M’Cheyne Bible Reading Plan
Hai Bảng Giao Ước Mới
(Phục 10:1-5)
34 Chúa phán với Môi-se, “Ngươi hãy làm hai bảng đá giống như hai bảng trước, để Ta sẽ viết trên đó những lời giống như hai bảng đá mà ngươi đã đập vỡ. 2 Ðến sáng mai ngươi phải có sẵn. Sáng mai ngươi hãy lên Núi Si-nai, lên tận đỉnh núi, rồi trình diện Ta tại đó. 3 Không ai được lên núi với ngươi, cũng không ai lảng vảng bất cứ nơi nào trên núi; ngay cả chiên, dê, bò, lừa đều không được gặm cỏ gần núi.” 4 Vậy Môi-se đục hai bảng đá giống như hai bảng trước. Sáng hôm sau ông dậy sớm và lên Núi Si-nai như Chúa đã truyền cho ông; hai tay ông mang hai bảng đá. 5 Chúa ngự xuống trong trụ mây, đứng với ông tại đó, và hô danh “Chúa.” 6 Chúa đi qua trước mặt ông và hô:
“Chúa! Chúa! Ðức Chúa Trời thương xót và đầy ơn,
Chậm giận, chan chứa tình thương, và chân thật,[a]
7 Thương ai thương đến ngàn đời,
Tha thứ tội ác, vi phạm, và tội lỗi,
Nhưng không kể kẻ có tội là vô tội;
Do tội của ông bà cha mẹ mà con cháu bị vạ lây đến ba bốn đời.”
8 Môi-se vội vàng cúi đầu và sấp mình xuống đất thờ lạy Ngài. 9 Ông nói, “Lạy Chúa, nếu bây giờ con được ơn trước mặt Ngài, cầu xin Chúa đi với chúng con. Dù dân nầy là một dân cứng cổ, con cầu xin Ngài tha thứ tội ác và tội lỗi của chúng con, và xin nhận chúng con làm cơ nghiệp của Ngài.”
Tái Lập Giao Ước
(Xuất 23:14-19; Phục 7:1-5; 16:1-17)
10 Ngài phán, “Nầy, Ta lập một giao ước. Trước mặt toàn dân ngươi Ta sẽ làm những việc lạ lùng chưa hề thực hiện cho một dân nào trên khắp mặt đất. Tất cả các dân chung quanh ngươi sẽ thấy công việc của Chúa, vì đó là một việc kinh khủng Ta sẽ làm cho ngươi. 11 Hãy cẩn thận làm theo mọi điều Ta truyền cho ngươi ngày nay. Nầy, Ta sẽ đuổi đi trước mặt ngươi dân A-mô-ri, dân Ca-na-an, dân Hít-ti, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si. 12 Khá cẩn thận, đừng lập giao ước gì với các dân trong xứ mà ngươi sẽ đến sống, bằng không nó sẽ thành cái bẫy ở giữa ngươi. 13 Nhưng ngươi hãy phá đổ các bàn thờ của chúng, đập nát các trụ thờ bằng đá của chúng, và đốn hạ các cột thờ nữ thần của chúng, 14 vì ngươi sẽ không thờ một thần nào khác, bởi vì Chúa, danh Ngài là Ðấng Ghen Tương, là một Thần[b] ghen tương. 15 Ngươi sẽ không lập giao ước với các dân trong xứ, kẻo khi chúng làm điếm với các thần của chúng và dâng của tế lễ cho các thần của chúng, chúng sẽ mời ngươi, rồi ngươi sẽ ăn của cúng ấy. 16 Hoặc ngươi sẽ cưới các con gái chúng làm vợ cho các con trai ngươi, rồi khi các con gái chúng làm điếm với các thần của chúng, chúng sẽ lôi cuốn các con trai ngươi cùng làm điếm với các thần của chúng.
17 Ngươi chớ đúc các tượng thần để thờ.
18 Ngươi sẽ giữ Lễ Bánh Không Men. Ngươi sẽ ăn bánh không men bảy ngày, như Ta đã truyền cho ngươi, theo thời điểm đã ấn định trong tháng giêng;[c] vì trong tháng giêng ngươi đã ra khỏi Ai-cập.
19 Tất cả con đầu lòng sẽ thuộc về Ta. Mọi con đực trong bầy súc vật ngươi, tức mọi con đực đầu lòng của bò hay chiên cũng vậy. 20 Mỗi con đầu lòng của lừa, ngươi sẽ được chuộc lại bằng một con chiên; còn nếu ngươi không chuộc nó lại, ngươi phải bẻ gãy cổ nó đi. Tất cả các ngươi sẽ chuộc lại con đầu lòng của mình.
Không ai đi tay không đến ra mắt Ta.
21 Ngươi sẽ làm việc sáu ngày, nhưng ngày thứ bảy ngươi sẽ nghỉ; dù ngay cả mùa cày cấy hay mùa gặt hái ngươi cũng phải nghỉ.
22 Ngươi phải giữ Lễ Các Tuần và dâng hoa lợi đầu mùa gặt lúa mì. Ngươi phải giữ Lễ Thu Hoạch vào cuối năm.[d]
23 Mỗi năm ba lần tất cả người nam của ngươi phải ra mắt Chúa Ðức Chúa Trời,[e] Thần[f] của I-sơ-ra-ên. 24 Vì Ta sẽ đuổi các dân đi trước mặt ngươi và mở rộng bờ cõi ngươi. Không ai sẽ muốn lấy đất của ngươi khi ngươi đi lên ra mắt Chúa, Ðức Chúa Trời ngươi, mỗi năm ba lần.
25 Ngươi sẽ không được dâng máu chung với men. Những của lễ dâng trong Lễ Vượt Qua sẽ không được để lại đến sáng hôm sau.
26 Ngươi hãy mang những hoa quả đầu mùa tốt nhất của ruộng vườn ngươi đến nhà Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.
Ngươi không được nấu thịt dê con trong sữa của mẹ nó.”
27 Chúa phán với Môi-se, “Hãy ghi lại những lời nầy, vì căn cứ theo những lời nầy Ta đã lập một giao ước với ngươi và với I-sơ-ra-ên.”
28 Ông ở đó với Chúa bốn mươi ngày và bốn mươi đêm. Ông không ăn bánh hay uống nước. Ngài[g] viết trên hai bảng đá những lời của giao ước, tức Mười Ðiều Răn.
Môi-se Xuống Núi
29 Môi-se từ Núi Si-nai đi xuống. Ông đi xuống núi; hai tay ôm hai bảng giao ước. Môi-se không biết rằng vì đã hầu chuyện với Ðức Chúa Trời mà da mặt ông đã trở nên sáng rực. 30 Khi A-rôn và toàn dân I-sơ-ra-ên trông thấy Môi-se, và nầy, da mặt ông sáng rực, họ sợ và không dám lại gần ông. 31 Nhưng Môi-se gọi họ, nên A-rôn và những người lãnh đạo của hội chúng lại gần[h] ông, rồi Môi-se nói chuyện với họ. 32 Sau đó toàn dân I-sơ-ra-ên đến gần ông. Ông truyền cho họ mọi điều Chúa đã phán với ông trên Núi Si-nai. 33 Sau khi nói với họ, ông lấy một tấm lúp che mặt ông lại. 34 Mỗi khi Môi-se vào hầu chuyện với Chúa, ông gỡ tấm lúp che mặt ra cho đến khi ông trở ra. Khi ông trở ra, ông nói lại cho dân I-sơ-ra-ên những gì ông đã được truyền bảo. 35 Dân I-sơ-ra-ên trông thấy mặt Môi-se, và da mặt ông sáng rực, vì thế Môi-se lại phải lấy tấm lúp che mặt ông lại, cho đến khi ông vào hầu chuyện với Chúa.
Chúa Rửa Chân Các Môn Ðồ
13 Trước Lễ Vượt Qua, Ðức Chúa Jesus biết giờ Ngài phải rời thế gian này để về với Ðức Chúa Cha đã đến. Ngài yêu thương những người thuộc về Ngài trong thế gian, Ngài yêu thương họ đến cuối cùng. 2 Trong bữa ăn tối, Ác Quỷ đã đặt mưu phản vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con Si-môn. 3 Ðức Chúa Jesus biết Ðức Chúa Cha đã trao mọi sự trong tay Ngài, và biết rằng Ngài từ Ðức Chúa Trời đến và sẽ trở về cùng Ðức Chúa Trời, 4 Ngài đứng dậy khỏi bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn quấn ngang lưng Ngài. 5 Kế đó Ngài đổ nước vào chậu và bắt đầu rửa chân cho các môn đồ, rồi dùng chiếc khăn đã quấn ngang lưng mà lau chân họ.
6 Khi Ngài đến với Phi-rơ, ông nói với Ngài, “Lạy Chúa, Ngài sẽ rửa chân cho con sao?”
7 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với ông, “Bây giờ ngươi không hiểu những điều Ta làm, nhưng sau này ngươi sẽ hiểu.”
8 Phi-rơ nói với Ngài, “Không bao giờ con để Ngài rửa chân cho con.”
Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Nếu Ta không rửa chân cho ngươi, ngươi không có phần gì với Ta.”
9 Si-môn Phi-rơ nói với Ngài, “Lạy Chúa, xin Ngài không chỉ rửa chân cho con, nhưng xin rửa cả tay và đầu con nữa.”
10 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Người nào đã tắm thì chỉ cần rửa chân, vì toàn thân đã sạch. Các ngươi đã được sạch, nhưng không phải tất cả các ngươi đều sạch.” 11 Vì Ngài biết ai sắp phản Ngài, nên Ngài nói, “Không phải tất cả các ngươi đều sạch.”
12 Sau khi rửa chân cho các môn đồ, Ngài mặc áo choàng lại, ngồi vào chỗ cũ, rồi nói, “Các ngươi hiểu điều Ta vừa mới làm cho các ngươi chăng? 13 Các ngươi gọi ta là ‘Thầy’ và ‘Chúa.’ Các ngươi gọi thế là đúng lắm, vì Ta thật như vậy. 14 Thế thì nếu Ta là Chúa và Thầy mà đã rửa chân các ngươi, các ngươi cũng hãy rửa chân cho nhau. 15 Vì Ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như Ta đã làm cho các ngươi. 16 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, tôi tớ không lớn hơn chủ, sứ giả không lớn hơn người sai phái mình. 17 Nếu các ngươi biết những điều này, các ngươi sẽ được phước miễn là các ngươi làm theo. 18 Ta không nói về tất cả các ngươi. Ta biết Ta đã chọn ai, nhưng lời này trong Kinh Thánh phải được ứng nghiệm, ‘Kẻ ăn bánh của Ta đã giở gót nghịch lại Ta.’
19 Bây giờ Ta nói với các ngươi điều này, trước khi việc đó xảy ra, để khi việc đó xảy ra, các ngươi có thể tin Ta là Ðấng ấy. [a] 20 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, ai tiếp người Ta sai đi là tiếp Ta, và ai tiếp Ta là tiếp Ðấng đã sai Ta.”
Chúa Báo Trước về Kẻ Phản Ngài
21 Sau khi Ðức Chúa Jesus nói những lời đó, Ngài xúc động trong lòng[b] và nói rõ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản Ta.”
22 Các môn đồ nhìn nhau và phân vân không biết Ngài nói ai. 23 Một trong các môn đồ, người được Ðức Chúa Jesus thương yêu, đang ngồi bên cạnh Ngài, 24 Si-môn Phi-rơ ra dấu cho người ấy, bảo hỏi Ngài, ai là người Ngài đã nói. 25 Người ấy nghiêng đầu qua trước ngực Ðức Chúa Jesus và hỏi, “Lạy Chúa, người ấy là ai vậy?”
26 Ðức Chúa Jesus đáp, “Ấy là người Ta chấm miếng bánh này và đưa cho.” Rồi Ngài chấm một miếng bánh và đưa cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con Si-môn. 27 Sau khi hắn nhận miếng bánh, Sa-tan nhập vào hắn. Ðức Chúa Jesus nói với hắn, “Việc ngươi tính làm, hãy làm mau đi.”
28 Không ai ngồi quanh bàn biết tại sao Ngài nói với hắn như vậy. 29 Số là Giu-đa giữ túi tiền chung, nên vài người nghĩ rằng có lẽ Ðức Chúa Jesus muốn hắn đi mua những đồ cần dùng cho ngày lễ hoặc đi giúp đỡ người nghèo nào đó. 30 Giu-đa nhận miếng bánh xong, hắn lập tức ra đi. Lúc ấy trời đã tối.
Ðiều Răn Mới
31 Khi hắn đã đi rồi Ðức Chúa Jesus nói, “Bây giờ Con Người được vinh hiển, và Ðức Chúa Trời được vinh hiển nơi Người. 32 Nếu Ðức Chúa Trời được vinh hiển nơi Người, Ðức Chúa Trời cũng sẽ làm vinh hiển Người trong chính Ngài, và sẽ làm vinh hiển Người tức thì.
33 Hỡi các con thơ của Ta, Ta sẽ ở với các con ít lâu nữa thôi. Các con sẽ tìm Ta, và như Ta đã nói với người Do-thái, bây giờ Ta cũng nói với các con: nơi Ta đi, các con không thể đến. 34 Ta ban cho các con một điều răn mới, đó là các con phải yêu thương nhau; như Ta đã yêu thương các con thể nào, các con cũng phải yêu thương nhau thể ấy. 35 Nếu các con yêu thương nhau thì qua đó mọi người sẽ biết các con là môn đồ Ta.”
Chúa Báo Trước Phi-rơ Sẽ Chối Ngài
(Mat 26:33-35; Mác 14:29-31; Lu 22:33-34)
36 Si-môn Phi-rơ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, Ngài sẽ đi đâu?”
Ngài đáp, “Nơi Ta đi, bây giờ ngươi không thể đi theo, nhưng sau này ngươi sẽ đi theo.”
37 Phi-rơ hỏi Ngài, “Lạy Chúa, tại sao con không thể đi theo Ngài bây giờ? Con sẵn sàng hy sinh tính mạng con cho Ngài.”
38 Ðức Chúa Jesus phán, “Ngươi sẵn sàng hy sinh tính mạng ngươi cho Ta sao? Quả thật, quả thật, Ta nói với ngươi, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.”
Những Lời Nói Khôn Ngoan của Sa-lô-môn
10 Các câu châm ngôn của Sa-lô-môn:
Con khôn ngoan làm cha vui vẻ;
Con ngu dại khiến mẹ buồn lo.
2 Của cải phi nghĩa chẳng ích lợi gì,
Nhưng đức công chính cứu ta khỏi chết.
3 Chúa không để người ngay lành bị đói,
Nhưng Ngài làm cho khát vọng của kẻ gian ác không thành.
4 Tay biếng nhác sẽ trở nên nghèo khó;
Tay siêng năng sẽ có giàu sang.
5 Ðứa con biết thâu trữ trong mùa hè là đứa con khôn ngoan;
Ðứa con mê ngủ trong mùa gặt là đứa con mang về xấu hổ.
6 Ðầu người ngay lành nhận được nhiều ân phước,
Còn miệng kẻ ác gian tiềm ẩn những bạo tàn.
7 Tưởng nhớ đến người ngay lành là một điều phước hạnh,
Còn tên tuổi kẻ ác gian bị rục rữa lãng quên.
8 Người có lòng khôn ngoan đón nhận những lời răn bảo,
Nhưng kẻ dại dột lắm lời sẽ lảo đảo ngã nhào.
9 Người nào bước đi trong sự liêm khiết sẽ an tâm vững tiến,
Nhưng ai theo lối gian tà sớm muộn gì bản chất sẽ lộ ra.
10 Ai nháy mắt ra dấu để làm bậy sẽ gây nên phiền não;
Còn kẻ dại mà lắm lời sớm muộn gì cũng thất bại mà thôi.
11 Miệng người ngay lành là nguồn sự sống,
Còn miệng kẻ gian ác tuôn ra bao hung hiểm ẩn tàng.
12 Sự ghen ghét gây ra cãi vã,
Nhưng tình yêu thương khỏa lấp mọi phiền lòng.
13 Lời khôn ngoan thoát ra từ môi người hiểu biết,
Nhưng roi đòn dành đặc biệt cho lưng kẻ chẳng nghĩ suy.
14 Người khôn ngoan luôn trau dồi thêm tri thức,
Còn kẻ dại dột lắm lời tức sắp rước họa vào thân.
15 Tài sản của người giàu có là thành trì kiên cố của họ,
Còn cảnh khốn khó của kẻ nghèo rõ là cảnh lầm than.
16 Công lao khó nhọc của người ngay lành dẫn đến sự sống;
Tiền lương của kẻ gian ác là phương tiện để nó phạm tội thêm.
17 Người vâng giữ lời giáo huấn là người đi theo đường sự sống,
Nhưng kẻ khước từ lời quở trách ắt phải bị lạc đường.
18 Kẻ có lòng ghen ghét che dấu lòng mình bằng môi dối trá;
Kẻ đồn đãi lời vu oan quả là kẻ dại khờ.
19 Kẻ nói nhiều không thiếu điều vấp phạm,
Còn người khôn ngoan thận trọng trong môi miệng của mình.
20 Lưỡi người ngay lành giống như bạc thượng hảo hạng,
Còn lòng kẻ gian ác thật chẳng đáng vài xu.
21 Môi người ngay lành nuôi được nhiều người sống,
Còn kẻ dại khờ chịu chết vì thiếu nghĩ suy.
22 Phước hạnh của Chúa làm ta nên giàu có;
Ngài chẳng thêm nỗi phiền muộn gì vào.
23 Kẻ điên dại coi việc làm ác giống như trò tiêu khiển,
Còn người thông sáng được vui khi xử sự cách khôn ngoan.
24 Kẻ gian ác sợ điều nào sẽ bị trao cho điều ấy;
Người ngay lành ước điều chi thì điều ấy được ban cho.
25 Khi giông tố qua rồi kẻ ác không còn nữa,
Nhưng người ngay lành lại được vững lập đời đời.
26 Như giấm làm ghê răng và như khói làm cay mắt thể nào,
Kẻ biếng nhác cũng như vậy đối với người sai bảo nó.
27 Kính sợ Chúa làm tăng thêm tuổi thọ,
Nhưng tuổi kẻ gian tà quả có giảm bớt đi.
28 Người ngay lành hy vọng và cuối cùng được vui thỏa,
Còn kẻ gian ác trông mong nhưng rốt cục chẳng có gì.
29 Ðường lối Chúa là thành trì cho người chân chính,
Nhưng đó cũng là chỗ diệt vong cho kẻ ác gian.
30 Người ngay lành sẽ không bao giờ bị dứt bỏ,
Nhưng kẻ gian ác sẽ không có đất dung thân.
31 Miệng người ngay lành nói ra lẽ khôn ngoan,
Còn lưỡi kẻ ngang bướng sớm muộn gì cũng bị cắt đứt.
32 Môi người ngay lành nói những điều đáng nói,
Còn miệng kẻ ác gian nói toàn chuyện ngang ngược gian tà.
Chức Vụ của Phao-lô Giữa Các Dân Ngoại
3 Vì lý do ấy mà tôi, Phao-lô, làm tù nhân của Ðức Chúa Jesus Christ vì cớ anh chị em là các dân ngoại. 2 Vì chắc hẳn anh chị em đã nghe về sự quản lý ân sủng của Ðức Chúa Trời đã giao cho tôi liên quan đến anh chị em. 3 Thể nào qua sự mặc khải, Ngài đã cho tôi biết huyền nhiệm của Ngài, như tôi vừa viết vắn tắt ở trên. 4 Khi đọc điều ấy, có lẽ anh chị em đã nhận thấy tôi được cho hiểu huyền nhiệm của Ðấng Christ như thế nào.
5 Trong các thế hệ trước Ngài không mặc khải huyền nhiệm ấy cho nhân loại, như Ðức Thánh Linh đã mặc khải cho các sứ đồ thánh và các tiên tri Ngài ngày nay. 6 Huyền nhiệm ấy là nhờ Tin Mừng các dân ngoại được trở thành những người cùng thừa kế, cùng làm chi thể của một thân, và cùng được chia sẻ lời hứa trong Ðức Chúa Jesus Christ.
7 Về Tin Mừng đó tôi được trở thành một người phục vụ; đây là món quà của ân sủng Ðức Chúa Trời ban cho tôi theo sự vận hành của quyền năng Ngài. 8 Dù tôi là người hèn mọn nhất trong tất cả các thánh đồ, thế mà Ngài lại ban ân sủng ấy cho tôi, để tôi rao giảng Tin Mừng cho các dân ngoại về sự giàu có vô lượng của Ðấng Christ, 9 và để khai sáng cho mọi người thấy sự quản lý các huyền nhiệm vốn được giữ kín qua các thời đại trong Ðức Chúa Trời, Ðấng dựng nên muôn vật 10 hầu ngày nay, qua hội thánh, sự khôn ngoan thiên hình vạn trạng của Ðức Chúa Trời được biểu lộ cho những bậc cai quản và cầm quyền ở các nơi trên trời, 11 theo mục đích đời đời của Ngài, được thực hiện trong Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta 12 tức trong Ngài và nhờ đức tin nơi Ngài, chúng ta được dạn dĩ và tự tin khi đến với Ðức Chúa Trời.
13 Vì thế tôi xin anh chị em đừng ngã lòng khi thấy tôi bị hoạn nạn vì anh chị em, vì đó là vinh hiển của anh chị em.
Cầu Nguyện cho Các Tín Hữu
14 Vì lý do đó tôi quỳ gối trước mặt Ðức Chúa Cha 15 là Ðấng mà mọi gia đình trên trời và dưới đất được mang danh 16 để cầu xin Ngài cho con người bề trong của anh chị em được mạnh mẽ bởi quyền năng Ðức Thánh Linh theo sự phong phú của vinh hiển Ngài 17 hầu bởi đức tin, Ðấng Christ luôn ngự trị trong lòng anh chị em, và để anh chị em được đâm rễ và xây nền trong tình yêu 18 hầu anh chị em với tất cả thánh đồ có thể hiểu thấu chiều rộng, chiều dài, chiều cao, và chiều sâu của tình yêu ấy là thể nào 19 và biết rằng tình yêu của Ðấng Christ thật vượt quá mọi khả năng hiểu biết, để anh chị em có thể được đầy tràn tất cả sự đầy đủ của Ðức Chúa Trời.
20 Nguyện mọi vinh hiển thuộc về Ðấng có thể thực hiện vượt quá mọi điều chúng ta cầu xin và suy tưởng, theo quyền năng đang hành động trong chúng ta. 21 Nguyện Ngài được vinh hiển trong hội thánh và trong Ðức Chúa Jesus Christ qua mọi thế hệ đến đời đời vô cùng. A-men.
Copyright © 2011 by Bau Dang