M’Cheyne Bible Reading Plan
Diễn Từ Giã Biệt của Sa-mu-ên
12 Bấy giờ Sa-mu-ên nói với toàn dân I-sơ-ra-ên: “Nầy, tôi đã nghe lời anh chị em về mọi điều anh chị em đã nói với tôi. Tôi đã lập một vua để trị vì trên anh chị em. 2 Bây giờ, đây là vị vua lãnh đạo anh chị em; còn tôi giờ đây đã già và tóc đã bạc. Nầy, các con trai tôi đang ở giữa anh chị em. Tôi đã bước đi trước mặt anh chị em từ khi còn niên thiếu đến ngày nay. 3 Bây giờ tôi đứng đây, xin anh chị em hãy nói ra trước mặt Chúa và trước mặt người được xức dầu của Ngài, để xem tôi có lấy bò của ai, hoặc lấy lừa của ai, hoặc lừa gạt người nào để lấy gì của ai chăng? Tôi có áp bức ai, hoặc có nhận của hối lộ của ai mà nhắm mắt làm ngơ chăng? Nếu có, tôi xin bồi hoàn cho anh chị em.”
4 Họ đáp, “Cụ không lừa gạt chúng tôi, không áp bức chúng tôi, và cũng không lấy gì từ tay ai cả.”
5 Ông nói với họ, “Hôm nay xin Chúa làm chứng cho tôi trước mặt anh chị em và xin người được xức dầu của Ngài làm chứng cho tôi rằng anh chị em đã không tìm thấy điều gì bất chính trong tay tôi.”
Họ đáp, “Cầu xin Ngài làm chứng cho.”
6 Bấy giờ Sa-mu-ên nói với dân chúng, “Chúa là Ðấng đã dấy lên Môi-se và A-rôn, rồi đem các tổ tiên của anh chị em lên từ xứ Ai-cập. 7 Vậy bây giờ anh chị em hãy đứng ra đây, để tôi trình bày với anh chị em trước mặt Chúa về mọi ơn phước[a] mà Chúa đã làm cho anh chị em và cho tổ tiên anh chị em.
8 Khi Gia-cốp đã vào trong đất Ai-cập và tổ tiên anh chị em đã kêu cầu với Chúa, Chúa đã sai Môi-se và A-rôn dẫn đưa tổ tiên anh chị em ra khỏi Ai-cập và giúp họ đến định cư tại miền đất nầy. 9 Nhưng họ đã quên Chúa, Ðức Chúa Trời của họ, nên Ngài đã phó họ vào tay của Si-sê-ra tổng tư lệnh quân đội của Thành Ha-xơ,[b] vào tay của dân Phi-li-tin, và vào tay vua Mô-áp. Những người ấy đã đánh bại họ. 10 Bấy giờ họ mới kêu cầu lên Chúa và nói, ‘Chúng con đã phạm tội, vì chúng con đã bỏ Chúa mà phụng thờ Thần Ba-anh và Nữ Thần Ách-ta-rốt,[c] nhưng bây giờ xin cứu chúng con khỏi tay quân thù của chúng con; chúng con nguyện sẽ phụng thờ Ngài.’ 11 Chúa đã sai Giê-ru-ba-anh,[d] Ba-rác,[e] Giép-thê, và Sa-mu-ên đến. Ngài đã giải cứu anh chị em ra khỏi tay quân thù chung quanh anh chị em, và anh chị em đã hưởng cuộc sống an ninh. 12 Ðến khi anh chị em thấy Na-hách vua dân Am-môn đến tấn công anh chị em, anh chị em đã yêu cầu tôi, ‘Không, phải lập một vua để trị vì trên chúng tôi’ trong khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đang làm Vua anh chị em. 13 Vậy bây giờ, đây là vua anh chị em, người anh chị em đã chọn, người anh chị em mong muốn. Nầy, Chúa đã đặt một người làm vua để trị vì trên anh chị em. 14 Nếu anh chị em kính sợ Chúa, phụng thờ Ngài, vâng theo tiếng Ngài, và không chống lại mạng lịnh của Chúa, và nếu cả anh chị em lẫn vua anh chị em, tức người trị vì trên anh chị em, vẫn tiếp tục tin theo Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, thì mọi người sẽ được phước. 15 Còn nếu anh chị em không vâng theo tiếng Chúa, nhưng chống lại mạng lịnh của Chúa, thì tay Chúa sẽ chống lại anh chị em, như Ngài đã chống lại tổ tiên anh chị em. 16 Vậy bây giờ, anh chị em hãy đứng đó và nhìn xem công việc lớn lao mà Chúa sẽ làm trước mắt anh chị em. 17 Hôm nay là mùa gặt lúa mì phải không? Tôi sẽ kêu cầu Chúa và Ngài sẽ ban sấm sét và đổ mưa xuống, để anh chị em nhận biết và thấy rằng tội lỗi của anh chị em rất trầm trọng trước mặt Chúa về việc yêu cầu lập một vua cho mình.”
18 Thế là Sa-mu-ên kêu cầu Chúa; Chúa ban sấm sét và đổ mưa xuống trong ngày hôm đó. Mọi người đều rất đỗi kính sợ Chúa và Sa-mu-ên. 19 Toàn dân nói với Sa-mu-ên, “Xin cụ cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời của cụ, cho các tôi tớ của cụ, để chúng tôi khỏi phải chết, vì chúng tôi đã chồng chất thêm vào những tội lỗi của chúng tôi một việc xấu nữa, ấy là yêu cầu có một vua cho mình.”
20 Sa-mu-ên đáp với dân, “Ðừng sợ. Anh chị em quả đã làm mọi việc xấu xa ấy. Dù vậy, xin anh chị em chớ xây bỏ mà không theo Chúa nữa, nhưng hãy phụng thờ Chúa cách hết lòng. 21 Chớ xây bỏ Chúa mà theo các thần tượng hư không, là những thứ chẳng ích lợi gì và cũng không cứu được ai, bởi vì chúng chỉ là hư không. 22 Chúa sẽ không quên dân Ngài vì cớ danh lớn của Ngài, và vì Chúa đã lấy làm vui mà lập anh chị em làm dân Ngài. 23 Ngoài ra, về phần tôi, tôi không muốn phạm tội với Chúa mà ngưng cầu nguyện cho anh chị em, và tôi sẽ tiếp tục chỉ bảo cho anh chị em đường ngay nẻo chính. 24 Chỉ mong anh chị em hãy kính sợ Chúa, hãy hết lòng trung tín phụng thờ Ngài, và hãy nghĩ đến những việc lớn lao Ngài đã làm cho anh chị em. 25 Nhưng nếu anh chị em cứ làm những việc tội lỗi, thì anh chị em và vua anh chị em chắc chắn sẽ bị diệt vong.”
Người Do-thái Cần Tin Nhận Sự Công Chính Bởi Ðức Tin
10 Thưa anh chị em, sự ao ước trong lòng tôi và điều tôi cầu xin Ðức Chúa Trời cho dân I-sơ-ra-ên[a] là họ được cứu. 2 Tôi có thể làm chứng rằng họ rất nhiệt thành đối với Ðức Chúa Trời, nhưng lòng nhiệt thành ấy không đặt nền tảng trên tri thức. 3 Vì không biết cách Ðức Chúa Trời làm cho người ta được xưng công chính và muốn cậy sức riêng mình để đạt đến sự công chính, họ đã không chịu phục dưới cách làm cho được xưng công chính của Ðức Chúa Trời. 4 Vì Ðấng Christ chính là cứu cánh của Luật Pháp, để ai tin Ngài sẽ được xưng công chính.
Ơn Cứu Rỗi Cho Mọi Người
5 Môi-se viết về sự công chính đến bởi Luật Pháp rằng,
“Hễ ai làm theo những điều ấy sẽ được sống.”
6 Nhưng về sự công chính đến bởi đức tin, ông nói,
“Ngươi đừng tự nhủ trong lòng rằng, ‘Ai sẽ lên trời?’”
(Ngụ ý: để đem Ðấng Christ xuống), 7 hoặc
‘Ai sẽ xuống vực thẳm?’
(Ngụ ý: để đem Ðấng Christ từ cõi chết lên). 8 Nhưng điều ấy nói gì?
“Lời[b] ở gần ngươi, trong miệng ngươi, và trong lòng ngươi.”
(Ðó là lời đức tin chúng tôi rao giảng). 9 Vì nếu miệng bạn xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Chúa, và lòng bạn tin rằng Ðức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại từ cõi chết, bạn sẽ được cứu. 10 Vì ai tin trong lòng sẽ được xưng công chính, và ai xưng nhận bằng môi miệng sẽ được cứu, 11 vì Kinh Thánh dạy,
“Ai tin Ngài sẽ không bị hổ thẹn.”
12 Thế thì không có sự phân biệt giữa người Do-thái và người Hy-lạp, vì họ có cùng một Chúa; Ngài là Chúa chung của mọi người, và Ngài ban phước dồi dào cho những ai kêu cầu Ngài, 13 vì
“Ai kêu cầu danh Chúa sẽ được cứu.”
14 Nhưng làm sao họ có thể kêu cầu Ðấng họ chưa tin? Làm sao họ có thể tin Ðấng họ chưa nghe? Làm sao họ có thể nghe nếu không ai rao giảng? 15 Làm sao họ có thể rao giảng nếu họ không được sai đi? Như có chép rằng,
“Bàn chân của những người rao truyền Tin Mừng đẹp biết bao!”
16 Nhưng không phải mọi người sẽ vâng theo Tin Mừng, vì Ê-sai nói,
“Lạy Chúa, ai tin những gì chúng con rao báo?”
17 Như vậy đức tin đến bởi những gì người ta nghe, và những gì người ta cần nghe là lời[c] của Ðấng Christ[d] được rao giảng.
18 Nhưng tôi xin hỏi, họ đã được nghe chưa?
Họ đã được nghe rồi, vì
“Âm thanh chúng đã lan truyền khắp đất,
Và lời chúng đã vang đến cùng tận địa cầu.”
19 Nhưng tôi xin hỏi thêm, có phải người I-sơ-ra-ên không hiểu chăng?
Trước hết xin nghe Môi-se kể lại,[e]
“Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với một dân không đáng gọi là một dân;
Bởi một dân khờ khạo, Ta sẽ làm cho các ngươi tức giận.”
20 Ê-sai đã rất bạo dạn thuật lại,[f]
“Những kẻ chẳng tìm kiếm Ta đã tìm được Ta;
Ta đã tỏ Ta ra cho những kẻ chẳng cầu hỏi Ta.”
21 Nhưng đối với dân I-sơ-ra-ên, Ngài phán,
“Suốt ngày Ta dang hai tay ra hướng về một dân không vâng lời và chống nghịch.”
Án Phạt Dân Am-môn
49 Về dân Am-môn, Chúa phán thế này,
“Há chẳng phải I-sơ-ra-ên không có các con trai?
Há chẳng phải ông ấy không có người thừa kế hay sao?
Thế tại sao Thần Minh-côm lại thừa kế sản nghiệp của chi tộc Gát,
Và những kẻ thờ phượng nó được đến định cư trong các thành của chi tộc ấy?
2 Vì vậy” Chúa phán, “Chắc chắn trong những ngày tới,
Ta sẽ cho thổi kèn xung trận tiến đánh Thành Ráp-ba của dân Am-môn;
Thành ấy sẽ bị biến nên một gò đống điêu tàn,
Các thị trấn phụ thuộc của nó sẽ bị phóng hỏa;
Bấy giờ I-sơ-ra-ên sẽ lấy lại quyền làm chủ các sản nghiệp vốn thuộc quyền sở hữu của chúng,” Chúa phán.
3 “Hỡi Hếch-bôn, hãy khóc than đi,
Vì Thành Ai đã bị tàn phá mất rồi.
Hỡi các thiếu nữ của Thành Ráp-ba, hãy khóc to lên,
Hãy mặc lấy vải thô làm tang phục,
Hãy than khóc bi thương,
Hãy đi tới đi lui trong thành cách âu sầu thiểu não,
Vì Thần Minh-côm sẽ bị đem đi lưu đày,
Cùng các tư tế của nó và những kẻ lãnh đạo của nó.
4 Hỡi người con gái bội tín, sao ngươi có thể tự hào về các thung lũng,
Các thung lũng phì nhiêu sản xuất nhiều hoa màu của ngươi?
Ngươi cậy vào của cải giàu có của mình và nói, ‘Ai sẽ dám đến đánh ta?’”
5 Chúa các đạo quân phán,
“Này, Ta sẽ giáng nỗi kinh hoàng xuống trên ngươi,
Nó sẽ đến từ mọi nước lân cận của ngươi;
Các ngươi sẽ bị đánh giết, và mạnh ai nấy chạy;
Không còn ai đủ bản lĩnh để quy tụ những kẻ đào thoát về một mối.
6 Tuy nhiên sau đó Ta sẽ tái lập vận mạng của dân Am-môn,” Chúa phán.
Án Phạt Dân Ê-đôm
7 Về Ê-đôm, Chúa các đạo quân phán thế này,
“Ở Hê-man há không còn sự khôn ngoan sao?
Chẳng lẽ các nhà thông thái đã không còn mưu trí sao?
Chẳng lẽ sự khôn ngoan của họ đã bị tan biến cả rồi sao?
8 Hỡi dân cư ở Ðê-đan,
Hãy chạy trốn, hãy quay lưng bỏ chạy, hãy trốn chui trốn nhủi cho mau!
Vì Ta sẽ mang tai họa dành cho Ê-sau đến trên nó,
Vào thời kỳ Ta đoán phạt nó.
9 Nếu những kẻ hái nho đến làm việc cho ngươi,
Há chẳng phải chúng sẽ chừa lại một ít nho cho kẻ nghèo đến mót hay sao?
Nếu quân trộm cắp lẻn đến ban đêm,
Há chẳng phải chúng chỉ lấy những gì chúng muốn hay sao?
10 Thế nhưng Ta, Ta sẽ lột sạch Ê-sau cho trần trụi,
Ta sẽ phơi bày những chỗ ẩn náu của nó ra,
Ðể nó không thể trốn tránh ở đâu được nữa.
Con cháu nó, bà con dòng họ nó, và những người lân cận nó, thảy đều bị tiêu diệt;
Nó không còn nữa.
11 Hãy chừa lại những trẻ mồ côi, Ta sẽ nuôi dưỡng chúng;
Còn các góa phụ của ngươi, hãy để chúng tin cậy vào Ta.”
12 Vì Chúa phán thế này, “Nếu những kẻ không đáng tội để uống chén đoán phạt mà còn phải uống chén ấy, thì ngươi có thể thoát khỏi bị phạt sao? Ngươi sẽ không thoát khỏi bị phạt đâu; ngươi phải uống chén ấy.” 13 Chúa phán, “Vì về phần Ta, Ta đã thề rằng Bô-ra sẽ phải trở thành một đối tượng để kinh hoàng, một cớ để cười chê, một chốn điêu tàn, và một lời nguyền rủa; tất cả các thành của nó sẽ vĩnh viễn điêu tàn.”
14 Tôi đã nghe một tin từ Chúa:
Một sứ giả được sai đến giữa các quốc gia, nói rằng,
“Các người hãy hiệp nhau lại và đến tấn công nó,
Hãy đứng dậy và xông ra chiến trận!”
15 “Vì này, Ta sẽ biến ngươi ra yếu nhỏ nhất giữa các quốc gia,
Ngươi sẽ bị người ta khinh miệt.
16 Hỡi ngươi, kẻ sống trong các hốc đá trên núi cao bên bờ vực thẳm,
Kẻ chiếm giữ đỉnh đồi,
Tính khủng bố của ngươi và lòng kiêu ngạo của ngươi đã lừa dối ngươi.
Dù ngươi làm tổ cho ngươi ở trên cao như nơi chim phượng hoàng làm tổ,
Thì từ nơi đó Ta cũng sẽ đem ngươi xuống,” Chúa phán.
17 “Ê-đôm sẽ thành một đối tượng để kinh hoàng.
Ai đi qua đó sẽ kinh hãi và xầm xì chê bai, vì mọi tại họa nó đã chuốc lấy.
18 Giống như Sô-đôm, Gô-mô-ra, và những miền lân cận của chúng đã bị lật đổ thế nào,”
Chúa phán, “Thì cũng vậy, không ai sẽ sống trong xứ ấy nữa, không người nào sẽ định cư ở đó nữa.
19 Này, như con sư tử ra khỏi bụi rậm ở bờ sông Giô-đanh đuổi theo con mồi trong đồng cỏ quanh năm tươi tốt,
Ta cũng sẽ rượt đuổi Ê-đôm ra khỏi xứ sở của nó chẳng bao lâu nữa,
Rồi Ta sẽ chỉ định một người để cai trị trong xứ theo ý muốn Ta,
Vì ai giống như Ta?
Ai có thể triệu Ta đến?
Kẻ chăn dân nào có thể đứng nổi trước mặt Ta?”
20 Thế thì khá lắng nghe chương trình Chúa đã lập để chống lại Ê-đôm,
Và các kế hoạch Ngài đã lập ra để chống lại dân ở Tê-man:
Chắc chắn ngay cả những con chiên nhỏ bé trong đàn cũng sẽ bị kéo đi.
Chắc chắn những ràn của chúng trong đồng cỏ sẽ trở nên tiêu điều vắng vẻ.
21 Tin chúng bị sụp đổ làm cho đất phải rúng động;
Tiếng chúng kêu la vang vọng đến Hồng Hải.
22 Này, Ngài sẽ bay lên thật cao, rồi lao xuống như chim đại bàng,
Ngài dang cánh sà xuống bắt Bô-ra;
Trong ngày ấy lòng các dũng sĩ của Ê-đôm sẽ đớn đau quặn thắt như dạ sản phụ lúc lâm bồn.
Án Phạt Ða-mách
23 Về Ða-mách:
“Ha-mát và Ạc-pát đều hổ thẹn,
Vì chúng đã nghe tin dữ;
Chúng hồn phi phách tán,
Chúng bối rối như biển động,
Không làm sao lặng xuống được.
24 Ða-mách đã trở nên suy nhược,
Nàng quay lưng bỏ chạy thoát thân,
Nàng đã bị cơn hãi hùng bắt lấy,
Nỗi đau khổ và sầu thảm đã bám chặt lấy nàng,
Như cơn đau không rời khỏi sản phụ lúc lâm bồn.
25 Không thể nào một thành danh tiếng,
Một thành làm Ta vui vẻ như thế lại bị bỏ rơi!
26 Vì thế những trai tráng của nàng sẽ ngã xuống trong các quảng trường,
Và tất cả các chiến sĩ của nàng sẽ bị tiêu diệt trong ngày ấy,” Chúa các đạo quân phán.
27 “Ta sẽ nhóm lên một ngọn lửa trong tường thành Ða-mách,
Và nó sẽ thiêu rụi các cung điện của Bên Ha-đát.”
Án Phạt Kê-đa và Ha-xơ
28 Về Kê-đa và các vương quốc của Ha-xơ mà Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã đánh bại, Chúa phán thế này:
“Hãy đứng dậy, tiến đánh Kê-đa!
Hãy tiêu diệt dân đó ở phương đông!
29 Hãy cướp lấy các lều trại và các đàn súc vật của chúng,
Hãy lấy đi các màn trướng và tất cả của cải chúng,
Hãy dẫn đi các lạc đà của chúng;
Hãy kêu to cho chúng biết, ‘Kinh hoàng tứ phía!’
30 Hỡi dân cư ở Ha-xơ!
Hãy trốn đi!
Hãy bỏ xứ đi xa!
Hãy chui vào các hang sâu mà ẩn náu!” Chúa phán.
“Vì Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã lập kế hoạch chống lại ngươi,
Và đã soạn một chiến lược để tiêu diệt ngươi.
31 ‘Hãy đứng dậy, đến tấn công một quốc gia sống an lành không phòng thủ,’” Chúa phán.
“Một dân sống biệt lập, không có cổng và không có rào.
32 Các lạc đà của chúng sẽ trở thành các chiến lợi phẩm,
Các đàn súc vật của chúng sẽ là những miếng mồi ngon.
Ta sẽ phân tán những kẻ cạo tóc ở hai bên thái dương ra khắp bốn phương;
Ta sẽ đem tai họa đến với chúng từ mọi phía,” Chúa phán.
33 “Ha-xơ sẽ trở thành nơi ở của chó rừng,
Một nơi điêu tàn mãi mãi;
Không ai sống ở đó nữa,
Không ai muốn định cư ở đó nữa.”
Án Phạt Ê-lam
34 Lời của Chúa đến với Tiên Tri Giê-rê-mi liên quan đến Ê-lam, vào đầu triều đại của Xê-đê-ki-a vua Giu-đa: 35 Chúa các đạo quân phán thế này,
“Này, Ta sẽ bẻ gãy cây cung của Ê-lam,
Sức mạnh quân sự chủ lực mà chúng cậy vào.
36 Ta sẽ đem gió từ bốn phương thổi tốc vào Ê-lam;
Ta sẽ tung rải chúng ra theo mọi hướng gió;
Bấy giờ sẽ không còn một nước nào không có dân Ê-lam đến làm kẻ lưu đày.
37 Ta sẽ làm cho Ê-lam hoảng sợ trước mặt quân thù của chúng,
Và trước mặt những kẻ tìm cách lấy mạng chúng.
Trong cơn giận bừng bừng của Ta, Ta sẽ giáng họa xuống trên chúng,” Chúa phán.
“Ta sẽ sai gươm giáo đuổi theo chúng,
Cho đến khi Ta tiêu diệt chúng.
38 Bấy giờ Ta sẽ đặt ngai Ta ở Ê-lam để xử tội và diệt trừ vua của chúng và các quan của chúng,” Chúa phán.
39 “Nhưng về sau Ta sẽ tái lập vận mạng của Ê-lam,” Chúa phán.
Xin Chúa Ðoái Thăm và Phù Hộ
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, xin minh oan cho con,
Vì con đã bước đi cách thanh liêm,
Vì con đã tin cậy Chúa cách không nao núng.
2 Chúa ôi, xin tra xét con và thử nghiệm con,
Xin dò xem lòng dạ con và tâm trí con;
3 Vì tình thương của Ngài hằng ở trước mặt con,
Và con đã bước đi trong sự thành tín của Ngài.
4 Con không ngồi chung với những kẻ dối gian;
Con cũng không kết giao với những kẻ đạo đức giả.
5 Con ghét sự hội hiệp của những kẻ bất lương;
Con sẽ không ngồi chung với những kẻ gian ác.
6 Con rửa tay để xác định con vô tội,
Và đi quanh bàn thờ Ngài, Chúa ôi,
7 Ðể con có thể lớn tiếng tạ ơn Ngài,
Và cao rao những việc kỳ diệu của Ngài.
8 Chúa ôi, con yêu mến nhà Ngài, nơi Ngài ngự,
Nơi vinh hiển Ngài hiện diện.
9 Xin đừng cất linh hồn con chung với những kẻ tội lỗi;
Hoặc lấy mạng con cùng với những kẻ khát máu,
10 Những kẻ mà trong tay đã có âm mưu hiểm độc,
Và trong tay phải chúng nắm đầy của hối lộ.
11 Nhưng con, con sẽ bước đi trong sự thanh liêm;
Xin giải cứu con và tỏ lòng khoan dung đối với con.
12 Nguyện chân con được đứng vững trên nơi bằng phẳng;
Ðể ở giữa các đại hội, con sẽ chúc tụng Chúa.
Lòng Tin Vững Vàng Nơi CHÚA
Thơ của Ða-vít
1 Chúa là ánh sáng của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Tôi sẽ sợ ai?
Chúa là đồn lũy bảo vệ mạng sống tôi;
Tôi sẽ hãi hùng ai?
2 Khi những kẻ gian ác tấn công tôi, định ăn tươi nuốt sống tôi,
Những kẻ thù và kẻ nghịch của tôi đều té nhào và ngã quỵ.
3 Dầu cả một đạo quân vây quanh tôi,
Lòng tôi sẽ chẳng sợ;
Dầu cả một cuộc chiến tranh nổi lên chống lại tôi,
Tôi vẫn cứ vững lòng.
4 Tôi chỉ xin Chúa một điều, và tôi sẽ tìm kiếm điều ấy;
Ðó là tôi được ở trong nhà Chúa trọn đời mình,
Ðể có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Chúa,
Và để cầu vấn trong đền thánh của Ngài,
5 Vì trong ngày hoạn nạn, Ngài sẽ giấu tôi trong nơi Ngài ngự;
Ngài sẽ giấu tôi trong nơi bí mật của đền tạm Ngài;
Ngài sẽ đặt tôi trên một vầng đá vững chắc.
6 Bấy giờ đầu tôi sẽ được ngước lên giữa đám quân thù vây quanh;
Trong đền tạm Ngài, tôi sẽ dâng các của lễ cùng với tiếng reo mừng cảm tạ;
Tôi sẽ ca hát, thật vậy, tôi sẽ ca hát tôn ngợi Chúa.
7 Xin nghe con, Chúa ôi, khi con cất tiếng kêu cầu,
Xin tỏ lòng khoan dung đối với con và nhậm lời con.
8 Khi Ngài phán, “Hãy tìm kiếm mặt Ta,”
Lòng con đáp lại, “Chúa ôi, con sẽ tìm kiếm mặt Ngài.”
9 Xin đừng lánh mặt Ngài khỏi con;
Xin đừng xua đuổi con khi Ngài nổi giận,
Vì chỉ Ngài là nguồn giúp đỡ của con;
Xin đừng hất hủi con hoặc từ bỏ con,
Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của con.
10 Dù cha mẹ con từ bỏ con,
Nguyện xin Chúa tiếp nhận con.
11 Chúa ôi, xin dạy con đường lối Ngài,
Xin dẫn con đi trong đường ngay nẻo chánh, vì cớ những kẻ thù của con.
12 Xin đừng để con rơi vào ý đồ của những kẻ thù ghét con;
Vì chúng đã tạo ra những lời chứng dối để hại con,
Và chúng thở ra toàn những làn hơi hung bạo.
13 Ôi, nếu tôi không tin rằng tôi sẽ thấy lòng tốt của Chúa trong cõi người sống,
Hẳn tôi đã ngã lòng rồi.
14 Hãy trông cậy Chúa.
Hãy mạnh mẽ lên.
Hãy vững lòng bền chí.
Phải, hãy trông cậy Chúa.
Copyright © 2011 by Bau Dang