M’Cheyne Bible Reading Plan
Sê-ba Dấy Loạn
20 Bấy giờ có một tay hoạt đầu chính trị chuyên đón gió trở cờ[a] tên là Sê-ba con trai của Bích-ri người Bên-gia-min. Hắn thổi kèn và kêu gọi, “Chúng ta không có phần gì với Ða-vít. Chúng ta cũng không hưởng sản nghiệp gì chung với con trai của Giê-se. Hỡi I-sơ-ra-ên, ai nấy hãy trở về nhà mình.”
2 Vậy tất cả người I-sơ-ra-ên đều bỏ Ða-vít mà theo Sê-ba con của Bích-ri. Nhưng người Giu-đa vẫn trung thành với vua họ. Họ tiếp tục đưa vua từ Sông Giô-đanh về đến Giê-ru-sa-lem.
3 Khi Ða-vít đã về lại cung điện của ông ở Giê-ru-sa-lem, vua cho đem mười người nữ, tức những cung phi ông đã để ở lại giữ cung điện, vào sống trong một khu biệt lập, cung cấp cho họ mọi nhu cầu, nhưng không ăn ở với họ. Vì vậy những nữ đó phải sống cuộc đời cô lập như các góa phụ cho đến khi qua đời.
4 Sau đó vua truyền cho A-ma-sa, “Trong vòng ba ngày, ngươi hãy tập họp người Giu-đa lại, và chính ngươi hãy trở lại đây để trình diện ta.” 5 Vậy A-ma-sa đi ra tập họp người Giu-đa, nhưng ông không trở lại đúng như đã hẹn với Ða-vít. 6 Ða-vít nói với A-bi-sai, “Bây giờ ta thấy Sê-ba con của Bích-ri làm hại chúng ta hơn Áp-sa-lôm. Hãy lãnh các tôi tớ của chúa thượng ngươi mà đuổi theo hắn, kẻo hắn chiếm được các thành kiên cố và thoát khỏi tay chúng ta chăng.”
7 Vậy ông ấy lãnh những thuộc hạ của Giô-áp, đội quân Kê-rê-thi, đội quân Pê-lê-thi, và tất cả những dũng sĩ, rồi dẫn họ ra đi. Họ rời khỏi Giê-ru-sa-lem và đuổi theo Sê-ba con của Bích-ri.
A-ma-sa Bị Giô-áp Ám Sát
8 Khi họ đến tảng đá lớn ở Ghi-bê-ôn, A-ma-sa đến gặp họ. Lúc ấy Giô-áp đang mặc binh giáp, nai nịt gọn gàng; trên đai lưng, ở bên hông, ông đeo một đoản đao nằm trong vỏ; mỗi khi ông chồm tới thì đoản đao ấy tuột ra. 9 Giô-áp nói với A-ma-sa, “Chào anh, anh mạnh khỏe không?” Tay phải Giô-áp cầm râu của A-ma-sa để hôn ông. 10 Nhưng A-ma-sa không đề phòng đoản đao trong tay kia của Giô-áp. Giô-áp đâm ông một nhát vào bụng, khiến ruột ông đổ ra xuống đất. Giô-áp không cần đâm thêm nhát thứ hai. Ông đã chết tức tưởi như vậy. Sau đó Giô-áp và A-bi-sai em ông đuổi theo Sê-ba con của Bích-ri.
11 Một thuộc hạ của Giô-áp đứng bên xác A-ma-sa và nói, “Ai ủng hộ Giô-áp và ai phò Ða-vít, hãy theo Giô-áp.” 12 Trong khi ấy A-ma-sa vẫn nằm trong vũng máu, ngay giữa đường cái. Khi người thuộc hạ ấy thấy tất cả chiến sĩ đến đó đều đứng lại, ông kéo xác A-ma-sa xuống ruộng, rồi lấy một áo choàng phủ lên trên, bởi ông thấy ai đến đó đều cũng đứng lại cả. 13 Khi xác A-ma-sa đã được kéo ra khỏi đường cái, mọi người tiếp tục đi theo Giô-áp để truy đuổi Sê-ba con của Bích-ri.
Sê-ba Bị Giết
14 Bấy giờ Sê-ba[b] đã đi khắp các chi tộc I-sơ-ra-ên lôi kéo người ta theo ông và kéo nhau đến Thành A-bên trong vùng Bết Ma-a-ca. Mọi người trong gia tộc Bích-ri đều ủng hộ ông. Họ tập họp nhau lại và theo ông vào thành.
15 Bấy giờ đội quân của Giô-áp[c] đến vây Sê-ba[d] trong Thành A-bên ở Bết Ma-a-ca. Họ đắp một chiến lũy để công thành. Chiến lũy ấy nằm đối diện với công sự phòng thủ của thành. Ðội quân của Giô-áp tìm cách đào phá tường thành ở chỗ đó, để nó sụp xuống. 16 Bấy giờ một người đàn bà khôn ngoan ở trong thành kêu ra, “Xin nghe đây! Xin nghe đây! Hãy nói với Giô-áp, ‘Xin lại gần đây để tôi có điều muốn nói với ông ấy.’”
17 Khi Giô-áp đến gần bà, bà hỏi, “Ông có phải là Giô-áp không?”
Ông đáp, “Tôi đây.”
Bà nói, “Xin ông lắng nghe lời của nữ tỳ ông.”
Ông đáp, “Tôi đang nghe đây.”
18 Bà nói, “Thời xưa người ta thường nói với nhau, ‘Có việc gì khó xử, cứ đến A-bên mà thỉnh ý thì mọi sự đều xong.’ 19 Chúng tôi[e] là một thành hiền hòa và trung thành trong I-sơ-ra-ên. Thế mà ông lại cố tình tiêu diệt một thành như vậy, một thành mẫu mực[f] trong I-sơ-ra-ên. Tại sao ông muốn nuốt mất cơ nghiệp của Chúa?”
20 Giô-áp đáp, “Không phải vậy. Tôi không có ý đó đâu. Tôi không hề có ý nuốt mất hay tiêu diệt thành của bà bao giờ. 21 Bà đã hiểu lầm rồi. Số là có một người từ miền cao nguyên Ép-ra-im tên là Sê-ba con của Bích-ri. Hắn đã đưa tay chống lại vua, tức Vua Ða-vít. Nếu bà giao nạp hắn cho tôi, tôi sẽ rời khỏi thành của bà ngay.”
Bà ấy đáp, “Xin ông chờ xem, đầu hắn sẽ được ném qua tường cho ông.”
22 Sau đó bà đi trở vào và dùng những lời lẽ khôn ngoan thuyết phục mọi người trong thành. Họ chặt đầu Sê-ba con của Bích-ri rồi ném nó qua tường ra ngoài cho Giô-áp. Giô-áp cho thổi kèn rút quân. Ðạo quân của ông rút ra khỏi thành, ai về nhà nấy. Còn Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem trình diện với vua.
Triều Thần của Vua Ða-vít
(2 Sam 8:16-18)
23 Giô-áp chỉ huy toàn thể quân đội I-sơ-ra-ên. Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa chỉ huy đội quân Kê-rê-thi và đội quân Pê-lê-thi. 24 A-đô-ni-ram chỉ huy việc lao dịch. Giê-hô-sa-phát con trai A-hi-lút làm ngự sử. 25 Sê-va làm ký lục. Xa-đốc và A-bi-a-tha làm tư tế. 26 I-ra người Giai-rơ làm tư tế riêng cho Ða-vít.
Lời Cảnh Cáo Sau Cùng
13 Ðây là lần thứ ba tôi đến thăm anh chị em. Mọi lời buộc tội sẽ dựa vào lời chứng của hai hoặc ba người mà thiết lập. 2 Tôi muốn nói trước với những kẻ đã phạm tội trước đây và với mọi người, như tôi đã nói trong kỳ đến thăm lần thứ hai, và nay tôi lại nói trong lúc vắng mặt rằng: nếu tôi trở lại lần nữa, tôi sẽ không dung thứ đâu, 3 bởi vì anh chị em nhất định đòi cho được bằng chứng rằng Ðấng Christ đã phán qua tôi. Ngài không phải là Ðấng nhu nhược khi đối xử với anh chị em, nhưng là Ðấng đầy quyền uy giữa anh chị em. 4 Thật vậy, dù Ngài đã chịu đóng đinh trong tình trạng yếu đuối, nhưng hiện nay Ngài đang sống bằng quyền năng Ðức Chúa Trời. Cũng vậy, ở trong Ngài chúng tôi tuy yếu đuối, nhưng khi xử sự với anh chị em chúng tôi sẽ sống với Ngài bằng quyền năng Ðức Chúa Trời.
5 Hãy tự xét nghiệm xem anh chị em có sống trong đức tin chăng. Hãy tự kiểm tra mình đi. Anh chị em không biết rằng Ðức Chúa Jesus Christ đang ở trong anh chị em sao? Trừ phi anh chị em không qua nổi cuộc kiểm tra ấy. 6 Tôi hy vọng rằng anh chị em biết chúng tôi đã qua được cuộc kiểm tra ấy rồi.
7 Bây giờ chúng tôi cầu xin Ðức Chúa Trời cho anh chị em không làm điều gì sai, không phải để chứng tỏ rằng chúng tôi đã qua được cuộc kiểm tra, nhưng để anh chị em có thể làm điều đúng, cho dù chúng tôi có thể bị xem như không qua được cuộc kiểm tra thì cũng chẳng sao. 8 Vì chúng ta không thể làm những gì nghịch với sự thật, nhưng phải làm những gì hợp với sự thật. 9 Chúng tôi vui mừng khi thấy mình yếu đuối nhưng anh chị em mạnh mẽ. Ðây cũng là điều chúng tôi hằng cầu nguyện: anh chị em được trở nên trọn vẹn.
10 Vì lý do đó tôi viết những điều này trong khi vắng mặt, để khi có mặt tôi không phải sử dụng uy quyền Chúa ban cho tôi một cách nghiêm khắc đối với anh chị em, dù đó là uy quyền để xây dựng chứ không phải để phá hủy.
Lời Chào Cuối Thư và Chúc Phước
11 Cuối cùng, thưa anh chị em, hãy vui lên, hãy cố gắng để trở nên trọn vẹn, hãy khích lệ lẫn nhau, hãy đồng tâm nhất trí với nhau, và hãy sống hòa bình với nhau.
Nguyện xin Ðức Chúa Trời yêu thương và bình an ở với anh chị em.
12 Hãy chào nhau bằng nụ hôn thánh. 13 Tất cả các thánh đồ ở đây gởi lời chào thăm anh chị em.
14 Nguyện xin ân sủng của Ðức Chúa Jesus Christ, tình yêu của Ðức Chúa Trời, và sự hiệp thông của Ðức Thánh Linh ở với tất cả anh chị em. A-men.
Khúc Ai Ca Thương Tiếc Ty-rơ
27 Lời của Chúa lại đến với tôi, 2 “Bây giờ phần ngươi, hỡi con người, hãy cất tiếng hát khúc ai ca thương tiếc Ty-rơ. 3 Hãy nói với Ty-rơ, thành tọa lạc nơi lối vào biển cả, nơi các thương gia buôn bán với các dân ở những miền duyên hải gần xa, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Hỡi Ty-rơ, ngươi đã nói, ‘Ta thật cực kỳ mỹ lệ!’
4 Các biên thùy của ngươi trải rộng giữa các đại dương;
Các thợ đóng tàu đã làm cho vẻ đẹp của ngươi trở nên toàn bích.
5 Chúng dùng gỗ trắc ở Sê-nia đóng toàn bộ lườn tàu;
Chúng lấy gỗ bá hương ở Li-băng làm cột buồm cho ngươi.
6 Chúng dùng gỗ sồi ở Ba-san làm các mái chèo;
Còn sàn tàu chúng làm bằng gỗ bách lấy từ Ðảo Chíp-rơ và khảm nó bằng ngà voi.
7 Buồm của ngươi làm bằng vải gai mịn thêu đẹp nhập cảng từ Ai-cập,
Thấy cánh buồm của ngươi người ta coi nó như lá cờ của chiếc tàu ngươi;
Tấm bạt của ngươi làm bằng vải điều và vải tía sản xuất ở miền duyên hải Ê-li-sa.
8 Dân ở Si-đôn và A-vát là những tay chèo cho ngươi;
Còn những kẻ đầy kinh nghiệm hải hành ở giữa ngươi tại Ty-rơ làm các hoa tiêu cho ngươi.
9 Những người già dặn kinh nghiệm ở Ghê-banh và các toán thợ của chúng ở giữa ngươi lo việc sơn và trám tàu cho ngươi.
Tất cả các tàu buôn và thủy thủ của chúng đều chọn ngươi làm hải cảng chính để giao thương buôn bán.
10 Người Ba-tư, người Ly-đi-a và người Li-by-a[a] phục vụ trong quân đội của ngươi.
Chúng là những chiến sĩ dũng mãnh;
Chúng treo khiên và mũ sắt của chúng trong thành của ngươi;
Chúng làm cho ngươi được vinh hiển.
11 Người A-vát phục vụ trong quân đội ngươi;[b]
Chúng đóng quân canh gác tất cả các tường thành của ngươi;
Các đội quân của dân Gam-mát bảo vệ trong các tháp của ngươi;
Chúng treo vũ khí của chúng trên tường thành của ngươi;
Chúng làm cho ngươi càng đẹp lộng lẫy.
12 Tạt-si buôn bán với ngươi, vì ngươi có nhiều thứ hàng hóa;
Chúng đem bạc, sắt, thiếc, và chì để đổi lấy hàng hóa của ngươi.
13 Gia-van,[c] Tu-banh, và Mê-sếch giao thương với ngươi;
Chúng tuyển nhân công và đem các sản phẩm bằng đồng đổi lấy hàng hóa của ngươi.
14 Bết Tô-gạc-ma đem ngựa, ngựa chiến, và lừa để đổi lấy các hàng hóa của ngươi.
15 Dân Ðê-đan[d] buôn bán với ngươi;
Nhiều miền duyên hải là thị trường của ngươi;
Chúng cung cấp cho ngươi các ngà voi và gỗ mun.
16 A-ram[e] có mậu dịch với ngươi, vì ngươi có nhiều loại hàng hóa;
Chúng đem cho ngươi lam ngọc, vải tía, vải thêu, vải mịn, san-hô, và hồng ngọc để đổi lấy các hàng hóa.
17 Giu-đa và xứ I-sơ-ra-ên buôn bán với ngươi;
Chúng trao đổi với ngươi lúa mì vùng Min-nít, trái cây, mật ong, dầu ăn, và dầu thuốc để lấy các hàng hóa.
18 Ða-mách buôn bán với ngươi, vì ngươi có nhiều sản phẩm, vì ngươi quá giàu có về mọi phương diện;
Chúng bán cho ngươi dầu sản xuất ở Hên-bôn và len trắng ở Xa-ha.
19 Ðan và Gia-van ở U-xanh tới lui buôn bán với ngươi;
Chúng đem thanh sắt, quế bì, và gỗ nhỏ để đổi lấy hàng hóa của ngươi.
20 Ðê-đan cung cấp cho ngươi các thứ vải vóc đắt tiền, để trang bị các xe ngựa.
21 Ả-rập và các thủ lãnh ở Kê-đa đem chiên, cừu đực, và dê để buôn bán các thứ đó với ngươi.
22 Các thương gia ở Sê-ba và Ra-a-ma giao dịch với ngươi;
Chúng đổi lấy các hàng hóa của ngươi bằng mọi thứ hương liệu hảo hạng, mọi thứ ngọc quý, và vàng.
23 Ha-ran, Can-nê, Ê-đen, các thương gia ở Sê-ba, A-sy-ri, và Kin-mát buôn bán với ngươi.
24 Chúng bán cho ngươi những y phục đắt tiền, áo quần làm bằng vải tía và vải thêu, các tấm thảm nhiều màu độc đáo kết chặt và chắc bằng những sợi tua;
Chúng buôn bán với ngươi các món hàng đó trên thị trường.
25 Các tàu buôn ở Tạt-si ra vô nườm nượp chở hàng cho ngươi;
Các chuyến tàu của ngươi chở đầy và khẳm nặng xuôi ngược giữa trùng dương.
26 Những tay chèo của ngươi đã đem ngươi ra biển cả;
Ngọn gió đông đã đánh đắm ngươi ở giữa lòng đại dương.
27 Sự giàu sang của ngươi, sản phẩm của ngươi, hàng hóa của ngươi, các thủy thủ và các hoa tiêu của ngươi, các thợ sơn và thợ trám tàu của ngươi, các thương gia của ngươi, tất cả các chiến sĩ hải quân ở trong ngươi, và mọi hành khách ở với ngươi, tất cả đều chìm xuống lòng biển trong ngày ngươi bị sụp đổ.
28 Nghe tiếng khóc la của các hoa tiêu của ngươi, dân các miền ngoại thành đều rởn ốc rùng mình;
29 Bấy giờ các tay chèo đều xuống khỏi tàu của chúng;
Các thủy thủ và tất cả các hoa tiêu đều lên đứng trên bờ.
30 Chúng khóc than lớn tiếng vì ngươi, chúng kêu gào cay đắng;
Chúng rắc bụi lên đầu và lăn mình trong tro;
31 Chúng vì ngươi mà cạo đầu, mặc lấy vải thô, khóc lóc đắng cay, và rên rỉ đau thương.
32 Chúng cất lên khúc ai ca khóc thương ngươi,
Chúng bày tỏ nỗi bi thương sầu thảm vì ngươi:
‘Có thành nào được như Ty-rơ, mà bây giờ lại chìm sâu giữa lòng biển?’
33 Khi ngươi mang các hàng hóa từ biển cả trở về,
Ngươi đã làm cho nhiều người được thỏa mãn;
Với sự giàu có của ngươi và với các hàng hóa của ngươi, ngươi đã làm cho các vua trên đất trở nên giàu có.
34 Bây giờ ngươi bị vỡ tan giữa biển cả, chìm sâu dưới đại dương;
Các hàng hóa của ngươi và đoàn thủy thủ của ngươi đều chìm theo ngươi.
35 Tất cả dân cư sống ở các miền ven biển bàng hoàng sửng sốt vì ngươi;
Các vua của chúng đều kinh hoàng hoảng hốt,
Mặt mày của chúng không dấu được vẻ ưu tư.
36 Các thương gia của các dân lên tiếng xầm xì chê cười ngươi;
Ngươi phải chuốc lấy một kết cuộc kinh hoàng,
Và sẽ vĩnh viễn không còn nữa.”’”
Ðức Chúa Trời Hạ Kẻ Kiêu Ngạo Xuống Nhưng Nhấc Người Ngay Lành Lên
Thơ của A-sáp
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Xin Ðừng Hủy Phá”
1 Ðức Chúa Trời ôi, chúng con cảm tạ Ngài;
Chúng con cảm tạ Ngài vì danh Ngài ở gần,
Vì các việc diệu kỳ của Ngài luôn được truyền tụng cao rao.
2 Khi đến thời điểm Ta đã định,
Chính Ta sẽ xét xử công minh.
3 Khi đất và mọi kẻ sống trong nó bị lung lay,[a]
Chính Ta nắm giữ các trụ nó để nó được vững vàng. (Sê-la)
4 Ta phán với những kẻ kiêu căng, “Chớ kiêu căng nữa!”
Với những kẻ gian ác, “Chớ ngước sừng các ngươi lên;
5 Chớ ngước sừng ngưỡng cổ dương oai;
Chớ nói ra những lời kiêu căng xấc xược.”
6 Vì chẳng phải từ phương đông hoặc từ phương tây,
Hay từ miền sa mạc mà người ta được tôn trọng,
7 Nhưng ấy là từ Ðức Chúa Trời, Ðấng Ðoán Xét;
Ngài hạ kẻ này xuống và nhấc người kia lên.
8 Trong tay Chúa có ly rượu sủi bọt;
Ấy là một ly rượu pha, đỏ hồng, và cay đắng;
Ngài rót nó ra và mọi kẻ ác trên đất bị bắt phải uống;
Chúng phải uống cho đến giọt rượu cuối cùng.
9 Riêng phần tôi, tôi sẽ ca tụng Ngài mãi mãi;
Tôi sẽ ca ngợi Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
10 Vì Ngài[b] sẽ chặt trụi các sừng của quân gian ác,
Còn sừng của người ngay lành sẽ được nhấc cao lên.
Quyền Năng Ðắc Thắng của Ðức Chúa Trời của Gia-cốp
Thơ của A-sáp
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây
1 Ở Giu-đa ai cũng biết Ðức Chúa Trời;
Danh Ngài rất cao quý trong I-sơ-ra-ên.
2 Ðền tạm của Ngài ở Sa-lem,
Nơi Ngài ngự ở Si-ôn.
3 Nơi đó Ngài bẻ gãy các cung tên,
Các khiên, gươm đao, và khí giới chiến tranh. (Sê-la)
4 Ngài thật vinh hiển;
Thật tuyệt hảo hơn những núi chiến lợi phẩm.
5 Những kẻ dũng mãnh đã bị tước đoạt hết sạch của cải;
Chúng đã chìm vào giấc ngủ mê man;
Chẳng còn một chiến sĩ nào nhấc tay mình lên nổi.
6 Ðức Chúa Trời của Gia-cốp ôi, khi Ngài quở trách,
Cả ngựa lẫn người cỡi ngựa đều phải ngủ say như chết.
7 Nhưng Ngài, chỉ một mình Ngài là Ðấng đáng được kính sợ.
Khi Ngài nổi giận, ai có thể đứng nổi trước mặt Ngài?
8 Từ thiên cung Ngài ban truyền phán quyết;
Khắp đất đều run rẩy và im lặng lắng nghe,
9 Khi Ðức Chúa Trời trỗi dậy để đoán phạt,
Hầu cứu mọi người khốn khổ khắp thế gian. (Sê-la)
10 Cơn giận của loài người chỉ làm cho Ngài được ca ngợi;
Còn phần giận dư Ngài sẽ buộc lại tựa thắt chặt đai lưng.
11 Hãy hứa nguyện và khá làm trọn lời hứa nguyện của bạn với Chúa, Ðức Chúa Trời của bạn.
Hãy để mọi kẻ quanh Ngài mang lễ vật dâng lên Ngài, Ðấng đáng kính sợ.
12 Ngài sẽ dẹp hết thái độ kiêu căng của những người quyền thế.
Tất cả các vua chúa thế gian đều sợ hãi Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang