M’Cheyne Bible Reading Plan
Dựng và Cung Hiến Ðền Tạm
40 Chúa phán với Môi-se, 2 “Vào ngày mồng một tháng giêng, ngươi hãy dựng Ðền Tạm, tức Lều Hội Kiến. 3 Ngươi hãy đặt vào đó Rương Giao Ước, rồi lấy bức màn che rương lại. 4 Ngươi hãy mang bàn thờ vào, rồi chưng bày trên đó những khí dụng dành cho bàn thờ ấy. Ngươi hãy mang cây đèn vào, rồi đặt các đèn vàng lên trên. 5 Ngươi hãy để bàn thờ dâng hương bằng vàng ở trước Rương Giao Ước, rồi treo tấm màn chắn ở cửa vào Ðền Tạm lên. 6 Ngươi hãy đặt bàn thờ dâng của lễ thiêu ở phía trước cửa vào Ðền Tạm, tức Lều Hội Kiến, 7 rồi để cái đỉnh đồng ở khoảng giữa Lều Hội Kiến và bàn thờ, xong mang nước đổ vào trong đỉnh. 8 Ngươi hãy dựng các tấm màn làm tường vải quanh sân đền lên, rồi máng tấm màn chắn ở cổng sân đền lên. 9 Ngươi hãy lấy dầu dùng cho phép xức dầu xức cho Ðền Tạm và mọi vật trong đó. Ngươi hãy biệt riêng đền ấy ra thánh, cùng với mọi dụng cụ trong đó, để đền ấy trở thành thánh. 10 Ngươi hãy xức dầu cho bàn thờ dâng của lễ thiêu và mọi dụng cụ của bàn thờ. Hãy biệt riêng bàn thờ ấy ra thánh, để bàn thờ ấy trở nên cực thánh. 11 Ngươi hãy xức dầu cho đỉnh đồng cùng đế đỉnh, và biệt riêng nó ra thánh. 12 Ðoạn ngươi hãy đem A-rôn và các con trai ông đến cửa Lều Hội Kiến, dùng nước tẩy rửa chúng, 13 mặc cho ông ấy bộ lễ phục thánh, rồi ngươi hãy xức dầu cho ông ấy, để ông ấy sẽ làm tư tế phục vụ Ta. 14 Ngươi cũng hãy đem các con trai ông ấy đến, mặc áo lễ dài cho chúng, 15 rồi xức dầu cho chúng, như ngươi đã xức dầu cho cha chúng, để chúng làm những tư tế phục vụ Ta. Sự xức dầu ấy sẽ phong cho dòng họ chúng chức vụ tư tế trải qua các đời.
16 Môi-se thực hiện mọi việc y như Chúa đã truyền cho ông. 17 Ngày mồng một tháng giêng năm thứ hai, Ðền Tạm được dựng xong. 18 Môi-se cho dựng Ðền Tạm lên. Ông cho đặt các đế và dựng các tấm vách; ông cho gắn các thanh ngang và dựng các cây trụ. 19 Ông cho trải tấm màn làm mái Ðền Tạm lên, rồi phủ tấm bạt che lều lên trên, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 20 Ông lấy các Bảng Giao Ước đặt vào trong rương, xỏ các đòn khiêng vào rương, đậy Nắp Thi Ân trên rương, 21 rồi cho khiêng rương vào trong Ðền Tạm. Ông cho treo bức màn lên để che Rương Giao Ước lại, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 22 Ông cho mang bàn thờ dâng bánh thánh vào Lều Hội Kiến, đặt bàn thờ ấy về phía bắc trong Ðền Tạm, bên ngoài bức màn. 23 Ông cho bày bánh thánh cách ngăn nắp trên bàn thờ trước mặt Chúa, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 24 Ông cho mang cây đèn vào Lều Hội Kiến, đặt cây đèn về phía nam trong Ðền Tạm, đối diện với bàn thờ dâng bánh thánh, 25 rồi thắp các đèn vàng lên trước mặt Chúa, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 26 Ông cho mang bàn thờ dâng hương bằng vàng vào Lều Hội Kiến, đặt ở trước bức màn, 27 rồi dâng hương thơm trên bàn thờ ấy, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 28 Ông cũng cho treo tấm màn làm cửa Ðền Tạm lên. 29 Ông cho đặt bàn thờ dâng của lễ thiêu trước cửa Ðền Tạm, tức Lều Hội Kiến, rồi dâng trên đó của lễ thiêu và của lễ chay, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 30 Ông cho đặt cái đỉnh đồng ở khoảng giữa Lều Hội Kiến và bàn thờ, rồi cho đổ nước vào đỉnh để dùng cho sự thanh tẩy. 31 Môi-se, A-rôn, và các con trai ông dùng nước chứa trong đỉnh đó để thanh tẩy tay chân. 32 Mỗi khi vào Lều Hội Kiến để đến gần bàn thờ họ đều thanh tẩy tay chân tại đó, như Chúa đã truyền cho Môi-se. 33 Ông cho dựng các tấm màn che quanh sân Ðền Tạm và bàn thờ lên; rồi ông cho treo tấm màn làm cổng vào sân đền lên. Như thế Môi-se đã hoàn tất mọi công việc.
Vinh Quang Chúa Hiện Diện
(Dân 9:15-23)
34 Bấy giờ mây giáng xuống bao phủ Lều Hội Kiến, và vinh quang Chúa tràn đầy cả Ðền Tạm. 35 Môi-se không thể vào Lều Hội Kiến được vì đám mây ngự trên đó, và vinh quang Chúa tràn đầy cả Ðền Tạm.
36 Trong mỗi chặng đường của cuộc hành trình, hễ khi nào đám mây cất lên khỏi Ðền Tạm, dân I-sơ-ra-ên nhổ trại ra đi; 37 nhưng nếu đám mây không cất lên, thì họ không ra đi cho đến ngày đám mây cất lên. 38 Ban ngày đám mây của Chúa ngự trên Ðền Tạm, còn ban đêm ánh lửa từ trong đám mây tỏa ra trước mắt toàn thể nhà I-sơ-ra-ên ở mỗi chặng đường, trong suốt cuộc hành trình của họ.
Phi-lát Kết Án Chúa
(Mat 27:27-31; Mác 15:16-20)
19 Bấy giờ Phi-lát truyền đem Ðức Chúa Jesus đi và cho dùng roi dây có móc đánh Ngài. 2 Bọn lính kết một vương miện bằng gai, đội trên đầu Ngài, và khoác lên mình Ngài một áo choàng màu đỏ điều. 3 Ðoạn chúng đến gần Ngài và nói, “Kính chào Vua dân Do-thái!” rồi chúng tát Ngài mấy cái.
4 Phi-lát lại trở ra và nói với họ, “Này, ta đem ông ấy ra trước các ngươi, để các ngươi biết rằng ta không tìm thấy ông ấy có tội gì.” 5 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus đi ra, đầu đội vương miện bằng gai, mình khoác áo choàng màu đỏ điều, Phi-lát nói với họ, “Hãy xem, người ấy.”
6 Khi các trưởng tế và đám thuộc hạ thấy Ngài, họ la to, “Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự! Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự!”
Phi-lát nói với họ, “Các ngươi hãy bắt ông ấy và đóng đinh lấy, vì ta không tìm thấy ông ấy có tội gì.”
7 Người Do-thái trả lời ông, “Chúng tôi có một luật, và theo luật ấy, hắn phải chết, vì hắn đã tự cho mình là Con Ðức Chúa Trời.”
8 Khi Phi-lát nghe như thế, ông càng sợ hơn. 9 Ông trở vào dinh và hỏi Ðức Chúa Jesus, “Ngươi từ đâu đến?” Nhưng Ðức Chúa Jesus không trả lời ông. 10 Vì thế Phi-lát nói với Ngài, “Tại sao ngươi không trả lời ta? Ngươi không biết rằng ta có quyền đóng đinh ngươi, và ta cũng có quyền thả ngươi sao?”
11 Ðức Chúa Jesus đáp, “Ngươi không có quyền gì trên Ta, nếu ngươi không được ban cho từ trên. Về việc này, kẻ nộp Ta cho ngươi có tội nặng hơn.”
12 Từ lúc đó Phi-lát tìm cách thả Ngài, nhưng người Do-thái la lên, “Nếu quan thả người này, quan không là trung thần của Sê-sa.[a] Kẻ nào tự xưng là Vua thì chống nghịch với Sê-sa.”
13 Khi Phi-lát nghe những lời ấy, ông cho dẫn Ðức Chúa Jesus ra, rồi ông ngồi vào ghế xử án tại nơi gọi là Tòa Ðá, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Ga-ba-tha.
14 Bấy giờ là ngày Chuẩn Bị cho Lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa.[b] Ông nói với người Do-thái, “Hãy xem, Vua các ngươi!”
15 Họ la lớn, “Hãy trừ hắn đi! Hãy trừ hắn đi! Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự!”
Phi-lát hỏi họ, “Ta sẽ đóng đinh Vua các ngươi trên cây thập tự sao?”
Các trưởng tế đáp, “Chúng tôi không có vua nào khác ngoài Sê-sa.”
16 Vậy Phi-lát trao Ngài cho họ để họ đóng đinh Ngài trên cây thập tự. Thế là họ bắt Ðức Chúa Jesus và dẫn đi.
Chúa Chịu Ðóng Ðịnh
(Mat 27:33-44; Mác 15:22-32; Lu 23:33-43)
17 Ngài vác thập tự giá mình đi ra, đến nơi gọi là Ðồi Sọ, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Gô-gô-tha. 18 Tại đó họ đóng đinh Ngài vào cây thập tự. Có hai người khác cũng bị đóng đinh vào cây thập tự như Ngài; một người bên này và một người bên kia, còn Ðức Chúa Jesus ở chính giữa. 19 Phi-lát sai người làm một tấm bảng và gắn vào đầu thập tự giá. Tấm bảng ghi rằng,
“Jesus Người Na-xa-rét,
Vua Dân Do-thái.”
20 Nhiều người Do-thái đã đọc bảng ấy, vì chỗ Ðức Chúa Jesus chịu đóng đinh ở gần thành, và bảng đó được viết bằng tiếng Hê-bơ-rơ, tiếng La-tinh, và tiếng Hy-lạp.
21 Các trưởng tế của dân Do-thái nói với Phi-lát, “Xin quan đừng viết, ‘Vua dân Do-thái’, nhưng xin hãy viết, ‘Hắn nói, Ta là Vua dân Do-thái.’”
22 Phi-lát đáp, “Những gì ta đã viết, ta đã viết rồi.”
23 Khi đóng đinh Ðức Chúa Jesus xong, bọn lính lấy y phục của Ngài chia làm bốn mảnh, mỗi người lấy một mảnh. Chúng cũng lấy chiếc áo dài của Ngài; áo này không có đường may, nhưng được dệt liền từ trên xuống dưới. 24 Vậy chúng nói với nhau, “Không nên xé áo này ra, nhưng chúng ta hãy bắt thăm, ai trúng nấy được.” Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh,
“Chúng chia nhau y phục của con;
Còn áo dài của con, chúng bắt thăm lấy.”
Ðó là việc bọn lính đã làm.
25 Ðứng tại chân thập tự giá của Ðức Chúa Jesus có mẹ Ngài, em gái của mẹ Ngài, Ma-ry vợ của Cơ-lê-ô-pa, và Ma-ry Mạc-đa-len. 26 Ðức Chúa Jesus thấy mẹ Ngài và môn đồ Ngài thương yêu đang đứng gần bên, Ngài nói với mẹ Ngài, “Mẹ ơi, [c] đó là con của mẹ.” 27 Ðoạn Ngài phán với môn đồ ấy, “Ðó là mẹ của ngươi.” Bắt đầu từ giờ đó, môn đồ ấy rước bà về nhà mình.
Chúa Chết
(Mat 27:48-50; Mác 15:36-37; Lu 23:36)
28 Sau đó Ðức Chúa Jesus biết mọi sự đã hoàn tất, và để lời Kinh Thánh được ứng nghiệm, Ngài nói, “Ta khát.”
29 Tại đó có một bình đựng đầy giấm. Vậy họ lấy một miếng xốp, thấm đầy giấm, cột vào đầu nhánh cây bài hương, và đưa lên miệng Ngài. 30 Khi Ðức Chúa Jesus nhấm giấm xong, Ngài nói, “Mọi sự đã hoàn tất.” Rồi Ngài gục đầu và trút linh hồn.
31 Vì hôm đó là ngày Chuẩn Bị, người Do-thái không muốn thấy thây người chết còn bị treo trên thập tự giá trong ngày Sa-bát, vì ngày Sa-bát đó rất trọng thể, họ yêu cầu Phi-lát cho đập gãy chân những người bị đóng đinh và gỡ xác xuống.
32 Vậy quân lính đến đập gãy hai chân người thứ nhất và người kia, hai người cùng bị đóng đinh với Ngài; 33 nhưng khi họ đến chỗ Ðức Chúa Jesus, họ thấy Ngài đã chết rồi, nên họ không đập gãy hai chân Ngài. 34 Thay vào đó một tên lính lấy giáo đâm vào hông Ngài, ngay lập tức máu và nước chảy ra. 35 Người chứng kiến việc ấy làm chứng, và lời chứng của người ấy là thật, vì người ấy biết mình nói thật, để các người cũng có thể tin. 36 Những việc ấy đã xảy ra để làm ứng nghiệm lời Kinh Thánh,
“Chẳng một cái xương nào của Ngài bị gãy.”[d]
37 Lại có chỗ khác trong Kinh Thánh chép,
“Họ sẽ nhìn thấy người mình đã đâm.”
An Táng Chúa
(Mat 27:57-61; Mác 15:42-47; Lu 23:50-56)
38 Sau các việc ấy, Giô-sép người A-ri-ma-thê, một môn đồ thầm kín của Ðức Chúa Jesus vì sợ người Do-thái, đến xin Phi-lát để lấy xác Ðức Chúa Jesus đem chôn. Phi-lát chấp thuận. Vậy ông đến lấy xác Ngài và đem đi. 39 Ni-cô-đem, người trước kia đã đến gặp Ðức Chúa Jesus trong ban đêm, cũng đến và mang theo khoảng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. 40 Họ lấy thi hài Ðức Chúa Jesus, dùng vải gai mịn và thuốc thơm bó xác Ngài lại, theo tục khâm liệm của người Do-thái. 41 Vả, gần chỗ Ngài chịu đóng đinh có một cái vườn, trong vườn ấy có một hang mộ còn mới, chưa chôn ai. 42 Vì hôm đó là ngày Chuẩn Bị của người Do-thái và ngôi mộ lại ở gần, nên họ chôn Ðức Chúa Jesus trong đó.
16 Sự toan tính trong lòng thuộc về loài người,
Nhưng sự đáp lời của lưỡi đến từ Chúa.
2 Mọi đường lối của người ta đều trong sạch theo mắt họ;
Nhưng Chúa cân nhắc tấm lòng.
3 Hãy phó thác các công việc của bạn cho Chúa,
Thì các chương trình của bạn sẽ thành công.
4 Chúa có mục đích khi dựng nên mọi vật,
Ngay cả kẻ gian ác cho ngày tai vạ.
5 Chúa gớm ghiếc kẻ có lòng kiêu ngạo;
Chắc chắn nó sẽ không khỏi bị phạt.
6 Nhờ ơn thương xót và đức chân thật mà lỗi lầm được chuộc,
Do sự kính sợ Chúa mà người ta lánh xa điều ác.
7 Khi đường lối người nào đẹp lòng Chúa,
Thì Ngài khiến ngay cả kẻ thù cũng làm hòa với người ấy.
8 Thà ít của mà ngay lành đạo đức,
Còn hơn lợi tức nhiều mà bất công bất chính cặp theo.
9 Lòng người ta toan tính đường lối mình,
Nhưng Chúa định đoạt các bước của mỗi người.
10 Khi môi vua đã phán những lời như sấm ngôn bất biến,
Thì miệng vua không được truyền ra một phán quyết bất công.
11 Cán cân công bình và bàn cân chính xác đều thuộc về Chúa,
Tất cả trái cân trong bao là công việc của Ngài.
12 Vua mà còn làm ác thì quả là điều gớm ghiếc,
Vì ngôi vua được lập lên để thi hành sự công chính.
13 Môi chân thật được các vua vui thích,
Ai nói lời chân chính thì được họ mến thương.
14 Cơn thịnh nộ của vua khác nào sứ giả của tử thần,
Nhưng người khôn ngoan biết làm cho nguôi nó.
15 Nét mặt vua vui đem đến hy vọng sống,
Ân điển của vua khác nào mây mang lại trận mưa xuân.
16 Ðược khôn ngoan sang hơn vàng biết mấy!
Ðược thông sáng đáng hơn bạc biết bao!
17 Con đường của người chính trực luôn tránh xa điều ác,
Ai canh giữ đường lối mình giữ được mạng sống mình.
18 Sự kiêu ngạo đi trước sự hủy diệt;
Tính kiêu căng đi trước sự sụp đổ.
19 Thà có tinh thần khiêm tốn với người nghèo khó,
Còn hơn chia chiến lợi phẩm với kẻ kiêu ngạo.
20 Ai chú tâm làm theo lời Chúa sẽ tìm được phước;
Người nào tin cậy Chúa thật phước hạnh biết bao.
21 Người có lòng khôn ngoan được gọi là người thông sáng;
Lời nói dịu dàng làm tăng sức thuyết phục người nghe.
22 Sự thông sáng là suối sự sống cho người có nó;
Còn lời chỉ bảo của kẻ dại chỉ là sự điên rồ.
23 Lòng người khôn dạy miệng mình ăn nói;
Và tạo thêm sức thuyết phục ở trên môi.
24 Lời hay ý đẹp giống như mật của tàng ong,
Làm ngọt ngào tâm hồn và khỏe mạnh xương cốt.
25 Có một con đường dường như chính đáng cho người ta,
Nhưng đến cuối đường hóa ra là tử lộ.
26 Cơn đói khát thúc người lao công kiếm việc,
Miệng muốn ăn giục người ấy tìm kế sinh nhai.
27 Kẻ vô lại toan tính chuyện hại người,
Môi miệng nó như lửa hừng thiêu hủy.
28 Kẻ xuyên tạc gieo rắc sự xung đột;
Kẻ rỉ tai gây chia rẽ bạn bè.
29 Kẻ hung bạo xúi bậy người lân cận mình,
Và dẫn người ấy vào con đường bất hảo.
30 Nó nháy mắt làm hiệu toan tính chuyện gian tà,
Nó bặm môi ngầm bảo thực hiện điều gian ác.
31 Tóc bạc là mão miện hiển vinh;
Có được nó nhờ sống đời công chính.
32 Người chậm nóng giận giỏi hơn người dũng mãnh;
Người kiềm chế tính khí mình giỏi hơn người chiếm được thành.
33 Người ta bắt thăm trong vạt áo,
Nhưng Chúa định đoạt mọi sự.
Cẩn Thận về Các Giáo Sư Giả
3 Cuối cùng thưa anh chị em của tôi, hãy vui mừng trong Chúa.
Tôi không ngại viết lại những điều nầy cho anh chị em, nhưng đây là vấn đề an toàn cho anh chị em. 2 Hãy coi chừng bọn chó, hãy coi chừng những kẻ làm công gian tà, hãy coi chừng những kẻ được cắt bì giả, 3 vì chúng ta là những người được cắt bì thật, những người thờ phượng trong Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời, tìm vinh hiển trong Ðức Chúa Jesus Christ, và không đặt lòng tin cậy vào xác thịt, 4 mặc dù chính tôi, tôi có đủ điều kiện để có thể cậy vào xác thịt.
Khuyên Ðừng Cậy vào Xác Thịt
Nếu ai nghĩ rằng mình có lý do để cậy vào xác thịt, tôi có lý do nhiều hơn: 5 Tôi chịu cắt bì vào ngày thứ tám, thuộc chủng tộc I-sơ-ra-ên, chi tộc Bên-gia-min, là một người Hê-bơ-rơ, con của người Hê-bơ-rơ; về phương diện Luật Pháp, tôi là một người Pha-ri-si; 6 về lòng nhiệt thành, tôi là kẻ bắt bớ Hội Thánh; còn đối với sự công chính theo Luật Pháp, tôi được xem như không gì có thể chê trách. 7 Nhưng những điều có lợi cho tôi, vì cớ Ðấng Christ tôi xem như lỗ lã. 8 Không những thế, tôi cũng xem mọi sự như lỗ lã, vì đối với tôi, được biết Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa của tôi, là điều cao quý vô vàn. Vì cớ Ngài tôi chịu mất tất cả; tôi xem mọi sự như rác rến để có thể được Ðấng Christ 9 và được tìm thấy trong Ngài, không nhờ vào sự công chính của tôi đến từ Luật Pháp, nhưng nhờ đức tin nơi Ðấng Christ, tức sự công chính đến từ Ðức Chúa Trời đặt nền tảng trên đức tin, 10 để tôi được biết Ngài và quyền năng phục sinh của Ngài, được hiệp thông trong sự đau khổ của Ngài, được giống như Ngài trong sự chết của Ngài, 11 để nhờ đó tôi có thể đạt được sự sống lại từ cõi chết.
12 Dĩ nhiên không phải tôi đã đạt được mọi điều ấy, hoặc đã được vẹn toàn, nhưng tôi đang đeo đuổi để đạt cho được, vì chính tôi đã được Ðức Chúa Jesus Christ đoạt lấy rồi.
13 Thưa anh chị em, tôi không nghĩ rằng tôi đã đạt đến đích, nhưng tôi cứ làm một điều: quên đi những việc đã qua và bươn tới những việc đằng trước. 14 Tôi đeo đuổi mục đích để được phần thưởng của sự kêu gọi thiên thượng của Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jesus Christ.
15 Vậy những ai trong chúng ta đã trưởng thành, hãy có cùng một ý nghĩ như thế; còn nếu anh chị em có ý nghĩ nào khác, cầu xin Ðức Chúa Trời bày tỏ điều đó cho anh chị em. 16 Tuy nhiên ai trong chúng ta đã đạt đến mức nào, thì hãy từ mức đó mà tiến lên.
Khuyên Theo Gương Phao-lô
17 Thưa anh chị em, xin hãy bắt chước tôi và quan sát những người đang sống theo gương chúng tôi. 18 Vì có nhiều người sống như kẻ thù của thập tự giá Ðấng Christ. Đó là những người trước kia tôi thường nói với anh chị em và nay tôi khóc mà nhắc lại. 19 Cuối cùng của họ là diệt vong, thần của họ là cái bụng của họ, và vinh hiển của họ là những việc đáng xấu hổ của họ; họ chỉ nghĩ đến những gì thuộc về thế gian. 20 Nhưng chúng ta là công dân thiên quốc, nơi chúng ta đang nóng lòng trông đợi Ðức Chúa Jesus Christ là Chúa và Ðấng Giải Cứu của chúng ta. 21 Ngài sẽ biến hóa thân thể hèn yếu của chúng ta trở nên giống như thân thể vinh hiển của Ngài bằng quyền năng Ngài dùng để bắt muôn vật khuất phục Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang