M’Cheyne Bible Reading Plan
Giô-suê Khuyên Dân
23 Một thời gian khá lâu trôi qua, Chúa đã ban cho I-sơ-ra-ên được nghỉ ngơi và khỏi phải đối phó với mọi quân thù chung quanh. Bấy giờ Giô-suê đã già và cao tuổi. 2 Giô-suê triệu tập toàn thể I-sơ-ra-ên lại, tức các vị trưởng lão, các thủ lãnh, các quan xét, và các vị chỉ huy. Ông nói với họ:
“Bây giờ tôi đã già và cao tuổi. 3 Anh chị em đã chứng kiến thể nào Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho tất cả các dân đó vì cớ anh chị em; Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã chiến đấu cho anh chị em. 4 Này, tôi đã cho bắt thăm chia xứ của các dân còn sót lại và xứ của các dân đã bị tôi tiêu diệt từ bờ Sông Giô-đanh đến Biển Lớn ở phía tây cho các chi tộc của anh chị em làm sản nghiệp. 5 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ đánh lui chúng trước mặt anh chị em và loại trừ chúng khỏi mắt anh chị em. Anh chị em sẽ chiếm lấy xứ của chúng như Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã hứa với anh chị em. 6 Vì thế anh chị em phải hết sức cẩn thận vâng giữ và làm theo mọi điều đã chép trong sách luật pháp của Môi-se; chớ quay khỏi mọi điều ấy, dù qua bên phải hoặc bên trái, 7 để anh chị em sẽ không bị đồng hóa với các dân còn sót lại giữa anh chị em. Anh chị em chớ nhắc đến tên các thần của chúng, hoặc nhân danh các thần ấy mà thề, hoặc sấp mình xuống thờ lạy các thần ấy. 8 Nhưng anh chị em phải bám chặt lấy Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, như anh chị em đã làm cho đến ngày nay. 9 Vì Chúa đã đánh đuổi những dân lớn và mạnh đi khỏi mặt anh chị em. Còn về phần anh chị em, đến ngày nay vẫn không ai có thể chống nổi anh chị em. 10 Một người trong anh chị em có thể đánh đuổi một ngàn người bỏ chạy, bởi vì chính Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, chiến đấu cho anh chị em, như Ngài đã hứa với anh chị em. 11 Vậy hãy hết sức cẩn thận yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. 12 Vì nếu anh chị em quay đi và kết hiệp với những kẻ còn sót lại của các dân đang ở giữa anh chị em, nếu anh chị em dựng vợ gả chồng với chúng, tức cưới phụ nữ của chúng làm vợ và gả con gái của mình cho chúng, 13 thì anh chị em khá biết chắc rằng Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ không tiếp tục đuổi các dân ấy đi khỏi mắt anh chị em đâu; nhưng chúng sẽ trở thành một cái bẫy và một bẫy sập để bắt lấy anh chị em, một roi dây có móc sắt quất vào hông anh chị em, và những cây gai châm vào mắt anh chị em, cho đến khi anh chị em bị diệt mất khỏi xứ tốt đẹp mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã ban cho anh chị em.
14 Bây giờ tôi sắp sửa đi qua con đường mà mọi loài trên đất đều phải đi. Từ trong đáy lòng và trong linh hồn anh chị em, tất cả anh chị em đều biết rõ rằng mọi điều tốt đẹp mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã hứa với anh chị em, thì không một điều nào Ngài không thực hiện. Tất cả đều được ứng nghiệm cho anh chị em; không điều nào là không được thực hiện. 15 Nhưng giống như mọi điều tốt đẹp mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã hứa cho anh chị em đều được thực hiện cho anh chị em, thì Chúa cũng sẽ đem mọi điều dữ đến với anh chị em cho đến khi Ngài tiêu diệt anh chị em khỏi xứ tốt đẹp nầy mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã ban cho anh chị em, 16 nếu anh chị em vi phạm giao ước của Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mà Ngài đã truyền cho anh chị em phải giữ, và nếu anh chị em đi, phục vụ các thần khác, và sấp mình xuống thờ lạy chúng. Cơn giận của Chúa ắt sẽ nổi phừng lên nghịch lại anh chị em, rồi anh chị em sẽ chóng bị diệt mất khỏi xứ tốt đẹp mà Ngài đã ban cho anh chị em.”
Người Què Ðược Chữa Lành
3 Một ngày kia Phi-rơ và Giăng đi lên đền thờ vào giờ cầu nguyện lúc ba giờ chiều.[a] 2 Khi ấy có một người què từ trong lòng mẹ đã được khiêng đến đó. Số là hằng ngày ông được người ta khiêng để bên cổng đền thờ tên là Cổng Ðẹp để xin những người đi vào đền thờ bố thí. 3 Khi ông thấy Phi-rơ và Giăng sắp vào đền thờ, ông xin họ bố thí. 4 Phi-rơ và Giăng nhìn chăm chăm ông và nói, “Hãy nhìn chúng tôi!”
5 Vậy ông nhìn chăm chăm họ, hy vọng sẽ nhận được gì. 6 Nhưng Phi-rơ nói, “Bạc và vàng tôi không có, nhưng điều tôi có, tôi cho ông: Nhân danh Ðức Chúa Jesus Christ ở Na-xa-rét hãy đứng dậy và bước đi.”
7 Ðoạn Phi-rơ nắm lấy tay phải ông và đỡ ông dậy; ngay lập tức hai bàn chân và các mắt cá của ông được vững mạnh. 8 Ông nhảy lên, đứng thẳng dậy, và bước đi. Ông đi vào đền thờ với họ, vừa đi, vừa nhảy, vừa ca ngợi Ðức Chúa Trời.
9 Mọi người thấy ông vừa đi vừa ca ngợi Ðức Chúa Trời; 10 họ nhận ra ông là người què vốn ngồi xin bố thí tại Cổng Ðẹp của đền thờ, họ rất kinh ngạc và lấy làm lạ về những gì đã xảy đến cho ông.
11 Trong khi ông bám theo Phi-rơ và Giăng, mọi người đều quá đỗi kinh ngạc và kéo nhau chạy theo họ đến một nơi gọi là Hành Lang Sa-lô-môn.
Phi-rơ Giảng tại Ðền Thờ
12 Khi Phi-rơ thấy thế, ông nói với dân, “Thưa anh chị em người I-sơ-ra-ên, tại sao anh chị em kinh ngạc về việc này? Hay tại sao anh chị em nhìn chầm chập vào chúng tôi như thể tự chúng tôi có quyền phép hoặc đạo hạnh gì có thể làm cho người này bước đi vậy? 13 Ấy là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp, Ðức Chúa Trời của các tổ phụ chúng ta đã làm vinh hiển đầy tớ Ngài là Ðức Chúa Jesus, Ðấng anh chị em đã trao nộp và khước từ trước mặt Phi-lát, dù ông ấy đã quyết định phóng thích Ngài. 14 Anh chị em đã khước từ Ðấng Thánh và Ðấng Công Chính mà xin ân xá một kẻ sát nhân cho mình. 15 Anh chị em đã giết Ðấng Ban Sự Sống, Ðấng Ðức Chúa Trời đã làm cho sống lại từ cõi chết; về việc này, chúng tôi là các nhân chứng. 16 Bởi đức tin trong danh Ngài là danh đã làm cho người này, người anh chị em đã thấy và biết, được vững mạnh, và bởi đức tin nơi Ngài mà người này đã được ban cho mạnh khỏe hoàn toàn ngay trước mắt anh chị em.
17 Vậy bây giờ, thưa anh chị em, tôi biết anh chị em đã hành động trong lúc chưa hiểu biết, cũng như những người lãnh đạo của anh chị em. 18 Nhưng nhờ thế Ðức Chúa Trời đã làm ứng nghiệm lời Ngài đã phán qua miệng tất cả các vị tiên tri rằng Ðấng Christ do Ngài sai đến phải chịu đau khổ. 19 Vậy anh chị em hãy ăn năn, hãy trở về với Ðức Chúa Trời để tội lỗi của anh chị em được xóa đi, 20 hầu thời kỳ tươi mới có thể đến từ trước mặt Chúa, và để Ngài có thể sai Ðấng Christ, Ðấng đã được chỉ định từ trước, chính là Ðức Chúa Jesus, đến với anh chị em. 21 Ngài là Ðấng thiên đàng phải rước về cho đến thời kỳ làm mới lại[b] muôn vật, tức thời kỳ Ðức Chúa Trời đã cậy miệng các vị tiên tri thánh của Ngài nói trước từ lâu. 22 Thật vậy Môi-se đã nói,
‘Chúa Ðức Chúa Trời của anh chị em sẽ dấy lên từ giữa anh chị em một đấng tiên tri như tôi cho anh chị em. Anh chị em phải nghe theo mọi điều đấng ấy dạy bảo.
24 Sau đó tất cả các đấng tiên tri, từ Sa-mu-ên cho đến những vị kế tiếp ông, hễ ai nói tiên tri đều cũng loan báo về những ngày ấy. 25 Anh chị em là con cháu của các đấng tiên tri và của giao ước Ðức Chúa Trời đã lập với tổ tiên của anh chị em, khi Ngài phán với Áp-ra-ham,
‘Từ dòng dõi ngươi tất cả các dân trên đất sẽ được phước.’
26 Khi Ðức Chúa Trời dấy lên Ðầy Tớ của Ngài, Ngài đã sai Ðầy Tớ ấy đến với anh chị em trước hết, để ban phước cho anh chị em bằng cách làm mỗi người trong anh chị em lìa bỏ những xấu xa tội lỗi của mình.”
Giê-rê-mi Than Thở với CHÚA
12 Lạy Chúa, Ngài lúc nào cũng đúng mỗi khi con trình duyên cớ của con trước mặt Ngài,
Dầu vậy xin cho con thưa với Ngài nỗi ray rứt của con:
Tại sao kẻ gian ác lại luôn được thịnh vượng?
Tại sao bọn tráo trở được hạnh phúc bình an?
2 Ngài trồng chúng xuống và chúng đã đâm rễ mạnh;
Chúng lớn lên và ra trái đầy cành;
Nghe miệng chúng nói, tưởng chúng gần Ngài tha thiết,
Nhưng lòng chúng xa không biết đến ngần nào.
3 Còn Ngài, Chúa ôi, Ngài biết rõ lòng con;
Ngài đã thấy con và thử con;
Ngài biết rõ lòng con luôn tin cậy Ngài.
Xin lôi cổ chúng ra như chiên bị đem đi làm thịt,
Xin tách chúng ra để chờ ngày giết thịt.
4 Ðất sẽ than khóc cho đến bao lâu nữa?
Cỏ trong đồng sẽ khô héo đến bao giờ?
Vì sự gian ác của những kẻ sống trong xứ mà thú vật và chim trời đều bị tuyệt giống;
Thế mà chúng còn nói,
“Ngài sẽ không thấy được tương lai chúng ta ra thế nào đâu.”
ChúaÐáp Lời Giê-rê-mi
5 “Nếu ngươi chạy đua với người chạy bộ mà còn đuối sức,
Làm sao ngươi chạy đua với ngựa được?
Nếu ngươi vấp ngã trong xứ đang hòa bình an lạc,
Làm sao ngươi đối phó được với những bụi gai rậm rạp ở bờ sông Giô-đanh?
6 Ngay cả anh chị em ngươi và những người bà con trong dòng họ ngươi mà còn tráo trở hại ngươi;
Sau lưng ngươi họ đã nói xấu ngươi với nhiều người.
Ðừng tin họ dù ngoài miệng họ nói ngọt thế nào cũng mặc.
7 Ta đã bỏ nhà Ta, Ta đã rời khỏi cơ nghiệp Ta,
Ta đã phó người lòng Ta yêu dấu vào tay quân thù của nàng.
8 Ðối với Ta, cơ nghiệp Ta như sư tử dữ trong rừng;
Nó rống lên chống lại Ta,
Vì thế Ta ghét nó.
9 Cơ nghiệp Ta há là một chim săn mồi,
Ðể kên kên bu lại xé xác sao?
Hãy đi, tập họp các thú đồng lại,
Hãy đem chúng đến để chúng cắn nuốt nó.
10 Nhiều kẻ chăn chiên đã hủy hoại vườn nho của Ta,
Chúng đã giẫm nát phần sản nghiệp của Ta,
Chúng đã biến phần sản nghiệp tốt đẹp của Ta ra một đồng hoang trơ trụi.
11 Chúng đã biến nó thành một nơi hoang vắng tiêu điều,
Nó đã than khóc với Ta, vì nó đã trở thành hoang vắng,
Cả xứ đều đã trở nên hoang vu,
Vì chẳng ai quan tâm đến nó.
12 Quân tàn sát ào ạt tràn qua những ngọn đồi trọc trong đồng hoang,
Gươm của Chúa ăn nuốt từ đầu này đến đầu kia trong xứ,
Không ai thoát khỏi.
13 Chúng đã gieo lúa mì, nhưng chỉ gặt toàn gai góc,
Chúng đã làm lụng vất vả, nhưng thu hoạch chẳng ra gì.
Hãy lấy làm xấu hổ về những gì các ngươi gặt hái được,
Vì cơn giận phừng của Chúa đang đổ xuống trên các ngươi.”
14 Chúa phán thế này, “Về những nước láng giềng xấu xa gian ác, những kẻ đã cướp lấy sản nghiệp Ta ban cho dân I-sơ-ra-ên của Ta: Này, Ta sẽ bứng chúng ra khỏi xứ của chúng, đồng thời Ta cũng sẽ bứng Giu-đa ra khỏi giữa chúng luôn. 15 Nhưng sau khi Ta đã bứng chúng đi rồi, Ta sẽ thương xót chúng lại, Ta sẽ đem tất cả chúng về lại sản nghiệp của chúng, mỗi dân sẽ về lại đất nước của mình. 16 Bấy giờ nếu chúng chăm chỉ học theo cách của dân Ta, lấy danh Ta mà thề nguyện, ‘Nguyện Chúa hằng sống làm chứng,’ như trước kia chúng đã dạy dân Ta nhân danh Ba-anh thề nguyện, thì chúng sẽ được vững lập giữa dân Ta. 17 Nhưng nếu dân nào không chịu nghe theo, Ta sẽ bứng hẳn chúng đi và diệt chúng dứt tiệt,” Chúa phán.
SỰ THƯƠNG KHÓ, SỰ CHẾT, VÀ SỰ PHỤC SINH CỦA ÐỨC CHÚA JESUS
(26:1 - 28:20)
Âm Mưu Giết Chúa
(Mác 14:1-2; Lu 22:1-2; Gg 11:45-53)
26 Khi Ðức Chúa Jesus đã nói xong những điều ấy, Ngài nói với các môn đồ Ngài, 2 “Các ngươi biết rằng còn hai ngày nữa là đến Lễ Vượt Qua, và Con Người sẽ bị phản nộp để bị đóng đinh.”
3 Khi ấy các trưởng tế và các trưởng lão trong dân họp lại trong dinh Thượng Tế Cai-a-pha 4 để bàn mưu lén bắt Ðức Chúa Jesus và giết đi. 5 Nhưng họ lại nói, “Ðừng làm trong kỳ lễ kẻo dân sẽ nổi loạn.”
Chúa Ðược Xức Dầu tại Bê-tha-ni
(Mác 14:3-9; Gg 12:1-8)
6 Khi Ðức Chúa Jesus ở tại Bê-tha-ni, trong nhà của Si-môn, người mắc bịnh ngoài da,[a] 7 một phụ nữ đến gần Ngài, mang theo một bình ngọc đựng dầu thơm rất đắt giá. Nàng đổ dầu thơm ấy trên đầu Ngài trong khi Ngài đang ngồi dùng bữa. 8 Khi các môn đồ Ngài thấy vậy, họ nổi giận và nói, “Tại sao lại phí của như thế? 9 Vì dầu ấy có thể bán được một số tiền lớn để giúp đỡ người nghèo.”
10 Nhưng Ðức Chúa Jesus biết điều ấy, Ngài phán với họ, “Tại sao các ngươi làm khó nàng? Nàng đã làm một việc tốt cho Ta. 11 Vì các ngươi luôn có người nghèo với mình, nhưng các ngươi không có Ta luôn đâu. 12 Khi nàng đổ dầu trên mình Ta, nàng chuẩn bị Ta để chôn cất. 13 Quả thật, Ta nói với các ngươi, trong khắp thế gian, nơi nào Tin Mừng này được rao giảng, những gì nàng đã làm cho Ta cũng sẽ được nhắc lại để tưởng nhớ nàng.”
Giu-đa Ích-ca-ri-ốt Phản Chúa
(Mác 14:10-11; Lu 22:3-6)
14 Bấy giờ một trong mười hai sứ đồ tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đến gặp các trưởng tế, 15 và nói, “Các ông sẽ trả cho tôi bao nhiêu tiền nếu tôi nộp Người ấy cho các ông?” Họ thỏa thuận trả cho hắn ba mươi miếng bạc. 16 Từ lúc ấy hắn bắt đầu tìm dịp để phản nộp Ngài.
Chúa Ăn Lễ Vượt Qua với Các Môn Ðồ của Ngài
(Mác 14:12-21; Lu 22:7-14, 21-23; Gg 13:21-30)
17 Vào ngày thứ nhất của Lễ Bánh Không Men, các môn đồ đến với Ðức Chúa Jesus và hỏi, “Thầy muốn chúng con chuẩn bị cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?”
18 Ngài đáp, “Hãy vào trong thành, gặp một người, và nói với người ấy, ‘Thầy bảo: Giờ Ta sắp đến. Ta sẽ giữ Lễ Vượt Qua với các môn đồ Ta ở nhà ngươi.’”
19 Các môn đồ làm y như lời Ðức Chúa Jesus đã bảo, và họ chuẩn bị bữa ăn cho Lễ Vượt Qua.
20 Tối đến Ngài ngồi vào bàn với mười hai môn đồ. 21 Trong bữa ăn, Ngài nói, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản Ta.”
22 Các môn đồ buồn lắm. Họ bắt đầu lần lượt hỏi Ngài, “Lạy Chúa, chắc chắn không phải là con, phải không?”
23 Ngài trả lời và nói, “Người đã đưa tay chấm bánh vào tô với Ta sẽ phản Ta. 24 Con Người sẽ đi y như lời đã viết về Người, nhưng khốn thay cho kẻ phản bội Con Người! Thà nó đừng sinh ra thì hơn.”[b]
25 Giu-đa, kẻ phản Ngài, đáp lời và nói, “Thưa Thầy, không lẽ là con sao?”
Ngài nói với hắn, “Chính ngươi đã nói thế.”
Chúa Thiết Lập Lễ Tiệc Thánh
(Mác 14:22-26; Lu 22:14-20; 1Cô 11:23-25)
26 Trong khi họ dùng bữa, Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra, trao cho các môn đồ, và nói, “Hãy lấy và ăn; đây là thân thể Ta.”
27 Kế đó Ngài lấy chén, tạ ơn, trao cho các môn đồ, và nói, “Hãy uống chén này, tất cả các ngươi, 28 vì đây là huyết Ta, huyết của giao ước mới[c] đã đổ ra cho nhiều người được tha tội. 29 Ta nói với các ngươi, Ta sẽ không uống nước nho này nữa cho đến ngày đó, ngày Ta uống nước nho mới với các ngươi trong vương quốc của Cha Ta.”
30 Sau khi hát một bài thánh ca, họ đi ra để lên Núi Ô-liu.
Chúa Nói Trước Về Việc Phi-rơ Chối Ngài
(Mác 14:27-31; Lu 22:31-34; Gg 13:36-38)
31 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ðêm nay, tất cả các ngươi sẽ lìa bỏ Ta, vì có lời chép rằng,
‘Ta sẽ đánh người chăn, và bầy chiên sẽ tản lạc.’
32 Nhưng sau khi Ta sống lại, Ta sẽ đến Ga-li-lê trước các ngươi.”
33 Phi-rơ lên tiếng và nói với Ngài, “Dù tất cả bỏ đi[d] vì cớ Thầy, con sẽ không bao giờ lìa bỏ Thầy đâu.”
34 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Quả thật, Ta nói với ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.”
35 Phi-rơ thưa với Ngài, “Dù con phải chết với Thầy, con sẽ không chối Thầy đâu.” Tất cả các môn đồ đều nói như vậy.
Chúa Cầu Nguyện trong Vườn Ghết-sê-ma-nê
(Mác 14:32-42; Lu 22:39-46)
36 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus đi với họ đến một chỗ gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài nói với các môn đồ, “Hãy ngồi đây trong khi Ta lại đằng kia cầu nguyện.”
37 Ngài đem Phi-rơ và hai con trai của Xê-bê-đê theo, rồi Ngài bắt đầu buồn bã và sầu não. 38 Ngài nói với họ, “Linh hồn Ta quá buồn bã, gần chết. Hãy ở đây và thức canh với Ta.”
39 Ngài đi xa hơn một quãng nữa, sấp mình xuống đất, và cầu nguyện rằng, “Lạy Cha của con, nếu có thể được, xin cho chén này qua khỏi con; nhưng không theo ý con mà theo ý Cha.”
40 Sau đó Ngài trở lại chỗ các môn đồ và thấy họ đang ngủ. Ngài nói với Phi-rơ, “Thế thì các ngươi không thể thức canh với Ta một giờ sao? 41 Hãy thức canh và cầu nguyện kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ. Tâm linh thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối.”
42 Ngài lại đi lần thứ hai và cầu nguyện, “Lạy Cha của con, nếu chén này không thể qua khỏi con, mà con phải uống, thì xin ý Cha được nên.”
43 Ngài trở lại lần nữa và thấy các môn đồ vẫn còn ngủ, vì mắt họ đã nặng trĩu quá rồi. 44 Ngài rời họ một lần nữa, đi cách ra một khoảng, và cầu nguyện lần thứ ba. Ngài cũng cầu nguyện như lần trước. 45 Sau đó Ngài trở lại với các môn đồ và nói, “Bây giờ mà các ngươi vẫn còn ngủ và nghỉ ư? Này, giờ đã đến, Con Người sẽ bị phản nộp vào tay những kẻ tội lỗi. 46 Hãy đứng dậy, chúng ta đi. Này, kẻ phản Ta đã đến.”
Chúa Phó Mình cho Kẻ Ác
(Mác 14:43-50; Lu 22:47-53; Gg 18:3-12)
47 Khi Ngài còn đang nói thì Giu-đa, một trong mười hai môn đồ, tiến đến; hắn dẫn theo một đám đông với gươm giáo gậy gộc do các trưởng tế và các trưởng lão trong dân sai đi. 48 Trước đó tên phản bội đã cho họ một ám hiệu, “Hễ người nào tôi ôm hôn, các ông hãy bắt ngay người ấy.”
49 Lập tức hắn đến gần Ðức Chúa Jesus và nói, “Chào Thầy,” rồi hắn ôm hôn Ngài.
50 Ðức Chúa Jesus nói với hắn, “Bạn ơi, bạn đến đây để làm gì thì hãy làm đi.” Bấy giờ chúng đến gần, tra tay trên Ðức Chúa Jesus, và bắt Ngài.
51 Kìa, một trong những người đang ở với Ðức Chúa Jesus vung tay rút gươm của mình ra và chém một đầy tớ của vị thượng tế, chặt đứt vành tai người ấy. 52 Ðức Chúa Jesus phán với người ấy, “Hãy tra gươm ngươi vào vỏ, vì ai sử dụng gươm sẽ chết bằng gươm. 53 Ngươi không nghĩ rằng Ta có thể cầu xin Cha Ta, và Ngài sẽ lập tức sai hơn mười hai đạo thiên binh đến cho Ta sao? 54 Nhưng nếu thế, làm sao điều Kinh Thánh chép phải xảy ra như thế này có thể được ứng nghiệm?”
55 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với đám người ấy, “Sao các ngươi cầm gươm giáo gậy gộc đến bắt Ta như bắt trộm cướp vậy? Hằng ngày Ta ngồi giảng dạy trong đền thờ mà các ngươi không bắt Ta. 56 Nhưng tất cả những điều này phải xảy ra, để lời các đấng tiên tri nói trước trong Kinh Thánh được ứng nghiệm.”
Bấy giờ tất cả môn đồ Ngài đều bỏ Ngài mà trốn hết.
Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái Xét Xử Chúa
(Mác 14:53-65; Lu 22:54-55, 63-71; Gg 18:13-14, 19-24)
57 Những kẻ bắt Ðức Chúa Jesus dẫn Ngài đến dinh Thượng Tế Cai-a-pha. Các thầy dạy giáo luật và các trưởng lão đã tề tựu sẵn tại đó. 58 Trong khi đó Phi-rơ đi theo Ngài xa xa; ông vào tận trong sân của dinh thượng tế. Khi vào được trong sân rồi, ông ngồi xuống với các cảnh binh để xem kết cuộc sẽ ra sao.
59 Bấy giờ các trưởng tế và cả Hội Ðồng tìm chứng dối để vu cáo Ðức Chúa Jesus hầu có thể kết án tử hình Ngài, 60 nhưng họ không tìm được điều nào, mặc dầu có lắm kẻ đứng ra làm chứng dối. Sau cùng có hai kẻ bước ra 61 và nói, “Người này đã nói rằng, ‘Ta có thể phá đền thờ của Ðức Chúa Trời và xây lại trong ba ngày.’”
62 Vị thượng tế đứng dậy và nói với Ngài, “Ngươi không trả lời sao? Những người này tố cáo ngươi điều gì thế?”
63 Nhưng Ðức Chúa Jesus vẫn im lặng. Vị thượng tế nói với Ngài, “Ta buộc ngươi thề trước mặt Ðức Chúa Trời hằng sống, rồi nói cho chúng ta biết: Có phải ngươi là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời không?”
64 Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Ðúng như ngươi đã nói. Hơn nữa, Ta nói với các ngươi, từ nay trở đi, các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Ðấng Quyền Năng và sẽ ngự trên mây trời mà đến.”
65 Bấy giờ vị thượng tế xé toạc áo choàng của ông ra và nói, “Hắn đã phạm thượng! Tại sao chúng ta phải cần người làm chứng nữa? Ðấy, quý vị đã nghe những lời phạm thượng của hắn rồi đó. 66 Quý vị nghĩ sao?”
Họ trả lời, “Hắn thật đáng chết.”
67 Bấy giờ họ nhổ vào mặt Ngài và đánh Ngài. Có mấy kẻ tát Ngài 68 và nói, “Hỡi Ðấng Christ, hãy nói tiên tri cho chúng tôi biết, ai đã đánh ông đó?”
Phi-rơ Chối Chúa
(Mác 14:66-72; Lu 22:56-62; Gg 18:15-18, 25-27)
69 Khi ấy Phi-rơ đang ngồi ở ngoài sân; một cô tớ gái đến gần ông và nói, “Ông cũng là người của ông Jesus người Ga-li-lê.”
70 Nhưng Phi-rơ chối phăng trước mặt mọi người rằng, “Tôi không biết cô nói gì.” 71 Nói xong ông bỏ đi ra cổng.
Một cô tớ gái khác thấy ông, cô ấy nói với những người đứng đó, “Ông này là người của ông Jesus ở Na-xa-rét đó.”
72 Ông lại chối nữa và thề, “Tôi không biết người ấy.”
73 Một lát sau những người đứng đó đến gần và nói với Phi-rơ, “Chắc chắn ông là người trong bọn đó rồi. Giọng địa phương của ông đã tố cáo ông.”
74 Bấy giờ Phi-rơ bắt đầu nguyền rủa và thề, “Tôi không biết người ấy.” Ngay lúc đó có tiếng gà gáy. 75 Phi-rơ nhớ lại những lời Ðức Chúa Jesus đã nói, “Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.” Ông đi ra và khóc lóc đắng cay.
Copyright © 2011 by Bau Dang