M’Cheyne Bible Reading Plan
Áp-sa-lôm Trở Về Giê-ru-sa-lem
14 Bấy giờ Giô-áp con trai bà Xê-ru-gia nhận biết rằng vua đang quan tâm đến Áp-sa-lôm. 2 Giô-áp sai người đến Tê-cô-a, mời một người đàn bà khéo nói đến, và dặn bà, “Xin bà làm ơn giả làm một người đang thọ tang. Bà hãy mặc bộ đồ tang vào, và đừng xức dầu gì cả, nhưng hãy làm như người đã để tang than khóc cho người thân của mình lâu ngày. 3 Sau đó bà hãy xin vào chầu vua, và hãy nói với vua như thế nầy..” Vậy Giô-áp đặt lời vào miệng bà.
4 Khi người đàn bà ở Tê-cô-a đó được vào gặp vua, bà sấp mặt xuống đất, phủ phục trước mặt vua, và nói, “Tâu vua, xin ngài giúp đỡ tôi.”
5 Vua hỏi bà, “Ngươi có chuyện gì?”
Bà đáp, “Tâu vua, than ôi, tôi là một người góa bụa. Chồng tôi đã chết. 6 Nữ tỳ của ngài có hai đứa con trai. Chúng nó đánh lộn với nhau ngoài đồng, lúc đó không có ai ở đó để can ngăn chúng, đứa nầy đánh đứa kia và đã lỡ tay giết chết anh nó. 7 Bây giờ cả họ hàng nổi lên chống lại nữ tỳ của ngài. Họ đòi, ‘Hãy nộp kẻ giết anh hắn cho chúng tôi, để chúng tôi giết nó, bắt nó phải đền mạng anh nó, dù chúng tôi phải diệt luôn cả người thừa kế của gia đình bà.’ Vậy họ muốn diệt luôn miếng than hồng còn lại, không cho chồng tôi được lưu danh hay có người nối dõi trên đất.”
8 Vua nói với người đàn bà, “Thôi bà hãy về nhà đi. Ta sẽ ban lịnh về việc nầy của bà.”
9 Người đàn bà ở Tê-cô-a lại nói với nhà vua, “Ôi vua, chúa thượng của tôi, xin tội nầy đổ lại trên tôi và trên nhà cha tôi, còn đức vua và ngai vàng của ngài hoàn toàn vô can.”
10 Vua nói, “Nếu kẻ nào nói gì với ngươi, hãy đem kẻ ấy đến gặp ta; nó sẽ không dám đụng đến ngươi đâu.”
11 Bà bèn nói, “Xin đức vua lấy danh Chúa, Ðức Chúa Trời của ngài, mà thề và không cho phép kẻ đòi nợ máu gây thêm chết chóc, kẻo họ sẽ giết con trai tôi.”
Vua nói, “Có Chúa hằng sống chứng giám, không một sợi tóc nào của con trai ngươi sẽ rơi xuống đất.”
12 Bấy giờ người đàn bà lại nói, “Xin cho nữ tỳ của ngài nói thêm vài lời nầy nữa với đức vua, chúa thượng của nữ tỳ của ngài.”
Vua bảo, “Hãy nói đi.”
13 Người đàn bà nói, “Tại sao ngài lại dự tính làm một việc có hại cho dân của Ðức Chúa Trời như vậy? Ðức vua phán quyết về việc của tôi như thế thì đức vua cũng đã tự kết án mình rồi, khi đức vua không cho phép đứa con bị trục xuất của ngài trở về nhà. 14 Rồi đây chắc chắn mỗi chúng ta sẽ qua đời, giống như nước đổ xuống đất, không thể nào hốt lại được. Ðức Chúa Trời không cất mạng sống của ai, nhưng Ngài có kế hoạch để những kẻ bị Ngài trục xuất không bị xa cách Ngài mãi mãi. 15 Bây giờ tôi đã đến đây thưa với đức vua, chúa thượng của tôi, việc nầy của tôi, vì người ta đã làm cho tôi lo sợ. Số là nữ tỳ của ngài tự nhủ, ‘Mình phải đến tâu với đức vua, biết đâu đức vua sẽ đáp ứng nguyện vọng của mình, 16 biết đâu đức vua sẽ nghe và sẽ cứu nữ tỳ của người khỏi tay những kẻ muốn hại mình và con trai mình trong việc hưởng cơ nghiệp của Ðức Chúa Trời.’ 17 Nữ tỳ của ngài lại thầm nghĩ, ‘Lời phán quyết của đức vua chắc chắn sẽ làm cho mình yên lòng, vì đức vua, chúa thượng của mình, chẳng khác gì thiên sứ của Ðức Chúa Trời, phân biệt thiện ác rõ ràng, đâu ra đó.’ Cầu xin Chúa, Ðức Chúa Trời của ngài, ở với ngài.”
18 Bấy giờ vua trả lời và nói với bà ấy, “Ðừng giấu ta điều gì ta sắp hỏi ngươi.”
Bà ấy đáp, “Xin đức vua, chúa thượng của tôi, cứ hỏi.”
19 Vua hỏi, “Có phải bàn tay của Giô-áp đã sắp đặt với ngươi mọi việc nầy không?”
Người đàn bà trả lời và nói, “Tâu đức vua, chúa thượng của tôi, tôi xin chỉ mạng sống của ngài mà xác nhận, không ai có thể làm chệch qua bên phải hoặc bên trái một chút nào về điều mà đức vua, chúa thượng của tôi, vừa mới nói. Thật vậy Giô-áp đầy tớ ngài đã truyền cho tôi và đặt những lời nầy trong miệng nữ tỳ của ngài. 20 Chính vì muốn thấy tình huống được thay đổi mà Giô-áp đầy tớ ngài đã làm điều ấy; nhưng chúa thượng của tôi thật khôn ngoan, khôn ngoan như thiên sứ của Ðức Chúa Trời, biết hết mọi sự trên đất.”
21 Bấy giờ vua bảo Giô-áp, “Thôi được rồi. Ta chấp thuận việc nầy. Vậy ngươi hãy đi, đem thằng Áp-sa-lôm về.”
22 Giô-áp liền sấp mặt xuống đất, lạy vua, và cảm tạ vua. Giô-áp nói, “Tâu vua, hôm nay tôi nhận biết tôi đã được ơn trước mặt vua, chúa thượng của tôi, vì vua đã chấp thuận điều tôi tớ của ngài thỉnh cầu.”
23 Sau đó Giô-áp đứng dậy, đi đến Ghê-sua, và đem Áp-sa-lôm trở về Giê-ru-sa-lem.
24 Vua phán, “Hãy cho nó về nhà nó, nhưng đừng để nó thấy mặt ta.” Vậy Áp-sa-lôm trở về và ở trong nhà của chàng, nhưng chàng không được diện kiến nhà vua.
Ða-vít Tha Thứ Áp-sa-lôm
25 Thuở ấy trong cả nước I-sơ-ra-ên không ai được khen là tuấn tú bằng Áp-sa-lôm. Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu của ông không có một khuyết điểm nào. 26 Khi ông hớt tóc –cứ cuối năm ông hớt tóc một lần, vì tóc ông mọc dài và trở nên nặng nề– ông thường lấy tóc đã hớt đem cân và người ta cân được hơn hai ký,[a] theo cân của hoàng gia. 27 Áp-sa-lôm có ba con trai và một con gái; con gái ông tên là Ta-ma. Nàng là một thiếu nữ xinh đẹp.
28 Áp-sa-lôm sống tại Giê-ru-sa-lem được hai năm nhưng không được diện kiến nhà vua. 29 Vì vậy Áp-sa-lôm sai người đến nói với Giô-áp, nhờ ông ấy tiến dẫn, hầu ông được diện kiến nhà vua, nhưng Giô-áp không đến. Áp-sa-lôm lại sai người đến lần thứ hai, nhưng ông ấy cũng không đến. 30 Vậy ông nói với các đầy tớ ông, “Kìa, đám ruộng của Giô-áp ở gần đám ruộng của ta. Ruộng của ông ấy đang trổ lúa mạch. Các ngươi hãy ra và nổi lửa đốt đám ruộng của ông ấy cho ta.” Các đầy tớ của Áp-sa-lôm bèn ra và nổi lửa đốt đám ruộng của Giô-áp.
31 Bấy giờ Giô-áp liền đứng dậy, đi đến nhà Áp-sa-lôm, và hỏi, “Tại sao các đầy tớ của ông đốt lúa trong ruộng tôi?”
32 Áp-sa-lôm đáp, “Nầy, tôi đã sai các đầy tớ tôi đến mời ông, ‘Xin ông đến đây để tôi có thể nhờ ông thưa với vua rằng, “Tại sao cha cho con từ Ghê-sua về đây làm chi? Thà cứ để con ở đó còn hơn.”’ Vậy bây giờ xin ông làm ơn giúp đỡ tôi được gặp mặt vua, nếu tôi có lỗi gì, xin vua cứ giết tôi đi.”
33 Vậy Giô-áp đến gặp vua và tâu với vua điều ấy. Vua cho triệu Áp-sa-lôm vào. Ông vào triều kiến nhà vua. Ông sấp mình xuống đất phủ phục trước mặt vua. Vua ôm lấy ông và hôn.
7 Anh chị em yêu dấu, vì chúng ta có những lời hứa ấy, hãy tẩy sạch khỏi chúng ta mọi thứ ô uế của thể xác và tâm linh, để được hoàn toàn thánh hóa trong sự kính sợ Ðức Chúa Trời.
Niềm Vui của Phao-lô
2 Xin dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh chị em; chúng tôi chưa hề làm gì sai với ai, chúng tôi chưa hề làm hại ai, chúng tôi chưa hề lợi dụng ai. 3 Tôi không nói thế để lên án anh chị em, vì như tôi đã nói trước đây, anh chị em luôn ở trong lòng tôi, như thể chúng ta sống chết có nhau. 4 Tôi rất tin tưởng nơi anh chị em và rất hãnh diện về anh chị em; tôi đã được đầy tràn an ủi; tôi đã được tràn ngập niềm vui ngay giữa lúc chúng tôi chịu mọi thứ hoạn nạn.
5 Thật vậy khi chúng tôi đến Ma-xê-đô-ni-a, thể xác chúng tôi không được nghỉ ngơi chút nào, nhưng chúng tôi gặp khốn khó mọi bề; bên ngoài phải đối phó với những tấn công, bên trong phải đương đầu với những lo sợ. 6 Nhưng Ðức Chúa Trời, Ðấng an ủi những kẻ ngã lòng, đã an ủi chúng tôi bằng cách sai Tít đến. 7 Chúng tôi không những đã được an ủi vì Tít đến, nhưng còn được an ủi vì sự an ủi anh ấy đã nhận được từ anh chị em. Anh ấy đã tường thuật cho chúng tôi biết niềm khao khát, nỗi thở than, và lòng nhiệt thành của anh chị em dành cho tôi; do đó tôi càng vui mừng hơn.
Sự Ðau Buồn Theo Ý Chúa
8 Nếu như trong thư tôi có làm cho anh chị em đau buồn, tôi cũng không hối tiếc. Giả như tôi có hối tiếc đi nữa, vì tôi thấy bức thư ấy đã làm cho anh chị em đau buồn trong ít lâu, 9 thì nay tôi lại vui mừng; không phải vui mừng vì thấy anh chị em đau buồn, nhưng vui mừng vì sự đau buồn ấy đã đưa đến sự ăn năn; vì anh chị em đau buồn theo ý Ðức Chúa Trời, nên chúng tôi đã không gây thiệt hại gì cho anh chị em, 10 vì sự đau buồn theo ý Ðức Chúa Trời đưa đến sự ăn năn để được cứu; đó là điều không có gì đáng phải hối tiếc, nhưng sự đau buồn theo kiểu thế gian ắt đưa đến sự chết. 11 Vì này, sự đau buồn theo ý Ðức Chúa Trời đã tạo nên sự nhiệt tình cho anh chị em như thế nào, rồi tiếp theo đó là biện minh, phẫn nộ, lo sợ, khao khát, nhiệt thành, và sửa phạt. Trong mọi sự anh chị em đã chứng tỏ anh chị em trong sạch trong việc này.
12 Vậy dù tôi đã viết cho anh chị em, nhưng tôi làm thế không phải vì cớ kẻ đã làm sai, cũng không phải vì cớ người đã bị làm hại, nhưng để sự nhiệt tình của anh chị em đối với chúng tôi được tỏ ra cho anh chị em trước mặt Ðức Chúa Trời. 13 Do đó chúng tôi đã được an ủi.
Ngoài sự an ủi đó, chúng tôi lại được vui mừng nhiều hơn vì thấy Tít thật vui vẻ, bởi tất cả anh chị em đã làm cho tâm linh anh ấy được tươi mới. 14 Vì nếu tôi đã khoe về anh chị em với anh ấy điều gì thì tôi đã không bị hổ thẹn; vì tất cả những gì tôi nói với anh chị em đều là sự thật như thế nào, thì những gì chúng tôi khoe về anh chị em trước mặt Tít đã được chứng tỏ là đúng sự thật cũng thể ấy. 15 Lòng quý mến của anh ấy đối với anh chị em đã gia tăng bội phần, khi anh ấy nhớ lại thế nào tất cả anh chị em đã vâng lời anh ấy, lo ngại và lo sợ khi đón tiếp anh ấy. 16 Tôi thật vui mừng, vì trong mọi sự tôi có thể tin tưởng nơi anh chị em.
Tuốt Gươm Khỏi Vỏ
21 Lời của Chúa đến với tôi, 2 “Hỡi con người, hãy hướng mặt ngươi về phía Giê-ru-sa-lem để chống lại nó, hãy tuyên bố sứ điệp nghịch lại các nơi thánh, và hãy nói tiên tri chống lại đất I-sơ-ra-ên. 3 Hãy nói với đất I-sơ-ra-ên, ‘Chúa phán thế nầy, “Này, Ta chống lại ngươi. Ta sẽ rút gươm Ta ra khỏi vỏ và diệt trừ khỏi các ngươi cả người công chính lẫn kẻ gian tà. 4 Vì Ta sẽ diệt trừ khỏi các ngươi cả người công chính lẫn kẻ gian tà, nên gươm Ta sẽ ra khỏi vỏ của nó để chém giết mọi loài xác thịt từ nam ra bắc. 5 Bấy giờ mọi loài xác thịt sẽ biết rằng Ta, Chúa, đã rút gươm Ta ra khỏi vỏ của nó; nó sẽ không bị tra vào vỏ nữa. 6 Vậy hỡi con người, hãy than ngắn thở dài với tâm hồn tan nát và đau thương, hãy than ngắn thở dài ngay trước mắt chúng. 7 Rồi khi chúng hỏi ngươi, ‘Tại sao ông than ngắn thở dài như thế?’ ngươi hãy trả lời chúng, ‘Bởi vì tin tức sắp đến. Tin ấy sẽ làm cho mọi lòng tan chảy, mọi tay bủn rủn, mọi tinh thần sờn ngã, và mọi đầu gối run rẩy. Này, nó đến và nó sẽ được ứng nghiệm,”’” Chúa Hằng Hữu phán.
8 Lời của Chúa đến với tôi, 9 “Hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo, ‘Chúa phán thế nầy,’ hãy nói rằng,
‘Một thanh gươm, một thanh gươm sắc bén;
Nó được mài láng bóng.
10 Nó được rèn sắc bén để chém giết,
Nó được liếc mài láng bóng, lóng lánh như chớp.
Như thế chúng ta có thể vui được chăng?
Nó khinh thường cây gậy của con Ta như nó khinh thường mọi cây gậy khác.
11 Ngài đã trao nó để được liếc mài cho láng bóng,
Ðể nó được cầm trong tay;
Nó quả là một thanh gươm sắc bén và láng bóng,
Ðã được trao vào tay kẻ giết người.
12 Hỡi con người, hãy gào to và khóc lớn,
Vì thanh gươm ấy nghịch lại dân Ta;
Nó nghịch lại tất cả các quan tướng của I-sơ-ra-ên;
Chúng bị đẩy vào cho thanh gươm ấy chém giết,
Ðể cùng chịu chung số phận với dân Ta.
Vậy hãy đập tay vào đùi mà khóc!
13 Bởi vì ấy là một thử thách;
Nếu cây gậy bị thanh gươm khinh thường không còn nữa,
Thì sự việc rồi sẽ ra sao?” Chúa Hằng Hữu phán.
14 “Còn ngươi, hỡi con người, hãy nói tiên tri;
Hãy đập tay ngươi vào nhau.
Hãy để cho thanh gươm ấy vung lên hai lần, ba lần;
Ðó là thanh gươm chém giết;
Thanh gươm ấy giết hại rất nhiều người,
Nó tấn công chúng tứ bề.
15 Vì thế mọi lòng sẽ tan chảy, nhiều người sẽ gục ngã.
Ta sẽ biến mọi cổng thành của chúng thành những tụ điểm cho thanh gươm ấy giết.
Hỡi ôi, nó được vung lên nhanh như chớp;
Nó được mài cho láng bóng để giết người.
16 Hãy đánh vào bên phải!
Hãy chém vào bên trái!
Ðường gươm thuận hướng nào, hãy chém vào hướng đó.
17 Ta cũng sẽ đập hai tay Ta,
Ta sẽ làm cho Ta được hả giận;
Ta, Chúa, đã phán vậy.’”
18 Lời của Chúa đến với tôi, 19 “Hỡi con người, hãy vạch rõ hai con đường cho gươm của vua Ba-by-lôn đến; hai con đường ấy phát xuất từ một xứ. Hãy làm bảng chỉ đường và dựng ở đầu đường, để chỉ đường vào thành. 20 Hãy làm bảng chỉ cho gươm biết rõ đường nào đến Ráp-ba của dân Am-môn, hay đường nào đến thành kiên cố Giê-ru-sa-lem ở Giu-đa. 21 Vì vua Ba-by-lôn đứng ở ngả rẽ đầu đường, ở ngã ba đường, mà bói toán. Hắn lắc ống tên, hắn cầu thần tượng, hắn xem lá gan. 22 Trong tay phải hắn cầm thẻ xăm có chữ Giê-ru-sa-lem. Hắn truyền dàn chiến cụ, ra lịnh tàn sát, bảo cất tiếng hò la xung trận, dựng các chiến cụ để phá các cổng thành, đắp các công sự để tấn công thành, và xây các tháp để vây thành. 23 Nhưng trước mắt dân trong thành, đó là điềm sai lầm, vì chúng đã long trọng thề với hắn khi kết ước với nhau rồi. Nhưng hắn sẽ làm cho chúng nhớ lại lỗi của chúng, khiến chúng bị bao vây công phá.”
24 Vì vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Vì các ngươi đã làm cho tội lỗi của các ngươi bị nhớ lại, qua đó những vi phạm của các ngươi bị phơi bày, để qua mọi hành vi của các ngươi những tội lỗi của các ngươi đã thể hiện rõ rệt; vì tội lỗi của các ngươi đã bị nhớ lại, nên các ngươi sẽ bị còng tay dẫn đi.”
25 “Còn ngươi, hỡi kẻ cầm quyền tham nhũng thối nát và gian ác của I-sơ-ra-ên,
Ngày tàn của ngươi đã đến,
Giờ đoán phạt tội lỗi của ngươi đã điểm,”
26 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Hãy cởi bỏ khăn quấn đầu của kẻ quyền quý ra,
Hãy gỡ lấy vương miện;
Mọi sự sẽ không giống như lâu nay nữa.
Kẻ thấp kém sẽ được đưa lên cao,
Kẻ ở địa vị cao sẽ bị hạ xuống.
27 Lật đổ, lật đổ, lật đổ!
Ta sẽ cho xảy ra như thế.
Tình trạng ấy sẽ không còn nữa khi người ấy đến,
Người được quyền trị vì.
Ta sẽ ban quyền đó cho người ấy.”
Lời Tiên Tri Nghịch Lại Am-môn
28 “Còn ngươi, hỡi con người, hãy nói tiên tri. Hãy nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy về dân Am-môn và về những lời miệt thị của chúng.’ Hãy bảo,
‘Một thanh gươm, một thanh gươm đã rút ra khỏi vỏ để tàn sát;
Nó đã được mài láng bóng để ăn nuốt, để vung lên như chớp.
29 Bất chấp người ta thấy các khải tượng sai lầm thế nào về ngươi,
Hoặc bói toán giả dối thế nào về ngươi,
Ngươi cứ lướt qua cổ những kẻ gian ác và những kẻ phải bị giết,
Những kẻ mà ngày tàn của chúng đã đến,
Và giờ đoán phạt tội lỗi của chúng đã điểm.
30 Ta phải tra thanh gươm ấy vào vỏ của nó sao?
Tại nơi ngươi đã được tạo nên,
Trong xứ ngươi được sinh ra, Ta sẽ đoán phạt ngươi.
31 Ta sẽ trút đổ cơn giận của Ta xuống trên ngươi,
Ta sẽ thổi vào ngươi lửa thịnh nộ của Ta.
Ta sẽ trao ngươi vào tay của quân tàn ác,
Những kẻ chuyên môn giết hại.
32 Ngươi sẽ bị làm mồi cho lửa,
Máu ngươi sẽ thấm vào đất;
Ngươi sẽ không được ai nhớ đến nữa,
Vì Ta, Chúa, đã phán vậy.’”
Ðức Chúa Trời của Nơi Thánh
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Nguyện Ðức Chúa Trời trỗi dậy;
Nguyện những kẻ chống nghịch Ngài tản lạc;
Nguyện những kẻ ghét Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.
2 Như khói bị tan biến thể nào,
Nguyện chúng bị tan đi thể ấy;
Như sáp bị tan chảy trước ngọn lửa thể nào,
Nguyện những kẻ ác bị diệt mất trước mặt Ðức Chúa Trời thể ấy.
3 Nguyện những người ngay lành hân hoan,
Nguyện họ vui vẻ trước mặt Ðức Chúa Trời;
Thật vậy nguyện họ hớn hở và vui mừng.
4 Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời;
Hãy hát ca chúc tụng danh Ngài;
Khá tôn ngợi Ðấng ngự trên các tầng mây;[a]
Danh Ngài là Chúa;
Khá reo vui trước mặt Ngài.
5 Cha kẻ mồ côi,
Ðấng binh vực người góa bụa,
Chính là Ðức Chúa Trời,
Ðấng ngự trong nơi thánh của Ngài.
6 Ðức Chúa Trời là Ðấng làm cho kẻ cô đơn có mái ấm gia đình;
Ngài dẫn đưa những kẻ bị tù đày đến nơi sung mãn;
Còn những kẻ bội nghịch phải ở trong xứ khô khan.
7 Ðức Chúa Trời ôi, khi Ngài đi ra trước mặt con dân Ngài,
Khi Ngài đi qua sa mạc, (Sê-la)
8 Ðất rúng động, các tầng trời ào ạt đổ cơn mưa,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần[b] của Núi Si-nai,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần của I-sơ-ra-ên.
9 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã ban mưa xuống cách dồi dào,
Khi sản nghiệp của Ngài bị khô khan, Ngài đã bồi bổ nó lại.
10 Con dân Ngài đã định cư trong sản nghiệp đó;
Ðức Chúa Trời ôi, do lòng tốt của Ngài, Ngài đã chu cấp cho những người nghèo khó.
11 Khi Chúa ban lệnh,
Những kẻ loan truyền tin mừng ra đi đông vô số;
Họ báo rằng,
12 “Các vua của các đạo quân đã bỏ chạy. Tất cả đã chạy trốn.”
Những phụ nữ ở nhà đều sẽ được chia các chiến lợi phẩm,
13 Dù họ[c] chỉ nằm nghỉ ở giữa các trại quân.
Kìa họ[d] trông giống như những cánh bồ câu bọc bạc,
Với bộ lông như vàng ròng lóng lánh.
14 Khi Ðấng Toàn Năng đánh văng các vua trong xứ,
Họ như tuyết rơi tơi tả ở Xanh-môn.
15 Núi Ba-san là núi của Ðức Chúa Trời;
Rặng Núi Ba-san quả có nhiều đỉnh cao chót vót.
16 Hỡi những rặng núi cao có nhiều đỉnh,
Tại sao các ngươi ganh tị với ngọn núi Ðức Chúa Trời đã chọn để làm nơi Ngài ngự?
Thật vậy Chúa sẽ ngự tại đó đời đời.
17 Các xe chiến mã của Ðức Chúa Trời nhiều đến hằng vạn, thật là hằng ngàn và hằng vạn;
Chúa ngự giữa chúng như Ngài ngự trong nơi thánh của Ngài ở Si-nai.
18 Ngài đã lên nơi cao,
Ngài dẫn theo đoàn tù binh bị bắt đem đi lưu đày;
Ngài đã nhận những lễ vật của loài người,
Ngay cả những lễ vật của những kẻ bội nghịch,
Ðể chứng tỏ rằng Chúa Ðức Chúa Trời[e] cũng ở tại đó.
19 Tôn ngợi Chúa, Ðấng hằng ngày cưu mang chúng ta;
Ðức Chúa Trời là Ðấng Giải Cứu của chúng ta. (Sê-la)
20 Ðức Chúa Trời chúng ta là Ðức Chúa Trời giải cứu;
Nhờ Chúa Hằng Hữu,[f] chúng ta được thoát chết.
21 Chắc chắn Ðức Chúa Trời sẽ đạp nát đầu kẻ thù của Ngài,
Tức đầu tóc của những kẻ cứ miệt mài trong tội ác.
22 Chúa phán, “Từ Ba-san, Ta sẽ đem chúng về;
Từ các đại dương sâu thẳm, Ta sẽ mang chúng về,
23 Ðể các ngươi có thể giẫm chân trên máu kẻ thù của mình,
Ngay cả lưỡi của chó các ngươi cũng sẽ được phần trên quân thù của các ngươi.”
24 Ðức Chúa Trời ôi, người ta đã chứng kiến lễ nghinh rước Ngài,
Tức lễ nghinh rước Ðức Chúa Trời của con, Vua của con, vào đền thánh.
25 Ca đoàn đi trước ngợi ca, ban nhạc theo sau trỗi nhạc,
Ở giữa là đoàn thiếu nữ đánh trống lục lạc nhịp nhàng.
26 Hãy chúc tụng Ðức Chúa Trời giữa những đoàn người đông đúc dự lễ,
Hãy tôn ngợi Chúa, nguồn cội của I-sơ-ra-ên.
27 Kìa là Bên-gia-min, chi tộc trẻ nhất, đang dẫn đầu;
Kìa là các nhà quyền quý của Giu-đa và phái đoàn của họ;
Kìa là các nhà quyền quý của Xê-bu-lun và các nhà quyền quý của Náp-ta-li.
28 Ðức Chúa Trời ôi, xin thể hiện quyền năng Ngài;[g]
Ðức Chúa Trời ôi, xin bày tỏ sức mạnh Ngài,
Như Ngài đã từng làm cho chúng con khi trước.
29 Vì đền thờ Ngài tọa lạc tại Giê-ru-sa-lem,
Nên các vua sẽ đem các lễ vật đến dâng lên Ngài tại đó.
30 Cầu xin Ngài trách phạt bầy thú hoang trong đám lau sậy,
Cùng đám bò đực ở giữa đàn bò con của các dân.
Xin Ngài bắt chúng phải đem bạc nén đến quỳ dâng;
Còn những dân hiếu chiến, xin Ngài làm cho chúng bị tản lạc khắp nơi trên đất.
31 Những đoàn người quyền thế sẽ từ Ai-cập đến thờ phượng;
Người Ê-thi-ô-pi[h] sẽ sớm đưa tay lên hướng về Ðức Chúa Trời.
32 Hỡi tất cả quốc gia trên thế giới, hãy ca tụng Ðức Chúa Trời;
Hãy ca ngợi Chúa, (Sê-la)
33 Ðấng ngự trên nơi chí cao của các tầng trời,
Tức các tầng trời đã được dựng nên từ thời thái cổ;
Kìa, Ngài cất tiếng nói,
Giọng Ngài thật oai hùng.
34 Khá biết rằng mọi quyền lực đều thuộc về Ðức Chúa Trời;
Nguyện uy nghi Ngài tỏa rạng trên I-sơ-ra-ên,
Và quyền năng Ngài đầy dẫy khắp không trung.
35 Ðức Chúa Trời ôi, trong đền thánh Ngài, Ngài đáng kinh hãi biết bao!
Chính Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã ban sức mạnh và quyền lực cho con dân Ngài.
Tôn ngợi Ðức Chúa Trời!
Copyright © 2011 by Bau Dang