M’Cheyne Bible Reading Plan
Ba-lác Mời Ba-la-am Ðến Giúp
22 Sau đó dân I-sơ-ra-ên nhổ trại ra đi và đến đóng trại trong Ðồng Bằng Mô-áp, bên kia Sông Giô-đanh, đối ngang Giê-ri-cô. 2 Bấy giờ Ba-lác con trai Xíp-pô thấy tất cả những gì dân I-sơ-ra-ên đã làm cho dân A-mô-ri. 3 Dân Mô-áp rất sợ dân I-sơ-ra-ên bởi vì dân ấy quá đông. Người Mô-áp lấy làm kinh hãi vì phải đối đầu với dân I-sơ-ra-ên. 4 Dân Mô-áp nói với các vị trưởng lão của dân Mi-đi-an, “Ðám dân ấy sẽ gặm hết chúng ta như bò gặm cỏ ngoài đồng.”
Vả, lúc ấy Ba-lác con trai Xíp-pô đang làm vua dân Mô-áp. 5 Ông sai các sứ giả đến gặp Ba-la-am con trai Bê-ô ở Bê-thơ, bên bờ sông Ơ-phơ-rát, trong xứ A-mau,[a] để triệu mời ông ấy rằng, “Nầy, có một dân ra từ Ai-cập. Chúng đã tràn ra khắp đất và hiện nay đang đóng trại sát bên tôi. 6 Bây giờ xin ông đến nguyền rủa dân ấy cho tôi, vì chúng mạnh hơn tôi, may ra tôi sẽ đánh bại chúng và đuổi chúng ra khỏi xứ, vì tôi biết rằng người nào được ông chúc phước sẽ được ban phước, còn kẻ nào bị ông nguyền rủa sẽ phải mang họa.”
7 Vậy các trưởng lão của dân Mô-áp và các trưởng lão của dân Mi-đi-an lên đường, trong tay mang theo tiền lễ, để thỉnh xin lời sấm. Họ đến gặp Ba-la-am và chuyển sứ điệp của Vua Ba-lác. 8 Ông nói với họ, “Xin quý vị ở lại đây đêm nay, tôi sẽ trả lời quý vị theo những gì Chúa phán với tôi.” Vậy các sứ thần của Mô-áp ở lại với Ba-la-am. 9 Ðức Chúa Trời đến với Ba-la-am và hỏi, “Những kẻ đang ở với ngươi là ai thế?”
10 Ba-la-am thưa với Ðức Chúa Trời, “Vua Ba-lác con trai Xíp-pô của dân Mô-áp phái người đến với con nói rằng, 11 ‘Có một dân ra từ Ai-cập. Chúng đã tràn ra khắp đất. Bây giờ xin ông đến nguyền rủa dân ấy giúp tôi, may ra tôi sẽ đánh bại chúng và đuổi chúng đi.’”
12 Ðức Chúa Trời phán với Ba-la-am, “Ngươi sẽ không đi với những kẻ ấy. Ngươi sẽ không được nguyền rủa dân ấy, vì họ đã được ban phước.” 13 Sáng ngày Ba-la-am trỗi dậy và nói với các sứ thần của Ba-lác, “Xin quý vị lên đường trở về xứ mình, vì Chúa không cho phép tôi đi với quý vị.” 14 Vậy các sứ thần của Mô-áp đứng dậy, trở về với Ba-lác, và tâu, “Ba-la-am từ chối đi với chúng tôi.”
15 Ba-lác bèn sai một phái đoàn khác, gồm nhiều sứ thần hơn và có chức vụ cao trọng hơn phái đoàn trước, ra đi. 16 Họ đến với Ba-la-am và nói với ông, “Vua Ba-lác con trai Xíp-pô nói thế nầy, ‘Xin ông đừng để điều gì ngăn trở ông đến với tôi, 17 vì tôi sẽ làm cho ông được tôn trọng nhiều hơn. Những gì ông bảo tôi sẽ làm theo, chỉ xin ông đến nguyền rủa dân ấy cho tôi.’”
18 Nhưng Ba-la-am trả lời bầy tôi của Ba-lác, “Dù Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc và vàng, tôi cũng không thể làm sai lời Chúa, Ðức Chúa Trời của tôi, mà bớt đi hay thêm vào điều gì. 19 Vậy bây giờ xin mời quý vị ở lại đây đêm nay để tôi xem Chúa có phán thêm cho tôi điều gì chăng.”
20 Ðêm đó Ðức Chúa Trời đến với Ba-la-am và phán với ông, “Nếu những người ấy đã đến triệu mời ngươi, hãy đứng dậy và đi với chúng, nhưng ngươi chỉ làm những gì Ta bảo ngươi làm.” 21 Vậy sáng ngày Ba-la-am thức dậy, thắng con lừa cái của mình, và lên đường với các sứ thần của Mô-áp.
Con Lừa Cái của Ba-la-am
22 Bấy giờ cơn giận của Ðức Chúa Trời bừng lên vì ông đã ra đi. Thiên Sứ của Chúa đứng trên đường để cản trở ông. Vả, lúc ấy ông đang cỡi con lừa cái của ông, và có hai người đầy tớ đi theo. 23 Con lừa thấy vị thiên sứ đứng chận giữa đường, trong tay cầm một thanh gươm trần, con lừa bèn tránh ra khỏi đường và đi tẻ vào trong ruộng. Ba-la-am bèn đánh con lừa và bắt nó phải quay lên đường trở lại.
24 Sau đó Thiên Sứ của Chúa đứng chận ở một chỗ đường hẹp, giữa hai vườn nho, hai bên đều có vách đá. 25 Khi con lừa thấy Thiên Sứ của Chúa, nó nép sát vào vách, làm cho chân của Ba-la-am bị ép vào vách đá, nên ông đánh nó nữa.
26 Thiên Sứ của Chúa đi xa một khoảng nữa, đứng chận ở một chỗ thật hẹp, không cách nào nép qua bên phải hay bên trái được. 27 Khi con lừa thấy Thiên Sứ của Chúa, nó khuỵu xuống bên dưới Ba-la-am. Ba-la-am nổi giận, lấy cậy gậy của ông, và đánh con lừa.
28 Bấy giờ Chúa mở miệng con lừa, và nó nói với Ba-la-am, “Tôi có làm gì ông mà ông đánh tôi ba lần?”
29 Ba-la-am trả lời con lừa, “Bởi vì mầy coi thường tao. Giá mà tao có cây gươm trong tay, tao đã giết mầy rồi.”
30 Nhưng con lừa nói với Ba-la-am, “Có phải tôi là con lừa của ông mà từ trước đến nay ông vẫn cỡi không? Tôi có thói trở chứng với ông như vậy chăng?”
Ông đáp, “Không.”
31 Bấy giờ Chúa mở mắt Ba-la-am, và ông thấy Thiên Sứ của Chúa đứng giữa đường, trong tay cầm một thanh gươm trần; ông liền cúi đầu, rồi nằm sấp mặt xuống đất. 32 Thiên Sứ của Chúa nói với ông, “Tại sao ngươi đánh con lừa của ngươi ba lần? Ta đi ra để cản ngươi, bởi vì đường lối của ngươi không ngay thẳng trước mặt Ta. 33 Con lừa đã thấy Ta và đã tránh Ta ba lần. Nếu nó không tránh Ta, chắc chắn Ta đã giết ngươi rồi và để cho nó sống.”
34 Ba-la-am thưa với Thiên Sứ của Chúa, “Con đã có tội. Con không biết Ngài đã đứng giữa đường để cản lối con. Vậy bây giờ nếu việc con ra đi làm cho Ngài phật lòng, con xin quay về.”
35 Thiên Sứ của Chúa nói với Ba-la-am, “Hãy đi với những người ấy; nhưng chỉ nói những gì Ta bảo ngươi nói.” Vậy Ba-la-am tiếp tục lên đường với các sứ thần của Ba-lác.
36 Khi Ba-lác nghe tin Ba-la-am đã đến, ông ra tận I-rơ Mô-áp, tức tận biên giới của lãnh thổ ở Suối Ạc-nôn, đến tận điểm đầu cùng của biên giới, để nghênh tiếp ông ấy. 37 Ba-lác nói với Ba-la-am, “Tôi há chẳng sai người đến mời ông sao? Sao ông không đến với tôi? Bộ tôi không thể làm cho ông được tôn trọng sao?”
38 Ba-la-am đáp với Ba-lác, “Nầy, bây giờ tôi đã đến với ngài rồi đây, nhưng tôi có quyền nói gì chăng? Những lời gì Chúa đặt để trong miệng tôi là những lời tôi sẽ nói.” 39 Ðoạn Ba-la-am đi với Ba-lác, và họ đến Ki-ri-át Hu-xô. 40 Ba-lác giết bò và chiên để cúng tế, rồi sai người đem thịt cúng đến cho Ba-la-am và các sứ thần đã đi với ông.
41 Ngày hôm sau Ba-lác đến đón Ba-la-am và đưa ông lên Ba-mốt Ba-anh. Ở đó ông có thể trông thấy một phần của dân I-sơ-ra-ên.
Ðức Chúa Trời Là Nơi Ẩn Náu Duy Nhất
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Linh hồn tôi yên lặng trông đợi Ðức Chúa Trời;
Chỉ một mình Ngài là Ðấng Giải Cứu của tôi.
2 Duy chỉ Ngài là vầng đá của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là thành trì của tôi; tôi sẽ không bị rúng động nhiều.
3 Các người cứ tấn công một người cho đến chừng nào?
Tại sao các người cứ hiệp nhau đánh đổ người ấy,
Là người như bức tường đã nghiêng và hàng rào sắp ngã?
4 Chúng bàn luận với nhau cốt chỉ để hạ người ấy xuống khỏi địa vị cao trọng của người ấy;
Chúng lấy làm thích thú trong sự giả dối của chúng;
Ngoài miệng chúng cầu chúc phước lành,
Mà trong lòng chúng âm thầm nguyền rủa. (Sê-la)
5 Linh hồn tôi hỡi, hãy yên lặng chờ đợi nơi Ðức Chúa Trời mà thôi,
Vì tôi chỉ hy vọng nơi Ngài. (Sê-la)
6 Duy chỉ Ngài là vầng đá của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là thành trì của tôi; tôi sẽ không bị rúng động.
7 Nhờ Ðức Chúa Trời tôi được giải cứu và được vinh hiển;
Ðức Chúa Trời chính là vầng đá kiên cố của tôi và nơi ẩn núp của tôi.
8 Hỡi nhân loại, hãy tin cậy Ngài luôn luôn;
Hãy dốc đổ lòng mình ra trước mặt Ngài,
Vì Ðức Chúa Trời là nơi ẩn náu của chúng ta. (Sê-la)
9 Người hạ lưu chỉ là hư ảo,
Người thượng lưu cũng chỉ phù hoa;
Ðem đặt họ lên cân, phía bên họ bị chỏng lên cao;
Gộp họ lại với nhau, họ nhẹ hơn hơi thở.
10 Ðừng cậy vào bạo lực;
Ðừng đặt hy vọng hão vào của cải có được nhờ áp bức người ta;
Dù các người nhờ chúng mà được giàu thêm,
Cũng đừng để lòng nương cậy vào chúng.
11 Ðức Chúa Trời đã phán một lần;
Tôi đã nghe điều ấy đến hai lần rằng,
Quyền lực thuộc về Ðức Chúa Trời.
12 Lạy Chúa, tình thương thuộc về Ngài,
Vì Ngài sẽ báo trả mỗi người tùy theo những gì họ làm.
Linh Hồn Khát Khao Ðược Thỏa Mãn trong CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi ông ở trong đồng hoang vùng Giu-đê
1 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Khi hừng đông chưa ló dạng, con đã tìm cầu Ngài;
Linh hồn con khao khát Ngài, thân thể con mong mỏi Ngài,
Trong một nơi khô khan cằn cỗi và chẳng có nước.
2 Con mong ước được thấy quyền năng và vinh hiển Ngài,
Như con đã từng thấy trong nơi thánh.
3 Vì tình thương của Ngài tốt hơn mạng sống,
Nên môi con sẽ ca ngợi Ngài.
4 Hễ con còn sống bao lâu, con sẽ ca ngợi Ngài bấy lâu;
Con sẽ đưa tay lên và chúc tụng danh Ngài.
5 Linh hồn con sẽ vui thỏa như được hưởng các thức ăn béo bổ,
Miệng con sẽ ca ngợi Ngài với môi vui vẻ.
6 Khi nằm trên giường con nhớ đến Ngài,
Con nghĩ về Ngài trọn các canh đêm,
7 Vì Ngài là nguồn cứu giúp của con,
Nên dưới cánh Ngài con hát mừng vui vẻ.
8 Linh hồn con bám chặt vào Ngài;
Tay phải Ngài giữ vững con.
9 Nhưng những kẻ tìm cách hủy diệt mạng sống con sẽ bị rơi vào đáy sâu của lòng đất.
10 Chúng sẽ bị phó cho lưỡi gươm;
Chúng sẽ thành mồi cho chồn cáo.
11 Nhưng vua sẽ vui mừng trong Ðức Chúa Trời;
Những ai nhân danh Ngài mà thề nguyện sẽ được vinh hiển;
Nhưng miệng của những kẻ nói dối phải ngậm lại.
Vương Quốc Hòa Bình
11 Một chồi sẽ nứt ra từ gốc tổ Giê-se;
Một nhánh sẽ vươn lên từ gốc rễ ấy.
2 Thần của Chúa ngự trên Người;
Ðó là Thần khôn ngoan và thông sáng,
Thần mưu lược và quyền năng,
Thần tri thức và kính sợ Chúa.
3 Người sẽ lấy sự kính sợ Chúa làm vui;
Người sẽ không xét đoán dựa vào những gì mắt Người trông thấy;
Người cũng không quở trách dựa theo những gì tai Người nghe;
4 Nhưng Người sẽ xét xử công minh cho người nghèo;
Người sẽ trả lẽ công bình cho những người thấp cổ bé miệng trong xứ;
Người sẽ dùng cây gậy nơi miệng Người đánh phạt thế gian;
Người sẽ dùng hơi thở nơi môi Người diệt trừ kẻ ác.
5 Lẽ công chính sẽ là dây nịt ngang lưng Người;
Ðức thành tín sẽ là đai buộc quanh hông Người.
6 Bấy giờ chó sói sẽ ở chung với chiên con;
Beo sẽ nằm cạnh dê con;
Bò con, sư tử tơ, và các thú vật mập mạnh sẽ sống chung với nhau,
Và một đứa bé sẽ chăn dắt chúng.
7 Bò cái và gấu cái sẽ ăn chung với nhau;
Các con của chúng sẽ nằm bên nhau;
Bấy giờ sư tử sẽ ăn cỏ như bò.
8 Trẻ thơ còn đang bú sẽ chơi đùa bên hang rắn lục;
Trẻ thơ vừa dứt sữa sẽ thọc tay vào hang rắn hổ mang.
9 Không ai sẽ làm hại hay hủy diệt trên khắp núi thánh của Ta,
Vì khắp đất sẽ ngập tràn sự hiểu biết Chúa, như nước phủ đầy trong biển cả.
Những Người Sống Sót của I-sơ-ra-ên và Giu-đa Trở Về
10 Trong ngày đó Rễ ra từ Giê-se sẽ trở thành biểu tượng cho các dân. Các nước sẽ tìm cầu Ngài, và nơi Ngài ngự sẽ rực rỡ huy hoàng.
11 Trong ngày đó Chúa sẽ giơ tay Ngài ra thêm một lần nữa để khôi phục những người còn sót lại của dân Ngài từ các xứ A-sy-ri, Ai-cập, Pha-trô, Ê-thi-ô-pi,[a] Ê-lam, Si-nê-a, Ha-mát, và từ các xứ ở hải ngoại bên kia các đại dương.
12 Ngài sẽ ban một hiệu lịnh cho các nước
Ðể quy tụ những người bị ruồng bỏ của I-sơ-ra-ên về,
Ðể nhóm hiệp những người Giu-đa bị phân tán khắp bốn phương trên đất.
13 Bấy giờ lòng ganh tị của Ép-ra-im sẽ hết;
Sự thù hiềm của Giu-đa sẽ không còn;
Ép-ra-im sẽ không ganh tị với Giu-đa nữa,
Và Giu-đa sẽ không còn hiềm thù Ép-ra-im.
14 Nhưng họ sẽ cùng nhau bổ xuống vai của dân Phi-li-tin ở phía tây;
Họ cùng nhau cướp đoạt của cải các dân ở phía đông.
Họ sẽ đưa tay ra đối phó với Ê-đôm và Mô-áp;
Và người Am-môn sẽ vâng phục họ.
15 Chúa sẽ làm cạn tắt hoàn toàn cửa biển[b] của Ai-cập;
Ngài sẽ vung tay Ngài trên Sông Cả;[c]
Bằng một ngọn gió nóng Ngài sẽ tách nó ra thành bảy nhánh,
Ðể người ta có thể đi qua mà khỏi cần phải cởi dép lột giày.
16 Bấy giờ sẽ có một đại lộ từ A-sy-ri đi xuống, để những người còn sót lại của dân Ngài có thể trở về,
Như khi xưa đã có một con đường cho dân I-sơ-ra-ên trong ngày họ từ Ai-cập đi lên vậy.
Cảm Tạ và Ca Ngợi
12 Trong ngày đó bạn sẽ nói,
“Chúa ôi, con sẽ ca ngợi Ngài.
Mặc dù Ngài đã giận con,
Nhưng cơn giận của Ngài đã quay khỏi con,
Và Ngài đã an ủi con.”
2 Thật vậy Ðức Chúa Trời là Ðấng Giải Cứu của tôi;
Tôi sẽ tin cậy và không sợ hãi;
Vì Chúa, chính Chúa là sức mạnh của tôi và bài ca của tôi;
Ngài đã trở thành sự cứu rỗi của tôi.
3 Với lòng vui mừng, anh chị em sẽ kéo gàu để lấy nước từ các giếng cứu rỗi.
4 Trong ngày đó anh chị em sẽ nói,
“Hãy cảm tạ Chúa,
Hãy kêu cầu danh Ngài;
Hãy cho các dân biết những việc Ngài làm;
Hãy tôn cao danh Ngài.
5 Hãy ca hát tôn ngợi Chúa,
Vì Ngài đã làm những việc vinh hiển;
Hãy cho cả thế gian biết điều ấy.
6 Hỡi dân Giê-ru-sa-lem, hãy lớn tiếng hoan ca,
Vì Ðấng Thánh ở giữa các ngươi thật vĩ đại.”
Quở Trách Người Giàu Bất Lương
5 Bây giờ hãy nghe đây,[a] hỡi những người giàu bất lương.[b] Hãy khóc lóc và rên than, vì những đau khổ sẽ giáng trên các người. 2 Tài sản các người bị mục nát, quần áo các người bị mối ăn. 3 Vàng bạc các người bị rỉ sét; sự rỉ sét ấy sẽ là bằng chứng nghịch lại các người và sẽ ăn thịt các người như lửa thiêu đốt. Các người cứ lo tích trữ tiền của cho mình trong những ngày cuối cùng.[c]
4 Kìa tiền công của các thợ gặt đã gặt lúa trong ruộng các người mà các người đã gian lận giữ lại đang kêu gào nghịch lại các người, và tiếng kêu gào của những thợ gặt đã thấu đến tai Chúa các đạo quân.
5 Các người đã sống xa hoa và đắm chìm trong các lạc thú trên đất; các người đã làm cho lòng mình mập béo trong ngày giết thịt. 6 Các người đã lên án và giết hại người công chính, mặc dù người ấy không chống đối các người.
Kiên Trì trong Ðức Tin
7 Vậy thưa anh chị em, hãy kiên trì cho tới khi Chúa đến. Hãy xem, người nông phu chờ đợi sản vật quý báu của đất như thế nào; người ấy cứ kiên trì chờ nó, cho đến khi nhận được cơn mưa đầu mùa và cơn mưa cuối mùa. 8 Anh chị em cũng vậy, hãy kiên trì, hãy vững lòng, vì ngày Chúa đến rất gần rồi.
9 Thưa anh chị em, đừng lằm bằm oán trách nhau, kẻo anh chị em bị xét đoán. Kìa, Vị Thẩm Phán đang đứng ngoài cửa.
10 Thưa anh chị em, hãy noi gương chịu khổ và kiên trì của các vị tiên tri đã nhân danh Chúa mà tuyên bố. 11 Hãy xem, chúng ta coi những người kiên nhẫn là có phước. Anh chị em đã nghe nói về sự kiên nhẫn của Gióp, và anh chị em đã thấy kết cuộc của Chúa cho ông như thế nào, vì Chúa giàu lòng trắc ẩn và xót thương.
Ðừng Thề
12 Thưa anh chị em của tôi, trên hết, đừng thề. Ðừng chỉ trời, chỉ đất, hay chỉ bất cứ vật gì mà thề; nhưng phải thì nói “Phải,” và không thì nói “Không,” để anh chị em khỏi bị xét đoán.
Hiệu Lực của Sự Cầu Nguyện
13 Có ai trong anh chị em đau khổ chăng? Người ấy hãy cầu nguyện. Có ai vui mừng chăng? Người ấy hãy ca ngợi. 14 Có ai đau ốm chăng? Người ấy hãy mời các trưởng lão của hội thánh đến để họ cầu nguyện cho mình, và nhân danh Chúa xức dầu cho mình. 15 Lời cầu nguyện của đức tin sẽ cứu người bịnh, và Chúa sẽ đỡ người ấy dậy; nếu người ấy có phạm tội lỗi gì, người ấy sẽ được tha. 16 Vậy hãy xưng tội cùng nhau và cầu nguyện cho nhau, để anh chị em được chữa lành. Lời cầu nguyện của người công chính rất quyền năng và linh nghiệm.
17 Ê-li vốn là người có bản chất như chúng ta; ông cầu nguyện tha thiết xin đừng mưa, thì trời không mưa xuống đất trong ba năm sáu tháng. 18 Sau đó ông cầu nguyện lại, thì trời đổ mưa và đất sinh sản hoa màu.
Tầm Quan Trọng của Sự Chăm Sóc
19 Thưa anh chị em của tôi, nếu có người trong anh chị em lạc xa chân lý mà có ai dẫn đưa người ấy trở lại, 20 hãy biết rằng ai làm cho một người có tội lìa bỏ con đường lầm lạc sẽ cứu được linh hồn người ấy khỏi chết và sẽ che khuất biết bao tội lỗi.
Copyright © 2011 by Bau Dang