M’Cheyne Bible Reading Plan
Thủ Ðoạn của Áp-sa-lôm
15 Sau việc đó Áp-sa-lôm sắm cho mình một xa giá do mấy con ngựa kéo. Mỗi khi ông đi đâu đều có năm mươi dũng sĩ chạy trước xe. 2 Áp-sa-lôm thường dậy sớm, đứng bên cổng vào hoàng cung. Mỗi khi ai có việc tranh tụng, đến nhờ vua xét xử, thì Áp-sa-lôm gọi người ấy lại và hỏi, “Ngươi từ thành nào đến?”
Khi người ấy đáp, “Tôi tớ ông đến từ chi tộc nọ, chi tộc kia, trong I-sơ-ra-ên.”
3 Bấy giờ Áp-sa-lôm nói, “Nầy, trường hợp của ông thật là đúng và chính đáng lắm, nhưng tiếc thay đức vua không có ai phụ giúp để lắng nghe trường hợp của ông.” 4 Áp-sa-lôm lại nói tiếp, “Ôi, ước gì tôi được cử làm quan án trong nước, để ai có việc gì kiện tụng hoặc cần xét xử đến với tôi, ắt tôi sẽ xét xử công minh cho người ấy.” 5 Ngoài ra ông còn làm thế nầy: Mỗi khi có ai đến gần ông, sấp mình chào ông, ông đưa tay ra, ôm lấy người ấy, và hôn. 6 Áp-sa-lôm cứ làm như thế đối với mọi người trong I-sơ-ra-ên đến với vua để xin vua xét xử. Vậy Áp-sa-lôm đã dùng thủ đoạn để lấy lòng dân I-sơ-ra-ên.
Áp-sa-lôm Làm Phản
7 Sau bốn năm,[a] Áp-sa-lôm thưa với vua cha của ông, “Xin cha cho con đi đến Hếp-rôn để con trả xong lời khấn nguyện con đã khấn nguyện với Chúa. 8 Vì khi tôi tớ cha còn ở Ghê-sua, trong xứ A-ram, con đã hứa, ‘Nếu Chúa cho con được về lại Giê-ru-sa-lem, con sẽ thờ phượng Chúa.’”
9 Vua nói với ông, “Con hãy đi bình an.”
Vậy ông đứng dậy và đi đến Hếp-rôn. 10 Áp-sa-lôm sai người bí mật đến tất cả các chi tộc I-sơ-ra-ên và dặn, “Khi các ngươi nghe tiếng kèn trỗi lên, các ngươi hãy hô to, ‘Áp-sa-lôm làm vua tại Hếp-rôn.’”
11 Có hai trăm người ở Giê-ru-sa-lem đi với Áp-sa-lôm. Họ được mời và đi dự cách vô tư chứ không hề hay biết chuyện gì sẽ xảy ra. 12 Khi dâng tế lễ, Áp-sa-lôm cũng sai người đến mời A-hi-thô-phên người Ghi-lô, mưu sĩ của Ða-vít, và rước ông ấy từ Thành Ghi-lô đến. Thế lực của bọn mưu phản càng ngày càng mạnh, dân chúng đi theo Áp-sa-lôm càng ngày càng đông.
Ða-vít Bỏ Giê-ru-sa-lem Chạy Trốn
13 Một sứ giả đến báo cho Ða-vít hay, “Lòng dân I-sơ-ra-ên bây giờ đã theo Áp-sa-lôm cả rồi.”
14 Ða-vít nói với toàn thể bầy tôi của ông tại Giê-ru-sa-lem, “Hãy đứng dậy. Chúng ta phải chạy trốn, chứ không chúng ta sẽ không thoát khỏi Áp-sa-lôm. Chúng ta phải đi ngay; nếu không, chẳng bao lâu nó sẽ đuổi kịp chúng ta, giáng họa trên chúng ta, và dùng gươm giết dân trong thành.”
15 Bầy tôi của vua đáp với vua, “Chúng tôi là bầy tôi của ngài. Chúng tôi sẽ làm những gì đức vua, chúa thượng của chúng tôi, quyết định.”
16 Vậy vua và toàn thể hoàng gia ra đi, chỉ để lại mười cung phi trông coi cung điện. 17 Vua ra đi với tất cả những người đi theo mình. Họ dừng lại nơi căn nhà cuối cùng ở ngoại vi kinh thành. 18 Bấy giờ tất cả các tôi tớ của vua đi qua trước mặt vua; tất cả những người trong đội quân Kê-rê-thi, tất cả những người trong đội quân Pê-lê-thi, và tất cả những người trong đội quân Ghít-ti, tức sáu trăm người từ Gát[b] đã theo vua. Hết thảy đều đi qua trước mặt vua.
19 Vua nói với Ít-tai người Ghít-ti, “Tại sao ngươi đi theo chúng ta? Hãy trở về và theo vua mới, vì ngươi là người ngoại quốc và đã sống lưu vong khỏi xứ sở mình. 20 Ngươi chỉ mới đến hôm qua, lẽ nào hôm nay ta bắt ngươi phải đi theo ta lang thang rày đây mai đó, mà chính ta cũng chưa biết mình sẽ đi đâu sao? Hãy trở về và dẫn các anh em ngươi trở về. Nguyện lòng thương xót và lòng trung thành ở với ngươi.”
21 Ít-tai đáp lời vua và nói, “Nguyện Chúa hằng sống chứng giám, và tôi xin chỉ sinh mạng của đức vua, chúa thượng của tôi, mà thề: hễ đức vua, chúa thượng của tôi, đi đâu, tôi sẽ đi theo hầu hạ đến đó, bất kể sống hay chết.”
22 Ða-vít nói, “Hãy đi và đi qua.” Vậy Ít-tai người Ghít-ti và tất cả chiến sĩ của ông, cùng mọi người trong gia đình của họ, luôn cả các con nhỏ của họ, đều đi qua.
23 Dân trong cả miền đó bật khóc lớn tiếng khi thấy tất cả những người theo vua đi qua. Sau cùng vua cũng đi qua Khe Kít-rôn, và mọi người đều tiến thẳng vào đồng hoang.
24 Tư Tế Xa-đốc cùng tất cả những người Lê-vi phục vụ dưới quyền ông đều đi theo vua. Họ mang theo Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời. Họ đặt Rương của Ðức Chúa Trời xuống; A-bi-a-tha tiến lên phía trước dẫn đầu[c] cho đến khi toàn thể đoàn người đi qua hết, để ra khỏi kinh thành. 25 Vua nói với Tư Tế Xa-đốc, “Hãy mang Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời trở lại trong thành. Nếu tôi được ơn trước mắt Chúa, Ngài sẽ cho tôi trở về, để tôi được thấy lại Rương thánh và nơi Ngài ngự. 26 Nhưng nếu Ngài nói, ‘Ta không còn thương ngươi nữa,’ thì tôi đây, Ngài xử tôi như thế nào cũng được, miễn là tốt cho Ngài thì thôi.”
27 Vua lại nói với Tư Tế Xa-đốc, “Thầy là một nhà tiên kiến phải không?” Xin thầy và Tư Tế A-bi-a-tha trở về trong thành bình an. Xin dẫn theo hai con trai của các thầy nữa, tức A-hi-ma-a con trai của thầy và Giô-na-than con trai của A-bi-a-tha. 28 Nầy, tôi sẽ đợi nơi khúc sông cạn trước khi vào đồng hoang, cho đến khi nhận được tin tức từ các thầy gởi đến.”
29 Vậy Xa-đốc và A-bi-a-tha mang Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời trở lại Giê-ru-sa-lem, và họ cứ ở đó. 30 Còn Ða-vít thì đi lên núi Ô-liu. Ông vừa đi lên núi vừa khóc. Ông trùm đầu ông lại và đi chân không. Tất cả những người đi theo ông cũng trùm đầu họ lại và vừa đi lên núi vừa khóc.
31 Có người đến báo cho Ða-vít rằng, “A-hi-thô-phên cũng đã nhập bọn với những kẻ làm phản theo Áp-sa-lôm.” Ða-vít nói, “Lạy Chúa, cầu xin Ngài làm cho lời bàn của A-hi-thô-phên trở ra dại dột.”
Hu-sai Ðón Gặp Ða-vít
32 Khi Ða-vít lên tới đỉnh núi, nơi người ta thờ phượng Ðức Chúa Trời, nầy, Hu-sai người Ạc-ki đến đón vua, với áo ngoài đã xé rách, bụi đất rắc đầy đầu. 33 Ða-vít nói với ông, “Nếu ngươi đi với ta, ngươi sẽ thành một gánh nặng cho ta. 34 Chi bằng ngươi trở về trong thành và nói với Áp-sa-lôm, ‘Tâu vua, tôi sẽ làm tôi tớ cho ngài như đã làm tôi tớ cho cha ngài trước kia. Bây giờ tôi sẵn sàng làm tôi tớ cho ngài,’ rồi ngươi sẽ tìm cách làm bại mưu của A-hi-thô-phên cho ta. 35 Ngươi há không có các tư tế Xa-đốc và A-bi-a-tha cộng tác với ngươi ở đó sao? Như vậy những gì ngươi nghe được trong triều, ngươi hãy báo cho các tư tế Xa-đốc và A-bi-a-tha biết. 36 Họ đã có hai con trai của họ giúp đỡ: A-hi-ma-a con trai Xa-đốc và Giô-na-than con trai A-bi-a-tha. Hai người ấy sẽ báo cho ta những gì ngươi nghe được.”
37 Vậy Hu-sai bạn Ða-vít vào trong thành. Sau đó Áp-sa-lôm cũng tiến vào Giê-ru-sa-lem.
Lòng Dâng Hiến Rộng Rãi
8 Thưa anh chị em, chúng tôi muốn anh chị em biết về ân sủng Ðức Chúa Trời đã ban cho các hội thánh ở Ma-xê-đô-ni-a; 2 đó là trong khi họ chịu hoạn nạn thử thách nặng nề, lòng họ vẫn đầy niềm vui; và trong khi họ chịu cảnh nghèo khó cùng cực, lòng rộng rãi của họ vẫn cứ giàu thêm. 3 Tôi có thể làm chứng rằng họ đã tự động quyên góp không những theo khả năng của họ, nhưng còn quá khả năng của họ. 4 Họ tha thiết nài xin chúng tôi cho họ được dự phần trong sự phục vụ các thánh đồ. 5 Họ đã làm việc ấy vượt quá điều chúng tôi mong ước; trước hết họ dâng chính mình cho Chúa, rồi theo ý Ðức Chúa Trời, cho chúng tôi nữa.
6 Vì thế chúng tôi đã thúc giục Tít cố gắng hoàn tất công việc phúc thiện này giữa anh chị em như anh ấy đã khởi sự làm. 7 Như anh chị em đã trỗi hơn trong mọi phương diện, nào là đức tin, lời nói, kiến thức, sự tích cực về mọi sự, và tình thương dành cho chúng tôi, mong rằng anh chị em cũng sẽ trỗi hơn trong việc phúc thiện này nữa.
8 Tôi nói vậy không có ý ra lệnh cho anh chị em làm điều ấy đâu, nhưng tôi muốn nêu lên sự nhiệt tình của những người khác để xem tình yêu thương của anh chị em chân thành như thế nào. 9 Vì anh chị em đã biết ân sủng của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, ra sao; Ngài vốn giàu nhưng vì anh chị em đã trở nên nghèo, để nhờ sự nghèo khó của Ngài, anh chị em được trở nên giàu.
10 Về việc này tôi xin đưa ra một ý kiến mà tôi nghĩ là có lợi cho anh chị em, đó là năm trước không những anh chị em đã nghĩ phải làm một việc gì, mà còn rất muốn làm, và đã bắt đầu trước, 11 thì bây giờ xin anh chị em hãy hoàn tất việc ấy trong khả năng mình, theo lòng nhiệt thành đã khiến anh chị em khởi sự. 12 Thật vậy những gì chúng ta có và dâng theo lòng nhiệt thành của mình mới quý, chứ không phải những gì chúng ta không có. 13 Tôi không có ý khuyên anh chị em phải chịu khốn khó để giúp những người khác vơi đi phần nào nỗi khốn khó của họ, nhưng tôi chỉ mong có sự quân bình. 14 Hiện tại anh chị em đang dư dả, xin hãy giúp họ trong lúc họ bị túng thiếu, để khi họ được dư dả, họ sẽ giúp lại anh chị em khi anh chị em lâm cảnh túng thiếu. Như thế là có sự quân bình, 15 như có chép rằng,
“Người lượm nhiều cũng không dư, và người lượm ít cũng chẳng thiếu.”
Giới Thiệu Títvà Các Bạn Ðồng Hành
16 Cảm tạ Ðức Chúa Trời, Ðấng đã đặt vào lòng Tít sự quan tâm nhiệt tình về anh chị em như chúng tôi. 17 Vì không những anh ấy đã nhận sự khuyến khích của chúng tôi mà cũng do sự nhiệt tình của anh ấy, anh ấy đã tự nguyện đến với anh chị em. 18 Chúng tôi phái một anh em được khen ngợi trong việc rao giảng Tin Mừng trong khắp các hội thánh cùng đi với anh ấy. 19 Không những thế, người anh em này còn được tất cả các hội thánh cử làm bạn đồng hành với chúng tôi, trong khi chúng tôi thực hiện công tác phúc thiện này để làm vinh hiển danh Chúa và cũng để bảo đảm cho lòng nhiệt thành của chúng tôi. 20 Chúng tôi phải thận trọng như thế để không ai có thể chỉ trích chúng tôi trong việc thực hiện công tác phúc thiện lớn lao này, 21 vì chúng tôi đã quyết tâm làm những việc này cách tốt đẹp không những trước mặt Chúa nhưng trước mặt người ta nữa.
22 Cùng đi với họ, chúng tôi phái thêm một anh em nữa của chúng tôi; anh ấy là người đã được chúng tôi thử nghiệm nhiều lần và thấy anh ấy mẫn cán trong mọi việc; nay anh ấy lại càng mẫn cán hơn, vì anh ấy rất tin tưởng anh chị em.
23 Về phần Tít, anh ấy là người cộng sự của tôi và là bạn đồng lao với tôi trong sự phục vụ anh chị em. Còn các anh em kia của chúng ta là các sứ giả của các hội thánh, vinh hiển của Ðấng Christ.
24 Như vậy xin anh chị em hãy chứng tỏ cho họ tình yêu thương của anh chị em và lý do khiến chúng tôi hãnh diện về anh chị em là không sai để các hội thánh đều thấy.
Trọng Tội của Giê-ru-sa-lem
22 Lời của Chúa đến với tôi, 2 “Ngươi, hỡi con người, ngươi có muốn xét đoán, ngươi có muốn xét đoán thành đã gây đổ máu của biết bao người chăng? Hãy cho nó biết tất cả những việc gớm ghiếc của nó ra sao. 3 Ngươi hãy nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Hỡi thành kia, ngươi đã làm đổ máu nhiều người ở giữa ngươi. Thời điểm của ngươi đã đến. Ngươi đã dựng nên các thần tượng và làm cho ngươi trở nên ô uế. 4 Ngươi đã tự kết tội bằng máu của những người ngươi đã làm đổ ra, và ngươi đã làm cho mình ra ô uế vì những thần tượng ngươi đã làm nên. Ngươi đã làm cho ngày tàn của ngươi đến gần và những năm của đời ngươi phải kết liễu sớm. Vì thế Ta sẽ làm cho ngươi thành một cớ sỉ nhục giữa các dân và một đầu đề giễu cợt giữa các nước. 5 Những kẻ ở gần ngươi và những kẻ ở xa ngươi sẽ chế nhạo ngươi, bởi vì ngươi đã trở nên ô danh và đầy những rối loạn.
6 Nầy, những quan quyền của I-sơ-ra-ên sống ở giữa ngươi, ai nấy đều sử dụng quyền lực của mình để gây đổ máu. 7 Cha mẹ ở giữa ngươi bị khinh khi, các kiều dân sống ở giữa ngươi bị bóc lột, cô nhi và quả phụ ở giữa ngươi bị áp bức. 8 Ngươi khinh bỉ các vật thánh của Ta và vi phạm những ngày Sa-bát của Ta. 9 Ở giữa ngươi có những kẻ vu khống, khiến cho người khác phải bị đổ máu. Ở giữa ngươi có những kẻ ăn đồ cúng thần tượng nơi các đền miếu trên núi. Ở giữa ngươi có những kẻ phạm những tội dâm ô gớm ghiếc. 10 Ở giữa ngươi có những kẻ ăn nằm với vợ kế của cha mình.[a] Ở giữa ngươi có những kẻ xâm phạm tiết hạnh của phụ nữ đang thời kỳ kinh nguyệt. 11 Kẻ thì phạm tội gớm ghiếc với vợ của người khác; kẻ thì xâm phạm tiết hạnh của con dâu; kẻ thì hãm hiếp em gái mình, tức con gái của cha mình. 12 Ở giữa ngươi, người ta đã nhận của hối lộ để làm đổ máu. Ngươi đã lấy lãi ngay khi vừa xuất vốn và lại lấy lãi thêm ở cuối hạn cho vay. Ngươi đã bắt chẹt những người lân cận để tống tiền. Còn Ta, ngươi đã quên mất,” Chúa Hằng Hữu phán.
13 “Nầy, Ta đập tay phẫn nộ khi ngươi kiếm lợi bất nghĩa và khi ngươi làm đổ máu người ta ở giữa ngươi. 14 Ðể rồi xem ngươi có còn bạo ngược hay tay ngươi có còn mạnh trong những ngày Ta xử tội ngươi chăng? Ta, Chúa, đã phán thì Ta sẽ thực hiện điều đó. 15 Ta sẽ rải ngươi ra giữa các dân và tung ngươi ra giữa các nước. Ta sẽ thanh tẩy ngươi cho sạch những ô uế của ngươi. 16 Khi ngươi bị khinh bỉ trước mắt các dân, ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.”’”
17 Lời của Chúa đến với tôi, 18 “Hỡi con người, đối với Ta nhà I-sơ-ra-ên đã trở nên cặn bã của kim loại rồi. Tất cả chúng, đồng, thiếc, sắc, và chì ở giữa lò, thảy đều như cặn bã của bạc cả.” 19 Vậy, Chúa Hằng Hữu phán, “Bởi vì tất cả các ngươi đã trở nên như cặn bã của kim loại, cho nên, nầy, Ta sẽ gom chúng vào giữa Giê-ru-sa-lem. 20 Như người ta thu bạc, đồng, sắt, chì, và thiếc bỏ vào giữa lò, rồi dùng lửa thổi lên cho chúng tan chảy ra thể nào, thì trong cơn thịnh nộ của Ta và trong cơn giận của Ta, Ta cũng sẽ gom các ngươi lại và sẽ làm cho các ngươi tan chảy ra thể ấy. 21 Ta sẽ gom các ngươi lại và thổi trên các ngươi lửa giận của Ta, rồi các ngươi sẽ bị tan chảy ra ở giữa thành. 22 Như bạc tan chảy ra trong lò thể nào, các ngươi cũng sẽ bị tan chảy trong thành thể ấy; rồi các ngươi sẽ biết rằng Ta, Chúa, đã trút cơn thịnh nộ của Ta trên các ngươi.”
23 Lời của Chúa đến với tôi, 24 “Hỡi con người, hãy nói với nó, ‘Ngươi là đất không sạch, đất không có mưa trong ngày thịnh nộ. 25 Các tiên tri của nó trong xứ đã âm mưu với nhau như sư tử rống xé mồi. Chúng đã nuốt sống sinh mạng của người ta. Chúng đã cướp đoạt tài sản và bửu vật của người khác. Chúng đã tạo ra nhiều góa phụ trong thành. 26 Các tư tế của nó đã vi phạm luật lệ của Ta và đã làm ô uế các vật thánh của Ta. Chúng đã không phân biệt được giữa thánh và phàm. Chúng cũng không dạy cho dân biết vật gì là ô uế và vật gì là thanh sạch. Chúng đã nhắm mắt lại để không nhìn thấy những ngày Sa-bát của Ta; vì thế Ta đã bị xúc phạm ở giữa chúng.
27 Các quan quyền của nó ở giữa nó như bầy chó sói cắn xé con mồi, gây đổ máu, và giết người để đoạt lợi phi nghĩa. 28 Các tiên tri của nó đã tô mặt chúng để không lộ vẻ hổ thẹn khi công bố những khải tượng chúng không hề thấy và nói lên những sấm ngôn giả dối. Chúng đã nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán,’ trong khi Chúa không hề phán với chúng.
29 Dân trong xứ đã tống tiền và cướp giật người khác. Chúng bức hiếp kẻ bần cùng và người khốn khó. Chúng bóc lột các kiều dân và không coi lẽ phải ra gì. 30 Vì thế Ta đã cố tìm trong vòng chúng xem có ai muốn sửa lại chỗ tường thành đã đổ vỡ, và vì cớ đất nước nầy mà đứng vào chỗ bị đổ vỡ ở trước mặt Ta để Ta không tiêu diệt nó, nhưng Ta chẳng tìm được một người. 31 Vì thế Ta phải trút đổ cơn thịnh nộ của Ta trên chúng. Ta phải tiêu diệt chúng bằng cơn giận của Ta. Ta phải lấy cách chúng đã đối xử với người khác mà đổ lại trên đầu chúng,’” Chúa Hằng Hữu phán.
Lời Kêu Van với Chúa trong Cơn Hoạn Nạn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Hoa Huệ”
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin cứu con,
Vì các dòng nước đã ngập đến cổ con.
2 Con đã bị lún sâu trong một vũng lầy;
Thật là một vũng lầy không đáy.
Con bị rơi vào giữa dòng nước sâu;
Dòng cuồng lưu cuốn hút lấy con.
3 Con kêu van đến kiệt lực;
Cổ họng con đã gần tắt tiếng;
Mắt con đã đờ đẫn,
Trong khi con trông đợi Ðức Chúa Trời của con đến cứu.
4 Những kẻ ghét con vô cớ thật nhiều hơn tóc trên đầu con;
Những kẻ muốn tiêu diệt con thật mạnh mẽ thay!
Ðó là những kẻ thù ghét con vô cớ.
Con đã bị bắt bồi thường cho những gì con không lấy.
5 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã biết sự dại dột của con;
Những tội lỗi của con chẳng giấu được Ngài.
6 Lạy Chúa, Chúa các đạo quân!
Nguyện ai trông cậy Ngài sẽ không vì con mà hổ thẹn;
Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên ôi,
Nguyện những ai tìm kiếm Ngài sẽ không bị sỉ nhục vì con.
7 Vì cớ Ngài con bị người ta mắng nhiếc;
Mặt con chẳng còn thể diện gì nữa.
8 Con đã trở thành kẻ xa lạ đối với anh chị em[a] con,
Thành người ngoại tộc đối với các con cái[b] của mẹ con;
9 Vì lòng nhiệt thành về nhà Ngài đã thiêu đốt con,
Những lời sỉ nhục của những kẻ sỉ nhục Ngài đã đổ trên con.
10 Khi con kiêng ăn và than khóc,
Con trở thành đối tượng cho người ta mắng nhiếc.
11 Khi con mặc bao gai,
Con trở thành đề tài giễu cợt cho người ta.
12 Những viên chức ngồi ở cổng thành chế giễu con;
Contrở thành câu hát cho những kẻ say sưa châm biếm.
13 Nhưng phần con, Chúa ôi, con vẫn cầu nguyện với Ngài;
Ðức Chúa Trời ôi, để trong lúc Ngài gia ân ban phước,
Theo tình thương lớn lao của Ngài,
Ngài đáp lời con bằng chân lý cứu rỗi của Ngài.
14 Xin cứu con khỏi chốn bùn lầy;
Xin đừng để con bị lún chìm xuống nữa;
Xin giải cứu con khỏi những kẻ ghét con,
Và khỏi những vùng nước sâu.
15 Xin đừng để dòng cuồng lưu cuốn hút lấy con;
Xin đừng để vực sâu nuốt chửng con;
Và xin đừng để vực thẳm khép miệng lại trên con.
16 Xin nhậm lời con, Chúa ôi, vì tình yêu của Ngài thật tuyệt vời;
Xin quay lại với con theo ơn thương xót lớn lao của Ngài.
17 Xin đừng ẩn mặt Ngài đối với tôi tớ Ngài;
Xin mau đáp lời cầu nguyện của con vì con đang gặp hoạn nạn.
18 Xin đến gần linh hồn con và cứu con;
Xin giải cứu con vì những kẻ thù của con.
19 Ngài biết con bị mắng nhiếc, sỉ nhục, và xấu hổ đến thế nào rồi.
Tất cả kẻ thù của con đều ở trước mặt Ngài.
20 Những lời mắng nhiếc của chúng làm tan nát lòng con.
Con đau đớn lắm.
Con mong có được người cảm thương, nhưng chẳng có ai.
Con ước ao được có người an ủi, nhưng nào đâu thấy.
21 Chúng đã đưa mật đắng cho con làm thức ăn.
Chúng đã trao giấm chua cho con làm thức uống.
22 Nguyện bàn tiệc của chúng trở thành một cái bẫy.
Nguyện nó thành một hình phạt đích đáng và một cạm bẫy.
23 Nguyện mắt chúng bị đui mù, chẳng còn trông thấy nữa.
Nguyện lưng chúng cụp xuống và run rẩy luôn luôn.
24 Xin Ngài trút cơn thịnh nộ của Ngài trên chúng;
Xin Ngài đổ cơn giận của Ngài xuống đầu chúng.
25 Nguyện chỗ ở của chúng bị bỏ hoang;
Nguyện nhà[c] của chúng chẳng còn ai ở,
26 Bởi vì chúng bách hại người bị Ngài sửa phạt,
Chúng làm cho đau đớn thêm người bị Ngài làm cho đau.
27 Xin Ngài cộng thêm tội ấy vào các tội khác của chúng;
Xin đừng cho chúng hưởng ơn tha thứ[d] của Ngài.
28 Nguyện chúng bị xóa tên khỏi sách sự sống,[e]
Và không có tên trong danh sách những người ngay lành.
29 Còn con, con bị khốn cùng và đau khổ;
Ðức Chúa Trời ôi, nguyện ơn giải cứu của Ngài đặt con ở nơi an toàn trên cao.
30 Tôi sẽ dùng bài hát để ca ngợi danh Ðức Chúa Trời;
Tôi sẽ tán dương Ngài bằng sự tạ ơn.
31 Ðiều ấy sẽ đẹp lòng Chúa hơn dâng một con bò đực;
Thật hơn dâng một con bò đực có đủ móng và đủ sừng.
32 Hỡi những người khiêm hạ, hãy thấy điều đó mà vui mừng;
Hỡi các bạn là những người tìm kiếm Ðức Chúa Trời, hãy nức lòng phấn khởi.
33 Vì Chúa lắng nghe những người khốn khổ;
Ngài không khinh khi con dân Ngài khi họ bị tù đày.
34 Nguyện trời và đất ca ngợi Ngài;
Nguyện biển và mọi vật trong biển ca tụng Ngài.
35 Vì Ðức Chúa Trời sẽ cứu Si-ôn;
Ngài sẽ xây dựng lại những thành trì của Giu-đa;
Rồi người ta sẽ định cư ở đó và lập nghiệp trong xứ ấy.
36 Con cháu của các tôi tớ Ngài sẽ thừa hưởng xứ đó,
Và những ai yêu mến danh Ngài sẽ cư ngụ trong đó.
Copyright © 2011 by Bau Dang