo trên cây gỗ.”Phục 21:23

14 Nhờ thế các phước hạnh dành cho Áp-ra-ham có thể đến với muôn dân trong Ðức Chúa Jesus Christ, để bởi đức tin chúng ta có thể nhận được Ðức Thánh Linh như đã hứa.

Luật Pháp và Lời hứa

15 Thưa anh chị em, tôi nói theo cách của loài người rằng, dù là giao ước giữa người với người, một khi giao ước đã được ký kết[a] xong, không ai được quyền tự ý loại bỏ hay thêm bớt điều gì. 16 Về các lời hứa đã hứa với Áp-ra-ham và với dòng dõi ông thì không nói “cho các con cháu ngươi” như cho nhiều người, nhưng nói “cho con ngươi”[b] như chỉ cho một người, và người đó chính là Ðấng Christ.

17 Ðiều tôi muốn nói là thế này: Luật Pháp bốn trăm ba mươi năm sau mới đến không có quyền hủy bỏ giao ước đã được Ðức Chúa Trời phê chuẩn từ trước, mà làm cho lời hứa bị vô hiệu hóa. 18 Vì nếu sự thừa hưởng cơ nghiệp căn cứ vào Luật Pháp thì không còn căn cứ vào lời hứa; nhưng Ðức Chúa Trời đã ban cơ nghiệp cho Áp-ra-ham dựa trên lời hứa kia mà.

Mục Ðích của Luật Pháp

19 Vậy thì Luật Pháp để làm gì? Luật Pháp được thêm vào sau này để người ta hiểu thế nào là phạm tội. Luật Pháp tồn tại cho đến khi Con của lời hứa đến, đó là Người mà lời hứa đã hứa. Luật Pháp đã được các thiên sứ truyền xuống cho dân qua trung gian của một người. 20 Vả, người trung gian hàm ý không chỉ có một bên, nhưng Ðức Chúa Trời là Ðấng chỉ có một.[c]

21 Như thế Luật Pháp nghịch lại với lời hứa của Ðức Chúa Trời chăng? Chẳng hề như vậy! Vì nếu Luật Pháp được ban cho có thể mang đến sự sống, thì sự công chính phải đến từ Luật Pháp. 22 Nhưng Kinh Thánh đã nhốt mọi người dưới quyền lực của tội lỗi, để những gì đã hứa qua đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ có thể ban cho những người có lòng tin.

23 Nhưng trước khi đức tin đến, chúng ta đều bị nhốt và bị canh giữ dưới quyền lực của tội lỗi, chờ đến khi đức tin xuất hiện. 24 Vì thế Luật Pháp đã trở thành người giám hộ của chúng ta cho đến khi Ðấng Christ đến, để khi ấy nhờ đức tin chúng ta có thể được xưng công chính. 25 Khi đức tin đến rồi, chúng ta không còn ở dưới quyền của người giám hộ nữa.

26 Vì bởi đức tin trong Ðức Chúa Jesus Christ, tất cả anh chị em là con cái của Ðức Chúa Trời. 27 Vì hễ ai đã được báp-têm vào trong Ðấng Christ đều được mặc lấy Ðấng Christ. 28 Không còn phân biệt chủng tộc Do-thái hay Hy-lạp, không còn phân biệt giai cấp nô lệ hay tự do, không còn phân biệt phái tính nam hay nữ, vì tất cả anh chị em đều là một trong Ðức Chúa Jesus Christ. 29 Và nếu anh chị em thuộc về Ðấng Christ, anh chị em là dòng dõi của Áp-ra-ham, những người thừa kế theo lời hứa.

Ê-xê-chi-ên 30

Khúc Ai Ca cho Ai-cập

30 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói tiên tri, hãy nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Hãy khóc than, ‘Hỡi ôi, ngày khốn khổ đến rồi!’
Ngày ấy đang đến gần;
Ngày của Chúa đang đến gần;
Ðó là một ngày u ám;
Ngày tận số của dân ngoại.
Gươm đao sẽ đến trên Ai-cập,
Thống khổ sẽ đến với Ê-thi-ô-pi;
Người chết nằm la liệt ở Ai-cập;
Chúng sẽ lấy đi của cải của nó;
Các nền tảng của nó bị phá tan.
Ê-thi-ô-pi, Pút, Lút, các dân Ả-rập, Li-by-a,[a]
Và các dân đồng minh trong xứ sẽ bị gươm ngã chết với chúng.”
Chúa phán thế nầy,
“Kẻ nào ủng hộ Ai-cập sẽ ngã chết,
Quyền lực kiêu hùng của nó sẽ đổ nhào;
Từ Mích-đôn cho đến Sy-ê-nê, chúng sẽ bị gươm ngã chết,”
Chúa Hằng Hữu phán.
“Chúng sẽ trở nên hoang tàn giữa các quốc gia bị hoang tàn;
Các thành của chúng sẽ nằm trong số các thành bị hoang phế.
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa,
Khi Ta châm lửa cho Ai-cập bốc cháy,
Và tất cả những kẻ đến giúp nó đều bị tiêu diệt.

Ngày đó, các sứ giả sẽ vâng lệnh Ta xuống tàu ra đi, khiến Ê-thi-ô-pi đang sống an toàn bỗng dưng phải kinh hoàng, và nỗi thống khổ sẽ ập đến trên chúng trong ngày Ai-cập bị tận diệt, vì này, ngày ấy đang đến.”

10 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Ta sẽ diệt sạch đoàn quân đông đảo của Ai-cập bằng tay của Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn.
11 Nó và quân đội của nó,
Quân đội tàn bạo nhất trong các dân sẽ được đem đến để tiêu diệt nước ấy;
Chúng sẽ tuốt gươm ra đánh giết ở Ai-cập,
Và làm khắp nước đó đầy thây người chết.
12 Ta sẽ làm cho các dòng sông của nó trở nên khô cạn,
Và sẽ bán nước đó vào tay phường hung ác.
Ta sẽ dùng tay quân ngoại xâm biến đất ấy và mọi vật trong đất ấy ra hoang tàn.
Ta, Chúa, đã phán vậy.”

13 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Ta sẽ tiêu diệt các thần tượng và dứt bỏ khỏi Mêm-phít[b] các hình tượng;
Tại Ai-cập sẽ không còn ai làm lãnh tụ,
Ta sẽ để Ai-cập sống trong lo âu sợ sệt.
14 Ta sẽ biến Pát-rô thành một nơi hoang phế điêu tàn,
Ta sẽ châm lửa đốt Xô-an cháy rụi,
Và thi hành các án phạt đối với Thê-be.
15 Ta sẽ trút cơn giận của Ta trên Pê-lu-si-um,[c] thành trì kiên cố của Ai-cập,
Và tiêu diệt đoàn quân đông đúc của Thê-be.[d]
16 Ta sẽ châm lửa đốt Ai-cập,
Pê-lu-si-um sẽ quằn quại trong đau đớn,
Thê-be sẽ bị chọc thủng,
Và Mêm-phít sẽ bị tấn công ngay giữa ban ngày.
17 Các chiến sĩ trẻ của Ôn và Pi Bê-sết sẽ bị gươm ngã gục;
Dân trong các thành đó sẽ bị bắt đem đi lưu đày.
18 Tại Tê-háp-nê-he, ban ngày sẽ trở nên tối mịt,
Khi Ta bẻ gãy ách thống trị của Ai-cập,
Khi quyền lực kiêu hùng của nó bị tiêu diệt;
Khói cháy thành sẽ biến thành một đám mây đen bao phủ;
Dân các thành phụ thuộc của nó sẽ bị đem lưu đày.
19 Như thế Ta sẽ thi hành án phạt của Ta đối với Ai-cập;
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”’”

Tuyên Án Pha-ra-ôn

20 Vào ngày mồng bảy, tháng giêng, năm thứ mười một, lời của Chúa đến với tôi, 21 “Hỡi con người, Ta sẽ bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn vua Ai-cập. Này, nó sẽ không được băng lại cho lành hay được bó thuốc chữa trị hầu có thể phục hồi sức lực để cầm gươm.”

22 Vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Này, Ta chống lại Pha-ra-ôn vua Ai-cập và bẻ gãy đôi tay nó, cả cánh tay còn mạnh và cánh tay đã gãy, và Ta sẽ khiến thanh gươm rơi khỏi tay nó. 23 Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân và phân tán chúng ra khắp các nước. 24 Ta sẽ làm cho cánh tay của vua Ba-by-lôn trở nên vững mạnh và trao thanh gươm của Ta vào tay nó; nhưng Ta sẽ bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn, và nó sẽ rên rỉ trước mặt kẻ thù của nó với những tiếng rên đau đớn của kẻ bị tử thương. 25 Ta sẽ làm vững mạnh cánh tay của vua Ba-by-lôn, nhưng cánh tay của Pha-ra-ôn sẽ bị xụi xuống. Chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa khi Ta trao thanh gươm của Ta vào tay vua Ba-by-lôn. Nó sẽ vung gươm ấy ra chống lại đất Ai-cập. 26 Sau đó Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân và phân tán chúng ra khắp các nước. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Thánh Thi 78:38-72

38 Nhưng Ngài, vì lòng thương xót, đã tha tội cho họ,
Và không hủy diệt họ.
Ngài thường phải kiềm hãm cơn giận của Ngài,
Và không bộc lộ hết cơn thịnh nộ của Ngài.
39 Ngài nhớ lại rằng họ chẳng qua chỉ là loài xác thịt,
Một làn gió thoảng qua và không trở lại nữa.[a]
40 Ðã biết bao lần họ phản nghịch Ngài trong đồng hoang,
Và làm buồn lòng Ngài trong miền hoang dã.
41 Họ cứ thách đố Ðức Chúa Trời hết lần này đến lần khác,
Và làm đau lòng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
42 Họ chẳng nhớ gì đến quyền năng Ngài đã thực hiện,
Hay nhớ lại ngày Ngài cứu họ khỏi tay kẻ đàn áp hung tàn,
43 Khi Ngài bày tỏ những phép lạ của Ngài tại Ai-cập,
Và những việc lạ lùng của Ngài trong đồng bằng ở Xô-an;
44 Ngài khiến nước các sông của chúng biến ra như máu,
Nên chúng không uống được các dòng nước của mình.
45 Ngài sai ruồi mòng đến tàn hại chúng,
Và ếch nhái đến hủy phá chúng.
46 Ngài ban mùa màng của chúng cho cào cào,
Và ban kết quả lao động của chúng cho châu chấu.
47 Ngài phá hủy vườn nho của chúng bằng mưa đá,
Và vườn sung của chúng bằng tuyết giá.
48 Ngài ban các bầy trâu bò của chúng cho mưa đá,
Và các đàn chiên dê của chúng cho sấm sét.
49 Ngài trút cơn giận của Ngài xuống trên chúng,
Tức thịnh nộ, cơn giận, và tai ương,
Bằng cách sai một đoàn thần binh hủy diệt ra đi.
50 Ngài mở đường cho cơn thịnh nộ của Ngài tuôn đổ;
Ngài chẳng để cho chúng thoát chết,
Nhưng ban mạng chúng cho tai ương ôn dịch.
51 Ngài giết tất cả con đầu lòng của người Ai-cập,
Ðó là tinh hoa của nòi giống họ trong các trại của Cham;
52 Nhưng Ngài dẫn đưa dân Ngài ra đi như một đàn chiên;
Ngài dẫn dắt họ như một đàn cừu trong đồng hoang;
53 Ngài dìu dắt họ cách an toàn để họ không sợ hãi;
Còn kẻ thù của họ Ngài cho nước biển chôn vùi.
54 Như thế Ngài đã dẫn đưa họ vào xứ thánh của Ngài,
Vào xứ có núi đồi mà Ngài đã dùng tay phải Ngài lấy được.
55 Ngài đuổi các dân bỏ xứ ra đi trước mặt họ;
Ngài chia đất của chúng cho họ làm sản nghiệp;
Ngài cho các chi tộc I-sơ-ra-ên được an cư trong trại của mình.

56 Dầu vậy họ cứ thách đố và chọc giận Ðức Chúa Trời Tối Cao,[b]
Và không gìn giữ các mạng lịnh Ngài.
57 Họ quay lưng lại và hành động cách phản bội như tổ tiên họ;
Họ chuyển hướng như cây cung phản trắc.
58 Họ khiêu khích Ngài bằng các đền miếu trên các nơi cao;
Họ chọc Ngài ghen tức bằng các tượng hình họ chạm khắc.
59 Khi Ðức Chúa Trời nghe thấy vậy, Ngài nổi cơn thịnh nộ;
Ngài tởm ghét I-sơ-ra-ên quá đỗi,
60 Ðến nỗi Ngài bỏ luôn nơi Ngài ngự tại Si-lô,
Tức đền tạm Ngài cho dựng giữa loài người.
61 Ngài để cho Rương Giao Ước quyền năng của Ngài bị cướp đi,
Và để cho vật tiêu biểu vinh quang Ngài lọt vào tay quân giặc.
62 Ngài cũng phó dân Ngài cho lưỡi gươm,
Và trao cơ nghiệp Ngài cho cơn thịnh nộ.
63 Lửa hừng thiêu chết các thanh niên của họ;
Các thiếu nữ của họ không có dịp hát bài ca hôn lễ.
64 Các tư tế của họ ngã gục dưới lưỡi gươm;
Các góa phụ của họ thảm sầu nhưng không thể khóc than.
65 Nhưng rồi Chúa đã thức dậy như một người vừa no giấc,
Như một dũng sĩ bị rượu nồng làm cho hăng tiết.
66 Ngài đánh đuổi quân thù bỏ chạy;
Ngài giáng trên chúng sỉ nhục đời đời.

67 Nhưng Ngài cũng loại bỏ các trại của Giô-sép,
Ngài đã không chọn chi tộc Ép-ra-im,
68 Nhưng Ngài lại chọn chi tộc Giu-đa,
Với Núi Si-ôn, nơi Ngài yêu mến.
69 Rồi Ngài xây đền thánh Ngài như trời cao vững chắc,
Như trái đất mà Ngài đã dựng nên để còn lại muôn đời.
70 Ngài cũng đã chọn Ða-vít tôi tớ Ngài;
Ngài bắt lấy ông ấy từ giữa ràn chiên;
71 Ngài đem ông ấy ra từ nơi các chiên mẹ cho con bú,
Ðể giao cho ông trách nhiệm chăn giữ Gia-cốp con dân Ngài,
Và I-sơ-ra-ên cơ nghiệp Ngài.
72 Vậy ông ấy chăn dắt họ theo sự liêm chính của lòng ông;
Ông hướng dẫn họ bằng bàn tay khôn khéo của ông.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang