Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sa-mu-ên 12

Tiên Tri Nathan và Vua Ða-vít

12 Bấy giờ Chúa sai Na-than đến với Ða-vít. Ông đến gặp vua và nói với vua: “Trong thành kia có hai người; một người giàu và một người nghèo. Người giàu có rất nhiều bầy chiên và bầy bò. Nhưng người nghèo chẳng có gì cả ngoại trừ một con chiên cái nhỏ mà ông đã mua về và nuôi nó. Nó lớn lên với ông và các con ông. Nó ăn thực phẩm của ông, uống trong chén của ông, và nằm trong lòng ông. Nó giống như con gái của ông. Một ngày kia người giàu có một người khách từ xa đến thăm. Ông ấy tiếc của, nên không bắt một con trong các bầy chiên hay bầy bò của mình để làm thịt đãi khách từ xa đến, nhưng ông lại bắt con chiên của người nghèo làm thịt để thết đãi người đến thăm ông.”

Ða-vít bừng bừng nổi giận người giàu ấy và nói với Na-than, “Có Chúa Hằng Sống chứng giám, kẻ làm như thế thật đáng chết! Hắn phải đền lại gấp tư cho con chiên đã bị giết, bởi vì hắn đã làm điều ấy, và vì hắn không có lòng thương xót.”

Bấy giờ Na-than nói với Ða-vít, “Ngài chính là người đó! Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế nầy: ‘Ta đã xức dầu cho ngươi làm vua trên I-sơ-ra-ên và giải cứu ngươi khỏi tay Sau-lơ. Ta đã ban cho ngươi nhà của chủ ngươi. Ta cũng ban những người vợ của chủ ngươi vào lòng ngươi. Ta đã ban cho ngươi cả nhà I-sơ-ra-ên lẫn nhà Giu-đa. Nếu như thế mà vẫn chưa đủ, Ta sẽ ban cho ngươi thêm nữa! Tại sao ngươi khinh thường Lời Chúa mà làm điều ác trước mắt Ngài? Ngươi đã dùng gươm giết U-ri-a người Hít-ti. Ngươi đã cướp vợ nó làm vợ ngươi. Ngươi đã mượn gươm của dân Am-môn giết nó. 10 Vậy bây giờ, nạn gươm đao sẽ không lìa khỏi nhà ngươi, vì ngươi đã khinh thường Ta và đã lấy vợ của U-ri-a người Hít-ti làm vợ ngươi.’

11 Chúa phán thế nầy: Nầy, Ta sẽ dấy lên kẻ chống nghịch ngươi ngay từ trong nhà ngươi. Ta sẽ lấy các vợ của ngươi trao cho kẻ lân cận ngươi ngay trước mắt ngươi. Nó sẽ ăn nằm với các vợ ngươi giữa thanh thiên bạch nhật. 12 Ngươi đã làm điều đó một cách ám muội, nhưng Ta sẽ cho thực hiện điều ấy trước mắt dân I-sơ-ra-ên giữa thanh thiên bạch nhật.”

13 Bấy giờ Ða-vít thú nhận với Na-than, “Tôi đã phạm tội với Chúa.”

Na-than nói, “Chúa cũng bỏ qua tội của ngài; ngài sẽ không chết vì tội nầy. 14 Tuy nhiên vì việc nầy, ngài đã tạo cơ hội cho những kẻ thù của Chúa có lý do để nói những lời xúc phạm đến Chúa, vì thế đứa trẻ sinh cho ngài chắc chắn sẽ chết.” 15 Sau đó Na-than cáo lui và trở về nhà ông.

Con của Bát-sê-ba và Ða-vít Chết

Chúa đánh đứa trẻ mà vợ của U-ri-a sinh cho Ða-vít, nên nó bị bịnh nặng. 16 Do đó Ða-vít tha thiết van xin Ðức Chúa Trời cho đứa trẻ được sống. Ða-vít kiêng ăn, đi vào, và nằm dưới đất suốt đêm. 17 Các vị lão quan trong triều[a] đứng dậy đến gặp ông. Họ khuyên ông nên trỗi dậy khỏi mặt đất, nhưng ông không nghe lời khuyên của họ và cũng không chịu ăn gì với họ. 18 Ðến ngày thứ bảy, đứa trẻ qua đời. Quần thần của Ða-vít sợ, không ai dám báo tin cho ông hay rằng đứa trẻ đã chết, vì họ nghĩ, “Nầy, khi đứa trẻ còn sống, chúng ta khuyên vua mà vua không nghe chúng ta. Bây giờ đứa trẻ đã chết, làm sao chúng ta có thể nói cho vua hay được? Biết đâu vua sẽ làm điều gì bất trắc để hại chính mình thì sao?”

19 Khi Ða-vít thấy quần thần của ông cứ thì thầm với nhau, Ða-vít đoán rằng đứa trẻ đã qua đời, nên Ða-vít hỏi quần thần của ông, “Ðứa trẻ đã chết rồi phải không?”

Họ đáp, “Thưa, cháu đã qua đời.”

20 Bấy giờ Ða-vít trỗi dậy khỏi mặt đất, tắm rửa, xức dầu, và thay quần áo; kế đó ông đi vào nhà Chúa, sấp mình xuống, và thờ phượng. Ðoạn ông trở về nhà ông. Ông bảo người ta mang thức ăn đến. Họ dọn thức ăn ra cho ông, và ông ăn uống trở lại.

21 Quần thần của ông hỏi ông, “Ngài làm gì vậy? Khi đứa trẻ còn sống thì ngài kiêng ăn và khóc lóc, nhưng bây giờ đứa trẻ đã chết rồi, ngài lại trỗi dậy và ăn uống!”

22 Ông đáp, “Khi đứa trẻ còn sống, ta kiêng ăn và khóc lóc, vì ta nghĩ rằng, ‘Biết đâu Chúa sẽ thương xót ta mà cho đứa trẻ được sống chăng?’ 23 Nhưng bây giờ nó đã chết rồi, ta còn phải kiêng ăn làm gì? Ta há có thể làm cho nó sống lại được sao? Ta sẽ đi về với nó, chứ nó sẽ không trở về với ta.”

Sa-lô-môn Chào Ðời

24 Ða-vít an ủi Bát-sê-ba vợ ông. Ông đến với bà và nằm với bà. Bà sinh cho ông một con trai. Ông đặt tên cho nó là Sa-lô-môn. Chúa thương yêu đứa trẻ. 25 Ngài sai Tiên Tri Na-than đến nói cho ông biết điều đó. Ông gọi nó là Giê-đi-đi-gia,[b]Chúa thương yêu nó.

Thành Ráp-ba Bị Ðánh Hạ

(1 Sử 20:1-3)

26 Lúc ấy Giô-áp đang tấn công Thành Ráp-ba của dân Am-môn và sắp chiếm được kinh đô của họ. 27 Giô-áp sai các sứ giả đến báo tin cho Ða-vít, “Tôi đang tấn công Thành Ráp-ba và đã chiếm được nguồn cung cấp nước của thành. 28 Vậy bây giờ xin ngài tập họp quân đội, dẫn đến hạ trại trước cổng thành, và chiếm lấy nó, kẻo tôi sẽ vào chiếm lấy thành và công ấy sẽ thuộc về tôi chăng.”[c]

29 Vậy Ða-vít tập họp toàn quân lại và tiến đến Ráp-ba. Ông tấn công nó và chiếm được nó. 30 Ông lấy chiếc vương miện trên đầu của vua thành ấy. Vương miện ấy làm bằng ba mươi bốn ký-lô[d] vàng và khảm đầy ngọc quý. Người ta đội nó lên đầu Ða-vít. Ông cũng lấy và đem đi khỏi thành ấy rất nhiều chiến lợi phẩm. 31 Còn dân trong thành, ông bắt họ đem đi làm lao dịch như cưa gỗ, cày bừa, đốn cây, và đúc gạch. Ông bắt dân trong tất cả các thành của dân Am-môn phải làm lao dịch như vậy. Sau đó ông và đội quân đi viễn chinh với ông trở về Giê-ru-sa-lem.

II Cô-rinh-tô 5

Chỗ Ở Trên Trời

Vì chúng ta biết rằng nếu căn lều tạm của chúng ta, nơi chúng ta đang sống dưới đất này bị phá hủy, chúng ta có một tòa nhà đời đời trên trời, không do bàn tay loài người dựng nên nhưng do Ðức Chúa Trời. Thật vậy chúng ta đang rên rỉ trong nơi ở tạm này, mong mỏi sớm được mặc lấy chỗ ở trên trời; một khi chúng ta được mặc lấy chỗ ở ấy, chúng ta sẽ không còn trần trụi nữa. Vì khi còn ở trong lều tạm này, chúng ta rên rỉ dưới những gánh nặng, không phải vì chúng ta muốn cổi bỏ thân xác thuộc về đất này, nhưng vì chúng ta muốn được mặc lấy thân thể thuộc về trời, để những gì sẽ chết này có thể bị sự sống nuốt đi. Ðấng đã chuẩn bị chúng ta cho mục đích này là Ðức Chúa Trời, Ðấng ban Ðức Thánh Linh làm bảo chứng cho chúng ta.

Vậy chúng ta phải luôn có niềm tin vững vàng đó, và biết rằng khi chúng ta còn ở trong thân thể này, chúng ta còn ở ngoài thân thể Chúa sẽ ban. Vì chúng ta bước đi bởi đức tin, chứ không phải bởi mắt thấy.

Do chúng tôi có niềm tin vững vàng đó, chúng tôi nghĩ rằng thà vắng mặt khỏi thân xác để về hiện diện với Chúa thì hơn. Vì vậy dù ở trong thân xác này hay dù ra khỏi, mục đích của chúng ta vẫn là làm vui lòng Chúa. 10 Vì tất cả chúng ta phải trình diện trước tòa của Ðấng Christ, để mỗi người được báo trả xứng đáng cho những việc tốt hay xấu mình làm lúc còn trong thân xác.

Chức Vụ Giải Hòa

11 Vậy do biết kính sợ Chúa, chúng tôi cố gắng thuyết phục mọi người. Ðức Chúa Trời biết rõ chúng tôi và tôi hy vọng rằng lương tâm anh chị em cũng biết rõ chúng tôi. 12 Chúng tôi không muốn lại nói về mình với anh chị em, nhưng muốn cho anh chị em có cơ hội để hãnh diện về chúng tôi, hầu có thể đối đáp với những kẻ thích phô trương bề ngoài nhưng không có thực chất trong lòng. 13 Vì nếu chúng tôi cuồng nhiệt, ấy là vì Ðức Chúa Trời; hoặc nếu chúng tôi thận trọng, ấy là vì anh chị em.

14 Vì tình yêu của Ðấng Christ thúc giục chúng tôi, chúng tôi tin rằng, khi một người đã chết thay cho mọi người thì mọi người coi như đã chết, 15 và vì Ngài đã chết thay cho mọi người, nên những người đang sống không nên sống cho mình nữa, nhưng hãy sống cho Ðấng đã chết và đã sống lại cho mình.

16 Vậy từ nay trở đi chúng tôi không nhận thức ai theo xác thịt nữa, dù rằng đã có lần chúng tôi nhận thức Ðấng Christ theo xác thịt, nhưng nay chúng tôi không nhận thức Ngài theo cách ấy nữa. 17 Vậy nếu ai ở trong Ðấng Christ thì người ấy là một tạo vật mới; những gì cũ đã qua đi; này, mọi sự đều trở nên mới.

18 Mọi điều ấy đều đến từ Ðức Chúa Trời, Ðấng đã giải hòa chúng ta với chính Ngài qua Ðấng Christ và đã ban cho chúng ta chức vụ giải hòa; 19 hay nói cách khác, trong Ðấng Christ, Ðức Chúa Trời đang giải hòa thế gian với chính Ngài, không kể đến các vi phạm của họ nữa, và đã trao cho chúng ta sứ điệp giải hòa. 20 Vậy chúng ta là những đại sứ của Ðấng Christ, như thể Ðức Chúa Trời đang mời gọi qua chúng ta. Thay cho Ðấng Christ chúng tôi nài xin anh chị em: hãy làm hòa với Ðức Chúa Trời. 21 Vì cớ chúng ta, Ðức Chúa Trời đã khiến Ðấng không biết tội lỗi thành người có tội, để nhờ ở trong Ngài, chúng ta trở nên những người công chính trước mặt Ðức Chúa Trời.

Ê-xê-chi-ên 19

Bài Ai Ca cho Những Người Lãnh Ðạo I-sơ-ra-ên

19 “Về phần ngươi, hãy cất tiếng lên hát một bài ai ca để tiếc thương những người lãnh đạo của I-sơ-ra-ên. Ngươi hãy nói:

Mẹ của ngươi là ai?
Nó giống như một sư tử cái ở giữa bầy sư tử.
Nó nằm xuống giữa các sư tử tơ và nuôi đàn con nhỏ.
Trong đàn con của nó,
Nó nuôi dạy một con trở thành một sư tử đực,
Học cách săn mồi và vồ lấy người để ăn thịt.
Các nước báo động với nhau chống lại nó.
Nó bị sa hố và bị bắt.
Chúng dùng móc treo nó lên và đem nó qua đất Ai-cập.
Khi sư tử mẹ thấy những gì nó trông cậy bị gãy đổ,
Hy vọng của nó bị tiêu tan,
Nó chọn một con khác trong đàn con của nó,
Rồi nuôi dạy con ấy thành một con sư tử đực.
Con sư tử ấy đi tới đi lui dọc ngang giữa bầy sư tử.
Nó trở thành một con sư tử đực,
Học cách săn mồi và vồ lấy người để ăn thịt.
Nó triệt hạ các tiền đồn heo hút của các nước láng giềng;
Nó làm cho tan hoang các thành của các lân bang;
Nghe tiếng rống của nó, dân trong nước bị liên lụy phải bỏ xứ trốn đi.
Từ các tỉnh của các nước chung quanh, người ta nổi lên chống lại nó;
Chúng giăng lưới để bắt nó,
Nó bị sa vào hố của chúng và bị bắt.
Chúng nhốt nó vào trong cũi và lấy móc treo nó lên,
Rồi mang nó đến vua Ba-by-lôn;
Chúng đem giam nó trong ngục,
Ðể tiếng gầm của nó sẽ không được nghe nữa trên các đồi núi của I-sơ-ra-ên.
10 Mẹ của ngươi giống như cây nho tràn đầy nhựa sống trồng bên dòng nước,
Nhờ nước dồi dào mà cây có nhiều nhánh và ra trái nhiều đến nỗi quằn cành.
11 Các cành cứng nhất trở thành các cây vương trượng của những kẻ trị vì;
Thân của nó vươn cao với các cành lá sum suê;
Nó cao lớn nổi bật với lá um tùm tươi tốt.
12 Nhưng trong cơn thịnh nộ, nó đã bị nhổ lên và bị quăng xuống đất;
Ngọn gió đông đã làm cho nó héo khô;
Các trái nó thay nhau rơi rụng;
Ngay cả cành cứng mạnh nhất cũng bị khô queo,
Và bị lửa thiêu rụi.
13 Bây giờ nó bị đem trồng xuống một miền hoang vắng,
Trong một đất khô khan và thiếu nước.
14 Ngọn lửa đã cháy từ cành cây mạnh lan ra thiêu rụi các cành khác và các trái,
Nên chẳng còn cành nào cứng mạnh để có thể làm vương trượng trị vì.
Ðó là một bài ai ca được dùng để hát lên bày tỏ nỗi thương tiếc ai hoài.”

Thánh Thi 64-65

Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Những Kẻ Thù Bí Mật

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Ðức Chúa Trời ôi, xin nghe tiếng thở than của con;
Xin bảo vệ mạng sống con trước nỗi lo sợ kẻ thù.
Xin giấu con khỏi âm mưu bí mật của phường gian ác,
Khỏi cuộc dấy loạn của những kẻ làm ác,
Những kẻ chuốc mài lưỡi chúng sắc bén như lưỡi gươm;
Chúng nhắm và buông ra những lời tai hại như tên độc.
Từ trong nơi bí mật chúng nhắm bắn vào người ngay lành;
Ðột nhiên chúng bắn người ấy mà chẳng chút ngại ngùng.
Chúng cổ võ nhau bám chặt lấy mưu ác;
Chúng bàn tính với nhau để bí mật gài bẫy hại người;
Chúng nói, “Ai có thể thấy được những điều đó?”
Chúng toan tính chuyện bất chính với nhau rằng,
“Chúng ta đã sẵn sàng một kế hoạch thật chu đáo.”
Âm mưu và lòng dạ của con người quả là thâm hiểm thay.

Nhưng Ðức Chúa Trời sẽ bắn tên vào chúng;
Thình lình chúng sẽ bị trọng thương.
Ngài sẽ khiến chúng phải ngã nhào;
Chính lưỡi chúng sẽ trở lại nghịch với chúng;
Khiến ai thấy chúng đều cũng phải lắc đầu;
Rồi người ta sẽ đâm ra sợ hãi;
Họ sẽ công bố công việc của Ðức Chúa Trời.
Thật vậy họ sẽ suy gẫm về những gì Ngài đã làm.

10 Người ngay lành sẽ vui vẻ trong Chúa và cứ tin cậy Ngài;
Mọi người có lòng ngay thẳng sẽ vui mừng.

Ân Phước Dồi Dào của Chúa cho Ðịa Cầu và Nhân Thế

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Ðức Chúa Trời ôi, người chờ đợi để ca ngợi Ngài tại Si-ôn;
Chúng con sẽ làm trọn lời hứa nguyện của mình đối với Ngài.
Lạy Chúa, Ðấng lắng nghe lời cầu nguyện,
Nguyện mọi loài xác thịt sẽ đến với Ngài.
Tuy tội lỗi của con nhiều đến choáng ngợp,
Nhưng Ngài tha thứ tất cả vi phạm của chúng con.
Phước cho người được Ngài chọn, để đem đến gần Ngài, để được ở trong các sân nhà Ngài.
Chúng con sẽ được thỏa mãn bằng những vật tốt trong nhà Ngài, tức trong đền thánh Ngài.

Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng con,
Ngài làm những việc kinh hoàng khi nhậm lời và ra tay giải cứu chúng con.
Ngài là hy vọng của mọi người khắp chân trời góc bể.
Ngài đã dựng nên các núi đồi bằng quyền phép của Ngài;
Ngài đã thắt lưng Ngài bằng quyền năng;
Ngài làm cho im lặng tiếng gào thét của sóng biển,
Tiếng gầm vang của ba đào, và sự náo động của các dân.
Những kẻ ở những nơi cực kỳ hẻo lánh trên mặt đất đều kinh hãi trước những việc diệu kỳ của Ngài;
Ngài làm cho những kẻ sống từ nơi mặt trời mọc đến nơi mặt trời lặn phải cất tiếng reo mừng.

Ngài thăm viếng trái đất và làm cho nước nhuần gội khắp nơi;
Ngài làm cho đất được phì nhiêu và màu mỡ;
Dòng sông của Ðức Chúa Trời đầy tràn nước ngọt;
Ngài cung cấp cho thế nhân ngũ cốc tràn trề,
Vì Ngài đã định cho đất phải làm như vậy.
10 Ngài tưới các luống cày của đất;
Ngài ban bằng những nơi gồ ghề của nó;
Ngài đổ mưa xuống làm cho nó mềm nhuyễn;
Ngài ban phước cho hoa màu của nó.
11 Ngài cho đất quanh năm được hưởng phước dồi dào của Ngài;
Các lối Ngài đi qua để lại biết bao hoa màu béo tốt.
12 Các đồng cỏ trong đồng hoang đều được đượm nhuần;
Các sườn đồi được thắt lưng bằng niềm vui khôn tả.
13 Các đồng cỏ được mặc bằng những bầy súc vật;
Các thung lũng được trải bằng những đám ruộng xanh;
Chúng trỗi tiếng hoan ca;
Thật vậy chúng hát ca vui vẻ.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang