M’Cheyne Bible Reading Plan
Ê-li Ðược Cất Lên Trời
2 Lúc Chúa sắp sửa cất Ê-li lên trời trong một cơn gió lốc, Ê-li và Ê-li-sê từ Ghinh-ganh đi ra. 2 Ê-li nói với Ê-li-sê, “Hãy ở lại đây, vì Chúa sai tôi đến Bê-tên.”
Nhưng Ê-li-sê đáp, “Nguyện xin Chúa hằng sống chứng giám, hễ ngày nào thầy còn sống, con sẽ không rời xa thầy.” Vậy họ cùng nhau đi xuống Bê-tên.
3 Một nhóm các thầy đang học để trở thành tiên tri[a] ở Bê-tên đi ra gặp Ê-li-sê và nói, “Anh không biết rằng hôm nay Chúa sẽ cất thầy của anh đi sao?”
Ông đáp, “Tôi biết. Xin anh em đừng nói nữa.”
4 Ê-li lại nói với ông, “Ê-li-sê, hãy ở lại đây, vì Chúa sai tôi đến Giê-ri-cô.”
Nhưng ông đáp, “Nguyện xin Chúa hằng sống chứng giám, hễ ngày nào thầy còn sống, con sẽ không rời xa thầy.” Vậy họ cùng nhau đi đến Giê-ri-cô.
5 Một nhóm các thầy đang học để trở thành tiên tri ở Giê-ri-cô đến gần Ê-li-sê và bảo ông, “Anh không biết rằng hôm nay Chúa sẽ cất thầy của anh đi sao?”
Ông đáp, “Tôi biết. Xin anh em đừng nói nữa.”
6 Bấy giờ Ê-li nói với ông, “Hãy ở lại đây, vì Chúa sai tôi đến Sông Giô-đanh.”
Nhưng ông đáp, “Nguyện xin Chúa hằng sống chứng giám, hễ ngày nào thầy còn sống, con sẽ không rời xa thầy.” Vậy hai người cùng nhau tiếp tục lên đường.
7 Có một nhóm năm mươi thầy đang học để trở thành tiên tri đi theo và đứng cách xa họ khi hai người đang đứng ở bờ Sông Giô-đanh. 8 Bấy giờ Ê-li lấy chiếc áo choàng của ông, cuộn lại, và đập vào mặt nước; nước sông liền rẽ ra làm hai, và hai người đi qua sông như đi trên đất khô.
9 Khi họ đã qua bờ bên kia, Ê-li nói với Ê-li-sê, “Hãy nói cho tôi biết anh muốn tôi làm gì cho anh, bởi vì tôi sắp được cất đi rồi.”
Ê-li-sê đáp, “Con mong được thần của thầy tác động trên con gấp đôi.”
10 Ê-li nói, “Anh xin một điều khó quá. Tuy nhiên nếu anh thấy tôi khi tôi được cất đi, anh sẽ được ban cho điều ấy, nhưng nếu không thấy, anh sẽ không nhận được.”
11 Ðang khi họ tiếp tục đi và nói chuyện với nhau, kìa, một chiếc xe chiến mã bằng lửa được kéo bằng các ngựa lửa chạy đến tách hai người ra, và Ê-li được cất lên trời trong một cơn gió lốc. 12 Ê-li-sê nhìn theo và la lên, “Cha ơi, cha ơi! Các xe chiến mã và các kỵ binh của I-sơ-ra-ên!” Ông cứ nhìn theo cho đến khi không còn thấy Ê-li, đoạn ông nắm lấy áo choàng của mình và xé toạc ra làm hai.
Ê-li-sê Kế Tục Chức Vụ của Ê-li
13 Ê-li-sê nhặt chiếc áo choàng của Ê-li rơi lại và đi về. Ông đến đứng nơi bờ Sông Giô-đanh. 14 Ông lấy chiếc áo choàng của Ê-li rơi lại, đập nó vào mặt nước, và nói, “Chúa, Ðức Chúa Trời của Ê-li, ở đâu?” Khi ông đập nó vào mặt nước, nước sông rẽ ra làm hai, và Ê-li-sê đi qua sông.
15 Khi nhóm các thầy đang học để trở thành tiên tri ở Giê-ri-cô thấy ông từ xa, họ nói với nhau, “Thần của Ê-li đã ngự trên Ê-li-sê rồi.” Họ đến gặp ông và cúi đầu sát mặt đất trước mặt ông. 16 Họ nói với ông, “Xin ngài xem, ở đây chúng tôi có năm mươi người lực lưỡng sẵn sàng phục vụ ngài. Xin cho họ đi tìm thầy của ngài. Có thể Thần của Chúa đã cất ông ấy lên và đặt ông ấy xuống một nơi nào đó trên núi hay trong thung lũng cũng không chừng.”
Ông đáp, “Ðừng, bảo họ đừng đi tìm.” 17 Nhưng họ cứ nài nỉ mãi đến độ ông cảm thấy ngại mà từ chối, nên ông nói, “Thôi được, bảo họ đi đi.” Vậy năm mươi người ấy đi tìm hết ba ngày, nhưng họ không tìm được Ê-li. 18 Khi họ trở về gặp ông, lúc ấy ông còn ở Giê-ri-cô, ông nói với họ, “Có phải tôi đã bảo là đừng đi không?”
Ê-li-sê Làm Phép Lạ
19 Bấy giờ dân trong thành đến nói với Ê-li-sê, “Như ngài thấy đó, địa thế của thành thật tốt, nhưng nguồn nước không tốt, nên trong xứ không trồng trọt gì được.”[b]
20 Ông bảo, “Hãy bỏ muối vào một bát còn mới và đem đến cho tôi.” Vậy họ đem bát muối đến cho ông. 21 Ông đi đến nguồn nước, đổ bát muối xuống nước và nói, “Chúa phán thế nầy: Ta chữa lành nguồn nước nầy. Từ nay về sau nguồn nước nầy sẽ không gây ra chết chóc hay làm cho bị nân nữa.”[c] 22 Vậy nguồn nước đó được chữa lành cho đến ngày nay, y như lời Ê-li-sê đã nói.
23 Ê-li-sê rời khỏi nơi đó đi lên Bê-tên. Ðang khi ông đi đường, một đám thiếu niên từ trong thành đi ra; chúng cứ đi theo chọc ghẹo và chế nhạo ông, “Ði lên đi, lão đầu sói! Ði lên đi, lão đầu sói!” 24 Ông quay lại và thấy thái độ của chúng, ông nhân danh Chúa quở trách chúng. Bấy giờ có hai con gấu cái từ trong rừng đi ra và cấu xé bốn mươi hai đứa trong bọn ấy. 25 Sau đó ông rời nơi ấy đi lên Núi Cạt-mên; rồi từ đó ông trở về Sa-ma-ri.
Kẻ Chống Chúa
2 Thưa anh chị em, về vấn đề hiện đến của Chúa chúng ta là Ðức Chúa Jesus Christ và về vấn đề chúng ta hội hiệp với Ngài, chúng tôi xin anh chị em 2 đừng để tâm trí mình bị dao động dễ dàng hoặc bị hốt hoảng, khi người nào đó cho rằng họ được linh cảm, hoặc một sứ điệp, hoặc một bức thư tựa như bức thư chúng tôi gởi đến, bảo rằng ngày của Chúa đã đến rồi. 3 Bằng bất cứ giá nào, đừng để ai lừa gạt anh chị em, vì ngày ấy sẽ chưa đến cho đến khi có sự bội đạo đến trước, và con người gian ác, tức con của sự hủy diệt, xuất hiện trước đã. 4 Kẻ ấy sẽ chống nghịch và tự tôn nó lên trên tất cả những gì được người ta cho là thần thánh hoặc đối tượng để tôn thờ, thậm chí nó còn vào ngồi trong đền thờ Ðức Chúa Trời, và tự xưng là Ðức Chúa Trời!
5 Anh chị em không nhớ khi tôi còn ở với anh chị em tôi đã nói với anh chị em những điều ấy sao? 6 Anh chị em hẳn đã biết ai đang kiềm hãm nó, để nó chỉ được xuất hiện đúng vào thời điểm của nó. 7 Thật vậy sự bí ẩn của tội lỗi đã khởi sự hoành hành; chỉ cho đến khi nào Ðấng đang kiềm hãm nó hiện nay được cất đi, 8 bấy giờ kẻ gian ác sẽ xuất đầu lộ diện. Nó là kẻ mà Chúa là Ðức Chúa Jesus sẽ thiêu hủy bằng hơi thở của miệng Ngài và sẽ tiêu diệt nó bằng sự hiện đến của Ngài.
9 Kẻ ác sắp đến là công việc của Sa-tan. Nó sẽ sử dụng mọi quyền phép, các dấu kỳ, và các phép lạ giả, 10 cùng mọi hình thức lừa gạt gian tà đối với những người đang chết mất, vì họ không chấp nhận yêu mến chân lý để được cứu.
11 Vì lẽ đó Ðức Chúa Trời phú họ cho một ảo tưởng quyến rủ, để họ cứ tin vào sự giả dối, 12 hầu tất cả những ai không tin chân lý, nhưng ưa thích sự gian tà, đều bị kết án.
Khuyên Trung Tín Theo Chúa
13 Thưa anh chị em, những người được Chúa yêu thương, chúng tôi phải luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời về anh chị em, vì từ ban đầu Ðức Chúa Trời đã chọn anh chị em để hưởng ơn cứu rỗi bởi sự thánh hóa của Ðức Thánh Linh và đức tin vào chân lý. 14 Vì ơn cứu rỗi đó, Ngài đã dùng Tin Mừng của chúng tôi kêu gọi anh chị em, để anh chị em được hưởng vinh hiển của Chúa chúng ta là Ðức Chúa Jesus Christ. 15 Vì thế thưa anh chị em, hãy đứng vững và hãy giữ chặt những truyền thống chúng tôi đã dạy cho anh chị em, hoặc bằng lời nói hoặc bằng thư từ.
16 Nguyện xin chính Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, và Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta, Ðấng đã yêu thương chúng ta và ban cho chúng ta niềm an ủi vô cùng và niềm hy vọng tốt đẹp bởi ân sủng, 17 an ủi lòng anh chị em và làm cho anh chị em vững mạnh trong mọi việc làm và mọi lời nói tốt đẹp.
Âm Mưu Hại Ða-ni-ên
6 Ða-ri-út lấy làm hài lòng bổ nhiệm một trăm hai mươi thống đốc cai trị trên cả vương quốc của ông. 2 Các thống đốc ấy ở dưới quyền của ba quan đại thần, và Ða-ni-ên là một trong ba vị đó. Các thống đốc phải chịu trách nhiệm với ba quan đại thần đó để vua không bị thiệt hại gì. 3 Lúc ấy Ða-ni-ên nổi bật hơn hai vị đại thần kia và các vị thống đốc, vì thần trí phi phàm ở trong ông; do đó vua có ý muốn lập ông làm tể tướng để trị vì trên cả vương quốc. 4 Vì thế các đại thần và các thống đốc tìm mọi cớ để bắt lỗi Ða-ni-ên về công việc triều chính, nhưng họ chẳng tìm được một lý cớ nào, vì ông là một người trung thành, không tham nhũng, và không có lỗi lầm gì. 5 Cuối cùng những người ấy nói với nhau, “Chúng ta không thể tìm ra lỗi lầm nào của ông Ða-ni-ên nầy hầu tố cáo ông ấy cả, trừ phi chúng ta đi tìm những sơ hở của ông ấy trong việc giữ luật Ðức Chúa Trời của ông ấy.”
6 Vậy các quan đại thần và các thống đốc hẹn nhau cùng đến ra mắt vua, và họ tâu với vua, “Tâu Vua Ða-ri-út! Kính chúc hoàng thượng sống vạn tuế! 7 Tất cả các đại thần, các triều thần, các thống đốc, các mưu sĩ, và các tổng trấn đã đồng ý xin hoàng thượng ban hành một sắc lịnh và lập nó thành một sắc luật bất di bất dịch rằng: Trong vòng ba mươi ngày, hễ ai cầu nguyện với bất cứ thần nào hoặc người nào khác hơn hoàng thượng, tâu hoàng thượng, kẻ ấy sẽ bị quăng vào hang sư tử. 8 Tâu hoàng thượng, bây giờ xin hoàng thượng lập nó thành một sắc luật và ký tên vào văn bản, để nó không bị thay đổi theo như luật của người Mê-đi và người Ba-tư, và nó không bị thu hồi.” 9 Thế là Vua Ða-ri-út ký tên vào văn bản của sắc luật ấy.
Ða-ni-ên Bị Quăng Vào Hang Sư Tử
10 Lúc đó sau khi Ða-ni-ên biết văn bản của sắc luật đã được vua ký, ông về nhà, lên phòng trên lầu, nơi có các cửa sổ mở hướng về Giê-ru-sa-lem, mỗi ngày ba lần, ông quỳ xuống, cầu nguyện, và ca ngợi Ðức Chúa Trời của ông, như ông vẫn thường làm từ trước đến giờ. 11 Bấy giờ những người ấy kéo nhau đến nhà ông. Họ thấy Ða-ni-ên đang cầu nguyện và kêu xin trước mặt Ðức Chúa Trời của ông. 12 Thế là họ vào chầu vua và tâu với vua về sắc luật vua đã ban hành, “Tâu hoàng thượng, chẳng phải hoàng thượng đã ban hành một sắc luật rằng trong vòng ba mươi ngày không ai được cầu nguyện với bất cứ thần nào hoặc người nào khác hơn hoàng thượng, bằng không, kẻ ấy sẽ bị quăng vào hang sư tử sao?”
Vua đáp, “Sắc luật ấy đã ban hành, và theo luật của người Mê-đi và người Ba-tư, sắc luật ấy không thể bị thu hồi.”
13 Bấy giờ họ tâu với vua, “Ða-ni-ên, một trong những kẻ bị lưu đày của dân Giu-đa, đã chẳng coi hoàng thượng ra gì, tâu hoàng thượng. Ông ấy cũng chẳng coi sắc lịnh của hoàng thượng đã ký ra gì, vì ngày nào ông ấy cũng cầu nguyện ba lần.”
14 Khi vua nghe những lời ấy, ông rất đau buồn, và ông vận dụng tâm trí để tìm cách cứu Ða-ni-ên. Ông vật vã suy nghĩ mãi cho đến khi mặt trời lặn để tìm cách cứu Ða-ni-ên. 15 Bấy giờ những người đó họp lại với nhau và đến nói với vua, “Tâu hoàng thượng, chắc hẳn hoàng thượng biết rằng theo luật của người Mê-đi và người Ba-tư, mỗi khi sắc lịnh hay sắc luật đã được nhà vua ban hành thì nó không thể thay đổi được.”
16 Vậy vua ban lịnh. Họ liền đem Ða-ni-ên và quăng ông vào hang sư tử. Vua cất tiếng và nói với Ða-ni-ên, “Cầu xin Ðức Chúa Trời, Ðấng ngươi hằng thờ phượng, giải cứu ngươi.” 17 Sau đó người ta mang một tảng đá lớn đến chận miệng hang. Vua đóng ấn tín của ông trên đó, và các đại thần cũng đóng ấn dấu của họ trên đó, để xác nhận rằng vụ Ða-ni-ên không còn gì thay đổi nữa. 18 Sau đó vua trở về cung điện mình. Tối hôm đó ông không thiết ăn uống gì cả, ông cũng không muốn đem ban nhạc đến giải khuây, và suốt đêm đó ông không ngủ được.
Ða-ni-ên Ðược Cứu Khỏi Hang Sư Tử
19 Sáng hôm sau vua thức dậy thật sớm và vội vàng đi đến hang sư tử. 20 Khi đến gần hang, ông cất tiếng gọi Ða-ni-ên với giọng rất bi thương. Vua cất tiếng và nói với Ða-ni-ên, “Hỡi Ða-ni-ên tôi tớ của Ðức Chúa Trời hằng sống, Ðức Chúa Trời, Ðấng ngươi hằng thờ phượng, có thể giải cứu ngươi khỏi các sư tử chăng?”
21 Bấy giờ Ða-ni-ên trả lời với vua, “Tâu hoàng thượng, kính chúc hoàng thượng sống vạn tuế! 22 Ðức Chúa Trời của hạ thần đã sai thiên sứ của Ngài bịt mồm các sư tử; vì thế chúng không làm gì hại đến hạ thần, vì Ngài thấy hạ thần vô tội trước mặt Ngài, và hạ thần cũng chẳng làm điều gì sai trước mặt hoàng thượng, tâu hoàng thượng.”
23 Bấy giờ vua rất đỗi vui mừng và truyền lịnh đem Ða-ni-ên lên khỏi hang. Vậy Ða-ni-ên được đem lên khỏi hang sư tử. Người ta thấy ông không bị hại một chút gì, vì ông đã tin cậy Ðức Chúa Trời của ông. 24 Kế đó vua truyền lịnh đem những kẻ đã tố cáo Ða-ni-ên đến. Người ta quăng chúng cùng với vợ con chúng vào hang sư tử. Trước khi chúng rơi tới đáy hang, các sư tử đã nhảy lên vồ lấy chúng và xé thây chúng ra từng mảnh.
25 Sau đó Vua Ða-ri-út viết, “Gởi đến các dân, các nước, và các ngữ tộc sống trên khắp đất. Cầu mong các ngươi được bình an thịnh vượng bội phần. 26 Ta ban hành chiếu chỉ nầy để truyền cho mọi người trong vương quốc phải run rẩy và kính sợ trước mặt Ðức Chúa Trời của Ða-ni-ên, vì Ngài là Ðức Chúa Trời hằng sống và tồn tại đời đời. Vương quốc Ngài sẽ không bao giờ bị diệt mất, và quyền bính Ngài sẽ không bao giờ tận cùng. 27 Ngài giải thoát và giải cứu. Ngài làm các dấu kỳ và các phép lạ trên trời và dưới đất. Ngài đã giải thoát Ða-ni-ên khỏi các nanh vuốt của sư tử.”
28 Vậy Ða-ni-ên được thịnh vượng trong triều đại của Ða-ri-út và trong triều đại của Sy-ru người Ba-tư.
1 Hãy ca ngợi Chúa!
Phước cho người nào kính sợ Chúa,
Người thích thú vô vàn các mạng lịnh Ngài.
2 Con cháu người ấy sẽ được cường thịnh trên đất.
Dòng dõi người chính trực sẽ được phước.
3 Giàu sang và phú quý sẽ ở trong nhà người ấy.
Ðức công chính của người ấy sẽ còn lại đời đời.
4 Ánh sáng bừng lên trong tăm tối cho người chính trực,
Tức cho người nhân từ, thương xót, và ngay lành;
5 Phước cho người hay làm ơn và cho vay bất vụ lợi;
Một người điều hành công việc của mình theo lẽ phải.
6 Chắc chắn người ấy sẽ không bao giờ bị lung lay.
Người ngay lành sẽ được tưởng nhớ đến muôn đời.
7 Người ấy sẽ không sợ các hung tin.
Người ấy cứ vững lòng tin cậy Chúa.
8 Người ấy luôn an tâm và chẳng sợ hãi gì,
Cho đến khi người ấy nhìn kẻ thù mình một cách đắc thắng.
9 Người ấy rải của mình ra giúp người nghèo khó.
Ðức công chính của người ấy trường tồn mãi mãi.
Sừng người ấy sẽ ngước cao trong vinh hiển.
10 Kẻ ác thấy thế bèn nổi điên tức giận.
Nó nghiến răng tức tối rồi bị tiêu tan.
Ước vọng của kẻ ác sẽ hoàn toàn mất tiệt.
Chúa Tôn Cao Người Khiêm Tốn
1 Hãy ca ngợi Chúa!
Hỡi các tôi tớ Chúa, hãy ca ngợi Ngài.
Hãy ca ngợi danh Chúa.
2 Hãy chúc tụng danh Chúa,
Từ nay cho đến đời đời.
3 Từ bình minh cho đến hoàng hôn,
Danh Chúa phải được tôn vinh ca ngợi.
4 Chúa là Ðấng siêu việt hơn tất cả các dân các nước;
Vinh quang Ngài trỗi cao hơn các tầng trời.
5 Có ai giống như Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta,
Ðấng ngự trên ngai cao cả,
6 Lại tự hạ mình xuống,
Ðể đoái xem mọi vật trong bầu trời và trên mặt đất chăng?
7 Ngài nâng đỡ kẻ nghèo khổ ra khỏi chốn bụi tro,
Và nhấc đưa kẻ khó nghèo ra khỏi gò rác rến.
8 Ngài đặt họ ngồi ngang hàng với các bậc quan quyền,
Tức với những người quyền thế của con dân Ngài.
9 Ngài làm cho người đàn bà son sẻ sống quạnh quẽ trong nhà
Thành người mẹ hiền vui vẻ của một đàn con.
Hãy ca ngợi Chúa!
Copyright © 2011 by Bau Dang