M’Cheyne Bible Reading Plan
Những Năm Sống Lang Thang trong Ðồng Hoang
2 Sau đó anh chị em đã quay lại và đi vào đồng hoang, về hướng Hồng Hải, như Chúa đã truyền cho tôi, và chúng ta đã đi lòng vòng quanh Núi Sê-i-rơ nhiều ngày. 2 Sau đó Chúa phán với tôi, 3 ‘Các ngươi đã đi lòng vòng quanh vùng cao nguyên nầy khá lâu. Hãy đi về hướng bắc, 4 và truyền cho dân như sau: Các ngươi sắp sửa đi qua lãnh thổ của bà con các ngươi, dòng dõi của Ê-sau, sống ở vùng Sê-i-rơ. Chúng sẽ sợ các ngươi. Tuy nhiên các ngươi hãy cẩn thận, 5 chớ giao chiến với chúng, vì Ta sẽ không cho các ngươi xứ sở của chúng, dù là một thẻo đất đặt bàn chân cũng không, vì Ta đã ban cho Ê-sau Núi Sê-i-rơ làm sản nghiệp. 6 Các ngươi phải dùng tiền để mua bánh của chúng mà ăn, và các ngươi phải dùng tiền để mua nước của chúng mà uống. 7 Vì Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, đã ban phước cho các ngươi trong mọi việc các ngươi làm. Ngài biết các ngươi phải đi qua đồng hoang mênh mông nầy, nên trong bốn mươi năm ấy, Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, hằng ở với các ngươi; các ngươi chẳng thiếu thốn gì.’ 8 Vậy chúng ta đi ngang qua xứ của bà con chúng ta, tức các con cháu của Ê-sau sống tại Sê-i-rơ, bỏ lại sau lưng con đường đi A-ra-ba, bỏ lại sau lưng Ê-lát và Ê-xi-ôn Ghê-be.
Khi chúng ta chuyển hướng, đi theo con đường dọc Ðồng Hoang Mô-áp, 9 Chúa phán với tôi, ‘Ðừng ỷ thế lấy mạnh hiếp yếu đối với Mô-áp hoặc gây sự để giao tranh với chúng, vì Ta sẽ không ban một phần đất nào trong xứ của chúng cho các ngươi làm sản nghiệp đâu, bởi Ta đã ban Thành A-rơ làm sản nghiệp cho dòng dõi của Lót.” (10 Dân Ê-mim, một dân có vóc dáng to lớn, đông đúc, và cao lớn như dân A-na-kim, trước kia đã sống ở đó. 11 Giống như dân A-na-kim, họ thường được xem là những người khổng lồ,[a] dầu người Mô-áp gọi họ là dân Ê-mim. 12 Ngoài ra dân Hô-rim trước kia đã sống ở Sê-i-rơ, nhưng các con cháu của Ê-sau đã đuổi họ đi, tiêu diệt họ, và chiếm lấy xứ của họ, như dân I-sơ-ra-ên đã làm đối với những dân trong xứ mà Chúa ban cho họ làm sản nghiệp.) 13 “Vậy bây giờ hãy tiến qua Suối Xê-rết.’ Thế là chúng ta đã tiến qua Suối Xê-rết. 14 Thời gian chúng ta đã đi, từ khi rời khỏi Ca-đe Ba-nê-a cho đến khi băng qua Suối Xê-rết là ba mươi tám năm, tức cho đến khi toàn thể thế hệ chiến sĩ đời trước đều lần lượt qua đời khỏi doanh trại, như Chúa đã thề với họ. 15 Thật vậy chính tay Chúa đã chống lại họ, để nhổ họ ra khỏi doanh trại, cho đến khi tất cả họ đều qua đời.
16 Vừa khi tất cả những chiến sĩ của thế hệ trước đều qua đời khỏi đoàn dân, 17 Chúa phán với tôi, 18 ‘Hôm nay các ngươi sẽ băng qua biên giới của Mô-áp gần Thành A-rơ. 19 Khi các ngươi đến đầu biên giới của dân Am-môn, đừng ỷ thế lấy mạnh hiếp yếu mà đối với chúng, và cũng đừng kiếm cớ gây sự để giao tranh với chúng, vì Ta sẽ không ban xứ của dân Am-môn cho các ngươi làm sản nghiệp, bởi Ta đã ban xứ đó làm sản nghiệp cho dòng dõi của Lót rồi.’ (20 Xứ đó vốn được gọi là xứ của người khổng lồ,[b] vì những người khổng lồ trước kia đã sống ở đó, mặc dù dân Am-môn gọi họ là Xam-xum-mim; 21 đó là một giống dân mạnh mẽ, đông đúc, và cao lớn như dân A-na-kim, nhưng Chúa đã tiêu diệt chúng trước mặt dân Am-môn, để họ có thể đuổi chúng đi và chiếm lấy xứ của chúng. 22 Ngài cũng làm như thế cho con cháu của Ê-sau, sống ở Sê-i-rơ, bằng cách tiêu diệt dân Hô-rim trước mặt họ, để họ có thể đuổi chúng đi và chiếm lấy ở cho đến ngày nay. 23 Còn dân A-vim, những kẻ đã định cư ở các miền phụ cận của Ga-xa, đã bị dân Cáp-tô-rim, những kẻ từ Cáp-tô đến, tiêu diệt và chiếm lấy xứ của chúng.) 24 ‘Hãy tiếp tục cuộc hành trình và đi qua Suối Ạc-nôn. Nầy Ta sẽ trao Vua Si-hôn người A-mô-ri trị vì ở Hếch-bôn và xứ sở của nó vào tay ngươi. Hãy khởi sự giao chiến với nó và chiếm lấy xứ sở của nó. 25 Hôm nay Ta sẽ bắt đầu giáng sự sợ hãi và kinh hoảng về các ngươi xuống các dân khắp nơi dưới bầu trời, đến nỗi khi nghe báo cáo về các ngươi, chúng sẽ sợ run và khổ não vì sợ các ngươi.’
Vua Si-hôn Bị Ðánh Bại
26 Vậy tôi phái các sứ giả từ đồng hoang Kê-đê-mốt đến gặp Vua Si-hôn ở Hếch-bôn với những lời lẽ ôn hòa như sau: 27 ‘Xin ngài cho phép tôi đi ngang qua xứ của ngài. Tôi sẽ chỉ đi trên đường cái. Tôi sẽ không tẻ qua bên phải hoặc bên trái. 28 Ngài sẽ bán thức ăn cho tôi và lấy tiền để tôi có thể ăn; ngài sẽ bán nước cho tôi và lấy tiền để tôi có thể uống. Chỉ xin ngài cho tôi được đi ngang qua xứ của ngài, 29 giống như con cháu của Ê-sau sống ở Sê-i-rơ đã làm cho tôi, và giống như dân Mô-áp sống ở A-rơ đã làm cho tôi, cho đến khi tôi qua Sông Giô-đanh để vào trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi, ban cho chúng tôi.’ 30 Nhưng Vua Si-hôn ở Hếch-bôn không muốn chúng ta đi ngang qua xứ của ông, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho tâm linh ông cứng cỏi và lòng ông chai lỳ, hầu trao ông vào tay anh chị em như anh chị em đã thấy ngày nay.
31 Chúa phán với tôi, ‘Nầy, Ta bắt đầu ban Si-hôn và xứ sở của nó cho ngươi. Hãy chiếm lấy xứ sở của nó.’ 32 Vì thế khi Si-hôn kéo quân ra tấn công chúng ta, tức khi ông và toàn thể quân đội của ông ra giao tranh ở trận Gia-ha, 33 Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã trao ông vào tay chúng ta. Chúng ta đã đánh ông ngã chết, cùng với các con ông, và toàn thể quân đội của ông. 34 Lúc đó chúng ta đã chiếm lấy tất cả các thành của ông. Trong mỗi thành, chúng ta đã tận diệt hoàn toàn, nam, nữ, và trẻ em. Chúng ta chẳng chừa ai sống sót, 35 ngoại trừ các súc vật. Chúng ta đã chừa chúng lại để làm chiến lợi phẩm cho mình. Chúng ta đã tước đoạt những của cải trong các thành mà chúng ta đã đánh bại. 36 Từ A-rô-e bên Suối Ạc-nôn, kể luôn cái thành ở bên bờ suối, cho đến Ghi-lê-át, không có thành trì nào là quá cao đối với chúng ta. Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã ban mọi sự cho chúng ta. 37 Tuy nhiên anh chị em đã không xâm phạm vào xứ của dân Mô-áp, đã tránh toàn vùng nằm trên thượng lưu Suối Gia-bốc, cùng tất cả các thành trên miền cao nguyên, y như Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã truyền.
Cầu Xin Chúa Ðoán Phạt Kẻ Thù của I-sơ-ra-ên
Thơ của A-sáp
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng làm thinh mãi;
Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng yên lặng và đừng bất động,
2 Vì kìa, những kẻ thù của Ngài đang gào la náo động;
Những kẻ ghét Ngài đang tự đại tự tôn.
3 Chúng toan mưu quỷ quyệt để làm hại con dân Ngài;
Chúng bàn với nhau để chống lại những người Ngài yêu quý.
4 Chúng nói, “Hãy đến, chúng ta hãy tiêu diệt đất nước của họ,
Ðể danh của I-sơ-ra-ên không còn ai nhớ đến nữa.”
5 Thật vậy chúng đã đồng tâm nhất trí với nhau,
Và kết ước với nhau để chống lại Ngài.
6 Ðó là các trại quân của dân Ê-đôm và dân Ích-ma-ên,
Dân Mô-áp và dân Hắc-ri;
7 Dân Ghê-banh, dân Am-môn, và dân A-ma-léc;
Dân Phi-li-tin và dân cư ở Ty-rơ;
8 Dân A-sy-ri cũng hiệp chung với chúng,
Phụ một tay mạnh mẽ với các con cháu của Lót. (Sê-la)
9 Xin đãi chúng như Ngài đã làm cho dân Mi-đi-an,
Như Ngài đã làm cho dân Si-sê-ra và dân Gia-bin tại Khe Ki-sôn,
10 Những kẻ đã bị tiêu diệt tại Ên-đô,
Thây chúng đã trở thành phân bón đất.
11 Xin Ngài đối xử với các nhà quý tộc của chúng như đã đối xử với Ô-rép và Xê-ép,
Và đãi tất cả vua chúa của chúng như đã đãi Xê-ba và Xanh-mu-na,
12 Những kẻ đã nói, “Chúng ta hãy chiếm lấy cho chúng ta xứ sở[a] thuộc về Ðức Chúa Trời.”
13 Ðức Chúa Trời của con ôi, xin Ngài làm cho chúng trở nên như cỏ bị trốc gốc,
Như rác rến bị đùa đi trước gió.
14 Như lửa thiêu đốt đám rừng thể nào,
Như ngọn lửa đốt cháy các ngọn núi thể nào,
15 Xin cho giông tố của Ngài đuổi theo chúng cũng thể ấy,
Xin làm cho chúng bị kinh hãi bởi cơn bão táp của Ngài.
16 Xin làm cho mặt chúng phủ đầy hổ nhuốc,
Ðể chúng phải cầu khẩn danh Ngài, Chúa ôi.
17 Nguyện chúng bị hổ thẹn và kinh hãi mãi mãi,
Nguyện chúng bị nhục nhã và bị diệt mất,
18 Ðể chúng biết rằng chỉ có Ngài, Ðấng có danh là Chúa,
Là Ðấng Tối Cao trên toàn thế giới.
Ước Mơ Ðược Thờ Phượng tại Ðền Thờ
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ghi-tít
1 Lạy Chúa của các đạo quân,
Chỗ ở của Ngài thật đáng yêu mến thay!
2 Linh hồn con khao khát và thèm muốn được vào sân của nhà Chúa biết bao.
Lòng con và thân xác con ước ao được về đó để reo mừng chúc tụng Ðức Chúa Trời hằng sống biết dường nào.
3 Ngay cả con chim sẻ còn kiếm được một chỗ ở,
Con chim én còn có nơi để làm tổ cho con nó gần bàn thờ Ngài,
Ôi Chúa của các đạo quân, Vua của con và Ðức Chúa Trời của con.
4 Phước cho người nào được ở trong nhà Ngài!
Họ sẽ được ca ngợi Ngài mãi mãi. (Sê-la)
5 Phước thay cho người cậy Ngài làm sức mạnh mình,
Và để lòng mình nghĩ đến cuộc hành trình về nhà Ngài.
6 Khi họ đi qua thung lũng buồn đau than khóc,
Họ sẽ biến nó thành nơi có những suối nước trào tuôn,
Như mưa đầu mùa biến nơi ấy thành vùng có nhiều vũng nước.
7 Họ càng đi tới, sức lực họ càng tăng lên,
Cho đến khi mọi người ra mắt Ðức Chúa Trời tại Si-ôn.
8 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân,
Xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp ôi,
Xin nghiêng tai nghe tiếng cầu xin của con. (Sê-la)
9 Ðức Chúa Trời ôi, xin đoái xem người lãnh đạo[b] của chúng con;
Xin cúi nhìn vào mặt người được xức dầu của Ngài.
10 Vì một ngày được ở trong các sân của nhà Ngài
Thật đáng hơn cả ngàn ngày ở những nơi khác.
Tôi thà đứng giữ cửa trong nhà Ðức Chúa Trời của tôi,
Còn hơn ở trong biệt thự[c] của những kẻ gian ác.
11 Vì Chúa Ðức Chúa Trời[d] là mặt trời và thuẫn khiên;
Chúa sẽ ban ân sủng và vinh hiển;
Ngài chẳng giữ lại phước hạnh nào đối với người ăn ở ngay lành.
12 Lạy Chúa của các đạo quân,
Phước thay cho người tin cậy Ngài!
Quở Trách vì Cậy Vào Ai-cập
30 Chúa phán,
“Khốn cho những con cái phản nghịch;
Chúng thực hiện kế hoạch, nhưng không phải kế hoạch của Ta;
Chúng ký hiệp ước, nhưng không bởi Thần Ta soi dẫn;
Chúng cứ chồng chất tội này trên tội khác.
2 Chúng tự ý dọn xuống Ai-cập mà không thèm hỏi Ta;
Chúng cho rằng chúng sẽ trở nên mạnh mẽ khi dựa vào sức mạnh của Pha-ra-ôn,
Và núp dưới bóng của Ai-cập.
3 Vì thế sức mạnh của Pha-ra-ôn sẽ trở thành nỗi sỉ nhục của các ngươi;
Sự cậy nhờ vào bóng của Ai-cập sẽ khiến các ngươi bị nhục nhã.
4 Vì các quan tướng của nó đã kéo quân đến Xô-an;
Các sứ giả của nó đã đến Ha-ne;
5 Rồi đây tất cả các ngươi sẽ hổ thẹn vì một dân chẳng giúp được gì;
Thật chúng chẳng giúp được gì, nhưng chỉ đem lại xấu hổ và nhục nhã mà thôi.”
6 Sứ điệp nghịch lại những con thú ở phương Nam:
“Trong xứ của gian lao và sầu khổ,
Xứ của sư tử tơ và sư tử cái,
Xứ của rắn lục và rắn lửa bay,
Chúng chở các bửu vật của mình trên lưng các lừa tơ,
Chúng mang các báu vật của mình trên bướu các lạc đà,
Ðể mang đến cống hiến cho một dân chẳng giúp được gì,
7 Vì sự giúp đỡ của Ai-cập chỉ là hư không và rỗng tuếch,
Nên Ta gọi nó là ‘Thủy quái[a] bị cột giò.’”
Một Dân Hay Phản Bội
8 “Bây giờ hãy đi, đến trước mặt chúng, và viết những điều ấy trên một tấm bảng;
Hãy chép nó vào một cuộn sách để lưu lại về sau,
Hầu làm một bằng chứng cho đến muôn đời,
9 Vì chúng là một dân hay phản bội,
Những đứa con vô tín,
Những con cái không nghe theo luật pháp của Chúa.
10 Chúng nói với những vị tiên kiến, ‘Ðừng thấy gì,’
Và nói với các vị tiên tri,
‘Ðừng nói tiên tri cho chúng tôi biết những gì là đúng,
Nhưng hãy kể cho chúng tôi nghe những chuyện khoái tai thôi;
Hãy kể cho chúng tôi nghe những chuyện mộng mơ hư ảo.
11 Hãy lìa bỏ chánh đạo, hãy tách khỏi đường ngay;
Ðừng nói cho chúng tôi nghe điều gì về Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên nữa.’
12 Vì thế Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên phán,
Bởi vì các ngươi loại bỏ lời Ta, nhưng cậy vào việc áp bức và lừa đảo, rồi để lòng cậy nhờ vào đó;
13 Vì thế hậu quả của tội lỗi này sẽ đổ trên các ngươi,
Như một tường cao bị nứt, phình ra, và sắp vỡ,
Nó sẽ sụp đổ thình lình, trong chốc lát.
14 Nó sẽ vỡ nát như một bình sành bị vỡ;
Nó sẽ bị vỡ nát tan tành,
Ðến nỗi trong đống vụn người ta không thể tìm được một miếng sành,
Ðể có thể dùng làm đồ lấy lửa trong bếp,
Hoặc để múc nước ngoài ao.”
15 Vì Chúa Hằng Hữu, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, phán,
“Nếu các ngươi trở về và yên tâm chờ đợi, các ngươi sẽ được giải cứu;
Yên lặng và tin cậy vào Ta sẽ là sức mạnh của các ngươi,
Nhưng các ngươi không muốn vậy;
16 Các ngươi nói, ‘Không, chúng tôi muốn lên ngựa chạy trốn,’
Cho nên các ngươi sẽ được chạy trốn;
‘Chúng tôi muốn phóng ngựa vọt nhanh,’
Cho nên những kẻ rượt đuổi các ngươi cũng sẽ phi ngựa rượt nhanh.
17 Chỉ một người hăm dọa, cả ngàn người sẽ bỏ chạy;
Chỉ năm người ngăm đe, cả miền sẽ bỏ xứ vượt biên,
Cho đến khi xứ sở các ngươi chỉ còn trơ trọi như cột cờ chơ vơ trên đỉnh núi,
Và lẻ loi như ngọn cờ đơn độc giữa đỉnh đồi.”
Lời Hứa Dành Cho Si-ôn
18 Tuy nhiên Chúa vẫn chờ đợi để gia ơn ban phước cho các ngươi;
Dầu vậy Ngài cũng sẽ trỗi dậy để bày tỏ lòng thương xót đối với các ngươi;
Vì Chúa là Ðức Chúa Trời của công lý;
Phước hạnh thay cho những ai trông cậy nơi Ngài.
19 Hỡi dân cư của Si-ôn đang sống tại Giê-ru-sa-lem,
Các ngươi sẽ không phải khóc lóc nữa,
Vì khi vừa nghe tiếng các ngươi kêu, Ngài đã dủ lòng thương xót,
Vừa nghe tiếng các ngươi xin, thì Ngài đã nhậm lời.
20 Dù Chúa đã để cho các ngươi ăn bánh giữa nghịch cảnh và uống nước giữa khó khăn hoạn nạn,
Nhưng Ðấng Dạy Dỗ các ngươi sẽ không ẩn mặt nữa,
Chính mắt các ngươi sẽ thấy được Ðấng Dạy Dỗ mình.
21 Khi các ngươi lưỡng lự không biết phải chọn đường nào,
Không biết chọn đi qua bên phải hoặc đi qua bên trái,
Bấy giờ tai các ngươi sẽ nghe một tiếng nói sau lưng,
“Ðây là con đường đúng, hãy bước vào.”
22 Bấy giờ các ngươi sẽ coi những hình tượng được dát bạc hoặc mạ vàng là những đồ ô uế;
Các ngươi sẽ vứt chúng đi như giẻ rách ô nhơ;
Các ngươi sẽ nói với chúng rằng, “Hãy cút khỏi nơi đây!”
23 Bấy giờ Ngài sẽ ban mưa xuống ruộng rẫy các ngươi đã gieo trồng hạt giống;
Rồi lương thực và các sản phẩm của đất đai sẽ có phẩm chất cao và sung túc dồi dào.
Trong ngày ấy súc vật các ngươi sẽ ăn trên những đồng cỏ mênh mông bát ngát;
24 Ngay cả bò và lừa gánh vác việc cày bừa cũng được ăn toàn những ngọn rạ non,
Tức thực phẩm cho bò lừa đã được dùng xẻng và chĩa trộn chất bổ vào rồi để riêng ra.
25 Trên mỗi ngọn núi cao, trên mỗi ngọn đồi cao, sẽ có những suối nước và lạch khe tuôn chảy,
Trong ngày thảm sát, ngày các pháo tháp sụp đổ.
26 Ngoài ra ánh sáng mặt trăng sẽ rạng rỡ như ánh sáng mặt trời;
Còn ánh sáng mặt trời sẽ có hiệu năng gấp bảy lần, như hiệu năng của bảy ngày thường cộng lại,
Trong ngày Chúa băng bó các vết thương của con dân Ngài,
Và chữa lành những thương tích đã bị Ngài đánh phạt.
Sự Ðoán Phạt A-sy-ri
27 Này, danh Chúa đang từ xa tiến đến;
Cơn giận Ngài bừng cháy tựa lửa hừng;
Môi Ngài đang đằng đằng nộ khí;
Lưỡi Ngài đang hừng hực lửa thiêu;
28 Hơi thở Ngài như thác ào ào tuôn đổ và nước ngập tới cổ.
Ngài dùng cái sàng hủy diệt để sàng sảy các nước;
Ngài đặt trong miệng các dân cái hàm khớp, khiến chúng bị điều khiển đi lạc đường.
29 Các ngươi sẽ hát một bài ca, như trong đêm cử hành thánh lễ;
Lòng các ngươi sẽ vui như người bước theo nhịp sáo,
Tiến lên núi của Chúa,
Vầng Ðá của I-sơ-ra-ên.
30 Chúa sẽ cho người ta nghe tiếng oai nghiêm của Ngài;
Ngài sẽ cho họ thấy cánh tay Ngài giáng xuống,
Trong cơn nóng giận phừng phừng,
Như ngọn lửa hừng đang sẵn sàng thiêu đốt,
Cùng với mưa gió, bão tố, và mưa đá.
31 Quân A-sy-ri sẽ cực kỳ kinh hãi khi nghe tiếng Chúa,
Khi Ngài lấy roi đánh phạt chúng.
32 Nơi nào có roi Chúa đánh phạt chúng,
Nơi đó sẽ có tiếng trống và tiếng đàn;
Ngài sẽ giao chiến với chúng trong những trận đánh đầy âm thanh hỗn loạn,
33 Vì lò thiêu xác[b] chúng đã được chuẩn bị sẵn từ lâu;
Thật vậy nó đã sẵn sàng thiêu vua của chúng;
Hồ lửa vừa sâu và vừa rộng; củi và lửa đều nhiều,
Hơi thở của Chúa thổi qua, như một luồng lưu hoàng,
Khiến nó cháy bùng.
Lời Mở Ðầu
1 Giu-đe, một đầy tớ của Ðức Chúa Jesus Christ và em trai của Gia-cơ, kính gởi những người được kêu gọi, được Ðức Chúa Trời, là Cha, yêu thương, và được Ðức Chúa Jesus Christ giữ gìn.
2 Nguyện xin ơn thương xót, sự bình an, và tình yêu thương được gia tăng bội phần trong anh chị em.
Số Phận Kinh Hoàng của Những Kẻ Lãnh Ðạo Giả
3 Thưa anh chị em yêu dấu, dù tôi rất nóng lòng muốn viết cho anh chị em về ơn cứu rỗi chung của chúng ta, tôi thiết tưởng cần phải viết để khích lệ anh chị em trong việc chiến đấu cho đức tin đã được ủy thác cho các thánh đồ một lần đủ cả. 4 Vì một số người đã lẻn vào trong vòng anh chị em, đó là những kẻ mà án phạt của họ đã được ghi trước từ xưa; những kẻ không tin kính ấy đã biến ân sủng của Ðức Chúa Trời thành cớ để biện minh cho nếp sống vô luân đồi trụy của họ và chối bỏ Ðấng Chủ Tể duy nhất, là Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta.
5 Dù anh chị em đã biết rõ mọi điều nầy, nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở anh chị em, để anh chị em nhớ rằng, tuy đã có lần Chúa[a] giải cứu dân Ngài ra khỏi Ai-cập, nhưng sau đó Ngài lại tiêu diệt những kẻ không tin. 6 Những thiên sứ không giữ vị trí của họ, nhưng rời bỏ phạm vi của mình, đã bị Ngài xiềng và nhốt mãi dưới vực tối để chờ ngày phán xét lớn. 7 Tương tự, Thành Sô-đôm, Thành Gô-mô-ra, và các thành xung quanh hai thành ấy đã buông mình theo sự dâm ô và những ham muốn nhục dục ngược với tự nhiên,[b] nên đã bị hình phạt bằng lửa đời đời để làm gương cho chúng ta.
8 Cũng thế, những kẻ mơ mộng viển vông ấy đã làm ô uế chính thân thể họ, chống đối thẩm quyền, và báng bổ các đấng vinh hiển. 9 Ngay cả Thiên Sứ Trưởng Mi-chên khi đối phó với Ác Quỷ và tranh luận với nó về thi thể của Môi-se cũng không dám đưa ra phán quyết nào xúc phạm đến nó, mà chỉ nói, “Nguyện Chúa trách phạt ngươi!” 10 Thế mà những kẻ ấy đã báng bổ không tiếc lời về những gì họ không hiểu biết, còn về những gì họ biết bằng bản năng như súc vật vô tri thì lại bị những điều ấy tiêu diệt.
11 Khốn cho họ! Vì họ đã đi theo con đường của Ca-in, bởi tham lợi họ đã sa vào lầm lỗi của Ba-la-am, và bị hủy diệt trong sự phản loạn của Cô-ra.
12 Những kẻ đó là những vết nhơ trong bữa tiệc yêu thương của anh chị em; họ không thấy ngại mà dự tiệc với anh chị em; đó là những người chăn chỉ lo nuôi mình. Họ như những đám mây không hơi nước bay theo gió; như cây mùa thu không trái, hai lần chết, bị bật gốc trốc rễ; 13 như sóng cuồng ngoài biển, sủi bọt ra là lộ những ô nhục của chính mình; như những ngôi sao lạc, sự tối tăm mù mịt đã dành cho họ đời đời.
14 Ấy là về họ mà Ê-nóc, tổ bảy đời kể từ A-đam, đã nói tiên tri rằng, “Kìa, Chúa đến với muôn vàn đấng thánh của Ngài, 15 để thi hành sự phán xét trên mọi người, để kết án mọi kẻ không tin kính về mọi điều không tin kính chúng đã phạm, và về mọi lời xúc phạm đến Ngài mà những kẻ tội lỗi không tin kính đã nói phạm.”[c]
16 Họ là những kẻ hay lằm bằm, bất mãn, và chiều theo những dục vọng xấu xa của mình. Miệng họ hay khoa trương về mình, và vì để kiếm lợi cho mình họ tâng bốc nịnh bợ trước mặt người ta.
Lời Khuyên Các Tín Hữu
17 Nhưng anh chị em, những người yêu quý, xin hãy nhớ lại những lời các vị sứ đồ của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, đã nói trước. 18 Họ đã nói với anh chị em rằng,
“Trong thời kỳ cuối cùng sẽ có những kẻ hay nhạo báng, sống theo dục vọng xấu xa của chúng. 19 Chúng là những kẻ gây nên phe đảng, sống theo bản tính xác thịt, không có Ðức Thánh Linh.”[d]
20 Nhưng anh chị em, những người được yêu quý, hãy gây dựng chính mình trên đức tin cực thánh của mình và cầu nguyện trong Ðức Thánh Linh.[e]
21 Hãy giữ chính mình trong tình yêu của Ðức Chúa Trời, và trông đợi ơn thương xót của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, để hưởng sự sống đời đời.
22 Hãy thương xót một số người đang bị chao đảo đức tin.
23 Hãy cứu những người khác bằng cách giật họ ra khỏi lửa.
Còn đối với những kẻ kia, hãy thương xót nhưng cũng vừa sợ, ghét luôn cả y phục đã bị da thịt họ làm cho ô uế.
Lời Chúc Tụng Cuối Thư
24 Giờ đây nguyện Ðấng có thể giữ gìn anh chị em khỏi vấp ngã và làm cho anh chị em đứng vững trước vinh quang Ngài một cách vẹn toàn trong niềm vui vô tả, 25 và nguyện Ðức Chúa Trời có một không hai, Ðấng Giải Cứu của chúng ta, qua Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, được vinh hiển, uy nghi, quyền lực, và quyền phép, từ trước vô cùng, hiện nay, cho đến đời đời. A-men.
Copyright © 2011 by Bau Dang