Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giô-suê 5:1-6:5

Cắt Bì cho Thế Hệ Trẻ

Khi tất cả các vua dân A-mô-ri ở phía tây Sông Giô-đanh và tất cả các vua dân Ca-na-an ở dọc miền duyên hải nghe rằng Chúa đã làm cho nước Sông Giô-đanh cạn khô, để dân I-sơ-ra-ên đi qua bờ bên kia cho đến khi họ đi qua hết, lòng họ tan chảy, và họ chẳng còn tinh thần đâu nữa để đối phó với dân I-sơ-ra-ên.

Lúc đó Chúa phán với Giô-suê, “Hãy chuẩn bị những dao bằng đá lửa để cắt bì cho dân I-sơ-ra-ên đợt nhì.” Vậy Giô-suê làm những dao bằng đá lửa và cắt bì cho dân I-sơ-ra-ên tại Ghi-bê-át Ha A-ra-lốt.[a] Ðây là lý do tại sao Giô-suê bảo họ phải làm phép cắt bì: Tất cả người nam ra khỏi Ai-cập, tức tất cả các chiến sĩ, đều đã qua đời dọc đường trong cuộc hành trình xuyên qua đồng hoang sau khi họ ra khỏi Ai-cập. Số là tất cả người nam ấy đều đã được cắt bì, nhưng tất cả người nam sinh ra trong đồng hoang sau khi họ rời Ai-cập thì chưa được cắt bì. Dân I-sơ-ra-ên đã đi lòng vòng trong đồng hoang bốn mươi năm, cho đến khi tất cả người nam ở tuổi quân dịch lúc ra khỏi Ai-cập đều qua đời, vì họ không vâng lời Chúa. Ðó là những người mà Chúa đã thề rằng Ngài sẽ không cho họ thấy đất hứa mà Ngài đã thề với tổ tiên họ để ban cho họ, một xứ đượm sữa và mật. Vì thế Ngài đã dấy lên các con trai của họ để thay thế họ. Những con trai đó là những người Giô-suê bảo phải làm phép cắt bì, vì họ chưa được cắt bì ở dọc đường. Sau khi tất cả người nam trong dân được cắt bì, họ cứ ở yên trong lều của họ trong doanh trại cho đến khi được lành. Bấy giờ Chúa phán với Giô-suê, “Hôm nay Ta đã cất bỏ nỗi sỉ nhục về việc làm nô lệ tại Ai-cập khỏi các ngươi.” Vì thế nơi đó được gọi là Ghinh-ganh[b] cho đến ngày nay.

Cử Hành Lễ Vượt Qua

10 Trong khi dân I-sơ-ra-ên đóng trại tại Ghinh-ganh, vào ngày mười bốn của tháng đó, lúc chạng vạng tối họ cử hành Lễ Vượt Qua trong Ðồng Bằng Giê-ri-cô. 11 Ngày hôm sau của ngày Lễ Vượt Qua, chính ngày đó, họ ăn hoa màu của xứ, gồm bánh không men và gạo rang. 12 Ma-na ngừng rơi ngay sau ngày họ ăn hoa màu của xứ, và dân I-sơ-ra-ên không có ma-na nữa. Năm đó họ ăn hoa màu trong xứ Ca-na-an.

Giô-suê Thấy Khải Tượng

13 Một ngày kia khi Giô-suê đang ở một nơi gần Thành Giê-ri-cô, ông ngước mắt lên nhìn, và kìa, một người đàn ông, tay cầm gươm trần, đứng đối diện với ông. Ông lại gần người ấy và nói, “Ông là người của chúng tôi hay là người của quân thù chúng tôi?”

14 Người ấy đáp, “Ta không thuộc về phe nào, nhưng Ta đến với tư cách là Thống Soái đạo quân của Chúa.” Nghe thế Giô-suê liền sấp mặt xuống đất và phủ phục. Ông thưa với đấng đó, “Chúa muốn dạy bảo tôi tớ Ngài điều gì?”

15 Vị Thống Soái đạo quân của Chúa đáp, “Hãy cởi giày của ngươi ra, vì nơi ngươi đứng là thánh.” Giô-suê liền làm như vậy.

Ðánh Hạ và Tiêu Diệt Giê-ri-cô

Khi ấy Thành Giê-ri-cô đã đóng chặt cổng vì cớ dân I-sơ-ra-ên; không ai có thể đi ra hay đi vào. Bấy giờ Chúa phán với Giô-suê, “Này, Ta ban Giê-ri-cô vào tay ngươi, kể cả vua nó và tất cả các chiến sĩ dũng mãnh của nó. Các ngươi, tất cả các chiến sĩ, hãy đi vòng quanh thành một vòng. Hãy làm như vậy sáu ngày. Bảy tư tế cầm bảy kèn bằng sừng chiên sẽ đi trước Rương. Ngày thứ bảy các ngươi sẽ đi vòng quanh thành bảy vòng và các tư tế sẽ thổi kèn. Khi các ngươi nghe họ thổi một tiếng kèn lớn và dài, bấy giờ toàn dân hãy la lên thật lớn, tường thành sẽ đổ xuống, và mỗi người trong dân sẽ xông vào thành ngay trước mặt mình.”

Thánh Thi 132-134

Cầu Xin Chúa Ban Phước Nơi Thánh

Bài ca đi lên đền thánh

Chúa ôi, xin Ngài nhớ lại Ða-vít,
Và những khổ nạn ông ấy đã chịu.
Thể nào ông ấy đã thề với Chúa,
Và nguyện với Ðấng Toàn Năng của Gia-cốp rằng,
“Chắc chắn con sẽ không vào nhà con;
Con sẽ không lên giường con để nghỉ;
Con sẽ không cho phép mình chợp mắt,
Hoặc cho mí mắt con sụp xuống ngủ,
Cho đến khi con tìm được một nơi cho Chúa,
Một chỗ ở cho Ðấng Toàn Năng của Gia-cốp.”

Kìa, chúng tôi đã nghe báo Rương Giao Ước đang ở Ép-ra-tha;
Người ta đã tìm được Rương ấy trong cánh đồng của Gia-a.
“Chúng ta hãy cùng nhau đến nơi Ngài ngự;
Chúng ta hãy cùng nhau thờ lạy nơi bệ chân Ngài.”

Chúa ôi, xin trỗi dậy để vào nơi nghỉ ngơi của Ngài;
Xin Ngài và Rương Giao Ước quyền năng của Ngài.
Nguyện các tư tế của Ngài mặc lấy đức công chính;
Nguyện những người thánh của Ngài cất tiếng reo mừng.
10 Vì cớ Ða-vít tôi tớ Ngài,
Xin đừng ngoảnh mặt khỏi người được xức dầu của Ngài.

11 Chúa đã thề với Ða-vít,
Một lời thề Ngài sẽ không rút lại:
“Ta sẽ đặt trên ngai ngươi một đứa con do ngươi sinh ra.
12 Nếu con cháu ngươi vâng giữ các giao ước Ta,
Và vâng giữ các chứng ngôn Ta dạy bảo,
Thì con cháu của chúng cũng sẽ ngồi trên ngai của ngươi mãi mãi.”

13 Quả thật Chúa đã chọn Si-ôn;
Ngài muốn nơi ấy làm nơi Ngài ngự.
14 “Ðây là nơi Ta nghỉ ngơi đời đời;
Nơi đây Ta sẽ ngự, vì Ta muốn nơi ấy.
15 Ta sẽ ban phước cho nó được dồi dào lương thực;
Ta sẽ cho những người nghèo của nó có cơm bánh no đầy.
16 Các tư tế của nó Ta sẽ mặc cho sự cứu rỗi;
Những người thánh của nó sẽ lớn tiếng ca mừng.
17 Tại đó Ta sẽ làm cho sừng của Ða-vít mọc lên;
Ta đã chuẩn bị một cây đèn cho người được xức dầu của Ta.
18 Ta sẽ mặc nỗi sỉ nhục cho quân thù của nó,
Nhưng vương miện trên đầu nó thì sẽ rạng ngời.”

Anh Chị Em Sống Hòa Thuận

Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít

Kìa, tốt đẹp thay và phước hạnh thay khi anh chị em[a] sống hòa thuận với nhau!
Ðiều ấy chẳng khác gì dầu quý báu từ trên đầu chảy xuống,
Chảy xuống râu,
Chảy xuống râu của A-rôn,
Rồi tiếp tục chảy xuống vạt áo ông.
Ðiều ấy giống như sương móc từ Núi Hẹt-môn sa xuống các rặng núi Si-ôn,
Vì tại đó Chúa ban phước,
Phước của sự sống đời đời.

Kêu Gọi Những Người Phục Vụ Ðền Thờ Ban Ðêm Ca Ngợi CHÚA

Bài ca đi lên đền thánh

Hỡi tất cả tôi tớ Chúa,
Những người phục vụ trong nhà Chúa ban đêm,
Xin hãy chúc tụng Chúa.
Xin đưa cao đôi tay quý vị lên trong nơi thánh và chúc tụng Chúa.

Nguyện Chúa, Ðấng dựng nên trời và đất, ban phước cho quý vị từ Si-ôn.

Ê-sai 65

Sự Phán Xét Công Minh của CHÚA

65 “Ta đã cho những kẻ chẳng thèm hỏi đến Ta được cầu xin Ta,
Ta đã cho những kẻ chẳng tìm kiếm Ta được tìm Ta.
Ta nói với một dân chẳng thèm kêu cầu danh Ta rằng,
‘Ta ở đây! Ta ở đây!’
Suốt ngày Ta dang hai tay mời gọi một dân phản nghịch,
Một dân cứ bước theo đường lối gian tà, theo ý riêng mình,
Một dân không ngừng chọc giận ngay vào mặt Ta,
Chúng dâng con vật hiến tế cho tà thần trong các vườn,
Và dâng hương cho các thần tượng trên những bàn thờ bằng gạch;
Chúng ngồi trầm tư mặc tưởng giữa các mồ mả,
Và thức thâu đêm tĩnh tọa nơi mộ địa âm u.
Chúng ăn thịt heo ô uế;
Bát đĩa chúng chứa đầy các thức ăn gớm ghiếc.
Chúng là những kẻ đã nói,
‘Hãy đứng xa ra, chớ lại gần ta, vì ta thánh khiết hơn ngươi!’
Những điều ấy làm cho khói giận của Ta bốc ra nơi lỗ mũi,
Như lửa hừng cháy hừng hực suốt ngày.
Này, những việc ấy đã được ghi lại trước mặt Ta;
Ta sẽ không im lặng, nhưng sẽ báo trả,
Ta sẽ báo trả ngay vào lòng chúng;
Ta sẽ báo trả tội của các ngươi và tội của tổ tiên các ngươi nữa,”
Chúa phán.
“Chúng đã dâng hương cho các tà thần trên các núi;
Chúng đã xúc phạm đến Ta trên các ngọn đồi,
Nên Ta sẽ lường theo những việc chúng làm khi trước,
Mà báo trả đích đáng vào lòng chúng.”

Chúa phán thế này:
“Như rượu mới còn tìm thấy trong chùm nho héo,
Người ta bảo rằng, ‘Ðừng bỏ nó đi, vì trong đó còn tìm thấy chút phước lành,’
Thì vì cớ các tôi tớ Ta, Ta sẽ làm như vậy;
Ta sẽ không tiêu diệt hết chúng đâu.
Từ Gia-cốp Ta sẽ cho phát sinh một dòng dõi;
Từ Giu-đa sẽ ra một người thừa kế các núi thánh của Ta;
Người Ta chọn sẽ thừa hưởng cơ nghiệp đó;
Các tôi tớ Ta sẽ cư ngụ ở đó.
10 Sa-rôn sẽ là đồng cỏ cho các bầy súc vật;
Thung lũng A-cơ sẽ là chỗ cho các đàn bò nằm,
Vì dân Ta đã tìm kiếm Ta.

11 Nhưng hỡi các ngươi là những kẻ bỏ Chúa,
Những kẻ quên núi thánh của Ta,
Những kẻ lập bàn thờ cho Thần May Mắn,[a]
Dâng rượu pha cho Thần Ðịnh Mệnh,[b]
12 Vì thế Ta sẽ định phần số các ngươi cho gươm giáo;
Tất cả các ngươi sẽ quỳ xuống trước kẻ giết mình,
Vì khi Ta gọi, các ngươi chẳng thèm đáp lại;
Khi Ta phán, các ngươi chẳng muốn lắng nghe;
Nhưng các ngươi cứ làm điều ác trước mắt Ta,
Và cứ chọn làm những điều Ta không thích.”

13 Vì thế Chúa Hằng Hữu phán thế này:
“Này, các tôi tớ Ta sẽ ăn, nhưng các ngươi sẽ đói;
Này, các tôi tớ Ta sẽ uống, nhưng các ngươi sẽ khát;
Này, các tôi tớ Ta sẽ vui mừng, nhưng các ngươi sẽ tủi hổ;
14 Này, các tôi tớ Ta sẽ ca hát vì tâm hồn vui vẻ,
Nhưng các ngươi sẽ khóc than vì sầu thảm trong lòng,
Và các ngươi sẽ khóc lóc vì tâm linh đau đớn.
15 Các ngươi cũng sẽ được lưu danh,
Nhưng chỉ để làm lời nguyền rủa cho những kẻ Ta chọn,
Chúa Hằng Hữu sẽ tiêu diệt ngươi,
Nhưng các tôi tớ Ngài, Ngài sẽ gọi họ bằng một danh khác.
16 Vì vậy, ở trong xứ, ai cầu phúc cho mình sẽ nhân danh Ðức Chúa Trời của sự thật mà cầu phúc;
Ở trong xứ, ai tuyên thệ sẽ nhân danh Ðức Chúa Trời của sự thật mà thề,
Vì những gian truân khi trước đã bị quên rồi,
Và vì chúng đã bị che khuất khỏi mắt Ta rồi.

Trời Mới Ðất Mới

17 Vì này, Ta sẽ dựng nên trời mới và đất mới;
Những gì trước kia sẽ không còn được nhớ đến nữa,
Và cũng không còn đến trong trí nữa.
18 Nhưng hãy hân hoan và vui mừng mãi mãi về những gì Ta tạo dựng;
Vì này, Ta dựng nên Giê-ru-sa-lem để làm một niềm vui;
Và dân thành ấy sẽ là một niềm vui thỏa.
19 Ta sẽ vui vẻ vì Giê-ru-sa-lem;
Ta sẽ vui mừng vì dân Ta;
Tiếng than khóc sẽ không còn nghe trong thành ấy;
Tiếng khóc than sẽ vĩnh viễn không còn.

20 Trong thành ấy trẻ thơ sẽ không còn chết yểu;
Không người già nào chẳng hưởng trọn tuổi thọ của mình;
Vì ai trăm tuổi mà qua đời sẽ bị xem là chết trẻ;
Người chưa được bách niên mà thất lộc sẽ xem như bị rủa nguyền.
21 Chúng sẽ xây nhà và an cư trong các nhà đó;
Chúng sẽ trồng vườn nho và được ăn trái mình trồng.
22 Chúng sẽ không xây nhà để bị người khác vào chiếm ở;
Chúng sẽ không trồng cây để bị người khác đến chiếm ăn.
Vì cây cối sống bao nhiêu tuổi, dân Ta cũng sẽ thọ bấy nhiêu.
Những kẻ Ta chọn sẽ hưởng lâu dài mọi kết quả do tay mình làm ra.
23 Chúng sẽ không làm lụng cách luống công vô ích;
Chúng sinh con ra chẳng phải để chuốc lấy âu sầu,
Vì con cháu chúng sẽ là những người được Chúa ban phước,
Và dòng dõi chúng cùng với chúng nữa.

24 Rồi đây, trước khi chúng cầu xin, Ta đã trả lời;
Khi chúng còn đang nói, Ta đã nghe rõ hết.
25 Chó sói và chiên con sẽ ăn cỏ với nhau,
Sư tử sẽ ăn rơm rạ như bò,
Còn bụi đất sẽ là thức ăn của loài rắn;
Chúng sẽ không gây đau thương hay hủy diệt trong khắp núi thánh của Ta,”
Chúa phán.

Ma-thi-ơ 13

Ngụ Ngôn về Người Gieo Giống

(Mác 4:1-9; Lu 8:4-8)

13 Cũng ngày hôm đó Ðức Chúa Jesus ra khỏi nhà và ra ngồi bên bờ biển. Dân chúng tụ họp quanh Ngài rất đông, đến nỗi Ngài phải xuống thuyền mà ngồi, trong khi cả đoàn dân đứng trên bờ. Ngài dùng các ngụ ngôn dạy họ nhiều điều. Ngài nói, “Một người kia đi ra gieo giống. Khi gieo, một số hạt giống rơi xuống dọc mặt đường, chim đến ăn mất. Một số hạt giống rơi nhằm đất đá, nơi chẳng có nhiều đất thịt, chúng mọc lên ngay. Vì đất không sâu, nên khi mặt trời mọc lên, chúng bị nắng đốt, vì không có rễ đâm sâu, nên chúng chết héo. Một số hạt giống khác rơi vào bụi gai, gai góc mọc lên, làm chúng bị nghẹt ngòi. Một số hạt khác rơi trên đất tốt, mang lại kết quả, hạt được một trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục. Ai có tai, hãy nghe.”

Mục Ðích của Ngụ Ngôn

(Mác 4:10-12; Lu 8:9-10)

10 Các môn đồ đến và nói với Ngài, “Sao Thầy nói với họ bằng ngụ ngôn?”

11 Ngài trả lời và nói với họ, “Vì các ngươi đã được ban ơn để hiểu biết huyền nhiệm của vương quốc thiên đàng, còn họ thì không. 12 Ai có sẽ được cho thêm, và người ấy sẽ có dư dật; nhưng ai không có, thì ngay cả những gì người ấy có, sẽ bị cất đi. 13 Sở dĩ Ta nói với họ bằng ngụ ngôn bởi vì họ nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu. 14 Về họ lời tiên tri của Ê-sai đã được ứng nghiệm,

‘Các ngươi sẽ lắng tai nghe, nhưng chẳng hiểu, sẽ trố mắt nhìn, nhưng chẳng thấy,
15 Vì lòng dân này đã chai lì, tai họ đã nặng, và mắt họ đã nhắm kín.
Nếu không, mắt họ đã thấy, tai họ đã nghe, và lòng họ đã hiểu, khiến họ đã trở lại, và Ta đã chữa lành cho họ rồi.’[a]

16 Nhưng phước thay cho mắt các ngươi vì thấy được, và cho tai các ngươi vì nghe được. 17 Quả thật, Ta nói với các ngươi, nhiều tiên tri và người công chính ước thấy những gì các ngươi thấy mà không được thấy, mong nghe những điều các ngươi nghe mà không được nghe.”

Chúa Giải Nghĩa Ngụ Ngôn Người Gieo Giống

(Mác 4:13-20; Lu 8:11-15)

18 “Vậy các ngươi hãy nghe ý nghĩa của ngụ ngôn về người gieo giống: 19 Khi một người nghe giảng đạo[b] của Vương Quốc mà không hiểu, thì Ác Quỷ[c] đến và cướp đi những gì đã gieo vào lòng người ấy. Ðó là hạt giống đã rơi dọc mặt đường. 20 Còn hạt rơi nhằm đất đá chỉ về người khi nghe đạo liền vui mừng tiếp nhận, 21 nhưng không có rễ trong lòng, vì chỉ tin hời hợt nhất thời; gặp khi khó khăn hoặc bách hại vì cớ đạo xảy ra, người ấy liền bỏ đạo. 22 Người như hạt giống rơi vào bụi gai là người nghe đạo, nhưng vì sự lo lắng về đời này và sự lừa dối của giàu sang đã làm cho nghẹt ngòi đạo, và người ấy trở nên không kết quả. 23 Nhưng người như hạt giống rơi vào đất tốt là người nghe đạo và hiểu, cho nên người ấy kết quả, có người kết quả gấp trăm lần, có người sáu chục, và có người ba chục.”

Ngụ Ngôn về Cỏ Lùng và Lúa Mì

24 Ngài kể cho họ một ngụ ngôn khác rằng, “Vương quốc thiên đàng giống như người kia gieo giống tốt vào ruộng mình; 25 nhưng khi mọi người đang ngủ, kẻ thù của người ấy đến, gieo hạt cỏ lùng vào ruộng lúa mì, rồi đi. 26 Ðến khi lúa mì mọc lên và kết hạt, cỏ lùng cũng xuất hiện. 27 Các tôi tớ của chủ đến nói với ông, ‘Thưa chủ, không phải ông đã gieo giống tốt vào ruộng của ông sao? Vậy bởi đâu những cỏ lùng này mọc lên như vậy?’

28 Chủ đáp, ‘Một kẻ thù đã làm điều đó.’

Các tôi tớ của ông nói, ‘Chủ muốn chúng tôi đi và nhổ những cỏ đó không?’

29 Ông đáp, ‘Ðừng, vì e rằng khi nhổ cỏ anh chị em sẽ làm trốc gốc lúa. 30 Cứ để chúng lớn lên với nhau cho đến mùa gặt; đến khi gặt lúa, tôi sẽ bảo các thợ gặt, ‘Hãy gom cỏ trước, bó lại thành bó và đem đốt, nhưng hãy gom lúa mì vào vựa lẫm của tôi.’”

Ngụ Ngôn về Hạt Cải

(Mác 4:30-32; Lu 13:18-19)

31 Ngài kể cho họ một chuyện ngụ ngôn nữa rằng, “Vương quốc thiên đàng giống như một hạt cải người kia lấy và gieo vào vườn rau mình. 32 Tuy nó là hạt nhỏ nhất trong các hạt giống, nhưng khi lớn lên, nó trở thành một bụi lớn nhất trong các thứ rau cải; nó trở thành một cây, đến nỗi chim trời có thể đến làm tổ trên cành nó được.”

Ngụ Ngôn về Men

(Lu 13:20-21)

33 Ngài kể cho họ một chuyện ngụ ngôn nữa, “Vương quốc thiên đàng giống như men người đàn bà kia lấy trộn với ba đấu bột, cho đến khi bột dậy cả lên.”

Lý Do Chúa Dùng Ngụ Ngôn

(Mác 4:33-34)

34 Ðức Chúa Jesus nói những điều ấy với đám đông bằng các ngụ ngôn. Ngài không nói với họ điều chi mà không dùng ngụ ngôn. 35 Ðiều ấy đã làm ứng nghiệm lời của đấng tiên tri đã nói trước rằng,

“Ta sẽ mở miệng để kể chuyện ngụ ngôn;
Ta sẽ nói ra những bí ẩn từ khi khai thiên lập địa.”Thi 78:2

Chúa Giải Nghĩa Ngụ Ngôn Cỏ Lùng

36 Sau đó Ngài rời đám đông để vào nhà. Các môn đồ Ngài đến với Ngài và nói, “Xin Thầy giải nghĩa cho chúng con ngụ ngôn về cỏ lùng trong ruộng.”

37 Ngài trả lời và nói, “Người gieo giống tốt là Con Người, 38 đồng ruộng là thế gian, giống tốt là con cái Nước Trời, cỏ lùng là con cái Ác Quỷ,[d] 39 kẻ thù gieo cỏ lùng là Ác Quỷ, mùa gặt là ngày tận thế, và các con gặt là các thiên sứ. 40 Như cỏ lùng bị gom lại và bị đốt thể nào, điều sẽ xảy ra trong ngày tận thế cũng thể ấy. 41 Con Người sẽ sai các thiên sứ của Ngài; họ sẽ gom lại mọi kẻ gây cớ vấp ngã và những kẻ làm ác ra khỏi vương quốc của Ngài, 42 và quăng chúng vào hồ lửa, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng. 43 Rồi những người công chính sẽ được rạng ngời như mặt trời trong vương quốc của Cha họ. Ai có tai, hãy nghe!”

Ngụ Ngôn về Kho Báu

44 “Vương quốc thiên đàng giống như một kho tàng chôn giấu trong cánh đồng. Một người nọ khám phá được bèn che giấu nó lại, rồi vui mừng trở về, bán tất cả những gì mình có, và mua cánh đồng ấy.”

Ngụ Ngôn về Viên Ngọc Quý

45 “Vương quốc thiên đàng cũng giống như một thương gia kia tìm mua bửu ngọc. 46 Khi tìm được viên ngọc quý, thương gia ấy trở về, bán tất cả những gì mình có, và mua viên ngọc ấy.”

Ngụ Ngôn về Lưới Cá

47 “Vương quốc thiên đàng cũng giống như một chiếc lưới thả xuống biển, bắt đủ loại cá. 48 Khi lưới đã đầy, người ta kéo lên bờ, rồi ngồi xuống, lựa cá tốt bỏ vào giỏ, và vứt cá xấu đi. 49 Trong ngày tận thế cũng vậy. Các thiên sứ sẽ đến, tách rời kẻ gian ác ra khỏi người công chính 50 và ném những kẻ gian ác vào hồ lửa, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”

Chủ Nhà Lấy Của Trong Kho Ra

51 “Các ngươi có hiểu những điều ấy chăng?”

Họ trả lời Ngài, “Dạ hiểu.”

52 Ngài nói với họ, “Thế thì người dạy giáo luật nào trở thành môn đồ của vương quốc thiên đàng sẽ giống như chủ nhà kia lấy từ kho báu của mình ra cả vật mới lẫn vật cũ.”

Chúa Bị Khước Từ tại Na-xa-rét

(Mác 6:1-6; Lu 4:16-30)

53 Sau khi Ðức Chúa Jesus dạy xong các ngụ ngôn ấy, Ngài rời nơi đó. 54 Ngài trở về quê hương của Ngài và bắt đầu giảng dạy trong hội đường của họ. Dân địa phương ngạc nhiên và nói, “Bởi đâu người này có sự khôn ngoan và làm được những việc quyền năng như thế? 55 Ðây không phải là con trai của người thợ mộc sao? Mẹ ông ta chẳng phải là Ma-ry sao? Các em trai ông ta chẳng phải là Gia-cơ, Giô-sép, Si-môn, và Giu-đa sao? 56 Chẳng phải các em gái ông ta đang ở giữa chúng ta sao? Bởi đâu người này có được những điều ấy?” 57 Họ bị vấp ngã vì cớ Ngài.

Nhưng Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Một tiên tri không thiếu sự tôn trọng ngoại trừ ở quê hương mình và trong gia đình mình.”

58 Ngài không làm nhiều phép lạ ở đó vì lòng vô tín của họ.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang