Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giô-suê 6:6-27

Vậy Giô-suê con của Nun gọi các tư tế đến và nói với họ, “Xin quý vị hãy khiêng Rương Giao Ước ra đi, và hãy chọn bảy vị tư tế cầm bảy kèn bằng sừng chiên đi trước Rương của Chúa.” Ông nói với dân, “Hãy tiến bước và đi quanh thành. Các chiến sĩ hãy lần lượt đi qua trước Rương của Chúa.”

Theo như lịnh của Giô-suê truyền cho dân, bảy tư tế cầm bảy kèn bằng sừng chiên vừa đi vừa thổi kèn trước thánh nhan Chúa, còn Rương Giao Ước của Chúa đi kế sau. Một đạo quân tiên phong đi trước bảy vị tư tế thổi kèn ấy, và một đạo quân hậu vệ đi sau Rương, trong khi bảy vị tư tế vừa đi vừa thổi kèn. 10 Nhưng đối với toàn dân, Giô-suê ban lịnh nầy, “Anh em không được la hét, không được để cho ai nghe tiếng mình, và không được nói một lời nào cho đến ngày tôi bảo anh em la lên; bấy giờ anh em hãy la lên.” 11 Vậy Rương của Chúa đi vòng quanh thành một vòng, rồi họ trở về doanh trại và nghỉ đêm trong doanh trại.

12 Sáng hôm sau Giô-suê dậy sớm; các tư tế khiêng Rương của Chúa. 13 Bảy tư tế cầm kèn bằng sừng chiên đi trước Rương của Chúa; họ vừa đi vừa thổi kèn. Ðạo quân tiên phong đi trước họ, đạo quân hậu vệ đi sau Rương, và bảy tư tế vừa đi vừa thổi kèn. 14 Ngày thứ nhì họ đi vòng quanh thành một lần rồi trở về doanh trại. Họ cứ làm như vậy sáu ngày.

15 Ngày thứ bảy họ dậy sớm, lúc bình minh, họ đi vòng quanh thành bảy lần, cũng một cách thức như vậy. Chỉ ngày hôm đó họ đi quanh thành bảy lần. 16 Cuối lần thứ bảy, trong khi các tư tế thổi kèn, Giô-suê truyền cho dân, “Hãy la lên! Vì Chúa ban thành nầy cho anh em. 17 Thành và những gì trong thành sẽ bị tận diệt để dâng lên Chúa. Chỉ kỹ nữ Ra-háp và mọi người ở với nàng trong nhà nàng sẽ được sống, bởi vì nàng đã giấu các sứ giả chúng ta sai đi. 18 Còn anh em, hãy giữ mình khỏi những vật đã định phải bị tiêu diệt.[a] Anh em chớ tham muốn mà lấy bất cứ vật gì đã định phải bị tiêu diệt ấy, kẻo anh em sẽ làm cho doanh trại của I-sơ-ra-ên trở thành đối tượng phải bị tiêu diệt, và như vậy anh em sẽ gây họa cho doanh trại. 19 Nhưng tất cả bạc, vàng, và những vật bằng đồng hoặc bằng sắt thì phải biệt riêng ra thánh cho Chúa. Chúng sẽ được đem vào kho của Chúa.”

20 Bấy giờ dân la to giữa tiếng kèn thổi lên vang lừng. Vừa khi dân nghe tiếng kèn thổi vang, họ la lên một tiếng lớn, tường thành liền đổ xuống. Thế là ai nấy cứ nhắm ngay trước mặt mình mà xông vào thành và chiếm lấy. 21 Họ dùng lưỡi gươm tiêu diệt mọi vật trong thành: đàn ông và đàn bà, con trẻ và người già, luôn cả bò, chiên, và lừa.

22 Giô-suê nói với hai người đã được sai làm quân do thám xứ, “Hãy vào nhà của người kỹ nữ, đem nàng và mọi người trong nhà nàng ra, y như anh em đã thề với nàng.” 23 Vậy hai chàng trẻ tuổi đã được sai đi do thám vào và đem Ra-háp ra, cùng với cha, mẹ, các anh chị em[b] của nàng, và tất cả những ai thuộc về nàng; hai người ấy đem tất cả thân nhân của nàng ra và để họ ở bên ngoài doanh trại của I-sơ-ra-ên. 24 Họ phóng hỏa đốt thành và mọi vật trong đó; chỉ bạc, vàng, và những vật bằng đồng hoặc bằng sắt thì họ đem vào kho của nhà Chúa. 25 Nhưng kỹ nữ Ra-háp cùng với gia đình nàng và mọi người thuộc về nàng thì Giô-suê chừa lại. Gia đình nàng đã sống giữa dân I-sơ-ra-ên từ thuở đó. Ấy là vì nàng đã giấu các sứ giả do Giô-suê sai đi do thám Giê-ri-cô.

26 Lúc ấy Giô-suê đã cất lời nguyền rủa rằng,

“Thật đáng rủa thay cho kẻ trỗi dậy trước mặt Chúa để xây dựng lại Thành Giê-ri-cô nầy.
Khi nó xây nền của thành, con đầu lòng của nó sẽ chết;
Khi nó xây cổng của thành, con út của nó sẽ chết.”

27 Chúa ở với Giô-suê, và danh tiếng ông được vang ra khắp xứ.

Thánh Thi 135-136

Ca Tụng Chúa và Nhận Xét về Thần Tượng

Hãy ca ngợi Chúa! Hãy ca ngợi danh Chúa!
Hỡi các tôi tớ Chúa, hãy ca ngợi Ngài.
Hỡi các bạn, những người đứng trong nhà Chúa,
Những người đứng trong sân đền thờ Ðức Chúa Trời chúng ta,
Hãy ca ngợi Chúa, vì Chúa thật tốt;
Hãy ca tụng danh Ngài, vì danh Ngài đáng kính yêu;
Chúa đã chọn Gia-cốp cho Ngài,
I-sơ-ra-ên làm tài sản riêng của Ngài.

Vì tôi biết rằng Chúa thật vĩ đại;
Chúa của chúng ta vĩ đại hơn tất cả thần thánh của loài người.
Bất cứ điều gì Chúa muốn, Ngài làm điều ấy,
Bất kể trên trời hay dưới đất, trong lòng biển hay trong các vực sâu.
Ngài khiến mây trồi lên từ những nơi tận cùng trái đất;
Ngài làm cho sấm sét nổ vang khi trời đổ cơn mưa;
Ngài sai gió bay ra từ các kho lẫm của Ngài.

Ngài đánh hạ các con đầu lòng của Ai-cập,
Con của loài người và con của súc vật.
Hỡi Ai-cập, Ngài sai các dấu kỳ và phép lạ đến giữa ngươi,
Ðể trừng phạt Pha-ra-ôn và các tôi tớ của ông ta.
10 Ngài đánh bại nhiều dân tộc,
Và tiêu diệt các vua mạnh mẽ;
11 Si-hôn vua dân A-mô-ri, Óc vua Ba-san,
Và tất cả các vương quốc ở Ca-na-an.
12 Ngài ban xứ của họ để làm sản nghiệp,
Một sản nghiệp cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.

13 Chúa ôi, danh Ngài sẽ trường tồn mãi mãi;
Chúa ôi, công ơn Ngài sẽ được ghi nhớ từ đời nọ đến đời kia,
14 Chúa sẽ xét đoán dân Ngài;
Ngài sẽ tỏ lòng thương xót đối với các tôi tớ Ngài.

15 Các thần tượng của các dân chẳng qua là bạc và vàng;
Chúng chỉ là sản phẩm do tay người làm ra.
16 Chúng có miệng mà chẳng nói;
Chúng có mắt mà chẳng thấy;
17 Chúng có tai mà chẳng nghe;
Không có chút hơi thở nào trong miệng chúng.
18 Nguyện những kẻ làm thần tượng sẽ trở nên như chúng,
Và những ai tin cậy vào thần tượng cũng giống như vậy.

19 Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy chúc tụng Chúa!
Hỡi nhà A-rôn, hãy chúc tụng Chúa!
20 Hỡi nhà Lê-vi, hãy chúc tụng Chúa!
Hỡi các bạn, những người kính sợ Chúa, hãy chúc tụng Chúa!
21 Hỡi những người sống ở Si-ôn, hãy chúc tụng Chúa, Ðấng ngự tại Giê-ru-sa-lem!
Hãy ca ngợi Chúa!

Cảm Tạ Chúa vì Tình Thương của Ngài

Hãy cảm tạ Chúa vì Ngài rất tốt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Hãy cảm tạ Thần của các thần,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Hãy cảm tạ Chúa của các chúa,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.

Ngài là Ðấng duy nhất làm những việc lạ lùng,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Ðấng dùng sự khôn ngoan dựng nên các tầng trời,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Ðấng trải đất ra trên các luồng nước biển,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Ðấng dựng nên những vì sáng lớn,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
Mặt trời để chi phối ban ngày,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
Mặt trăng và các ngôi sao để chi phối ban đêm,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
10 Ðấng đánh hạ các con đầu lòng của Ai-cập,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
11 Ðấng đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi xứ ấy,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
12 Bằng bàn tay quyền năng và cánh tay đưa ra,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
13 Ðấng rẽ Hồng Hải ra làm hai,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
14 Ðấng đem dân I-sơ-ra-ên đi qua giữa biển ấy,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
15 Nhưng Ngài lật đổ Pha-ra-ôn và đạo quân vua ấy xuống Hồng Hải,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
16 Ðấng dẫn dắt dân Ngài đi qua đồng hoang,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
17 Ðấng đánh bại các vua lớn,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
18 Và tiêu diệt những vua mạnh,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
19 Ðó là Si-hôn vua dân A-mô-ri,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
20 Và Óc vua Ba-san,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
21 Rồi ban xứ của họ để làm sản nghiệp,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
22 Tức làm sản nghiệp cho I-sơ-ra-ên tôi tớ Ngài,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.

23 Ðấng nhớ đến thân phận thấp hèn của chúng ta,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
24 Và giải cứu chúng ta khỏi những kẻ thù của chúng ta,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
25 Ðấng ban thực phẩm cho mọi loài xác thịt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
26 Hãy cảm tạ Ðức Chúa Trời của các tầng trời,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.

Ê-sai 66

Khuyên Hãy Thờ Phượng CHÚA

66 Chúa phán thế này:
“Trời là ngai Ta, đất là bệ chân Ta.
Các ngươi có thể xây nhà nào cho Ta,
Và cất nơi nào để cho Ta nghỉ?
Vì mọi vật đều do tay Ta dựng nên;
Tất cả những gì hiện hữu đều do chính Ta tạo dựng,”
Chúa phán.
“Nhưng đây mới là kẻ Ta ưa đoái đến:
Kẻ luôn nhận biết mình là người nghèo khó,
Có tâm linh biết thống hối đau buồn,
Và biết run sợ trước lời Ta phán bảo.

Còn những kẻ xem việc giết một con bò làm con vật hiến tế hay giết một mạng người làm con vật hiến tế đều như nhau,
Sát tế một con chiên hay sát tế một con chó đều như nhau,
Dâng của lễ chay hoặc dâng huyết heo đều chẳng có gì khác biệt,
Dâng hương cầu nguyện hay cầu phước trước hình tượng đều chẳng khác gì nhau;
Cứ như thế, chúng chọn theo đường riêng chúng thích;
Linh hồn chúng lấy làm vui trong các việc gớm ghiếc chúng làm.
Ðối với những kẻ ấy, Ta sẽ chọn điều tai ương cho chúng,
Cho xảy ra điều khiến chúng kinh hoàng,
Bởi vì khi Ta gọi, chẳng ai thèm đáp lại,
Khi Ta phán, chúng chẳng muốn lắng nghe;
Nhưng chúng cứ làm điều ác trước mắt Ta;
Và cứ chọn làm những điều Ta không thích.”

Si-ôn Ðược Ban Phước

Hãy lắng nghe lời Chúa,
Hỡi các ngươi là những kẻ run sợ trước lời Ngài:
“Ðồng bào ngươi đã ghét bỏ ngươi;
Vì danh Ta mà các ngươi đã bị chúng đuổi đi, bảo rằng,
‘Cứ để cho Chúa được vinh hiển đi, để xem niềm vui của chúng mày sẽ ra sao.’
Nhưng chúng mới là những kẻ sẽ bị sỉ nhục.”

Có tiếng ồn ào huyên náo trong thành!
Có tiếng phán từ đền thờ vọng ra!
Tiếng của Chúa, Đấng báo trả đầy đủ những kẻ thù của Ngài!

“Trước khi chuyển bụng, người phụ nữ đã sinh con;
Trước khi đau đớn từng cơn, nàng đã sinh được một con trai.
Ai đã nghe một việc như thế chưa?
Ai đã thấy một việc như vậy bao giờ chưa?
Có đất nước nào mà chỉ một ngày là được sinh ra chăng?
Có dân tộc nào mà chỉ trong chốc lát lại được chào đời chăng?
Thế mà Si-ôn vừa mới chuyển bụng thì đã sinh ra được một đàn con.
Chẳng lẽ Ta đã làm cho thai nhi được thành hình đủ ngày đầy tháng trong bụng mẹ mà không để nàng sinh nó ra sao?”
Chúa phán.
“Chẳng lẽ Ta, Ðấng làm cho người mẹ sinh con, mà lại làm cho bụng nàng đóng lại sao?”
Ðức Chúa Trời của ngươi phán.
10 “Hãy chung vui với Giê-ru-sa-lem, và hãy mừng cho nàng, hỡi những người yêu mến nàng;
Hãy hân hoan vui mừng với nàng, hỡi những người than khóc nàng,
11 Ðể các ngươi có thể no sữa[a] và được thỏa thuê bên bầu sữa ấm êm của nàng,
Ðể các ngươi có thể uống no nê và thỏa thích vì sự sung mãn của bầu sữa nàng.”

12 Chúa phán thế này:
“Này, Ta sẽ cho nó được thái bình lâu dài như dòng sông không hề cạn,
Cho phú quý muôn dân đổ về nó như dòng suối chẳng hề ngưng;
Bấy giờ các ngươi sẽ như em bé được bú no sữa mẹ, được bồng ẵm bên lòng mẹ, và được nâng niu trên đầu gối mẹ.
13 Như trẻ thơ được mẹ hiền an ủi, Ta cũng sẽ an ủi các ngươi như vậy,
Rồi các ngươi sẽ được an ủi ở Giê-ru-sa-lem.”

Sự Trị Vì Nghiêm Minh của CHÚA

14 Khi thấy thế lòng các ngươi sẽ mừng rỡ;
Xương các ngươi sẽ khỏe mạnh tợ cỏ lan;
Tay của Chúa sẽ được các tôi tớ Ngài biết đến,
Còn những kẻ thù của Ngài sẽ lãnh đủ cơn giận của Ngài.

15 Vì kìa, Chúa sẽ ngự đến giữa ngọn lửa hừng;
Ðoàn xa giá của Ngài sẽ vụt đến tựa cuồng phong,
Ðể biểu lộ cơn giận của Ngài qua cơn thịnh nộ,
Và sự quở trách của Ngài bằng những ngọn lửa hừng.
16 Vì bằng ngọn lửa, Chúa sẽ thi hành sự phán xét,
Và bằng thanh gươm, Ngài sẽ đoán phạt mọi người;
Rồi nhiều kẻ sẽ bị Chúa tiêu diệt.

17 “Những kẻ áp dụng nghi lễ của tà đạo để tách biệt mình ra và tẩy uế mình của chúng, hầu được vào trong các vườn để cúng tế các tà linh thần tượng trong đó, rồi ăn thịt heo, thịt các thú vật gớm ghiếc, và thịt chuột, đều sẽ bị diệt sạch,” Chúa phán.

18 “Còn Ta, Ta biết các việc làm và những suy nghĩ của chúng. Rồi đây Ta sẽ tập họp dân trong mọi quốc gia và mọi ngôn ngữ lại. Chúng sẽ đến và sẽ thấy vinh quang Ta. 19 Ta sẽ đặt giữa chúng một dấu hiệu, rồi sai những người còn sống sót của chúng đến các quốc gia: Tạt-si, Pun, Lút, là những dân bắn cung thiện nghệ, đến Tu-banh và Gia-van, đến những dân ở hải ngoại xa xăm, tức những dân chưa được nghe đến danh Ta hoặc chưa hề thấy vinh quang Ta, hầu chúng rao truyền vinh quang Ta ra giữa các dân các nước. 20 Bấy giờ người ta sẽ dùng ngựa, xe, cáng, la, và lạc đà đưa tất cả đồng bào các ngươi từ mọi quốc gia trở về Giê-ru-sa-lem, núi thánh của Ta, như một của lễ dâng lên Chúa,” Chúa phán, “giống như dân I-sơ-ra-ên dâng một của lễ chay để trong một mâm tinh sạch đem vào nhà Chúa. 21 Rồi Ta sẽ chọn một số người của chúng làm tư tế và làm người Lê-vi,” Chúa phán.

22 “Vì như trời mới và đất mới Ta đã dựng nên sẽ tồn tại đời đời trước mặt Ta thể nào,
Dòng dõi và danh các ngươi cũng sẽ được tồn tại trước mặt Ta thể ấy,” Chúa phán.

23 “Rồi đây, từ ngày trăng mới này qua ngày trăng mới khác, từ ngày Sa-bát nọ đến ngày Sa-bát kia,
Mọi người sẽ đến thờ phượng trước mặt Ta,” Chúa phán.

24 “Chúng sẽ đi ra và nhìn xem xác chết của những kẻ đã phản nghịch chống lại Ta.
Giòi bọ rúc rỉa chúng sẽ không hề chết.
Lửa thiêu đốt chúng sẽ không hề tắt.
Chúng sẽ là đồ gớm ghiếc cho mọi loài xác thịt.”

Ma-thi-ơ 14

Giăng Báp-tít Qua Ðời

(Mác 6:14-29; Lu 9:7-9)

14 Lúc ấy Vua Chư Hầu Hê-rốt[a] được báo cáo về Ðức Chúa Jesus. Ông nói với bầy tôi của ông, “Người này là Giăng Báp-tít; ông ấy đã từ cõi chết sống lại, nên mới có thể làm những việc quyền năng như thế.”

Số là Hê-rốt đã cho bắt Giăng, trói lại, và giam vào ngục vì vụ Hê-rô-đia vợ của Phi-líp anh ông. Vì Giăng đã nói với ông, “Ngài lấy bà ấy là trái với đạo lý.”[b] Dù Hê-rốt muốn giết Giăng, nhưng ông sợ dân, vì họ xem Giăng là một đấng tiên tri. Nhân dịp sinh nhật của Hê-rốt, con gái của Hê-rô-đia nhảy múa trước mặt các quan khách, khiến cho Hê-rốt mê mẩn đến độ ông thốt lên lời thề sẽ ban cho cô ấy bất cứ điều gì cô ấy xin. Nghe lời mẹ xúi, cô ấy nói, “Xin bệ hạ cho tiện nữ cái đầu của Giăng Báp-tít để trên mâm.”

Nhà vua lộ vẻ ân hận, nhưng vì đã lỡ thề trước mặt các quan khách, nên ông đành ra lịnh chuẩn ban. 10 Ông sai người vào ngục chém đầu Giăng. 11 Ðầu Giăng được để trên một cái mâm, mang đến cho cô gái; cô ấy bưng đến cho mẹ cô. 12 Các môn đồ của Giăng đến lấy thi hài của ông đem về an táng, rồi đi báo tin cho Ðức Chúa Jesus.

Chúa Hóa Bánh cho Năm Ngàn Người Ăn

(Mác 6:30-44; Lu 9:10-17; Gg 6:1-14)

13 Khi Ðức Chúa Jesus nghe tin ấy, Ngài rời nơi đó, xuống thuyền, và đến một nơi thanh vắng để được yên tĩnh một mình. Nhưng khi dân trong các thành nghe tin, họ đi đường bộ mà theo Ngài. 14 Vì thế vừa khi đặt chân lên bờ, Ngài đã thấy sẵn một đoàn dân đông đang đợi. Ngài động lòng thương xót và chữa lành những người bịnh của họ.

15 Chiều đến các môn đồ lại gần và thưa với Ngài, “Chỗ này vắng vẻ quá, và trời cũng sắp tối, xin Thầy cho dân giải tán, để họ vào các làng mà mua thức ăn cho họ.”

16 Nhưng Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Họ không cần đi đâu cả. Chính các ngươi phải cho họ ăn.”

17 Họ trả lời Ngài, “Ðây chúng con chỉ có năm cái bánh và hai con cá.”

18 Ngài phán, “Hãy đem chúng đến đây cho Ta.”

19 Ðoạn Ngài truyền cho đoàn dân ngồi xuống trên cỏ. Ngài lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, tạ ơn, bẻ ra, rồi trao cho các môn đồ; các môn đồ phát ra cho đoàn dân. 20 Mọi người ăn, và tất cả đều no nê; họ gom lại những mảnh vụn còn thừa và được mười hai giỏ đầy. 21 Có khoảng năm ngàn người đã ăn hôm đó, không kể phụ nữ và trẻ em.

Chúa Ði Bộ Trên Mặt Nước

(Mác 6:45-52; Gg 6:15-21)

22 Ngay sau đó Ðức Chúa Jesus truyền cho các môn đồ phải xuống thuyền, qua bờ bên kia trước, trong khi Ngài ở lại giải tán đám đông. 23 Sau khi giải tán đám đông, Ngài đi một mình lên núi để cầu nguyện. Tối đến, Ngài ở trên núi một mình.

24 Bấy giờ thuyền đã ra giữa biển và bị sóng đánh, vì ngược gió. 25 Khoảng canh tư đêm đó, Ðức Chúa Jesus đi trên mặt biển đến với họ. 26 Khi thấy Ngài đi trên mặt biển, các môn đồ sợ hãi bảo nhau, “Ma kìa!” rồi hoảng sợ hét lên.

27 Nhưng Ðức Chúa Jesus liền phán với họ, “Hãy yên lòng. Ta đây. Ðừng sợ.”

28 Phi-rơ đáp lời Ngài và nói, “Lạy Chúa, nếu quả là Ngài, xin truyền cho con đi trên mặt nước đến với Ngài.”

29 Ngài đáp, “Hãy đến đây.” Phi-rơ bước ra khỏi thuyền, đi trên mặt nước, và đến với Ðức Chúa Jesus. 30 Nhưng khi Phi-rơ thấy gió thổi, ông sợ hãi và bắt đầu chìm xuống, ông la lên, “Chúa ôi! Xin cứu con!”

31 Ðức Chúa Jesus liền đưa tay ra, nắm lấy ông, và nói, “Hỡi người yếu đức tin! Sao ngươi còn nghi ngờ?”

32 Khi họ bước vào thuyền, gió liền ngừng thổi. 33 Những người trong thuyền đến sấp mình xuống lạy Ngài, và nói, “Quả thật, Thầy là Con Ðức Chúa Trời!”

Chúa Chữa Bịnh ở Ghê-nê-sa-rết

(Mác 6:53-56)

34 Khi họ đã qua bờ bên kia, họ đến vùng Ghê-nê-sa-rết. 35 Dân ở đó nhận ra Ngài; họ sai người đi khắp các miền kế cận, bảo đem tất cả những người đau yếu bịnh tật đến với Ngài. 36 Họ nài xin Ngài cho phép họ chỉ sờ vào viền áo Ngài. Tất cả những ai sờ vào áo Ngài đều được chữa lành.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang