M’Cheyne Bible Reading Plan
Những Chiếc Kèn Bằng Bạc
10 Chúa phán với Môi-se rằng, 2 “Hãy làm hai chiếc kèn bằng bạc, hãy lấy bạc dát mỏng mà làm, để dùng triệu tập hội chúng hoặc ban lệnh cho hội chúng nhổ trại ra đi. 3 Khi cả hai chiếc kèn được thổi lên, toàn thể hội chúng sẽ tập họp lại bên ngươi ở cửa Lều Hội Kiến. 4 Nhưng khi chỉ một chiếc kèn được thổi, thì chỉ những người lãnh đạo tức những thủ lãnh của mỗi chi tộc, sẽ tập họp lại bên ngươi. 5 Khi ngươi thổi điệu kèn xuất hành lần thứ nhất, các trại ở phía đông sẽ nhổ trại ra đi. 6 Khi ngươi thổi điệu kèn xuất hành lần thứ nhì, các trại ở phía nam sẽ nhổ trại ra đi. Chúng sẽ nhổ trại ra đi theo mỗi đợt kèn hiệu lệnh xuất hành được thổi. 7 Khi ngươi muốn hội chúng tập họp, hãy thổi kèn để triệu tập, nhưng không thổi điệu kèn xuất hành. 8 Các con trai của A-rôn, tức các tư tế, sẽ chịu trách nhiệm thổi kèn. Ðây là một quy luật vĩnh viễn trải qua mọi thế hệ của các ngươi. 9 Khi các ngươi xuất quân ra trận đối phó với quân thù xâm lăng xứ sở các ngươi, các ngươi sẽ thổi điệu kèn xuất quân; bấy giờ các ngươi sẽ được nhớ đến trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, và các ngươi sẽ được giải cứu khỏi quân thù. 10 Trong những ngày các ngươi vui mừng, vào những ngày lễ trọng thể, và vào những ngày đầu tháng, các ngươi sẽ thổi kèn khi dâng của lễ thiêu và khi dâng của lễ cầu an; những tiếng kèn ấy sẽ làm cho các ngươi được nhớ đến trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.”
Rời Khỏi Si-nai
11 Vào ngày hai mươi, tháng hai, năm thứ hai, đám mây cất lên khỏi Ðền Tạm của Chứng Ước. 12 Dân I-sơ-ra-ên tuần tự nhổ trại ra đi, rời khỏi Ðồng Hoang Si-nai. Ðám mây đến Ðồng Hoang Pa-ran thì dừng lại.
13 Lần đầu tiên họ nhổ trại ra đi theo lệnh Chúa truyền qua Môi-se. 14 Cờ của trại quân Giu-đa ra đi trước, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Nát-sôn con trai Am-mi-na-đáp, 15 kế đến là đoàn quân của chi tộc I-sa-ca, dưới sự chỉ huy của Nê-tha-nên con trai Xu-a, 16 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Xê-bu-lun, dưới sự chỉ huy của Ê-li-áp con trai Hê-lôn.
17 Bấy giờ Ðền Tạm đã được dỡ xuống. Các con cháu Ghẹt-sôn và các con cháu Mê-ra-ri mang Ðền Tạm ra đi.
18 Sau đó cờ của trại quân Ru-bên ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Ê-li-xu con trai Sê-đê-ua, 19 kế đến là đoàn quân của chi tộc Si-mê-ôn, dưới sự chỉ huy của Sê-lu-mi-ên con trai Xu-ri-sa-đai, 20 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Gát, dưới sự chỉ huy của Ê-li-a-áp con trai Ðê-u-ên.
21 Bấy giờ các con cháu Kê-hát, những người mang các vật thánh, ra đi; và Ðền Tạm phải được dựng lên trước khi họ đến nơi.
22 Sau đó cờ của trại quân Ép-ra-im ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Ê-li-sa-ma con trai Am-mi-hút, 23 kế đến là đoàn quân của chi tộc Ma-na-se, dưới sự chỉ huy của Ga-ma-li-ên con trai Pê-đa-xu, 24 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Bên-gia-min, dưới sự chỉ huy của A-bi-đan con trai Ghi-đê-ô-ni.
25 Sau đó cờ của trại quân Ðan, làm hậu quân cho tất cả trại quân khác, ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của A-hi-ê-xe con trai Am-mi-sa-đai, 26 kế đến là đoàn quân của chi tộc A-se, dưới sự chỉ huy của Pa-ghi-ên con trai Ốc-ran, 27 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Náp-ta-li, dưới sự chỉ huy của A-hi-ra con trai Ê-nan.
28 Ðó là thứ tự của các trại quân I-sơ-ra-ên mỗi khi họ nhổ trại ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường.
Khô-báp Người Mi-đi-an
29 Môi-se nói với Khô-báp con trai Rê-u-ên người Mi-đi-an (Rê-u-ên là nhạc phụ của Môi-se), “Chúng tôi đi đến xứ mà Chúa phán rằng, ‘Ta sẽ ban nó cho các ngươi,’ xin anh đi với chúng tôi, chúng tôi sẽ đối xử tử tế với anh, vì Chúa hứa sẽ ban phước cho dân I-sơ-ra-ên.”
30 Nhưng ông ấy đáp với Môi-se, “Tôi không đi đâu. Tôi sẽ về quê hương tôi và sống với bà con tôi.”
31 Môi-se nói, “Xin anh đừng rời bỏ chúng tôi, vì anh biết nơi nào trong đồng hoang nầy chúng tôi có thể đóng trại được, và anh sẽ như cặp mắt của chúng tôi. 32 Ngoài ra nếu anh đi với chúng tôi, những phước hạnh nào Chúa ban cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chia sẻ với anh.”
Nhổ Trại Ra Ði
33 Vậy họ nhổ trại rời khỏi núi của Chúa ra đi được ba ngày đường; Rương Giao Ước của Chúa luôn đi trước họ trong ba ngày đường đó để chọn nơi nào cho họ nghỉ. 34 Khi họ nhổ trại ra đi, mây của Chúa luôn che mát trên đầu họ.
35 Mỗi khi Rương Thánh ra đi Môi-se nói,
“Lạy Chúa, xin trỗi dậy, xin làm cho quân thù của Ngài chạy tán loạn,
Xin khiến những kẻ chống nghịch Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.”
36 Mỗi khi Rương Thánh dừng lại nghỉ ông nói,
“Lạy Chúa, xin trở lại,
Xin Ngài ngự giữa muôn ngàn con dân I-sơ-ra-ên.”
Ðức Chúa Trời Là Nơi Ẩn Núp của Dân Ngài
Một thi ca do con cháu Cô-ra cảm tác theo điệu A-la-mốt
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Ðức Chúa Trời là nơi ẩn náu và sức mạnh của chúng ta;
Ngài là nguồn giúp đỡ trong lúc rắc rối khó khăn.
2 Vì thế chúng ta chẳng sợ dù trái đất chuyển lay,
Dù các núi đồi tuột vào lòng biển;
3 Dù đại dương gầm thét và sủi bọt,
Dù núi non chuyển động và chực nổ tung. (Sê-la)
4 Có một dòng sông làm vui thành Ðức Chúa Trời,
Nơi ngự thánh của Ðấng Tối Cao.
5 Ðức Chúa Trời ngự giữa thành, nó sẽ không bị rúng động;
Ðức Chúa Trời sẽ phù hộ thành từ khi bình minh ló dạng.
6 Các dân nổi dậy, các nước chuyển mình;
Ngài đằng hắng một tiếng, đất liền tan chảy.
7 Chúa các đạo quân ở với chúng ta;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp là thành lũy của chúng ta. (Sê-la)
8 Hãy đến và xem những công việc của Chúa,
Ðấng đã làm cho mặt đất tan hoang.
9 Ngài chấm dứt chiến tranh trên toàn thế giới;
Ngài bẻ gãy cung và chặt giáo ra từng khúc;
Ngài thiêu rụi các chiến xa trong lửa.
10 “Hãy yên lặng và biết rằng Ta là Ðức Chúa Trời!
Ta sẽ được tôn cao giữa các dân.
Ta sẽ được tôn cao trên khắp đất.”
11 Chúa các đạo quân ở với chúng ta;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp là đồn lũy của chúng ta. (Sê-la)
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Hãy vỗ tay, hỡi mọi người!
Hãy lớn tiếng reo mừng ca ngợi Ðức Chúa Trời!
2 Vì Chúa, Ðấng Tối Cao, thật đáng kính sợ.
Ngài là Vua cao cả trên toàn thế giới.
3 Ngài làm cho các dân bị khuất phục dưới chúng tôi,
Và các nước ở dưới chân chúng tôi.
4 Ngài chọn cơ nghiệp cho chúng tôi,
Vinh hiển của Gia-cốp, người Ngài yêu mến. (Sê-la)
5 Ðức Chúa Trời ngự lên giữa tiếng reo mừng;
Chúa ngự lên giữa tiếng kèn trỗi lên vang lừng.
6 Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời; khá hát lên những bài chúc tụng;
Hãy ca ngợi Vua chúng ta; khá hát lên những bài chúc tụng,
7 Vì Ðức Chúa Trời là Vua của toàn thế giới;
Hãy ca ngợi Ngài bằng những bài thánh thi chúc tụng.
8 Ðức Chúa Trời trị vì trên các dân các nước;
Ðức Chúa Trời ngự trên ngôi thánh của Ngài.
9 Các lãnh tụ thế giới họp nhau lại làm dân của Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham,
Bởi vì các thủ lãnh[a] trên thế gian đều thuộc về Ðức Chúa Trời.
Ngài được tôn chí cao!
Nàng
8 Ước gì anh là anh ruột của em,
Người cùng được nuôi nơi bầu sữa của mẹ em,
Ðể khi gặp anh ngoài đường, em có thể hôn anh,
Mà không ai có quyền chê cười em.
2 Em sẽ dẫn anh về và đưa anh vào nhà mẹ em,
Là người đã dạy dỗ em.
Em sẽ mời anh uống rượu thơm hảo hạng,
Và uống nước thạch lựu của em.
3 Tay trái chàng để dưới đầu tôi,
Còn tay phải chàng ôm tôi.
4 Hỡi các thiếu nữ ở Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các chị:
Xin đừng khơi dậy hay đánh thức ái tình cho đến khi nó muốn.
Vợ Chồng Mới Cưới Về Quê Thăm
Các Thiếu Nữ
5 Ai từ sa mạc đi lên,
Nép mình vào ngực người yêu?
Chàng
Dưới tàng cây táo anh đã đánh thức em dậy;
Ðây là nơi mẹ em đã mang thai em,
Chính nơi đây mẹ em đã chuyển bụng và sinh em.
Nàng
6 Xin đặt em như một dấu ấn trên trái tim anh,
Như một dấu ấn trên cánh tay anh;
Vì tình yêu mạnh như tử thần,
Cơn ghen tương hung dữ tựa âm phủ;
Ngọn lửa của nó tựa như ngọn lửa hừng,
Tựa ngọn lửa cháy phừng phừng cuồn cuộn.
7 Dù nước nhiều bao nhiêu cũng không dập tắt được tình yêu,
Dù các dòng sông tràn vào cũng không thể cuốn nó trôi đi được.
Nếu ai lấy tất cả tiền của ở nhà mình mong mua được tình yêu,
Người ấy sẽ chuốc lấy cảnh bị người đời khinh chê miệt thị.
Các Thiếu Nữ
8 Chúng tôi có một người em gái nhỏ,
Ðôi gò bồng đảo nàng chưa nẩy nở dậy thì;
Chúng tôi phải làm gì cho em gái của chúng tôi,
Trong ngày nàng được người ta dạm hỏi?
9 Nếu nàng là bức tường thành,
Chúng tôi sẽ xây trên tường một tháp canh bằng bạc.
Nếu nàng là cửa ra vào,
Chúng tôi sẽ bọc cửa ấy bằng những tấm ván gỗ bá hương.
Nàng
10 Tôi là bức tường thành,
Ðôi gò bồng đảo tôi là những tháp canh;
Trước mắt chàng tôi được xem như thế,
Tôi là người làm cho chàng được an vui thỏa thích.
11 Sa-lô-môn có một vườn nho ở Ba-anh Ha-môn;
Người để vườn nho đó cho các tá điền chăm sóc.
Mỗi tá điền phải nộp một ngàn miếng bạc tiền hoa lợi.
12 Còn vườn nho của tôi là của tôi, do tôi quyết định;
Sa-lô-môn hỡi, em xin trả cho anh một ngàn miếng bạc,
Còn hai trăm miếng kia, em trả cho những người chăm sóc các hoa quả của ngôi vườn.
Chàng
13 Hỡi người đang ở trong vườn,
Các bạn anh đang lắng nghe tiếng nói của em đó.
Hãy lên tiếng cho anh nghe đi!
Nàng
14 Hãy nhanh lên, người yêu của em.
Hãy như con linh dương,
Hay như con nai tơ,
Trên những đồi núi tràn đầy hương thơm.
Chức Vụ Thượng Tế của Ðức Chúa Jesus
8 Ðiểm chính yếu của những điều chúng ta vừa nói là thế này: Chúng ta có một Vị Thượng Tế như thế đang ngồi bên phải ngai của Ðấng Tôn Nghiêm trên trời; 2 Ngài đang phục vụ trong đền thánh, là đền tạm thật, do chính Chúa, chứ không do loài người, dựng lên.
3 Vì mỗi vị thượng tế được lập lên để dâng các lễ vật và các thú vật hiến tế, nên Vị Thượng Tế này cũng cần có vật chi để dâng. 4 Tuy nhiên nếu Ngài ở thế gian, Ngài không phải làm tư tế, vì đã có các vị khác dâng các lễ vật theo Luật Pháp dạy rồi. 5 Những vị ấy phục vụ trong một đền thờ chỉ là mô phỏng và hình bóng của ngôi đền thật trên trời, như Môi-se đã được căn dặn khi ông sắp xây dựng đền tạm,
“Hãy cẩn thận làm theo kiểu mẫu đã chỉ cho ngươi trên núi.”
6 Nhưng hiện nay Ngài có một chức vụ cao trọng hơn, và như thế Ngài cũng làm Ðấng Trung Gian cho một giao ước tốt hơn, một giao ước được lập trên những lời hứa tốt hơn. 7 Vì nếu giao ước thứ nhất đã toàn hảo thì không cần phải tìm giao ước thứ hai để thay thế làm gì. 8 Tuy nhiên Ðức Chúa Trời đã hạch tội họ khi Ngài phán,
“Này, những ngày đến, Chúa phán,
Ta sẽ lập một giao ước mới với nhà I-sơ-ra-ên và với nhà Giu-đa;
9 Giao ước đó sẽ không như giao ước Ta đã lập với tổ phụ chúng,
Trong ngày Ta nắm tay chúng,
Dẫn chúng ra khỏi đất Ai-cập.
Vì chúng chẳng tiếp tục giữ giao ước Ta,
Nên Ta không quan tâm đến chúng nữa, Chúa phán.
10 Vì đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà I-sơ-ra-ên,
Sau những ngày ấy, Chúa phán,
Ta sẽ đặt luật pháp Ta vào tâm trí chúng,
Ta sẽ ghi khắc luật pháp Ta vào lòng chúng,
Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời của chúng,
Và chúng sẽ làm dân Ta.
11 Chúng sẽ không phải dạy đồng bào mình,
Cũng không ai phải dạy anh chị em mình rằng,
‘Hãy nhìn biết Chúa,’
Vì tất cả sẽ biết Ta, từ kẻ nhỏ nhất đến người lớn nhất;
12 Bởi vì Ta sẽ tỏ lòng thương xót đối với các gian ác của chúng,
Còn các tội lỗi của chúng, Ta sẽ không nhớ đến nữa.”
13 Khi Ngài phán, “một giao ước mới,” có nghĩa là Ngài làm cho giao ước thứ nhất trở nên lỗi thời; và những gì trở nên lỗi thời và cũ kỹ thì biến mất chẳng bao lâu.
Copyright © 2011 by Bau Dang