M’Cheyne Bible Reading Plan
Dân Lằm Bằm và Nổi Loạn
14 Bấy giờ toàn thể hội chúng nổi lên kêu la lớn tiếng, rồi dân chúng khóc lóc cả đêm ấy. 2 Toàn dân I-sơ-ra-ên lằm bằm chống lại Môi-se và A-rôn. Cả hội chúng nói với họ, “Thà chúng tôi bị chết tại Ai-cập hoặc trong đồng hoang nầy còn hơn! 3 Tại sao Chúa đem chúng tôi vào xứ nầy, để ngã chết bởi lưỡi gươm? Vợ con chúng tôi sẽ trở thành chiến lợi phẩm cho quân thù. Nếu chúng tôi được trở về lại Ai-cập há chẳng phải là tốt hơn sao?” 4 Rồi họ nói với nhau, “Chúng ta hãy lập một người lãnh đạo và đi trở lại Ai-cập.”
5 Bấy giờ Môi-se và A-rôn sấp mặt xuống đất trước hội chúng I-sơ-ra-ên đang tụ họp tại đó. 6 Giô-suê con của Nun và Ca-lép con của Giê-phu-nê, hai người trong nhóm các thám tử đi do thám xứ, xé rách y phục mình 7 và nói với hội chúng I-sơ-ra-ên, “Xứ mà chúng tôi đã đi do thám quả là một xứ tốt đẹp. 8 Nếu chúng ta được đẹp lòng Chúa, Ngài sẽ đem chúng ta vào xứ đó và sẽ ban nó cho chúng ta. Xứ đó đúng là một xứ đượm sữa và mật. 9 Chỉ mong chúng ta đừng nổi loạn chống lại Chúa. Ðừng sợ dân trong xứ đó, vì chúng ta có thể ăn nuốt họ dễ dàng.[a] Quyền lực bảo hộ họ đã bị rút đi rồi. Có Chúa đang ở với chúng ta. Ðừng sợ họ.” 10 Cả hội chúng bèn bàn với nhau để ném đá hai người.
Bấy giờ vinh hiển của Chúa hiện ra ở Lều Hội Kiến cho toàn thể dân I-sơ-ra-ên trông thấy. 11 Chúa phán với Môi-se, “Dân nầy còn khinh Ta cho đến bao lâu nữa? Chúng cứ không chịu tin Ta cho đến chừng nào, mặc dù Ta đã làm bao nhiêu phép lạ ở giữa chúng? 12 Ta sẽ đánh chúng bằng bịnh dịch và cất bỏ ơn hưởng sản nghiệp của chúng, rồi Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn hơn và mạnh hơn chúng.”
Môi-se Cầu Thay cho Dân
13 Nhưng Môi-se thưa với Chúa, “Người Ai-cập sẽ nghe rằng Ngài đã dùng quyền năng Ngài đem dân nầy ra khỏi họ, 14 và họ sẽ thuật lại điều ấy cho các dân trong xứ. Lạy Chúa, các dân trong xứ đã nghe rằng Ngài đang ngự giữa dân nầy, vì Chúa ôi, Ngài đã cho dân Ngài thấy Ngài tận mặt; áng mây của Ngài đang che trên đầu họ, và Ngài đang đi trước dẫn đường họ, ban ngày trong một áng mây và ban đêm trong một trụ lửa. 15 Bây giờ nếu Ngài giết sạch dân nầy trong một lúc thì các dân đã nghe nói về Ngài sẽ bảo, 16 ‘Vì Chúa không đủ khả năng đem dân ấy vào xứ mà Ngài đã hứa với tổ tiên chúng, nên đã giết hết chúng trong đồng hoang rồi.’ 17 Vậy bây giờ xin quyền năng của Chúa thể hiện một cách lớn lao như lời Ngài đã hứa khi Ngài phán,
18 ‘Chúa là Ðấng chậm giận và giàu ơn, tha thứ tội lỗi và vi phạm, nhưng không kể kẻ có tội là vô tội;
Do tội của ông bà cha mẹ mà con cháu bị vạ lây đến ba bốn đời.’
19 Cầu xin Ngài tha thứ tội của dân nầy theo sự lớn lao của đức nhân từ Ngài, như Ngài đã từng tha thứ dân nầy từ khi họ rời Ai-cập đến nay.”
20 Bấy giờ Chúa phán, “Ta sẽ tha thứ như ngươi cầu xin. 21 Nhưng Ta lấy mạng sống Ta và lấy vinh quang Chúa tràn đầy khắp đất mà thề rằng 22 không một kẻ nào đã thấy vinh hiển Ta và đã thấy những phép lạ Ta làm tại Ai-cập và trong đồng hoang mà còn thử Ta mười lần, rồi lại không vâng lời Ta 23 sẽ thấy được xứ mà Ta đã thề với tổ tiên chúng. Không một kẻ nào đã khinh Ta sẽ thấy được xứ đó. 24 Nhưng đầy tớ Ta là Ca-lép, một người có tinh thần khác hơn những kẻ khác, và đã theo Ta hết lòng, nên Ta sẽ đem nó vào trong xứ mà nó đã đến do thám, rồi con cháu nó sẽ chiếm lấy xứ đó làm sản nghiệp. 25 Nầy dân A-ma-léc và dân Ca-na-an đang ở trong các thung lũng. Ngày mai hãy nhổ trại, theo hướng Hồng Hải mà đi ngược trở vào đồng hoang.”
Dân I-sơ-ra-ên Cãi Lịnh và Thất Bại
26 Chúa phán với Môi-se và A-rôn, 27 “Ðoàn dân gian ác nầy cứ lằm bằm oán trách Ta cho đến bao giờ mới thôi? Ta đã nghe những lời lằm bằm của dân I-sơ-ra-ên mà chúng đã cằn nhằn Ta. 28 Hãy nói với chúng, Chúa phán thế nầy: Ta lấy chính mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ làm cho các ngươi mọi điều Ta đã nghe các ngươi nói: 29 Thân xác các ngươi sẽ ngã chết trong đồng hoang nầy. Tất cả các ngươi, tức tất cả những kẻ đã được thống kê từ hai mươi tuổi trở lên, những kẻ đã lằm bằm oán trách Ta, 30 sẽ không ai được vào xứ mà Ta đã thề sẽ đem các ngươi vào cư ngụ, ngoại trừ Ca-lép con của Giê-phu-nê và Giô-suê con của Nun. 31 Nhưng con cháu các ngươi mà các ngươi bảo rằng chúng sẽ thành chiến lợi phẩm cho quân thù thì Ta sẽ đem chúng vào, và chúng sẽ biết xứ mà các ngươi khinh chê. 32 Còn các ngươi, thân xác các ngươi sẽ ngã chết trong đồng hoang. 33 Con cháu các ngươi sẽ phải đi lang thang chăn bầy trong đồng hoang bốn mươi năm, và phải gánh lấy nỗi khổ cực do sự bất trung của các ngươi, cho đến khi người cuối cùng của các ngươi bỏ thây trong đồng hoang. 34 Theo số những ngày các ngươi đi do thám xứ, tức bốn mươi ngày, thì các ngươi sẽ mang lấy tội lỗi của mình trong bốn mươi năm, mỗi năm cho một ngày, rồi các ngươi sẽ biết rằng Ta đã chán ngán các ngươi như thế nào. 35 Ta, Chúa, đã phán, thì Ta sẽ thực hiện điều đó cho toàn thể hội chúng gian ác nầy, tức cho những kẻ đã cấu kết với nhau để chống lại Ta. Trong đồng hoang nầy chúng sẽ bị tiêu diệt và trong nơi đó chúng sẽ chết.”
36 Còn những người Môi-se đã sai đi do thám xứ rồi trở về xui cho đoàn dân lằm bằm chống lại ông bằng những lời báo cáo thêm thắt tiêu cực khiến cho dân nản lòng về xứ đó, 37 tức những kẻ đã báo cáo với những lời thêm thắt tiêu cực về xứ đó, đều bị giáng vạ chết trước mặt Chúa. 38 Nhưng trong số những người đã đi do thám xứ trở về chỉ có Giô-suê con của Nun và Ca-lép con của Giê-phu-nê là còn sống.
39 Khi Môi-se thuật lại những lời đó cho toàn dân I-sơ-ra-ên, dân chúng khóc than rất buồn thảm. 40 Sáng hôm sau họ thức dậy sớm, kéo nhau lên các đỉnh đồi và nói, “Này, chúng tôi đây. Chúng tôi sẽ lên nơi mà Chúa đã hứa, bởi chúng tôi đã phạm tội.”
41 Nhưng Môi-se nói, “Tại sao anh em cứ tiếp tục vi phạm mệnh lệnh Chúa? Anh em sẽ không thành công đâu. 42 Ðừng đi lên đó, vì Chúa không ở cùng anh em. Ðừng để anh em bị đánh gục trước mặt quân thù. 43 Vì quân A-ma-léc và quân Ca-na-an sẽ đón đánh anh em trên đó. Anh em sẽ ngã chết bởi lưỡi gươm, vì anh em đã xây lưng lìa bỏ Chúa, nên Chúa sẽ không ở với anh em đâu.” 44 Nhưng họ nhất định kéo nhau lên các đỉnh đồi, mặc dù Rương Giao Ước của Chúa và Môi-se không rời khỏi doanh trại. 45 Bấy giờ quân A-ma-léc và quân Ca-na-an đang ở trên các đỉnh đồi kéo xuống, đánh bại họ, và rượt giết họ cho đến Khọt-ma.
Ðức Chúa Trời Ðoán Xét Tuyển Dân của Ngài
Thơ của A-sáp
1 Ðấng Toàn Năng, Ðức Chúa Trời, Chúa, phán dạy;
Ngài triệu tập mọi người trên đất, từ đông chí tây về.
2 Từ Si-ôn, nơi toàn bích,
Ðức Chúa Trời tỏa rạng hào quang.
3 Nguyện Ðức Chúa Trời chúng ta ngự đến;
Nguyện Ngài sẽ không yên lặng mãi;
Lửa cháy hừng hực trước mặt Ngài,
Cuồng phong bão tố quay cuồng chung quanh Ngài.
4 Ngài sẽ gọi trời cao và đất thấp đến,
Ðể Ngài đoán xét con dân Ngài:
5 “Hãy nhóm hiệp các thánh đồ của Ta lại cho Ta,
Ấy là những kẻ đã lập giao ước với Ta bằng con vật hiến tế.”
6 Rồi các tầng trời rao truyền công lý của Ngài,
Vì chính Ðức Chúa Trời là Vị Thẩm Phán. (Sê-la)
7 “Hỡi dân Ta, hãy lắng nghe, vì Ta sẽ phán;
Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ đưa ra chứng cớ nghịch lại ngươi;
Ta là Ðức Chúa Trời, Thần[a] của ngươi.
8 Ta không trách ngươi vì các con vật hiến tế ngươi dâng;
Các của lễ thiêu của ngươi hằng ở trước mặt Ta.
9 Thật ra Ta không cần bò đực tơ trong nhà ngươi;
Ta cũng không muốn các dê đực trong chuồng ngươi;
10 Vì mọi thú vật trên rừng đều thuộc về Ta,
Mọi đàn súc vật trên muôn ngàn đồi núi cũng là của Ta.
11 Ta biết tất cả các loài chim trên rừng trên núi;
Mọi loài vật biết di động ngoài đồng đều cũng thuộc về Ta.
12 Ví thử Ta đói, Ta cũng không cần phải nói cho ngươi biết,
Vì thế gian và mọi vật trong đó là của Ta.
13 Ta có ăn thịt các bò đực chăng?
Hay Ta có uống huyết các dê đực chăng?
14 Hãy dâng lên Ðức Chúa Trời của lễ do lòng biết ơn,
Và trả xong cho Ðấng Tối Cao những gì ngươi đã thệ nguyện.
15 Trong ngày nguy nan hãy kêu cầu Ta;
Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ tôn vinh Ta.”
16 Nhưng đối với những kẻ gian ác, Ðức Chúa Trời phán,
“Ngươi có tư cách gì mà nói đến luật lệ Ta,
Và dùng miệng mình để nhắc đến giao ước Ta?
17 Vì ngươi luôn ghét sự giáo huấn;
Ngươi đã vứt bỏ những lời Ta ra đằng sau ngươi.
18 Khi ngươi thấy kẻ trộm cắp, ngươi đồng lòng với nó;
Ngươi hiệp chung cùng những kẻ gian dâm.
19 Ngươi dùng miệng ngươi nói ra những lời ác hại,
Dùng lưỡi ngươi phát ra những lời dối trá gạt người.
20 Ngươi ngồi nói hành anh chị em[b] ngươi;
Ngươi nói xấu con của mẹ ngươi.
21 Ngươi đã làm những điều ấy, nhưng Ta vẫn yên lặng;
Ngươi tưởng rằng Ta cũng như ngươi sao?
Này, bây giờ Ta khiển trách ngươi,
Và trưng những điều đó ra trước mắt ngươi từng việc một.
22 Này, hỡi những kẻ quên Ðức Chúa Trời, khá suy nghĩ điều ấy,
Kẻo Ta xé ngươi ra từng mảnh và không ai cứu được ngươi.
23 Kẻ nào dâng của lễ do lòng biết ơn là người biết tôn kính Ta;
Ai cứ đi trong đường ngay lành, Ta sẽ chỉ cho ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời.”
Sự Ðoán Phạt Giu-đa và Giê-ru-sa-lem
3 Này, Chúa, Chúa các đạo quân, sẽ cất khỏi Giê-ru-sa-lem và Giu-đa nguồn cung cấp và gậy nương dựa,
Mọi nguồn cung cấp bánh,
Và mọi nguồn cung cấp nước,
2 Dũng sĩ, chiến sĩ,
Thủ lãnh, tiên tri,
Người thông thái, bậc trưởng thượng,
3 Sĩ quan cấp nhỏ,[a] quan chức cấp cao,[b]
Mưu sĩ, chuyên viên,
Và thương thuyết gia.
4 “Bấy giờ Ta sẽ để những đứa trẻ lên cầm quyền,
Ðể đám con nít sẽ cai trị họ.
5 Dân chúng sẽ bị đàn áp;
Người nọ hiếp đáp người kia;
Ai cũng bị kẻ lân cận mình bức hiếp;
Con nít vô lễ với người già cả;
Ðứa vô lại hỗn láo với người quyền quý.”
6 Khi ấy sẽ có người nắm lấy áo của anh em mình, tức người trong nhà cha mình, và nói,
“Anh có áo choàng,
Vì thế xin anh lãnh đạo chúng tôi;
Và cái đống hoang tàn này sẽ ở dưới quyền chỉ huy của anh.”
7 Nhưng trong ngày ấy người kia sẽ đáp,
“Không, tôi không muốn làm thầy chữa bịnh;
Trong nhà tôi không có bánh và tôi không có áo choàng;
Xin đừng lập tôi làm người lãnh đạo.”
8 Giê-ru-sa-lem đã nghiêng ngã và Giu-đa đã sụp đổ,
Bởi vì lời nói và hành động của họ đã chống nghịch Chúa;
Họ đã nổi loạn chống lại Ngài trước thánh nhan vinh hiển của Ngài.
9 Vẻ mặt họ đã làm chứng nghịch lại họ;
Họ phô trương tội lỗi mình giống như Sô-đôm ngày xưa;
Họ chẳng giấu giếm gì cả.
Khốn cho họ!
Vì chính họ đã mang tai họa đến cho mình.
10 “Hãy nói với người ngay lành,
‘Bạn thật có phước!’
Vì họ sẽ hưởng hoa lợi do họ làm ra.
11 Khốn cho kẻ gian ác!
Chúng sẽ không tránh khỏi bị tai họa,
Vì tay chúng đã làm gì thì chúng phải chuốc lấy điều ấy.
12 Dân Ta bị con nít hà hiếp và bị đàn bà cai trị.
Ôi dân Ta, những kẻ lãnh đạo ngươi đã dẫn ngươi đi lạc;
Những đường lối của ngươi đã bị chúng làm rối loạn cả rồi.”
Làm Giàu Bằng Áp Bức Sẽ Bị Phạt
13 Chúa trỗi dậy và buộc tội;[c]
Ngài đứng dậy xét xử các dân.
14 Chúa tuyên án các trưởng lão và các quan quyền của dân Ngài,
“Chính các ngươi là những kẻ đã ăn nuốt vườn nho của Ta;
Của cải người nghèo các ngươi đã cướp đoạt hiện ở trong nhà các ngươi.
15 Các ngươi muốn gì mà chà nát dân Ta,
Và nghiền nát mặt mày của người nghèo như thế?”
Chúa, Chúa các đạo quân, phán.
16 Chúa phán, “Vì các thiếu nữ của Si-ôn rất kiêu kỳ;
Chúng ngẩng cổ bước đi cách kênh kiệu,
Mắt ngang bướng liếc nhìn,
Vừa đi vừa nhún nhảy,
Khua kiềng đeo chân loảng xoảng.
17 Nên Chúa sẽ làm cho các thiếu nữ của Si-ôn bị ghẻ chốc đóng vảy đầy đầu;
Chúa sẽ để cho chúng bị lõa lồ hổ ngươi.”
18 Trong ngày ấy, Chúa sẽ cất đi những vòng đeo ở mắt cá, băng cột tóc, vật trang sức hình lưỡi liềm, 19 hoa tai, xuyến đeo tay, khăn quàng cổ, 20 mũ, dây chuyền mắt cá, nịt lưng, lọ nước hoa, hộp phấn son, 21 nhẫn, vòng đeo mũi, 22 áo dự lễ, áo khoác, áo choàng, xách tay, 23 gương tay, áo quần đắt giá,[d] khăn trùm tóc, và màn che mặt.
24 Thay vì mùi nước hoa thơm sẽ là mùi hôi hám,
Thay vì đai thắt lưng sẽ là sợi dây thừng,
Thay vì mái tóc đẹp sẽ là đầu cạo trọc,
Thay vì y phục sang sẽ là mảnh vải xoàng,
Thay vì xinh đẹp sẽ là xấu hổ.[e]
25 Ðàn ông của ngươi sẽ ngã chết dưới lưỡi gươm;
Các dũng sĩ của ngươi sẽ bỏ thây trong chiến trận.
26 Nơi các cổng thành của nàng sẽ có tiếng than khóc và rên la;
Nàng sẽ ngồi bệt xuống đất và một mình trơ trụi.
4 Trong ngày đó, bảy người nữ sẽ nắm lấy một người nam và nói,
“Chúng tôi sẽ bỏ tiền của mình ra để tự lo ăn uống và tự mua sắm áo quần;
Chúng tôi chỉ xin được mang tên anh thôi;
Xin anh làm ơn cất đi nỗi xấu hổ của chúng tôi.”
Vinh Hiển Tương Lai của Những Người Sống Sót ở Si-ôn
2 Trong ngày ấy, chồi non Chúa cho mọc lên sẽ đẹp đẽ và vinh hiển;
Hoa màu trong xứ sẽ là niềm hãnh diện và vinh hiển của những người sống sót ở I-sơ-ra-ên.
3 Những ai còn sống sót ở Si-ôn và những ai còn sống sót ở Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là thánh,
Tức tất cả những người được ghi nhận là còn sống sót ở Giê-ru-sa-lem,
4 Khi Chúa rửa sạch những ô uế của các thiếu nữ ở Si-ôn,
Và tẩy sạch những vết máu đã đổ ra trong Giê-ru-sa-lem
Bằng linh phán xét và linh thiêu đốt của Ngài.
5 Bấy giờ Chúa sẽ dựng nên một đám mây che phủ ban ngày và một đám khói có lửa soi sáng ban đêm ở trên toàn Núi Si-ôn và trên những nơi dân chúng hội họp.
Thật vậy sẽ có một vầng hào quang bao phủ trên cả vùng.
6 Vầng hào quang ấy sẽ như cái lều che nắng nóng ban ngày,
Và làm nơi trú ẩn và che chở phòng khi bão tố và mưa sa.
Ý Nghĩa của Ðức Tin
11 Ðức tin là bảo đảm cho những gì mình đang hy vọng, là biết chắc về những điều mình chẳng trông thấy. 2 Nhờ đức tin các bậc tiền nhân được lời chứng tốt. 3 Nhờ đức tin chúng ta biết vũ trụ được dựng nên bởi lời Ðức Chúa Trời, và những gì thấy được đến từ những gì không thấy được.
Gương Ðức Tin của Các Thánh Tổ
4 Bởi đức tin A-bên dâng lên Ðức Chúa Trời một lễ vật hiến tế tốt hơn của Ca-in, nhờ đó ông được chứng là người công chính; Ðức Chúa Trời chấp nhận lễ vật của ông, và qua đó, dù đã chết, ông vẫn còn nói.
5 Bởi đức tin Ê-nóc được cất lên và không phải trải qua sự chết; người ta không tìm thấy ông, vì Ðức Chúa Trời đã cất ông lên. Số là trước khi được cất lên, ông được chứng là người sống đẹp lòng Ðức Chúa Trời. 6 Không có đức tin thì không thể nào sống đẹp lòng Ðức Chúa Trời, vì ai đến gần Ðức Chúa Trời phải tin rằng Ngài hiện hữu, và Ngài là Ðấng ban thưởng cho những ai tìm kiếm Ngài.
7 Bởi đức tin Nô-ê được Ðức Chúa Trời báo trước về những điều ông chưa thấy; với lòng thành tâm kính sợ ông đóng một chiếc tàu để cứu gia đình mình; qua đó ông lên án thế gian và trở thành người thừa kế sự công chính nhờ đức tin.
8 Bởi đức tin Áp-ra-ham vâng lời khi được gọi đi đến xứ ông sẽ nhận làm cơ nghiệp; ông ra đi mà không biết mình đi đâu. 9 Bởi đức tin ông cư ngụ trong xứ đã hứa cho mình như một kiều dân sống ở ngoại quốc, ở trong các trại với I-sác và Gia-cốp, những người cùng thừa hưởng lời hứa với ông; 10 vì ông trông đợi một thành có nền tảng vững chắc do chính Ðức Chúa Trời thiết kế và xây dựng.
11 Bởi đức tin ngay cả Sa-ra, một người hiếm muộn, nhận lấy khả năng sinh con khi tuổi đã già, vì bà tin rằng Ðấng đã hứa với bà là thành tín. 12 Bởi vậy từ một người coi như đã chết lại sinh ra một dòng dõi đông như sao trên trời, như cát bờ biển, không sao đếm được.
13 Tất cả những người ấy đã chết trong đức tin, chưa nhận được điều đã hứa cho mình, nhưng chỉ trông thấy và đón chào từ xa, xưng mình là những kiều dân và những lữ khách trên đất. 14 Vì những người nói như thế chứng tỏ rằng họ đang còn đi tìm một quê hương. 15 Nếu họ đã nghĩ đến quê hương mà họ từ đó ra đi, chắc hẳn họ đã có cơ hội trở về. 16 Nhưng bấy giờ họ mong ước một quê hương tốt hơn, đó là quê hương trên trời. Vì thế Ðức Chúa Trời không hổ thẹn khi được xưng là Ðức Chúa Trời của họ, vì Ngài đã chuẩn bị cho họ một thành.
17 Bởi đức tin Áp-ra-ham, khi bị thử thách, đem dâng I-sác, tức người nhận được những lời hứa đem dâng đứa con một của mình. 18 Về đứa con đó, có lời phán rằng,
“I-sác sẽ là người sinh ra dòng dõi mang tên ngươi.”
19 Ông nghĩ rằng Ðức Chúa Trời có quyền làm cho người chết sống lại; nói theo nghĩa bóng, ông đã nhận lại con mình.
20 Bởi đức tin I-sác chúc phước cho Gia-cốp và Ê-sau về những việc tương lai.
21 Bởi đức tin, lúc gần qua đời, Gia-cốp chúc phước cho mỗi con trai của Giô-sép, và ông vịn vào đầu cây gậy của mình mà thờ phượng.
22 Bởi đức tin, lúc gần qua đời, Giô-sép nói trước về cuộc xuất hành của con cháu I-sơ-ra-ên và truyền cho họ phải mang hài cốt ông theo.
23 Bởi đức tin, khi Môi-se sinh ra, cha mẹ ông giấu ông trong ba tháng, vì họ thấy đứa bé xinh đẹp, và họ không sợ sắc lịnh của vua.
24 Bởi đức tin, Môi-se, khi khôn lớn, từ bỏ danh hiệu con trai của công chúa Pha-ra-ôn. 25 Ông thà chọn bị ngược đãi với dân Ðức Chúa Trời hơn là thụ hưởng vui sướng tạm thời của tội lỗi. 26 Ông coi sự chịu nhục của “người được xức dầu để làm người giải cứu và lãnh đạo”[a] cao quý hơn của cải trong các kho tàng của Ai-cập, vì ông trông vào phần thưởng tương lai.
27 Bởi đức tin ông rời Ai-cập mà không sợ cơn giận của vua, vì ông kiên trì như thể thấy Ðấng không thể thấy được.
28 Bởi đức tin ông giữ Lễ Vượt Qua và rảy huyết để Thần Hủy Diệt không đụng đến các con đầu lòng của họ.
29 Bởi đức tin họ vượt qua Hồng Hải như đi trên đất khô; còn người Ai-cập khi cố đi qua thì bị nước biển chôn vùi.
30 Bởi đức tin các tường thành Giê-ri-cô sụp đổ khi dân I-sơ-ra-ên đi vòng quanh bảy ngày.
31 Bởi đức tin Ra-háp, người kỹ nữ, không bị tiêu diệt với những kẻ chẳng vâng phục, vì nàng tiếp đón các thám tử với thành ý bình an.
32 Tôi sẽ nói gì nữa? Tôi sẽ không đủ thì giờ để kể các chuyện của Ghi-đê-ôn, Ba-rác, Sam-sôn, Giép-thê, Ða-vít, Sa-mu-ên, và các vị tiên tri, 33 những người đã nhờ đức tin chinh phục các nước, thực thi công lý, đạt điều được hứa, bịt mồm sư tử, 34 dập tắt lửa hừng, thoát khỏi lưỡi gươm, chuyển yếu thành mạnh, anh dũng trong chiến trận, đẩy lui quân ngoại xâm. 35 Có những phụ nữ nhận lại người thân của mình từ cõi chết sống lại. Có những người thà chịu tra tấn đến chết chứ không chịu chối bỏ đức tin để nhận sự phóng thích, hầu được sự sống lại tốt đẹp hơn. 36 Có những người bị chế nhạo và bị đánh đòn, thậm chí bị xiềng xích và lao tù. 37 Họ bị ném đá, bị cưa hai, bị giết bằng gươm. Họ phải lưu lạc rày đây mai đó với quần áo bằng da chiên, da dê, bị thiếu thốn, bị đàn áp, bị ngược đãi. 38 Thế gian không xứng đáng cho họ ở. Họ sống lang thang trong hoang địa, trên núi đồi, trong các hang động, và trong các hầm hố dưới đất.
39 Tất cả những người ấy nhờ đức tin đều được lời chứng tốt, nhưng chưa nhận được điều đã hứa cho mình, 40 vì Ðức Chúa Trời đã chuẩn bị điều tốt hơn cho chúng ta, để không có chúng ta, họ chưa thể được làm cho trọn vẹn.
Copyright © 2011 by Bau Dang