Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sa-mu-ên 7

Lòng của Vua Ða-vít Ðối Với Rương Giao Ước của CHÚA

(1Sử 17:1-15 )

Lúc ấy vua đã được ổn định trong cung điện của ông. Chúa ban cho ông được nghỉ ngơi, khỏi phải đối phó với mọi kẻ thù chung quanh. Vua nói với Tiên Tri Na-than, “Nầy, ông thấy đó, tôi ở trong cung điện làm bằng gỗ bá hương, nhưng Rương của Ðức Chúa Trời lại ở trong lều vải.”

Na-than nói với vua, “Xin ngài cứ thực hiện mọi điều lòng ngài ao ước, vì Chúa ở với ngài.” Nhưng đêm đó có lời của Chúa đến với Na-than, truyền rằng, “Hãy đi, bảo Ða-vít tôi tớ Ta, ‘Chúa phán thế nầy: Ngươi muốn xây cho Ta một ngôi nhà để Ta ở sao? Từ khi Ta đem dân I-sơ-ra-ên lên khỏi Ai-cập cho đến ngày nay, Ta không ở trong nhà nào, nhưng Ta ở rày đây mai đó, khi trong trại, khi trong Lều Tạm. Trong mọi nơi Ta đã đi với toàn dân I-sơ-ra-ên, có bao giờ Ta nói một lời nào với một người lãnh đạo nào của các chi tộc I-sơ-ra-ên, tức với những kẻ Ta đã truyền phải chăn dắt I-sơ-ra-ên dân Ta rằng, “Tại sao các ngươi không xây cho Ta một ngôi nhà bằng gỗ bá hương” chăng? Vậy bây giờ, ngươi hãy nói với Ða-vít tôi tớ Ta, Chúa các đạo quân phán thế nầy: Ta đã bắt lấy ngươi từ trong đồng cỏ, từ nơi ngươi theo sau đàn chiên, để lập ngươi làm người lãnh đạo trên I-sơ-ra-ên dân Ta. Ta đã ở với ngươi bất cứ nơi nào ngươi đến, Ta đã tiêu diệt mọi kẻ thù ghét ngươi trước mặt ngươi, và Ta đã làm nổi danh ngươi như danh của các vĩ nhân trên thế giới. 10 Ngoài ra Ta sẽ định một chỗ cho I-sơ-ra-ên dân Ta, và Ta sẽ trồng chúng xuống chỗ đó, để chúng có chỗ ở riêng cho mình mà khỏi phải di chuyển nữa, và những kẻ ác sẽ không áp bức chúng nữa như chúng đã từng bị trước kia. 11 Từ thuở đó Ta đã lập các thủ lãnh xét xử trên I-sơ-ra-ên dân Ta. Còn ngươi, Ta sẽ cho ngươi được nghỉ ngơi khỏi mọi kẻ thù của ngươi. Ngoài ra Chúa cũng hứa với ngươi rằng Ngài sẽ xây cho ngươi một nhà. 12 Khi đời ngươi mãn, ngươi sẽ nằm xuống an nghỉ với các tổ phụ ngươi, rồi Ta sẽ lập một kẻ kế vị ngươi, một người do chính ngươi sinh ra, và Ta sẽ cho vương quốc nó được vững lập. 13 Nó sẽ xây cho Ta một ngôi nhà, và Ta sẽ lập ngôi vua của nó vững bền mãi mãi. 14 Ta sẽ làm cha nó, và nó sẽ làm con Ta. Nếu nó phạm tội, Ta sẽ dùng roi của phàm nhân và đòn vọt của loài người mà sửa phạt nó. 15 Nhưng lòng thương xót của Ta sẽ không lìa khỏi nó như Ta đã cất lòng thương xót ấy khỏi Sau-lơ, kẻ Ta đã dẹp bỏ trước mắt ngươi. 16 Nhà của ngươi và vương quốc của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta. Ngai vàng của ngươi sẽ được vững lập đời đời.’”

17 Vậy Na-than thuật lại cho Ða-vít tất cả những lời ấy, y như mọi điều ông đã nghe thấy trong khải tượng.

Ða-vít Cảm Tạ CHÚA

(1Sử 17:16-27)

18 Bấy giờ Ða-vít đi vào, ngồi trước mặt Chúa, và thưa, “Lạy Chúa Hằng Hữu,[a] con là ai? Gia đình con là gì mà Ngài đã cho con ngày nay được như thế nầy? 19 Lạy Chúa Hằng Hữu, đây nào phải là một việc nhỏ trước mặt Ngài sao, mà Ngài hứa ban phước cho nhà tôi tớ Ngài lâu dài về sau như vậy? Lạy Chúa Hằng Hữu, đây có phải là cách người phàm đối xử với nhau chăng? 20 Ða-vít nầy còn biết nói gì với Ngài đây? Vì lạy Chúa Hằng Hữu, chính Ngài đã biết rõ đầy tớ Ngài. 21 Vì cớ lời Ngài đã phán, theo lòng Ngài đã định, mà Ngài làm mọi điều lớn lao ấy, và còn cho tôi tớ Ngài biết trước nữa. 22 Vì vậy lạy Chúa Hằng Hữu, Ngài thật vĩ đại thay! Không ai giống như Ngài, cũng không có Thần[b] nào khác ngoài ra Ngài, theo như mọi điều tai chúng con đã nghe bấy lâu nay. 23 Còn trên đất nầy có dân nào được như dân I-sơ-ra-ên của Ngài, một dân được Ðức Chúa Trời cứu chuộc, để trở thành một dân thuộc riêng về Ngài, hầu tạo một danh cho Ngài chăng? Chính Ngài đã làm những việc lớn lao và khủng khiếp cho đất nước của Ngài. Ngài đã cứu chuộc dân Ngài ra khỏi Ai-cập và đánh đuổi các dân và các thần của chúng trước mặt dân Ngài. 24 Thật vậy Ngài đã làm cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài trở thành một dân thuộc riêng về Ngài đời đời, và Chúa ôi, Ngài đã trở thành Thần[c] của họ.

25 Bây giờ lạy Chúa Ðức Chúa Trời,[d] nguyện những lời Ngài phán về tôi tớ Ngài và về nhà nó được vững lập đời đời, và xin Ngài thực hiện những gì Ngài đã phán. 26 Nguyện danh Ngài hằng vĩ đại mãi mãi. Nguyện thiên hạ sẽ chúc tụng rằng, ‘Chúa các đạo quân là Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.’ Nguyện nhà của Ða-vít tôi tớ Ngài được vững lập trước mặt Ngài mãi mãi. 27 Vì lạy Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, chính Ngài đã bày tỏ điều ấy cho tôi tớ Ngài rằng, ‘Ta sẽ xây cho ngươi một nhà.’ Vì vậy lòng tôi tớ Ngài thật cảm động, nên xin kính dâng lên Ngài lời cầu nguyện nầy.

28 Bây giờ lạy Chúa Hằng Hữu, Ngài là Ðức Chúa Trời, lời Ngài là chân lý, và Ngài đã hứa điều tốt đẹp ấy cho tôi tớ Ngài. 29 Vậy bây giờ xin Ngài ban phước cho nhà tôi tớ Ngài, để nó cứ còn mãi trước mặt Ngài, vì lạy Chúa Hằng Hữu, chính Ngài đã phán điều ấy, và nhờ phước hạnh của Ngài mà nhà của tôi tớ Ngài sẽ được phước mãi mãi.”

II Cô-rinh-tô 1

Lời Mở Ðầu

Phao-lô, theo ý muốn Ðức Chúa Trời làm sứ đồ của Ðức Chúa Jesus Christ, và Ti-mô-thê anh em chúng ta, kính gởi hội thánh của Ðức Chúa Trời tại Cô-rinh-tô với tất cả các thánh đồ ở khắp miền A-chai. Nguyện xin ân sủng và bình an từ Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta, và từ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, đến với anh chị em.

Cảm Tạ Sau Khi Chịu Khổ

Tôn ngợi Ðức Chúa Trời, Cha của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta. Ngài là Cha thương xót và Ðức Chúa Trời của mọi niềm an ủi. Ngài an ủi chúng ta trong mọi cơn đau buồn, để chúng ta có thể an ủi những người khác trong mọi cơn đau buồn của họ bằng niềm an ủi mà chính chúng ta đã được Ðức Chúa Trời an ủi. Vì khi chúng ta càng mang lấy những đau đớn của Ðấng Christ nhiều bao nhiêu, thì nhờ Ðấng Christ chúng ta càng nhận được nhiều an ủi bấy nhiêu.

Nếu chúng tôi phải mang lấy đau buồn ấy là để anh chị em được an ủi và được cứu. Nếu chúng tôi được an ủi ấy là để anh chị em được an ủi, và kinh nghiệm đó sẽ tạo cho anh chị em khả năng chịu đựng những đau đớn, giống như những đau đớn chúng tôi đã từng chịu. Hy vọng của chúng tôi về anh chị em thật vững chắc, vì chúng tôi biết rằng anh chị em chia sẻ những đau đớn với chúng tôi thể nào, anh chị em cũng sẽ chia sẻ niềm an ủi với chúng tôi thể ấy.

Thưa anh chị em,[a] chúng tôi không muốn anh chị em không biết về những đau buồn đã xảy ra cho chúng tôi ở vùng A-si-a; những đau buồn ấy thật lớn lao, quá sức chịu đựng, khiến chúng tôi gần tuyệt vọng, tưởng hết hy vọng còn sống rồi. Thật vậy chúng tôi có cảm tưởng như đã lãnh bản án tử hình, nên chúng tôi không cậy vào mình nữa, nhưng cậy hoàn toàn vào Ðức Chúa Trời, Ðấng làm cho người chết sống lại. 10 Ngài đã cứu chúng tôi thoát khỏi cái chết cận kề như thế, và Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng tôi. Chúng tôi đặt hy vọng hoàn toàn nơi Ngài rằng Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng tôi. 11 Xin anh chị em hỗ trợ chúng tôi trong lời cầu nguyện, để nhờ nhiều người cầu thay mà chúng tôi được ơn, và do đó nhiều người sẽ vì cớ chúng tôi dâng lời tạ ơn Chúa.

Giải Thích Sự Thay Ðổi Chương Trình

12 Ðiều chúng tôi hãnh diện là thế này, và có lương tâm chúng tôi làm chứng: Chúng tôi cư xử giữa thế gian và đặc biệt với anh chị em bằng sự đơn thành và chân thật của Ðức Chúa Trời, không bằng sự khôn ngoan xác thịt, nhưng bằng ân sủng của Ðức Chúa Trời. 13 Vì chúng tôi viết cho anh chị em không gì khác hơn những điều anh chị em đã đọc và hiểu. Tôi hy vọng anh chị em sẽ thấu hiểu tận tường 14 –như anh chị em đã hiểu chúng tôi phần nào– rằng trong ngày của Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, chúng tôi là niềm hãnh diện của anh chị em, cũng như anh chị em là niềm hãnh diện của chúng tôi.

15 Với niềm tin quả quyết đó, tôi dự tính sẽ đến thăm anh chị em trước, để anh chị em có thể được phước thêm lần thứ nhì. 16 Tôi muốn ghé thăm anh chị em trên đường đến Ma-xê-đô-ni-a; sau đó tôi sẽ từ Ma-xê-đô-ni-a trở lại với anh chị em, để nhờ anh chị em đưa tôi về Giu-đê. 17 Tôi dự tính như thế có phải là tôi cứ đổi tới đổi lui chăng? Hay những gì tôi dự tính là dự tính theo xác thịt, nên cứ nói “Phải, Phải” và “Không, Không” cùng một lúc chăng? 18 Có Ðức Chúa Trời là Ðấng Thành Tín biết, lời chúng tôi nói với anh chị em không phải là vừa “Phải” và vừa “Không.” 19 Vì Con Ðức Chúa Trời là Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng chúng tôi –tức tôi, Sin-va-nu, và Ti-mô-thê– đã rao giảng cho anh chị em không phải là vừa “Phải” và vừa “Không,” nhưng trong Ngài luôn luôn là “Phải.” 20 Vì bất kể bao nhiêu lời hứa Ðức Chúa Trời đã hứa, trong Ngài chúng đều được trả lời là “Phải” cả. Vì thế nhờ Ngài chúng ta có thể nói “A-men,” và dâng vinh hiển về Ðức Chúa Trời.

21 Chính Ðức Chúa Trời đã lập vững chúng tôi với anh chị em trong Ðấng Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi. 22 Ngài cũng đã đóng ấn trên chúng ta và ban Ðức Thánh Linh vào lòng chúng ta để làm bảo chứng.

23 Tôi cầu xin Ðức Chúa Trời làm chứng cho linh hồn tôi rằng tôi chưa trở lại Cô-rinh-tô như dự tính bởi vì tôi muốn bỏ qua cho anh chị em. 24 Tôi không có ý ám chỉ rằng chúng tôi có quyền gì trên đức tin của anh chị em, nhưng chúng tôi chỉ muốn làm những bạn đồng lao với anh chị em để phục vụ niềm vui của anh chị em, vì anh chị em đang đứng vững trong đức tin của mình.

Ê-xê-chi-ên 15

Cây Nho Vô Dụng

15 Lời của Chúa đến với tôi,

“Hỡi con người,
Làm sao gỗ nho lại hơn các thứ gỗ khác?
Làm sao nhánh nho lại quý hơn các cây cối trong rừng?
Có ai lấy gỗ nó làm vật gì chăng?
Hay có ai lấy một nhánh nó để làm cọc treo thứ gì chăng?
Chẳng phải người ta dùng nó để làm củi hay sao?
Khi cả hai đầu nó bị cháy rụi, còn khúc giữa bị biến ra than, nó có còn hữu dụng chăng?
Này, ngay khi nó còn nguyên mà chẳng có thể dùng được việc gì,
Huống chi khi nó đã bị thiêu rụi và biến thành than,
Liệu nó có thể còn dùng được vào việc gì chăng?”

Vì thế Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Giống như gỗ của cây nho là thứ chỉ có thể dùng để chụm lửa ở giữa các cây rừng thể nào, Ta cũng sẽ thiêu rụi dân cư ở Giê-ru-sa-lem thể ấy. Ta sẽ để mặt Ta chống lại chúng. Cho dù chúng có thể thoát khỏi bị lửa thiêu lần đó, thì một ngọn lửa khác cũng sẽ thiêu đốt chúng. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, khi Ta để mặt Ta chống lại chúng. Ta sẽ biến xứ sở của chúng ra hoang vu, bởi vì chúng đã bất trung bội bạc,[a]Chúa Hằng Hữu phán.

Thánh Thi 56-57

Xin Chúa Giải Cứu và Bày Tỏ Lòng Tin Cậy CHÚA

Thơ của Ða-vít

Cảm tác khi dân Phi-li-tin bắt ông ở Gát

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu “Bồ Câu Yên Lặng Ở Cây Sồi Phương Xa”

Ðức Chúa Trời ôi, xin thương xót con, vì người ta chà đạp con;
Hằng ngày họ cứ gây sự và hà hiếp con.
Quân thù con chà đạp con suốt ngày;
Nhiều kẻ tấn công con thay, ôi Ðấng Chí Cao.
Mỗi khi con lo sợ,
Con đặt trọn lòng tin cậy nơi Ngài.

Trong Ðức Chúa Trời, tôi ca ngợi lời Ngài;
Nơi Ðức Chúa Trời, tôi đặt trọn niềm tin;
Tôi sẽ không sợ hãi;
Loài người làm chi tôi được?

Suốt ngày họ cứ bóp méo lời con;
Họ luôn luôn nghĩ cách hại con.
Họ tạo sự bài bác;
Họ ngấm ngầm phá hoại;
Họ rình rập các bước con hầu chờ dịp lấy mạng con.
Họ có thể nhờ gian ác mình mà tránh khỏi bị phạt sao?
Ðức Chúa Trời ôi, xin nổi thịnh nộ lên và trừng phạt họ.

Ngài đã dõi theo những bước lang thang trốn tránh của con;
Xin để nước mắt con trong ve của Ngài;
Nước mắt con chẳng đã được ghi vào sách của Ngài sao?
Những kẻ thù của con sẽ bỏ đi trong ngày con kêu cầu;
Con biết rõ điều đó, vì Ðức Chúa Trời binh vực con.

10 Trong Ðức Chúa Trời, tôi ca ngợi lời Ngài;
Trong Chúa, tôi ca ngợi lời Ngài;
11 Nơi Ðức Chúa Trời, tôi đặt trọn niềm tin;
Tôi sẽ không sợ hãi;
Loài người làm chi tôi được?

12 Ðức Chúa Trời ôi, con sẽ làm những gì con đã thệ nguyện;
Con sẽ dâng của lễ tạ ơn lên Ngài.
13 Vì chẳng phải Ngài đã giải cứu linh hồn con khỏi chết,
Khiến chân con không bị vấp ngã,
Ðể con có thể bước đi trước mặt Ðức Chúa Trời trong ánh sáng của sự sống hay sao?

Xin Chúa Giữ Gìn Ðể Khỏi Bị Bắt

Thơ của Ða-vít

Cảm tác trong ngày ông chạy trốn Sau-lơ và ẩn núp trong hang núi

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu “Xin Ðừng Hủy Diệt”

Xin thương xót con, Ðức Chúa Trời ôi, xin thương xót con,
Vì linh hồn con tin cậy Ngài;
Thật vậy con nương náu mình dưới bóng cánh Ngài cho đến khi những cơn hủy diệt đã qua.
Tôi kêu cầu với Ðức Chúa Trời Tối Cao,[a]
Tôi kêu cầu với Ðức Chúa Trời, Ðấng thực hiện ý định của Ngài cho tôi.
Từ trời Ngài ban ơn và cứu giúp tôi;
Ngài làm cho những kẻ chà đạp tôi phải hổ thẹn. (Sê-la)
Ðức Chúa Trời sẽ thể hiện tình thương và đức thành tín của Ngài.

Linh hồn tôi ở giữa một bầy sư tử;
Tôi nằm giữa những kẻ hung dữ như lửa chực thiêu đốt,
Những kẻ có răng như giáo mác và tên nhọn,
Và lưỡi chúng sắc bén như gươm đao.

Ðức Chúa Trời ôi, nguyện Ngài được tôn cao trên khắp trời!
Nguyện vinh hiển Ngài luôn trỗi cao trên khắp đất!

Chúng đã giăng lưới để đón bắt các bước chân con,
Khiến linh hồn con phải cúi xuống lo âu;
Chúng đã đào hầm đằng trước con,
Nhưng chúng đã bị sa ngay vào giữa hầm đó! (Sê-la)
Lòng con vững rồi, Ðức Chúa Trời ôi, lòng con vững rồi;
Con sẽ ca hát, thật vậy, con sẽ ca hát chúc tụng Ngài.

Hỡi linh hồn ta, hãy thức dậy!
Hỡi đàn lia và hạc cầm, hãy trỗi lên!
Tôi sẽ thức dậy từ lúc bình minh để ca ngợi Ngài!

Chúa ôi, con sẽ cảm tạ Ngài giữa mọi người;
Con sẽ hát ca tôn ngợi Ngài giữa các dân,
10 Vì tình thương của Ngài cao đến tận trời,
Ðức thành tín của Ngài vượt quá các tầng mây.
11 Ðức Chúa Trời ôi, nguyện Ngài được tôn cao trên các tầng trời!
Nguyện vinh hiển Ngài trỗi cao trên khắp đất!

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang