M’Cheyne Bible Reading Plan
Cứu Người Bên-gia-min Khỏi Bị Tuyệt Chủng
21 Khi ấy dân I-sơ-ra-ên đã thề với nhau tại Mích-pa rằng, “Không ai trong chúng ta sẽ gả con gái của mình làm vợ người Bên-gia-min.” 2 Sau đó quân dân kéo đến Bê-tên và ngồi tại đó trước mặt Ðức Chúa Trời cho đến chiều tối. Họ cất tiếng lớn khóc một cách đắng cay rằng, 3 “Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, tại sao điều nầy lại xảy đến cho I-sơ-ra-ên? Tại sao ngày nay chúng con bị mất đi một chi tộc?”
4 Hôm sau quân dân dậy sớm, dựng một bàn thờ tại đó, rồi dâng các của lễ thiêu và các của lễ cầu an. 5 Bấy giờ họ nói, “Có gia tộc nào trong tất cả các gia tộc của I-sơ-ra-ên không đến tham dự ngày hội họp của hội chúng trước mặt Chúa không?” Vì họ có lập một lời thề long trọng về việc không đến trước mặt Chúa tại Mích-pa rằng, “Ai không đến sẽ bị xử tử.” 6 Dân I-sơ-ra-ên ân hận về việc người Bên-gia-min anh em của họ và nói, “Ngày nay một chi tộc đã bị dứt khỏi I-sơ-ra-ên. 7 Chúng ta phải làm sao để kiếm vợ cho những người còn sót lại, vì chúng ta đã thề trước mặt Chúa rằng chúng ta sẽ không gả con gái của chúng ta làm vợ cho chúng?”
8 Rồi họ nói, “Có ai trong các chi tộc của I-sơ-ra-ên không đến trước mặt Chúa tại Mích-pa chăng?” Họ khám phá ra rằng không ai từ gia tộc Gia-bét ở Ghi-lê-át có mặt ở trại quân trong ngày tụ họp toàn quân, 9 vì khi điểm danh quân dân, không có người nào trong gia tộc của Gia-bét ở Ghi-lê-át có mặt tại đó cả.
10 Vậy hội chúng liền phái mười hai ngàn quân đến đó với lịnh rằng, “Hãy đi, dùng gươm diệt tất cả người Gia-bét ở Ghi-lê-át, kể cả phụ nữ lẫn trẻ em. 11 Ðây là điều các ngươi phải làm: các ngươi phải diệt tất cả những người nam và những người nữ nào đã ăn nằm với người nam.” 12 Họ tìm thấy trong người Gia-bét ở Ghi-lê-át bốn trăm trinh nữ, những người chưa hề ăn nằm với người nam nào; họ đưa các trinh nữ ấy về trại quân tại Si-lô trong xứ Ca-na-an.
13 Sau đó toàn thể hội chúng sai người đến gặp người Bên-gia-min đang ẩn núp tại vầng đá ở Rim-môn để làm hòa với họ. 14 Người Bên-gia-min bèn trở về. Họ ban cho những người Bên-gia-min ấy các thiếu nữ mà họ đã giữ mạng lại trong vòng những phụ nữ của Gia-bét ở Ghi-lê-át; nhưng số thiếu nữ đó vẫn không đủ cho chúng.
15 Quân dân ân hận về việc họ đã làm đối với chi tộc Bên-gia-min, bởi vì Chúa đã để cho có một chỗ bị khuyết trong các chi tộc của I-sơ-ra-ên. 16 Vậy các trưởng lão của hội chúng nói, “Chúng ta phải làm gì cho những người còn lại mà không có vợ, vì không còn phụ nữ nào còn sót lại trong gia tộc Bên-gia-min nữa?” 17 Vì họ nói, “Phải có người thừa hưởng phần sản nghiệp dành cho chi tộc Bên-gia-min còn sót lại, để một chi tộc không bị xóa khỏi I-sơ-ra-ên. 18 Trong khi đó chúng ta lại không thể gả con gái của chúng ta cho chúng làm vợ.” Vì dân I-sơ-ra-ên đã có thề, “Ðáng nguyền rủa thay cho kẻ gả con gái mình làm vợ người Bên-gia-min.” 19 Vậy họ nói, “Này, hằng năm chúng ta đều có kỳ lễ thờ phượng Chúa tại Si-lô. Nơi ấy nằm ở phía bắc của Bê-tên, phía đông con đường đi từ Bê-tên lên Sê-chem, và phía nam của Lê-bô-na.” 20 Họ bảo người Bên-gia-min, “Hãy đi, nằm phục trong các vườn nho, 21 và hãy để ý: hễ khi nào các ngươi thấy các thiếu nữ ở Si-lô đi ra múa hát, các ngươi hãy ra khỏi các vườn nho và mỗi người hãy bắt cóc một thiếu nữ để làm vợ mình, rồi trở về trong đất Bên-gia-min. 22 Nếu cha và anh của các thiếu nữ đó đến kiện cáo với chúng tôi, chúng tôi sẽ bảo họ, ‘Thôi hãy rộng lượng và thông cảm cho chúng tôi mà gả các cháu cho chúng, vì trong trận chiến vừa qua, chúng ta đã không kiếm đủ cho chúng mỗi người một người vợ. Hơn nữa anh em cũng đâu có mắc lời thề.’”
23 Người Bên-gia-min bèn làm như vậy. Mỗi người ra bắt cóc cho mình một thiếu nữ để làm vợ; rồi họ trở về lãnh thổ Bên-gia-min. Họ xây dựng lại các thành của họ và sống trong các thành đó. 24 Còn dân I-sơ-ra-ên cũng rời nơi đó và trở về với chi tộc và gia đình mình. Ai nấy đều rời nơi đó mà trở về sản nghiệp của mình.
25 Trong lúc ấy dân I-sơ-ra-ên không có vua; ai nấy đều làm theo ý mình cho là phải.
Phao-lô Yêu Cầu Ðược Hoàng Ðế Xét Xử
25 Khi Phê-tu đến nhậm chức trong tỉnh được ba ngày, ông từ Sê-sa-rê đi lên Giê-ru-sa-lem. 2 Các trưởng tế và những người lãnh đạo dân Do-thái đến tố cáo Phao-lô với ông. Họ khẩn nài ông 3 cho họ một ân huệ là ông giải Phao-lô về Giê-ru-sa-lem, vì họ đã lập mưu phục kích giết ông ở dọc đường. 4 Nhưng Phê-tu trả lời rằng Phao-lô đang bị giam ở Sê-sa-rê, và chính ông sẽ trở về đó sớm. 5 Vì thế ông bảo, “Những người có thẩm quyền trong các ngươi hãy xuống đó gặp ta. Nếu các ngươi thấy người ấy phạm tội gì, các ngươi cứ việc tố cáo.”
6 Ông ở lại với họ khoảng tám hay mười ngày, rồi trở xuống Sê-sa-rê. Hôm sau ông ngồi vào ghế xử án ở tòa và truyền đem Phao-lô đến. 7 Khi Phao-lô vừa đến, những người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem xuống ập đến vây lấy ông và tố cáo ông nhiều tội trọng, nhưng chẳng có bằng chứng nào cả.
8 Phao-lô đã nói khi tự biện hộ rằng, “Tôi không phạm luật nào của người Do-thái, cũng không phạm luật nào của đền thờ, và không phạm tội gì đối với hoàng đế.”[a]
9 Nhưng Phê-tu muốn được lòng người Do-thái nên hỏi Phao-lô, “Ngươi có muốn lên Giê-ru-sa-lem để ta xử việc này không?”
10 Phao-lô trả lời, “Tôi muốn được hầu tòa của hoàng đế. Ðó là nơi tôi phải được xét xử, vì quan đã thừa biết rằng tôi không làm điều gì phạm luật của người Do-thái. 11 Nếu tôi đã làm điều gì có tội, hoặc nếu tôi đã làm điều gì đáng chết, tôi quyết không từ chối chịu chết đâu. Nhưng nếu tôi không làm điều gì có tội như những người này đã cáo buộc, không ai có quyền nộp tôi cho họ. Tôi yêu cầu được hoàng đế xét xử.”
12 Phê-tu tham khảo với hội đồng cố vấn của ông, rồi đáp, “Ngươi đã yêu cầu được hoàng đế xét xử, ngươi sẽ được hầu tòa của hoàng đế.”
Phao-lô Bị Ðưa Ra Xử Trước Mặt Vua Ạc-ríp-pa
13 Mấy ngày sau Vua Ạc-ríp-pa[b] và bà Bẹc-nít đến Sê-sa-rê để tỏ lòng hoan nghinh Phê-tu đến nhậm chức. 14 Vì họ ở lại đó nhiều ngày, Phê-tu trình với vua về vụ xét xử Phao-lô. Ông nói, “Có một tù nhân này Phê-lít để lại cho tôi. 15 Khi tôi lên Giê-ru-sa-lem các trưởng tế và các trưởng lão của dân Do-thái đã tố cáo hắn và yêu cầu tôi kết tội hắn. 16 Tôi đã trả lời họ rằng theo luật của người La-mã, tôi không thể giao nộp bị cáo trước khi bị cáo có cơ hội đối chất tận mặt với các nguyên cáo và có dịp biện hộ cho mình về những lời tố cáo. 17 Vì thế tôi đã mời họ đến đây, và tôi đã không chậm trễ, nhưng ngày hôm sau tôi đã ngồi vào tòa và truyền đem bị cáo đến. 18 Tuy nhiên khi các nguyên cáo đứng dậy buộc tội, tôi chẳng thấy họ buộc tội đương sự được một tội ác nào như tôi tưởng. 19 Họ chỉ bất đồng ý kiến với đương sự về những điều thuộc về tín ngưỡng của họ và về một ông Jesus nào đó đã chết rồi mà Phao-lô cứ quả quyết rằng vẫn còn sống. 20 Vì tôi không biết làm sao điều tra những điều này, nên tôi đã hỏi Phao-lô có muốn lên Giê-ru-sa-lem để được xét xử về những lời cáo buộc ấy không, 21 thì Phao-lô đã kháng cáo xin được giữ lại trong tù để chờ ngày được giải lên hoàng đế xét xử. Vì thế tôi đã truyền lịnh cứ giam đương sự trong tù, chờ đến ngày được giải lên hoàng đế.”
22 Vua Ạc-ríp-pa nói với Phê-tu, “Ta cũng muốn đích thân được nghe người ấy.”
Phê-tu đáp, “Ngày mai ngài sẽ nghe đương sự.”
23 Vậy hôm sau Vua Ạc-ríp-pa và bà Bẹc-nít tiến vào công đường một cách trọng thể, tháp tùng có các quan chức chỉ huy quân đội và các lãnh tụ trong thành. Phê-tu truyền lệnh đem Phao-lô đến. 24 Kế đó Phê-tu nói, “Tâu Vua Ạc-ríp-pa và kính thưa tất cả quý vị hiện diện với chúng tôi hôm nay. Người mà quý vị đang thấy đây là người đã bị toàn thể người Do-thái ở Giê-ru-sa-lem và ở đây yêu cầu tôi xét xử; họ đã kêu gào rằng đương sự không đáng sống nữa. 25 Nhưng tôi đã không tìm thấy đương sự có tội gì đáng chết, nhưng vì đương sự đã kháng cáo lên hoàng đế, nên tôi đã quyết định sẽ giải đương sự đến hoàng đế. 26 Nhưng tôi không có lý do cụ thể gì để tâu với chúa thượng, nên tôi đem đương sự ra trước tất cả quý vị, đặc biệt với ngài, tâu Vua Ạc-ríp-pa, để mong rằng sau khi tra xét, tôi có thể có được vài dữ liệu hầu viết sớ tâu trình. 27 Vì tôi thấy rằng giải nộp một tù nhân mà không nói rõ đương sự bị tố cáo về tội gì thì thật là phi lý.”
Khen Ngợi Con Cháu Rê-cáp
35 Có lời từ Chúa đến với Giê-rê-mi trong thời của Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a làm vua Giu-đa: 2 “Hãy đến nhà của Rê-cáp và nói chuyện với chúng, hãy mời chúng đến nhà Chúa, vào trong một phòng lớn, rồi tại đó lấy rượu, mời chúng uống.” 3 Vậy tôi mời Gia-a-xa-ni-a con của Giê-rê-mi con của Ha-ba-xi-ni-a, các em trai ông ấy, tất cả các con ông ấy, và mọi người trong gia tộc Rê-cáp. 4 Tôi dẫn họ đến nhà Chúa, vào trong phòng lớn, nơi làm việc của các con của Ha-nan con của I-đa-li-a người của Ðức Chúa Trời. Phòng ấy ở gần phòng lớn nơi làm việc của các quan chức, ở trên phòng lớn nơi làm việc của Ma-a-sê-gia con của Sanh-lum người giữ cửa. 5 Sau đó tôi lấy các bình đầy rượu và các ly uống rượu ra, để trước mặt những người Rê-cáp ấy, rồi tôi nói với họ, “Xin mời quý vị dùng rượu.”
6 Nhưng họ trả lời tôi, “Chúng tôi không uống rượu, vì tổ phụ chúng tôi là Giô-na-đáp con của Rê-cáp đã truyền cho chúng tôi rằng, ‘Các con và dòng dõi các con sẽ không bao giờ uống rượu. 7 Các con cũng sẽ không bao giờ xây nhà để ở hoặc gieo trồng giống gì. Các con sẽ không trồng vườn nho cho mình hoặc mua để làm chủ một vườn nho; nhưng suốt đời các con, các con sẽ sống trong trại để các con sẽ sống lâu đời trong xứ các con đang ở.’ 8 Chúng tôi đã vâng lời Giô-na-đáp con của Rê-cáp, tổ phụ chúng tôi, mà vâng giữ mọi điều ông ấy đã truyền cho chúng tôi. Suốt đời chúng tôi, chúng tôi không uống rượu; chúng tôi, vợ chúng tôi, con trai chúng tôi hoặc con gái chúng tôi đều như vậy. 9 Chúng tôi không xây nhà để ở. Chúng tôi không có vườn nho hay ruộng rẫy hay gieo trồng giống gì. 10 Nhưng chúng tôi cứ sống trong các trại, vâng lời, và làm theo mọi điều Giô-na-đáp tổ phụ chúng tôi đã truyền. 11 Tuy nhiên khi Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đến tấn công xứ, chúng tôi bảo nhau, ‘Hãy đến, chúng ta hãy vào trong Giê-ru-sa-lem tạm trú vì sợ quân Canh-đê và quân A-ram.’ Ðó là lý do tại sao hiện nay chúng tôi đang ở tại Giê-ru-sa-lem.”
12 Bấy giờ có lời của Chúa đến với Giê-rê-mi: 13 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Hãy đi và nói với dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem, ‘Các ngươi không thể học bài học vâng lời Ta sao?’” Chúa phán.
14 “Lệnh của Giô-na-đáp con của Rê-cáp truyền cho con cháu nó đã được tuân hành. Nó truyền cho chúng không được uống rượu, thì chúng đã không uống rượu cho đến ngày nay, vì chúng vâng lời tổ phụ chúng. Còn Ta, Ta đã không ngừng dạy bảo các ngươi, nhưng các ngươi không vâng lời Ta. 15 Ta đã sai biết bao tôi tớ Ta, tức các tiên tri, không ngừng đến với các ngươi và kêu gọi, ‘Bây giờ hãy quay lại, mỗi người hãy lìa bỏ con đường xấu xa tội lỗi của mình, và hãy sửa đổi hành vi của mình. Chớ đi theo các thần khác mà phục vụ chúng, để các ngươi sẽ được tiếp tục sống trong đất mà Ta đã ban cho các ngươi và tổ tiên các ngươi.’ Nhưng các ngươi đã không để tai đến và không nghe Ta. 16 Các con cháu của Giô-na-đáp con của Rê-cáp đã thực thi mệnh lệnh tổ phụ chúng truyền cho chúng, nhưng các ngươi, các ngươi chẳng vâng lời Ta.” 17 Vì thế, Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Này, Ta sẽ giáng trên Giu-đa và trên toàn thể dân cư Giê-ru-sa-lem mọi tai họa Ta đã cảnh cáo chúng, bởi vì Ta đã bảo chúng, nhưng chúng chẳng nghe; Ta đã kêu gọi chúng, nhưng chúng chẳng trả lời.”
18 Còn về phần nhà Rê-cáp, Giê-rê-mi nói, “Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Bởi vì các ngươi đã vâng lời tổ phụ các ngươi là Giô-na-đáp mà vâng giữ mọi mạng lịnh của ông ấy và thực thi mọi điều ông ấy đã truyền cho các ngươi,’ 19 vì thế Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Giô-na-đáp con của Rê-cáp sẽ không bao giờ thiếu một người trong dòng dõi nó đứng phục vụ trước mặt Ta.’”
Cảm Tạ Chúa vì Ngài Giải Cứu Khỏi Kẻ Thù
Thơ của Ða-vít
Dùng để ca ngợi Chúa về việc Cút người Bên-gia-min
1 Ôi Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con tin cậy Ngài;
Xin cứu con khỏi những kẻ truy nã con, và xin giải thoát con;
2 Kẻo kẻ thù của con sẽ xé nát con như sư tử xé mồi,
Sẽ phân thây con ra từng mảnh mà chẳng ai giải cứu.
3 Ôi Chúa, Ðức Chúa Trời của con, nếu con đã làm điều này:
Nếu tay con có làm điều bất nghĩa,
4 Nếu con đã lấy ác báo trả cho người sống hòa bình với con,
Hoặc con đoạt lấy của cải của kẻ thù con một cách vô cớ,
5 Nguyện kẻ thù của con sẽ truy nã con và bắt kịp con.
Phải, nguyện nó sẽ giày đạp sinh mạng con dưới đất,
Và làm cho danh dự con nằm trong tro bụi. (Sê-la)
6 Chúa ôi, xin trỗi dậy và xin bừng bừng nổi giận;
Xin đứng lên đối phó với cơn giận của kẻ thù con;
Xin thức dậy để giúp đỡ con;
Xin thi hành sự đoán phạt của Ngài.
7 Muôn dân sẽ tụ họp quanh Ngài;
Ngài sẽ từ trời cao trở lại.
8 Chúa sẽ xét đoán các dân.
Xin minh oan cho con, Chúa ôi, theo sự ngay lành của con,
Và theo sự thanh liêm của con.
9 Ôi, nguyện các việc ác của kẻ gian ác bị chấm dứt,
Còn người ngay lành được vững lập,
Vì Ðức Chúa Trời công bình dò xét lòng dạ loài người.
10 Ðức Chúa Trời là thuẫn khiên của tôi;
Ngài là Ðấng cứu giúp những người có lòng ngay thật.
11 Ðức Chúa Trời là vị thẩm phán công minh;
Hằng ngày Ngài giận những kẻ làm ác.
12 Nếu kẻ ác chẳng hối cải Ðức Chúa Trời sẽ mài gươm;
Ngài sẽ giương cung và chờ sẵn.
13 Thật vậy Ngài đã chuẩn bị sẵn những vũ khí chết người;
Ngài đã làm những mũi tên của Ngài thành những mũi tên lửa.
14 Kìa, kẻ ác cưu mang tội lỗi,
Hoài thai điều ác, và sinh ra giả dối.
15 Kẻ ác đào và chuẩn bị một hố sâu để làm bẫy,
Rồi nó bị ngã nhào vào hố chính nó đã đào.
16 Sự hiểm độc của nó sẽ đổ lại trên đầu nó;
Sự bạo tàn của nó sẽ giáng xuống trán nó.
17 Tôi sẽ cảm tạ Chúa vì đức công chính của Ngài;
Tôi sẽ ca hát chúc tụng danh Chúa, Ðấng Tối Cao.
Vinh Hiển của Chúa Biểu Lộ Qua Loài Thọ Tạo
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ghi-tít
1 Lạy Chúa, Chúa của chúng con,
Danh Ngài thật oai nghi trên khắp đất biết bao!
Ngài đã đặt vinh quang Ngài trên các tầng trời!
2 Từ miệng các trẻ thơ và các ấu nhi Ngài đã biểu lộ quyền năng, để quân chống lại Ngài thấy rõ,
Ðể kẻ thù và kẻ báo thù phải im hơi bỏ cuộc.
3 Khi con lặng ngắm cõi trời cao, công việc của ngón tay Ngài,
Mặt trăng và các ngôi sao mà Ngài đã đặt trên không trung;
4 Loài người là gì mà Ngài phải quan tâm đến?
Con của loài người là chi mà Ngài phải bận lòng?
5 Ngài đã dựng nên loài người thấp hơn các vị thần[a] một chút;
Ngài đội trên đầu loài người vinh hiển và tôn trọng.
6 Ngài cho loài người quản trị mọi vật do tay Ngài dựng nên;
Ngài bắt muôn vật phục dưới chân loài người,
7 Tức tất cả chiên và bò,
Cùng các thú vật ngoài đồng,
8 Các loài chim trên trời và mọi loài cá dưới biển,
Tức mọi vật bơi lội trong các dòng nước biển.
9 Lạy Chúa, Chúa của chúng con,
Danh Ngài thật uy nghi trên khắp đất biết bao!
Copyright © 2011 by Bau Dang