M’Cheyne Bible Reading Plan
Chiến Tranh giữa Phi-li-tin và I-sơ-ra-ên Tái Diễn
28 Vào thuở ấy dân Phi-li-tin tập họp quân đội của họ để chuẩn bị chiến tranh, hầu đánh nhau với dân I-sơ-ra-ên. A-kích nói với Ða-vít, “Ngươi hẳn đã biết rằng ngươi và những kẻ theo ngươi sẽ đi với ta ra trận chứ?”
2 Ða-vít đáp với A-kích, “Dĩ nhiên ngài biết tôi tớ ngài có thể làm được gì mà.”
A-kích nói, “Tốt lắm, ta sẽ lập ngươi làm một trong những kẻ chỉ huy các cận vệ của ta mãi mãi.”
Sau-lơ Cầu Ðồng Bóng
3 Lúc ấy Sa-mu-ên đã qua đời, toàn dân I-sơ-ra-ên thương khóc cụ và chôn cất cụ tại Ra-ma, thành của cụ. Trong khi đó Sau-lơ đã loại trừ những kẻ đồng bóng và những kẻ cầu hồn ra khỏi xứ.
4 Bấy giờ quân Phi-li-tin tập họp nhau lại và đến hạ trại tại Su-nem. Sau-lơ cũng triệu tập toàn thể dân quân I-sơ-ra-ên lại và đến hạ trại tại Ghinh-bô-a. 5 Khi Sau-lơ thấy đội quân của dân Phi-li-tin, ông sợ hãi; lòng ông quá đỗi khiếp sợ. 6 Sau-lơ cầu hỏi ý Chúa, nhưng Ngài không đáp lời, dù là bằng giấc mơ, hoặc bằng U-rim, hoặc bằng các vị tiên tri. 7 Sau-lơ nói với bầy tôi của ông, “Hãy tìm cho ta một bà đồng bóng để ta hỏi bà ấy.”
Bầy tôi của ông đáp, “Thưa có một bà đồng bóng ở Ên Ðô-rơ.”[a] 8 Sau-lơ bèn cải trang và mặc y phục khác vào, rồi cùng hai vệ sĩ ra đi. Ðến tối họ tới nhà bà đồng bóng ấy. Ông nói, “Xin bà làm ơn ngồi đồng cho tôi, rồi gọi cho tôi người tôi sẽ nói tên cho bà.”
9 Bà ấy đáp, “Nầy, ông biết rõ Sau-lơ đã làm gì rồi; thể nào ông ấy đã diệt trừ những đồng bóng và những kẻ cầu hồn ra khỏi xứ. Tại sao ông muốn gài bẫy để hại mạng sống tôi, khiến tôi phải chết?”
10 Sau-lơ nhân danh Chúa và thề với bà ấy, “Có Chúa hằng sống chứng giám, bà sẽ không bị hình phạt gì về việc nầy.”
11 Bấy giờ người đàn bà nói, “Tôi sẽ gọi ai lên cho ông?”
Ông nói, “Hãy gọi Sa-mu-ên cho tôi.”
12 Khi bà ấy thấy Sa-mu-ên, bà la lên một tiếng lớn. Bà nói với Sau-lơ, “Tại sao ngài gạt tôi? Ngài chính là Sau-lơ đây mà!”
13 Nhà vua nói với bà, “Ðừng sợ. Bà thấy gì?”
Bà ấy nói với Sau-lơ, “Tôi thấy một thần linh từ dưới đất đi lên.”
14 Sau-lơ hỏi bà, “Người ấy hình dáng thế nào?”
Bà đáp, “Một cụ già đi lên, mình mặc áo choàng.”
Sau-lơ biết rằng đó là Sa-mu-ên, nên ông sấp mặt xuống đất và lạy. 15 Bấy giờ Sa-mu-ên nói với Sau-lơ, “Tại sao ngài quấy rầy tôi mà gọi tôi lên?”
Sau-lơ đáp, “Tôi đang ở trong tình cảnh rất khốn đốn, vì dân Phi-li-tin đang gây chiến với tôi, Ðức Chúa Trời đã lìa bỏ tôi và không trả lời tôi nữa, không nói với tôi qua các tiên tri mà cũng không qua giấc mộng. Vì thế tôi phải gọi cụ, để cụ nói cho tôi biết tôi phải làm gì.”
16 Sa-mu-ên nói, “Tại sao ngài còn hỏi tôi làm chi, khi Chúa đã rời khỏi ngài và đã trở thành kẻ thù của ngài rồi? 17 Chúa đã làm điều Ngài đã nói qua tôi. Chúa đã lấy vương quốc của ngài mà ban cho Ða-vít kẻ lân cận của ngài. 18 Bởi vì ngài đã không vâng theo tiếng Chúa và cũng không thực thi cơn thịnh nộ của Ngài đối với dân A-ma-léc. Vì vậy ngày nay Chúa làm điều nầy cho ngài. 19 Hơn nữa Chúa sẽ trao I-sơ-ra-ên và ngài vào tay dân Phi-li-tin. Ngày mai ngài và các con trai của ngài sẽ ở một chỗ với tôi. Chúa sẽ phó quân đội của I-sơ-ra-ên vào tay quân Phi-li-tin.”
20 Sau-lơ liền ngã dài xuống đất, vì ông quá sợ những lời Sa-mu-ên vừa nói. Ông chẳng còn sức lực gì nữa, vì ông đã không ăn gì suốt ngày và suốt đêm hôm ấy. 21 Bà đồng bóng lại gần Sau-lơ và thấy ông quá sợ hãi, bèn nói, “Nầy, nữ tỳ của ngài đã vâng lời ngài. Nữ tỳ của ngài đã liều mạng làm theo lời ngài truyền. 22 Giờ đây xin ngài vui lòng nghe lời nữ tỳ của ngài mà dùng miếng bánh do nữ tỳ của ngài dọn ra. Xin ngài ráng ăn để lấy sức mà lên đường.”
23 Nhưng ông từ chối và nói, “Ta không ăn đâu.” Nhưng các tôi tớ của ông và người đàn bà cứ nài nỉ mãi, nên ông nghe theo lời họ. Ông đứng dậy khỏi đất và ngồi lên giường.
24 Người đàn bà có một con bò tơ mập trong nhà. Bà vội vàng bắt nó làm thịt. Bà cũng lấy bột ra nhồi, rồi làm bánh không men và nướng lên. 25 Kế đó bà dọn ra để thết đãi Sau-lơ và các vệ sĩ của ông. Ăn uống xong, họ đứng dậy và đi ngay trong đêm ấy.
Quyền Lợi của Sứ Ðồ
9 Tôi không có tự do sao? Tôi không phải là một sứ đồ sao? Không phải tôi đã thấy Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta sao? Anh chị em không phải là thành quả của tôi trong Chúa sao? 2 Nếu tôi không phải là sứ đồ của người khác, ít nữa tôi cũng là sứ đồ của anh chị em, vì anh chị em là ấn chứng về chức vụ sứ đồ của tôi trong Chúa.
3 Ðây là lời biện hộ của tôi đối với những người đang hạch sách tôi. 4 Chúng tôi không có quyền ăn và uống sao? 5 Chúng tôi không có quyền dẫn vợ, là một người nữ đã tin Chúa, đi theo để hầu việc Ngài, như các sứ đồ khác, hoặc như các em trai Chúa, và Sê-pha đã làm sao? 6 Hay chỉ có tôi và Ba-na-ba là không có quyền khỏi làm việc đời để sinh sống? 7 Có ai đi lính mà ăn lương nhà bao giờ chăng? Có ai trồng vườn nho mà không ăn trái của nó chăng? Hay có ai chăn bầy mà không dùng sữa của bầy súc vật mình chăn nuôi chăng?
8 Tôi nói vậy chẳng phải vì theo quan điểm của người đời đâu; Luật Pháp không nói như thế sao? 9 Vì trong Luật Pháp của Môi-se có viết,
“Ngươi chớ khớp miệng con bò trong khi nó đạp lúa.”
Phải chăng Ðức Chúa Trời lo cho bò? 10 Chẳng phải Ngài nói như thế vì chúng ta sao? Quả thật lời ấy đã chép vì chúng ta, vì ai cày, hãy cày với hy vọng, và ai đập lúa, hãy đập lúa với hy vọng được chia phần. 11 Nếu chúng tôi đã gieo của thuộc linh cho anh chị em mà gặt của thuộc thể nơi anh chị em, thì đó có phải là việc quá đáng chăng? 12 Nếu những người khác mà còn có quyền đó trên anh chị em, thì chúng tôi lại chẳng có quyền đó hơn sao?
Tuy nhiên chúng tôi đã không sử dụng quyền đó, nhưng chúng tôi chịu đựng tất cả, để khỏi gây trở ngại cho Tin Mừng của Ðấng Christ. 13 Anh chị em chẳng biết rằng ai phục vụ trong đền thờ thì được hưởng của dâng trong đền thờ, và ai phục vụ nơi bàn thờ thì có phần về của dâng nơi bàn thờ chăng? 14 Cũng vậy, Chúa đã truyền rằng, ai rao giảng Tin Mừng thì phải được nuôi sống bằng Tin Mừng. 15 Nhưng tôi không sử dụng quyền nào trong các quyền ấy cả. Tôi không viết những điều này để đòi các quyền ấy đâu, vì tôi thà chết còn hơn để ai cất lấy vinh dự ấy khỏi tôi. 16 Vì nếu tôi rao giảng Tin Mừng, tôi chẳng có lý do gì để hãnh diện, vì nhu cầu bắt buộc tôi phải làm vậy, còn nếu tôi không rao giảng Tin Mừng thì khốn thay cho tôi. 17 Nếu tôi rao giảng Tin Mừng một cách vui lòng, tôi sẽ được thưởng; còn nếu tôi không vui mà làm, nhiệm vụ đó vẫn được giao phó cho tôi. 18 Vậy thì phần thưởng của tôi là gì? Ðó là khi tôi rao giảng Tin Mừng, tôi giảng miễn phí, không sử dụng quyền lợi của người rao giảng Tin Mừng.
19 Dù tôi được tự do đối với mọi người, nhưng tôi tự ý làm nô lệ cho mọi người, để có thể chinh phục được nhiều người. 20 Ðối với người Do-thái, tôi đã trở nên như người Do-thái, để có thể chinh phục những người Do-thái. Ðối với người ở dưới Luật Pháp, tôi đã trở nên như người ở dưới Luật Pháp, dù chính tôi không cần phải ở dưới Luật Pháp, để có thể chinh phục những người ở dưới Luật Pháp. 21 Ðối với những người không có Luật Pháp, tôi đã trở nên như người không có Luật Pháp, dù tôi không phải là người không có luật pháp của Ðức Chúa Trời, nhưng tôi ở dưới luật pháp của Ðấng Christ, để tôi có thể chinh phục những người không có Luật Pháp. 22 Ðối với những người yếu đuối, tôi đã trở nên như người yếu đuối, để có thể chinh phục những người yếu đuối. Tôi đã trở nên mọi sự cho mọi người, để bởi mọi cách tôi có thể cứu được một số người. 23 Mọi sự tôi làm là làm vì cớ Tin Mừng, để tôi có thể dự phần trong những phước hạnh của Tin Mừng.
24 Anh chị em không biết rằng mọi người chạy đua trong vận động trường đều chạy, nhưng chỉ có một người đoạt giải sao? Hãy chạy cách nào để có thể đoạt giải. 25 Những lực sĩ tranh tài đều tự mình kiêng cữ đủ điều. Họ làm vậy để được mão miện đắc thắng hay hư nát, nhưng chúng ta sẽ nhận mão miện đắc thắng không hề hư nát. 26 Vậy tôi chạy, không phải chạy lông bông; tôi đánh, không phải đánh vào không khí; 27 nhưng tôi đãi thân thể tôi cách nghiêm khắc, bắt nó làm nô lệ cho tôi, kẻo tôi giảng dạy cho người khác mà chính mình lại bị bất hợp lệ chăng.
Tai Họa Gần Kề
7 Lời của Chúa đến với tôi rằng, 2 “Này ngươi, hỡi con người, Chúa Hằng Hữu phán thế nầy về đất I-sơ-ra-ên,
‘Tận cùng rồi!
Thời tận cùng đến trên cả bốn góc của đất nước.
3 Bây giờ thời cuối cùng của ngươi đã đến;
Ta sẽ trút cơn thịnh nộ của Ta xuống trên ngươi.
Ta sẽ xét xử ngươi tùy theo các đường lối ngươi;
Ta sẽ báo trả ngươi vì mọi việc gớm ghiếc của ngươi.
4 Mắt Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi,
Ta sẽ không thương xót ngươi;
Ta sẽ báo trả ngươi tùy theo các đường lối ngươi,
Trong khi những việc gớm ghiếc đang còn ở giữa ngươi.
Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.’”
5 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Tai họa! Một tai họa nữa!
Kìa, nó đang đến.
6 Thời tận cùng đang đến!
Thời tận cùng đang đến!
Nó đang lộ ra với ngươi.
Kìa, nó đang đến.
7 Hỡi ngươi là kẻ ở trong xứ, ngày diệt vong của ngươi đang đến với ngươi.
Giờ ấy đến rồi, ngày hoạn nạn đang gần;
Ðó là tin dữ chứ không phải tin lành được rao truyền khắp các đồi núi.
8 Bây giờ Ta sắp trút cơn thịnh nộ của Ta xuống trên ngươi,
Ta sẽ để cho Ta được hả giận trên ngươi;
Ta sẽ đoán phạt ngươi tùy theo các đường lối ngươi;
Ta sẽ báo trả ngươi vì mọi việc gớm ghiếc của ngươi.
9 Ta sẽ không bỏ qua,
Ta sẽ không thương xót,
Ta sẽ báo trả ngươi tùy theo các đường lối ngươi,
Trong khi những việc gớm ghiếc đang còn ở giữa ngươi.
Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, Ðấng sửa phạt.
10 Này, đến ngày rồi!
Này, nó đến rồi!
Sự diệt vong đã bắt đầu rồi.
Cây gậy đã trổ hoa;
Kiêu ngạo đã đâm chồi.
11 Sự bạo ngược đã phát triển thành gậy của sự gian ác.
Không ai trong chúng sẽ tồn tại;
Không ai trong đám đông ấy cả.
Của cải sự nghiệp của chúng đều sẽ chẳng còn gì,
Và chẳng ai sẽ khóc thương chúng.
12 Giờ đã điểm, ngày đã gần.
Người mua chớ vui, kẻ bán chớ buồn,
Vì cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống trên mọi người.
13 Cho dù người bán vẫn còn sống, người ấy sẽ không thể chuộc lại sản nghiệp đã bán, vì khải tượng ấy sẽ ứng nghiệm trên mọi người, và nó sẽ không bị thu hồi, vì không ai đã sống cuộc sống quá nhiều tội lỗi mà mong có thể được phục hồi như ngày trước.
14 Chúng đã thổi kèn triệu tập và mọi sự đã chuẩn bị sẵn sàng,
Nhưng không ai chịu xông ra trận,
Vì cơn thịnh nộ của Ta đã làm cho mọi người lo sợ.
15 Bên ngoài thì gươm đao,
Bên trong thì ôn dịch và nạn đói.
Ai ở ngoài đồng sẽ bị gươm giáo giết chết,
Ai ở trong thành sẽ bị nạn đói và ôn dịch nuốt mất.
16 Nếu ai thoát được, chúng sẽ phải trốn tránh trên núi như các bồ câu trong thung lũng;
Tất cả đều than thở vì tội lỗi của mình.
17 Mọi cánh tay đều yếu đuối;
Mọi đầu gối đều mềm nhũn như nước.
18 Chúng sẽ mặc lấy vải gai,
Hãi hùng sẽ bao phủ chúng,
Ô nhục biểu lộ trên mặt mọi người,
Mọi đầu chúng đều cạo trọc.
19 Bạc của chúng, chúng vứt ra ngoài đường,
Vàng của chúng, chúng cho là đồ ô uế.
Bạc và vàng của chúng sẽ không thể cứu chúng trong ngày Chúa nổi cơn thịnh nộ. Lúc ấy bạc và vàng sẽ không thể làm cho chúng thỏa mãn cơn đói khát hoặc khiến bụng đói của chúng được no. Chính những bạc và vàng đó đã làm cho chúng sa vào tội lỗi. 20 Chúng đã lấy làm hãnh diện về các món đồ trang sức sặc sỡ bằng vàng của chúng. Sau đó chúng lấy các thứ đó làm nên những thần tượng gớm ghiếc để thờ. Thật là những đồ đáng tởm. Vì thế Ta sẽ biến những thứ đó thành những vật ô uế đối với chúng.
21 Ta sẽ ban những thứ đó cho quân ngoại xâm làm chiến lợi phẩm,
Cho những kẻ gian ác trên đất làm của cướp được;
Rồi bọn ấy sẽ làm các thứ đó ra uế tục.
22 Ta sẽ quay mặt Ta khỏi chúng,
Ðể bọn ấy có thể vào làm uế tục nơi chí thánh[a] của Ta;
Quân cường bạo sẽ vào nơi ấy,
Chúng sẽ làm nơi ấy ra uế tục.
23 Hãy làm một dây xiềng!
Vì xứ sở đã đầy các tội ác gây đổ máu,
Và trong thành đã ngập sự bạo tàn.
24 Ta sẽ mang những kẻ độc ác nhất trong các dân đến,
Những kẻ ấy sẽ chiếm lấy nhà của chúng.
Ta sẽ làm cho bọn quyền thế phải chấm dứt thói ngang tàng,
Và sẽ biến những nơi chúng thờ tự thành uế tục.
25 Khi cơn hủy diệt đến, chúng sẽ cầu mong được bình an,
Nhưng bình an sẽ không có.
26 Ngược lại, tai họa nầy sẽ chồng lên tai họa khác,
Tin dữ nầy sẽ tiếp nối tin dữ kia;
Bấy giờ chúng sẽ trông ngóng khải tượng nơi các tiên tri, nhưng chẳng có;
Chúng muốn nghe lời chỉ giáo của các tư tế, nhưng bọn ấy không am hiểu Luật Pháp;
Chúng muốn theo kế hoạch của các mưu sĩ cao niên, nhưng những kẻ ấy chẳng nghĩ ra mưu kế gì.
27 Ngay cả vua cũng âu sầu than thở,
Các quan tướng đều bó tay trong tuyệt vọng,
Và cánh tay của mọi người trong nước đều run lẩy bẩy.
Ta sẽ báo trả chúng tùy theo đường lối của chúng,
Ta sẽ xét xử chúng theo cách chúng đã xét xử người ta.”
Bài Ca Mừng Hôn Lễ của Vua
Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra
Một bản tình ca
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Sô-san-nim
1 Lòng tôi tràn đầy những ý tưởng cao đẹp;
Tôi xin ngâm cho vua nghe những lời thơ tao nhã;
Lưỡi tôi như ngòi viết của một văn sĩ tài hoa.
2 Ðức vua tuấn tú hơn hẳn các con trai của loài người;
Ân điển thoát ra từ môi người;
Cho nên Ðức Chúa Trời ban phước cho người mãi mãi.
3 Hỡi người dũng mãnh, xin nịt gươm người bên hông;
Xin mặc lấy sự huy hoàng và uy nghi!
4 Vì cớ chân lý, khiêm nhu, và công chính,
Người oai hùng cỡi ngựa ra đi cách hiên ngang;
Nguyện tay phải người thực hiện những việc đáng sợ.
5 Nguyện những mũi tên của người thật bén nhọn,
Ghim thấu vào tim những kẻ thù của người;
Nguyện các dân ngã rạp dưới chân người.
6 Ðức Chúa Trời ôi, nguyện ngôi người còn đời đời vô cùng;
Nguyện vương trượng của người là vương trượng của công lý.
7 Người yêu công chính và ghét gian tà,
Nên Ðức Chúa Trời, Thần của người, đã xức dầu cho người bằng dầu vui mừng để lập người trên các đồng bạn của người.
8 Vương bào của người tỏa ra mùi thơm của mộc dược, trầm hương, và nhục quế;
Trong cung điện bằng ngà, những nhạc khí bằng dây làm cho người vui vẻ.
9 Các công chúa của các vua là những thiếu nữ giữa vòng những người nữ quý phái của người;
Hoàng hậu đứng bên phải người thật diễm lệ trong y phục bằng vàng Ô-phia.
10 Hỡi ái nữ, hãy lắng nghe, hãy chú tâm và nghe cho kỹ:
Hãy quên dân tộc con và nhà cha con,
11 Ðể đức vua sẽ ái mộ nhan sắc của con,
Vì người là chúa của con, con hãy phủ phục trước mặt người.
12 Bấy giờ Ái Nữ của Ty-rơ sẽ đem lễ vật đến cho con;
Những người giàu sang trong dân sẽ đến cầu ơn con.
13 Ái nữ của đức vua thật lộng lẫy trong cung điện của nàng;
Áo nàng được dệt bằng vàng.
14 Khi nàng được đưa đến chầu đức vua, nàng mặc áo thêu nhiều màu tuyệt đẹp;
Các trinh nữ theo hầu nàng cũng được diện kiến đức vua.
15 Họ được đưa đi với lòng vui mừng hớn hở,
Khi họ được vào chầu trong cung điện của đức vua.
16 Các con trai của đức vua sẽ kế vị tổ tiên họ;
Ðức vua lập họ làm những lãnh tụ trên khắp nước.
17 Tôi sẽ làm cho danh người được ghi nhớ trải qua các đời,
Ðể các dân cảm tạ người đời đời mãi mãi.
Copyright © 2011 by Bau Dang