M’Cheyne Bible Reading Plan
Hai Bảng Luật Pháp Thứ Hai
10 Lúc đó Chúa bảo tôi, ‘Hãy đục hai bảng đá giống như hai bảng trước, rồi lên núi gặp Ta; ngươi cũng hãy đóng một cái rương bằng gỗ. 2 Ta sẽ viết trên hai bảng đó những chữ Ta đã viết trên hai bảng trước mà ngươi đã đập bể, sau đó ngươi sẽ đặt chúng vào rương ấy.’
3 Vậy tôi làm một cái rương bằng gỗ si-tim, đục hai bảng đá giống như hai bảng trước, rồi ôm hai bảng đá trong tay đi lên núi. 4 Ngài đã viết vào hai bảng đá những chữ giống như trước, tức mười điều răn mà Chúa đã phán với anh chị em từ trong ngọn lửa ở trên núi, trong ngày anh chị em tụ họp, và Chúa đã ban chúng cho tôi. 5 Sau đó tôi quay bước và xuống núi. Tôi đặt hai bảng ấy vào cái rương tôi đã làm và chúng hiện đang ở đằng kia, y như Chúa đã truyền cho tôi.”
Chi Tộc Lê-vi Ðược Chọn
6 (Dân I-sơ-ra-ên đi từ Bê-e-rốt Bê-nê Gia-a-can đến Mô-se-ra. A-rôn qua đời tại đó và được chôn ở đó. Ê-lê-a-xa con trai ông tiếp nối chức vụ của ông và làm tư tế. 7 Từ đó họ di chuyển đến Gút-gô-đa. Từ Gút-gô-đa họ đi chuyển đến Giọt-ba-tha, một vùng có nhiều khe suối. 8 Lúc đó Chúa biệt riêng chi tộc Lê-vi ra để khiêng Rương Giao Ước của Chúa, để đứng trước mặt Chúa và phục vụ Ngài, và để nhân danh Ngài mà chúc phước cho đến ngày nay. 9 Vì thế Lê-vi không được chia phần hay được sản nghiệp gì với anh em mình, vì Chúa là cơ nghiệp của ông, như Chúa đã hứa với ông.)
10 “Tôi đã ở trên núi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm như tôi đã làm lần trước. Và một lần nữa, Chúa đã đoái nghe tôi. Chúa không còn muốn tiêu diệt anh chị em nữa. 11 Chúa phán với tôi, ‘Hãy đứng dậy, dẫn đầu đoàn dân nầy tiếp tục cuộc hành trình, để chúng có thể đi vào chiếm lấy xứ mà Ta đã thề với tổ tiên của chúng hầu ban cho chúng.’
Tinh Túy của Luật Pháp
12 Vậy bây giờ hỡi I-sơ-ra-ên! Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đòi hỏi nơi anh chị em điều gì? Há chẳng phải Ngài chỉ muốn anh chị em kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đi trong các đường lối Ngài, yêu kính Ngài, phụng sự Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, cách hết lòng và hết linh hồn mình, 13 cùng vâng giữ các điều răn của Chúa và các thánh chỉ của Ngài mà tôi đã truyền cho anh chị em ngày nay, để anh chị em được phước sao? 14 Mặc dù trời cao và trời của các tầng trời, cùng đất và mọi vật ở trong đó đều thuộc về Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, 15 nhưng Chúa đã để lòng đoái thương đến một mình tổ tiên của anh chị em và đã chọn anh chị em, tức dòng dõi của họ, ra khỏi muôn dân, như anh chị em đã thấy ngày nay. 16 Vậy hãy cắt bì tấm lòng của anh chị em và đừng cứng cổ nữa. 17 Vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, là Thần của các thần và Chúa của các chúa; Ngài là Ðức Chúa Trời vĩ đại, quyền năng, và đáng sợ, Ðấng không thiên vị ai và không nhận của hối lộ, 18 Ðấng thi hành công lý cho cô nhi và quả phụ, Ðấng yêu thương những kiều dân, ban thực phẩm và áo quần cho họ. 19 Anh chị em cũng hãy yêu thương những kiều dân vì anh chị em từng là những kiều dân trong đất Ai-cập. 20 Anh chị em hãy kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. Anh chị em chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi. Anh chị em hãy bám chặt lấy Ngài và chỉ nhân danh Ngài mà tuyên thệ. 21 Ngài là Ðấng anh chị em phải ca ngợi. Ngài là Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng đã làm cho anh chị em những việc lớn lao và kinh khủng ấy mà chính mắt anh chị em đã thấy. 22 Tổ tiên anh chị em lúc xuống Ai-cập chỉ có bảy mươi người mà bây giờ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho anh chị em đông như sao trên trời.
Cầu Xin Chúa Báo Trả Kẻ Thù
1 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời, Ðấng báo trả;
Ðức Chúa Trời báo trả ôi, xin tỏa sáng chính Ngài.
2 Xin trỗi dậy, Ðấng Phán Xét thế gian ôi;
Xin báo trả xứng đáng những kẻ lên mình kiêu ngạo.
3 Chúa ôi, những kẻ gian ác sẽ còn đắc chí đến bao lâu nữa?
Những kẻ gian ác sẽ còn vênh váo đến bao giờ?
4 Chúng buông ra những lời xấc xược;
Cả bọn làm ác đều thốt ra những lời phách lối khoe khoang.
5 Chúa ôi, chúng nghiền nát con dân Ngài;
Chúng gây thương tổn cho cơ nghiệp Ngài.
6 Chúng giết hại người góa bụa và kiều dân;
Chúng tàn sát ngay cả cô nhi côi cút.
7 Rồi chúng nói, “Chúa sẽ không thấy đâu;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp sẽ chẳng quan tâm đến đâu.”
8 Hãy chú ý nghe đây, hỡi những kẻ điên dại giữa phàm nhân;
Khi nào các người mới hiểu, hỡi quân u mê rồ dại?
9 Ðấng dựng nên lỗ tai, há chẳng nghe được sao?
Ðấng dựng nên con mắt, há chẳng thấy được sao?
10 Ðấng sửa phạt các dân, há chẳng biết trừng phạt sao?
Ðấng dạy dỗ loài người, há chẳng có kiến thức sao?
11 Chúa hiểu rõ mọi tư tưởng thầm kín của loài người;
Ngài biết rõ rằng loài người chẳng qua là hư ảo.
12 Chúa ôi, phước thay cho người nào được Ngài sửa phạt,
Và được Ngài dạy luật pháp của Ngài cho,
13 Vì Ngài sẽ cho người ấy được nghỉ ngơi trong ngày hoạn nạn,
Cho đến khi huyệt mả dành cho kẻ ác được đào xong.
14 Vì Chúa sẽ không lìa bỏ con dân Ngài;
Ngài sẽ chẳng bỏ rơi cơ nghiệp Ngài.
15 Vì công lý sẽ được trả lại cho người công chính;[a]
Và mọi người có lòng chính trực đều đeo đuổi điều ấy.
16 Ai sẽ trỗi dậy để chống cự kẻ ác cho con chăng?
Ai sẽ đứng lên binh vực con trước mặt những kẻ làm ác đây?
17 Nếu Chúa không giúp đỡ con,
Thì chỉ một chút nữa thôi linh hồn con đã phải lặng im luôn rồi.
18 Khi con nói, “Ôi, tôi đã trợt chân!”
Chúa ôi, lòng thương xót của Ngài đã giữ con đứng vững.
19 Khi tâm trí con bị vô số nỗi lo âu dồn dập,
Niềm an ủi của Ngài làm phấn khởi linh hồn con.
20 Có thể nào một vương quyền gian ác,
Một chính quyền chuyên dùng sắc lệnh để làm khổ dân,
Lại có thể liên hiệp với Ngài sao?
21 Chúng họp lại với nhau để tìm cách giết hại người ngay lành,
Ðể kết án tử hình người vô tội.
22 Nhưng Chúa là thành trì của tôi;
Ðức Chúa Trời của tôi là vầng đá cho tôi nương náu.
23 Ngài sẽ báo trả chúng về các tội ác chúng;
Ngài sẽ tiêu diệt chúng vì sự gian ác chúng;
Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ tiêu diệt chúng.
Ê-xê-chia Ðược Chữa Lành
(2 Vua 20:1-11; 2 Sử 32:24-26)
38 Trong lúc ấy Ê-xê-chia bị bịnh và sắp qua đời. Tiên tri Ê-sai con của A-mô đến thăm ông và nói, “Chúa phán thế này: Hãy sắp xếp việc nhà của ngươi, vì ngươi sẽ qua đời chứ không sống nữa đâu.”
2 Bấy giờ Ê-xê-chia quay mặt vào tường và cầu nguyện với Chúa. 3 Ông nói, “Lạy Chúa, con cầu xin Ngài nhớ đến con, thể nào con đã bước đi trước mặt Ngài cách trung tín và trọn lòng thành; con đã hết sức làm những điều tốt đẹp trước mắt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia bật lên khóc nức nở.
4 Bấy giờ có lời của Chúa phán với Ê-sai, 5 “Hãy đi và nói với Ê-xê-chia: Chúa, Ðức Chúa Trời của Ða-vít tổ phụ ngươi, phán thế này: Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi. Ta đã thấy nước mắt ngươi. Này Ta sẽ thêm cho đời ngươi mười lăm năm nữa. 6 Ta sẽ giải cứu ngươi và thành này khỏi tay vua A-sy-ri. Ta sẽ bảo vệ thành này. 7 Ðây là dấu hiệu Chúa ban cho ngươi, để ngươi biết rằng Chúa sẽ làm điều Ngài đã phán: 8 Này, Ta sẽ làm cho bóng mát mặt trời giọi trên các bục cấp định giờ do vua A-kha xây dựng lui lại mười bậc.” Thế là bóng mát do mặt trời chiếu xuống lui lại mười bậc trên các bục cấp định giờ.
9 Ðây là bài ca của Ê-xê-chia vua Giu-đa sáng tác, khi ông bị bịnh và được chữa lành:
10 “Tôi nói,
Vào cao điểm nhất của đời tôi,
Tôi bị bắt phải đi vào cổng của âm phủ;
Tôi bị tước đoạt những năm còn lại của đời mình.
11 Tôi nói,
Tôi sẽ không thấy Chúa, Chúa ngự trong cõi người sống, nữa;
Tôi sẽ không còn thấy người ta, những dân cư sống trên thế gian, nữa.
12 Ðời tôi xong rồi,
Nó bị cất đi khỏi tôi như chiếc lều của người chăn;
Giống như người thợ dệt, tôi cứ mãi mê lo dệt đời mình,
Bỗng dưng Ngài cắt tôi đứt lìa khỏi khung cửi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
13 Tôi trăn trở cho đến sáng;
Như sư tử xé xác con mồi, Ngài bẻ gãy tất cả các xương tôi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
14 Như con én, như con nhạn, tôi kêu lên chíp chíp;
Tôi thở than như tiếng bồ câu gù;
Tôi ngửa trông lên trời cho đến khi mắt tôi sụp xuống.
Chúa ôi, con bị áp lực đến độ tinh thần con suy sụp;
Cầu xin Ngài bảo hộ con.
15 Tôi sẽ nói gì đây?
Ngài đã phán với tôi,
Và chính Ngài đã làm điều ấy;
Nên tôi sẽ bước đi cách cẩn trọng suốt đời mình,
Vì nỗi cay đắng của linh hồn tôi.
16 Lạy Chúa, người ta sống được là nhờ vào những điều ấy;
Sự sống của tâm linh con cũng nhờ vào mọi điều ấy mà thôi.
Ôi cầu xin Ngài chữa lành con và cho con được tiếp tục sống.
17 Thật vậy vì sức khỏe của con mà con đã cay đắng rất nhiều;
Nhưng Ngài đã đoái thương và cứu mạng con khỏi hố tử vong,
Vì Ngài đã vứt mọi tội lỗi của con ra sau lưng Ngài;
18 Vì âm phủ không thể biết ơn Ngài,
Tử thần không thể ca ngợi Ngài;
Những kẻ đi xuống huyệt mả không thể hy vọng vào đức thành tín của Ngài,
19 Nhưng chỉ những người còn sống,
Phải, chỉ những người còn sống sẽ cảm tạ Ngài,
Như con đang làm hôm nay.
Hỡi những người làm cha mẹ,[a]
Hãy dạy con cái mình biết đức thành tín của Ngài.
20 Chúa đã cứu con,
Nên chúng con sẽ hòa theo tiếng đàn mà ca hát,
Trong nhà của Chúa trọn đời chúng con.”
21 Bấy giờ Ê-sai bảo, “Hãy lấy một cái bánh làm bằng trái vả, đắp trên chỗ ung độc, thì vua sẽ được bình phục.” 22 Ê-xê-chia cũng đã hỏi, “Có dấu hiệu nào cho tôi biết rằng tôi sẽ được lên nhà của Chúa chăng?”
Mở Ấn Thứ Bảy
8 Khi Chiên Con mở ấn thứ bảy, trên trời yên lặng khoảng nửa giờ. 2 Tôi thấy bảy vị thiên sứ đứng trước mặt Ðức Chúa Trời, và họ được ban cho bảy cây kèn.
3 Một vị thiên sứ khác đến đứng trước bàn thờ, tay cầm một lư hương bằng vàng; vị ấy được ban cho nhiều hương thơm để dâng hương trên bàn thờ bằng vàng ở trước ngai với những lời cầu nguyện của tất cả các thánh đồ. 4 Khói của hương thơm từ tay vị thiên sứ quyện với những lời cầu nguyện của các thánh đồ bay lên trước mặt Ðức Chúa Trời. 5 Kế đó vị thiên sứ ấy lấy lửa trên bàn thờ bỏ vào đầy lư hương, rồi ném lư hương đó xuống đất, thì có sấm nổ, âm vang, sét chớp, và động đất.
Bảy Tiếng Kèn
Bốn Tiếng Kèn Ðầu Tiên
6 Bấy giờ bảy vị thiên sứ chuẩn bị thổi kèn.
7 Vị thiên sứ thứ nhất thổi kèn thì có mưa đá và lửa trộn với máu ném vào trái đất. Một phần ba trái đất bị thiêu đốt, một phần ba cây cối bị thiêu trụi, và tất cả cỏ xanh bị thiêu hủy.
8 Vị thiên sứ thứ nhì thổi kèn thì có vật gì giống như một núi lớn đang bùng cháy bị ném vào biển. Một phần ba biển biến thành máu, 9 một phần ba các sinh vật sống trong biển chết, và một phần ba tàu bè ghe thuyền bị tiêu hủy.
10 Vị thiên sứ thứ ba thổi kèn thì có một ngôi sao lớn cháy phừng phừng như một ngọn đuốc từ trời lao xuống một phần ba các sông ngòi và các suối nước. 11 Tên của ngôi sao ấy là Ngải Ðắng, và một phần ba các nguồn nước trở thành ngải đắng; nhiều người chết vì nước ấy, bởi nước đã hóa ra đắng.
12 Vị thiên sứ thứ tư thổi kèn thì một phần ba mặt trời, một phần ba mặt trăng, và một phần ba các ngôi sao bị đánh, đến nỗi chúng bị tối đi một phần ba. Một phần ba ban ngày không có ánh sáng và một phần ba ban đêm cũng vậy.
13 Bấy giờ tôi thấy và nghe một chim đại bàng bay giữa trời kêu lớn, “Khốn thay! Khốn thay! Khốn thay cho những ai sống trên đất, vì tiếng kèn của ba vị thiên sứ khác sẽ thổi!”
Copyright © 2011 by Bau Dang