M’Cheyne Bible Reading Plan
Chiếc Rìu Nổi Lên Mặt Nước
6 Khi ấy các thầy đang học để trở thành tiên tri nói với Ê-li-sê, “Xin thầy xem đấy, nơi chúng con ngồi nghe thầy dạy thật là chật hẹp so với số người của chúng con. 2 Xin thầy cho chúng con xuống mé Sông Giô-đanh, mỗi người đốn một cây, rồi cất tại đó một chỗ ở cho chúng ta.”
Ông đáp, “Hãy làm như vậy.”
3 Một người trong đám họ nói, “Xin thầy đi với các tôi tớ thầy.”
Ông đáp, “Tôi sẽ đi.”
4 Vậy ông đi với họ. Khi đến mé Sông Giô-đanh, họ chặt cây xuống. 5 Nhưng có một người khi đốn cây, lưỡi rìu bị sút khỏi cán và văng xuống nước. Người ấy kêu lên, “Thôi rồi, thầy ôi! Chiếc rìu nầy con mượn của người ta.”
6 Người của Ðức Chúa Trời hỏi, “Nó văng xuống chỗ nào?” Người ấy chỉ cho ông chỗ nó văng xuống. Ông chặt một nhánh cây, phóng nó xuống chỗ ấy, lưỡi rìu bằng sắt liền nổi lên. 7 Ông bảo, “Hãy cầm lấy nó.” Người ấy liền vói tay ra nắm lấy lưỡi rìu.
Dân A-ram Bị Phạt Phải Mù
8 Thuở ấy vua A-ram giao chiến với dân I-sơ-ra-ên. Vua ấy họp bàn với các quan tham mưu của ông, “Ta sẽ đặt binh phục ở chỗ nọ và chỗ kia.” 9 Nhưng người của Ðức Chúa Trời sai người đến báo với vua I-sơ-ra-ên, “Chớ đi qua các chỗ ấy, vì quân A-ram đang mai phục ở đó.” 10 Vua I-sơ-ra-ên bèn truyền quân thám báo đến dò xét những chỗ người của Ðức Chúa Trời đã bảo, thì quả đúng như vậy. Hơn một đôi lần Ê-li-sê sai người đến báo như thế. Nhờ vậy vua I-sơ-ra-ên đã đề phòng được.
11 Vua A-ram rất lấy làm bối rối trong lòng về việc ấy. Ông gọi các quan tham mưu của ông lại và nói, “Chẳng lẽ các ngươi không nói cho ta biết ai trong các ngươi theo phe vua I-sơ-ra-ên hay sao?”
12 Một trong các tôi tớ của ông tâu, “Tâu bệ hạ, chúa của hạ thần, không ai trong chúng tôi cả. Nhưng ấy là Ê-li-sê, nhà tiên tri của I-sơ-ra-ên. Người ấy có thể bảo cho vua I-sơ-ra-ên biết những lời bệ hạ nói trong phòng ngủ của bệ hạ.”
13 Ông liền ra lịnh, “Hãy đi và tìm xem người ấy ở đâu. Ta muốn sai quân đi bắt người ấy.”
Người ta tâu với ông, “Ông ấy đang ở Ðô-than.”
14 Vậy vua A-ram sai một đội quân lớn có kỵ binh và các xe chiến mã kéo đến đó. Họ kéo đến vào ban đêm và vây thành. 15 Sáng sớm một người phục vụ người của Ðức Chúa Trời đi ra và thấy một đạo quân với các ngựa chiến và các xe chiến mã đang vây thành. Người trẻ ấy nói, “Chết rồi, thầy ơi! Làm sao bây giờ?”
16 Ông đáp, “Ðừng sợ, vì những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với chúng.” 17 Ðoạn Ê-li-sê cầu nguyện, “Lạy Chúa, xin mở mắt cho người trẻ phục vụ con để cậu ấy có thể thấy được.” Vậy Chúa mở mắt cho người trẻ ấy, và người ấy thấy trên núi đầy những ngựa lửa và các xe chiến mã bằng lửa đang bao quanh bảo vệ Ê-li-sê.
18 Khi quân A-ram xuống tấn công Ê-li-sê, ông cầu nguyện với Chúa, “Con cầu xin Ngài đánh cho những người nầy bị mù mắt hết.” Ngài bèn làm cho những người ấy bị mù mắt hết, y như Ê-li-sê đã cầu xin. 19 Ê-li-sê nói với chúng, “Ðường nầy chưa phải. Thành nầy chưa đúng. Hãy theo tôi, tôi sẽ dẫn các anh đến với người mà các anh đang tìm kiếm.” Rồi ông dẫn họ đến Sa-ma-ri.
20 Vừa khi họ vào trong Thành Sa-ma-ri, Ê-li-sê nói, “Lạy Chúa, bây giờ xin Ngài mở mắt những người nầy để họ thấy.” Chúa mở mắt họ, và họ thấy họ đang ở trong Thành Sa-ma-ri.
21 Khi vua I-sơ-ra-ên thấy họ, ông nói với Ê-li-sê, “Thưa cha, tôi có thể giết chúng được không? Tôi có thể giết chúng được không?”
22 Ông đáp, “Ðừng. Những người ngài dùng gươm và cung mà bắt sống, ngài có giết họ không? Hãy lấy bánh và nước đãi họ ăn uống, rồi thả họ về với chủ họ.”
23 Vậy vua dọn tiệc lớn đãi họ. Sau khi họ ăn và uống rồi, ông cho họ trở về với chủ họ. Vì thế những toán quân A-ram không đi đột kích trong lãnh thổ của I-sơ-ra-ên nữa.
Bên Ha-đát Vây Thành Sa-ma-ri
24 Sau đó ít lâu Bên Ha-đát vua A-ram huy động toàn bộ quân lực của ông, kéo đến Sa-ma-ri, và bao vây thành. 25 Vì thành bị vây khá lâu, nên trong thành có cơn đói kém lớn, đến nỗi một cái đầu lừa giá bán đến hai mươi bốn lượng rưỡi[a] bạc, còn một phần tư lít phân bồ câu cũng bán được một lượng rưỡi[b] bạc. 26 Khi vua I-sơ-ra-ên đi thanh tra trên tường thành, ông gặp một bà nọ kêu cứu với ông, “Thưa hoàng thượng, chúa của tôi, xin giúp đỡ tôi.”
27 Ông nói, “Nếu Chúa không giúp đỡ bà, ta cũng không biết lấy gì để giúp đỡ bà bây giờ. Ở sân đập lúa hay trong bồn ép rượu nho nào có còn gì chăng?” 28 Ðoạn vua hỏi bà ấy, “Bà kêu van việc gì?”
Bà ấy đáp, “Mụ nầy đã nói với tôi, ‘Hãy đem con trai chị ra đây. Hôm nay chúng ta ăn thịt nó, rồi ngày mai chúng ta sẽ ăn thịt con trai tôi.’ 29 Vậy chúng tôi đã nấu con trai tôi và ăn thịt nó. Ngày hôm sau tôi bảo mụ ấy, ‘Hãy đưa con chị ra đây, để chúng ta ăn thịt nó.’ Nhưng mụ ấy đã đem con trai mình giấu đi mất.”
30 Sau khi vua nghe những lời bà ấy nói, ông xé toạc áo choàng ông đang mặc. Lúc ấy ông đang đi thanh tra trên tường thành, nên người ta có thể trông thấy ông đang mặc một lớp vải gai bên trong. 31 Ông nói, “Nguyện Ðức Chúa Trời phạt ta cách nặng nề, nếu hôm nay cái đầu của Ê-li-sê con của Sa-phát vẫn còn nằm trên vai ông ấy.” 32 Nói xong, vua ra lịnh cho một vệ sĩ đi giết Ê-li-sê.
Lúc ấy Ê-li-sê đang ngồi trong nhà, và có các vị trưởng lão ngồi ở đó với ông. Trước khi người vệ sĩ đến nơi, Ê-li-sê nói với các vị trưởng lão, “Quý vị có biết kẻ sát nhân đang sai người đến chém đầu tôi chăng? Khi kẻ ấy đến, xin quý vị cứ đóng chặt cửa lại và không cho hắn vào. Há chẳng phải tiếng chân của chủ hắn đang theo sau hắn sao?” 33 Ðang khi Ê-li-sê còn đang nói với các trưởng lão, vua đến nói với ông, “Này, tai họa nầy là do Chúa mà ra. Tại sao tôi còn tin cậy Chúa nữa làm chi?”
Phẩm Hạnh của Người Lãnh Ðạo Hội Thánh
3 Ðây là lời đáng tin cậy: nếu ai khao khát làm giám mục, người ấy ước muốn một điều cao quý. 2 Vậy người giám mục cần phải không chỗ trách được, chồng của một vợ, tiết độ, sáng suốt, khả kính, hiếu khách, có ơn giảng dạy, 3 không ghiền rượu, không hung dữ, nhưng độ lượng, không gây gổ, không tham tiền, 4 khéo quản trị gia đình mình, có các con cái biết vâng phục với tất cả lòng tôn kính. 5 (Vì nếu người nào không biết quản trị gia đình mình, làm sao người ấy có thể chăm sóc hội thánh của Ðức Chúa Trời?) 6 Giám mục không thể là một người mới tin, kẻo người ấy tự phụ mà rơi vào án phạt dành cho Ác Quỷ. 7 Ngoài ra người ấy phải có danh tiếng tốt đối với những người ngoài, để khỏi bị rơi vào sỉ nhục và cạm bẫy của Ác Quỷ.
8 Tương tự, các chấp sự cũng phải là những người đáng kính, không nói hai lời, không ghiền rượu, không tham lợi phi nghĩa, 9 nắm giữ huyền nhiệm của đức tin với một lương tâm thanh sạch. 10 Họ cũng phải được thử thách trước; nếu không có gì đáng trách, họ mới được làm chấp sự.
11 Các nữ chấp sự[a] cũng vậy, phải là người đáng kính, không nói xấu, nhưng tiết độ, và trung tín trong mọi sự.
12 Mỗi nam chấp sự chỉ được làm chồng của một vợ, khéo quản trị con cái và gia đình riêng mình. 13 Vì ai thi hành chức vụ chấp sự cách tốt đẹp sẽ được kính trọng và được mạnh dạn nhiều trong đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ.
Huyền Nhiệm của Sự Tin Kính
14 Ta viết cho con những điều nầy với hy vọng sẽ sớm đến với con. 15 Nhưng nếu ta phải đến trễ thì nhờ thư nầy con sẽ biết cách xử sự thế nào trong nhà Ðức Chúa Trời, tức Hội Thánh của Ðức Chúa Trời hằng sống, là cột trụ và nền tảng của chân lý. 16 Mọi người đều công nhận rằng huyền nhiệm của sự tin kính thật là uyên thâm, đó là Ðấng
Ðược bày tỏ trong xác thịt đã
Ðược Ðức Thánh Linh xác chứng,
Ðược các thiên sứ chiêm ngưỡng,
Ðược rao giảng giữa các dân,
Ðược tin thờ khắp thế gian,
Ðược cất lên trong vinh hiển.
Sự Xung Ðột giữa Các Nước và Quyền Lực Thiên Thượng
10 Trong năm thứ ba của triều đại Sy-ru vua Ba-tư, một sứ điệp đã được bày tỏ cho Ða-ni-ên, cũng có tên là Bên-tê-sác-xa. Sứ điệp ấy là thật và liên quan đến chiến tranh khủng khiếp về sau. Ông hiểu ý nghĩa của sứ điệp ấy và cũng hiểu ý nghĩa của khải tượng.
2 Trong những ngày ấy, tôi, Ða-ni-ên, đã than khóc trọn ba tuần. 3 Tôi không ăn những thức ăn ngon; thịt và rượu không vào miệng tôi; tôi cũng không xức dầu cho mình trọn ba tuần.
4 Vào ngày hai mươi bốn, tháng giêng, đang khi đứng bên bờ Sông Cả, Sông Khít-đê-ken,[a] 5 tôi ngước mắt lên nhìn, và nầy, có một người mặc y phục bằng vải gai, lưng thắt đai bằng vàng ròng U-pha. 6 Thân hình người ấy như lục bích ngọc, mặt người ấy tỏa rạng hào quang như sét chớp, đôi mắt người ấy như hai đuốc đang rực cháy, hai tay và hai chân người ấy như đồng đánh bóng, và tiếng nói của người ấy như tiếng gào của một đám đông.
7 Tôi, Ða-ni-ên, chỉ một mình tôi thấy khải tượng ấy; những người ở với tôi lúc đó không thấy khải tượng ấy. Tuy nhiên một cơn run rẩy hãi hùng giáng trên họ, họ bỏ chạy tìm chỗ lẩn trốn. 8 Vì thế chỉ còn lại một mình tôi và tôi đã thấy khải tượng kinh khủng đó. Tôi không còn chút sức lực nào; mặt tôi có lẽ đã tái ngắt như người chết, và tôi bủn rủn cả người. 9 Bấy giờ tôi nghe tiếng người ấy nói. Vừa khi tôi nghe những lời người ấy nói, mặt tôi như kẻ mất hồn, và tôi nằm sấp mặt xuống đất. 10 Này, một bàn tay chạm vào tôi, khiến tôi chổm dậy mà hai tay và hai đầu gối tôi cứ run lẩy bẩy. 11 Người ấy nói với tôi, “Hỡi Ða-ni-ên, người rất được yêu thương, hãy hiểu những lời ta sắp nói với ngươi. Hãy đứng thẳng dậy, vì bây giờ ta được sai đến với ngươi.” Khi người ấy nói với tôi như thế, tôi đứng thẳng dậy nhưng vẫn còn run lập cập. 12 Người ấy nói tiếp, “Hỡi Ða-ni-ên, đừng sợ, vì từ ngày đầu tiên khi ngươi để lòng tìm hiểu và hạ mình xuống trước mặt Ðức Chúa Trời của ngươi, những lời cầu xin của ngươi đã được nhậm, và ta đến để đáp lời cầu nguyện của ngươi. 13 Nhưng thủ lĩnh của vương quốc Ba-tư đã cản trở ta hai mươi mốt ngày. Vì thế Mi-chên, một trong những vị thống soái, đã đến giúp ta, vì ta đã bị bỏ lại đó với các vua Ba-tư. 14 Bây giờ ta đến để giúp ngươi hiểu những gì sẽ xảy đến cho dân ngươi trong những ngày cuối cùng, vì khải tượng ấy liên quan đến những ngày còn xa lắm trong tương lai.”
15 Khi người ấy nói những lời ấy với tôi, tôi cúi đầu xuống đất và im lặng.
16 Nầy, một đấng có hình dáng giống con cái loài người chạm vào môi tôi; tôi mở miệng và nói được. Tôi nói với vị đứng trước mặt tôi, “Thưa ngài, khải tượng tôi thấy đã làm tôi đau đớn đến nỗi chẳng còn sức lực nữa. 17 Làm thể nào tôi tớ ngài có thể nói gì với ngài được? Vì sức lực, ngay cả hơi thở dường như cũng không còn trong tôi.”
18 Ðấng có hình dáng loài người chạm vào tôi một lần nữa và ban sức lực cho tôi. 19 Ðấng ấy nói, “Hỡi người rất được yêu quý, đừng sợ, ngươi hãy an tâm. Hãy mạnh mẽ và hãy can đảm lên!”
Khi đấng ấy nói với tôi, tôi liền được phục sức và nói, “Thưa ngài, xin ngài nói, vì ngài đã làm cho tôi được mạnh khỏe.”
20 Bấy giờ người ấy nói, “Ngươi có biết tại sao ta đến với ngươi không? Nhưng bây giờ ta phải trở lại để giao chiến với thủ lĩnh của vương quốc Ba-tư. Khi ta đi rồi, này, thủ lĩnh của vương quốc Hy-lạp sẽ đến. 21 Nhưng trước khi đi ta phải nói cho ngươi biết những gì đã ghi trong Sách Chân Lý. Không ai hiệp với ta để đối phó với các thủ lĩnh ấy cả, ngoại trừ Mi-chên, thủ lĩnh của các ngươi.
1 Phước cho những người đường lối mình được toàn vẹn,
Những người đi theo luật pháp Chúa.
2 Phước cho những người vâng giữ chứng ngôn Ngài,
Những người tìm kiếm Ngài hết lòng.
3 Họ chẳng làm điều tội lỗi,
Nhưng đi trong đường lối Ngài.
4 Ngài đã ban truyền giới luật Ngài,
Ðể chúng con cẩn thận giữ lấy.
5 Ôi, ước chi đường lối con được vững lập
Trong việc vâng giữ những luật lệ Ngài!
6 Con sẽ không bị hổ thẹn,
Khi con chăm chú vào mọi điều răn Ngài.
7 Con sẽ cảm tạ Ngài với tấm lòng ngay thẳng
Khi con học các phán quyết công bình của Ngài.
8 Con sẽ vâng giữ các luật lệ Ngài;
Xin Ngài đừng bỏ con!
9 Làm thế nào người trẻ tuổi có thể giữ đường lối mình trong sạch?
Phải cẩn thận làm theo lời Chúa.
10 Con đã hết lòng tìm kiếm Ngài;
Xin đừng để con xa lạc các điều răn Ngài.
11 Con đã giấu lời Ngài trong lòng con,
Ðể con không phạm tội cùng Ngài.
12 Chúc tụng Ngài, Chúa ôi;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
13 Con lấy môi con thuật lại
Mọi mạng lịnh miệng Ngài đã phán ra.
14 Con vui mừng làm theo các chứng ngôn Ngài,
Như vui mừng được hưởng vinh hoa phú quý.
15 Con sẽ suy gẫm các giới luật Ngài,
Và chăm chú đi theo các đường lối Ngài.
16 Con sẽ vui thích trong các luật lệ Ngài;
Con sẽ không quên lời Ngài.
17 Xin ban ân huệ dồi dào cho tôi tớ Ngài,
Ðể con sống và vâng giữ lời Ngài.
18 Xin mở mắt con,
Ðể con thấy những điều diệu kỳ trong luật pháp Ngài.
19 Con chỉ là một lữ khách trên đất;
Xin đừng giấu các điều răn Ngài khỏi con.
20 Linh hồn con luôn khao khát các mạng lịnh Ngài,
Ðến nỗi mỏi mòn rũ riệt.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, những kẻ bị nguyền rủa,
Những kẻ lìa bỏ các điều răn Ngài.
22 Xin cất khỏi con nỗi hổ nhục và bị khinh khi,
Vì con giữ các chứng ngôn Ngài.
23 Dù những kẻ quyền thế ngồi lại bàn kế hoạch để chống con,
Tôi tớ Ngài vẫn quyết tâm suy gẫm các luật lệ Ngài.
24 Các chứng ngôn Ngài là niềm vui thích của con;
Các chứng ngôn ấy là những mưu sĩ của con.
Copyright © 2011 by Bau Dang