M’Cheyne Bible Reading Plan
Cuộc Chinh Phục và Chia Ðất Phía Ðông Sông Giô-đanh
32 Lúc bấy giờ con cháu Ru-bên và con cháu Gát đã làm chủ nhiều đàn súc vật đông đúc. Khi họ thấy miền Gia-xe và miền Ghi-lê-át là nơi thích hiệp để nuôi các đàn súc vật, 2 con cháu Ru-bên và con cháu Gát đến nói với Môi-se, Tư Tế Ê-lê-a-xa, và các vị lãnh đạo của hội chúng rằng, 3 “A-ta-rốt, Ði-bôn, Gia-xe, Nim-ra, Hếch-bôn, Ê-lê-a-lê, Sê-bam, Nê-bô, và Bê-ôn, 4 những vùng mà Chúa đã đánh bại trước mặt hội chúng I-sơ-ra-ên là những vùng thật tốt cho việc nuôi bầy súc vật, và các tôi tớ ông có nhiều bầy súc vật.” 5 Họ nói tiếp, “Nếu chúng tôi được ơn trước mặt ông, xin ban những vùng đất ấy cho các tôi tớ ông làm sản nghiệp. Xin đừng bắt chúng tôi phải qua bên kia Sông Giô-đanh.”
6 Nhưng Môi-se nói với con cháu Gát và con cháu Ru-bên, “Anh em của anh em sẽ ra trận mà anh em ngồi đây sao? 7 Tại sao anh em làm nản lòng dân I-sơ-ra-ên trong việc đi qua chiếm xứ mà Chúa đã ban cho họ? 8 Tổ phụ anh em đã làm như vậy khi tôi sai họ từ Ca-đe Ba-nê-a đi do thám xứ. 9 Khi họ đến Khe Ếch-côn và nhìn thấy xứ, rồi trở về xui cho dân nản lòng không muốn vào xứ mà Chúa đã ban cho họ. 10 Chúa đã nổi giận trong ngày đó và thề rằng, 11 ‘Chắc chắn không một ai trong dân đã ra khỏi Ai-cập từ hai mươi tuổi trở lên sẽ thấy xứ mà Ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp, vì chúng đã không hết lòng tin tưởng và theo Ta, 12 ngoại trừ Ca-lép con của Giê-phu-nê người Kê-nít, và Giô-suê con của Nun, vì họ đã hết lòng tin tưởng và theo Chúa.’ 13 Cơn giận của Chúa đã nổi bừng lên đối với dân I-sơ-ra-ên. Ngài đã khiến họ đi lang thang bốn mươi năm trong đồng hoang, cho đến khi mọi người trong thế hệ đã làm điều tội lỗi trước mặt Chúa đó đều qua đời. 14 Nầy, bây giờ anh em tính nổi lên thay cho cha anh mình, những người tội lỗi, làm gia tăng cơn giận của Chúa đối với I-sơ-ra-ên nữa sao? 15 Nếu anh em quyết định lìa bỏ Ngài, Ngài sẽ lìa bỏ anh em trong đồng hoang, và như thế anh em sẽ tiêu diệt cả dân nầy.”
16 Những người đó đến gần Môi-se và nói, “Chúng tôi xin được xây cất các ràn cho các đàn chiên chúng tôi, xây dựng thành trì cho các con nhỏ chúng tôi, 17 rồi chúng tôi sẽ lập tức cầm binh khí mình đi tiên phong trước dân I-sơ-ra-ên cho đến khi chúng tôi đem họ vào nơi sẽ được chia cho họ, trong khi đó các con nhỏ chúng tôi đã được ở trong các thành kiên cố, vì các dân bản xứ vẫn còn đó. 18 Chúng tôi sẽ không trở về nhà mình cho đến khi toàn thể dân I-sơ-ra-ên đã vào nhận lấy phần cơ nghiệp của mình. 19 Chúng tôi sẽ không chia phần cơ nghiệp với họ bên kia Sông Giô-đanh hoặc những vùng xa hơn ở bên đó, bởi vì phần cơ nghiệp của chúng tôi ở phía đông nầy của Sông Giô-đanh.”
20 Môi-se nói với họ, “Nếu anh em làm điều nầy: Anh em sẽ cầm lấy binh khí mình đi trước mặt Chúa vào trận mạc, 21 tất cả anh em phải mang vũ khí mình đi qua Sông Giô-đanh trước mặt Chúa cho đến khi Ngài đã đuổi tất cả quân thù của Ngài khỏi mặt Ngài, 22 và cả xứ bị khuất phục trước mặt Chúa, rồi sau đó anh em mới trở về, bấy giờ anh em sẽ được xem như đã làm xong trách nhiệm đối với Chúa và đối với dân I-sơ-ra-ên, rồi xứ nầy sẽ được xem là phần sản nghiệp của anh em trước mặt Chúa. 23 Nếu anh em không làm điều ấy, anh em sẽ mắc tội trước mặt Chúa; và chắc chắn anh em sẽ chuốc lấy hậu quả của tội lỗi đó cho mình. 24 Hãy xây dựng thành trì cho các con nhỏ của anh em, hãy xây cất các ràn cho các đàn chiên và dê của anh em, và hãy nhớ giữ lời anh em đã hứa.”
25 Bấy giờ con cháu Gát và con cháu Ru-bên nói với Môi-se, “Các tôi tớ chúa sẽ làm y như chúa truyền. 26 Các con trẻ chúng tôi, vợ chúng tôi, các đàn súc vật chúng tôi, và tất cả bầy gia súc của chúng tôi sẽ ở lại trong các thành trong miền Ghi-lê-át, 27 nhưng các tôi tớ của chúa sẽ đi qua Sông Giô-đanh. Ai nấy sẽ trang bị để ra chiến trường, hầu đánh trận cho Chúa, như ngài truyền.”
28 Môi-se ban lịnh về họ cho Tư Tế Ê-lê-a-xa, cho Giô-suê con của Nun, và cho các thủ lãnh của các chi tộc I-sơ-ra-ên. 29 Môi-se nói với họ, “Nếu con cháu Gát và con cháu Ru-bên mỗi người đều mang lấy khí giới của mình đi ra đánh trận trước mặt Chúa, nếu họ cùng đi qua Sông Giô-đanh với anh em và nếu đất đó bị khuất phục trước mặt anh em, anh em hãy ban cho họ miền Ghi-lê-át làm sản nghiệp; 30 nhưng nếu họ không mang lấy vũ khí đi qua Sông Giô-đanh với anh em, họ sẽ nhận phần sản nghiệp của họ ở giữa anh em trong đất Ca-na-an.”
31 Con cháu Gát và con cháu Ru-bên bèn trả lời, “Như Chúa đã truyền cho các tôi tớ Ngài thế nào, chúng tôi sẽ làm y như thế đó. 32 Chúng tôi sẽ mang vũ khí đi qua sông trước mặt Chúa, để vào chiếm đất Ca-na-an, nhưng phần sản nghiệp chúng tôi sẽ nằm phía bên nầy Sông Giô-đanh.”
33 Môi-se ban cho họ –tức các con cháu Gát, các con cháu Ru-bên, và phân nửa chi tộc Ma-na-se con trai Giô-sép– vương quốc của Si-hôn vua dân A-mô-ri và vương quốc của Óc vua Ba-san, tức lãnh thổ và các thành của các xứ ấy, và đất đai chung quanh các thành đó.
34 Con cháu Gát xây dựng lại các thành Ði-bôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 A-trốt Sô-phan, Gia-xe, Gióp-bê-ha, 36 Bết Nim-ra, và Bết Ha-ran trở nên những thành kiên cố, và họ cũng xây cất các ràn để giữ chiên và dê.
37 Con cháu Ru-bên xây dựng lại các thành Hếch-bôn, Ê-lê-a-lê, Ki-ri-át-ha-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn (các thành nầy đã đổi tên), và Síp-ma. Họ đặt tên lại cho các thành họ tái xây dựng.
39 Con cháu của Ma-khia con trai Ma-na-se đến Ghi-lê-át, chiếm lấy miền đó, và đuổi người A-mô-ri ở đó đi. 40 Vì thế Môi-se ban miền Ghi-lê-át cho Ma-khia con trai Ma-na-se, và ông định cư tại đó.
41 Giai-rơ con trai Ma-na-se đến chiếm lấy các thị trấn trong miền đó và đặt tên lại là Ha-vốt Giai-rơ.[a]
42 Nô-ba đến chiếm lấy thành Kê-nát và các thị trấn trực thuộc thành đó, rồi lấy tên mình là Nô-ba mà đặt tên cho cả vùng đó.
Nhắc Lại Những Việc Lạ Lùng của Chúa và Ðược An Ủi
Thơ của A-sáp
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Tôi cất tiếng kêu cầu Ðức Chúa Trời;
Tiếng tôi thấu đến Ðức Chúa Trời, và Ngài đã nghe tôi.
2 Trong ngày hoạn nạn, tôi tìm cầu Chúa;
Tay tôi cứ đưa lên, chẳng mỏi mệt giữa đêm dài;
Linh hồn tôi chẳng màng đến những lời người ta an ủi.
3 Tôi nhớ đến Ðức Chúa Trời rồi bối rối băn khoăn;
Tôi thở dài và tâm linh tôi dần dần kiệt quệ. (Sê-la)
4 Ngài giữ mí mắt con mở ra;
Con bị hoạn nạn đến nỗi chẳng thể nói thành lời.
5 Con nghĩ đến những ngày xa xưa;
Con nhớ đến những năm rất lâu về trước.
6 Con nhớ lại những bài thánh ca con đã từng hát giữa đêm khuya;
Lòng con suy gẫm, và tâm linh con cứ ray rứt khôn nguôi:
7 Chẳng lẽ Chúa sẽ bỏ mình vĩnh viễn hay sao?
Chẳng lẽ Ngài sẽ không bao giờ ban ơn trở lại sao?
8 Chẳng lẽ tình thương của Ngài đã ngừng mãi mãi rồi sao?
Chẳng lẽ lời hứa của Ngài không còn được thực hiện nữa sao?
9 Chẳng lẽ Ðức Chúa Trời đã quên ban ơn rồi sao?
Chẳng lẽ Ngài đã giận và thu hồi ơn thương xót của Ngài lại rồi sao? (Sê-la)
10 Rồi tôi tự nhủ, “Ðiều đau đớn cho tôi là
Cánh tay phải của Ðấng Tối Cao không còn phù hộ tôi nữa.”[a]
11 Con sẽ nhớ lại những việc của Chúa;
Thật vậy, con sẽ nhớ lại những việc lạ lùng của Ngài trước kia.
12 Con sẽ suy gẫm về những việc diệu kỳ của Ngài,
Và ngẫm nghĩ về những việc lớn lao của Ngài.
13 Ðức Chúa Trời ôi, đường lối Ngài thật là thánh thiện;
Có thần nào vĩ đại như Ðức Chúa Trời của chúng con chăng?
14 Ngài là Ðức Chúa Trời, Ðấng đã làm những việc lạ lùng;
Ngài bày tỏ quyền năng Ngài giữa muôn dân.
15 Ngài đã dùng cánh tay Ngài cứu chuộc con dân Ngài,
Tức các con cháu của Gia-cốp và Giô-sép. (Sê-la)
16 Ðức Chúa Trời ôi, khi các dòng nước thấy Ngài,
Khi các dòng nước thấy Ngài, chúng đều kinh hãi;
Thật vậy, các vực sâu run lên cầm cập;
17 Các tầng mây lật đật đổ mưa;
Bầu trời phát ra sấm sét ầm ầm;
Chớp[b] lóe lên sáng rực khắp không trung.
18 Sấm nổ vang rền quyện trong gió hú;
Sét nhoáng lên rực sáng khắp thế gian;
Trái đất run lập cập và lắc lư chao đảo.
19 Con đường của Ngài chạy ngang qua biển cả;
Các lối của Ngài xuyên thẳng giữa các luồng nước của đại dương,
Dù các dấu chân Ngài chẳng ai biết được.
20 Ngài dẫn dắt con dân Ngài như dẫn dắt một đàn chiên
Bằng tay của Môi-se và A-rôn.
Chúa Phán Xét Thế Gian
24 Này, Chúa sắp hủy phá mặt đất và khiến nó trở nên hoang tàn;
Ngài sẽ lật úp mặt nó xuống và làm tan tác dân cư.
2 Bấy giờ mọi người sẽ cùng chung số phận: Tư tế cũng như dân thường,
Ông chủ cũng như tôi trai,
Bà chủ cũng như tớ gái,
Kẻ bán cũng như người mua,
Kẻ cho mượn cũng như người vay mượn,
Chủ nợ cũng như con nợ.
3 Mặt đất sẽ trở nên trống không hoang vắng;
Nó sẽ bị tước đoạt và lột sạch,
Vì lời Chúa đã phán vậy.
4 Khắp đất đều hoang vắng thê lương;
Thế giới đều héo sầu buồn thảm;
Trời đất thảy ảo não u sầu.
5 Dân cư trên đất đã làm cho nó bị ô nhiễm,
Vì họ đã vi phạm luật pháp,
Thay đổi mạng lịnh,
Hủy bỏ giao ước đời đời.
6 Vì vậy lời nguyền rủa sẽ ăn tươi nuốt sống trái đất;
Dân cư nó phải gánh lấy hậu quả của tội lỗi họ.
Do đó dân cư trên đất sẽ bị thiêu hủy;
Chỉ còn một ít người sống sót.
7 Rượu mới thảm sầu, cây nho tàn héo;
Tất cả những kẻ hay vui chơi nay đều thở dài ảo não.
8 Tiếng trống vui nhộn giờ hoàn toàn ngưng bặt;
Tiếng cười reo nay đã dứt rồi;
Tiếng đàn vui giờ cũng im lìm vắng lặng.
9 Chẳng còn ai uống rượu rồi cất giọng hát ca;
Ly rượu mạnh đã trở thành đắng cay cho người uống nó.
10 Thành cuồng loạn nay đã sụp đổ tan tành;
Nhà nhà đều cửa khóa then cài, chẳng ai vào được.
11 Ngoài đường phố vang tiếng kêu la kiếm rượu;
Mọi cuộc vui đều không còn nữa;
Những vui sướng của thế gian thảy đều biến mất.
12 Thành phố bây giờ chỉ còn hoang vắng tiêu điều;
Các cổng thành đều gãy nát.
13 Ðó sẽ là tình trạng của các quốc gia trên thế giới,
Giống như cây ô-liu bị rung khi hái trái,
Như cây nho bị mót trái lúc cuối mùa.
14 Những kẻ sống sót sẽ lên tiếng, họ sẽ hớn hở ca mừng;
Những kẻ ở phương tây[a] sẽ reo hò vì uy nghi của Chúa.
15 Vậy hỡi những kẻ ở phương đông, hãy tôn vinh Chúa;
Hỡi các dân trong các xứ ở hải ngoại, hãy tôn vinh danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.
16 Chúng tôi đã nghe những lời ca ngợi phát xuất từ các nơi tận cùng trái đất rằng,
“Ðấng Công Chính thật hiển vinh thay!”
Nhưng tôi nói, tôi đuối sức rồi, tôi đuối sức rồi. Khốn cho tôi thay!
Phường phản bội đã phản bội rồi;
Phải, phường phản bội đã phản bội thật rồi.
17 Hỡi dân cư trên đất,
Kìa kinh hoàng, hầm hố, và bẫy lưới đang chờ bắt các ngươi.
18 Kẻ chạy trốn vì tiếng kinh hoàng sẽ sa vào hố;
Kẻ nào trèo ra khỏi hố sẽ bị mắc vào bẫy lưới,
Vì cổng các nguồn nước trên trời đã mở toang;
Các nền trái đất thảy đều rung chuyển.
19 Trái đất bị vỡ nát tan tành;
Ðịa cầu bị nổ tung ra từng mảnh;
Trái đất bị rúng động dữ dội.
20 Ðịa cầu lảo đảo như người say,
Lắc lư tựa chiếc lều lỏng lẻo.
Tội lỗi nó đè nặng trên nó;
Nó ngã quỵ và không đứng dậy được nữa.
21 Trong ngày ấy trên trời Chúa sẽ trừng phạt đạo thiên binh sa ngã,
Còn dưới đất Ngài sẽ trừng phạt các vị vua kiêu ngạo.
22 Họ sẽ bị gom lại với nhau,
Như các tù nhân bị nhốt chung dưới hầm ngục;
Họ sẽ bị giam giữ trong tù;
Họ sẽ bị trừng phạt như vậy một thời gian lâu.
23 Bấy giờ mặt trăng sẽ mắc cỡ, mặt trời sẽ hổ thẹn,
Vì Chúa các đạo quân sẽ trị vì trên Núi Si-ôn, ngay tại Giê-ru-sa-lem,
Và vinh quang Ngài sẽ rạng lòa trước mặt các vị trưởng lão của Ngài.
Ðấng Biện Hộ cho Chúng Ta
2 Hỡi các con thơ của tôi, tôi viết cho các con những điều này để các con đừng phạm tội. Nhưng nếu ai lỡ phạm tội, chúng ta có một Ðấng Biện Hộ trước mặt Ðức Chúa Cha, đó là Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng công chính. 2 Chính Ngài là lễ vật hiến tế chuộc tội cho chúng ta, và không những cho chúng ta mà thôi, nhưng cũng cho cả thế gian nữa.
3 Nếu chúng ta vâng giữ các điều răn Ngài, thì bởi đó chúng ta biết rằng chúng ta biết Ngài. 4 Ai nói, “Tôi biết Ngài,” nhưng không vâng giữ các điều răn Ngài là người nói dối, và sự thật không ở trong người ấy. 5 Nhưng ai vâng giữ lời Ngài thì lòng yêu kính Ðức Chúa Trời thật trọn vẹn trong người ấy. Bởi điều này chúng ta biết rằng chúng ta ở trong Ngài: 6 Ai nói mình ở trong Ngài thì phải bước đi như Ngài đã bước đi.[a]
Ðiều Răn Mới
7 Anh chị em yêu dấu, tôi không viết cho anh chị em một điều răn mới, nhưng là một điều răn cũ mà anh chị em đã có từ ban đầu. Ðiều răn cũ đó là sứ điệp[b] anh chị em đã nghe. 8 Vả lại, tôi viết cho anh chị em một điều răn mới, một điều răn rất thật trong Ngài và trong anh chị em, vì bóng tối đang tan biến và ánh sáng thật đã khởi sự tỏa sáng.
9 Ai nói mình ở trong ánh sáng mà ghét anh chị em[c] mình thì còn ở trong bóng tối cho đến bây giờ. 10 Ai yêu thương anh chị em mình thì ở trong ánh sáng, và nơi người ấy không có điều chi gây cớ vấp ngã. 11 Nhưng ai ghét anh chị em mình thì đang ở trong bóng tối và bước đi trong bóng tối; người ấy không biết mình đi đâu, vì bóng tối đã làm cho mắt người ấy như bị mù.
Lời Khuyên Các Tín Hữu
12 Hỡi các con trẻ, tôi viết cho các con, vì nhờ danh Ngài, những tội lỗi của các con đã được tha.
13 Hỡi những người làm cha, tôi viết cho anh em, vì anh em biết Ðấng hiện hữu từ ban đầu.
Hỡi các bạn trẻ, tôi viết cho các bạn, vì các bạn đã chiến thắng kẻ ác.
Hỡi các con trẻ, tôi đã viết cho các con, vì các con đã biết Ðức Chúa Cha.
14 Hỡi những người làm cha, tôi đã viết cho anh em, vì anh em đã biết Ðấng hiện hữu từ ban đầu.
Hỡi các bạn trẻ, tôi đã viết cho các bạn, vì các bạn mạnh mẽ, lời Ðức Chúa Trời ở trong các bạn, và các bạn đã chiến thắng kẻ ác.
15 Chớ yêu thế gian và những gì trong thế gian. Nếu ai yêu thế gian thì tình yêu của Ðức Chúa Cha không ở trong người ấy; 16 vì mọi sự trong thế gian như ham muốn của xác thịt, ham muốn của mắt, và kiêu ngạo của đời, không đến từ Ðức Chúa Cha nhưng từ thế gian. 17 Vả, thế gian với những ham muốn của nó đang qua đi, nhưng ai làm theo ý muốn Ðức Chúa Trời thì còn lại đời đời.
Kẻ Chống Ðấng Christ
18 Hỡi các con trẻ, đây là giờ cuối cùng, và như các con đã nghe nói rằng Kẻ Chống Ðấng Christ[d] sẽ đến, nhưng bây giờ nhiều kẻ chống Ðấng Christ đã đến rồi; do đó chúng ta biết rằng đây là giờ cuối cùng. 19 Chúng đã từ chúng ta ra đi, nhưng chúng không là người của chúng ta, vì nếu chúng là người của chúng ta, chúng đã ở lại với chúng ta rồi; nhưng chúng đã bỏ đi, điều đó chứng tỏ rằng tất cả những kẻ ấy không phải là người của chúng ta. 20 Nhưng các con đã được sự xức dầu của Ðấng Thánh, và các con đều biết tất cả những điều ấy. 21 Tôi viết cho các con không phải vì các con không biết sự thật, nhưng vì các con đã biết sự thật và biết rằng không có sự dối trá nào trong sự thật.
22 Ai là kẻ nói dối, nếu không là kẻ phủ nhận Ðức Chúa Jesus là Ðấng Christ? Đây là Kẻ Chống Ðấng Christ, kẻ phủ nhận Ðức Chúa Cha và Ðức Chúa Con. 23 Không ai phủ nhận Ðức Chúa Con mà có Ðức Chúa Cha; ai xưng nhận Ðức Chúa Con có Ðức Chúa Cha.
24 Về phần các con, hãy để những gì các con đã nghe từ ban đầu ở trong các con. Nếu những gì các con đã nghe từ ban đầu ở trong các con, các con cũng sẽ ở trong Ðức Chúa Con và trong Ðức Chúa Cha. 25 Và đây là điều chính Ngài đã hứa với chúng ta: sự sống đời đời.
26 Tôi viết cho các con những điều này liên quan đến những kẻ muốn lừa gạt các con. 27 Về phần các con, nguyện sự xức dầu các con đã nhận từ Ngài ở trong các con, và các con không cần ai dạy điều gì, nhưng như sự xức dầu ấy dạy các con mọi sự, và là thật chứ không phải giả dối, theo như sự xức dầu ấy dạy các con, hãy ở trong Ngài.
28 Giờ đây hỡi các con thơ, hãy ở trong Ngài, để khi Ngài hiện ra chúng ta sẽ vững tâm và không hổ thẹn trước mặt Ngài trong ngày Ngài hiện đến.
29 Nếu các con biết Ngài là Ðấng Công Chính, các con biết rằng ai thực hành sự công chính đều do Ngài sinh ra.
Copyright © 2011 by Bau Dang