M’Cheyne Bible Reading Plan
7 Vậy dân ở Ki-ri-át Giê-a-rim đến và nhận Rương của Chúa, rồi rước về để trong nhà của A-bi-na-đáp, ở trên đồi. Họ cũng biệt ra thánh Ê-lê-a-xa con trai của ông ấy, để giao nhiệm vụ giữ Rương của Chúa.
Sa-mu-ên Làm Thủ Lãnh của Dân I-sơ-ra-ên
2 Vậy Rương Thánh cứ ở tại Ki-ri-át Giê-a-rim một thời gian dài. Hai mươi năm đằng đẵng trôi qua. Cả nhà I-sơ-ra-ên đều nhớ trông Chúa. 3 Bấy giờ Sa-mu-ên nói với cả nhà I-sơ-ra-ên, “Nếu anh chị em hết lòng trở về với Chúa, hãy loại bỏ các thần ngoại bang và Nữ Thần Ách-ta-rốt[a] ra khỏi anh chị em. Hãy hướng lòng anh chị em về Chúa và chỉ phụng thờ một mình Ngài mà thôi. Bấy giờ Ngài sẽ giải thoát anh chị em khỏi tay dân Phi-li-tin.”
4 Vậy dân I-sơ-ra-ên dẹp bỏ các tượng Thần Ba-anh và các tượng Nữ Thần Ách-ta-rốt, và chỉ phụng thờ một mình Chúa.
5 Sa-mu-ên nói, “Hãy tập họp toàn dân I-sơ-ra-ên tại Mích-pa, rồi tôi sẽ cầu xin Chúa cho anh chị em.” 6 Vậy họ tập họp nhau tại Mích-pa, rồi múc nước đổ ra trước mặt Chúa. Họ kiêng ăn hôm đó và nói, “Chúng ta đã phạm tội với Chúa.” Sa-mu-ên xét xử dân I-sơ-ra-ên tại Mích-pa.
7 Bấy giờ dân Phi-li-tin nghe rằng dân I-sơ-ra-ên đã tụ họp tại Mích-pa, các lãnh chúa của dân Phi-li-tin liền kéo quân lên đánh dân I-sơ-ra-ên. Khi dân I-sơ-ra-ên nghe tin ấy, họ sợ dân Phi-li-tin. 8 Dân I-sơ-ra-ên nói với Sa-mu-ên, “Xin ông đừng ngưng kêu cầu Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, để Ngài cứu chúng ta khỏi tay dân Phi-li-tin.”
9 Sa-mu-ên bắt một con chiên còn bú và dâng nó làm của lễ toàn thiêu lên Chúa. Sau đó Sa-mu-ên kêu cầu Chúa cho I-sơ-ra-ên, và Chúa nhậm lời ông.
10 Trong khi Sa-mu-ên dâng của lễ thiêu, dân Phi-li-tin tiến gần để tấn công dân I-sơ-ra-ên. Nhưng hôm đó Chúa giáng sấm sét kinh hoàng trên dân Phi-li-tin, khiến chúng bị rối loạn và bị dân I-sơ-ra-ên đánh bại. 11 Dân I-sơ-ra-ên từ Mích-pa xông ra, đuổi theo dân Phi-li-tin, và rượt chúng đến tận miền dưới của Bết Ca. 12 Sa-mu-ên lấy một tảng đá và dựng lên ở giữa Mích-pa và Sên, rồi đặt tên nó là Ê-bên-ê-xe[b] và nói, “Chúa đã giúp đỡ chúng ta đến đây.”
13 Vậy dân Phi-li-tin đã bị khuất phục. Chúng không dám xâm phạm biên giới của I-sơ-ra-ên để quấy nhiễu họ nữa. Tay Chúa chống lại dân Phi-li-tin suốt đời của Sa-mu-ên. 14 Các thành mà dân Phi-li-tin đã chiếm lấy của I-sơ-ra-ên, từ Éc-rôn đến Gát, đều được trả lại cho I-sơ-ra-ên. I-sơ-ra-ên lấy lại phần lãnh thổ của mình khỏi tay dân Phi-li-tin. Bấy giờ giữa dân I-sơ-ra-ên và dân A-mô-ri có hòa bình. 15 Sa-mu-ên xét xử trong I-sơ-ra-ên trọn đời ông. 16 Từ năm nầy qua năm khác, ông đi một vòng đến Bê-tên, Ghinh-ganh, và Mích-pa. Ông xét xử dân I-sơ-ra-ên ở những nơi ấy, 17 rồi ông trở về Ra-ma, vì nhà ông ở đó. Ông cũng xét xử dân I-sơ-ra-ên tại đó nữa. Ông xây ở đó một bàn thờ để thờ phượng Chúa.
I-sơ-ra-ên Yêu Cầu Có Một Vua
8 Bấy giờ Sa-mu-ên đã già lắm rồi. Ông lập các con trai của ông làm các thủ lãnh để xét xử trong I-sơ-ra-ên. 2 Con trưởng của ông tên là Giô-ên; con thứ nhì tên là A-bi-gia. Hai người ấy làm các thủ lãnh và xét xử tại Bê-e Sê-ba. 3 Các con trai của ông không đi theo đường lối của ông. Họ tẻ tách và chọn con đường kiếm lợi bất chính, nhận của hối lộ, và làm sai lệch công lý. 4 Vì thế tất cả các trưởng lão của I-sơ-ra-ên họp lại và đến gặp Sa-mu-ên tại Ra-ma. 5 Họ nói với ông, “Hãy xem, cụ đã già, còn các con cụ lại không theo đường lối của cụ. Bây giờ xin cụ lập cho chúng tôi một vua để xét xử chúng tôi như bao nhiêu dân khác.” 6 Nhưng điều họ yêu cầu, “Hãy cho chúng tôi một vua để xét xử chúng tôi” đã làm cho Sa-mu-ên buồn lòng. Sa-mu-ên cầu xin ý Chúa.
7 Chúa bảo Sa-mu-ên, “Hãy nghe mọi điều dân đã yêu cầu ngươi, vì không phải chúng đã lìa bỏ ngươi, nhưng chúng đã lìa bỏ Ta, để Ta không trị vì trên chúng. 8 Chúng cứ muốn theo mọi việc chúng đã làm kể từ ngày Ta đem chúng lên khỏi Ai-cập cho đến ngày nay, đó là lìa bỏ Ta mà phụng thờ các thần khác, nay chúng cũng đối xử với ngươi tương tự. 9 Vậy bây giờ ngươi hãy nghe theo lời của chúng, nhưng ngươi phải nghiêm khắc cảnh cáo chúng, và nói cho chúng biết những gì một người làm vua sẽ đối xử với chúng.”
Giá Phải Trả cho Một Chế Ðộ Quân Chủ Chuyên Chế
10 Vậy Sa-mu-ên nói lại tất cả những lời của Chúa cho dân về việc họ yêu cầu ông lập cho họ một vua. 11 Ông nói, “Ðây là những điều người làm vua trên anh chị em sẽ đối xử với anh chị em: Các con trai của anh chị em sẽ bị bắt làm người đánh xe, làm kỵ binh, làm quân hộ giá chạy trước xe của ông ta. 12 Người ấy sẽ đặt người chỉ huy cho mỗi một ngàn quân và người chỉ huy cho mỗi năm mươi quân; một số sẽ lo việc cày bừa ruộng đất cho ông ta và gặt hái cho ông ta; một số khác sẽ lo chế tạo vũ khí chiến tranh và các dụng cụ để làm các xe chiến mã cho ông ta. 13 Người ấy sẽ bắt các con gái anh chị em làm thợ chế nước hoa, nấu ăn, và làm bánh cho ông ta. 14 Người ấy sẽ lấy những cánh đồng màu mỡ nhất, những vườn nho tốt nhất, những vườn ô-liu tốt nhất của anh chị em mà ban cho bề tôi của ông ta. 15 Người ấy sẽ lấy một phần mười lúa gạo và hoa lợi của vườn nho anh chị em để ban cho các cận thần và bề tôi của ông ta. 16 Người ấy sẽ bắt các tôi trai, các tớ gái, các thanh niên lực lưỡng nhất, và những con lừa của anh chị em để làm những việc của ông ta. 17 Người ấy sẽ lấy một phần mười của bầy chiên anh chị em làm của mình. Rồi anh chị em sẽ làm tôi tớ cho người ấy. 18 Ðến lúc đó anh chị em sẽ kêu van than oán vì vua mình mà anh chị em đã chọn cho mình, nhưng trong ngày ấy Chúa sẽ không nghe anh chị em đâu.”
19 Tuy nhiên dân chúng nhất định không nghe theo lời khuyến cáo của Sa-mu-ên. Họ nói, “Không, phải có một vua để cai trị chúng tôi, 20 để chúng tôi cũng giống như bao nhiêu dân khác, hầu vua chúng tôi sẽ xét xử chúng tôi, dẫn đầu chúng tôi ra trận, và chiến đấu cho chúng tôi.”
21 Sa-mu-ên ghi nhận mọi lời của dân, rồi ông trình lại mọi điều ấy lên Chúa. 22 Chúa phán với Sa-mu-ên, “Hãy nghe theo chúng. Hãy lập cho chúng một vua.” Vậy Sa-mu-ên nói với dân I-sơ-ra-ên, “Ðược rồi, ai nấy hãy trở về thành mình.”
ÐỜI MỚI CỦA NGƯỜI ÐƯỢC XƯNG CÔNG CHÍNH
(6:1 - 8:39)
Chết Ðối Với Tội Lỗi, Sống Lại Với Ðấng Christ
6 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta cứ tiếp tục sống trong tội lỗi để ân sủng có thể gia tăng chăng? 2 Chẳng hề như vậy! Làm thể nào chúng ta đã chết đối với tội lỗi còn có thể tiếp tục sống trong tội lỗi? 3 Hay anh chị em không biết rằng khi tất cả chúng ta chịu báp-têm trong Ðức Chúa Jesus Christ, chúng ta đã chịu báp-têm vào sự chết của Ngài sao? 4 Vậy qua phép báp-têm, chúng ta được chôn với Ngài trong sự chết của Ngài, để như Ðấng Christ nhờ vinh hiển của Ðức Chúa Cha sống lại từ trong cõi chết thể nào, thì chúng ta cũng có thể sống trong đời sống mới thể ấy. 5 Vì nếu chúng ta đã hiệp nhất với Ngài trong sự chết của Ngài thể nào, chắc chắn chúng ta cũng sẽ hiệp nhất với Ngài trong sự sống lại của Ngài thể ấy. 6 Chúng ta biết rằng con người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Ngài để bản ngã tội lỗi có thể bị tiêu diệt, và để từ đó trở đi chúng ta không còn làm nô lệ cho tội lỗi nữa. 7 Vì ai đã chết thì đã được giải thoát khỏi quyền lực của tội lỗi. 8 Nếu chúng ta đã cùng chết với Ðấng Christ, chúng ta tin rằng chúng ta cũng sẽ cùng sống với Ngài. 9 Chúng ta biết rằng Ðấng Christ, sau khi đã từ cõi chết sống lại, sẽ không bao giờ chết nữa; sự chết không có quyền gì trên Ngài nữa. 10 Cái chết mà Ngài đã chết, Ngài chết đối với tội lỗi, chỉ một lần đủ cả; nhưng sự sống mà Ngài đang sống, Ngài sống cho Ðức Chúa Trời. 11 Vậy anh chị em cũng hãy coi mình như đã chết đối với tội lỗi và đang sống cho Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jesus Christ.
12 Thế thì xin anh chị em đừng để tội lỗi cầm quyền trong thân thể sẽ chết này của anh chị em, khiến anh chị em vâng theo dục vọng nó. 13 Ðừng để các chi thể anh chị em làm những khí cụ của sự bất chính để phục vụ tội lỗi, nhưng hãy dâng chính mình cho Ðức Chúa Trời như những người đã từ cõi chết sống lại và dâng các chi thể mình làm những khí cụ của sự công chính để phục vụ Ðức Chúa Trời. 14 Vì tội lỗi sẽ không có quyền gì trên anh chị em, bởi anh chị em không còn ở dưới Luật Pháp, nhưng đang ở dưới ân sủng.
Nô Lệ của Sự Công Chính
15 Vậy thì sao? Chúng ta được phép phạm tội thoải mái, vì chúng ta không còn ở dưới Luật Pháp mà đang ở dưới ân sủng chăng?
Chẳng hề như vậy! 16 Anh chị em không biết rằng một khi anh chị em đem thân làm nô lệ để vâng phục ai, anh chị em sẽ làm nô lệ của người mình vâng phục, hoặc của tội lỗi để phải chết, hoặc của sự vâng lời để được trở nên công chính chăng?
17 Tạ ơn Ðức Chúa Trời, vì trước kia anh chị em vốn là nô lệ của tội lỗi, mà nay lại hết lòng vâng theo khuôn mẫu tín lý đã truyền lại[a] cho mình, 18 và sau khi được giải thoát khỏi tội lỗi, anh chị em đã trở thành nô lệ cho sự công chính.
19 Tôi nói theo cách người đời thường nói, vì bản ngã xác thịt của anh chị em vẫn còn yếu đuối. Như trước kia anh chị em đã trao các chi thể mình để làm nô lệ cho sự ô uế và tội lỗi đến nỗi đã trở nên quá tội lỗi thể nào, nay hãy dâng các chi thể của anh chị em để làm nô lệ cho sự công chính hầu sẽ trở nên thánh cũng thể ấy.
20 Vì khi anh chị em còn là nô lệ của tội lỗi thì đối với sự công chính anh chị em thấy mình được tự do. 21 Thế hồi đó anh chị em làm nô lệ cho tội lỗi và đã thu được kết quả gì mà bây giờ anh chị em lại hổ thẹn vậy? Thì ra kết quả của những việc ấy chỉ là sự chết. 22 Nhưng bây giờ anh chị em đã được giải thoát khỏi tội lỗi và được làm nô lệ cho Ðức Chúa Trời, anh chị em có được kết quả của mình là sự thánh hóa, và cuối cùng là sự sống đời đời. 23 Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng tặng phẩm của Ðức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta.
Cảnh Cáo về Tội Thờ Thần Tượng
44 Lời của Chúa đến với Giê-rê-mi liên quan đến tất cả người Do-thái sống ở đất Ai-cập, đó là những người sống ở Mích-đôn, Ta-pan-he, Mêm-phít,[a] và trong đất Pát-rô,[b] 2 “Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Các ngươi đã thấy tất cả các tai họa Ta đã giáng trên Giê-ru-sa-lem và trên tất cả các thành của Giu-đa. Này, ngày nay chúng đã trở nên hoang vu và không người ở, 3 bởi vì tội lỗi chúng đã phạm. Chúng đã chọc giận Ta bằng cách dâng hương và thờ phượng các thần khác, là các thần chúng không biết, các ngươi không biết, và tổ tiên các ngươi cũng không biết. 4 Ta đã không ngừng sai tất cả tôi tớ Ta, tức các tiên tri, đến với các ngươi, bảo rằng, ‘Ôi, chớ làm điều gớm ghiếc mà Ta ghét.’ 5 Nhưng chúng chẳng nghe và cũng chẳng để tai vào; chúng chẳng lìa bỏ tội lỗi và chẳng chấm dứt việc dâng hương cho các thần khác. 6 Vì thế cơn giận và cơn thịnh nộ của Ta đã đổ ra như lửa và đã bùng cháy trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố của Giê-ru-sa-lem, và chúng đã trở nên hoang tàn đổ nát như ngày nay.’ 7 Vậy bây giờ Chúa, Ðức Chúa Trời các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Tại sao các ngươi muốn tái phạm tội trọng ấy để hại chính mình, tức tự diệt hết đàn ông, đàn bà, trẻ em, và ấu nhi khỏi Giu-đa, mà không chừa sót lại một người nào vậy? 8 Tại sao các ngươi cứ chọc giận Ta bằng những việc do tay các ngươi gây ra, qua việc dâng hương cho các thần khác trong đất Ai-cập, nơi các ngươi đến định cư như thế? Các ngươi có biết rằng làm như thế là các ngươi sẽ tự diệt mình và tự biến thành một đối tượng để bị nguyền rủa và sỉ nhục giữa mọi dân trên đất chăng? 9 Chẳng lẽ các ngươi đã quên mất những tội lỗi của tổ tiên các ngươi, những tội lỗi của các vua Giu-đa, những tội lỗi của các vợ chúng, những tội lỗi của chính các ngươi, và những tội lỗi của vợ các ngươi đã phạm trong đất Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem rồi sao? 10 Cho đến ngày nay chúng vẫn chưa tỏ ra thái độ hạ mình ăn năn sám hối hay sợ hãi gì cả. Chúng cũng không đi trong luật pháp và các luật lệ mà Ta đã đặt trước mặt các ngươi và trước mặt tổ tiên các ngươi.’
11 Vì thế Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Ta sẽ đích thân giáng họa trên các ngươi, để tuyệt diệt toàn thể Giu-đa. 12 Ta sẽ làm cho những kẻ còn sót lại của Giu-đa, những kẻ đã quyết tâm di cư vào Ai-cập để sống ở đó, chết mất, không chừa lại ai. Tất cả chúng sẽ ngã chết trong đất Ai-cập. Chúng sẽ chết vì gươm đao và vì nạn đói. Chúng sẽ trở thành một đối tượng để bị khinh bỉ, kinh tởm, nguyền rủa, và sỉ nhục. 13 Ta sẽ phạt những kẻ đến sống trong đất Ai-cập như Ta đã phạt Giê-ru-sa-lem bằng gươm giáo, nạn đói, và ôn dịch, 14 để không kẻ nào còn sót lại của Giu-đa đến sống trong đất Ai-cập thoát khỏi hoặc sống còn hoặc về lại đất Giu-đa, mặc dù chúng rất ao ước được trở về đó sống, nhưng chúng không thể trở về được, ngoại trừ một vài kẻ bỏ trốn.’”
15 Bấy giờ tất cả các ông vốn biết vợ họ đã dâng hương cho các thần khác, cùng tất cả các bà đứng bên cạnh, đông như một đại hội, và mọi người đã sống tại Pát-rô trong đất Ai-cập trả lời với Giê-rê-mi rằng, 16 “Những lời ông nhân danh Chúa nói với chúng tôi, chúng tôi không nghe đâu. 17 Nhưng chúng tôi chắc chắn sẽ làm những gì miệng chúng tôi đã khấn hứa. Chúng tôi sẽ dâng hương cho nữ hoàng trên trời và đổ lễ quán để cúng tế ngài, giống như chúng tôi, tổ tiên của chúng tôi, các vua của chúng tôi, và các quan của chúng tôi đã thường làm trong các thành ở Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem. Chúng tôi đã từng có dư thừa thực phẩm, thịnh vượng, và chẳng thấy có rủi ro hoạn nạn gì. 18 Nhưng từ khi chúng tôi ngừng dâng hương cho nữ hoàng trên trời và đổ lễ quán để cúng tế ngài, chúng tôi bị thiếu thốn đủ mọi sự và còn bị tiêu diệt bằng gươm giáo và nạn đói nữa.”
19 Các bà cũng phụ họa theo, “Chúng tôi nhất định sẽ dâng hương cho nữ hoàng trên trời và đổ lễ quán để cúng tế ngài. Quý vị nghĩ chúng tôi có nên làm các bánh với hình nữ thần trên mặt để dâng cho ngài và đổ lễ quán để cúng tế ngài, mà không cần chồng chúng tôi tham gia không?”
20 Bấy giờ Giê-rê-mi nói với mọi người, nam và nữ, cùng mọi người đã trả lời ông, thế này, 21 “Những thức hương anh chị em đã dâng trong các thành ở Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem, anh chị em và tổ tiên anh chị em, các vua và các quan của anh chị em, và dân trong xứ đã dâng, Chúa há không nhớ đến và không bận tâm hay sao? 22 Chúa đã không thể chịu đựng nổi các hành vi tội lỗi của anh chị em, những việc gớm ghiếc anh chị em đã phạm. Vì thế mà xứ sở của anh chị em đã trở nên hoang vắng, điêu tàn, thành một lời nguyền rủa, và không người ở như đã thấy ngày nay. 23 Sở dĩ đất nước chúng ta đã ra như thế là vì anh chị em đã dâng hương cho các thần tượng, và vì anh chị em đã phạm tội đối với Chúa, không vâng theo tiếng Chúa, không bước đi trong luật pháp, các luật lệ, và các thánh chỉ của Ngài, cho nên tai họa này đã giáng trên anh chị em, như anh chị em đã thấy ngày nay.”
24 Giê-rê-mi lại nói với mọi người và với tất cả phụ nữ ở đó, “Hãy nghe lời của Chúa, hỡi mọi người Giu-đa sống trong đất Ai-cập. 25 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Các ngươi và vợ các ngươi cứ làm những điều các ngươi đã nói đi. Các ngươi đã nói rằng, “Chúng tôi nhất định sẽ thực hiện những điều chúng tôi đã khấn hứa, tức dâng hương cho nữ hoàng trên trời và đổ lễ quán để cúng tế ngài,” thì bằng mọi cách, khá giữ lời khấn hứa của các ngươi và cứ đổ lễ quán để cúng tế nó đi!’ 26 Bây giờ hãy nghe lời của Chúa, hỡi mọi người Giu-đa sống trong đất Ai-cập. Này, Chúa phán, ‘Ta lấy danh lớn lao cao cả của Ta mà thề rằng danh Ta sẽ không được phép nói đến trên môi của bất cứ người Giu-đa nào sống trong cả nước Ai-cập nữa. Chẳng ai sẽ được nói “Nguyện Chúa, Ðức Chúa Trời hằng sống, làm chứng cho” nữa. 27 Ta sẽ theo dõi chúng để giáng họa chứ không phải để ban phước. Tất cả những người Giu-đa sống trong đất Ai-cập sẽ bị diệt mất bằng gươm giáo và nạn đói cho đến khi không còn sót lại người nào. 28 Chỉ có một số ít sẽ thoát khỏi gươm giáo và bỏ đất Ai-cập để trở về đất Giu-đa mà thôi. Bấy giờ những người Giu-đa sống sót, những kẻ đã từng đến định cư trong đất Ai-cập, sẽ biết lời của ai đúng, lời Ta hay lời của chúng.’ 29 Chúa phán, ‘Ðây sẽ là một dấu hiệu cho các ngươi, để các ngươi biết rằng Ta sẽ đoán phạt các ngươi trong đất nước này, hầu các ngươi sẽ biết rõ rằng những lời Ta đã phán nghịch lại các ngươi chắc chắn sẽ được ứng nghiệm.’ 30 Chúa phán thế này, ‘Ta sẽ trao Pha-ra-ôn Hóp-ra vua Ai-cập vào tay những kẻ thù của nó, những kẻ đang tìm cách lấy mạng nó, giống như Ta đã trao Xê-đê-ki-a vua Giu-đa vào tay Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn, kẻ thù của nó, kẻ tìm cách lấy mạng nó vậy.’”
Xin Chúa Giúp Ðắc Thắng
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Nguyện Chúa đáp lời bạn trong ngày bạn gặp nguy nan.
Nguyện danh Ðức Chúa Trời của Gia-cốp che chở bạn.
2 Nguyện Ngài ban ơn giúp đỡ bạn từ nơi thánh.
Nguyện Ngài ban ơn phù hộ bạn từ Si-ôn.
3 Nguyện Ngài nhớ đến tất cả lễ vật bạn dâng.
Nguyện Ngài nhậm những của lễ thiêu bạn hiến. (Sê-la)
4 Nguyện Ngài ban cho bạn điều lòng bạn ao ước.
Nguyện Ngài làm cho mọi kế hoạch của bạn được thành công.
5 Nguyện chúng tôi reo hò mừng rỡ khi bạn được đắc thắng,
Và nhân danh Ðức Chúa Trời chúng ta dựng lên những ngọn cờ.
Nguyện Chúa làm thành mọi điều bạn cầu xin.
6 Bây giờ tôi biết Chúa cứu người được xức dầu của Ngài;
Ngài đáp lời người từ nơi thánh trên trời,
Và dùng tay phải quyền năng Ngài mà giải cứu người.
7 Người này cậy vào chiến xa, kẻ kia cậy vào chiến mã;
Nhưng chúng ta cậy vào danh Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta.
8 Chúng nó sẽ quỵ xuống và ngã nhào;
Nhưng chúng ta sẽ vùng dậy và đứng thẳng lên.
9 Chúa ôi, xin cứu giúp vua;
Xin nhậm lời chúng con khi chúng con kêu cầu Ngài.[a]
Ca Mừng Vì Ðược Giải Cứu
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Chúa ôi, nhờ sức mạnh Ngài mà vua vui mừng;
Nhờ chiến thắng Ngài ban, người vui vẻ biết bao!
2 Ngài đã ban cho người điều lòng người ao ước;
Và không giữ lại điều gì môi người cầu xin. (Sê-la)
3 Ngài đã đón tiếp người bằng biết bao phước hạnh;
Ngài đội trên đầu người một vương miện bằng vàng ròng.
4 Người cầu xin Ngài được bảo toàn mạng sống,
Ngài cho người được trường thọ đời đời.
5 Người được vinh hiển lớn nhờ Ngài ban chiến thắng;
Ngài ban cho người cả huy hoàng lẫn uy nghi.
6 Ngài ban phước hạnh cho người muôn đời không dứt,
Và làm cho người luôn vui thỏa trước mặt Ngài;
7 Bởi vì vua tin cậy Chúa;
Nhờ tình thương của Ðấng Tối Cao, nên người không bị rúng động.
8 Tay Ngài sẽ tìm ra tất cả quân thù của Ngài;
Tay phải Ngài sẽ bắt hết những kẻ ghét Ngài.
9 Trong cơn giận Ngài sẽ biến chúng thành một lò lửa hực;
Trong cơn thịnh nộ Chúa sẽ nuốt chửng chúng, và lửa hừng sẽ thiêu trụi chúng.
10 Ngài sẽ diệt trừ dòng dõi chúng khỏi mặt đất,
Và con cháu chúng khỏi giữa con cái loài người.
11 Dù chúng có lập kế hoạch thâm độc chống lại Ngài,
Dù chúng có toan tính một âm mưu đen tối,
Chúng sẽ không bao giờ thành công;
12 Vì Ngài sẽ làm cho chúng phải quay lưng bỏ chạy,
Khi Ngài giương cung nhắm ngay mặt chúng bắn vào.
13 Chúa ôi, nguyện Ngài được tôn cao vì sức mạnh Ngài.
Chúng con sẽ ca hát và chúc tụng quyền năng Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang