Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Ru-tơ 3-4

Ru-tơ và Bô-a tại Sân Ðập Lúa

Na-ô-mi mẹ chồng nàng nói với nàng, “Hỡi con gái của mẹ, mẹ chẳng có bổn phận phải lo cho con một chỗ an thân để con được hạnh phúc sao? Vả lại, Bô-a, người có các tớ gái mà con đã theo mót lúa, chẳng phải là người bà con của chúng ta đấy sao? Này, tối nay người ấy sẽ đập lúa mạch ở sân đập lúa. Bây giờ con hãy tắm rửa, xức dầu thơm, mặc bộ đồ đẹp nhất, rồi xuống sân đập lúa, nhưng đừng để ai biết. Ðợi cho đến khi người ấy ăn uống xong; lúc người ấy nằm xuống ngủ, con hãy để ý xem người ấy nằm chỗ nào; bấy giờ con hãy đến, giở mền dưới chân người ấy, và nằm xuống; rồi người ấy sẽ bảo con phải làm gì.”

Nàng đáp với bà, “Con sẽ làm theo mọi điều mẹ bảo.”

Vậy nàng đến sân đập lúa và làm y theo điều mẹ chồng nàng đã dạy bảo. Khi Bô-a đã ăn uống xong, lòng đầy sảng khoái, ông đến nằm ngủ nơi chân đống lúa mạch. Nàng bèn nhẹ nhàng đến giở mền dưới chân ông và nằm xuống. Ðến nửa đêm Bô-a giựt mình, trở người, và kìa, nằm nơi chân ông là một phụ nữ. Ông hỏi, “Cô là ai?”

Nàng đáp, “Con là Ru-tơ tớ gái của ông. Xin ông vui lòng giăng mền ra đắp trên tớ gái của ông, vì ông là người có quyền chuộc sản nghiệp của gia đình con.”

10 Bô-a đáp, “Hỡi con gái của tôi, nguyện Chúa ban phước cho con. Nghĩa cử cao đẹp con làm cho gia đình con lần này còn quý báu hơn điều con đã làm bấy lâu nay. Con đã chẳng theo những chàng trai trẻ nào, bất kể nghèo hay giàu. 11 Vậy bây giờ, hỡi con gái của tôi, đừng sợ. Tôi sẽ làm cho con mọi điều con yêu cầu, vì tất cả mọi người trong dân tôi đều biết rằng con là một phụ nữ đức hạnh. 12 Nhưng bây giờ, dù tôi đúng là người bà con gần của con, nhưng vẫn còn một người bà con khác gần hơn tôi. 13 Con hãy ở đây đêm nay. Ðến sáng mai, nếu người ấy muốn chuộc sản nghiệp của gia đình con thì tốt; nhưng nếu người ấy không muốn chuộc sản nghiệp của gia đình con, thì xin Chúa Hằng Sống chứng giám: tôi sẽ chuộc sản nghiệp của gia đình con. Hãy nằm xuống và ngủ cho đến sáng.”

14 Vậy nàng nằm ngủ nơi chân ông cho đến sáng, nhưng trước khi mọi người có thể nhận ra nhau, nàng đã thức dậy, vì Bô-a đã bảo rằng, “Không nên để người ta biết có một phụ nữ đã đến sân đập lúa.” 15 Bấy giờ Bô-a nói, “Hãy đưa vạt áo choàng của con ra và giữ cho chặt.” Vậy nàng đưa vạt áo ra và giữ chặt. Ông trút vào đó sáu đấu[a] lúa mạch và đỡ nó lên vai nàng. Sau đó nàng[b] đi vào trong thành.

16 Nàng về đến nhà và gặp mẹ chồng. Bà hỏi, “Sự việc ra sao con?” Nàng kể lại cho bà mọi việc người ấy đã làm cho nàng 17 và nói tiếp rằng, “Ông ấy đã cho con sáu đấu lúa mạch đây, vì nói rằng, ‘Ðừng đi tay không về gặp mẹ chồng.’”

18 Bà nói, “Hỡi con gái của mẹ, hãy chờ đợi, để xem sự việc sẽ ngã ngũ ra sao, vì hôm nay nếu chưa giải quyết xong việc này, ông ấy sẽ không nghỉ đâu.”

Bô-a Thành Hôn với Ru-tơ

Bô-a đi đến cổng thành và ngồi xuống. Kìa, người bà con có quyền chuộc sản nghiệp mà Bô-a đã nói đi ngang qua. Bô-a nói với ông ấy, “Mời anh tẻ bước lại đây và ngồi xuống bàn chút việc.” Người ấy tẻ bước lại gần và ngồi xuống.

Bô-a mời mười vị trưởng lão trong thành lại và nói, “Kính mời quý vị ngồi đây.” Các vị trưởng lão bèn ngồi xuống.

Bấy giờ Bô-a nói với người có quyền chuộc sản nghiệp, “Na-ô-mi đã từ đồng bằng Mô-áp trở về; bà ấy muốn bán miếng đất thuộc về Ê-li-mê-léc, người anh em bà con của chúng ta. Vì thế tôi nghĩ tôi phải báo cho anh biết và xin anh rằng: Trước mặt những người có mặt ở đây và trước mặt quý vị trưởng lão của dân ta, xin anh hãy mua miếng đất ấy. Nếu anh muốn chuộc sản nghiệp đó, xin anh hãy chuộc nó; còn không, xin anh nói ra cho tôi biết, vì trước anh không ai có quyền đó, còn sau anh quyền đó thuộc về tôi.”

Người ấy đáp, “Tôi sẽ chuộc miếng đất ấy.”

Bô-a lại nói, “Ngày anh làm sở hữu chủ cánh đồng của Na-ô-mi cũng là ngày anh phải cưới Ru-tơ người Mô-áp, góa phụ của người quá cố, để nối danh người đã qua đời trên sản nghiệp của người ấy.”

Nghe thế người có quyền chuộc sản nghiệp nói, “Nếu vậy tôi không thể chuộc sản nghiệp ấy được, vì nó có thể tổn hại đến sản nghiệp của tôi. Xin anh hãy nhận lấy quyền chuộc sản nghiệp ấy đi, vì tôi không thể chuộc nó được.”

Thuở ấy trong dân I-sơ-ra-ên có tục lệ như thế này về việc chuộc mua hay đổi chác: Ðể xác quyết sự giao dịch, người này phải cởi một chiếc giày của mình mà trao cho người kia. Ðó là cách người I-sơ-ra-ên ngày xưa xác chứng sự thỏa thuận với nhau trong việc lập khế ước. Vậy người có quyền chuộc sản nghiệp nói với Bô-a, “Xin anh hãy mua sản nghiệp đó đi.” Rồi ông ta cởi chiếc giày của ông ra.

Bấy giờ Bô-a nói với các vị trưởng lão và mọi người có mặt tại đó, “Kính xin quý vị làm chứng cho rằng hôm nay tôi chuộc miếng đất nơi tay Na-ô-mi, cùng tất cả những gì thuộc về Ê-li-mê-léc, và tất cả những gì thuộc về Ki-li-ôn và Mác-lôn. 10 Tôi cũng xin cưới Ru-tơ người Mô-áp vợ của Mác-lôn để làm vợ tôi và để nối danh người quá cố trên sản nghiệp của người ấy, hầu danh của người quá cố sẽ không bị mất giữa vòng bà con mình và giữa dân cư của thành mình. Hôm nay kính xin quý vị vui lòng làm chứng cho.”

11 Bấy giờ mọi người đang có mặt tại cổng thành và các vị trưởng lão đều nói, “Chúng tôi xin làm chứng. Cầu xin Chúa ban phước cho người phụ nữ sắp vào nhà ông được như Ra-chên và Lê-a, hai người đã cùng nhau xây dựng nhà I-sơ-ra-ên. Nguyện ông được cường thịnh ở Ép-ra-tha và được nổi danh ở Bết-lê-hem. 12 Nguyện dòng dõi Chúa cho ông do người nữ này sinh ra sẽ làm cho nhà ông giống như nhà của Pê-rê mà Ta-ma đã sinh cho Giu-đa.”

Tổ Phụ của Ða-vít

13 Vậy Bô-a lấy Ru-tơ làm vợ. Ông đến với nàng. Chúa cho nàng thụ thai, và nàng sinh một con trai. 14 Bấy giờ các phụ nữ nói với bà Na-ô-mi, “Chúc tụng Chúa, Ðấng đã không để cho bà chẳng có người bà con nào chuộc lại sản nghiệp. Nguyện danh người ấy được tôn trọng trong I-sơ-ra-ên. 15 Nguyện đứa cháu này làm tươi mới lại cuộc đời bà và làm người phụng dưỡng bà trong tuổi già, vì con dâu của bà thương yêu bà và đã sinh cho bà cháu trai này. Người con dâu ấy thật quý cho bà hơn bảy con trai.”

16 Na-ô-mi bồng đứa bé lên, ôm nó vào lòng, và làm người vú nuôi của nó. 17 Các bà trong xóm đặt tên cho nó và nói, “Na-ô-mi đã có được một cháu trai.” Họ đặt tên nó là Ô-bết. Ô-bết là cha của Giê-se; Giê-se là cha của Ða-vít.

18 Ðây là dòng dõi của Pê-rê: Pê-rê sinh Hê-xơ-rôn; 19 Hê-xơ-rôn sinh Ram; Ram sinh Am-mi-na-đáp; 20 Am-mi-na-đáp sinh Nát-sôn; Nát-sôn sinh Sanh-môn; 21 Sanh-môn sinh Bô-a; Bô-a sinh Ô-bết; 22 Ô-bết sinh Giê-se; và Giê-se sinh Ða-vít.

Công Vụ Các Sứ đồ 28

Trên Ðảo Man-ta

28 Sau khi đã lên bờ an toàn chúng tôi mới biết đảo đó tên là Man-ta. Dân cư trên đảo đối xử với chúng tôi thật tử tế hiếm có. Vì trời mưa và lạnh nên họ đốt một đống lửa lớn để hoan nghinh tất cả chúng tôi. Phao-lô lượm một bó củi và đem chất vào đống lửa, một con rắn độc bị nóng bò ra và quấn vào tay ông. Khi dân địa phương thấy con rắn độc đeo vào tay Phao-lô, họ nói với nhau, “Người này quả là kẻ sát nhân, nên dù đã thoát chết trên biển, công lý cũng không để cho sống.” Nhưng Phao-lô rảy con rắn độc vào lửa, và không hề hấn gì. Họ nghĩ rằng ông sẽ bị sưng phù lên hoặc sẽ ngã xuống chết tức khắc, nhưng họ đợi mãi mà không thấy có gì bất thường xảy đến cho ông, nên họ đổi ý và nghĩ ông là một vị thần.

Gần nơi ấy là lãnh địa của Púp-li-u vị chúa đảo. Ông ta tiếp đãi chúng tôi rất ân cần trong ba ngày. Lúc ấy cha của Púp-li-u bị nóng lạnh và kiết lỵ, nằm liệt trên giường. Phao-lô đến thăm ông, đặt tay cầu nguyện, và chữa lành cho ông. Thấy thế tất cả những ai trên đảo bị đau ốm đều kéo đến gặp Phao-lô, và họ đều được chữa lành. 10 Họ đã bày tỏ lòng quý trọng chúng tôi bằng nhiều cách; khi chúng tôi xuống tàu ra đi, họ đã cung cấp mọi nhu cầu cho chúng tôi.

Phao-lô Ðến Thủ Ðô Rô-ma

11 Sau ba tháng chúng tôi xuống một chiếc tàu đã đến đảo để tạm trú qua mùa đông; tàu ấy đến từ A-léc-xan-ria và có hình hai thần Anh Em Sinh Ðôi chạm ở đầu tàu. 12 Khi tàu ghé Hải Cảng Sy-ra-cút, chúng tôi ở lại đó ba ngày. 13 Từ đó chúng tôi chạy dọc bờ biển và đến Rê-ghi-um. Một ngày sau gió nồm nổi lên, nên ngày kế tiếp chúng tôi đã đến được Pu-tê-ô-li. 14 Tại đây chúng tôi tìm được anh chị em tín hữu. Họ mời chúng tôi ở lại với họ bảy ngày. Sau đó chúng tôi lên đường đến Rô-ma. 15 Khi anh chị em tín hữu ở Rô-ma nghe tin chúng tôi đến, một số người đã từ khu thương mại Áp-pi-u và vùng Ba Lữ Quán đến gặp chúng tôi. Khi Phao-lô thấy họ, ông cảm tạ Ðức Chúa Trời và cảm thấy vững lòng. 16 Khi chúng tôi vào đến Thủ Ðô Rô-ma, Phao-lô được phép ở riêng một mình với một người lính canh giữ.

Phao-lô Tiếp Kiều Bào Do-thái tại Rô-ma

17 Ba ngày sau Phao-lô mời các vị lãnh đạo cộng đồng Do-thái họp lại. Sau khi họ tụ họp đông đủ, ông nói, “Thưa anh chị em, dù tôi không làm gì chống lại dân tộc chúng ta hay truyền thống của tổ tiên chúng ta, tôi đã bị bắt tại Giê-ru-sa-lem và bị nộp vào tay người La-mã. 18 Khi họ xét xử tôi, họ muốn thả tôi ra, vì họ không tìm được lý cớ nào để kết tội tử hình tôi cả. 19 Nhưng vì người Do-thái đã phản đối việc đó, nên buộc lòng tôi phải kháng cáo lên hoàng đế, chứ tôi không có điều gì chống lại dân tộc mình. 20 Vì lý do đó tôi kính mời anh chị em đến đây để được gặp anh chị em và thưa chuyện với anh chị em việc này; ấy là vì hy vọng của I-sơ-ra-ên mà tôi phải mang xiềng xích này.”

21 Họ đáp, “Chúng tôi chẳng nhận được thư từ gì từ Giu-đê gởi đến, và cũng chẳng có anh em nào đến đây báo cáo hay nói xấu gì về ông. 22 Nhưng chúng tôi muốn nghe ý kiến của ông, bởi vì chúng tôi biết rằng ở nơi nào người ta cũng phản đối đạo giáo này.”

23 Sau đó họ hẹn ngày gặp lại ông. Ðến ngày hẹn họ kéo nhau đến nhà trọ của ông rất đông. Từ sáng đến tối ông giải thích cho họ và làm chứng cho họ về vương quốc Ðức Chúa Trời. Ông trích dẫn Luật Pháp của Môi-se và Các Tiên Tri để thuyết phục họ tin nhận Ðức Chúa Jesus.

24 Một số người chịu thuyết phục về những điều ông nói, nhưng một số khác không tin. 25 Họ bất đồng ý kiến với nhau; trước khi họ ra về, Phao-lô nói thêm những lời này, “Ðức Thánh Linh đã phán những lời này là đúng lắm, khi Ngài dùng đấng Tiên Tri Ê-sai nói với các tổ phụ của anh chị em rằng,

26 ‘Hãy đến với dân này và nói:
Các ngươi cứ nghe mãi nhưng chẳng hiểu chi,
Các ngươi cứ nhìn mãi nhưng chẳng thấy gì.
27 Vì lòng dân này đã trở nên chai lỳ,
Tai họ đã điếc,
Mắt họ đã nhắm;
Kẻo mắt họ thấy,
Tai họ nghe,
Và lòng họ hiểu,
Rồi họ trở lại,
Và Ta chữa lành cho họ chăng.’Ê-sai 6:9-10 LXX

28 Vậy xin anh chị em hãy biết rằng đạo cứu rỗi này đã được truyền ra cho các dân ngoại, và họ sẽ lắng nghe.”

29 Sau khi nghe ông nói những lời ấy, người Do-thái đi ra và bàn cãi với nhau rất sôi nổi.[a]

30 Phao-lô sống tại căn nhà trọ ông thuê trọn hai năm, và tiếp đón mọi người đến thăm ông. 31 Ông giảng cho họ về vương quốc Ðức Chúa Trời và dạy họ về Chúa, tức Ðức Chúa Jesus Christ, một cách tự do, không bị trở ngại gì.

Giê-rê-mi 38

Giê-rê-mi Bị Bỏ Dưới Giếng Cạn

38 Lúc ấy Sê-pha-ti-a con của Mát-tan, Ghê-đa-li-a con của Pát-khua, Giu-canh con của Sê-lê-ni-a, và Pát-khua con của Manh-ki-a đã nghe những lời Giê-rê-mi nói với toàn dân rằng, Chúa phán thế này, ‘Ai cứ ở trong thành này sẽ bị chết vì gươm giáo, nạn đói, và ôn dịch; nhưng ai đi ra đầu hàng quân Canh-đê sẽ được sống. Ít nữa người ấy cũng sẽ giữ được mạng và sống còn.’” Chúa phán thế này, ‘Chắc chắn thành này sẽ bị phó vào tay quân của vua Ba-by-lôn, và chúng sẽ chiếm lấy thành.’”

Bấy giờ các tướng lãnh tâu với vua, “Xin chúa thượng cho xử tử tên này đi, vì hắn đã nói những lời ấy, làm nản lòng chiến sĩ và mọi người còn lại trong thành, bởi hắn chẳng tìm điều gì có lợi cho dân này, nhưng toàn là điều có hại.”

Vua Xê-đê-ki-a đáp, “Này, ông ấy đang nằm trong tay các ngươi, vì ngay cả vua còn chẳng có thể làm gì trái ý các ngươi.”

Vậy họ bắt Giê-rê-mi và quăng ông vào giếng của Hoàng Tử Manh-ki-a. Giếng ấy nằm trong doanh trại của đội quân thị vệ. Họ dùng các dây thừng dòng Giê-rê-mi xuống giếng. Bấy giờ giếng ấy chỉ còn bùn chứ không có nước, vì vậy Giê-rê-mi bị lún sâu trong bùn.

Ê-bết Mê-lếch Cứu Giê-rê-mi

Ê-bết Mê-lếch người Ê-thi-ô-pi, một trong các quan thái giám phục vụ trong cung vua, nghe tin Giê-rê-mi đã bị bỏ vào giếng – lúc đó vua đang ngồi tại Cổng Bên-gia-min. Ê-bết Mê-lếch rời cung vua, đến ra mắt vua, và tâu với vua, “Tâu chúa thượng, những việc các vị tướng lãnh ấy làm đối với Tiên Tri Giê-rê-mi thật ác quá. Bỏ ông ấy xuống giếng để ông ấy chết đói dưới đó trong khi trong thành không còn bánh quả là nhẫn tâm.”

10 Vua bèn truyền cho Ê-bết Mê-lếch người Ê-thi-ô-pi, “Hãy dẫn ba người ở đây đi với ngươi, và hãy kéo Tiên Tri Giê-rê-mi lên trước khi ông ấy chết dưới đó.” 11 Vậy Ê-bết Mê-lếch dẫn những người ấy đi với ông trở vào cung vua. Ông đến kho quần áo trong hoàng cung, lấy những vải cũ và quần áo cũ; rồi ông lấy các dây thừng dòng chúng xuống giếng cho Giê-rê-mi. 12 Ê-bết Mê-lếch người Ê-thi-ô-pi nói với Giê-rê-mi, “Xin ông lấy vải cũ và quần áo cũ lót dưới hai nách của ông và máng các dây thừng vào.” Giê-rê-mi làm y như vậy. 13 Kế đó những người ấy dùng các dây thừng kéo Giê-rê-mi lên khỏi giếng. Giê-rê-mi tiếp tục bị giam giữ trong doanh trại của đội quân thị vệ.

Xê-đê-ki-a Tham Khảo Ý Kiến của Giê-rê-mi

14 Vua Xê-đê-ki-a sai người đến mời Tiên Tri Giê-rê-mi vào gặp riêng ông ở cổng thứ ba của nhà Chúa. Vua nói với Giê-rê-mi, “Tôi có điều muốn hỏi ông. Xin ông đừng giấu tôi điều chi.”

15 Giê-rê-mi thưa với vua, “Nếu tôi nói thật với ngài, liệu ngài sẽ giết tôi không? Và nếu tôi khuyên ngài, liệu ngài có nghe lời tôi không?” 16 Vua Xê-đê-ki-a bí mật thề với Giê-rê-mi rằng, “Có Chúa hằng sống, Ðấng ban mạng sống cho chúng ta, làm chứng cho: Tôi sẽ không giết ông và tôi cũng sẽ không trao ông vào tay những người ấy, những kẻ tìm hại mạng sống ông.”

17 Bấy giờ Giê-rê-mi nói với Xê-đê-ki-a, “Chúa, Ðức Chúa Trời các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Nếu ngươi ra đầu hàng các quan tướng của vua Ba-by-lôn, chắc chắn ngươi sẽ giữ được mạng, thành này sẽ không bị phóng hỏa, ngươi và gia đình ngươi sẽ được sống. 18 Nhưng nếu ngươi không ra đầu hàng các quan tướng của vua Ba-by-lôn, thành này sẽ bị phó vào tay quân Canh-đê, chúng sẽ phóng hỏa thành, và bản thân ngươi sẽ không thoát khỏi tay chúng.’”

19 Vua Xê-đê-ki-a nói với Giê-rê-mi, “Tôi sợ những người Giu-đa đã đào ngũ qua với quân Canh-đê, vì tôi có thể bị trao cho những người đó, và họ sẽ làm nhục tôi.”

20 Giê-rê-mi nói, “Chuyện đó sẽ không xảy ra. Xin ngài hãy vâng lời của Chúa, làm theo những gì tôi đã thưa với ngài, thì mọi sự sẽ tốt đẹp với ngài, và ngài sẽ bảo toàn được tính mạng. 21 Nhưng nếu ngài nhất quyết không đầu hàng, thì đây là những gì Chúa đã tỏ cho tôi hay: 22 Này, tất cả các phụ nữ còn sót lại trong cung vua Giu-đa sẽ bị dẫn đi nộp cho các quan tướng của vua Ba-by-lôn, bấy giờ các phụ nữ ấy sẽ nói rằng:

‘Các bạn thân của ngài đã thuyết phục ngài,
Và ngài đã nghe lời họ;
Ðến khi chân ngài bị lún sâu trong bùn,
Họ bỏ mặc ngài để chạy thoát thân.’

23 Tất cả các vợ con ngài sẽ bị dẫn đem nộp cho quân Canh-đê; chính bản thân ngài cũng không thoát khỏi tay họ, nhưng ngài sẽ bị vua Ba-by-lôn bắt sống, và thành này sẽ bị phóng hỏa.”

24 Bấy giờ Xê-đê-ki-a nói với Giê-rê-mi, “Ðừng nói cho ai biết những gì chúng ta đã nói với nhau hôm nay, bằng không ông sẽ phải chết. 25 Nếu các tướng lãnh nghe rằng tôi đã nói chuyện với ông, chắc chắn họ sẽ đến hỏi ông, ‘Hãy nói cho chúng tôi biết ông đã nói gì với vua; chớ giấu chúng tôi điều gì, bằng không chúng tôi sẽ không tha mạng ông đâu. Vua đã nói với ông điều gì?’ 26 Bấy giờ ông hãy trả lời họ, ‘Tôi van xin vua đừng gởi trả tôi lại dinh của Giô-na-than, kẻo tôi sẽ chết ở đó.’”

27 Quả y như vậy, sau đó tất cả các tướng lãnh đến gặp Giê-rê-mi và tra hỏi ông; nhưng ông trả lời họ y như những lời vua đã truyền. Cuối cùng họ không thèm hỏi ông nữa, và câu chuyện giữa ông và vua không được ai biết. 28 Giê-rê-mi cứ bị giam trong doanh trại của đội quân thị vệ cho đến ngày Giê-ru-sa-lem bị thất thủ.

Thánh Thi 11-12

Chúa Là Ðấng Che Chở

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Tôi nương náu mình nơi Chúa.
Thế mà sao các người lại bảo linh hồn tôi rằng,
“Hãy làm như con chim và bay lên núi trốn đi”?
Vì kìa, kẻ ác đã giương cung;
Chúng đã đặt mũi tên vào dây cung,
Ðể từ trong bóng tối nhắm bắn người có lòng ngay thẳng.

Nếu các nền tảng bị phá hủy,
Người ngay lành còn có thể làm gì?

Chúa ngự trong đền thánh Ngài;
Chúa ngự trên ngôi Ngài trên thiên đàng.
Mắt Ngài nhìn thấy rõ hết;
Mí mắt Ngài dò xét con cái loài người.

Chúa thử nghiệm người ngay lành,
Nhưng linh hồn Ngài ghét kẻ ác và kẻ ham mến bạo tàn.
Ngài sẽ giáng mưa than lửa và diêm sinh xuống kẻ gian ác,
Gió phỏng sẽ là phần trong chén của chúng.

Chúa là Ðấng công chính.
Ngài yêu mến sự công chính.
Người ngay lành sẽ được nhìn thấy thánh nhan Ngài.

Xin Ðức Chúa Trời Giúp Ðỡ Ðể Ðối Phó Với Kẻ Xấu

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu nhạc buồn

Chúa ôi, xin giúp đỡ con, vì những người tin kính đạo đức không còn nữa;
Những người đáng tin cậy đã biến mất giữa con cái loài người.
Người ta nói với nhau những lời giả dối;
Họ dùng môi dua nịnh và sự hai lòng[a] để nói với nhau.

Cầu xin Chúa cắt bỏ mọi môi dua nịnh,
Và mọi lưỡi nói những lời kiêu ngạo;
Tức những kẻ nói rằng, “Nhờ lưỡi mình, chúng ta sẽ thắng;
Ðược hay mất là nhờ môi miệng chúng ta, chứ chẳng phải nhờ Chúa nào giúp cả.”[b]

Chúa phán, “Vì những người nghèo khó đang bị áp bức,
Vì những người cùng khốn đang rên xiết kêu van,
Nên bây giờ Ta phải trỗi dậy;
Ta sẽ đặt họ vào nơi an toàn, chỗ họ hằng ao ước.”

Lời Chúa là những lời tinh khiết;
Như bạc được luyện trong lò gốm, luyện sạch đến bảy lần.

Chúa ôi, xin Ngài gìn giữ họ;
Xin Ngài bảo vệ họ khỏi thế hệ gian tà này mãi mãi;
Vì cả bốn bên kẻ gian ác đều đi quanh rình rập,
Trong khi việc đồi bại lại được đề cao giữa con cái loài người.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang