Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Dân Số 16

Cô-ra, Ða-than, và A-bi-ram Dấy Loạn

16 Bấy giờ Cô-ra con trai của Ít-ha, cháu của Kê-hát, trong chi tộc Lê-vi, cùng với Ða-than và A-bi-ram hai con trai của Ê-li-áp, và Ôn con trai của Pê-lết, những người trong chi tộc Ru-bên, kéo theo họ hai trăm năm mươi người I-sơ-ra-ên –những người quyền thế của hội chúng, những người lãnh đạo của dân, những người có danh tiếng– để chống lại Môi-se. Họ tập họp trước mặt Môi-se và A-rôn, rồi nói, “Các ông thật là quá lắm rồi! Mọi người trong cả hội chúng đều là thánh, và Chúa đang ngự giữa họ. Thế thì tại sao các ông tự cho mình có quyền trên hội chúng của Chúa?”

Khi Môi-se nghe như thế ông sấp mặt xuống đất. Ðoạn ông nói với Cô-ra và đồng bọn của ông ấy, “Sáng mai Chúa sẽ cho chúng ta biết ai thuộc về Ngài, ai là thánh, và ai được phép đến gần Ngài. Thưa ông Cô-ra và mọi người trong nhóm của ông, xin hãy làm điều nầy: Hãy lấy lư hương của quý vị; ngày mai hãy để lửa vào lư hương, sau đó hãy bỏ hương vào lửa trước mặt Chúa. Người nào được Chúa chọn sẽ là người thánh. Hỡi các con cháu của Lê-vi, các người thật là quá lắm.”

Môi-se nói với Cô-ra, “Hỡi các con cháu của Lê-vi, xin hãy nghe đây: Há là một việc nhỏ mà Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã biệt riêng các ông ra từ giữa hội chúng I-sơ-ra-ên, để các ông được đến gần Ngài, hầu làm những công việc trong Ðền Tạm của Chúa, và đứng trước hội chúng và phục vụ họ chăng? 10 Còn ông, Ngài đã cho ông được đến gần Ngài, với tất cả anh em người Lê-vi của ông, thế mà ông còn muốn kiếm chức tư tế nữa sao? 11 Rõ ràng là ông và cả đồng bọn của ông đã hiệp nhau chống lại Chúa, chứ A-rôn là ai mà các ông lằm bằm chống ông ấy?”

12 Môi-se sai người đến mời Ða-than và A-bi-ram, hai con trai của Ê-li-áp, nhưng họ trả lời, “Chúng tôi không đến đâu. 13 Ông đã đem chúng tôi ra khỏi một xứ đượm sữa và mật để giết chúng tôi trong đồng hoang, như vậy vẫn chưa đủ sao mà ông còn muốn làm chúa trên tất cả chúng tôi nữa? 14 Rõ ràng là ông không đem chúng tôi vào một xứ đượm sữa và mật, hoặc ban cho chúng tôi được hưởng những đồng ruộng và vườn nho. Bộ ông tính móc hết mắt của những người nầy sao? Chúng tôi không đến đâu!”

15 Môi-se rất giận và thưa với Chúa, “Cầu xin Ngài đừng nhậm của lễ họ dâng. Con không hề lấy một con lừa nào của họ và cũng chưa hề làm hại ai trong họ.” 16 Môi-se nói với Cô-ra, “Xin ông và đồng bọn của ông đến trình diện trước mặt Chúa ngày mai; ông, đồng bọn của ông, và cả A-rôn nữa. 17 Xin mỗi người hãy mang lư hương của mình đến, rồi bỏ hương vào; mỗi người trong các ông hãy dâng hương lên trước mặt Chúa, tức hai trăm năm mươi lư hương. Cả ông và A-rôn nữa, mỗi người hãy mang lư hương của mình đến.”

18 Vậy mỗi người đều lấy lư hương của mình, để lửa vào trong các lư hương ấy, và bỏ hương vào trong lửa, rồi đứng trước cửa Lều Hội Kiến với Môi-se và A-rôn. 19 Bấy giờ Cô-ra đã triệu tập toàn thể hội chúng chống lại hai ông; họ tụ họp nhau trước cửa Lều Hội Kiến. Vinh quang của Chúa hiện ra cho cả hội chúng thấy.

20 Chúa phán với Môi-se và A-rôn, 21 “Các ngươi hãy tách rời khỏi hội chúng nầy, để Ta thiêu rụi chúng trong giây lát.”

22 Hai ông liền sấp mặt xuống đất và thưa, “Lạy Ðức Chúa Trời là Thần[a] ban sinh khí cho mọi loài xác thịt, lẽ nào chỉ vì một người phạm tội mà Ngài phạt cả hội chúng sao?”

23 Chúa phán với Môi-se rằng, 24 “Bảo hội chúng, ‘Hãy dang xa các trại của Cô-ra, Ða-than, và A-bi-ram.’”

25 Vậy Môi-se đứng dậy và đến gặp Ða-than và A-bi-ram; các vị trưởng lão của I-sơ-ra-ên đi theo ông. 26 Ông nói với hội chúng, “Hãy dang xa các trại của những kẻ gian ác nầy, và chớ đụng đến những gì của họ, kẻo anh chị em cũng bị quét sạch vì mọi tội lỗi của họ chăng.” 27 Vậy người ta dang xa khỏi chỗ ở của Cô-ra, Ða-than, và A-bi-ram. Bấy giờ Ða-than và A-bi-ram đi ra đứng trước cửa trại mình, cùng với vợ, các con, và các trẻ thơ của họ. 28 Môi-se nói, “Nhờ điều nầy anh chị em sẽ biết rằng Chúa đã sai tôi làm những việc đó, chứ chẳng phải tôi tự làm theo ý mình: 29 Nếu những người nầy chết theo công lệ thường tình, hoặc nếu họ chết như bao nhiêu người khác, thì Chúa đã chẳng sai tôi. 30 Nhưng nếu Chúa làm một việc mới, chẳng hạn như đất mở miệng ra nuốt họ, nuốt luôn tất cả những gì thuộc về họ, và họ bị nuốt sống xuống âm phủ, bấy giờ anh chị em sẽ biết rằng những kẻ đó đã khinh bỉ Chúa.”

31 Vừa khi ông nói những lời ấy xong, đất bên dưới họ liền nứt ra. 32 Ðất mở miệng nuốt chửng họ cùng với những gì thuộc về nhà họ, tức mọi người trong gia đình của Cô-ra và tất cả đồ vật của họ. 33 Vậy tất cả những gì thuộc về họ đều bị nuốt sống xuống âm phủ; rồi đất khép lại, và họ bị diệt mất khỏi hội chúng. 34 Tất cả những người I-sơ-ra-ên đứng quanh họ thấy vậy bèn vụt chạy và khóc la, “Hãy coi chừng, kẻo đất cũng nuốt chúng ta.” 35 Kế đó một ngọn lửa từ nơi Chúa lòe ra thiêu sống hai trăm năm mươi người đang dâng hương.

36 [b] Bấy giờ Chúa phán với Môi-se, 37 “Hãy bảo Ê-lê-a-xa con trai Tư Tế A-rôn lấy các lư hương ra khỏi những chỗ đang cháy, rồi phân tán mỏng lửa ra, vì các lư hương đó đã trở nên thánh, 38 tức các lư hương của những kẻ tội lỗi đã hại chết chính mình. Hãy lấy chúng làm thành những tấm đồng dát mỏng, rồi đem bọc bàn thờ, vì chúng đã được dùng để dâng hương trước mặt Chúa, và chúng đã nên thánh. Rồi chúng sẽ thành một dấu cho dân I-sơ-ra-ên.”

39 Vậy Tư Tế Ê-lê-a-xa lấy các lư hương bằng đồng do những người mang đến dâng hương và bị chết cháy làm thành những tấm đồng dát mỏng để bọc bàn thờ. 40 Những tấm đồng đó đã trở thành một dấu để nhắc nhở dân I-sơ-ra-ên rằng không một người ngoài nào, tức một người không thuộc dòng dõi của A-rôn, được đến gần để dâng hương trước mặt Chúa, hầu sẽ không bị chung số phận giống như Cô-ra và đồng bọn của ông, y như Chúa đã phán về ông ấy qua Môi-se.

Hội Chúng Bị Hình Phạt và A-rôn Chuộc Tội cho Dân

41 Tuy nhiên ngày hôm sau cả hội chúng I-sơ-ra-ên nổi loạn chống lại Môi-se và chống lại A-rôn; họ nói, “Các ông đã giết dân của Chúa.” 42 Khi thấy hội chúng hiệp lại chống mình, Môi-se và A-rôn bèn trở về Lều Hội Kiến, và kìa, mây đã ngự xuống bao phủ lều và vinh quang Chúa xuất hiện. 43 Môi-se và A-rôn đến trước Lều Hội Kiến. 44 Bấy giờ có tiếng Chúa phán với Môi-se, 45 “Hãy dang xa khỏi hội chúng nầy, để Ta sẽ tiêu diệt chúng trong giây lát.” Nhưng hai ông sấp mặt xuống đất. 46 Môi-se nói với A-rôn, “Xin anh lấy lư hương, lấy lửa ở bàn thờ bỏ vào, rồi bỏ hương vào lửa, xong hãy mau mau mang lư hương đến với hội chúng và chuộc tội cho họ, vì Chúa đã nổi cơn thịnh nộ, và tai họa đã bắt đầu rồi.” 47 Vậy A-rôn lấy lư hương và làm như lời Môi-se đã bảo. Ông chạy vào giữa đoàn dân đang tụ họp, tức giữa nơi tai họa đã khởi sự hoành hành trong dân. Ông bỏ hương vào và chuộc tội cho dân. 48 Ông đứng giữa kẻ chết và người sống; nhờ thế tai họa đã dừng lại. 49 Những người đã chết vì tai họa là mười bốn ngàn bảy trăm người, không kể những kẻ đã chết về vụ Cô-ra. 50 Khi tai họa đã dừng hẳn, A-rôn trở về với Môi-se ở cửa Lều Hội Kiến.

Thánh Thi 52-54

Sự Phô Trương của Kẻ Ác Chỉ Là Phù Phiếm

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của Ða-vít

Cảm tác khi Ðô-ê người Ê-đôm đến nói với Sau-lơ,

“Ða-vít đã vào nhà của A-hi-mê-léc.”

Hỡi kẻ có quyền lực, sao ngươi lại phô trương tính độc ác?
Đức nhân từ của Ðức Chúa Trời hằng còn mãi mãi.
Hỡi kẻ gian dối, lưỡi ngươi bàn tính việc hại người;
Lưỡi ngươi quả là một lưỡi dao cạo sắc bén.
Ngươi yêu mến gian ác hơn thánh thiện,
Thích nói dối hơn nói thật. (Sê-la)

Ngươi quả yêu mến mọi lời gây nên hủy diệt,
Hỡi lưỡi dối trá!
Chắc chắn Ðức Chúa Trời sẽ tiêu diệt ngươi vĩnh viễn;
Ngài sẽ dứt bỏ ngươi;
Ngài sẽ nhổ ngươi ra khỏi nhà ngươi;
Ngài sẽ bứng ngươi ra khỏi đất của người sống. (Sê-la)

Bấy giờ người ngay lành sẽ thấy và phát sợ;
Người ấy sẽ cười chê nó mà rằng,
“Kìa là kẻ không nhờ cậy Ðức Chúa Trời làm nơi nương náu mình,
Nhưng cậy vào tiền tài của cải mình,
Và ỷ vào khả năng tiêu diệt đối thủ của mình.”

Còn tôi, tôi như cây ô-liu xanh tươi trong nhà Ðức Chúa Trời;
Tôi tin cậy lòng thương xót của Ðức Chúa Trời đời đời mãi mãi.

Con sẽ cảm tạ Ngài cho đến đời đời về những gì Ngài đã làm;
Con sẽ đặt hy vọng vào danh Ngài, vì đó là điều tốt đẹp trước mặt những người thánh của Ngài.

Sự Dại Dột và Gian Ác của Loài Người

Giáo huấn ca của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu Ma-ha-lát

Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Không có Ðức Chúa Trời!”
Chúng nó đều bại hoại;
Chúng nó phạm những tội lỗi đáng ghê tởm;
Chẳng ai làm điều thiện.
Ðức Chúa Trời từ trời nhìn xuống con cái loài người,
Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.
Họ thảy đều bại hoại;
Họ cùng nhau trở nên ô uế;
Chẳng có người nào làm điều thiện,
Dẫu một người cũng không.

Tại sao những kẻ làm ác chẳng hiểu biết?
Tại sao chúng cứ ăn nuốt dân tôi như thể ăn bánh?
Tại sao chúng chẳng kêu cầu Ðức Chúa Trời?

Chúng sẽ rất sợ hãi dầu chẳng có gì đáng sợ,
Vì Ðức Chúa Trời sẽ rải xương những kẻ vây hãm bạn;
Bạn làm cho chúng phải hổ thẹn,
Vì Ðức Chúa Trời đã loại bỏ chúng.

Kìa, ơn cứu rỗi của I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
Khi Ðức Chúa Trời tái lập vận mạng của con dân Ngài,[a]
Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.

Xin Chúa Bảo Vệ Khỏi Kẻ Thù

Giáo huấn ca của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Dùng với nhạc khí bằng dây

Cảm tác khi dân Xíp đến báo với Sau-lơ,

“Há chẳng phải Ða-vít đang trốn giữa chúng tôi sao?”

Ðức Chúa Trời ôi, xin cứu con, bằng uy danh Ngài;
Xin minh oan cho con, bằng quyền năng Ngài.
Ðức Chúa Trời ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin nghiêng tai nghe tiếng của miệng con.
Vì những kẻ xa lạ đã nổi lên chống lại con,
Những kẻ hung bạo đã tìm cách hại mạng sống con;
Quả là chúng chẳng coi Ðức Chúa Trời ra gì. (Sê-la)

Này, Ðức Chúa Trời là Ðấng giúp đỡ tôi;
Chúa là Ðấng gìn giữ mạng sống tôi.
Ngài sẽ báo trả điều ác trên kẻ thù của tôi,
Tiêu diệt chúng vì đức thành tín của Ngài.

Con sẽ đem của lễ lạc ý dâng lên Ngài với tất cả niềm vui;
Con sẽ cảm tạ danh Ngài, Chúa ôi, vì đó là điều tốt đẹp,
Vì Ngài đã giải cứu con khỏi mọi hoạn nạn,
Và mắt con được nhìn thấy những kẻ thù của con bị bại.

Ê-sai 6

Ê-sai Thấy Khải Tượng và Ðược Chúa Kêu Gọi

Vào năm Vua U-xi-a băng hà, tôi thấy Chúa đang ngự trên ngai, cao xa vời vợi; vạt vương bào Ngài tràn khắp đền thờ. Các vị hỏa thần[a] đứng hầu bên trên; mỗi vị có sáu cánh; hai cánh che mặt, hai cánh che chân, và hai cánh dùng để bay. Các vị đó nói với nhau và hô to rằng,

“Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Chúa các đạo quân;
Khắp đất tràn đầy vinh quang Ngài!”

Những tiếng hô đó làm rúng động các trụ cửa đền thờ, và khắp đền thờ đều bị khói tỏa mịt mù.

Khi ấy tôi thốt lên,

“Khốn thay cho tôi!
Tôi chắc phải chết rồi,
Vì tôi là người có môi ô uế,
Sống giữa một dân có môi ô uế,
Thế mà tôi lại được thấy Vua,
Chúa các đạo quân!”

Bấy giờ, một vị hỏa thần bay đến tôi, tay cầm một than lửa đỏ đã lấy kẹp gắp ra từ bàn thờ. Vị hỏa thần ấy cầm than lửa đó chạm vào miệng tôi và nói, “Này, vật này đã chạm vào môi ngươi, tội ngươi đã được cất bỏ, lỗi ngươi đã được xóa sạch.”

Bấy giờ tôi nghe có tiếng Chúa phán, “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho Chúng Ta?”

Tôi đáp, “Thưa có con đây. Xin sai con.”

Ngài phán, “Hãy đi và nói với dân này rằng,

‘Các ngươi cứ nghe mà chẳng hiểu chi, cứ nhìn mà chẳng thấy gì.’
10 Hãy làm cho lòng dân này ra đần độn,
Cho tai chúng nặng,
Cho mắt chúng nhắm lại;[b]
Kẻo mắt chúng thấy được,
Tai chúng nghe được,
Lòng chúng hiểu được,
Mà chúng trở lại và được chữa lành chăng.”

11 Tôi thưa, “Lạy Chúa, con phải làm như vậy bao lâu?”

Ngài đáp,

“Cho đến khi các thành trở nên hoang vắng, không dân cư,
Nhà cửa không còn người ở,
Ruộng vườn bị bỏ hoang hoàn toàn;
12 Cho đến khi Chúa đuổi mọi người đi xa,
Và trong xứ chỉ còn tiêu điều hoang vắng.
13 Thậm chí nếu chỉ còn một phần mười dân sót lại,
Chúng cũng sẽ bị diệt vong,
Giống như cây dẻ hay cây sồi sau khi bị đốn, chỉ còn lại cái gốc;
Nhưng dù sao mầm giống thánh vẫn còn tiềm tàng trong gốc ấy.”

Hê-bơ-rơ 13

Những Lời Khuyên Nhủ Chung

13 Hãy duy trì tình thương giữa anh chị em với nhau. Ðừng xao lãng lòng hiếu khách đối với những người lạ, vì làm như thế có người đã tiếp đãi thiên sứ mà không biết. Hãy nhớ đến những người đang ở trong vòng lao lý như thể anh chị em cũng bị tù với họ. Hãy nhớ đến những người bị tra tấn hành hạ như thể chính thân thể anh chị em cũng bị tra tấn hành hạ.

Mọi người phải tôn trọng hôn nhân. Chớ biến chốn loan phòng ra ô uế, vì Ðức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ gian dâm và kẻ ngoại tình.

Hãy có nếp sống không tham tiền; hãy thỏa lòng về những gì mình có; vì chính Ngài đã phán,

“Ta sẽ không bao giờ lìa ngươi,
Và không bao giờ bỏ ngươi.”Phục 31:6, 8

Do đó chúng ta có thể nói mạnh dạn,

“Chúa là Ðấng giúp đỡ tôi,
Tôi sẽ không sợ,
Loài người làm gì được tôi?”Thi 118:6

Khuyên Phải Trung Thành

Hãy nhớ đến những người lãnh đạo của anh chị em, tức những người giảng dạy lời Ðức Chúa Trời cho anh chị em. Hãy nghĩ đến kết quả của cuộc đời họ, và hãy noi theo đức tin họ.

Ðức Chúa Jesus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không bao giờ thay đổi.

Anh chị em đừng để các tín lý khác và lạ lôi cuốn mình đi sai lạc. Vì lòng được vững mạnh nhờ ân sủng mới tốt, chứ không phải thực phẩm, là thứ không ích lợi gì cho những ai giữ theo quy luật. 10 Chúng ta có một bàn thờ mà những người phục vụ trong Lều Tạm không được phép ăn những gì dâng trên đó, 11 vì huyết các thú vật hiến tế đã được vị thượng tế mang vào Các Nơi Thánh để chuộc tội, còn xác chúng thì bị thiêu đốt bên ngoài doanh trại. 12 Vì thế Ðức Chúa Jesus cũng đã chịu đau đớn bên ngoài cổng thành, để dùng chính huyết Ngài thánh hóa cho dân. 13 Vậy chúng ta hãy ra với Ngài bên ngoài doanh trại để mang sỉ nhục với Ngài. 14 Vì ở thế gian này chúng ta không có thành nào bền vững, nhưng chúng ta đang tìm một thành sẽ đến. 15 Vậy nhờ Ngài chúng ta hãy dâng của lễ bằng sự ca ngợi không ngừng lên Ðức Chúa Trời, tức dùng bông trái của môi miệng mình xưng tụng danh Ngài. 16 Xin anh chị em đừng quên làm việc từ thiện và chia sẻ cho người khác, vì đó là những của lễ đẹp lòng Ðức Chúa Trời.

Khuyên Phải Vâng Phục Những Người Lãnh Ðạo Thuộc Linh

17 Hãy vâng lời những người lãnh đạo anh chị em và thuận phục họ, vì họ canh chừng linh hồn anh chị em như những người phải khai trình. Hãy để họ vui vẻ thi hành chức vụ mình và không phải than thở gì, vì điều đó không ích lợi gì cho anh chị em.

18 Xin cầu nguyện cho chúng tôi, vì chúng tôi tin chắc rằng chúng tôi có lương tâm tốt và muốn cư xử tốt đẹp trong mọi sự. 19 Tôi tha thiết nài xin anh chị em làm điều này càng hơn, để tôi sớm được trở về[a] với anh chị em.

Lời Chào Cuối Thư

20 Nguyện xin Ðức Chúa Trời bình an, Ðấng đem Ðấng Chăn Chiên lớn ra từ cõi chết, dùng huyết của giao ước đời đời của Chúa chúng ta, là Ðức Chúa Jesus, 21 trang bị anh chị em bằng mọi điều tốt đẹp để làm theo ý muốn Ngài, và thực hiện trong chúng ta những điều đẹp lòng trước thánh nhan Ngài qua Ðức Chúa Jesus Christ. Nguyện vinh hiển thuộc về Ngài đời đời vô cùng. A-men.

22 Thưa anh chị em, tôi xin anh chị em ráng nhẫn nại để nghe tin đáng khích lệ này. Tôi viết vắn tắt cho anh chị em thôi. 23 Xin anh chị em biết rằng anh em chúng ta là Ti-mô-thê đã được thả ra rồi; nếu anh ấy đến sớm, tôi sẽ cùng anh ấy đến thăm anh chị em.

24 Xin kính chào tất cả những vị lãnh đạo của anh chị em và tất cả các thánh đồ. Những anh chị em đến từ I-ta-ly gởi lời chào thăm anh chị em.

25 Nguyện xin ân sủng ở cùng tất cả anh chị em. A-men.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang